Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mikey thất vọng rời đi, để lại sau lưng là gian phòng đầy tiếng nức nở của Takemichi.

Nó tưởng chừng nó đã có thể từ bỏ rồi, nó tưởng nó có thể để mặc người kia đau khổ cả đời rồi chết đi. Nhưng Takemichi chẳng thể làm thế, quyết tâm của nó lung lay dần chỉ vì nghe một tiếng gọi của hắn.

Đối phương là chấp niệm một đời của nó, là người quan trọng và là tương lai.

Một tương lai thiếu đi Manjirou vui vẻ, chính là vô nghĩa.

Nước mắt không biết bao lần trào ra từ khóe mắt, đã bao lần mắt nó đỏ hoe và gương mặt non dại của nó đầy những vết thương?

Takemichi cào lên tấm gra giường đã nhàu nát, đầu nó đau điếng, và nó cảm thấy khó thở.

"Hức..."

Máu mũi chảy ra, len lỏi vào từng khẽ hở trên môi để Takemichi cảm nhận được vị mặn và mùi sắt thật nồng.

Manjirou, Manjirou.

Takemichi cứu Manjirou, ai sẽ cứu Takemichi?

...

"Mày muốn chết lắm sao?"

Mikey ngồi trên giường, vừa bước vào phòng đã để mắt đến tô cơm vẫn còn nguyên đã nguội lạnh đặt trên bàn.

Thiếu niên tóc vàng nằm im trên giường lớn, hai mắt chỉ nhìn thấy bầu trời âm u bên ngoài bậu cửa sổ, đối với câu hỏi kia không có muốn trả lời.

"Được, tao thành toàn cho mày."

Hắn ta ngồi đè lên người nó, đưa hai bàn tay bóp chặt lấy cổ nó. Takemichi vừa đau đớn, vừa ngộp thở nhưng nó chẳng mảy may nhìn người kia lấy một lần. Không chống cự, không cố gắng tìm thêm một chút hơi thở, trong đôi mắt chỉ là một mảng âm u như bầu trời ngoài kia.

Mikey đầu óc trắng xóa, thâm tâm hắn cầu xin người này. Làm ơn, làm ơn, dù chỉ một chút thôi.

Mày, van nài được sống đi Takemichi... Làm ơn...

Khoảnh khắc Mikey dừng lại, cũng chính là khoảnh khắc người nằm đó chảy xuống một hàng nước mắt.

Hắn khao khát nó, hắn yêu nó. Hắn muốn vấy bẩn nó nhưng cũng muốn gột sạch nó.

"Takemitchy, mày chết rồi."

Người hùng của hắn chết rồi, cũng là vết cắt ngọt lịm trong lòng hắn. Tưởng chừng chỉ là vết cắt nhỏ, nhưng thật ra chẳng bao giờ lành.

Mikey cúi đầu áp sát Takemichi, đặt lên môi nó một nụ hôn ướt át.

Đầu lưỡi đảo quanh khoang miệng nóng ẩm, điên cuồng quấn lấy lưỡi nhỏ nấp sau bờ môi khô. Mikey mút lấy hai cánh môi đã bong chóc lớp da khô khằn, cảm giác sần sần cứ trượt qua môi. Thi thoảng, mùi máu vờn quanh mũi hắn và vị tanh nồng trượt qua lưỡi.

Takemichi hơi ưỡn ngực, dịch miệng chảy xuống cổ, chạm đến hai đầu ngực liền dừng lại. Hai cánh môi sưng húp, đầu ngực lấp ló sau lớp áo mỏng phập phồng lên xuống theo nhịp thở.

"Ư..."

Mikey nhéo lên hai viên thịt phủ đầy nước bọt, phát hiện người kia vì đau đớn mà nhăn nhúm mặt mày, hai mắt đọng đầy nước và cánh môi mấp máy rên rỉ.

"A ưm... Đừng... hức, tránh ra..."

Nhúm tóc nhỏ cột trên đỉnh đầu bị bàn tay nó chà xát nên rối bời, Mikey cúi sát người phả hơi thở ấm nóng lên ngực Takemichi khiến nó nhạy cảm muốn đẩy hắn ta ra xa.

Một bên vú bị mút lấy, bên còn lại cũng bị kẹp chặt giữa hai ngón tay Mikey. Takemichi nức nở túm chặt lấy tóc hắn ta, vô tình ưỡn ngực khiến đầu vú bị đẩy sâu vào khoang miệng nóng ẩm, thuận lợi cho đầu lưỡi kia chơi đùa.

Cơ bụng bị cộm, vừa nóng vừa nhột. Mikey cười khẩy túm chặt lấy dương vật hồng hồng cỡ gang tay. Giọng nói châm chọc.

"Chỉ nghịch đầu vú mà mày đã cương lên sao?"

"Đồ điếm."

Mikey cởi áo ngoài dính máu lẫn áo thun trắng mặc bên trong, để lộ ra cơ thể chắc mẩy. Thắt lưng cũng bị đem đi trói hai cổ tay nó đưa lên cao.

"Xoay mông lại đây."

Đối phương tát vào má đùi Takemichi, giọng nói trầm thấp ra lệnh khiến nó vô thức run rẩy mà làm theo.

"Hức..."

Áo sơmi trắng mỏng chỉ vừa phủ qua mông, lộ ra viền quần boxer đen ôm sát đùi. Mikey vén áo nó lên, để lộ sống lưng thẳng tắp trắng trẻo.

Chát.

Má mông nóng rát, Takemichi bất ngờ khẽ giật người. Môi sưng phồng lên vì bị cắn mút, nó cắn chặt môi đến rướm máu để ngăn lại tiếng rên rỉ.

"Chổng mông lên."

Hai đùi nó run rẩy nâng hai má mông nộn thịt lên cao, Mikey khẽ liếm môi, không gian tĩnh lặng đến mức nó nghe rõ tiếng nuốt nước bọt của hắn.

Mikey kéo quần boxer của Takemichi xuống tận đầu gối, phát hiện lỗ sau cùng màu với chim nhỏ vì bị nhìn chằm chằm mà co thít lại.

Chát.

Chát.

"Nhìn đĩ thật."

Hắn liên tiếp tát vào mông Takemichi, vừa cảm thấy đau đớn và kì cục. Chỗ nhạy cảm phơi bày hết ra trước mặt người kia, mặt mũi nó đỏ bừng, miệng há hốc vì đau và thiếu không khí.

"Ư... a, hức... đau... a ưm... đau..."

Hai tay gập lại đẩy về phía trước mặt, mặt kim loại trên thắt lưng phản chiếu lại gương mặt nó lúc ấy. Tâm trí nó hoảng loạn một trận vì biểu cảm dâm đãng của bản thân, Takemichi ụp mặt xuống gối.

Hai má mông đỏ lựng và phồng rộp lên như một quả đào, Mikey nhổ lên rãnh mông một ngụm nước bọt. Hắn ta thích thú nhìn chỗ nước chậm chạp lăn dài xuống lỗ nhỏ rồi bị nó co rút hút vào trong.

"Đừng, bẩn... hức... bẩn..."

Đầu lưỡi đảo khắp các nếp nhăn quanh miệng huyệt, Takemichi bị phát hiện rùng mình một cái. Mikey thấy nó sợ hãi càng thêm hưng phấn, trong đầu chỉ nghĩ đến việc giã cho cái lỗ dâm này mềm ra.

Hắn ta liếm dọc khe mông lên đến sống lưng Takemichi, hai bên mông nóng rát cũng bị mút chỗ đỏ chỗ tím. Tiếng chùn chụt phóng túng, dâm dục vang khắp căn phòng.

Mikey tát một cái vào mông nó, chỗ hắn ta vừa để lại một dấu răng sâu hoẵm. Thân dưới căng phồng trướng đau, mồ hôi khiến mái tóc dài của hắn lẫn người dưới thân bết lại.

Mikey một tay vuốt ngược tóc mái xõa trước gương mặt vì đứt chun, một tay kéo khóa quần lôi dương vật lớn ngoài.

"Ha..."

Vật lớn vừa thoát ra ngoài đã đập vào mông Takemichi một cái, Mikey khẽ rên rỉ. Mồ hôi ướt át chảy dọc khắp cơ thể, cánh tay thô ráp bao bởi lớp cơ dày cũng bết rít.

"A... ư..."

Takemichi đau đớn vì bị túm tóc ép ngẩn đầu lên cao, cảm nhận dương vật người kia vừa to vừa dài không ngừng ma sát ở khe mông khiến nó nức nở.

"Hức, ưm... nóng quá... ha... ha... ưm, hức..."

Đầu khấc sượt qua lỗ dâm mấy lần, đem dịch nhầy rỉ ra từ lỗ tiểu bôi hết lên đó. Hạ thân vừa nóng vừa nhớp nháp, dương vật cọ quẹt không ngừng khiến Takemichi vừa sợ hãi vừa sung sướng.

"Aaa... hức, a... đau, rách... Rách mất... aa... rút, rút ra... hức..."

Mikey bất ngờ đẩy hông, phân nửa dương vật nằm gọn trong hậu huyệt. Cảm giác sung sướng bay biến trong thoáng chốc, Takemichi đau đớn đến hoảng, cổ tay bị trói không ngừng giãy giụa muốn thoát ra khiến thắt lưng cọ xát vào làm nó trầy trụa rỉ máu.

"Ư... Thả lỏng ra..."

Tay hắn ta đè lên chỗ cổ tay nó áp xuống giường, giọng trầm thấp kề sát bên tai. Hơi thở ấm nóng làm vành tai nó đỏ bừng. Takemichi nghe đối phương cũng rên rỉ vì đau đớn, vô thức nghe lời.

Dương vật một phát đâm sâu vào trong, miệng huyệt bị nong căng như sắp rách. Takemichi bật khóc nức nở vì đau đớn nhưng người bên trên vẫn không ngừng thúc hông đẩy nam căn ra vào lỗ nhỏ.

"Hức, đau quá... hức... huhu... đau..."

Mikey vỗ lên mông nó bốp bốp mấy cái, vừa nhào nắn vừa tách ra để lộ nơi giao hợp nhầy nhụa dịch đục. Hắn ta dùng ngón tay xoa xoa lỗ nhỏ đầy dịch, đem mớ dịch dính trên đầu ngón tay viết một chữ M trên má mông Takemichi.

"Cái miệng này của mày không ngừng mút chặt lấy con cặc của tao, đồ hư hỏng."

Hai mắt nó đỏ hoe giàn giụa nước mắt, cửa sau bị người ta không ngừng đâm chọc, đầu vú lẫn dương vật cương cứng vì nhịp thúc mà ma sát với gra giường.

"Ư... a... hức... ưm, hức... Chậm, chậm lại... hức."

Vách thịt bên trong gồ lên, bị dương vật lớn đỉnh vào liên tục khiến nó vừa đau, vừa sướng. Miệng huyệt sưng đỏ vì ma sát mạnh. Mikey bất chợt rút ra, lỗ dâm bị lấp đầy bỗng cảm thấy trống vắng.

"Xoay lại."

Takemichi chậm chạp xoay người, đầu gối lẫn khuỷu tay đều đỏ ửng vì chống đỡ quá lâu. Tiếng leng keng của xích chân hòa cùng nhịp thở, lúc này Mikey mới nhìn rõ mặt thiếu niên bên dưới.

Hai mắt xanh mờ nhạt phủ bởi màng nước, cả người hồng hồng xiêu vẹo như con tôm luộc. Nhũ hoa bị sưng to, đỏ mọng như quả trứng cá chín nhừ. Hắn độc ác búng lên đầu vú của nó, tiếng rên rỉ kia càng lúc càng ngọt ngào.

"Ưm...ức..."

Mikey quấn lấy cái lưỡi rụt rè của nó, áp chặt môi hắn lên cánh môi dày bóng lưỡng nước bọt, hăng say bú mút đầu lưỡi vừa ấm vừa mềm.

Takemichi vụng về né tránh, dương vật bị người kia vuốt ve rỉ đầy dịch trắng lên bụng dưới. Không kiểm soát nổi lỗ dâm liên tục mấp máy mời gọi đối phương giã nát.

Hai chân dang rộng đưa lên cao bị xích sắt nặng nề ghì xuống. Dương vật lớn trượt vào cửa động liền đâm vào điểm gồ lên, các cơ trên người giật nhẹ. Takemichi ngửa cổ, hai mắt mờ đi vì khoái cảm bất chợt.

"A, ưm... hức... bắn... ư, a... Sướng... ra, ra mất..."

Mikey cười khẩy nhìn thứ trong tay phun đầy tinh dịch đặc sệt, nó lan dần ra khắp cơ bụng mười một của người bên dưới rồi chạy chậm xuống gra giường ẩm ướt.

"Đừng... đừng đâm,... hức... chậm... ha... ha, mới bắn... ưm, hức... Dừng... a, ưm... dừng... ư, ưm..."

Takemichi càng rên rỉ cầu xin, Mikey càng đâm thúc dữ dội. Hắn ta mút hai đầu ngực sưng tấy, chậm chạp rê lưỡi vòng quanh quầng vú đã chuyển màu hồng đậm.

Đầu lưỡi lân la xuống vùng bụng, liếm đi tinh dịch đọng lại trong lỗ rốn của nó. Hệt như một đứa trẻ đầy hứng thú với vị sốt sệt phủ trên món tráng miệng ngon lành.

"Ha... ha, Manjirou... hức... ư, a... ưm, Manj... A... ưm, hức... Chậm, chậm... lại... hức... a ưm..."

Mikey siết chặt lấy nam căn của nó, bên trong lỗ nhỏ càng thêm co bóp dữ dội, nếp thịt bên trong bị dương vật lớn mài cho mềm ra. Tốc độ đâm rút dữ dội, bàn tay Mikey bấu chặt vào hai bên má đùi của nó.

Takemichi sướng dục tiên dục tử, tiếng rên rỉ dâm dật xé toạc đi chút lí trí còn sót lại. Mikey gầm gừ trong cuống họng, dương vật dập vào lỗ dâm đến sủi bọt trắng.

Gian phòng giữ lại tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ và âm thanh dâm dục vì chỗ giao hợp chạm vào nhau.

"Ư..."

"Hức... nóng... bên trong... ha, ưm... sướng..."

Thắt lưng trói tay tuột ra ngoài, Takemichi chạm lên vùng bụng dưới căng phồng nhầy nhụa tinh dịch của bản thân.

Mikey rút nam căn đã mềm oặt ra ngoài, bình thản nhìn bộ dạng dâm dục của Takemichi. Hai mắt mất đi tiêu cự, đầu vú như hai quả mọng, bụng dưới căng lên vì chứa tinh dịch của hắn và mới tinh dịch trắng đục không ngừng trào ra từ miệng dưới dâm đãng.

Kéo khóa quần giấu đi con quái vật lại cương cứng, Mikey dùng dây thắt lưng tát vào má đùi trong của nó rồi rời đi.

"Mày có đĩ điếm cỡ nào cũng chỉ được đĩ điếm với mình tao, Takemichi."

Manjirou nguyện để Takemichi sống bị dày vò chứ không muốn nó tự giải thoát bản thân.

Hắn không cho phép nó chết.

Hắn tin, người hùng của hắn vẫn còn trong nó.


27/6/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro