Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một giọt...hai giọt....ba giọt. Cô đang khóc nước mắt cô rơi không kiểm soát được. Hai má cô đỏ ửng. Nụ cười của Chat bị dập tắt ngay sau đó " Mari....nette".
"Tất cả là lỗi tại bạn và trò chơi ngớ ngẩn của bạn." Cô nói nhìn anh bằng đôi mắt giận dữ." Bạn có thể bị thương".
" tôi không thể bị thương princess! tôi là một siêu anh hùng!"anh đáp lại. Hơi bối rối trước hành động của cô
" không! bạn không nên nghĩ bộ đồ có thể bảo vệ bạn khỏi mọi thứ!"cô vẫn khóc, cô nhìn anh giận dữ. Chat rất ngạc nhiên anh đã nhiều lần thấy cô giận dữ ví dụ là vì Cloe trêu chọc, nhưng chưa bao giờ nó hướng về phía anh. Quan trọng hơn cô đang lo lắng cho anh.
"T-tôi xin lỗi" anh nói kéo cô vào lòng. Cô không kháng cự cô ngoan ngoãn yên vị trong lòng ngực săn chắc của anh. Có gì đó khiến cô cảm thấy an toàn, cô không muốn rời đi nhưng cô bắt buộc phải vậy.
" Bạn có thể cho đưa tui về" cô ngừng khóc nhưng chưa hoàn toàn và nhìn Chat mỉm cười nhẹ. Cô chấp nhận lời xin lỗi. không chần chừ anh lại bế cô lên" Vâng thưa công chúa!". Mặc dù mọi chuyện đã kết thúc nhưng hình ảnh con mèo của cô lao xuống đất sẽ khiến cô gặp ác mộng suốt một tuần liền.

************************************
Điều đầu tiên anh nghe thấy là tiếng hét của những lời tức giận phát ra từ lớp học. Kwami của anh chọc vào bên dưới áo sơ mi của anh và nói, "Wow. Nghe giống như một cuộc chiến mèo."
"Plagg, shh!" Adrien cảnh báo. Anh với lấy tay nắm cửa nhưng sau đó nó bị mở ra bởi một Marinette buồn bã. Đôi mắt anh mở to khi anh nhìn thấy những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cô. Anh lao tới và nắm lấy vai cô. "Marinette, cậu ổn chứ?! Chuyện gì đã xảy ra?!"
Cô mở miệng, rồi đóng lại và chạy ra ngoài. Adrien với lấy cô, nhưng rồi dừng lại. Có lẽ cô cần một chút không gian.
Anh đi vào trong lớp và thấy Cloe cười khúc khích với Sabrina trong khi cả lớp lườm họ. Alya đang hét vào mặt họ, Nino hầu như không giữ cô lại.
Trên sàn đặt một quyển phác thảo đổ nát.
Adrien biết ngay chuyện gì đã xảy ra. Anh quay sang bạn thời thơ ấu. "Cloe!"
Chloe nhướn mày. "Cái gì? Chúng trong rất tệ Marinette cô ấy có thể cảm thấy vui với những thứ đó , nhưng nó không giống như những tác phẩm của cô ấy sẽ nổi tiếng hay bất cứ điều gì."
Anh giơ nắm đấm lên, cố gắng nói lại điều gì đó với cô, nhưng không thành công. Với một tiếng gầm gừ, anh cầm quyển sổ phác thảo của Marinette và bước ra khỏi lớp, phớt lờ tiếng chuông vào học.
...
Adrien ngước nhìn tiệm bánh trước mặt, cổ họng khô khốc. Làm thế nào anh sẽ giải thích điều này với cô mà không xâm nhập quá nhiều? Chà, anh chỉ có thể nói rằng anh là bạn của cô đến đây để trả lại quyển phác thảo của cô và an ủi cô. Họ là bạn của nhau phải không?
"Tôi không nghĩ điều này thuận lợi." Anh lầm bầm.
"Bạn không bao giờ nghĩ mọi thứ sẽ thuận lợi." Plagg kêu lên.
Adrien xoa xoa sau gáy, "Có lẽ tôi nên làm điều đó vào ngày mai."
"Và cái gì? Hãy để Marinette trở thành nạn nhân của một akuma?"
Đôi mắt của Adrien mở to. Điều này là không tốt! Nếu cô ấy để cơn thịnh nộ của mình chiếm lấy cô ấy,  sẽ không tốt lành gì.

" vậy, kế hoạch ngày mai là không." Adrien lầm bầm. Nhưng rồi anh phát hiện ra một cửa hàng cách đó một chút.
Tò mò, Adrien lén nhìn qua cửa sổ. Đó là một cửa hàng quà tặng nhỏ với đồ làm bằng tay và những thứ linh tinh khác. Tuy nhiên, điều khiến anh chú ý là một chú mèo đen với đôi mắt màu xanh lá cây và có một cái chuông trên cổ.
Anh đi vào trong cửa hàng, mở cửa bằng một cái ding.
Một cô gái với mái tóc nâu đỏ và cặp kính gọng một nửa nhìn lên từ cuốn sách cô đang đọc. Cô mỉm cười rạng rỡ với anh. "Chào mừng đến với Le Misc. Tôi có thể giúp gì cho bạn?"
"Um" Adrien nhặt con mèo đen và đặt nó lên quầy. "Cái này bao nhiêu?"
"Nó có giá là 4,50 Euro." Cô ấy nói. Adrien đưa cho cô thẻ tín dụng của mình và cô đã quẹt nó. Đưa nó lại cho anh ta, cô hỏi, "Bạn có muốn nó được bọc hay không"
"Không sao đâu. Tôi sẽ lấy nó như vậy." Adrien nói. Cô gật đầu. "Cảm ơn bạn!"
Khi anh bước ra khỏi cửa, cô nói với anh: "Chúc may mắn!"
Anh nhảy lên và quay sang cô với đôi mắt mở to. Cô nháy mắt. Anh đỏ mặt và gật đầu trước khi vội vã đi tìm một con hẻm nhỏ.
Vài phút sau, Chat Noir bay qua mái nhà và lặng lẽ đáp xuống ban công của một công chúa nào đó.
"Công chúa?"
Marinette cuộn tròn sâu hơn dưới dằm bàn của cô. Tikki trốn trong ví khi Chat mở cửa bẫy của cô. "Công chúa? Xin lỗi vì đã vào, nhưng bạn có ở đó không?"
"Đi đi Chat."
Chat nằm trên giường và trèo xuống thang trước khi cúi xuống trước mặt cô. Cô vòng tay quanh đầu gối và kéo chúng lại gần, như thể cô muốn cuộn tròn thành một quả bóng nhỏ hơn.
"Marinette. "Anh nhẹ nhàng chạm vào cánh tay cô." Lại đây, công chúa. "
Sau một chút giằng co khăng khăng, Chat cuối cùng cũng xoay sở để khiến cô bò ra bên dưới bàn, nhưng cô không chịu đứng dậy. Với một ánh mắt kiên quyết, anh trượt một cánh tay dưới chân cô và một cánh tay khác quanh lưng cô, bế cô lên trong vòng tay anh.
Cô ré lên, nhưng rồi vòng tay qua vai anh và giấu mặt cô vào cổ anh. Anh khẽ nói: "một ngày tệ?"
"Bạn không biết đâu." Marinette lầm bầm.
Anh cười thầm. "Tôi có một ý tưởng mơ hồ về nó."
Chat bế cô lên và đặt cô nhẹ nhàng lên giường. Cô vùi mặt vào gối và anh xoa xoa lưng cô. Anh ta nói, "Bạn biết đấy, Adrien - anh chàng đẹp trai đó trong lớp của bạn - anh ta khá lo lắng cho bạn."
Marinette cứng người. Cô liếc anh sang một bên, hai má ửng hồng. "Ừ?"
"Ừ." Trò chuyện cười toe toét. "Tôi đã chạy đến chỗ anh ấy một lúc trước. Anh ấy nói xin lỗi thay cho Cloe."
"Cloe không xứng đáng được tha thứ." Marinette nói với nọc độc trong giọng nói.
Trò chuyện ngập ngừng một lúc, nhưng rồi nhún vai. "Chà, đôi khi cô ấy có thể không thể vượt qua."
"Cô ấy là một con rắn đói khát quyền lực độc hại." Marinette cáu kỉnh. Nhưng rồi cô dừng lại. "Làm thế nào để bạn biết về Cloe?"
"Tôi- tôi erm!" Chat lắp bắp, "Thị trưởng luôn nói về cô ấy! Và Lady bug và tôi đã phải đối phó với cô ấy một vài lần vì cô ấy là nguyên nhân chính khiến phần lớn mọi người biến thành nạn nhân akuma."
Marinette cười. "Đúng."
"D-Dù sao đi nữa," Chat, người háo hức thay đổi chủ đề từ Chloe vì sợ cô gái Pháp-Trung  tức giận hơn, vươn ra ban công và lấy ra một quyển sổ tay và quyển phác thảo của cô.
Marinette ngồi dậy khi Chat đưa vật phẩm cho cô. Anh nói khẽ, "Xin lỗi về quyển phác thảo của bạn. Nó bị hủy hoại. Thiết kế của bạn thật tuyệt vời!"
"Chà, thật tệ là họ sẽ không nhìn thấy ánh sáng trong ngày." Marinette cay đắng nói. Đôi mắt trò chuyện mở to.
"Marinette"Anh đặt tay lên vai cô," Đừng bao giờ nghĩ rằng bạn là bất cứ điều gì ít hơn tuyệt vời. Bạn có một tài năng rất quý giá chỉ dành cho rất ít người. Tôi chưa bao giờ thấy những thiết kế đẹp và sáng tạo như vậy trong đời, và tin tôi đi, tôi đã có những chia sẻ riêng về thời trang. Bạn thậm chí có thể vượt qua Gabriel Agreste! "
"Bây giờ bạn chỉ đang phóng đại, kitty".Marinette cười. Anh lắc đầu, và nụ cười của cô biến thành một nụ cười ngập ngừng. "Bạn thực sự nghĩ rằng tôi có thể vượt qua ông ấy?"
"Mọi người sẽ biết tên của bạn! Mọi người sẽ chiến đấu với răng và móng tay cho mọi thiết kế của bạn và chờ đợi một cách nôn nóng cho dòng sản phẩm mới nhất của bạn! Và," Anh ta nhíu mày, "Một người mẫu nào đó thậm chí sẽ thích làm việc với bạn."
Marinette cười toe toét khi cô nhét quyển sổ phác thảo của mình dưới gối. "Bạn thực sự đang thái quá đó Chat."
"Chúng không phải là thái quá." Chat nói. "Vì nó là sự thật."
Marinette mỉm cười biết ơn khi cô vuốt ve con mèo nhồi bông. Nhưng rồi nụ cười của cô đóng băng. "Đây có phải là một con mèo nhồi bông?"
"Ừ!" Trò chuyện ríu rít. "Khi bạn ngủ vào ban đêm, bất cứ khi nào tôi không thể đến thăm bạn, chú mèo con này sẽ bảo vệ bạn vào ban đêm!"
"Và nó chỉ phải là một bản sao chính xác của bạn?" Marinette nói với một cái nhướng mày. Chat cười toe toét với cô. Cô vuốt đầu đồ chơi nhồi bông trước khi dùng tay kia lướt ngón tay qua tóc anh. Anh nghiêng người chạm vào cô. "Cảm ơn, kitty."
Anh nứt mắt. "Xin lỗi, nhưng tôi là một con mèo trưởng thành."
Marinette khịt mũi. "Tôi không chắc bạn đã trưởng thành."
Chat bĩu môi với cô và cô lại cười. Để lại tất cả cho chaton của cô ấy để làm cho mọi thứ tốt hơn. Cô mỉm cười ấm áp với anh. "Nhưng thực sự, cảm ơn bạn, Chat."
"Bất cứ điều gì cho bạn, công chúa." Chat nói, và anh ấy có ý gì đó. "Đừng tin những lời của cloe bạn rất tài năng"
"Ừ! Cảm ơn Chat." Marinette gật đầu. Nhưng sau đó có một ngạc nhiên khi giọng nói của Alya hét lên từ tầng dưới. Họ trao đổi bằng ngôn ngữ cơ thể. "Bạn tốt hơn nên đi."
"Tôi sẽ gặp lại cô tối nay, công chúa." Chat nói, đưa cho cô hai ngón tay chào trước khi rời đi ngay khi Alya mở cửa bẫy vào phòng cô.
"Marinette?" Alya nhẹ nhàng nói. "Bạn có ổn không?"
Marinette bật ra và mỉm cười với người bạn thân nhất của mình. "Không thể tốt hơn."
                          ...
Thật không công bằng."
"Cái gì không?"
"Bạn dành nhiều thời gian với chú mèo nhồi bông đó hơn là với tôi."
"Bạn đã đưa cái này cho tôi."
"Tôi biết."
"Đôi khi tôi không biết con mèo con nào ở đây, Chat Noir hoặc Chat Noir."
"…gì?"

Vâng, cô ấy đặt tên cho con mèo nhồi bông là Chat Noir.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ladybug