𝒑𝒆𝒏𝒔𝒆́𝒆

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hoa bướm, hay còn được gọi là tử la lan, là loài hoa tượng trưng cho sự dịu dàng, nhẹ nhàng và thường được gắn với hình ảnh của cô thiếu nữ tuổi đôi mới. pensée chính là biểu tượng của cánh bướm, của vẻ đẹp dịu dàng và của cả tình yêu chân thành, niềm hy vọng trong cuộc sống.


chả biết liệu ông trời có vô tình quá hay không khi mà cái cơ thể 27 năm tuổi này của jeon wonwoo đang bật mode đình công không muốn hoạt động nữa thì anh nhận được dòng tin nhắn từ seungkwan - một cậu em nhân viên của anh, kèm theo một đống mấy cái icon hình trái tim mà anh luôn cho rằng nó quá sến sẩm.

"hyungggggggggggggg, mai em đi chơi với bạn nên có gì em viết giấy xin nghỉ phép sau nhé! yêu anh!!!!"

thật ra điều này cũng chẳng ảnh hưởng quá nhiều đến công việc trên công ty của anh cho đến khi wonwoo biết hôm nay có lịch quay phóng sự vô cùng quan trọng. 

seungkwan không phải là một nhân viên quá ưu tú nhưng lại là một cậu em mà wonwoo vô cùng tin tưởng và sẵn sàng giao cho em những công việc trọng đại. việc thiếu đi sự có mặt của seungkwan đã khiến anh trưởng phòng truyền thông phải có mặt tại con phố itaewon từ lúc 7h sáng.

cuối năm rồi, mọi hoạt động chào đón năm mới đều diễn ra vô cùng sôi nổi, đặc biệt là tại itaewon. con phố được trang hoàng với hàng loạt đồ trang trí mang đậm chất lễ hội cùng với những hàng quán đều được các chủ tiệm decor sao cho thu hút nhiều khách hàng đến nhất.

và "fleurs éternelles" cũng không là ngoại lệ. để chào đón dịp đặc biệt này, đích thân mingyu đã tận tay trang trí "ngôi nhà" của mình. những khóm hoa tươi rói mà anh đã nhập từ nước ngoài về cùng với mùi hương cafe thơm lừng toát ra từ cửa tiệm là một điểm thu hút những bạn trẻ khi đến với itaewon.

lạnh chết wonwoo rồi!

dưới cái thời tiết dưới 5°C này, wonwoo chẳng thể hình dung việc bản thân mình có thể chiến thắng sự ấm áp đầy cám dỗ của hai người bạn thân chăn - nệm để khỏi nhà và lết thân mình đến itaewon quay phóng sự. trước khi ra khỏi nhà, anh không quên nhắn gửi một tin nhắn đầy "yêu thương" đến người em "yêu quý" của mình.

"mày cứ đi chơi về đi rồi chết với tao. lúc đó tao giao mày một đống deadlines thì đừng trách tao ác."

cũng may là mọi thứ diễn ra suôn sẻ để wonwoo có thể xong việc sớm chứ cái lưng già khụ này không thể chịu đựng thêm một giây phút nào nữa rồi.

"mọi người ơi, em biết có quán cafe này hot cực! mình vào nghỉ trưa ở đó luôn được không ạ?"

tiếng của cô bé trẻ nhất trong đoàn lên tiếng. điều này dường như thu hút được toàn bộ sự chú ý của đoàn phim, bao gồm cả một jeon wonwoo đang chăm chú vào màn hình điện thoại của mình.

khác xa với những gì wonwoo tưởng tượng về một quán cafe "hiện tượng" trên mạng xã hội, bước chân vào "Fleurs éternelles" là một cảm giác rất lạ.

lạ với một người chả bao giờ ra khỏi ngôi nhà của mình như jeon wonwoo.

lạ với một người tham công tiếc việc chỉ cắm rễ tại công ty mà anh tưởng đó mới là ngôi nhà của mình,

lạ với sự xô bồ của itaewon thời điểm bấy giờ.

một cảm giác thư thái mà đến giờ anh cũng chẳng thể giải thích được làm wonwoo lơ là khỏi chiếc điện thoại lúc nào chẳng hay. mùi cafe hơi đắng nhẹ hòa quyện với chút thoang thoảng của các loài hoa dường như được những cơn gió nhẹ ưu ái mà thổi quanh nơi đầu mũi anh.

wonwoo trong một khoảnh khắc rất nhỏ đã hòa mình vào trong mùi hương của cửa tiệm mà chẳng mảy may đến tiếng gọi của một thành viên trong đoàn bảo anh gọi món.

sự dịu dàng, nhẹ nhàng của "fleurs éternelles" khiến wonwoo cảm thấy như được vỗ về bằng chính những hoài niệm trong tuổi thơ của mình vậy.



mình thương anh quá các cậu ơi.

anh luôn nhắc nhở chúng mình phải cẩn thận, phải giữ gìn sức khỏe và hơn cả là phải biết yêu thương bản thân mình. nhưng rồi đến cuối cùng, mọi chuyện đều nằm ngoài tầm kiểm soát của anh. 

chắc hẳn nhiều bạn cũng đã đọc được các thông tin về anh rồi nhỉ? mọi người thấy thế nào?

tại sao mình chẳng hề thấy vui mà chỉ thấy một nỗi buồn man mác vậy nhỉ? mình tự hỏi liệu thật sự vết thương của anh thế nào vậy, anh có ổn thật sự không hay anh cũng đang cố gắng để phục hồi tốt nhất, để cho chúng mình không phải lo lằng về anh thôi?

rất nhiều luồng ý kiến trái chiều khác nhau xoay quanh một vấn đề bởi đâu ai có thể làm hài lòng hết tất cả mọi người. mình chỉ mong rằng chúng ta hãy cùng giữ một cái đầu lạnh và hướng về phía các anh, bảo vệ nhưng cũng đừng kích động. 

nhẹ nhàng và cứng rắn.

hãy như thế nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro