Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu Cố Minh Nguyệt vừa nói là lời động lòng người nhất mà Tạ Lãng nghe qua từ nhỏ đến lớn, trong nháy mắt hắn cảm nhận được hạnh phúc lớn lao không gì sánh bằng. Nhớ tới khi hắn lần đầu tiên nhìn thấy nàng, khi đó nàng còn là một đứa bé ăn xin nhỏ tuổi, mà hắn một thanh niên cập quan goá vợ, hai người vốn không có quan hệ gì lại bởi vì lòng trắc ẩn đột ngột sinh ra của hắn mà tạo thành mối rằng buộc vững chắc. Hắn coi nàng là dưỡng nữ mà đưa về nhà nuôi nấng, vốn quyết định nàng là vị hôn thê của nhi tử, còn hắn là người phụ thân tốt trầm mặc ít nói, cứ như vậy bình bình an an mà vượt qua. Nhưng sau khi nhi tử qua đời, một loạt chuyện không thể đoán trước liên tiếp xảy ra đã phá vỡ ngăn cách thân phận đúc kết nhiều năm qua của hai người, khiến cho hắn hiểu rõ con đường phía trước là bất định, nhưng hắn không có ý định quay đầu lại, hắn cam tâm tình nguyện cùng nàng bước tiếp trên con đường trông gai, không theo đạo lý luân thường bị người người phỉ nhổ kia.

" Aaa.... Đau quá." Trong tiếng thét chói tai của Cố Minh Nguyệt, Tạ Lãng thẳng người đâm vào trong tiểu huyệt chật hẹp ấm áp kia, miệng huyệt của nàng bị đâm xuyên thấu, banh tròn xiết cứng nhốt trụ côn thịt vào trong, từng tia máu tươi bị động tác xen vào từ giữa hai bên kéo ra, thuận theo côn thịt nhỏ xuống chăn đệm bên dưới.

" Y nhi, đừng khóc...." Tạ Lãng đau lòng liếm đi từng hạt lại từng hạt lệ châu lăn xuống trên mặt nữ nhi, nhục huyệt bên trong nàng quá chặt lại quá non nớt, kẹp hắn đến phát điên, dù vậy hắn vẫn nhịn xuống xúc động muốn di chuyển để tránh làm nàng bị thương " Con cảm nhận được không, chúng ta đã hoàn toàn kết hợp với nhau làm một."

Tiếng nói thấu triệt gọn gẽ của nam nhân khẽ an ủi thần kinh đau đến xiết chặt của Cố Minh Nguyệt, côn thịt của Tạ Lãng quá mức thô lớn, ngay khoảng khắc hắn đâm vào xé rách tấm màng kia nó như một thanh kiếm sắc bén bổ đôi cơ thể nàng, toàn bộ hộ khẩu đều trở lên căng chặt đau đớn, không còn dáng vẻ trước đây, chỉ thấy một dương vật màu sắc thâm đen đâm vào trong huyệt động phấn hồng của thiếu nữ, chiếm cứ hết trung tâm.

Tạ Lãng vốn muốn chờ Cố Minh Nguyệt quen với sự xâm nhập vừa rồi của mình hơn, thế nhưng khoái cảm từ xương cùng vọt nên tới tuỷ não khiến hắn nhịn không được muốn lui về sau, còn chưa kịp làm ra động tác lớn nào thì cánh tay lập tức bị bàn tay nhỏ mềm yếu của nàng nắm chặt.

" Đừng, đừng rút ra... Chúng ta cứ như vậy, mãi mãi gắn kết." Tiếng nói của thiếu nữ uyển chuyển ngọt ngào hệt như một con mèo nhỏ, vẻ mặt có chút căng thẳng, dường như nàng cho rằng Tạ Lãng đang muốn rút ra khỏi cơ thể cơ mình, mặc dù đau đến nhíu chặt lông mày nhưng lại cố chấp muốn giữ vững tư thế hoà làm một này.

" Bảo bối ngốc..." Tiêu nữ nhi ngây thơ vô tri lại mê hoặc như vậy làm cho Tạ Lãng hoàn toàn không chịu đựng được, hắn kéo tay nhỏ của nàng đặt lên trên đỉnh đầu, mười ngón tay giao triền, cười nhẹ dịu dàng nói: " Chúng ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ tách dời." Sau đó thắt lưng chầm chậm di chuyển, động tác bắt đầu từ thư giản cho đến mạnh như vũ bão.

" A... Ưm.... Phụ thân .... Nhẹ chút...Y nhi... Ưm... chịu không được....." Thân thể Cố Minh Nguyệt không ngừng lay động theo động tác di chuyển của nam nhân, thân thể bị đâm mạnh đến mức dần di chuyển về phía trên, nàng phải dùng hai tay nắm chặt ga trải giường dưới thân mới miễn cưỡng giữ vững cơ thể không bị đâm chạm vào thành giường.

" Ưm... Tiểu huyệt của Y nhi thật giỏi...." Qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Tạ Lãng giao hợp kể từ khi vợ trước qua đời, đối phương còn là nữ nhi mà mình nuôi từ nhỏ đến lớn, vui sướng ngập đầu như thủy triều đánh thẳng vào hắn, động tác dưới thân càng ngày càng dùng sức, hắn còn muốn đâm vào sâu hơn lại dùng sức nhiều hơn, hắn muốn đưa toàn bộ dục vọng mười mấy năm qua gửi hết vào trong Cố Minh Nguyệt.

" Bên dưới thật căng..... Thật thoải mái.... Ưm..."

Tiếng nước cùng với tiết tấu va chạm thân thể phổ ra một bản dâm mi từ khúc, mà thanh âm rên rỉ ngâm nga động lòng người của thiếu nữ nghe vào trong tai Tạ Lãng chẳng khác gì tiên âm, như xuân dược cổ vũ hắn càng nhiệt tình mạnh mẽ làm nàng.

" Thật chặt..... Bảo bối thật biết cách mút...." Tạ Lãng dùng ngón tay vẽ đường nét bên ngoài xung quanh miệng huyệt, thỉnh thoảng lại khẽ búng vào viên thịt nhỏ dán xát trên trụ thịt của hắn, mỗi lần làm như vậy, nhục huyệt bên trong lại co rút lại cắn chặt cự thú xâm nhập.

" Đừng.... Đừng chạm chỗ đó....Ưm...."

Bên trong mị thịt điên cuồng mút lấy côn thịt, dâm dịch chảy ra không ngừng, một phần nhỏ thuận theo côn thịt rút ra mà chảy ra bên ngoài làm ướt cả hai âm nang bên dưới, dòng nước quấn lên bộ lông đen nhánh của nam nhân, chất lỏng tí tách từng giọt từng giọt nhỏ xuống giường đệm bên dưới, làm ướt cả một mảng lớn.

" Y nhi.... thích phụ thân tiến vào Y nhi như vậy không?" Tạ Lãng thở hổn hển , dốc hết sức mà cắm vào rút ra.

" Thích.... Ưm.....Thích phụ thân mạnh mẽ tiến vào trong Y nhi như vậy.... Aaa~"

" Thoải mái?"

" Thật... thật kì lạ.... Thân thể Y nhi... trở nên thật kì lạ....Ừm.... Phụ thân khiến cho Y nhi vừa khó chịu.... Ư.... lại thấy sung sướng thoải mái...." Bụng nhỏ trắng nõn bằng phẳng của Cố Minh Nguyệt bị húc lên mơ hồ tạo thành hình dáng côn thịt, hơi nổi lên trên, nàng cảm giác cự vật dữ tợn kia ở bên trong tiểu huyệt không ngừng ra ra vào vào, mỗi lần đều đâm sâu vào tận cùng, chạm vào cả thành tử cung, mang đến cho nàng run rẩy sung sướng cực hạn, trong đầu là một mảnh trắng xoá.

" Phụ thân cũng rất thoải mái." Tạ Lãng nhấc một bên chân của Cố Minh Nguyệt để ở trên vai, tay còn lại thì ôm xiết hông nàng, sau đó ra sức luật động, nhiều lần rút cả cây ra lại mạnh mẽ đâm vào nguyên cây, tốc độ nhanh tới nỗi cánh hoa nhỏ đáng thương bên ngoài tiểu huyệt của Cố Minh Nguyệt cũng bị côn thịt lôi kéo tiến vào rút ra, cả trong lẫn ngoài đều bị ma sát đem lại khoái cảm lớn gấp đôi, khiến cho nàng bị vây trong trạng thái không khống chế được, nước mắt thuận theo khoé mắt chảy xuống làm thấm ướt tóc mai, ánh mắt mất đi tiêu cự, trong miệng không ngừng phát ra từng tiếng ngâm nga rên rỉ quyến rũ.

Bộ dáng bây giờ của nàng làm cho Tạ Lãng có cảm giác thành tựu vô cùng, phô bày trọn vẹn năng lực trên giường của hắn.

Động tác đâm rút vào thân thể thiếu nữ của nam nhân cuồng dã như thú rừng, mồ hôi đổ như mưa mà đâm chọc chơi đùa nhục huyệt căng chặt trơn bóng, hắn phát ra khí thế như muốn đóng cọc đâm mạnh nữ nhi dưới thân, ghim nàng vào giường mãi mãi mà hung hăng chơi cắm, nhiều lần húc vào thẳng tử cung, ở trong đó chế tạo ra khoái cảm khiến người ta hoa mắt.

" Ưm... Ư.... Aaa~"

" Ưm...."

Thanh âm của hai người cùng lúc vang lên, nhưng khác nhau ở chỗ Tạ Lãng kêu vì sung sướng không kiềm được còn Cố Minh Nguyệt thét chói tai là vì bị tinh thuỷ phun thẳng vào tê dại đến nỗi bất tỉnh.

Sau khi bắn xong, Tạ Lãng cũng không rút ra mà vẫn để nguyên chôn mình trong tiểu huyệt ấm áp của Cố Minh Nguyệt, hắn ngắm nhìn dung nhan đạt đến cao trào mà ngất đi của tiểu nữ nhi, khoé mắt ươn ướt, trên người trải đầy dấu hôn, phía dưới chỗ giao hợp giữa hai người loạn thành một đoàn.

Đến cuối cùng hắn vẫn là vô sỉ đoạt lấy thân thể của tiểu nữ nhi mà mình nuôi nấng, người mà mình chân quý nhất.

Đây có lẽ là quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời hắn, chẳng qua, hắn vĩnh viễn không hối hận, nếu được chọn lại hắn vẫn sẽ làm như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro