[Longfic] The Most Romantic Thing | Yulsic | Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 19: The proposal

Cuộc sống vẫn êm đềm trôi qua trên khu công viên nước lớn nhất thế giới. Sẽ chẳng có gì có thể thay đổi khoảnh khắc yên bình tại nơi đây trừ khi giám đốc của nó muốn làm điều đó. Và sau một thời gian ẩn dật, anh ấy đã quyết định làm một cú đột phá để người ta phải nhớ mãi về hình tượng đẹp trai thành công của anh ấy. Đương nhiên là phải thế bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt quan trọng với anh ấy. Theo một cách nào đó, nó cũng là một ngày lạ lùng với ai đó.

Yuri ngước nhìn căn phòng lạnh lẽo lần thứ n trong ngày nhưng cô không hề thấy chán. Cô ấy đang có nhã hứng với bốn góc tường vuông vức hơn sáu múi hoàn hảo hoặc ba vòng tuyệt đẹp sao? Cứ cho là vậy đi vì bên trong căn phòng đó là người con gái của cô, dù cho cô ấy có không đẹp trong mắt mọi người đi nữa thì với Yuri cô ấy vẫn cứ là no.1. Đó không phải là kiểu tình yêu mù quáng đâu nhá, chẳng phải trong mắt nô lệ thì chủ nhân luôn là người có quyền lực nhất sao.

Cách xa cô nhân viên một chút là một cô gái tóc vàng. Cô ấy đang đứng trong chính căn phòng Yuri ngó nghiêng mê đắm nãy giờ để cười thầm một mình. Đến bây giờ Jessica mới cảm nhận được hết cái gọi là đặc quyền của sếp. Bởi cô có thể ở đây thoải mái ngắm nghía bất cứ thứ gì cô muốn ngắm mà lại chẳng có ai hay biết và nếu có biết đi nữa thì cũng làm gì được nhau nào. Thậm chí bây giờ cô không thích dựa kính ngó người ta nữa mà gọi cô ta vào phòng thì nó cũng rất đỗi bình thường. Àh, đó là điều mà Jessica sẽ sắp chuẩn bị làm sau đây đó.

Chưa đầy 10 giây sau khi Yuri đọc tin nhắn và ngó sơ căn phòng quản lý, cô ấy đã xuất hiện trước mặt Jessica. Cô nàng tập sự mỉm cười hài lòng với sự nhanh nhẹn hợp lý của Yuri rồi chỉ vào chiếc ghế tiếp khách đối diện với cô. Yuri ngồi xuống cùng cái nhướng mày và dĩ nhiên là một chút ngạc nhiên nữa.

- Qúy cô có vấn đề gì sao? – Yuri vẫn chưa hiểu lý do vì sao cô có mặt ở đây dù cô thực sự muốn ở đây cả sáng nay rồi.

- Giúp tớ một tay nhé. Đêm nay sẽ có một buổi tiệc riêng của giám đốc Oh nên tớ cần người phụ - Jessica đang bận rộn tìm kiếm hồ sơ để chia việc cho Yuri nên cô ấy không nhìn mặt Yuri.

- Giám đốc Oh? – Yuri thoáng khó chịu khi cái danh xưng đó vang lên từ miệng Jessica – phụ cái gì chứ?

- Một chút việc sắp xếp thôi. Tớ tin tưởng mắt thẩm mỹ nghệ thuật của cậu nên mới nhờ cậu việc quan trọng như vậy đó – Jessica nói với vẻ hào hứng thấy rõ nhưng Yuri thì chỉ muốn từ chối ngay khi có thể thôi.

- Nhưng tối nay tớ có việc bận rồi – Yuri nhấn mạnh sự cần kíp của vấn đề “tối nay bận”.

- Cậu bận gì cơ? Thôi nào bỏ đi, đây là chuyện rất, rất quan trọng của Dennis oppa đó.

- Không.

Yuri thích Jessica, điều đó đúng. Những người thích nhau thường rất trân trọng và hết lòng giúp đỡ người kia khi có thể, hiển nhiên là nên làm vậy nhưng không phải lúc này, không phải bây giờ và không phải là với người đàn ông tình địch của mình. Yuri không cần quan tâm chuyện của giám đốc Oh quan trọng tới cỡ nào, cô có việc của cô, anh ta là cái thá gì mà cô phải để tâm chứ. Nhưng nếu Jessica đến buổi tiệc của giám đốc Oh thì tất cả mọi thứ sẽ chấm dứt. Có lẽ việc chọn đêm nay là một sai lầm của Yuri nhưng Jessica không nhớ rằng ngày mai là ngày cuối cùng của cô ở Caribbean Bay rồi sao.

Yuri ghét sự vô tâm lạnh lùng của Jessica. Sao lúc nào cũng là giám đốc Oh? Tại sao cụm từ “Dennis oppa” luôn nằm sẵn trên môi cô ấy mỗi khi Yuri định làm gì đó? Tại sao vậy? Yuri biết giám đốc Oh là người đến trước nhưng giá như Jessica đừng cứ ở gần bên Yuri và làm cho Yuri ngộ nhận rằng cô ấy có cùng cảm giác với cô thì hôm nay cô đã vui vẻ cầm số tiền lương hậu hĩ nhảy tàu về Seoul rồi. Caribbean nhiều niềm vui cuối cùng lại kết thúc với giọt nước mắt chia đôi nỗi buồn như thế này sao? Một câu chuyện cố vui vẻ từ đầu đến cuối nhưng lại ra đi với lời chưa nói sẽ ấn tượng hơn happy ending đơn giản dễ đoán chứ? Với quá nhiều sự đấu tranh ẩn chứa bên dưới vẻ vô tâm, Yuri trả lại xấp giấy cho Jessica nói “Không” rõ ràng rồi quay lưng bước đi trong ánh mắt đầy ngỡ ngàng của cô nàng tập sự.

- Yuri.

- Đừng nói gì hết. Và làm ơn đừng bảo tớ phải đến buổi tiệc đó vào tối nay. Đừng, Jessica – Yuri nói với giọng van nài tội nghiệp.

- Yuri.

- Tớ không thể đâu Jessica.

- Nhưng mà…

- Cậu có thể không đề…

Jessica chặn ngang câu nói của Yuri bằng một nụ hôn nhẹ. Bàn tay cô nhẹ vuốt ve lên khuôn mặt Yuri để xoa dịu đi sự nóng giận trong cô ấy.

- Hãy tới đó tối nay đi, Yuri. Không phải là vì Dennis oppa, hãy tới đó vì tớ. Tớ cần cậu.

Đôi mắt nâu long lanh chỉ chực bật khóc nghẹn ngào bị Yuri nhanh chóng giấu đi sau cái chạm môi thoảng qua. “Một lần này nữa thôi Jessica, nô lệ của cậu sẽ làm tròn bổn phận cuối cùng của mình”.

- Được – Yuri đóng sập cánh cửa lại mạnh mẽ để bờ vai cô run lên đằng sau ánh nhìn của Jessica.

Có nhiều thứ đã qua và nó sẽ không bao giờ có thể trở lại. Nếu nụ hôn hụt ngày ấy thực sự diễn ra thì biết đâu chiếc máy bay giấy sẽ không chỉ vô tình đáp trúng mũ áo khoác của Jessica và khoảnh khắc tuyệt vời trong vở kịch “Love and War” sẽ đẹp biết bao với hai con tim chung nhịp đập. Họ đã có quá nhiều thời gian và họ đã lỡ dùng nó quá sang. Cười lên đi, Kwon Yuri, đêm nay là đêm của một điều thiêng liêng cơ mà.

Yuri không hứa giúp Jessica nhưng rút cục thì cô cũng đến khu hội trường chính của Caribbean Bay để phụ một tay với mọi người. Con đường cô đi đến đây đẹp thì con đường ra về cũng phải đẹp, dù là trong nước mắt đi chăng nữa. Yuri vui vẻ giúp đỡ phần dàn dựng sân khấu và sắp xếp bàn ghế dưới con mắt hợp lý của một sinh viên đại học nghệ thuật. Yuri còn cười với Jessica khi cả hai cùng chọn rượu và đồ ăn nhẹ cho buổi tiệc cơ mà.

Nhưng những câu nói cười ngụy tạo đó cũng nhanh chóng bị xóa sạch bởi người đàn ông của đêm nay: Dennis Oh.

- Công chúa, em thật là pro đó. Nhìn xem em đã làm gì cho đêm nay kìa. Lẽ ra em nên theo học nghệ thuật mới đúng.

- Dennis oppa, nó đẹp đúng không? Tất cả là nhờ Yuri đó – Jessica tự hào khoe người đưa ý tưởng cho buổi tiệc.

- Oh, cám ơn cô – nếu Jessica không quá hào hứng như vậy thì giám đốc Oh đã có thể biểu hiện tốt hơn một câu cám ơn nhạt nhẽo.

- Giám đốc Oh thích là được rồi – Yuri cũng đáp lại bằng một nụ cười lạnh nhạt. Giám đốc Oh cứ lầm tưởng anh ấy oai phong ở đâu đó chứ với Yuri anh ta cũng chả có gì đặc biệt hết.

Sau màn xã giao nghèo nàn đó, giám đốc Oh và nàng công chúa của anh tiếp tục quay về với câu chuyện trang trí của hai người còn Yuri thì chuồn ra ngoài. Lang thang khắp công viên, Yuri dường như đang làm động tác chào tạm biệt với những thứ quá đỗi quen thuộc với cô. Ba tháng trốn nhà đủ để một cô gái trưởng thành, ba tháng hè nóng nảy độc tôn cũng sắp chuẩn bị nhường chỗ cho mùa đông khắc nghiệt rồi đó, ba tháng không quá dài cho một vài thứ nhỉ. Ra đi để trở về, cảm giác cũng khá tuyệt, chỉ tiếc là nó thiếu một đoạn kết cho câu chuyện bỏ dở thôi. Yuri đã suy nghĩ nát óc để dành tất cả cho đêm nay nhưng thật tốt vì nó đã không xảy đến. (Mà nó tới làm chi để có ai đó chôm chỉa ý tưởng viết fanfic chứ)

Đêm đó Yuri diện một bộ đồ đơn giản đến buổi tiệc hoành tráng của giám đốc Oh. Cô không định ở lại đây lâu nên cô chọn những thứ đơn giản nhất cho chuyến tàu điện ngầm muộn nhất đêm nay. Yuri gặp một vài nhân viên, ăn uống phủ phê và bàn tán đủ thứ xung quanh buổi tiệc bất ngờ này. Yuri thậm chí còn đùa rằng “Có lẽ giám đốc Oh biết mai em rời Caribbean Bay rồi nên anh ấy mở tiệc ăn mừng đó”. Mọi người cười phá lên với câu pha trò của Yuri mà không hay biết rằng cô ấy đang chia sẻ suy nghĩ thực với mọi người. Dù sao đi nữa thì hành lý cũng đã dọn dẹp xong xuôi hết rồi, vé đã nằm yên vị trong chiếc ví xinh xinh của cô, lời chia tay chia chân vớ vẩn tốt nhất là đừng nên có.

Tuy là tỏ vẻ rất bình thường đó nhưng Yuri vẫn nốc rượu tì tì. Lấy cớ biện minh rằng về Seoul cô sẽ bị gia đình quản chặt cứng nên cô tích cực phá luật nghe cũng được đó nhưng mấy thứ vừa chát lè vừa cay nồng như rượu thì không uống là tốt nhất. Jessica hiểu rõ điều đó nên ngay khi thấy Yuri nâng ly rượu thứ ba lên, cô vội vã chặn lại.

- Hey, cậu không định say xỉn lăn lóc ở đây đó chứ?

- Tiệc vui mà, uống một chút có chết gì đâu, tập sự Jung – Yuri cố ý gọi Jessica là tập sự Jung dù hai người đã giao ước không gọi như thế ngoài giờ làm việc lâu rồi.

- Đừng ngốc thế, say rượu có gì vui chứ - Jessica giật ly rượu ra khỏi khuôn mặt đỏ bừng của Yuri.

Yuri định nói gì đó nhưng khi mắt cô chạm vào Jessica, cô thấy ngôn từ là thứ ngu ngốc nhất mà nhân loại có thể sáng tạo ra. Bộ váy trắng thướt tha lấp lánh những bông pha lê trắng càng làm tôn lên vẻ đẹp quý phái của Jessica. Trong những tình huống kiểu như thế thì cái thứ chất lỏng lắm mùi nhiều vị kia lại càng được dịp phát huy tối đa tác dụng kích thích của nó. Sao mà Yuri thấy ghét những khi Jessica ăn mặc như công chúa quá chừng, sao không chỉ một mình cô được ngắm nhìn vẻ đẹp đó?

- Cậu…bộ đồ này nhìn kì quá – không thể tưởng được là Yuri vừa mới công khai chê bai bộ váy áo đẹp lung linh của Jessica.

Jessica sững lại trong vài giây rồi cô ấy rút ly rượu trong tay Yuri và nuốt cạn. Yuri có biết rằng Jessica đã đứng thẫn thờ trước tủ quần áo cao ngất của cô bao lâu để chọn được chiếc váy này không? Mà dẫu Yuri có không thấy hợp nhãn thì cũng đừng nên đối xử với cô như vậy trước mặt tất cả mọi người chứ. Jessica chưa bao giờ muốn đêm nay những thứ như gây hấn cãi lộn sẽ diễn ra nhưng không ngờ Yuri lại cố tình khơi mào nó trước.

- Cậu nghĩ quần jeans và áo sermi hợp với khung cảnh ở đây hơn sao?

- Không. Tớ vốn biết nơi này không có chỗ cho tớ rồi nên tớ sẽ không ở đây nữa, vừa ý cậu chứ, chủ nhân.

Jessica định cãi cọ gì đó với Yuri nhưng khuôn mặt cùng câu nói đầy cay đắng đó buộc Jessica phải dẹp ngay cái ý tưởng kia đi. Kwon Yuri, chuyện gì đang hỗn loạn đằng sau cái nhìn bất cần đời kia vậy?

- Ở lại thêm lát nữa đi. Dennis oppa sắp tuyên bố một chuyện rất trọng đại đó – Jessica tìm cách dụ dỗ Yuri.

- Bộ anh ta lấy vợ chắc – Yuri phán bừa để thoát khỏi câu chuyện.

- Sao cậu biết? – Jessica trưng ra bộ mặt ngạc nhiên không thể tả.

- Gì? Anh ta lấy vợ thiệt hả? – Yuri bị sặc ra một ít nước vừa uống giải khát – lấy ai?

Vâng anh ấy lấy ai? Câu hỏi đó mọi người đều thắc mắc cả. Cho mọi người hai lựa chọn nha. Một là anh ấy lấy chị nào đấy và mọi người vui vẻ chúc mừng cho hai cô gái của chúng ta vì đã dẹp đi được một chướng ngại vật khó khăn, hai là anh ấy lấy Jessica và câu chuyện kết thúc tốt đẹp nhưng thật vô lý. Vậy mà cuộc sống lại cứ hay vô lý như thế đấy.

Mistake

Tim Yuri đập nhanh hơn hay giọng nói ấm áp qua micro truyền dẫn trong không khí nhanh hơn, Yuri không thể đo nổi nhưng nếu bấm giờ coi ai đột tử nhanh nhất thì Yuri thắng là cái chắc rồi đó. Mỗi câu nhấn nhá về buổi tiệc dành cho người phụ nữ quan trọng thứ hai trong cuộc đời anh ấy khiến Yuri muốn bệnh kinh khủng. Sau một tràng cám ơn và giải thích rằng đây là lễ đính hôn của anh ấy, cái tên ấy cuối cùng cũng được xướng lên.

- Cám ơn vì em đã sinh ra trên đời này và làm cho anh cảm thấy thật có lỗi khi không nói ra điều đó với em sớm hơn. Xin giới thiệu với tất cả mọi người, vợ chưa cưới của tôi, Jessica Jung.

Yuri mơ hồ nhận ra hơi thở của Jessica đã ở cách cô một nơi rất xa. Quay đầu lại nơi mà Yuri vốn nghĩ Jessica đứng đó, cô nhận ra cô ấy đã đi mất rồi. Còn lại đó chỉ là một ly rượu rỗng không sáng lấp lánh dưới ánh đèn lung linh của buổi tiệc. Yuri không hề ý thức được rằng cô đã đi đâu bởi trong đầu cô chỉ hiện lên một suy nghĩ duy nhất đó là phải cách thật xa khỏi nơi này.

Chạy tới khu bể bơi ngoài trời, Yuri không thể hiểu được vì sao cô lại chạy đến đúng nơi đầu tiên cô gặp Jessica. Yuri cố thở thật mạnh để cảm nhận nhịp tim cô vẫn còn đang đập nhưng đáp lại chỉ là những âm thanh nghèn nghẹn nơi cổ họng. Yuri phải làm gì đây? Cô phải khóc cho một mối tình vô vọng hay chạy tới giành Jessica từ tay giám đốc Oh? Cô sẽ sống với kí ức về nụ hôn đầu tiên và tình yêu đầu đời đau đớn như vậy tới khi nào đây? “Cười đi, cười thật lớn đi Yuri, mày tuyệt đối không được khóc”. Yuri cố gắng mở khuôn hình miệng theo đường vòng cung và cô đã làm được cùng với vị mặn chát nơi đầu lưỡi.

Yuri chạm vào sự lạnh buốt nơi bể bơi để vớt lên những giọt nước sẽ hòa cùng với nước mắt của cô. Yuri bó gối lại, ngước nhìn lên ánh trăng mờ ảo trên cao rồi nhắm mắt lại để hai giọt nước lặng lẽ lướt qua nỗi đau đang dâng lên mãnh liệt trong cô.

“It’s my mistake for not making you love me more

It’s my mistake for loving you more than you love me

It’s my mistake for not making you love me as much as I wanted you to.

I knew I couldn’t have you

But my heart just kept growing

It’s my mistake for

Waiting by myself

Regretting by myself

Loving you.

Even though my heart was aching

It’s my mistake for not letting you go

I’m such a fool

I knew I would get hurt and couldn’t let go

It’s my mistake

Even though it could be all my mistake

That’s ok. As long as you’re there…

Always…

Please forgive me for being like this.

Who loved you”

Thật sến khi viết tặng ai đó một bài hát buồn để tỏ tình đúng không? Yuri đã tự khắc họa khuôn mặt của Jessica lúc Yuri giải thích cho những lỗi lầm trong bài hát rồi, cô ấy sẽ bất ngờ hoặc cũng có thể sẽ đánh cô vì cái kiểu tỏ tình không giống ai đó. Rồi cô ấy sẽ cười và sẽ là một nụ hôn thực sự đến từ Yuri chứ? Yuri tưởng tượng ra hàng trăm tình huống khác nhau nhưng cô không ngờ nó mãi mãi chỉ là những hình ảnh nhạt nhòa thoáng qua mỗi giấc mơ ngắn ngủi đêm về.

Yuri muốn hét lên cho thỏa những đau đớn dằn vặt trong lòng nhưng hình như âm thanh đã rời bỏ cô kể từ khi Jessica âm thầm bước xa khỏi cô trong bữa tiệc đính hôn của cô ấy rồi thì phải. Lẽ ra Yuri nên biết chuyện này trước sau gì cũng sẽ xảy tới, lẽ ra cô đừng hạnh phúc khi nghĩ về đêm nay thì cũng có thể cô sẽ không phải khóc như một đứa trẻ thế này.

“Không được khóc, Kwon Yuri, mày phải vui vì cô ấy đã tìm được người mang lại hạnh phúc cho cô ấy chứ. Cô ấy chỉ đi ngang cuộc đời mày và gõ cửa dạo chơi thôi chứ cô ấy không thể đẩy cửa ra mà ở với mày suốt đời được. Đừng khóc, đây không phải là nước mắt đâu, Yuri à”

Yuri tự nhủ lòng khi hai bàn tay cô đã ướt nhòa nước mắt. Dù cô ấy đã không đến nhưng Yuri vẫn đã hát bài hát mà cô viết lời, dù Jessica đã thuộc về người khác nhưng Yuri đã có cô ấy trong trí nhớ của cô, vậy là quá đủ cho một thứ gần giống như tình yêu rồi mà.

- Yuri

Có phải Yuri quá đau đớn nên cô tưởng tượng ra rằng Jessica đang ở cạnh cô, gọi tên cô và ôm cô vào lòng? Vòng tay nhỏ nhắn kia thực sự đang sưởi ấm trái tim lạnh giá của cô? “Jessica, trên đời chỉ có một người tớ muốn che chở thôi. Đổi lại thì sự dịu dàng của cậu sẽ chỉ dành cho tớ thôi được không”. Yuri siết chặt cánh tay ôm cô từ đằng sau để cảm nhận nét thật trong những cái hoài nghi.

- Sao cậu lại khóc vậy, nô lệ của tớ? – giọng Jessica nhẹ nhàng vỗ về trái tim đau vụn vỡ của Yuri.

Yuri đột ngột quay đầu đối diện với Jessica để hai tay cô ghì chặt bờ vai nhỏ nhắn của cô ấy. Đúng, Jessica trước mặt cô là thật, cô ấy đến đây là để chia tay với cô mãi mãi. Yuri cần gì cho đêm nay nữa nào. Cô đã mất cô ấy rồi, tất cả những thứ từng có chỉ là giấc mơ điên cuồng của riêng cô mà thôi. Phải, Yuri đang điên, cô muốn phát cuồng lên với ý nghĩ cô để vuột mất tình yêu đầu tiên trong đời dưới tay một người đàn ông. Chuyện một người đàn ông và một người phụ nữ đánh nhau để giành một người phụ nữ nghe thật kì quặc nhưng nó xảy ra thật rồi đó.

Yuri trượt tay xuống lưng Jessica rồi vội vã kéo cô ấy lại cho một nụ hôn khiên cưỡng. Chẳng cần quan tâm xem phản ứng của cô gái đối diện cô ra sao, Yuri say sưa ngấu nghiến bờ môi cô khao khát trong cuồng nhiệt. Cô đã muốn hôn cô ấy theo cách ngọt ngào lãng mạn nhất nhưng bây giờ nó chỉ mang ý nghĩa vĩnh biệt thì nó chẳng cần phải đẹp nữa. Sau giây phút bất ngờ, Jessica chầm chậm hé môi để cả hai chìm đắm trong nụ hôn bất tận. Jessica biết nụ hôn này thật kì lạ nhưng cô không muốn chống lại một Yuri mạnh mẽ trong từng cử động. Đau cũng được, không nhẹ nhàng êm ái cũng được, lý do là gì cũng được, miễn sao Jessica ở trong vòng tay Yuri thì mọi thứ không còn cần ý nghĩa nữa.

Ngay từ đầu kế hoạch này chỉ xuất phát từ sự ngu ngốc đơn thuần của Yuri nên mọi chi tiết trong đó chẳng là gì hết. Tỏ tình ư? Yêu ư? Đừng nói những chuyện không thể cười được như thế nữa. Chiếc gương thủy tinh đẹp xinh Yuri muốn dành trao trọn vẹn cho người đánh cắp trái tim cô cho đến cùng vẫn trả lời rằng “Jessica là đầu tiên và duy nhất” nhưng ai đó đã vô tình đi ngang và chạm vào nó mất rồi. Không ai có thể lấy lại khoảnh khắc chiếc gương chạm vào mặt sàn lạnh giá bên dưới cả, vì thế nó mãi mãi đẹp với những mảnh vụn đau đớn. Cố níu kéo cũng chỉ vậy thôi, chiếc gương đã vỡ rồi.

Buông tha cho đôi môi của Jessica, Yuri chỉ lặng lẽ đặt dưới chân Jessica một câu chào ngắn gọn thay vì ôm Jessica vào lòng và nói cho cô ấy biết cô yêu cô ấy nhiều như thế nào.

- Tạm biệt.

- Yah, Kwon Yuri, cậu cưỡng hôn người ta xong rồi bỏ chạy vậy mà coi được hả?

Jessica không thể tưởng nổi là Yuri dám chơi cô một vố đau đến vậy. “Tạm biệt” ư? Đó là câu cô ghét nghe nhất dạo gần đây đó. Yuri nghĩ Jessica không nhớ ngày mai là ngày cuối cùng Yuri làm việc ở Caribbean Bay sao? Xin lỗi nhưng dẫu cho có bị mất trí đi chăng nữa thì đó chắc chắn phải là điều cuối cùng còn sót lại trong bộ não thông thái của cô. Cô lơ đi không phải vì cô không nhớ mà chỉ là cô cố tình quên thôi. Sao phải tốn dung lượng ổ cứng trong não mình để nhớ ngày người ta rời xa chứ.

Jessica mắng Yuri như vậy nhưng cô ấy vẫn tiếp tục đi vào bóng đêm sâu thẳm trước mặt. Không phải Jessica không nhận ra sự bất thường đằng sau nụ hôn hơi hướng bạo lực kia mà đơn giản là vì cô tin dù theo phong cách nào thì nó vẫn xuất phát từ tình cảm thực sự của Yuri. Hay cô nhầm? Lại là một động chạm do hoàn cảnh tác động nữa sao?

Jessica chịu hết nổi với đủ mọi kiểu hành động của người nhóm máu AB nên cô chạy tới trước mặt Yuri để quát tháo cho dễ.

- Cậu có bị mất trí không đó?

- Có. Thì sao? – Yuri đáp trả bằng vẻ thách thức.

- Tớ đã làm gì sai chứ? – Jessica bùng nổ.

- Cậu luôn luôn đúng, công chúa à – Yuri cười nhếch môi – người sai là tớ.

- Nhìn tớ đi Yuri, nói cho tớ biết vì sao cậu lại hành động như vậy đi.

- Cậu sẽ không bao giờ muốn biết đâu. Tốt nhất là cậu đừng quan tâm tới nó.

- Vì cậu yêu tớ nên cậu hôn tớ hay chẳng vì gì hết?

Jessica đã phát ngôn một câu nói đột phá không kém lời tuyên bố hùng hồn của giám đốc Oh là mấy. Yuri điên thì Jessica cũng có quyền đó. Từ đầu Jessica vẫn luôn là người chủ động, thêm cú chót cho đủ bộ cũng có gì lạ đâu.

- Nếu tớ yêu cậu thì sao chứ? Cậu sẽ hủy tiệc đính hôn chắc? – Yuri nói trong mơ hồ.

- Sao tự nhiên lại hủy tiệc đính hôn? Nó có liên quan gì đến nhau đâu – Jessica ngơ ngác toàn tập với dự đoán trời hỡi của Yuri.

- Yêu là một chuyện, đính hôn là một chuyện, vậy cậu biết thuật phân thân hả?

Câu nói này thật ra nghĩ nó vui vui cũng được nhưng ai dám cười trong tình huống này tác giả chết liền tại chỗ. Vấn đề là Jessica hiểu mọi chuyện theo một hướng, còn bạn Yuri nhà chúng mình lại hiểu theo một hướng khác nữa. Suy cho cùng chỉ vì cái sự bất đồng ngôn ngữ.

- Cậu lạ thật đấy Yuri à, Dennis oppa đính hôn mà cậu cũng đổ quạu là sao? Không lẽ cậu yêu anh ấy? – Jessica không tin tưởng nhận định này nhưng hỏi đại cho chắc.

- Cái gì? Tớ mà thèm đi yêu anh ta ấy hả? Cậu hạnh phúc quá nên loạn trí rồi phải không?

- Anh ấy tốt mà, đẹp trai nè, galant nè, thông minh nữa chứ - Jessica ca tụng giám đốc Oh yêu quý bất chấp tia nhìn khó chịu của Yuri.

- Anh ta tốt vậy nên hai người cưới nhau về tha hồ mà tự hào. Chúc mừng – Yuri kết thúc cụt ngủn.

- Cậu nghĩ tớ là cái hạng người gì mà lại đi giựt chồng của người ta. Mà người ta ở đây lại là chị họ thân thiết của mình mới ghê chứ - Jessica rất tức tối vì bị gán cho một tội lỗi cực kì kinh khủng.

- Gì? – giờ tới phiên mặt Yuri ngớ ra – chị họ gì ở đây? Chị cậu là ai?

- Cậu hay nhỉ? Cậu đứng trong hội trường từ nãy tới giờ mà không thấy chị tớ hả? Tâm hồn cậu để đâu thế - Jessica lờ mờ nhận ra vài sự hiểu lầm ngốc nghếch gì ở đây rồi đó.

- Chị cậu cũng tên Jessica hả? – Yuri rụt rè hỏi.

- Sao cơ? – Jessica đã bắt đầu thấy mắc cười rồi đó nha.

- Thì giám đốc Oh tuyên bố là anh ấy và Jessica Jung đính hôn còn gì – Yuri nói với vẻ không chắc chắn lắm.

- Hả? Jessica Jung? A ha ha ha…

Jessica kết thúc câu chuyện bằng một tràng cười không dứt. Cô cười nhiều tới nỗi phải dựa vào cây dừa cảnh để không bị té xuống nước và dĩ nhiên điều đó làm Yuri giận hết sức. Yuri không cảm thấy chuyện này vui chỗ nào hết trơn (tại chậm hiểu mà còn đang ghen tuông mù quáng nên chưa kịp thông suốt thông tin đó). Yuri bướng bỉnh cứ tìm cách ngăn nụ cười khả ố của Jessica lại nhưng hễ Jessica hơi đuối đuối là cô lại nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Yuri lấy cảm hứng và thế là màn đêm cứ không tĩnh lặng như vậy đấy. Yuri bực bội ngó đồng hồ đeo tay và phán:

- Tớ phải ra trạm ga điện ngầm ngay bây giờ. Cậu thích thì cứ đứng cười tiếp đi.

- Ế, cậu mới nói gì? – nàng công chúa bất ngờ với thông tin lạ đó lắm nhưng tại vẫn đang mắc cười nên vừa hỏi vừa bịt miệng cười tiếp.

- Tớ về Seoul. Đêm nay. Ngay bây giờ. Tạm biệt – Yuri nhấn mạnh từng vế một để dứt điểm luôn cái màn cười cợt thả phanh của Jessica.

- Ai cho cậu đi? – thực ra Jessica định hỏi “Sao cậu lại có thể bỏ đi như vậy?” nhưng không hiểu sao nó lại được giản lược một cách rất khó nghe như vậy.

- Tớ có chân tớ tự đi – giang hồ Kwon cũng không hề kém cạnh.

- Tớ không cho phép cậu đi. Tớ vẫn là chủ nhân của cậu đó – Jessica nhắc nhở với vẻ nghiêm túc thực sự.

- Hết rồi công chúa à. Từ giây phút cậu thuộc về người khác thì tớ đã có thể cầm tấm bảng nô lệ đem trao tặng cho chồng cậu rồi.

Không nhắc thì thôi, nhắc tới lại làm Jessica cười lăn lộn tiếp. Phải nói là Yuri trân trọng Jessica dữ lắm nên cô mới tốt bụng đứng ngắm cô ấy cười sỉ vả cô đó chứ không thì. Cũng may lần này Jessica không mất kiểm soát trầm trọng như lần đầu nên cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh để nhìn vào đôi mắt chán ngán của Yuri.

- Yuri à, cậu có dở tiếng Anh thì cũng có giới hạn thôi chứ. Tớ không thể tưởng nổi là cậu lại có thể nghe từ “Barbara Jung” thành “Jessica Jung” đó.

- Huh? Đùa à? – tới lúc này thì Yuri đã hiểu phần nào lý do Jessica có mặt ở đây và cười đầy thỏa mãn như vậy.

- Barbara là chị họ tớ. Cậu chưa bao giờ tự hỏi lý do vì sao Krystal có mặt ở đây sao? Hai đứa tớ chơi rất thân với Barbara unnie và chị ấy là girl friend của Dennis oppa, à bây giờ là vợ chưa cưới rồi chứ. Krystal về nước để dự buổi tiệc đính hôn này chứ không phải để thách đấu với cậu đâu, ngốc à.

- Không phải cậu và Dennis oppa là một đôi sao? Tớ tưởng anh ấy yêu cậu chứ - đây là điều mà Yuri đã luôn thắc mắc từ lâu nhưng giờ mới dám hỏi đó.

- Dennis oppa không yêu tớ và tớ cũng không yêu anh ấy. Nếu cậu nói về việc Dennis oppa bảo vệ và giúp đỡ tớ thì đương nhiên đó là việc nên làm với em gái thân thiết của vợ chưa cưới rồi. Trước khi tớ về Hàn Quốc, Barbara unnie đã dặn dò anh ấy rất kĩ lưỡng về điều kiện hỏi cưới, một trong số đó là đối xử cực tốt với tớ mà – Jessica chia sẻ thông tin gia đình với Yuri.

- Cậu đang nói thật đúng không, Jessica? Nói với tớ nó là thật đi – Yuri có thể cảm nhận niềm hạnh phúc vốn tuột luốt đâu đó dưới đáy xã hội đang trồi lên mạnh mẽ như doanh số bán đĩa của SNSD mỗi lần come back với bài hit mới vậy.

- Yên tâm đi nó được đóng dấu tem “Hàng thật chống hàng giả” mà – Jessica lại cười nhưng nụ cười này đẹp đúng hình tượng công chúa kiêu sa rồi.

Điều này quá lạ lẫm với Yuri. Cô không biết nên nhảy nhót hò hét hay phải làm sao nữa. Dường như tất cả mọi sự vui vẻ trên thế gian này đều tập trung xung quanh đây vậy. Từng thứ một, từng chút một, từng mảng màu đen tối ảm đạm đầy nước mắt bỗng nhiên được thắp sáng bởi toàn những chiếc đèn màu hồng hạnh phúc. Chúa ơi hãy nói với con, dù con không phải là con chiên của ngài (mất nết), rằng mọi điều cô gái tóc vàng kia nói ra hoàn toàn là sự thật đi. Trời ơi, trời ơi phải làm gì để thể hiện niềm sung sướng tột đỉnh của mình bây giờ.

Jessica ngó chằm chằm vào khuôn mặt nghệch đi của Yuri mà cô chỉ muốn bật cười thêm lần nữa. Không hiểu là kẻ ngốc này đã đả thông tư tưởng chưa mà cái mặt và hành động đứng cứng đờ kia lại mắc cười đến vậy. Sau nhiều phút chờ đợi Yuri nói gì đó hay làm gì đó như Jessica mong đợi, Yuri cuối cùng đã thoát khỏi tình trạng đóng băng và nói một câu làm Jessica sững sờ.

- Vậy tớ về phòng đây. Sắp tới giờ tàu chạy rồi.

Yuri đang đùa à? Câu pha trò này vui dễ sợ luôn. Nó vui nhất ở chỗ mặt Yuri bình thường tới mức bất thường luôn. Ôm đâu? Hôn đâu? Tỏ tình đâu? Những cái mà Jessica nghĩ là nó sẽ phải xảy ra chạy đâu mất tiêu rồi trời? Rồi biết luôn, hồi nãy tự dưng mạnh bạo hết sức là do hiểu lầm chứ thật ra bản chất Kwon Yuri vẫn như vậy thôi. Đừng có nói là Jessica dẫn dụ Yuri tới tận chỗ rồi mà còn phải làm hết giùm nha. Yuri mà không làm là Jessica làm thiệt đó.

Nhưng Yuri lại là người làm thiệt trước. Cô buông ra câu “Đừng thắc mắc, đừng hỏi gì hết. Tớ đã nói tớ về là tớ đi về. Vậy thôi” rồi vọt thẳng luôn. Yuri bỏ trốn để lại Jessica đứng tướng còn đẹp gấp mấy chục lần cục đá mẹ bồng con chờ chồng ngàn năm mang tên nàng Tô Thị nữa. Sẽ không có cục đá xấu xí nào có thể tạc được vẻ mặt sửng sốt và cái tướng trung sĩ hai hàng bước đều của Jessica lúc này đâu, yên tâm về mức độ độc quyền và chất lượng hoàn hảo đi nha. Jessica hét lên một tiếng thảm thiết giữa đêm tối làm Yuri nổi hết cả gai ốc nhưng cô vẫn ráng cắn răng chạy tiếp. Bây giờ không phải là giờ đẹp nên phải chịu thôi công chúa à. Chờ thêm chút nữa coi kịch hay đi nha.

Yuri chạy tơn tơn về phòng với trái tim được gắn thêm hai cái cánh thiên thần xinh xinh. Ngay khi đặt chân vào phòng, Yuri nhanh chóng mở tung cái valy khủng của cô ra để tìm một chiếc hộp be bé. Ba tháng lương đầy mồ hôi và nước mắt chỉ để đánh đổi lấy vật nhỏ xí màu đen này thôi đó, nó mà rớt đâu mất chắc Yuri đi tự kỉ quá. Yuri mở hộp ra, lấy chai nước rửa kính gần đó xịt lên và bắt đầu chà khí thế vào vạt áo sermi của cô. Chỉ cần tưởng tượng tới cảnh dòng chữ T&Co lấp lánh màu bạc này lồng vào ngón tay ai đó là Yuri đã không còn muốn ở trên mặt đất nữa rồi. Bây giờ là 21:53 pm, nửa tiếng nữa thôi Yuri ơi.

Yuri biết ngoài kia Jessica đang gào thét với gió biển, Yuri cũng thương cho sức khỏe nàng công chúa nhỏ xinh mà hét muốn nứt não lắm chứ bộ nhưng cái gì cũng phải có thời cơ hết. Vấn đề là ngoài kia không chỉ có một người đau đớn. Gần Yuri hơn bao giờ hết, người luôn nghĩ Yuri cũng thích mình đứng tần ngần trước cánh cửa gỗ mộc mạc và gõ ba tiếng vào đó.

Yuri giật mình nghĩ suy đủ thứ lý lẽ vì cô cứ ngỡ đó là Jessica. Yuri biết Jessica không đời nào để mọi chuyện trớt quớt như vậy đâu nên việc cô ấy âm mưu tàn phá căn phòng cô ngay lúc này cũng hết sức bình thường thôi. Yuri cố nặn ra nụ cười dễ mến khi mở cánh cửa tử thần ra nhưng khuôn mặt cô bắt gặp lúc này buộc cô phải khép miệng lại ngay lập tức. Đằng sau bóng đêm ngập ngừng ngoài kia chính là Young Bae oppa. Yuri thậm chí đã quên mất tiêu sự tồn tại của Young Bae oppa ở Caribbean Bay này.

- Oppa, có chuyện gì vậy? – Yuri nhận thấy vẻ buồn buồn của Young Bae nên cô chủ động hỏi trước.

- Chúng ta thực sự không thể phải không Yuri? Xin lỗi vì anh đã luôn làm phiền em – giọng nói của Young Bae lúc này là cả một vực thẳm nỗi buồn.

- Oppa, oppa nói gì em không hiểu – Yuri thấy hơi hoảng hốt với thái độ lạ lùng của Young Bae.

- Lúc nãy anh thấy em chạy ra ngoài, anh đã đi theo em, anh không biết vì sao em buồn nhưng anh đã luôn muốn được làm bờ vai cho em dựa vào. Anh đã đi đến rất gần em nhưng anh không đủ can đảm chạm vào em và anh nghĩ đó là sai lầm lớn nhất của anh. Bởi vì lúc anh còn quá chần chừ, Jessica đã xuất hiện. Và anh đã biết những thứ anh cần phải biết, Yuri à – Young Bae từ từ bước từng bước một đến nỗi đau trong đôi mắt cười hiền lành kia.

- Young Bae oppa, em… - Yuri ngập ngừng trong thoáng chốc – em cảm ơn oppa vì đã dành tình cảm tốt đẹp cho em nhưng em xin lỗi vì trái tim em đã lỡ thuộc về người khác rồi.

- Anh có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc trong đôi mắt em mỗi khi em nhìn Jessica, anh vốn biết em sẽ không bao giờ nhìn anh như vậy nhưng anh vẫn không ngừng hi vọng… Chúng ta tốt nhất cứ nên làm bạn tâm giao trong những vũ điệu âm nhạc thôi em nhỉ - Young Bae cười buồn.

- Có nhiều thứ bền vững hơn tình yêu nhiều. Em không bao giờ muốn mất một sunbae tốt như oppa cả.

Yuri giơ tay ra để bắt tay Young Bae. Anh chàng nắm lấy tay Yuri thật chặt, thật lâu rồi ngậm ngùi buông ra. Người con gái đầu tiên mang cho anh cảm giác muốn che chở, muốn được yêu thương cuối cùng lại không phải là người bước chung đường với anh. Young Bae dễ dàng buông xuôi tình cảm đến vậy sao? Không, hoàn toàn không. Anh rất thích Yuri nhưng nếu anh níu kéo Yuri trong vô vọng và làm cho cô ấy đau khổ thì chẳng phải buông lơi cánh tay là điều tốt nhất cho cả hai sao. Anh cũng chẳng phải tốt bụng hay hào phóng quá mức, chỉ là anh hiểu những thứ vốn không thuộc về mình thì sẽ mãi mãi không thuộc về mình.

- Yuri à, em hãy luôn là bờ vai vững chãi cho người em yêu tựa vào nhé. Chúc hai người hạnh phúc.

Yuri đứng đó nhìn theo bước chân đơn độc của Young Bae oppa mà lòng nhói lên một cảm giác hối lỗi. Từ buổi đầu gặp gỡ Yuri đã biết giữa cô và anh ấy chỉ có thể là mối quan hệ sunbae – dongsaeng. Nhưng vì nể nang nên cô vẫn tiếp tục gặp gỡ và tập nhảy cùng anh ấy. Yuri muốn xin lỗi Young Bae oppa nhiều lắm tuy nhiên cô lại muốn cảm ơn anh ấy nhiều hơn. Anh ấy đã làm cho Yuri nhận ra rằng cô muốn được ai đó tin tưởng dựa vào hơn là yếu đuối ngã vào vòng tay người khác. Chúng ta không phải là kết thúc mà chỉ là bắt đầu cho rất nhiều điều mới từ đêm nay thôi phải không oppa?

Yuri hơi tâm trạng một chút sau lời chia tay với Young Bae oppa nhưng cô lại thấy vui nhiều hơn vì kế hoạch trao nhẫn lãng mạn hết sức của cô (theo chủ ý cá nhân của riêng Yuri thôi nha). Ngó lại chiếc đồng hồ đeo tay, Yuri nhận ra rằng bây giờ đã là 22:12 pm, cô nhét vội chiếc hộp nhỏ vào túi quần rồi chạy nhanh ra bể bơi tìm Jessica. Quả nhiên tượng đá chờ seobang mấy chục phút vẫn còn đứng cứng ngắc ở đó. Yuri nở nụ cười thật tươi trong khi sải bước đầy tự tin đến bên nàng công chúa xinh đẹp của cô.

Nhớ lại ngày đầu tiên Jessica đến Caribbean Bay, Yuri đã khốn khổ và ê chề biết mấy khi bị Jessica ném xuống bể bơi và khuyến mãi cho cái màn hô hấp nhân tạo bằng chân thì nay Yuri khác rồi. Yuri không những phải trả thù cô nàng tập sự kiêu ngạo kia mà còn phải làm cho cô ta khốn khổ suốt cuộc đời sau này (có lộn không vậy ta? Ai mới là người phải chịu trận cả đời vậy kìa?). Yuri hôn lên đôi mắt thẫn thờ của Jessica để giải bùa đông cứng cho cô ấy rồi cô hít một hơi thật sâu để nói những lời tâm huyết:

- Xin lỗi công chúa, nô lệ sẽ tự trừng phạt bản thân để xin thứ tội.

Không cho phép Jessica lấy sức lại để mắng mỏ hay hạch hỏi gì, Yuri bước ba bước dài rồi nhảy ào một cái xuống làn nước sâu lạnh cắt da bên dưới. Dù Jessica có bị ếm đi nữa thì việc seobang tương lai và nô lệ hiện tại tự trầm cũng đủ dữ dội để cô ấy phải tỉnh giấc thiên thu.

- Yuri, cậu điên à. Kwon Yuri, cậu có nghe tớ nói gì không?

Jessica đang hoảng loạn cực độ. Nếu Yuri có mệnh hệ gì thì Jessica sẽ không muốn sống nữa đâu (cái gì mà sến súa quá vậy nè trời?). Không cần suy nghĩ nhiều nhặn, bộ não thiên tài vốn đã luôn bị lu mờ bởi Kwon Yuri nay lại quyết tâm đình công không thời hạn cũng bởi chính con người vô tổ chức đó. Jessica buông mình rơi vào vòng xoáy nước đen thẳm để tìm kiếm bàn tay ấm áp của ai đó nhưng tất cả chỉ là vô vọng. Lẽ nào bàn tay nhỏ nhắn, thanh mảnh này sẽ không bao giờ được sưởi ấm bởi nụ cười của ai đó nữa?

“Kwon Yuri, làm ơn đừng rời xa em”

Jessica hét lên giữa màn đêm mịt mùng và giữa bể nước sâu 3,5m lạnh lùng nhưng đáp lại cô chỉ là những âm thanh câm lặng đến đáng sợ.

Nước và em. Nếu buộc phải chọn một, Yuri sẽ đan tay vào tay ai?

Bây giờ là 22:19 pm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro