Hồi Ức Của Chúng Ta | 6 |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

", anh đi chậm thôi. Nào, cẩn thận"
Jungkook say đến mê man. Anh tìm đến rượu, muốn bản thân chìm vào say sưa để gạt bỏ hình ảnh cô và Jimin ra khỏi
Cô ta đỡ anh nằm xuống. Jungkook vật ra giường. đặt túi xách qua một bên, cởi giày cho anh, nhúng khăn ướt lau khắp mặt. Ánh mắt si mê dán lên vóc người nam tính rắn chắc.
Người đàn ông này, cô nhất định phải có.
Cô bắt đầu đưa tay cởi quần áo anh, trèo lên giường. Bàn tay không an phận mơn trớn làn da màu lúa mạch trơn bóng, sờ nắn cơ ngực rắn rỏi. Cô ghé miệng vào tai anh thì thầm.
"! Em yêu anh"
Jungkook mơ hồ, không biết mình đang ở đâu. Chỉ nghe được tiếng nói của Lisa
thoảng bên tai. Cô ấy đang ở bên anh sao?
"Lisa ! Lisa !"
Jungkook gấp gáp, tóm chặt lấy bàn tay đang vuốt ve anh, mắt vẫn không thể mở.
Cơ thể Cô ta cứng ngắc, hai chữ Lisa như chiếc búa nện vào lòng cô. Đau đớn, ghen tuông tràn lan.
Ngay cả khi say người anh nhớ đến vẫn là cô ta. Đời này nhất định cô ta hận Lisa đến tận xương tuỷ.
Cô ta cắn răng, nuốt hết cảm xúc xuống đáy lòng. Tiếp tục ghé vào anh thủ thỉ.
"Em yêu anh, rất yêu anh. !"
Mắt cô đã nhuốm màu dục vọng, hơi thở nóng rực phả vào mặt anh.
Nghe cô nói, máu trong người anh sôi lên, anh cố gắng mở mắt, là Lisa, cô ấy đang ở ngay đây. Lisa của anh.
"Anh cũng yêu em, Lisa, anh yêu em, anh yêu em"
Jungkook ôm chặt lấy cô ta nhưng mùi hương trên người cô ta không phải là của Lisa lên anh nhanh chóng đẩy ngã cô ta xuống đất
Không phải là hương thơm thanh nhã, tinh khiết tự nhiên trong trí nhớ
Mùi thơm trên cơ thể Lisa là thứ mà anh thích nhất, dù cho bao nhiêu năm, anh vẫn không thể quên được cảm giác thanh khiết, nhẹ nhõm khi đứng gần cô, được hít vào hương vị thoang thoảng đó.
Jungkook lắc đầu vài cái, anh cố căng mắt nhìn cho rõ, người trước mắt là ai. Trăm thứ hình ảnh lộn xộn xen vào nhau, khuôn mặt Lisa trở nên mơ hồ không rõ nét rồi tan biến. Anh hoảng hốt kêu tên cô.
"Lisa"
Jungkook đưa tay ra níu với, nhắm chặt mắt che đi đau xót, anh cứ thế chìm vào giấc ngủ, cần quên hiện thực tàn nhẫn này, cô thực sự không ở đây. Không bên anh.
Hành động đột ngột của anh khiến cô ta hụt hẫng. Tổn thương, tức giận cuồn cuộn. Anh cứ thế mà ngủ, mặc cô đau khổ chìm đắm, nước mắt rơi xuống. Ánh mắt dần dần nổi lên tàn nhẫn.
Cô bước xuống giường, nhìn chiếc điện thoại của anh đặt trên bàn, môi cô nở nụ cười quỷ dị.
"Jungkook, anh đã đối xử với em như vậy, đừng trách em"
___________________
Lisa ngủ rất say, ánh nắng chiếu qua cửa sổ làm cô tỉnh ngủ, vươn vai ngáp dài, cô với điện thoại ở đầu giường xem giờ.
Màn hình hiện tin nhắn của Jungkook từ đêm qua gửi đến, cô nhăn mi.
"Có việc gì gấp sao?"
[ Bản kế hoạch trưng bày sản phẩm quý III, mang đến nhà riêng cho tôi, càng sớm càng tốt]
Nội dung tin nhắn có vẻ quan trọng, Lisa cuống quít rời giường. Vệ sinh qua loa rồi chạy đi.
Jimin vừa mới đậu xe trước cổng.
"Lisa, em đi đâu vậy"
Anh vội xuống xe tiến lại gần cô.
"Jimin, sao hôm nay anh đến sớm thế?"
"Anh đến đưa em đi cafe, rồi chúng ta đi dạo luôn. Em định đi đâu?
"À, em mang tài liệu cho sếp"
Nghe cô nói đến Jungkook, lòng anh trùng xuống.
"Hôm nay chủ nhật, em vẫn không được nghỉ sao?"
Nghe anh hỏi, cô dè dặt, sợ anh hiểu lầm.
"Chắc có việc quan trọng cần đến bản kế hoạch, sếp bảo em mang đến nhà cho anh ấy"
"Để anh đưa em đi"
Jimin đề nghị, anh không muốn cô một mình đến nhà riêng gặp hắn. Mối quan hệ giữa họ không đơn thuần. Anh là bạn trai của cô, anh có quyền được can thiệp vào những chuyện như vậy.
"Được ạ"
Lisa đang vội nên đồng ý.
____________________
"Jimin, anh đợi ngoài này, em vào rồi ra ngay"
Cô nhanh tay cởi dây bảo hiểm, nói với anh.
"Được, em vào đi"
Lisa đưa tay gõ cửa, vừa chạm cửa đã tự động mở ra.
Cô bước vào, đập vào mắt cô là đôi giày
cao gót của Haein đã đi ngày hôm qua, quần áo của hai người rải rác từ phòng khách đến phòng ngủ, cửa phòng ngủ còn khép hờ.
Trong giây lát, tim cô như bị khoét mất một góc. Anh cố tình gọi cô đến chỉ để xem cảnh này sao? Tại sao? Anh có nhất thiết phải làm như vậy không.
Cô đã từ bỏ anh, quyết tâm không chạm vào cuộc sống của hai người rồi, tại sao anh còn cố tình dằn vặt, đả kích. Cô có lỗi gì với anh?
Hai chân Lisa run rẩy. Trái tim đau nhức, cô cắn môi, ngăn nước mắt trào ra, cổ họng nghẹn đắng. Cô cứ đứng đó, hồi lâu không thể nhúc nhích.
"Lisa, em đến khi nào vậy? Có chuyện gì mà sáng sớm đã đến đây thế?"
Cô ta bước ra từ trong nhà tắm, thấy Lisa Cô ngạc nhiên, nghi hoặc hỏi. Vẻ mặt thân thiện còn có chút ngây thơ.
Trên người cô chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang thân, phía trên ngực và hai chân để lộ ra ngoài, lộ ra những dấu hôn xanh tím chằng chịt.
Lisa đau xót như bị ai chọc mù hai mắt, trân trân nhìn cô ta. Cô ta theo ánh mắt Lisa nhìn lại cơ thể mình, cô lập tức tỏ ra ngại ngùng e thẹn, trốn tránh, kéo chiếc khăn tắm làm bộ che đi dấu vết ám muội trên người mình.
Hình ảnh này, không cần hỏi cũng hiểu gì xảy ra. Đầu óc Lisa choáng váng quay cuồng, cô cảm thấy mình sắp hít thở không thông.
Cô bấm chặt tay, gắng gượng che giấu đau đớn trong lòng.
"Em đến đưa tài liệu, phiền giám đốc Jung cầm giúp"
Nói xong cô xoay người chạy vụt đi, không muốn ở lại đó thêm một giây nào hết.
Haein cô ta cười nhếch mép vì kế hoạch của mình đã thành công .
Jimin thấy cô chạy ra, bộ dáng chao đảo xắp ngã, anh vội lao đến đỡ cô, nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của cô, tim anh nhói lên.
"Lisa, em sao vây? Chuyện gì xảy ra"
Anh luống cuống lau nước mắt cho cô, lo lắng hỏi.
Lisa không đáp, liên tục lắc đầu. Jimin thấy vậy không tiếp tục tra hỏi, anh nhẹ ôm cô vào lòng, vỗ lưng cô an ủi.
Nhìn về phía biệt thự của Jungkook. Ánh mắt anh vô cùng tức giận. Lại là hắn, tên khốn đó ngoài biết làm cô đau lòng thì còn làm được gì. Không cần biết cô yêu anh ta thế nào, chỉ cần hắn làm cô tổn thương. Anh nhất định sẽ không tha thứ cho hắn, anh quyết định sẽ không buông tay cô ra.
"Lisa, chúng ta đừng đứng đây nữa, anh đưa em đi"
Anh nói khẽ, mở cửa xe đỡ cô vào. Lisa ngoan ngoãn theo anh, tâm trạng tồi tệ.
____________________
Jungkook cảm thấy cổ họng đau rát, cơn khát nước khiến miệng anh khô khan đắng ngắt.
Mở mắt thấy mình nằm trong phòng ngủ. Anh day day huyệt thái dương, nhớ lại chuyện hôm qua. Anh đi uống rượu trong Bar, sau đó cô ta haein đưa anh về.
"Anh tỉnh rồi à?"
Tiếng Cô ta bên cạnh làm anh giật mình. Nhìn sang thấy cô đang trong tư thế chỉ quấn một chiếc khăn tắm, anh hoảng hốt nhìn lại
thân thể mình. Lúc này mới nhận ra trên người không một mảnh vải, chỉ đắp chăn.
Cảm giác khủng hoảng ập đến, anh và cô ta đã xảy ra chuyện đó sao?
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Anh lớn giọng, ánh mắt hoang mang cực độ.
"Em...hôm qua anh say quá, em...sẽ không trách anh"
Cô ta giả vờ cúi đầu uỷ khuất.
Những lời cô nói như tiếng sét rạch ngang tim anh. Anh có thể hồ đồ như vậy sao? Như vậy giữa họ thực sự xảy ra loại quan hệ đó. Không thể nào, người anh muốn không phải cô ta.
"Lời cô nói là thật?"
Anh gấp gáp nghi hoặc, thâm tâm đã muốn bác bỏ sự thật này.
Cô ta tức giận, ánh mắt đau đớn. Cô gào lên.
" anh nói vậy nghĩa là sao? Cái gì mà thật hay không thật"
Jungkook tâm hoảng ý loạn, anh nhắm mắt, muốn bưng tai để không phải nghe thêm điều gì, anh không thể nhìn thẳng vào cô ta.
"Cô đi ra ngoài, tôi muốn yên tĩnh"
"Tại sao..?"
"Ra ngoài!"
Anh không kiên nhẫn hét lớn.
Haein cô ta hậm hực ném chiếc gối lên giường bước ra khỏi phòng. Anh lao ngay vào nhà tắm, vặn vòi cho nước xối thẳng từ đỉnh đầu xuống, gục đầu vào tường.
Đầu anh đau nhức không nhớ một cái gì cả .Anh đã làm gì thế này.
Bước ra phòng khách, anh muốn nói chuyện nghiêm túc với Cô ta một lần về chuyện này. Anh không thể đáp lại tình cảm của cô ta anh không yêu cô ta nên sẽ không vì bất cứ lý do gì miễn cưỡng.
Jungkook ngồi xuống ghế, nhìn thẳng vào mắt cô ta
"Tôi xin lỗi về chuyện tối qua, nhưng giữa chúng ta không thể, cô có thể muốn tôi làm bất cứ chuyện gì cũng được, ngoại trừ việc này"
Bỗng cảm thấy bản thân mình có chút hèn hạ. Nhưng anh thật sự không thể yêu ai khác ngoài Lisa, anh chấp nhận làm kẻ khốn nạn.
"Tại sao?"
Nghe anh thẳng thắn, Haein nhảy dựng lên, nhìn anh đăm đăm, ánh mắt muốn xuyên thấu nội tâm anh, để nhìn xem anh có thực sự không dành một góc nào cho cô hay không?
"Tại sao? Tại sao không thể là em? Em có gì không tốt?"
Cô nhào đến đấm vào ngực anh túi bụi, ấm ức, tức tưởi như muốn vỡ đê.
"Anh nói đi, tại sao? Tại sao?"
Jungkook giữ tay cô ta lại, đẩy cô ra.
"Cô vẫn không hiểu ra sao? Tại sao ư? Tại vì TÔI KHÔNG YÊU CÔ hiểu không?"
Anh hét lên, nhấn mạnh chữ không yêu để cho cô hiểu, quay lưng lại phía cô, thở dài bất lực.
"Không yêu em? Anh không yêu em rồi sao? Cô ta sẽ lại yêu anh ư? Anh nhầm rồi. Jungkoook của em ạ. Hahaha, hahaha!!"
"Cô nói vậy là ý gì?"
Anh nghi hoặc quay lại nhìn cô.
"Ý gì ư? Nói cho anh biết, cô ta đã thấy rồi, cô người yêu bé bỏng của anh đã thấy chúng ta ngủ với nhau rồi đấy"
Cô hả hê dở giọng, cầm bản kế hoạch trưng bày sản phẩm Lisa mang đến ném thẳng vào người anh.
Jungkook hoảng hốt, tim chững lại mấy giây. Cô ấy đến đây ư? Anh run rẩy cúi xuống nhặt xấp giấy lên. Ánh mắt rơi vào hoang mang, sợ hãi.
Nhìn anh, tâm Cô ta cuồn cuộn đau thương. Cô cười lớn, ánh mắt chất chứa tuyệt vọng và buộc miệng nói ra
"Anh nghĩ thử xem, cô ta sẽ thế nào, chắc sẽ rất vui đi, haha, và tôi cũng nói cho anh biết anh và tôi cũng chẳng có gì cả là tôi dựng màn kịch này lên hahahaa
Jungkook hỗn loạn, không còn nghe được cô ta nói gì. Tâm trí của anh đã bay đến tận đâu.
Trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất là phải đi tìm cô giải thích, nếu không, anh sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội.
Anh vứt tập giấy xuống, lao ra khỏi nhà. Cô ta vội nhào đến ôm chặt anh Nhưng bị Jungkook hất ra và quay lại bóp cổ cô ta cảnh cáo
"Đừng để tôi thấy mặt cô không thì đừng trách nể tình ba mẹ cô nên tôi không làm gì cô giờ thì cút đi đồ cáo già "
Sau đó anh liền chạy nhanh đi tìm Lisa
Cô ta nằm úp xuống sàn nhà lạnh lẽo,cố lấy lại hơi thở đổ lỗi nên Lisa. Tất cả là tại Lisa cô ta chậm rãi gượng dậy, tiến đến phòng khách, cô rút một bông hoa hồng trong bình hoa đặt trên bàn, dùng lực bóp nát.
"Lisa, là cô bức tôi"
Cô gằn từng chữ, ánh mắt độc ác.
______________________
Jimin chở Lisa đến một hồ cá lớn ở ngoại thành, trước đây cô dẫn anh đến một vài lần. Hai người đứng trên cầu, lẳng lặng nhìn mặt hồ.
Anh không hỏi cô bất cứ điều gì, có lẽ cô muốn im lặng suy nghĩ.
"Jimin anh có yêu em không?"
Cô bỗng lên tiếng. Anh sửng sốt. Yêu cô? Tất nhiên là anh yêu cô, so với mọi thứ trên thế gian này, anh không do dự lựa chọn cô đầu tiên.
"Anh yêu em,Lisa!"
Anh không hỏi lý do, chỉ nhìn thẳng vào cô, chân thành đáp.
"Chúng ta kết hôn đi!"
Lisa xoay người đối diện anh,đề nghị.
Trái tim Jimin tích tắc nhảy lên. Anh sợ mình nghe nhầm. Anh mở to mắt nhìn cô
"Lisa?"
"Anh không nghe nhầm đâu. Jimin anh có muốn cưới em không?"
Cô trả lời, cho anh đáp án mà anh đang nghi hoặc.
Mắt anh sáng rực. Tim đập dồn dập loạn nhịp. Hạnh phúc quá bất ngờ khiến anh run rẩy, không biết phải nói gì.
Kết hôn với cô là việc ngay cả trong mơ anh cũng nghĩ đến. Anh vui sướng ôm chầm lấy cô
"Lisa, em nói thật ư? Chúng ta có thể kết hôn?"
Anh hỏi, gấp gáp như sợ đây chỉ là giấc mơ, hai tay ôm cô vô thức siết chặt.
"Thật"
Cô ngắn gọn đáp, dựa sát vào anh, cô nghe rõ trống ngực anh đập mạnh mẽ, cô vừa cảm động, vừa đau xót. Cô biết anh đang rất vui sướng.
"Lisa, cảm ơn em, cảm ơn em. Anh nhất định sẽ trân trọng em, nhất định sẽ yêu em đến hết đời"
Anh xúc động, khoé mắt ươn ướt, ôm chặt lấy cô tuyên thệ. Người con gái này, anh sẽ dùng cả đời để yêu thương cô.
Anh biết hôm nay cô đưa ra quyết định đột ngột như vậy có lẽ là do hắn, anh không bận tâm. Chỉ cần được ở bên cô, anh chấp nhận, chính anh cũng không có ý định buông tay cô ra.
Lisa lặng lẽ dựa vào anh. Vòm ngực anh rất rộng lớn, ấm áp. Cô nhắm mắt lại, cảm giác an toàn khiến tim cô bình an trở lại.
Jimin gỡ tay cô ra, anh móc trong túi áo ngực chiếc nhẫn anh đã để dành cầu hôn cô. Từ ngày đó, anh luôn mang theo nó, chờ cơ hội đến sẽ đeo vào tay cô.
Nhìn chiếc nhẫn tinh xảo sáng bóng trên tay, lòng cô xúc động, lại có chút mất mát. Vậy là cô đã thật sự buông bỏ Jungkook. Cô sẽ trân trọng Jimin, yêu thương anh thật tốt.
"Jimin, cảm ơn anh"
Cô nhìn anh, nói lời chân thành tận đáy lòng.
Anh nhìn cô say đắm, nhẹ nhàng cúi đầu, hôn lên môi cô. Lisa khẽ nhắm mắt, tiếp nhận anh.
Jungkook chạy xe lòng vòng khắp thành phố, không tìm được cô. Trong đầu anh nghĩ đến một nơi, ngày trước anh và cô hay đến đó chăn cá. Anh nhấn ga phóng một mạch tới đó.
Trên cầu, hình ảnh đôi nam nữ đang ôm
hôn nhiệt tình như con dao đâm vào ngực anh.
Kia chẳng phải Lisa của anh sao? Anh tại sao lại nghĩ đến việc sẽ tìm cô mà giải thích, vốn dĩ trong mắt cô anh đâu là gì, suy nghĩ đầu tiên là chạy đi gặp cô để phải chứng kiến cảnh này.
Jungkook chết trân nhìn họ, mặc cho trái tim đang nhỏ từng giọt máu. Thật buồn cười làm sao? Anh rốt cuộc đang làm cái gì vậy?
Anh nhắm mắt, chôn cất nỗi thống khổ, cứng rắn cưỡng ép chính mình lái xe bỏ đi, ánh mắt vô hồn.
Anh mệt nhọc lê đôi chân đã run rẩy. Bước vào căn biệt thự rộng lớn, trống trải. Nằm vật ra ghế.
Ngôi nhà này, trước khi về nước anh đã cho người thiết kế, một tông màu trắng chủ đạo, màu mà cô thích. Quanh vườn trồng đầy hoa lưu ly, cũng là hoa mà cô thích. Tất cả ý tưởng đều dựa trên sở thích của Lisa, cô có biết không?
Giờ đây, anh một mình ngồi đó, trống trải, cô đơn.
Lisa đã có hạnh phúc của mình. Còn hạnh phúc của anh, vừa hay làm rơi mất.
Jungkook nhắm mắt lại, khoé mắt không tự giác chảy ra một dòng nước âm ấm.
______________________
Mọi kế hoạch cho đám cưới, Jimin tìm hiểu chuẩn bị rất tỉ mỉ. Từng bước đều hỏi ý kiến của Lisa và cho cô quyền quyết định.
Mấy ngày nay, anh luôn chìm trong hạnh phúc, quên cả ăn ngủ.
Thấy anh như vậy, trong lòng cô cũng cảm thấy ấm áp, nhiệt tình góp ý với kế hoạch đám cưới
________________________
Tin cô chuẩn bị kết hôn khiến cả công ty nháo nhào, xúm lại trêu chọc. Lisa chỉ tủm tỉm cười cho qua chuyện.
Bước vào phòng làm việc, một đôi tay rắn chắc bất ngờ kéo cô lại ôm chặt. Lisa hoảng hốt đẩy anh ra.
Jungkook tức giận dùng sức đẩy cô ngã xuống bàn làm việc, anh quét ngang gạt hết đồ đạc trên đó xuống đất.
"Có thật không? Lisa em sẽ kết hôn với hắn ta? Là thật?"
Jungkook gằn giọng, hai mắt đỏ lên đầy tia máu. Lòng cô nhói lên, ẩn ẩn đau đớn. Giữa họ đã đi đến bước đường này.
"Đúng vậy?"
Lisa nhắm mắt lại, trả lời anh, lảng tránh phải nhìn vào đôi mắt bi thương đó.
"Tại sao?"
Giọng Jungkook run rẩy. Trái tim trong lồng ngực co thắt như muốn vỡ tan ra. Tại sao cô có thể bình thản như vậy, đây là điều mà cô muốn sao?
"Tại sao?Anh còn hỏi em câu đó? Tại sao anh có thể yêu người khác còn em thì không?
Lisa đang nói gì vậy anh không hiểu cô bảo anh yêu ai cơ rõ là anh chỉ yêu mình cô thôi mà ......
Jungkook gắt lên, nước mắt đã bắt đầu chảy.
"Người anh yêu là em, em có hiểu không?"
Anh ốp cả hai bàn tay vào má cô giữ thật chặt. Ánh mắt thành khẩn, gằn từng chữ.
Lòng cô trào sóng mãnh liệt, cảm giác hạnh phúc lẫn đau khổ thi nhau chèn ép.
Anh yêu cô. Yêu cô mà bao nhiêu năm cô không hề biết.
Yêu cô mà lại sẵn sàng vứt bỏ cô đi Mỹ đến tận hai năm.
Tình yêu của Jungkook cô không dám nhận. Tình yêu của cô, cô cũng buông bỏ rồi.
Lisa không thể bỏ rơi Jimin. Cô nợ anh quá nhiều. Còn Haein , cô ấy cũng yêu anh.
Cô nhắm mắt che đi đau đớn, xót xa. Cứng rắn mở miệng.
"Xin lỗi anh"
Lời xin lỗi đó như xát muối vào lòng anh. Jungkook cảm thấy cả bầu trời sụp xuống đầu mình. Anh không thể mất Lisa
"Tôi bỏ lỡ em hai năm, nhưng đã yêu em hết cả thanh xuân. Thậm chí sau này, tôi dự định tiếp tục cả đời yêu em. Như vậy, tôi vẫn không có tư cách để bên em hả Lisa?
Jungkook run run hỏi cô, giọng nói nghẹn ngào, có chút van nài, cầu xin. Đến giờ phút này, anh không cần tự trọng, sĩ diện để làm gì. Jungkook anh chỉ cần Lisa.
Lisa nghe được tiếng lòng mình vỡ vụn. Cô rất muốn nói với anh. Cô cũng yêu anh, cũng muốn hết đời ở bên anh. Nhưng cô không thể, còn Jimin. Cô phải chịu trách nhiệm với tình yêu của anh ấy.
Cô lựa chọn im lặng, không trả lời anh. Sự im lặng đó xem như lời giải đáp tốt nhất.
Jungkook vô lực, chân không đứng vững khuỵu xuống đất. Anh đã mất lisa vĩnh viễn. Anh ngồi im đó, như mất hết linh hồn.
Lisa lặng lẽ chỉnh lại quần áo tóc tai xốc xếch, đứng lên đi ra ngoài.
Quay lưng, nước mắt cô cứ thế chảy không ngừng. Xin lỗi anh, Jungkook.
___________________
Cô ta Haein ngoài cửa đã thấy Jungkook ôm ấp Lisa, còn cầu xin van nài tình yêu của Lisa cô ta hận .
_________________________
Đã mấy ngày Jungkook không đến công ty, Lisa có chút lo lắng cho anh, nhưng cô nhanh chóng gạt bỏ, tự lừa dối mình rằng anh có ra sao cũng không cần cô để ý. Việc cô cần quan tâm là chuẩn bị tốt cho đám cưới của cô và Jimin.
Trong biệt thự tối om không một ánh điện. Jungkook ngồi cuộn mình thu lu góc nhà. Hai chân bó gối, đầu gục xuống. Anh đã ngồi im như thế vài ngày, không ăn không uống. Chỉ dành thời gian nghĩ đến Lisa .
Lisa của anh à không phải cô đã bao giờ là của anh đâu cơ chứ do anh tự nghĩ mà thôi bây giờ chắc Lisa hẳn là vui vẻ đi chọn áo cưới, lựa thiệp mời, trang trí phòng tân hôn?
Jungkook lại nghĩ đến tuổi trẻ, thanh xuân của hai người đã từng gắn bó. Trong đầu luôn hiện lên hai chữ "giá như"
Càng nghĩ trái tim càng tan nát. Cuối cùng, cô cũng trở thành cô dâu. Mà chú rể không phải là anh.
____________________
Hôm nay trời đẹp, thời tiết theo tâm trạng của Jimin mà rạng rỡ. Anh đang trên đường đón cô đi thử váy cưới, nghĩ đến bộ dạng cô trong chiếc váy trắng tinh khôi, lòng anh không khỏi bồi hồi xúc động.
Lisa cũng hẹn giờ dậy sớm, hôm nay cô để mặt mộc. Đợi lát nữa thử váy cưới ekip sẽ trang điểm luôn cho cô. Khuôn mặt giản dị không son phấn của cô càng xinh đẹp, dịu dàng. Trong lòng cô có chút hồi hộp.
Phía xa, lấp vào một góc khuất nhìn trộm cô. Trái tim Jungkook lại đau ê ẩm. Đã mấy ngày không được nhìn cô, Jungkook thật sự rất nhớ cô, nhưng sợ gặp Lisa rồi anh sẽ không kìm chế được tình cảm của mình
Lisa đã quyết tâm bỏ rơi anh, bỏ rơi thanh xuân đẹp đẽ của họ, đã có hạnh phúc của mình.
Nhìn thấy hình bóng quen thuộc mở cửa bước ra, tim anh đập liên hồi. Chỉ muốn lao đến ôm chặt lisa vào lòng, hôn lên khuôn mặt xinh đẹp của cô, cuối cùng anh lại cố kìm lòng mình lại.
Trong một chiếc xe hơi cách đó không xa. Haein đội mũ, bịt kín khẩu trang. Chỉ hở ra một đôi mắt độc ác nhìn chằm chằm vào cô gái vừa bước ra khỏi cửa kia, đưa tay vặn khoá xe, chân đặt lên bàn ga.
Lisa vừa ra khỏi nhà, nhìn phía xa đã thấy xe của Jimin gần đến nơi, cô chạy ra cổng đón anh.
Thấy Lisa Haein cô ta rồ ga lao đến, nhắm thẳng cô mà đâm, tốc độ nhanh như mũi tên.
Jungkook vẫn quan sát cô từng bước, thấy cô chạy ra đón Jimin, tim anh thắt lại. Dằn lòng quay đi, bỗng thấy chiếc xe màu đỏ từ đâu lao thẳng đến cô. Tim anh vọt lên, không kịp suy nghĩ anh lao ra.
"Không!!! Lisa"
Trong xe, Jimin đang nở nụ cười vui vẻ. Chỉ một giây sau, cảnh tượng chiếc xe màu đỏ lao đâm thẳng về phía cô làm tim anh ngừng đập, cùng với Jungkook anh cũng hét toáng lên
"Lisa !!"
Anh run rẩy đạp phanh, mở cửa xe bước ra, mặt tái nhợt.
Lisa chết đứng tại chỗ, trước mắt cô là cảnh tượng cả chiếc xe lẽ ra lao vào cô lại đâm thẳng vào Jungkook
BỊCH!
Cơ thể anh văng lên như con diều đứt dây, đập mạnh cả người xuống đất, máu trào ra khắp miệng và hai lỗ mũi.
Anh gắng gượng nhìn về phía cô, thấy cô vẫn an toàn, anh nở một nụ cười khẽ sau đó khép mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro