Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Tĩnh nói xong câu "Cũng hy vọng cháu có thể mạnh mẽ ", TV đột nhiên tắt, trong lớp xuất hiện một khoảng yên tĩnh ngắn ngủi, tiếp theo lại giống như nổ tung, ngay cả người xung quanh Triệu Luyến Kiều cũng không thể kiềm chế tâm trạng của mình, trước mặt cô ta đều đang thảo luận vì sao cô ả lại làm như vậy.

"Nhất định là bởi vì ghen tị, Kiều Trăn Trăn cái gì cũng tốt hơn cậu ấy, cậu ấy muốn hủy hoại người ta."

"Nếu chỉ vì ghen tị, vậy cũng quá ác độc rồi, chả trách Kiều Trăn Trăn đột nhiên muốn từ bỏ mối quan hệ với cậu ấy, thì ra là phát hiện bộ mặt thật của cậu ấy. "

"Thật quá đáng sợ, nếu mình là Kiều Trăn Trăn, cũng hận không thể tránh xa cậu ấy một chút, càng xa càng tốt."

"Những thứ này đều không phải trọng điểm, chẳng lẽ các ngươi vừa rồi không nhìn thấy giấy chứng nhận của Trì Thâm sao? Trời ạ, đó là thần tiên gì, thế nhưng lại nhận được nhiều tiền thưởng cấp quốc gia như vậy, mọi người nói xem trường học biết không? "

Vừa có người nhắc tới Trì Thâm, trọng điểm của đề tài lập tức đặt ở trên người cậu.

Một người khác trả lời câu hỏi của người nọ: "Chắc chắn là không biết, nếu không đã sớm khoe khoang cả thế giới biết, ánh mắt Kiều Trăn Trăn thật sự là quá tuyệt, thế nhưng liếc mắt một cái liền nhìn ra cậu ấy có tiềm năng tiềm ẩn như vậy. "

Người nọ vừa nói như vậy, lập tức thu hút không ít người đồng tình, nhưng vẫn có người phản biện: "Cậu ấy đã đi theo Kiều Trăn Trăn cả hai năm học, Kiều Trăn Trăn cũng là năm nay mới có quan hệ tốt với cậu ấy, cũng không tính là ánh mắt tốt mà ?"

"Đó không phải là bởi vì lúc trước chơi với Triệu Luyến Kiều, bị che mắt sao."

"Cũng đúng, vừa tuyệt giao với Triệu Luyến Kiều, quan hệ giữa cậu ấy với Trì Thâm liền tốt lên, lấy đâu ra nhiều chuyện tốt như vậy chứ."

Cho dù nói chuyện như thế nào, trong đề tài câu chuyện cũng không xuất hiện người thứ tư, mà mỗi lần nhắc tới Trì Thâm cùng Kiều Trăn đều là lời tốt đẹp, vừa đến Triệu Luyến Kiều liền biến thành những lời giễu cợt. Người trong lớp hầu như đều đã đọc qua bài đăng, cũng có một bộ phận từng bị dẫn dắt cảm xúc, hiện tại thấy mình bị lừa gạt, đương nhiên sẽ không chịu dễ dàng buông tha người khởi xướng, nghĩ hết tất cả các biện pháp dùng hết thảy phương thức, chỉ nghĩ muốn cùng cô ta cắt đứt quan hệ.

Các loại câu nói trào phúng cùng khó nghe, chuẩn xác thông qua bầu không khí ồn ào truyền vào lỗ tai Triệu Luyến Kiều, Triệu Luyến Kiều hai tay nắm chặt, cuối cùng không chịu nổi xông ra ngoài.

Kiều Trăn Trăn nhìn bóng lưng chật vật chạy trốn của cô ta, không khỏi cảm thán với Tiểu Bát: "Rõ ràng cô ấy cũng không quá lợi hại, thậm chí làm việc có đôi khi còn rất yếu trí, lúc trước vì sao tôi lại cảm thấy, cô ta là một bức tường cao không thể vượt qua vậy chứ? "

Triệu Luyến Kiều vì hãm hại cô lần này, còn tiện tay khiêu khích luôn quan hệ giữa nhà bọn họ, ngay cả Kiều Kiến cũng dám cầm đầu, hiện tại mọi việc cũng đã bại lộ, cô đã có thể tưởng tượng được dáng vẻ Kiều Kiến đang nổi giận như thế nào.

"Bởi vì lúc trước Ký chủ quá hiền lành, mới có thể bị cô ta lừa gạt, đợi đến khi mất đi tất cả, cho dù phát hiện hết tất cả, cũng không có biện pháp nào có thể chống lại cô ta." Tiểu Bát phân tích.

Kiều Trăn Trăn gật gật đầu, tự giễu cười một tiếng.

Triệu Luyến Kiều vừa chạy đi, thảo luận trong lớp lại càng không kiêng nể gì, trong lúc đó còn có người nhịn không được quay đầu lại, cùng Kiều Trăn Trăn khen ngợi: "Mẹ cậu thật xinh đẹp, tính cách cũng rất mạnh mẽ quá lợi hại. "

Kiều Trăn Trăn lễ phép cười, tiếp tục nhìn ra ngoài, nhìn xung quanh nửa ngày cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, lập tức ánh mắt lập tức sáng lên.

Khi Trì Thâm xuất hiện ở cửa phòng học, tiếng thảo luận trong lớp đột nhiên giảm xuống không ít, rất nhiều người đều không tự chủ được nhìn trộm cậu, nhưng không ai dám tiếp xúc với ánh mắt, chỉ có Kiều Trăn Trăn cười vẫy tay với cậu.

Từ giây phút xuất hiện, ánh mắt liền dừng trên người Kiều Trăn Trăn, nhìn thấy ý cười trên khóe môi cô, vẻ mặt đã bớt căng thẳng hơn.

Chờ cậu ngồi xuống bên cạnh, Kiều Trăn Trăn lập tức hỏi: "Hôm nay cậu đến trễ, là vì đi kiểm tra camera giám sát sao? "

Trì Thâm gật đầu.

"Cậu thật sư quá lợi hại, sao có nghĩ tới việc điều tra camera giám sát." Kiều Trăn Trăn cảm thán.

"Đột nhiên nghĩ đến." Trì Thâm thành thật trả lời, không nói từ khi bài viết đầu tiên xuất hiện, cậu đã bắt đầu nghĩ cách, hôm nay nếu Tần Tĩnh không đến, cậu cũng có biện pháp giúp cô rửa sạch thanh danh.

Kiều Trăn Trăn gật đầu, tâm trạng cô cùng vui vẻ: "Mẹ mình đâu? "

"Đến văn phòng giáo viên chủ nhiệm, bà ấy bảo bọn mình phải học tập chăm chỉ, đừng lo lắng về chuyện gì cả" Trì Thâm nói xong dừng lại một giây, " Bà ấy nói tất cả mọi thứ đã có bà ấy lo, sẽ giúp chúng ta giải quyết vấn đề này. "

"Mẹ mình thật quá đẹp trai!" Kiều Trăn Trăn nhếch miệng cười.

Trì Thâm nhìn dáng vẻ tâm trạng đang rất tốt của cô, khóe môi cũng hơi nhếch lên: "Ừm. "

Kiều Trăn Trăn còn muốn nói cái gì, bỗng nhiên chú ý tới quầng thâm dưới mắt cậu, ngạc nhiên sau đó nhíu mày: "Có phải cậu không ngủ ngon không? "

Trì Thâm không nói. Cậu không phải là không ngủ ngon, mà cơ bản là không ngủ.

"Cậu vừa nói, cậu đã thu thập được video giám sát của bảy cửa hàng, vậy cậu đã thu thập bao lâu thời gian vậy?" Kiều Trăn Trăn dần dần hiểu được cái gì.

Trì Thâm nhìn về phía cô: "Không bao lâu. "

"Nói dối, mắt cậu đã đỏ lên kìa." Kiều Trăn Trăn đột nhiên tới gần, sau khi thấy rõ tơ máu trong đáy mắt cậu lập tức cảm thấy khó chịu.

Trì Thâm không nghĩ tới cô sẽ đột ngột đến gần như vậy, sau khi ngạc nhiên, hai má cũng tự nhiên nóng lên, chú ý tới có người nhìn về phía này, yên lặng lui về phía sau: "Chú ý ảnh hưởng. "

"Chà. Vô cùng tuyệt vời nha, bạn học Trì Thâm thế mà cũng chú ý ảnh hưởng cơ đấy." Kiều Trăn Trăn vẻ mặt khiếp sợ, giống như phát hiện ra vùng đất lớn.

Trì Thâm im lặng một giây: "Nếu cậu không thích..."

Lời còn chưa dứt, liền thẳng tắp tiến lại gần.

Khi hô hấp của anh lướt qua chóp mũi, Kiều Trăn Trăn lập tức đỏ mặt, mạnh mẽ ngửa ra sau một chút.

Đáy mắt Trì Thâm hiện lên một tia ý cười.

Kiều Trăn Trăn lập tức liếc nhìn xung quanh, xác định không ai thấy hành động vừa rồi của bọn họ mới vỗ ngực nhìn về phía Trì Thâm, kết quả vừa vặn thấy được ý cười của hắn.

"Cậu cố tình trêu chọc mình à?" Kiều Trăn Trăn trừng mắt.

Cuối cùng khóe môi Trì Thâm cũng lộ ra một độ cong rõ ràng.

【Giá trị hảo cảm +30, hiện có 420】

Kiều Trăn Trăn hừ nhẹ một tiếng, nể mặt điểm hảo cảm không so đo với cậu nữa.

Trì Thâm cũng cúi đầu, tìm ra sách giáo khoa ngữ văn gấp hai trang rồi đưa cho cô: "Buổi sáng phải học xong. "

Kiều Trăn Trăn: "..."

Nhìn nhau một lát, cô thở dài cam chịu, cầm sách giáo khoa bắt đầu quang quác quang quác học bài. Trì Thâm lẳng lặng nghe một lát, cuối cùng vẫn không địch lại được cơn buồn ngủ, cúi đầu ngủ.

Tần Tĩnh cùng giáo viên chủ nhiệm đã trò chuyện xong, liền cùng nhau đi tới phía ngoài phòng học, xuyên qua cửa sổ liếc mắt một cái liền nhìn thấy Kiều Trăn Trăn đang học thuộc lòng, bà lập tức nở nụ cười: "Đây là lần đầu tiên nhìn thấy con bé học hành chăm chỉ đến vậy. "

"Bạn học Kiều Trăn Trăn rất thông minh, mới học thêm một tháng là có thể vượt hơn ba trăm học sinh trong lớp, dựa theo tốc độ này, trước khi học kỳ này kết thúc có thể đến vị trí ở giữa." Giáo viên chủ nhiệm mỉm cười nói.

Tần Tĩnh gật gật đầu, cảm khái: "Chắc chắc, mọi người vẫn phải cố gắng..."

Lời còn chưa dứt, Trì Thâm liền nằm sấp trên bàn, nhìn có vẻ ngủ rất sâu, vẻ mặt Tần Tĩnh lập tức cứng đờ.

"Trì Thâm là một trong số rất ít những người thuộc dạng có thiên phú, đại đa số học sinh đều phải thông qua nỗ lực mới có thể đạt được kết quả tốt." Giáo viên chủ nhiệm ngay lập tức an ủi.

Vâng, nói tóm lại, là những người nổi tiếng hơn người. Tần Tĩnh chậc chậc một tiếng, nhưng cũng vui mừng cho Trì Thâm : "Đứa trẻ tốt như vậy, ông trời tất nhiên muốn phải đuổi theo chăm sóc. " Về phần đứa nhỏ phá phách không đủ thông minh, vẫn nên học thuộc lòng cho tốt đi.

Lại cùng chủ nhiệm nói chuyện thêm vài câu, Tần Tĩnh liền về nhà.

Không biết mình đã bị mẹ ruột phân loại là đứa nhỏ phá phách không đủ thông minh, cả buổi sáng đều chăm chú học thuộc lòng, hoàn toàn không biết mẹ có đến lớp thăm cô.

Bởi vì Tần Tĩnh và Trì Thâm đã mạnh mẽ chứng minh, chuyện bải đăng chỉ dùng một buổi sáng đã giải quyết xong, những người lúc trước nhảy lên nhảy xuống muốn làm nước đục càng thêm đục, sau khi nghe Tần Tĩnh nói sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý với Triệu Luyến Kiều, cũng nhanh chóng xóa bài viết, nhưng mà đại đa số mọi người chỉ sợ mình cũng sẽ gặp phiền phức, cũng không phải dựa vào áy náy mới xóa bài viết, cho nên trên diễn đàn có rất ít bài viết về Kiều Trăn Trăn, ngược lại bài viết nhục mạ Triệu Luyến Kiều lại nhiều hơn.

Rất khó để mọi người có thể tự xem xét lại bản thân, Kiều Trăn Trăn cũng lười so đo với bọn họ, bởi vì tiết đầu tiên vừa tan học, nhà trường sẽ công bố bảng xếp hạng trường học và xếp hạng lớp học.

Trì Thâm vẫn ổn định vị trí thứ nhất, trực tiếp cao hơn năm mươi điểm so với người thứ hai, mà cô cũng xuất hiện ở vị trí cao hơn 400 người, xếp hạng lớp càng ở mức trung bình,so với Triệu Luyến Kiều còn cao hơn hai xếp hạng

Tuy rằng cô vẫn khinh thường so sánh với Triệu Luyến Kiều, nhưng hôm nay ngày đại thắng lớn như vậy, còn có thể ở trên thành tích đè lên người nào đó, đây quả thực là chuyện rất đáng chúc mừng.

Cho nên vì để chúc mừng, tiết tự học buổi tối liền trực tiếp mang theo Trì Thâm trốn học, chạy đến nhà ông ngoại ăn món ngon.

Khi hai người bọn họ sắp tới, Kiều Trăn Trăn đã gọi điện thoại cho Tần Thăng, Tần Thăng vội vàng gọi người đi siêu thị mua đồ ăn vặt, trước khi bọn họ vào cửa đã chuẩn bị xong đồ đạc.

Kiều Trăn Trăn vừa vào, Tần Thăng lập tức hỏi hạn: "Hôm nay cháu không học tiết tự học buổi tối ở trường sao? "

"Đây không phải là vì thi tốt rồi, ra ngoài chúc mừng một chút sao." Kiều Trăn hợp tình hợp lý nói, "Vừa rồi cháu đã gửi tin nhắn cho mẹ rồi, rất nhanh bà ấy sẽ tới đây, đợi lát nữa mà bà ấy muốn đánh cháu, ông nhất định phải giúp cháu ngăn cản một chút nhé. "

"Tại sao ?" Tần Thăng trừng mắt.

Kiều Trăn Trăn chống nạnh: "Cháu tiến bộ hơn 300 hạng trong kỳ thi! "

"Vậy thì thế nào, ở trường cháu có hơn bảy trăm học sinh, cho dù cháu tiến bộ ba trăm hạng, thì cũng chỉ hơn bốn trăm, còn rất kém!" Tần Thăng đã sớm nghe Tần Tĩnh nói qua, lúc này nghe Kiều Trăn Trăn nhắc lại, lúc này hừ lạnh một tiếng, "Nhìn Trì Thâm người ta đi, đứng nhất khối cũng không nói cái gì. "

"Ông ngoại của cháu chính là bướng bỉnh, lúc mẹ cháu nói với ông là cháu kỳ thi này tiến bộ, ông lúc đó hận không thể mua pháo chúc mừng, hiện tại giả vờ như thật." Tần Chiếu không chút do dự vạch trần, đổi lấy một gậy không chút do dự của Tần Thăng, trong nháy mắt lập tức trở nên thành thật.

Kiều Trăn Trăn cười hắc hắc: "Ông ngoại, con thi tốt như vậy, có phần thưởng không? "

"Thưởng cho cháu được ăn sủi cảo!" Tần Thăng nói xong, bảo mẫu lập tức vào phòng bếp làm sủi cảo.

Khóe miệng Kiều Trăn Trăn giật giật, lẩm bẩm một câu: "Thật là keo kiêt. "

Vừa nói xong, liền cảm giác được góc áo bị kéo một chút, dừng một chút quay đầu lại, vừa vặn đối diện với đôi mắt đen láy của Trì Thâm .

"Cậu muốn thưởng cái gì, mình mua cho cậu." Cậu nghiêm túc nói.

Kiều Trăn Trăn cảm động, một lúc sau mới ngập ngừng hỏi: "Muốn cái gì cũng được phải không? "

"Ừm." Trì Thâm gật đầu.

Kiều Trăn Trăn cười trộm, liếc mắt nhìn về phía phòng bếp, xác định Tần Thăng không để ý tới bọn họ sau đó mới mở miệng: "Muốn hôn." Nói xong, chỉ chỉ vào hai má mình.

Trì Thâm đầu tiên là ngạc nhiên, khuôn mặt tái nhợt lại tự nhiên đỏ lên, môi cậu mấp máy, nhưng không tiến lên, tất nhiên là rất không thoải mái.

Đang khẩn trương, bên cạnh đột nhiên truyền đến giọng nói âm u: "Kiều Trăn Trăn, đừng đùa giỡn lưu manh. "

Kiều Trăn Trăn: "..." Quên mất cậu vẫn còn ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trongsinh