Chương 82: " Bạn Gái " Ư?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người bọn họ theo phản xạ liền quay người nhìn lại, họ nhìn thấy Điền Chính Quốc cùng cô đang tiến về phía họ một cách không nhanh không chậm

" Chính... Chính Quốc! Hahah hai người xuất hiện rồi sao? "

Kim Tại Hưởng nhìn thấy ác ma đã xuất hiện lập tức cười cười nói cho qua chuyện

Điền Chính Quốc quăng ánh mắt không mấy thiện cảm lên người Kim Tại Hưởng khiến anh ta có chút lạnh sống lưng

Cô cũng không phải là không nhìn thấy, cánh tay khuếch nhẹ vào anh

" Ngày vui! Đừng bày ra bộ mặt dọa người như thế chứ? "

" Đúng đúng đúng! Thái Anh nói đúng đó! ". Kim Tại Hưởng nhìn thấy " đồng minh " lập tức hùa theo nói

Ân Vũ đứng kế bên không khỏi nhếch mép cười, trên gương mặt hiện rõ lên hai chữ " Khinh bỉ " đối với Kim Tại Hưởng. Anh nhỏ giọng nói:

" Không có tiền đồ! "

Kim Tại Hưởng lạnh lùng liếc mắt nhìn anh, trong lòng không ngừng thầm mắng chửi tên gia hỏa này. Mỗi lần gặp chuyện là hắn cứ đứng đó nói mốc hay thậm chí là lấy anh ra làm trò đùa...thật đáng hận!

Điền Chính Quốc khẽ " hừ " một tiếng. Anh xoay người qua với cô, bàn tay đặt lên vùng bụng xoa nhẹ

" Con à mẹ con lại vì người khác bảo vệ mà hất hủi ta. Hai con mau làm chủ cho papa đi! "

Ân Vũ: " ... "

Kim Tại Hưởng: " ... "

Có cần trẻ con đến thế hay không? Trẻ con ra mặt luôn ấy chứ! Hắn ta không sợ mất mặt với mọi người hay sao mà lại ở đây " làm nũng " với đứa bé trong bụng Thái Anh?

Nhìn thấy hành động này của anh cô bỗng có chút ngại. Anh ấy không ngại cũng được nhưng cô thì có! Cái gì mà ở trước mặt người khác làm nũng với bé con trong bụng cô thế này?

Sự cao ngạo, lạnh lùng ngày thường bay đi đâu mất rồi?

" Anh...anh làm cái gì vậy chứ! "

" Anh đang báo tội của em với con chúng ta, em lại vì người khác hất hủi anh đi! "

" Em hất hủi anh khi nào chứ! "

" Mới vừa nãy còn gì? Em không thương anh nữa thì bé con sẽ giúp anh lấy công bằng! "

" Anh...aa...! "

Cô đang định mắng anh thêm một câu nhưng bỗng từ bụng truyền tới một cảm giác đau khiến cô nhăn mặt nhăn mày

Điền Chính Quốc nhìn thấy biểu hiện của cô lập tức lo lắng:

" Em sao thế? Đau chỗ nào ư? "

Kim Tại Hưởng và Ân Vũ cũng không khỏi lo lắng cho cô. Chị dâu nhỏ đang mang thai, nhìn biểu hiện trên mặt như thế thì chắc chắn đứa bé trong bụng xảy ra chuyện gì rồi!

Ân Vũ: " Có cần gọi bác sĩ đến hay không? "

Kim Tại Hưởng: " Phải đó! "

Điền Chính Quốc: " Thái Anh...! "

" Ưm...em không sao! "

Vài giây sau cô cũng đã ổn định lại như lúc ban đầu, Điền Chính Quốc nhìn thấy cô cũng không sao nữa mới yên tâm được một chút

" Vừa nãy em sao thế? Nói cho anh nghe đi! "

Anh chỉ vừa nói dứt câu thôi thì cô đã ai oán quay mặt lườm anh

" Sao thế? "

" Anh còn hỏi em nữa ư? Lỗi cũng tại anh hết đó! "

Vừa nãy đang rất bình thường nhưng cô bỗng lại bị đau như thế, hết đau rồi thì lại giận dỗi với anh...anh có làm gì đâu?

" Anh...có làm gì sai sao? "

Kim Tại Hưởng cũng thấy thắc mắc như anh vậy,  Chính Quốc vừa nãy đâu có làm gì. Vậy sao Thái Anh lại bắt đầu giận như thế rồi?

" Điền Chính Quốc đáng ghét! Cũng tại anh em mới bị đau như thế...vừa nãy là con đạp em đó! "

" Thật sao? Bé con đã đạp rồi ư? "

" Người ta bị đạp đau như thế mà anh còn ở đây vui mừng? Có phải rất thích nhìn em chịu đau đớn hay không? "

" Không có! Anh làm sao lại có thể như thế? "

Bây giờ anh mới hiểu ra vì sao vừa nãy cô lại bị đau như thế, thì ra là bé con đạp!

" Vậy em nên ngoan ngoãn hơn một chút! Từ giờ đừng có " hất hủi " anh như thế nữa và cũng đừng có thân mật với bất kỳ người đàn ông nào khác! Anh mà nhìn thấy em tái phạm một lần nữa thì sẽ mách với con! "

" Anh đừng có đem con ra nói với em! Dám hăm dọa em ư? Em không c...ưm...!!! "

Cô lại chưa nói hết câu thì câu nói lại nuốt vào trở lại cổ họng. Bụng lại đau nữa rồi...bé con thật sự không thương cô ư? Lại giúp cha nó bắt nạt cô như thế!

Lần này không phải một đạp mà là hai đạp! Là hai đứa nhỏ đã đạp cô

" Lại đau nữa rồi ư? "

" Đồ xấu xa! Con của em mà anh lại thông đồng với con bắt nạt em như thế...! "

Cô ai oán nhìn anh nói, vẻ mặt nhìn có chút khổ sở khi chịu đựng như thế khiến anh có chút không nỡ

" Được rồi đừng kích động! Anh giúp em xoa dịu, chúng ta sang kia ngồi! "

Điền Chính Quốc dìu cô sang chỗ ghế ngồi xuống, anh đặt tay lên vùng bụng cô xoa xoa sau đó cúi xuống nói với bé con:

" Bảo bối của papa, hai con có biết rằng đã làm mẹ đau hay không? Mami đau papa cũng sẽ rất đau lòng, mami cũng đã biết lỗi với papa rồi. Ngoan! Đừng làm mẹ đau nữa nhé? "

Cô mím môi, hình như cách này có hiệu quả rồi

Cô không còn đau bụng nữa! Lẽ nào bé con lại không thương cô ư? Vì anh mà lại làm đau cô...thật không công bằng tí nào

" Sao con lại thiên vị như thế với em chứ? Lại vì anh mà làm đau em! "

" Suỵt! Đừng nói như thế, con nghe là sẽ giận nữa cho bây giờ "

Cô phụng phịu không thèm nói gì nữa, khoanh tay trước ngực bày ra vẻ mặt hờn dỗi

Điền Chính Quốc yêu thương hôn lên môi cô một cái

" Ngoan đừng dỗi nữa! Ngày vui đừng nên bày ra vẻ mặt đó! "

Cô tức giận quay mặt lườm anh một cái

Đáng ghét! Vậy mà lại dám lấy câu nói của cô!!

" Thái Anh! "

Hai vợ chồng đang " bất hòa " bỗng phía trước cất lên một giọng nói quá đỗi quen thuộc với cô

Cô ngẩn mặt, nhìn thấy người đàn ông trước mặt cô mỉm cười:

" Ca! "

Vì sự vui mừng cũng quên mất việc mình mang thai mà nhào tới ôm anh, Phác Chí Mẫn lại có chút không hài lòng về hành động của cô:

" Cẩn thận một chút! Đang mang thai mà vẫn cứ nhốn nháo như thế sao? "

Cô chỉ mỉm cười vẫn ôm anh như thế khiến Điền Chính Quốc ngồi một bên không khỏi khó chịu

Phác Chí Mẫn chưa kịp đặt tay lên người em gái đáp lại hành động ôm này của cô thì bỗng cô đã bị anh kéo về bên mình

Điền Chính Quốc ôm eo cô hết sức tự nhiên, còn đưa tay ra ý muốn cùng Phác Chí Mẫn bắt tay

" Anh vợ! Rất vui vì đã đến "

Phác Chí Mẫn cũng đưa tay ra cùng anh bắt tay:

" Lâu rồi không gặp! "

Khí thế vẫn như thế, cô cảm nhận thấy sắp sửa có một cuộc chiến như nước với lửa đối với hai người đàn ông này

Khẽ thở dài cô vội cắt ngang họ ra, vì hành động bất ngờ của cô hai người đàn ông buông tay nhau ra

" Hai người đừng trẻ con như thế nữa! Đây là bữa tiệc đó! "

Phác Chí Mẫn: " Khụ... Thái Anh em hiểu nhầm rồi! "

Điền Chính Quốc: " Tụi anh chỉ đơn giản là bắt tay gặp mặt! "

" ... " Nói dối! Tin các anh mới là kẻ ngốc

Cả ba đang cùng nhau nói chuyện bỗng từ đâu xuất hiện nhiều người đến chỗ họ

" Điền tổng, Điền phu nhân! "

"Phác tổng xin chào! "

Không phải chứ! Mới đó mà đã có nhiều người đến bắt chuyện như thế rồi?

Điền Chính Quốc cùng Phác Chí Mẫn cùng cô đứng bên cạnh, cả ba người cũng vì thế cùng mọi người tiếp chuyện cùng nhau

Cô cảm thấy có chút mệt mỏi khi phải giao tiếp cùng nhiều người như thế, khẽ gọi anh:

" Chính Quốc, đã xong chưa?...em muốn sang chỗ khác! "

" Không thoải mái? "

Cô khẽ gật đầu

" Vậy anh đưa em sang chỗ khác ngồi nghỉ? "

" Dạ! "

Cô chỉ vừa mới nói xong, không cần kiên nể ai anh chỉ cần nói đôi ba câu sau đó lập tức đưa cô rời khỏi đây để lại nơi đây cho  Phác Chí Mẫn giải quyết

Điền Chính Quốc dìu cô sang một bên khác ngồi, ngồi chưa được bao lâu thì từ xa đi tới là hai con người, một đàn ông còn một phụ nữ

" Điền tổng, Điền phu nhân xin chào! "

Điền Chính Quốc cùng cô ngẩn mặt lên nhìn hai con người trước mặt mới phát hiện ra họ là ai. Tuy người đàn ông kia cô không biết nhưng còn người phụ nữ đi cùng thì quá " quen biết " rồi!

Thật không ngờ chỉ mới gặp lại sau bao nhiêu tháng mà cô ta có vẻ như không thể buông bỏ được chồng cô nhỉ?

Đôi mắt của cô ta như dán chặt lên người anh không rời. Càng thấy cô ta nhìn chăm chăm anh như thế trong lòng cô không ngừng tức giận

Phải! Là cô đang ghen

" La tổng xin chào! "

" Xin chào! "

Nhìn thấy ông xã cũng chào xã giao với họ cô cũng chỉ biết làm theo anh

"  Điềnphu nhân xin chúc mừng cô, Điền tổng tôi cũng chúc mừng anh đã lên được chức cha! Tôi có chút quà, xin hai người không chê "

" Ông khách sáo rồi! ". Cô mỉm cười nói

" Cảm ơn! "

Trái ngược lại với lời cô, anh chỉ nhàn nhạt đáp cho qua

Người đàn ông tên La Bình này dĩ nhiên là biết Điền Chính Quốc là người như thế nào rồi. Anh vốn dĩ cao ngạo, lạnh lùng không xem ai vào mắt nên ông cũng không quá để ý đến thái độ này của anh

" Điền thiếu...xin chào! "

La Kì Kì đứng bên cạnh người đàn ông tên La Bình bấy giờ mới lên tiếng

Giọng nói của cô ta nũng nịu lại ngọt ngào vô cùng khi gọi tên anh. Ánh mắt luôn say đắm nhìn anh không rời

" điền tổng đây là Kì Kì, là bạn gái của tôi! "

La Bình là người đàn ông tuổi cũng đã ngoài năm mươi vậy mà lại bảo cô ta là bạn gái của mình?

Hahah nói vậy ai tin cơ chứ? Bạn gái ư? Nói trắng ra cô ta chính là tình nhân thì có!

La Kì Kì sau khi nghe ông ta giới thiệu mình như thế sắc mặt lập tức thay đổi

Cô ta liếc mắt nhìn sang cô sau đó tới vùng bụng của cô. Trong lòng không khỏi hận và mắng cô

Đáng ghét! Vì cái gì cô ta lại may mắn hơn mình? Từ là một minh tinh nổi tiếng bây giờ lại trở thành tình nhân của một lão già xấu xí này mà cô ta bây giờ lại đang mang thai đứa con của Điền Chính Quốc

La Kì Kì cắn môi có chút không cam tâm với số phận của mình...tại sao cô ta lại xấu số đến như thế?

Điền Chính Quốc nhếch môi cười:

" Vậy sao? "

Không hiểu vì sao nhưng trong giọng nói của anh cô ta lại cảm thấy anh đang khinh bỉ cô ta vậy

Bàn tay xinh đẹp nắm chặt lại khiến móng tay ghim vào da thịt như thế mà cô ta lại không cảm thấy đau dù chỉ một chút...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro