Kinh nghiem xin viec (spkt.net)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin mạn phép chia sẻ với bạn những kinh nghiệm xin việc mà mình đã trải qua,mình nghĩ không ít thì nhiều nó cũng sẽ giúp bạn một phần nào...Đây là những kinh nghiệm qua quá trình săn việc trong thời gian chân ướt chân ráo mới ra trường,vui có,buồn có,cay đắng có,hả hê có...Tuy nhiên đó là những gì mình đúc kết lại được!

Hành trình săn việc,tập 1,vô số chuyện khôi hài!!!

E hèm,phải bắt đầu thế nào nhể??? Thôi thì nhớ gì ghi nấy,nhưng mà chắc là nhớ hết nên ghi hết,chậc...

Một cách chân thực,sẽ “vạch mặt chỉ tên” từng công ty,từ tập đoàn đến công ty vừa và nhỏ mà LMS đã để lại “dấu ấn”,hahaha,nghe có nổ láo quá ko???

Hơ hơ,công ty đầu tiên tớ đi phỏng vấn là công ty nào nhỉ??? Àh, đó là công ty TNHH Thương mại-kĩ thuật Tân Kỉ Nguyên,nằm ở đường Phan Phú Tiên,quận 5. Đây là công ty đầu tiên mà LMS này đến nộp đơn và phỏng vấn,hồi hộp xen lẫn hơi lo lo,vì cái gì đầu tiên cũng nguyên vẹn cảm xúc,còn ngây thơ lắm,há há,chứ không cáo già và lưu manh như bây giờ đâu.

Giờ vẫn nhớ như in buổi đầu đó, đi phỏng vấn trước tết cơ,háo hức lắm, đúng tâm trạng của một thằng sinh viên mới ra trường,nhìn đời bằng lăng kính màu hồng với bảy sắc cầu vồng,haha.Vị trí ứng tuyển là kĩ sư bán hàng,vì công ty phân phối biến tần và PLC cho Schneider-một tập đoàn nổi tiếng của Pháp.Phỏng vấn tớ là ông giám đốc kinh doanh,anh này khá hiền và chân thành,chắc thấy tớ cũng hiền nên nương tay,hỏi han đủ điều,bảo là nếu “em làm ở công ty này thì phải đi nhiều đấy,em có chấp nhận không???”,hơ hơ,thằng này tuy hiền nhưng cũng không đến nỗi...khờ “Dạ,cái chân em là cái chân chạy,em ngồi một chỗ thì “Ngứa ngáy khó chịu lắm” (hế,thêm vào cho xôm tụ thui,chứ nguyên văn không có câu này),em rất thích đi đây đó,rất hợp với “dáng” em”. Ứ ừ ư,anh ấy có vẻ thích lắm,liền quăng cho tớ một đống catalogue về các sản phẩm của Schneider,bảo “em về đọc kĩ một loại biến tần nào đó,tuần sau anh em mình gặp lại,anh sẽ là khách hàng,em hãy tư vấn cho anh một dòng sản phẩm nào đó phù hợp với dự án của anh”.Thế là về xem sơ,tuần sau gặp lại ổng,bắt đầu cái sự gọi là “khả năng thuyết phục của mình”.Sau một hồi nói tràng giang đại hải trời trăng mây gió,nổ láo tùm lum từa lưa tè le, ổng phán cho một câu “xanh rì rào” nghe mà tự ái nhưng rất chính xác,hề hề,rằng “Em có khả năng bán hàng,tuy nhiên chắc em chưa có kinh nghiệm nên nói nhiều quá,khách hàng không quan tâm đến cấu tạo của sản phẩm,mà người ta chỉ chú ý đến ứng dụng,giá cả và chất lượng thôi,em nên rút kinh nghiệm”. Ặc ặc,thế “anh không biết em là trùm nhiều chuyện àh,nó ngấm vào máu em rùi,hu hu,em sẽ cố gắng...tiếp tục phát huy” (nghĩ thầm trong đầu như thế nhá).

Tưởng rớt chứ,không ngờ một tuần sau ổng gọi lại,bảo qua tết nếu tớ chấp nhận làm thì đến công ty kí hợp đồng và thoả thuận về money.Sau tết tớ cũng ráng “bò” đến,nhưng...thất vọng về mức lương quá,công ty này của người Hoa nên họ trả khá kẹo,mà tớ lại là đứa tham tiền mới ác chứ,hahaha,thế là trả vờ chảnh,bảo là “công ty không thích hợp với em,rất cảm ơn anh và chúc anh nhanh chóng tìm được người phù hợp”,thực ra em chê “tiền lương thấp quá anh ạ”,thế là lặn cho đến mùa trăng thứ...n,hú hú hú...

Cái gì gọi là đầu tiên thường như thế,thường không được suôn sẻ cho lắm,phải không bà con cô bác????

Công ty thứ 2 chính là cái công ty tớ đã kể trong cái bài “Viết nhảm”.Nó nằm ở phía sau khu du lịch Văn Thánh.Thực ra nó chỉ là VPĐD cho công ty mẹ bên Singapore,tên là Allied Solutions.Thấy cái quảng cáo tuyển dụng của nó trên bảng thông báo trước bộ môn Điều khiển tự động thấy mà phát ham đến thèm...chảy “spittle”,lương 300 USD một tháng, đi công tác nước ngoài thường xuyên...một môi trường làm việc lý tưởng...Chuyên về lập trình SCADA-phần mềm IFIX,mà môn này mình rất thích,thích hơn nữa vì lương cao,thế nên hí ha hí hửng,làm ngay bộ hồ sơ,sáng xem thông báo thì chiều chạy thẳng đến nộp. Đến nơi thì ổng nói rằng “anh mới dán thông báo tuyển hôm qua,hôm nay em là người đầu tiên đến nộp đơn,nhớ giới thiệu cho anh mấy bạn của em nha,người có kinh nghiệm về lĩnh vực này càng tốt”

“Ôi ông anh yêu quý của em,em dại gì mà giới thiệu thêm chứ,anh đùa chắc,mất cơ hội của em,vì nếu em giới thiệu mấy đứa giỏi hơn,nó được nhận thì em bị loại sao...”.Nói đùa thôi,chứ thông báo to đùng,chắc bọn nó mù nên mới không thấy,với lại,bạn bè không, đứa nào thực sự có năng lực phù hợp thì được chọn thôi,ganh tị và so bì làm chi cho mệt xác,hahaha.

Cái công ty này,nguyên một bầy BK cũng gần 20 đứa nộp đơn và phỏng vấn, ặc ặc,có nhiều đứa rất giỏi,cạnh tranh khốc liệt,nhưng rụng sạch vì cách tuyển dụng... ăn xổi của nó.Ông nhận hồ sơ ổng cũng nói thẳng do cần gấp nên ưu tiên những ai có kinh nghiệm,vì công ty mới bị mất hai người-họ làm có kinh nghiệm rùi-chỗ khác trả cao hơn nên bay “tự do”, đang cần gấp người thay thế.Cách thức kiểm tra cũng kì cục,tự dưng bắt ngồi lập trình VBA,bất ngờ quá ai mà làm được, ổng bảo chỉ có 1 đứa làm được 50%,phỏng vấn cũng quái chiêu:qua chat voice và webcam, ông sếp lại là người Singapore nên nói... éo nghe được gì cả,vừa nghe vừa trả lời vừa đoán,thật là bó tay,hu hu hu.Khoảng 2 tuần sau,thấy nó lại đăng tuyển trên vietnamworks,chắc không tuyển được sinh viên mới ra trường.

Moá ơi,con nói xấu và chưởi bới cái công ty này nhiều wá àh,mong sao bài này đừng có bị người nào làm ở công ty đó đọc nhá,nó “retaliate” nó lại hack cái blog của con,hết mần ăn gì rứa, ặc ặc ặc...

(Trích: cựu sv Bk)

Hành trình săn việc:tập 2,tăng cấp độ khiếm nhã,ặc

Vài lời nói đầu:hôm nay,lợi dụng lúc văn phòng không có ai,bạn chat bạn nói xấu mấy đứa đáng ghét trong văn phòng,bạn tranh thủ bạn post bày này nè,hí hí,thấy bạn lưu manh không,kệ moá nó,bị đuổi thì đi làm chỗ khác....

Tiếp tục nè...

Công ty thứ 3 nằm trên toà nhà 29 Huỳnh Văn Bánh,có tên là BCE Vietnam,chuyên phân phối các thiết bị điện tử cho phòng thí nghiệm và hoá chất.Nhắc đến công ty này tớ vẫn còn tức “vomit blood” vì sự đòi hỏi quá đáng và vô lý của nó.Chuyện là như thế này:mới vào thì gặp một bà tạm gọi là giám đốc đi,bả “chơi” ngay một câu sau lời chào hỏi “Sao nhìn em già thế”,hix hix hix,mình trẻ trung nhí nhảnh thế mà,chắc mắt bả có vấn đề rùi,bị so le một góc lớn hơn 90 độ rùi chị ơi, đi chữa đi,không thì có ngày nhìn đàn ông nào cũng tưởng là... chồng mình thì chết, ặc ặc.Nói giỡn thui,chứ bực mình ở cái vụ đòi nộp bằng ĐH gốc.Trời ạ, đây là cái “cần câu cơm” của con đó moá ơi,kì cục cực kì kì cục.Bả nói thế này,công ty chị yêu cầu nộp bằng gốc,em sẽ được đi đào tạo ở nước ngoài và chế độ đãi ngộ rất tốt.Moá ơi,chơi trò gì vậy,chỉ những công ty hèn nhát mới nhờ đến cách này,nghĩa là họ muốn nắm đằng chuôi mình,khi mình nộp bản chính rùi, đồng ý đi làm,lỡ có rủi ro phá vỡ hợp đồng,thì mình phải bồi thường phí đào tạo thì họ mới trả lại bằng gốc,chậc,có mà điên...Thật là,những công ty tuyển dụng chuyên nghiệp không bao giờ làm trò đó,mà tớ lúc đó cũng còn hiền,không thì...chưởi cho bả một trận cho bõ tức,xong rùi tung chiêu võ “bảy chọ” cho thật “năng động” ,hí hí hí.Bó tay toàn tập...

Cũng bon chen nộp đơn cho Nhà máy Nam Côn Sơn ở Vũng Tàu,hợp doanh của Tập đoàn dầu khí Việt Nam,công ty BP Pipeline Vietnam (Anh) và tập đoàn Conoco Phillips (Hoa kỳ).Cảm thấy đủ điều kiện nhưng không tự tin lắm vì biết chắc rớt,vì họ ưu tiên người có kinh nghiệm mặc dù không bắt buộc.Hơn 1 tháng trôi qua,không thấy gì,cũng hơi buồn,nhưng bất ngờ nhận được lá thư qua đường bưu điện đến từ Nam Côn Sơn. Đoán chắc là thư cảm ơn vì mình đã tham gia (nghĩa là rớt vì đã tuyển được người) và quả thật đúng chóc,nhưng không buồn mà còn rất vui vì người ta rất tôn trọng ứng viên,và cảm thấy mình có giá trị,hehe.Nội dung thư là “cảm ơn bạn đã quan tâm đến chương trình tuyển dụng của chúng tôi,chúng tôi rất tiếc thông báo với bạn rằng chúng tôi đã lựa chọn được ứng viên thích hợp,chúc bạn sẽ nhanh chóng tìm được công việc phù hợp như ý muốn,và hy vọng gặp lại bạn trong những lần tuyển dụng sau”.Dẫu biết đây chỉ là sự xã giao,nhưng nó thể hiện bề mặt văn hoá của công ty,và thường những công ty lớn có yếu tố nước ngoài đều như thế cả.Chẳng trách ai cũng muốn đầu quân cho nước ngoài,vì họ tôn trọng giá trị cá nhân,vô cùng lịch sự,trong khi đó,các công ty trong nước thì đừng có mong chờ việc này, “anh không đủ điều kiện thì thôi,no reply”,hahaha

Nghĩ sâu xa hơn,nó thể hiện văn hoá doanh nghiệp,mức độ chuyên nghiệp và giá trị mà doanh nghiệp trân trọng...

Kinh nghiệm quí báu và đau thương cũng đã kha khá,bắt đầu ngộ ra được một điều,khi chúng ta xem thông báo tuyển dụng,nên lưu ý vài vấn đề sau:

+Nếu đăng tuyển trên báo,diện tích càng to càng uy tín.

+Nếu thông báo tuyển dụng của công ty đó có phần đầu giới thiệu khá kĩ về công ty với thông tin rõ ràng minh bạch,yêu cầu kĩ năng cho vị trí tuyển dụng chi tiết và phần lương bổng phúc lợi...cũng chi tiết kĩ càng thì có thể tin tưởng

+Chỉ nên tin tuyệt đối vào thông tin của các công ty lớn uy tín,còn các công ty mình chưa bao giờ nghe tin thì nên tin 2/3 thôi

Nếu đăng tuyển trên mạng thì các công ty được tha hồ mà “nổ banh xác” về quy mô và danh tiếng của mình,những cụm từ thông dụng nhất là “một trong những công ty hàng đầu...,không của thế giới thì cũng của Châu Á...trong lĩnh vực...” mà thực ra tên tuổi vô danh,ngay cả những người trong ngành còn không biết,hahahhaha.Thế nên bà con cô bác đừng có cả tin nhá,hế hế hế.

Với lại mới ra trường đừng nên quá kén chọn, đi theo “vết xe đổ” của tớ thì khổ,nhưng mà dạo này tớ toàn đi xe 4 bánh không nhá,nên không biết đổ là gì,hahhahaa

Trải qua nhiều chuyện,nó dạy cho tớ cái tính chịu đựng sự thất vọng,luôn kiên trì,không nản lòng.Người ta gọi mình đi phỏng vấn hay thi tuyển là có cơ hội rồi,mặc dù mất rất nhiều thời gian,tiền bạc và công sức,cũng phải chấp nhận thôi.Không việc gì từ trên trời rơi xuống,trừ khi có phép thần hay 5C (“con cháu các cụ cả” đấy ạ),có đầu tư thì không sớm thì muộn sẽ thu lợi (cái này thuật ngữ trong thương mại gọi là ROI-Return Of Investment,hehe)

Ngừng thôi,để dành,post từ từ để thu hút "thị hiếu tầm thường" của bà con cô bác,kekeke

Hành trình săn việc:tập 3:Lại gặp kẻ cùi bắp...

Đi thi tuyển ở Đài Truyền hình thì cũng kể rùi,và cũng rớt ...tuyệt đối rùi bà con cô bác ạ, đúng như dự đoán,kekeke

Có một công ty với cách xử sự đáng phẫn nộ và xấu hổ, đó là công ty Kevcomp có VPĐD trong cư xá Bắc Hải (đường Bạch Mã).Công ty này của một Việt Kiều,có trụ sở bên California,chuyên làm dự án về tự động trong lĩnh vực xây dựng,công nghiệp,dầu khí...Nó tuyển kĩ sư hỗ trợ kĩ thuật đo lường điều khiển và tớ đã apply,lại ưu tiên kinh nghiệm nên cũng chẳng hy vọng gì.Hơn 1 tuần sau,bất ngờ nó gọi điện bảo thứ 4 tới đi phỏng vấn.Mừng lắm chứ,sáng hôm đó tắm rửa sạch sẽ, áo quần chỉnh tề,khí thế hừng hực để chuẩn bị cho buổi phỏng vấn. Đến nơi,một ông chỉ đến cái máy tính,bảo vẽ Autocad,có 15’ để hoàn thành bản vẽ theo các mẫu có sẵn,vẽ 2D,cũng khá dễ,nhưng tớ không làm vì hơi bất ngờ và hỏi là em apply vào vị trí kĩ sư...thì ổng trả lời tỉnh queo rằng vị trí đó tớ không đủ điều kiện,vị trí hoạ viên Autocad còn trống,nếu tớ muốn thì thử ứng tuyển vào.. Ặc ặc,lúc đó tức điên lên nhưng vẫn còn kìm nén được, “chắc em không thích hợp với vị trí này” và xin phép ra về,thiếu điều thoòng ngay cho một câu khiếm nhã luôn “Bố mày ứ thèm...”hahahha...Thử đặt trường hợp bà con cô bác trong hoàn cảnh thế thì “deal” thế nào nhỉ????Có những chuyện mình không thể ngờ được về cách cư xử của họ,chẳng biết phải bình luận ra sao.

Mấy hôm sau có 2 công ty họ gọi đi phỏng vấn tiếp,nhưng tớ từ chối vì nản quá,dư âm của cái ấn tượng xấu bên cái công ty quỉ quái đó vẫn còn ám ảnh.

Thực ra,apply vào các vị trí trên,nếu theo ý nghĩ chủ quan của tớ,thì là đúng ngành đúng nghề,chứ không ham hố trèo cao gì cả,mặc dù một số đòi yêu cầu hơi cao,mình phải tự tạo cơ hội cho mình thì mới mong có được việc làm phù hợp, nên biết chọn lọc thông tin chính xác và cặn kẽ

Đi nhiều,gặp nhiều tình huống dở khóc dở cười,vì mỗi nơi họ có một kiểu phỏng vấn và thi tuyển khác nhau,chẳng nơi nào giống nơi nào, đòi hỏi mình phải có một “bản lĩnh và phong độ vững vàng” để đối phó,haha,tuy nhiên nên cởi mở và tự tin, đừng phòng thủ quá đáng,trung thực là nguyên tắc bất di bất dịch tuy nhiên không vì thế mà cung cấp cho người phỏng vấn các thông tin có thể gây bất lợi cho mình.Một số nơi nhà tuyển dụng còn cảm tính theo kiểu “trông mặt bắt hình dong” hoặc thấy là “đồng hương” thì thiên vị hơn...

Có một công ty là VPĐD cho công ty mẹ bên Thái,nằm trên đường Phổ Quang,quận Tân Bình.VPĐD này phân phối dây cáp điện và van nước cho một công ty Habukanel của Đức.Chỗ này tớ qua 3 vòng phỏng vấn mà vẫn rớt,chẳng biết tại sao,chắc vì đòi lương cao quá,hix hix.Vòng đầu là sơ vần thôi,2 vòng sau phỏng vấn bằng English,cũng hỏi từa lưa,và tớ trả lời tùm lum,hí hí.Chỗ này đã phỏng vấn hơn 1 tháng rùi,và mới đây lại thấy đăng tuyển trên trang web của Tuổi Trẻ,chắc chưa tuyển được người phù hợp.Có thể do mình gây xui xẻo cho họ chăng????

Hành trình săn việc:tập 4:kẻ nổ láo gặp "bà già mọt sách"

Chờ đợi dài mõm cả tuần,nằm ở nhà ăn bám,vẫn không thấy động tĩnh gì,hix hix,cũng nản lắm chứ,thôi thì cũng ráng cố gắng chịu đựng,vì nghe cái câu “kiên trì sẽ thành công” nó ăn vào máu rùi,hơ hơ hơ,phải không vậy ta.Suốt ngày cứ lên mạng tìm kiếm thông tin-chat và viết blog ,mua báo đọc mục tuyển dụng,hỏi thăm bạn bè có kèo thơm nào không... đủ mọi cách,mọi mánh khoé, ặc ặc.Cái gì tới sẽ tới,rốt cục cũng có thêm một công ty gọi nữa.Lần nghe điện thoại đó cũng quá bất ngờ vì quái lạ-tớ có nộp công ty nào ngoài Hà Nội đâu mà họ gọi????Sau một lúc,cái bà gọi điện bả nói là công ty NTC-chuyên về các giải pháp cho tự động hoá toà nhà,trụ sở chính ở Hà Nội,có VPĐD trên đường Hoàng Sa,gần cầu Thị Nghè thì tớ mới nhớ ra là ứng tuyển ở công ty này với vị trí kĩ sư hỗ trợ khách hàng...Lần đó cũng lại là thi tuyển,cái trò này thì tớ biết hết các “tip” để đạt được điểm tốt rùi,nên cũng không lo lắng lắm,hehehe.Sáng hôm đó trời mưa,lại đi trễ nữa chứ,mà đi phỏng vấn-nhà tuyển dụng kị nhất là việc ứng viên đi trễ,hix hix,lần này chết chắc, ặc ặc.Một bà chị đưa cho cái đề,bảo là thời gian làm bài 50 phút.Bài test gồm 4 phầnhần đầu là về IQ và kiến thức tổng quát (cái này là sở trường của tớ,hí hí),phần 2 về kiến thức thuộc lĩnh vực điều khiển(các sơ đồ mạch khởi động động cơ,rờ-le,contactor...),phần 3 là kiến thức căn bản về tự động hoá (khái niệm SCADA,DCS,giao tiếp máy tính,cảm biến...),phần 4 là các khái niệm “mới mẻ” về HVAC, (Heat,Ventilation & Air Conditioning),BMS (Building Management System)-phần này chẳng bít moạ gì hết trơn hết trọi,hầu hết là đánh lụi, ặc,thầm nghĩ kiểu này chắc rớt nữa rùi,hô hô. À quên,lúc kí xác nhận vào tờ giấy danh sách các ứng viên đã tham gia dự tuyển,tớ thấy xếp thứ tự thi thứ 2 là ngay chóc tên của một thằng bạn học bên Cơ điện tử BK-hồi trước học chung cấp 3 LTV,rùi lúc làm bài xong-lại đụng ngay thằng bạn cùng ngành học bên lớp TN, ặc ặc,kiểu này rớt chắc vì 2 thằng này học giỏi lắm,hu hu hu.

Không ngờ,sáng hôm sau, đang ở trong trường chơi thì cái bà bên công ty đó gọi điện thông báo tớ đã đạt qua vòng test,mời sáng hôm sau đi phỏng vấn tiếp,mừng chít đi được. Đi pv tiếp,gặp ông bên nhân sự,còn khá trẻ,rất thân thiện. Ổng nói rằng tớ là một trong 2 người đạt yêu cầu để được mời phỏng vấn trong số gần 15 ứng viên dự tuyển,nghe mà hãnh diện thấy ớn,hí hí hí.Cũng lại là những câu hỏi quen thuộc như giới thiệu bản thân,sở thích, ước mơ nghề nghiệp...rùi ổng hỏi là “Em nghĩ tính cách của em ra sao?”,sau lại lặp lại “Bạn bè em đánh giá tính cách em như thế nào?”.Lần này còn non kinh nghiệm nên trả lời nội dung 2 câu không nhất quán,với lại không xoáy vào các tính cách nổi bật để cho ổng thấy rằng mình phù hợp với công việc:ví dụ như nếu công việc về sales thì phải nói mình năng động,cởi mở, đàm phán và giao tiếp tốt;các công việc về kĩ thuật thì phải nói là mình đam mê kĩ thuật,thích học hỏi và có khả năng nắm bắt nhanh các công nghệ mới;các công việc làm theo ca thì nói rằng mình thích ứng nhanh với môi trường mới,có khả năng chịu áp lực công việc cao...,vì thế nên bị ổng chê.Rùi ổng nhìn vào cái CV của tớ,thấy là có sở thích viết blog và đọc sách. Ổng hỏi có thể cho ổng địa chỉ blog để ổng vào đọc,từ đó hiểu thêm tính cách,thích thì chiều,cho thì cho,sợ quái gì,mặc dù bài blog mới nhất lúc đó là hình như viết cái gì đó bậy bạ và nham nhở,hí hí hí hí. Ổng quay sang sở thích đọc sách rùi hỏi tớ hay đọc sách nào,thực ra lâu lắm rùi chằng mua cuốn sách nào về đọc (để tiền đi...nhậu sướng hơn, ặc ặc),nhưng nhờ những lần đi cafe có mấy thằng bạn khoái đọc sách và nghe tin tức trên báo chí nên nổ ra một loạt các sách dạng best-seller như Thế giới phẳng,Rừng Na Uy,Cánh đồng bất tận,Biên niên kí chim vặn dây cót... Đúng là “kẻ cắp gặp bà già” hay “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”,hix hix, đụng phải mọt sách,mọt sách này hình như rất tâm đắc với Thế giới phẳng nên hỏi tớ về nội dung và cảm nhận sau khi đọc nó,mà tớ éo đọc trang nào cả thì làm sao mà biết,cũng may là nhờ thằng bạn có nói là nội dung nó khó hiểu,ai non kinh nghiệm sống thì không hiểu nổi nên tớ nói đại như thế,kekek,thế là mọt sách giải thích tùm lum về nội dung cuốn này,tớ cứ giả vờ mắt tròn xoe ra vẻ thích thú và ngưỡng mộ,nhưng lại run gần chít. Đây chính là kinh nghiệm xương máu,cái gì biết rõ rùi hẵng nói,không thì chỉ có nước “việt vị” hay tự đưa mình vào chỗ chít mà thui,hahaha.Cuối cùng là out thẳng cẳng,cũng một phần vì nói láo,và một phần vì cái chất thô thiển làm tiêu chí của blog chăng,hố hố hố

Nắm lấy tất cả các cơ hội đến với mình,nghĩ thế nên dự thi chương trình “Quản trị viên tập sự” của P&G và Unilever luôn.P&G thì rớt ngay từ vòng gởi xe (trắc nghiệm ngôn ngữ)-cũng hơi khó hiểu vì thi lần này là lần 2,lần trước đề cũng y chang thế mà vẫn rớt-tại mình ngu muội hay tại không có duyên,hix hix???

Unilever thì qua được vòng tuyển chọn hồ sơ. Đúng là tập đoàn đa quốc gia có khác,tôn trọng ứng viên nên tất cả các ứng viên đạt yêu cầu ở mỗi vòng đều được gởi thư mời về tận nhà để thông báo chi tiết về các cuộc test.Unilever tổ chức các cuộc test cũng rất chuyên nghiệp,vòng test khả năng ngôn ngữ,công ty này khoán luôn cho Trung tâm tư vấn nhân lực Tân Đức tổ chức trọn gói,sáng lọc ra các ứng viên tiềm năng rùi gởi kết quả lại cho công ty thông báo đến từng ứng viên.Kinh nghiệm làm trắc nghiệm ngôn ngữ của Unilever là phải làm thật nhanh, đọc thật kĩ các đoạn văn và trả lời quyết đoán và dứt khoát,vì tất cả 15 đoạn văn-mỗi đoạn 4 câu,thành ra là 60 câu mà thời gian làm bài chỉ có 30 phút nên chần chừ và chậm trễ là không bào giờ kịp...Qua được vòng này, đến vòng English thì Unilever lại khoán cho tổ chức dạy English AUSP (Úc) tổ chức trọn gói, đề English cũng khá dễ,một sự cố nho nhỏ xảy ra là đề thi nghe bị lộn đề mà ban tổ chức không phát hiện ra,chỉ đến khi thí sinh cười rần rần thì mới biết,bó tay...Lần này thì stop tại đây,cũng tại vốn English cùi bắp,với lại bọn Kinh tế Ngoại thương nó giỏi English quá,cạnh tranh không nổi,hix hix.Dù sao cũng vui, được thử sức và đạt được những cái lần đầu tiên:lần đầu tiên thằng lúa được bước vào những khách sạn sang trọng như New World (vòng trắc nghiệm ngôn ngữ) và Rex (vòng English),

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mymy