ngày TNE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mang nổi buồn...tôi đi khỏi Tánh Linh.
Đem nổi nhớ cất vào ngăn vô tình.
Sài gòn đón tôi... bằng ít niềm kiêu hãnh.
Nhưng tôi buồn...lờ mọi thứ xung quanh.
Nổi buồn tôi làm không khí khô hanh.
Nổi buồn dìm sài gòn...trong đêm lạnh.
Tôi cố tránh, lơ đi những ánh mắt.
Tôi cố cất những yêu thương âm vần.
Lạnh lùng dựa vào bức tường thầm lặng.
Nhắm mắt
Tôi gọi cho những đứa bạn ko thân.
Tôi ko gọi cho người nói không cần.
Sài gòn buồn buôn ân cần ngớ ngẩn.
Sài gòn buồn vì lây bệnh phân vân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro