HAI THÁNG..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ahh ~ kỳ nghỉ hè này nhất định sẽ rất vui đây!" Wonyoung sung sướng thốt lên hít một hơi thật sâu, không khí trong lành tràn vào phổi và mùi biển xâm chiếm lấy giác quan của cô.

Sakura cười khúc khích gật đầu đồng ý khi cô bước đến chỗ cô gái cao hơn, cùng cô ấy nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp trước mặt, đôi mắt của họ lấp lánh theo làn nước trong xanh.

"Minjoo-unnie!" Cô gái tóc hồng ngừng mở đồ và nhìn lên khi nghe thấy ai đó đang gọi mình, đó là Wonyoung. Cô ậm ừ cho người kia một cái nhìn tò mò, người trẻ tuổi ra hiệu cho cô ấy đến chỗ cả hai để cùng chiêm ngưỡng cảnh đẹp của bãi biển Jeju-do.

Minjoo mỉm cười bước ra ban công nơi bạn bè cô đang ở và cùng ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp, cô có thể cảm thấy lồng ngực mình nóng lên. Đã gần bốn năm kể từ khi cô đến thăm Jeju và khu resort trên bãi biển của họ, cô luôn nhớ đến đây bất cứ khi nào mình có kỳ nghỉ hè— Minjoo đã ngừng thăm nơi đây kể từ lúc bước chân vào cấp ba, cô cảm thấy việc đi du lịch đến các quốc gia khác nhau rất thú vị và thú vị hơn là quay lại đây, ở trên bãi biển để trải qua kỳ nghỉ hè của mình.

Trái tim cô chùng xuống, cảm thấy bản thân có lỗi vì đã lâu rồi không quay lại, nơi này đối với cô rất quan trọng vì cô đã có rất nhiều kỷ niệm thời thơ ấu khi ở đây. Bằng cách nào đó rất nhiều cảm xúc đang bắt đầu tấn công cô, đáng ra Minjoo nên quay lại đây sớm hơn. Ôi, làm sao cô ấy lại bỏ lỡ bãi biển đẹp mê hồn ở Jeju-do như thế này chứ. Minjoo cũng từng đến đây với Sakura và Wonyoung khi họ còn nhỏ, đó là một quyết định đúng đắn khi họ quyết định dành kỳ nghỉ hè dài hai tháng ở đây vì nơi này rất hoàn hảo để thư giãn. Nó rất yên bình và họ cảm thấy được tự do khi ở đây.

Họ không phải là những người duy nhất đang ở trong ngôi nhà này, ở đây còn có gia đình của người quản gia nữa, họ sống với Minjoo từ nhỏ và cô thực sự coi gia đình họ Jo như người thân của mình. Nhà họ Jo rất tốt bụng và trung thành, bọn họ đã theo gia đình Minjoo được gần 20 năm nên cô cảm thấy rất thoải mái khi ở bên họ.

Nhắc đến gia đình nhà Jo, cũng đã lâu rồi mới gặp lại nhau. Cuộc hội ngộ của họ và cô trước đó đầy nước mắt nhưng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc, đặc biệt là Minjoo, cô ấy đã khóc rất nhiều đến nỗi bà Jo và con gái duy nhất của bà - Yuri, cũng là người bạn thời thơ ấu của cô đã phải an ủi cho đến khi cô bình tĩnh lại.

"Waa ~ Chị nhớ nơi này rất nhiều," Sakura nói, bĩu môi khi chụp vài bức ảnh .

Minjoo nhăn mặt. "Em cũng vậy. em thực sự nhớ nơi này ~ Thành thật mà nói, đây là một trong những địa điểm du lịch yêu thích của em trên thế giới. " Cô ấy lẩm bẩm, nhìn xuống và thấy sân sau của ngôi nhà với một hồ bơi.

"Thật vui vui vì nơi này không thay đổi nhiều. Vẫn đẹp như vậy,. mặc dù đã bị sửa sang lại một chút nhưng nó vẫn giống khu resort nổi tiếng của nhà họ Kim trước đây" Cô ấy nói thêm và cười khúc khích.

Wonyoung gật đầu lia lịa đồng ý trước khi quay trở lại nhìn, phủi những lọn tóc lòa xòa che khuất khuôn mặt, làn gió hơi khắc nghiệt thoảng qua nhưng vừa đủ.

"Chị biết đấy, em nghĩ chúng ta sẽ thực sự tận hưởng kỳ nghỉ hè này!"
"Đặc biệt là vì em đã học bơi." Wonyoung nói thêm làm cho cả hai bật ra 1 tràng cười khúc khích khiến cô ấy bĩu môi. Sakura véo má của người cao hơn vì thấy cô ấy thật dễ thương.

"Đừng lo lắng, dù sao thì chị cũng vẫn luôn ở đây bên cạnh em. Chị có thể cứu em khỏi chết đuối, "Cô nói khiến Wonyoung đỏ mặt tức giận.

Chậm rãi, một nụ cười cong lên trên môi Minjoo khi nhìn hai người bạn thân nhất của mình đang tương tác ngọt ngào trước mặt cô. Minjoo biết rằng có điều gì đó đang xảy ra giữa họ, cô ấy chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi họ thông báo nữa thôi. Sẽ chẳng có gì bận tâm nếu hai người bạn thân nhất của cô hẹn hò với nhau - cô sẽ không cảm thấy bị bỏ rơi chút nào. Minjoo cũng có linh cảm rằng đó chính là lý do khiến Sakura và Wonyoung quyết định từ chối hẹn hò, họ sợ rằng người bạn thân nhất của mình sẽ cảm thấy bị lạc lõng. Minjoo đã cố gắng đưa ra những gợi ý tinh tế ý nói rằng cô vẫn ổn và họ không cần bận tâm điều đấy.

"Dù sao thì, unnie," cô gái trẻ nhất gọi khiến minjoo thoát khỏi những suy nghĩ vu vơ. Người phụ nữ tóc hồng ậm ừ đáp lại.

"Em có thể thường xuyên ghé thăm phòng chị được không? Chỉ là phòng chị là phòng duy nhất có ban công và tầm nhìn tuyệt vời ra biển. " Cô ấy nói, Minjoo cười gật đầu.

"Tất nhiên rồi Wonyoungie," cô trả lời, hồi tưởng lại cách cô cầu xin cha mẹ rằng họ có thể chuyển phòng ngủ được không, vì cô thực sự thích căn phòng này thay vì căn phòng ban đầu của cô vì nó có một ban công rộng và bãi biển hoàn toàn có thể được nhìn thấy hết ở đây.Wonyoung hét lên, nhảy vào Minjoo khiến tất cả đều cười khúc khích.

"Dù sao thì" Sakura bắt đầu, thu hút sự chú ý của cả hai.

"Hôm nay chúng ta thực sự có nên ra ngoài không? chị vẫn không có tâm trạng lắm "Cô ấy nói thêm khiến Wonyoung bĩu môi nhưng vẫn gật đầu hiểu ý.

"Hmm, chúng ta nên nghỉ ngơi trước đã. Bây giờ hai người có thể vào phòng của mình và nghỉ ngơi. Em sẽ bảo Yuri đánh thức chúng ta ngay khi bữa tối được chuẩn bị xong. " Minjoo nói và cả hai gật đầu rồi chào tạm biệt người phụ nữ tóc hồng rooi về phòng nghỉ ngơi. Minjoo nhìn lại khung cảnh hít thở không khí trong lành, mùi biển phả vào cô thật sự dễ chịu. Toàn bộ nơi này yên bình và tĩnh lặng khiến thần kinh của Minjoo thư giãn ngay lập tức. Tháng vừa qua là một cực hình một địa ngục đúng nghĩa với cô vì đây là học kỳ cuối cùng, cô phải đối mặt với hàng tấn bài vở.

Hai tháng nghỉ hè này rất xứng đáng để họ thư giãn sau những đêm mất ngủ vì có quá nhiều bài tập về nhà, dự án, báo cáo và nhiều hơn thế nữa. Minjoo sẽ không phải đọc 89 trang về ma tuý và các loại dược phẩm khác như lúc cô đang là một sinh viên y khoa..
Nghĩ vậy, cô tự mỉm cười với chính mình, tự hào về bản thân, tự khen mình vì đã sống sót sau khi trải qua một năm học nữa. Cô ấy sau đó quay trở lại tầng dưới để nhắc Yuri về việc đánh thức họ dậy muộn hơn vào bữa tối và tất nhiên, cô đã ở lại khoảng một giờ để nói chuyện với người bạn của mình và bà Jo cho đến khi mắt không thể mở được nữa. Minjoo phải lấy cớ về phòng của mình và nghỉ ngơi một chút.-

—————-

Minjoo ngáp ngáp một cách khó nhọc, kéo giãn các khớp và cơ rồi nhắm mắt lại, cảm thấy làn gió ban mai phả vào làn da lộ ra của mình, hơi rùng mình, nhưng dù sao thì cô cũng thích. Mới 6 giờ sáng nhưng người phụ nữ tóc hồng đã biết được điều gì sẽ xảy ra sau đó vì họ có kế hoạch đi bơi trên bãi biển sau khi ăn trưa. Thức dậy sớm là chuyện bình thường đối với cô dù sao thì cô cũng là người khởi xướng chuyện này và bây giờ Minjoo cảm thấy rất hào hứng. Bởi vì cô không thức dậy để đi học mà để vui chơi.

Khi mở mắt ra, quang cảnh bãi biển và mặt trời đang từ từ mọc lên từ phía chân trời, nó vẫn còn hơi mờ nhưng dần dần càng ngày càng sáng. Cô bật điện thoại và chụp một vài bức ảnh bình minh đột nhiên một tiếng chuông cửa nhẹ nhàng ở tầng dưới làm cô chú ý nhưng cô đã tắt nó đi vì theo như cô biết, đó không phải là tiếng chuông cửa từ cửa chính. Có gì đó đập vào mắt từ bên dưới nên cô nhìn xuống, Minjoo phát hiện Yuri đang đi dọc theo con đường bên cạnh hồ bơi, đi về phía cánh cửa dẫn họ đến bãi biển và mở nó ra. Cô nhướng mày khi thấy một bóng người lạ mặt bước vào trong nhìn lướt qua người lạ từ ban công ,theo dõi sự tương tác của họ vì cô ấy không thể nghe thấy gì cả..
Người lạ kia là một cô gái có mái tóc xanh bắt mắt.(Minjoo cảm thấy buồn cười vì không thường thấy một người nhuộm tóc xanh trước đây), có thể nói người đó cao và có dáng người mảnh khảnh - làn da của cô ấy cũng vậy, rám nắng, đẹp. Cô ấy đang cầm một giỏ đầy...trông giống như, ...cá? Cô nheo mắt, cố gắng nhìn khuôn mặt của người kia nhưng lại không thể nhìn rõ, tại sao phải cố gắng ư? Vì mắt cô  thị lực kém và hiện giờ cô không đeo kính áp tròng hay một chiếc kính cận nào cả.

Có thể nói rằng cô gái kia trông rất đẹp, Minjoo không biết tại sao nhưng toàn bộ con người của người lạ kia đã hấp dẫn Minjoo rất nhiều. Tấm lưng trần và đôi chân săn chắc của cô nàng đủ sức thu hút sự chú ý của mọi người. Ngay sau đó, người lạ kia đưa cho Yuri chiếc giỏ và vẫy tay chào tạm biệt trước khi đi ra ngoài. Yuri đóng cửa và đi về phía ngôi nhà, không quên vẫy tay chào Minjoo khi nhận thấy cô ở ban công. Minjoo cũng vẫy tay lại và mỉm cười nhìn người kia khuất dạng, cô gái tóc hồng hít một ngụm không khí trong lành lần cuối trước khi quay vào phòng vẫn có chút tò mò nhưng cô vẫn còn nhiều điều cần nghĩ hơn là người lạ cao lớn với mái tóc xanh bắt mắt đó.
—————————

Minjoo bước một bước, cảm thấy chân mình đang lún xuống cát nóng. Cô ấy hét lên một tiếng nhẹ khi cảm thấy chân mình bỏng rát nhưng không kịp nhảy ra nữa. Cô nhìn Wonyoung đang chạy vào bờ, rõ ràng là rất phấn khích, thậm chí còn nhảy cẫng lên khi Sakura đuổi theo và đè em ấy xuống cát. Nó không có gì lạ, họ rất háo hức và ồn ào. Minjoo cười, cũng tăng tốc độ để tiếp cận họ thật nhanh trước khi đẩy Sakura loạng choạng lùi về phía sau và đáp xuống bãi cát nóng với tiếng 'oof' nhẹ. Wonyoung nắm lấy cổ tay người phụ nữ tóc hồng, kéo mạnh cô ấy cho đến khi cô ấy quỳ xuống bên cạnh mình đang nằm rồi cười phá lên. Yuri đi đến chỗ họ với một tiếng cười khúc khích, nhìn họ chơi đùa trên cát như những đứa trẻ lên năm vậy.

"Xin lỗi đã làm gián đoạn các cậu nhưng ai đó có thể vui lòng đi với tôi để lấy phao được không?" Yuri hỏi và Minjoo ngay lập tức đứng dậy, bước đến chỗ cô ấy với một nụ cười dịu dàng.

"Tôi sẽ đi với cậu, Yuri-ah," Cô ấy nói trước khi quay sang hai người vẫn đang chơi đùa trên cát, nhìn họ.

"Bọn tôi sẽ trở lại ngay. Đừng có xuống bơi trước đấy! " Cô nói thêm trước khi đi theo Yuri.

Họ đến phần chính của bãi biển, rất nhiều người đang tụ tập xung quanh— ăn uống, chụp ảnh — rất đông người ở khắp nơi. Minjoo chỉnh lại chiếc áo khoác mỏng cố gắng che đi phần da thịt lộ ra ngoài. Cô ấy đã có thể cảm thấy những ánh mắt săn đón đang hướng về mình và điều đó khiến cô khó chịu. Mái tóc hồng của cô đã đủ gây chú ý rồi.

"Ở đây và đợi tôi," Yuri nói trước khi chạy về phía một quầy hàng, để Minjoo một mình ở đó đang né tránh ánh mắt của mọi người và chỉ tập trung vào điện thoại của mình. Hy vọng rằng không ai làm phiền cô ấy -cô không có tâm trạng để nói chuyện bây giờ.

Minjoo mặc một chiếc áo crop top màu trắng khoác chiếc áo khoác mỏng ở ngoài để che đi phần da thịt bị lộ, cùng với đó là quần short jean, cô đang mặc một thứ gì đó rất tươm tất nhưng những người đàn ông kia lại nhìn chằm chằm vào cô khiến cô cảm thấy không thoải mái với trang phục mình đã chọn hôm nay. Ugh, những người đàn ông này...

Nhưng có vẻ như Chúa thực sự ghét cô ấy, ba chàng trai lạ đã bước đến chỗ cô và nhìn qua thì họ thực sự có mục đích không tốt .

"Xin chào, cô có phải là khách du lịch không?" Người xỏ khuyên môi hỏi với nụ cười thân thiện nhưng Minjoo biết rằng đó chỉ là một chiếc mặt nạ, cô ấy biết rõ họ muốn gì ở mình.
Với vẻ mặt thất bại, Minjoo trả lời, nhìn thoáng qua họ trước khi nhìn vào điện thoại lần nữa.

"Chà, cứ cho là vậy đi," Cô trả lời rõ ràng, buồn chán và đơn giản khiến cả ba mất cảnh giác.

"Uhm, bọn tôi chỉ đang băn khoăn không biết có ổn không nếu mời cô đến bữa tiệc của chúng tôi, có một khu resort gần đây. Cô cũng có thể mang theo bạn bè của mình đi cùng" người tóc vàng nói, cố gắng thu hút Minjoo nhưng không có tác dụng.

"Ahh, không, xin lỗi, tôi không thích tiệc tùng hay bất cứ thứ gì." Minjoo lịch sự từ chối nhưng có vẻ như họ không có chút ý tưởng nào về việc từ bỏ chuyện này mặc dù cô đã tỏ thái độ. Chuyện này không còn xa lạ với Minjoo, cô ấy đã từ chối vô số người đàn ông cố gắng tấn công mình nhưng tất nhiên, có một số người cứng đầu mà cô phải dùng lời đe dọa.

"Ồ, tiếc thật. Vậy thì chúng tôi có thể có số điện thoại của cô không? Chỉ là bọn tôi muốn kết bạn với cô thôi, đừng ngại." Chàng trai cởi trần nói với giọng điệu có chút gì đó thiếu kiên nhẫn. Minjoo đảo mắt, lẽ ra cô ấy nên đi theo Yuri hơn là đứng đợi ở đây khi có rất nhiều kẻ lập dị đáng sợ đang rình mò cô ấy. Minjoo cảm thấy sự khó chịu đang dâng lên trong đầu, đang định đáp lại thì cô nghe thấy một giọng nói từ phía sau.

"Lùi lại đi, các cậu không thấy rằng cô ấy đang khó chịu như thế nào với sự hiện diện của các cậu sao?"
Đó là một giọng nói khàn khàn nhưng đầy nữ tính, tất cả họ đều nhìn vào nơi phát ra giọng nói và Minjoo có thể cảm thấy trái tim mình chùng xuống khi nhìn thấy một người lạ rất quen đang cố gắng cứu cô khỏi những người đàn ông này. Cô mở to mắt khi nhìn thấy mái tóc xanh đó , cô ấy là cô gái tóc xanh sáng nay.

Yujin bước đến bên cạnh Minjoo, nhìn vào ba người đang tỏ ra khó chịu.

"Đó không phải là việc của cô, tại sao cô cứ tiếp tục làm điều này bất cứ khi nào chúng tôi đang cố gắng nói chuyện với các cô gái vậy?"
Một trong số họ chế giễu, Minjoo chỉ im lặng nhìn vị cứu tinh bên cạnh, nhìn sơ qua cô ấy. Cô ấy có một chiếc cằm nhọn hoắt, chiếc mũi kiêu hãnh, đôi mắt hạt dẻ to nhưng cuốn hút và đôi môi căng mọng. Minjoo có thể cảm thấy đồng tử của mình rung lên một chút khi nhìn những giọt nước nhỏ ra từ cằm người kia. Cô gái mặc một chiếc áo bảo hộ màu đen làm tôn lên một cách hoàn hảo cơ thể cao ráo nhưng mảnh mai của mình, sau đó là chiếc quần đùi đi biển màu xanh lam và đi chân trần, những mảnh cát trắng phủ kín chân đến tận đầu gối. Đôi mắt của người phụ nữ tóc hồng ánh lên vẻ tò mò khi cô thấy người lạ đang cầm một chiếc ván lướt sóng màu trắng-xanh, nó được đặt giữa hông và cánh tay của cô.

"Nhìn này, tôi biết các người đang cố làm chuyện gì đó tồi tệ. Tôi chắc chắn sẽ nói điều này với cha của cậu, Chan" Cô gái tóc xanh đe dọa và Minjoo sợ hãi khi nhìn những người kia đã đóng băng.

"Mẹ kiếp, đồ khốn nạn, tao phải dạy cho mày 1 bài học mới được." Người tóc vàng nói, có lẽ là Chan. Cô gái nhếch mép, nhún vai.

"Thử xem." Cô thách thức nhưng họ chỉ trừng mắt nhìn cả hai người trước khi lùi lại một bước và nói

"Đợi đấy, nhất định một ngày nào đó tao sẽ dạy cho mày một bài học, đồ kiêu ngạo."
Và sau đó cả ba người họ bỏ đi với vẻ mặt giận dữ. Minjoo nghe thấy người phụ nữ tóc xanh khịt mũi và nhìn cô lo lắng.

"Cô có ổn không? Họ không chạm vào cô hay bất cứ điều gì khác chứ? " Cô ấy hỏi, Minjoo chớp mắt trước khi trả lời.

"Ahh, không, tôi đã định từ chối thẳng thừng lời đề nghị của họ và bỏ đi thì cô đột nhiên xuất hiện," Minjoo đáp lại một cách rõ ràng. Ngực cô nóng lên khi cô gái lạ bĩu môi,"ah thật dễ thương" nhưng cô lập tức rũ bỏ suy nghĩ đó.

"Tôi thậm chí không nhận được một lời cảm ơn nào khi cứu cô khỏi những người đàn ông xấu xa đó sao?" Cô hờn dỗi.
Minjoo trợn tròn mắt, cô ấy không biết tại sao người kia lại thể hiện thái độ như vậy.

"Tôi cũng có thể tự cứu mình khỏi họ" Thay vào đó, cô trả lời, giao tiếp bằng mắt với người lạ.

Một lúc sau, Yuri đột nhiên xuất hiện, tay cầm những chiếc phao lớn.

"Minjoo!" Cô ấy gọi làm cho ánh mắt mãnh liệt của họ đứt quãng khi nhìn vào con chuột hamster đang chạy đến gần.

"Ôi trời, những tên khốn đó !" Cô thốt lên, thả những chiếc phao xuống và thở phào nhẹ nhõm khi quay sang cô gái cao lớn kia.

"Yujin," Yuri gọi.

"Cảm ơn em rất nhiều, chúa ơi, những tên khốn đó thực sự sẽ không để phụ nữ một mình!" Cô nói thêm, lắc đầu. Yujin chỉ cười khúc khích rồi nhún vai

"Họ thực sự sẽ không dừng lại, đôi khi có lẽ em nên dùng ván lướt sóng đánh họ 1 trận ra trò..," Cô nói và quay sang người phụ nữ tóc hồng đang im lặng, nhìn cô trước khi nghiêng đầu một chút.

"Cô nên cẩn thận và cảnh giác, có rất nhiều quái vật ở đây mà cô có thể không đẩy họ ra bằng những lời lẽ khó nghe đâu. Họ thích nhắm đến những phụ nữ có khuôn mặt xinh xắn nên hãy coi chừng, thưa quý cô ". Cô nhẹ nhàng nói với Minjoo, nhìn cô ấy một cách sắc bén trước khi quay lại với Yuri.

"Em phải đi ngay bây giờ vì đang có một số khách hàng. Hẹn gặp lại chị, và cả ...Minjoo-ssi , " cô gái tóc xanh chào tạm biệt sau đó bước đi, để lại chú chuột lang và Minjoo đang bối rối.

"Phù! thật may là có Yujin ở quanh đây! " Yuri mỉm cười thốt lên và quay sang Minjoo, người đang bàng hoàng nhặt chiếc phao lên.

"Được rồi hãy giúp tôi một tay nào, Minjoo?" Cô nói và ngay lập tức người phụ nữ tóc hồng gật đầu, ôm những chiếc phao lên. Cả hai đi về chỗ cũ nhưng Minjoo vẫn đang suy nghĩ miên man, có phải cô gái kia đang gián tiếp nói rằng mình xinh đẹp không !?Minjoo cảm thấy má mình nóng lên với ý nghĩ đó nhưng ngay lập tức lắc đầu, tự nhủ rằng đó là vì cái nóng mùa hè. Cô chôn chặt những suy nghĩ trong đầu và tận hưởng ngày thứ nhất chính thức của kỳ nghỉ hè.

-"Yuri, tôi có thể hỏi Yujin là ai được không?" Minjoo hỏi ngẫu nhiên khi họ đi dạo quanh bờ biển, chỉ mới một ngày kể từ khi cuộc gặp gỡ đó xảy ra và ngay cả khi Minjoo không thừa nhận điều đó, cô ấy vẫn tò mò về cô gái tóc xanh mà cô gặp ngày hôm qua.

Họ đang đi dạo quanh khu vực đông đúc của Bãi biển Jeju-do, cho một chuyến tham quan lần nữa vì Minjoo không thể nhớ được toàn bộ địa điểm và giờ đang trên đường đến chợ công cộng để mua một ít thực phẩm. Trên đường đi họ ghé vào một số quầy hàng xung quanh, Minjoo nhìn về phía trước tránh ánh mắt của mình khỏi vẻ mặt ngạc nhiên của Yuri.

Wonyoung và Sakura đang đi ở phía trước, tay cầm chiếc điện thoại, họ sẽ chụp lại nếu thấy thứ gì đó rất đẹp hoặc lạ lẫm.

"Tôi không nhớ cô ấy của bốn năm trước nhưng hình như cô ấy sống ở đây? Có vẻ như hai người là bạn tốt của nhau thì phải? ". Người phụ nữ tóc hồng nói thêm, ngửa đầu nhìn cây dừa.

"Ồ, về chuyện đó. Ừ, Yujin sống ở đây, em ấy đã chuyển đến đây...hmm, khoảng ba năm trước?" Yuri trả lời câu hỏi, ậm ừ một chút khi cố gắng nghĩ đâu là lời giới thiệu hay nhất cho cô gái tóc xanh.

"Yujin làm việc ở đây với tư cách là một hướng dẫn viên lướt ván. Em ấy hơi nổi tiếng nhờ kỹ năng lướt sóng xuất sắc và cậu biết đấy, những nét hấp dẫn của Yujin cũng là một điểm cộng lớn, có một số khách du lịch đến đây chỉ vì Yujin, " Yuri bắt đầu và Minjoo chăm chú lắng nghe. Người trẻ tiếp tục

"Hầu hết người dân địa phương ở đây đều biết Yujin vì em ấy làm rất nhiều công việc làm thêm, thời gian còn lại em ấy chỉ đánh cá, chăm sóc một số quầy hàng, đôi khi dọn dẹp một số nhà khách và nhiều hơn thế nữa. Em ấy cũng rất tốt bụng, đó là lý do tại sao mọi người ở đây rất yêu quý Yujin". Cô ấy nói, ra hiệu cho Minjoo rẽ phải và cũng hướng dẫn hai người đi trước kéo họ đi đúng đường.

"Tôi thân với em ấy vì chúng tôi cũng làm những công việc làm thêm giống nhau như dọn dẹp nhà cho khách và trước đây bọn tôi cũng từng làm việc ở cùng một nhà hàng. Chúng tôi là bạn cùng trường. Yujin cũng là người giao những con cá mới đánh bắt cho tôi vào mỗi buổi sáng nữa. " Yuri tiếp tục khi họ đi đến chợ.

"Vậy thôi, tôi nghĩ vậy! Yujin không thực sự nói về cuộc sống cá nhân của mình với bất kỳ ai nhưng điều đó không quan trọng. Em ấy khá bí ẩn," Yuri nói và cuối cùng họ cũng đến được lối vào của khu chợ, cô nhìn Minjoo. Người phụ nữ tóc hồng đang suy nghĩ miên man nhưng cô ấy cố gắng đáp lại một cách thấp thỏm.

"Tôi hiểu rồi," Và họ bước vào chợ với một Minjoo bàng hoàng, có lẽ Yujin đã khơi gợi sự quan tâm và tò mò của cô ấy.
"Một vận động viên lướt sóng sao," Cô ấy thì thầm trong hơi thở khi nhìn chằm chằm vào những con tôm trước mặt, nhưng tâm trí của cô thì đang ở nơi khác, nghĩ về tấm ván lướt sóng mà Yujin đang cầm hôm trước..

Wơnyoung bỗng xuất hiện trước mắt khiến cô giật mình.

"Unnie? Chị không sao chứ?" Cô lo lắng hỏi, Wonyoung nhận thấy người phụ nữ lớn tuổi hơn đang suy nghĩ rất chăm chú như thế nào. Minjoo lập tức lắc đầu, hai má nóng bừng. Cô gái cao hơn gật đầu một cách dễ thương trước khi nói về tôm và cua sống trong bể cá.

Minjoo hít thở sâu.
"Kiềm chế lại đi, Kim Minjoo." Cô thì thầm một mình trước khi cùng Wonyoung và Sakura xem vài con lươn nhảy múa trên mặt nước.-

___________

"Cứu !"

Họ không mong đợi điều này chút nào. Nghe thật ngu ngốc nhưng quả thực nó đã xảy ra, chỉ mới là ngày thứ tư trong kỳ nghỉ hè và thảm họa đã đến, à, không hẳn là một thảm họa - họ phóng đại với thuật ngữ đó nhưng tình huống mà Minjoo đang gặp phải có thể cướp đi sinh mạng của cô sớm hơn dự kiến.

Họ đang thư giãn trên bãi biển với những chiếc phao nổi và chơi xung quanh. Minjoo quyết định chợp mắt một chút, tận hưởng ánh nắng mặt trời trong khi cơ thể đang lênh đênh trên mặt nước, cô ấy không nhận thấy rằng sóng và gió đã kéo cô trôi dạt ra xa hơn. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, đến nỗi ngay cả những người khác cũng không nhận ra Minjoo đang trôi ra khỏi khu vực an toàn. Minjoo chỉ chú ý và mở mắt khi nghe thấy một vài tiếng gọi tên mình từ bờ, cô rất bối rối. Khi cô nhìn về hướng có tiếng gọi, cô đã bị sốc khi nhìn thấy những người bạn của mình trên bờ đang gọi cô với vẻ mặt hoảng sợ nhưng họ đã ở quá xa cô rồi. Phải mất ba giây cô mới nhận ra mình đang gặp nguy hiểm. Cô hoảng sợ nhìn xung quanh và cảm giác đó tăng lên khi cô thấy một số người đang nhìn mình với vẻ mặt lo lắng vì rõ ràng là họ không thể tiếp cận cô lúc này. Do quá hoảng loạn và lo lắng Minjoođã cố gắng xoay người nhưng đó là một động tác sai lầm. Cô ngay lập tức rơi xuống nước, chiếc phao bị sóng cuốn đi do hành động của cô.

Minjoo biết bơi nhưng không giỏi lắm, chỉ ở mức cơ bản, tuy nhiên vì cô ấy đang trong trạng thái hoảng loạn nên không thể suy nghĩ được gì. Cô cử động chân tay một cách thô bạo để giữ đầu mình lên khỏi mặt nước nhưng các cơ của cô bắt đầu bị đông cứng.

"Mẹ kiếp! Giúp tôi!" Cô hét lên và đầu dần dần chìm xuống nước, cô ấy cố gắng vùng vẫy tay để giữ cho mình nổi lên nhưng không thành công, Minjoo ưỡn lưng lên, thở hổn hển khi cố gắng ngoi lên khỏi mặt nước nhưng chỉ được một giây.

"Cứu với!"

Và cơ thể cô tiếp tục chìm dần. Minjoo thực sự nghĩ rằng đó là kết thúc của cô ấy, cơ thể cô ấy đang bỏng rát và tê liệt vì mọi cử động. Có lẽ đó là số phận của cô, chết đuối vì sự bất cẩn của bản thân và xác của cô sẽ bị cá mập ăn thịt hay gì đó đại loại như vậy. Cô ấy có thể cảm thấy ý thức của mình dần biến mất và tầm nhìn tối sầm lại, cô đang thở hơi thở cuối cùng thì nhìn thấy một bóng người đang tiến về phía mình dưới nước. Đó là cá mập sao, có thể vậy, nhưng bất cứ điều gì cũng được nó không còn quan trọng nữa rồi. Dù thế nào thì cô ấy cũng sẽ chết, chết đuối hoặc bị ăn thịt, cuối cùng thì - cô ấy sẽ lên thiên đường, hoặc không. Hy vọng rằng Chúa Jêsus sẽ đưa cô lên đó, tại cái gọi là thiên đường vì cô không muốn phải đối mặt với Satan hoặc một số ác quỷ xấu xí và làm việc cho hắn ta.

Đột nhiên, Minjoo cảm thấy cổ tay mình bị kẹp chặt và có thứ gì đó quấn quanh eo mình, rồi dần dần bị kéo lên trên cho đến khi cô có thể thở lại. Người phụ nữ tóc hồng ho ra nước, tuyệt vọng thở hổn hển. Cô ấy có thể cảm thấy mắt mình cay xè vì nước biển mặn chát và cả những chuyện đang xảy ra lúc này. Với tầm nhìn mờ mịt cô nhìn vị cứu tinh của mình, người vẫn đang ôm chặt lấy eo của mình.

"Này, chị ổn chứ ?!"
Một giọng nói rất quen thuộc nhưng Minjoo không thể nhìn rõ mặt người kia do tầm nhìn mờ mịt của mình. Tim cô đập thất thường vì quá hồi hộp và hoảng sợ, suýt nữa cô đã chết đuối cơ mà. Trước khi bất tỉnh cô chỉ kịp nhìn thấy một mái tóc xanh quen thuộc và cùng với đó, tầm nhìn của cô hoàn toàn chìm vào bóng tối.

--------------------------------------

Minjoo từ từ mở to mắt, trần nhà quen thuộc chào đón cô. Cô cố gắng ngồi dậy nhưng vẫn cảm thấy đau nhói từ vai sau đó là một cơn đau nhức nữa xung quanh phần trên và cả chân của mình, nó rất tê. Cô rên rỉ khi ngồi dậy, cố gắng xoa dịu cơn đau trên vai, cổ họng cảm thấy rất khô và mặn, cô ho một tiếng rồi hắng giọng.

"Chuyện gì đã xảy ra chứ?" Cô tự lẩm bẩm một mình rồi dòng ký ức ập đến đột ngột khiến cô mất cảnh giác. Đôi mắt Minjoo lại bắt đầu rung lên, cô đưa tay làm rối tung mái tóc hồng của mình khiến nó trở nên rối rém.

"Chúa ơi, tôi đã suýt chết ở đó," cô thì thầm trong hơi thở, tim đập loạn nhịp. Cánh cửa mở ra và Minjoo nhìn thấy người đó là Yuri - người phụ nữ trẻ tuổi trông có vẻ ngạc nhiên và ngay lập tức chạy đến chỗ cô ấy kiểm tra, rõ ràng là đang rất lo lắng.

"Cậu có ổn không? có cảm thấy đau hay gì đó không? " Cô hỏi trước khi bước đến chiếc bàn trong góc phòng, nơi đặt bình đựng rượu và một chiếc ly. Minjoo thở dài xoa xoa gáy.

"Tôi cảm thấy đau nhức khắp người," Cô đáp lại khi Yuri đưa cho mình một cốc nước, cô lẩm bẩm một câu "cảm ơn" nhỏ trước khi uống cạn, cổ họng có vẻ đỡ hơn.

"A-Ai đã cứu tôi?" Người phụ nữ tóc hồng hỏi khi Yuri đang ngồi bên cạnh mình. Cô ấy có thể nhớ mình đã được ai đó cứu mạng nhưng lại không thực sự nhìn thấy khuôn mặt của họ.

"Ồ..." Người trẻ thốt lên nhẹ nhàng.

"Là Yujin," Cô ấy trả lời khiến Minjoo tròn mắt vì kinh ngạc. Yuri mỉm cười

"May mắn thay lúc ấy Yujin đang lướt ván gần đó, vì thấy sự náo động nên đã ngay lập tức bơi đến. Em ấy đã cố gắng đưa cậu lên khỏi mặt nước trước khi cậu trút hơi thở cuối cùng. Tuy nhiên, cậu đã ngất đi vì quá sốc ". Cô ấy giải thích với Minjoo trong khi người phụ nữ tóc hồng gật đầu với những gì mình đang nghe. Đó thực sự là Yujin, cô gái cũng đã cứu cô khỏi những người đàn ông lần trước đó, với mái tóc xanh thoáng qua, cô có linh cảm - cô không thấy ai ở đấy có màu tóc giống như vận động viên lướt sóng này.

"Nhân tiện, cô ấy đang ở đâu? Tôi cần phải cảm ơn cô ấy vì đã cứu mạng tôi, " Minjoo hỏi, cố gắng trượt ra khỏi chăn nhưng Yuri đã ngăn cô.

"Không, cậu nên nằm nghỉ trên giường cho đến hết ngày. Vừa nãy cậu đã nói nói toàn thân đang đau nhức mà. Yujin không còn ở đây nữa vì cô ấy cần phải quay lại với công việc của mình. Cô ấy vừa ở đây một giờ trước để kiểm tra xem cậu ổn không. " Yuri nói trước khi ép Minjoo nằm xuống nệm một lần nữa. cô gái trẻ tiếp tục.

"Trước tiên hãy nghỉ ngơi đi, ngày mai cậu có thể cảm ơn em ấy sau. Tôi sẽ đi thông báo cho Wonyoung và Sakura rằng cậu đã tỉnh.Cậu có muốn gặp họ không hay muốn ở một mình? " Cô hỏi, đứng dậy khỏi giường và chờ đợi câu trả lời của Minjoo.

"Em có thể vào thăm chị ấy được không?!! huuhu" Wonyoung khóc rồi ôm chầm lấy Minjoo khi họ bước vào phòng, cô ấy đã rất lo lắng cho Minjoo vì nghĩ rằng chị của cô suýt chết đuối trước đó và hơn hết, cô còn tận mắt chứng kiến điều đó mà không giúp được bất cứ điều gì, nói đúng hơn là cô ấy không thể. Sakura lo lắng không kém Wonyoung, cô ấy cũng rơi nước mắt, cô ấy không thể để mất người bạn thân nhất của mình.

Minjoo bắt họ hứa rằng sẽ không nói với bố mẹ cô về chuyện này vì chắc chắn, họ sẽ bắt cả 3 người quay về ngay lập tức, Minjoo cũng sẽ bị cằn nhằn và la mắng rất nhiều nữa. Sau một vài cái ôm và trấn an, cả Sakura và Wonyoung quyết định để Minjoo một mình nghỉ ngơi sau đó, bà Jo đến thăm, mang cho cô ấy một cái gì đó để ăn rồi cùng trò chuyện một lúc. Minjoo cũng cầu xin người phụ nữ lớn tuổi giữ bí mật với cha mẹ mình vì điều đó sẽ khiến họ lo lắng rất nhiều. Bà Jo bất đắc dĩ nhưng bà ấy là ai mà từ chối mệnh lệnh của Cô chủ trẻ được? bà ấy hứa với người phụ nữ tóc hồng và để cô ấy lại một mình, yêu cầu cô nhắn tin cho Yuri nếu cần một cái gì đó.

Bây giờ là khoảng mười một giờ tối và Minjoo vẫn chưa thể ngủ được, đầu óc cô quay cuồng và không cảm thấy buồn ngủ chút nào. Sau khi trầm ngâm vài phút, cô lập tức rời khỏi giường và để điện thoại trên bàn cà phê trước khi nhẹ nhàng mở cửa phòng, cố gắng không gây ra nhiều tiếng ồn vì phòng của Wonyoung và Sakura ở gần đó. Cô đóng cửa và rón rén đi xuống cầu thang một cách lặng lẽ, bước đến căn bếp tối om, mở đèn và lục tung tủ lạnh của họ, lấy vài lon bia cộng với vài viên kẹo thạch bỏ vào túi giấy. (goodgirl nhậu kiểu ăn kẹo uống bia =)))
Khi cô nghĩ rằng mọi thứ đã đủ, cô đóng tủ lạnh và tắt đèn đi đến cánh cửa trượt bước ra ngoài , nhanh chóng đi dọc theo lối đi - về phía cửa.

Cô ấy muốn suy nghĩ và quên đi những gì đã xảy ra trước đó, cũng muốn hít thở không khí trong lành, nó vẫn khiến cô cảm thấy lo lắng mỗi khi nhớ lại tình huống đột ngột mà mình gặp phải vài giờ trước.

Đôi chân cô chìm trên bãi cát se lạnh mềm mại, làn gió lành lạnh chào đón khi cô bước xuống cầu thang bằng đá. Bây giờ đã gần nửa đêm, bãi biển yên tĩnh nhưng vẫn có một số khách du lịch bên ngoài, đốt lửa, một số quầy hàng vẫn mở cửa. Cô bước lên bờ, ngồi xuống và đặt túi giấy trước mặt. Minjoo mở lon bia rồi nhấp một ngụm, vị đắng mà ngọt của bia đọng lại trên vị giác của cô, nhưng không hiểu sao nó lại khiến cô thư thái.
Cô ngồi đó bên bờ, nhìn những con sóng vỗ nhẹ và nhún nhảy theo gió. Cô ấy đang đối mặt với cùng một khối nước đã nuốt chửng mình trước đó nhưng hiện tại lại không cảm thấy bất kỳ cảm giác tổn thương nào nữa, có lẽ vì cô tiếp tục quan sát và nhìn chằm chằm vào nó nên đầu óc của cô đã quét sạch nỗi sợ hãi đột ngột kia.
Đang định lấy lon thứ ba thì Minjoo cảm thấy có người hiện diện bên cạnh mình nhưng cô không thèm nhìn, có lẽ lại là một người đàn ông đang có ý định làm phiền cô. Cô đang định đuổi người đó đi thì một giọng nói rất quen thuộc truyền vào tai, không hiểu sao lại khiến tim cô như muốn nhảy lên một nhịp.

"Uống một mình sao?"

Minjoo ngay lập tức vươn cổ nhìn chủ nhân của giọng nói và mắt mở to khi thấy Yujin đứng bên cạnh mình, khoanh tay nhìn biển. Người phụ nữ tóc hồng hắng giọng, gãi gáy.

"À-À ừ, tôi chỉ muốn quên đi và uống thôi," Cô ấy trả lời, khiến Yujin quay lại.

"có muốn chia sẻ một lon với tôi không?" Cô gái tóc xanh hỏi với một nụ cười nhỏ trên môi và cười khúc khích khi thấy Minjoo lạng lách một chút, đó là một cử chỉ mời cô ngồi xuống vào chỗ mà cô ấy đang ngồi lúc nãy.

Làm theo, Yujin ngồi xuống bên cạnh người phụ nữ tóc hồng, ngồi phịch hẳn xuống cát và 'cảm ơn' người kia khi cô ấy đưa cho cô một lon bia. Cô mở lon và nhấp một ngụm, nhăn mặt một chút vì đã lâu rồi cô không uống rượu nên lưỡi cô không còn quen với vị đắng này nữa.

"Bây giờ chị cảm thấy đỡ hơn chưa?" Người lướt sóng hỏi, thoáng nhìn về phía người phụ nữ tóc hồng bên cạnh. Minjoo gật đầu.

"Uhm" cô thở ra, nghịch cái lon của mình bằng cách xoay nó xung quanh.

"Cơ thể tôi vẫn còn đau một chút nhưng không tệ như trước nữa" Cô nói thêm trước khi mím môi lại với nhau, tạo thành một đường mỏng (giống cái icon .__. nè mn)

Yujin tiếp tục uống, gật đầu và ngâm nga.

"Vậy là tốt rồi, trước đó chị đã làm tôi sợ đấy biết không? chị đột ngột ngất đi khi tôi đang cố gắng kéo chị vào bờ ". Cô lầm bầm, uống cạn cốc bia một lần nữa trước khi nhìn lại biển, sự im lặng nhấn chìm họ. Minjoo cảm thấy khó xử vì cô ấy không biết phải bắt đầu cảm ơn người con gái đã cứu mình khỏi chết đuối như thế nào vì cô đã để lại ấn tượng xấu cho yujin khi họ gặp nhau lần đầu tiên vài ngày trước. Cô ấy chuẩn bị tinh thần và hít thở sâu, uhm mình không thể thô lỗ đến nỗi không cảm ơn như vậy được

"U-Uhmmm," Người phụ nữ tóc hồng lắp bắp, thu hút sự chú ý của Yujin.
"C-Cảm ơn vì đã cứu tôi lúc đó."

Cuối cùng, cô ấy cũng nói và nhìn chằm chằm vào Yujin, người đang mang một biểu cảm khó hiểu. Khuôn mặt của Minjoo trở nên hoàn toàn bối rối khi người kia cười.

"Xin lỗi, xin lỗi, tôi chỉ thấy buồn cười thôi." Yujin nói, bình tĩnh lại nhưng vẫn cười khúc khích. Minjoo không thể không nhướng mày với cô .

"Có gì vui à?"
Cô hỏi, vẫn còn bối rối. Cô ấy quan sát người kia uống nốt bia của mình một lượt trước khi dùng tay trần để nó xuống, đặt nó bên cạnh rồi quay lại đối mặt hoàn toàn với mình.

"Tôi nghĩ chị sẽ không cảm ơn tôi và tiếp tục nói rằng, chị có khả năng tự cứu mình," cô gái tóc xanh nói, cười ngượng ngùng trong khi Minjoo trừng mắt nhìn cô. Yujin để ý thấy và co rúm người lại, hắng giọng trước khi lo lắng rời ánh mắt khỏi đôi mắt sắc bén đó.

"Tôi chỉ đùa thôi, xin đừng bóp cổ tôi," cô bĩu môi.

Minjoo thở dài, nhấp một ngụm nữa.

"Tôi nghiêm túc nhưng cô có vẻ đang trêu chọc tôi thì phải," minjoo nói và lắc đầu thất vọng. Yujin có vẻ như là một người vui tính. Cô nghe thấy tiếng cười khúc khích khác bên cạnh mình.

"Cuối cùng chị cũng chịu thừa nhận tôi là vị cứu tinh của chị,"
Người lướt sóng nói, hít thở sâu trước khi liếc nhìn người phụ nữ tóc hồng bên cạnh, nhăn mặt.                                                                "À, ý tôi là.., chị cần giúp đỡ, chị đang suýt chết đuối và mọi người ở quá xa hoặc quá sợ hãi nên không dám liều mạng. Đó là một phản xạ bình thường để giúp đỡ ai đó. Hy vọng rằng chị sẽ không bị ám ảnh vì điều này . " Cô vừa lẩm bẩm vừa xoa gáy.

"Được rồii, nó đã xảy ra rồi - quên nó đi,"

Yujin nhún vai.

"Tôi chưa giới thiệu về bản thân với chị nhỉ," Cô ấy nói, quay sang Minjoo một lần nữa trước khi nhấc tay lên để bắt tay.

"Tôi là Ahn Yujin," Cô ấy nói với một nụ cười táo bạo. Minjoo nhìn cô chằm chằm trong vài giây trước khi nhấc bàn tay còn lại lên để nắm lấy tay yujin

"Kim Minjoo." Cô ấy chỉ đơn giản giới thiệu bản thân như vậy rồi nắm lấy tay người kia và rút về ngay lập tức. Có vẻ như cô đã kiếm được thêm một người bạn khác trong kì nghỉ hè này.

"Tôi đã nghe rất nhiều về chị từ Yuri." Yujin bắt đầu làm cho người phụ nữ tóc hồng nghiêng đầu, bối rối.

"Huh? Yuri đã kể cho cô nghe về tôi !? " Cô ngạc nhiên hỏi. Cô ấy không biết nhưng cô cảm thấy thoải mái khi ở bên cô gái này, có lẽ vì bản tính thân thiện cộng với việc cô ấy giỏi nói chuyện khiến người khác nhanh chóng thấy ấm áp với mình. Bây giờ, Minjoo đã hiểu tại sao cô gái này lại nổi tiếng ở đây như vậy.

Người phụ nữ tóc xanh ngâm nga.
"Chà, không hẳn, giống như là— Tôi đã hỏi cô ấy về chị." Yujin trả lời đơn giản và điều đó khiến Minjoo sốc hơn.

"Tại....Tại sao lại hỏi về tôi ? " Minjoo hỏi, rõ ràng là rất bối rối. Yujin nhận ra điều này và bật cười trước phản ứng dễ thương của cô.

"Tại sao? Vị cứu tinh của chị không thể tò mò về chị hả? chị cũng là một gương mặt xa lạ. Tôi không biết bố mẹ chị sở hữu nhà nghỉ này. Đó là một trong những ngôi nhà đẹp nhất xung quanh đây, chị hẳn là rất giàu có ". Cô ấy trả lời, cáu kỉnh đáng yêu khiến Minjoo tròn mắt, cầm lấy lon bia một lần nữa trước khi đưa cho Yujin. Người sau nhận lấy nó với một nụ cười.

"Tôi không phải là người giàu có, nguời giàu là cha mẹ tôi," người phụ nữ tóc hồng lẩm bẩm, mở một lon cho chính mình. Yujin nhìn cô ấy một cách thích thú và kinh ngạc.

"Tôi thích cách chị nghĩ, có vẻ như chị không phải là một con nhóc hư hỏng ." Cô ấy đáp lại, giọng điệu của cô ấy hiện lên sự ngưỡng mộ. Minjoo lắc đầu, cô ghét ý nghĩ phải luôn phụ thuộc vào cha mẹ rất nhiều- Minjoo muốn tự mình đứng lên và trưởng thành nhờ sự chăm chỉ của chính mình hơn.

"Không, tôi không ăn bám bố mẹ. Tôi muốn tự lập ". Minjoo trả lời, cô ấy có tư duy và suy nghĩ khác với những người được sinh ra trong một gia đình giàu có và thế lực. Cô thậm chí đã từ chối ý định trở thành người thừa kế của công ty vì bản thân muốn theo đuổi ước mơ của mình, đó là trở thành một bác sĩ thú y. Cha mẹ cô đã từ bỏ việc cầu xin từ rất lâu trước đây, họ biết Minjoo thích đạt được điều gì đó từ nỗ lực của bản thân thay vì mối quan hệ và những thứ tương tự. Dù sao thì họ vẫn tự hào về cô con gái thông minh của mình.
Yujin có vẻ như bị ấn tượng với câu trả lời của cô một lần nữa.

"Woo ~ Vì vậy, tôi đoán rằng chị sẽ không kế thừa công ty của cha mẹ bởi vì có vẻ như chị không thích điều đó." Cô hỏi, với vẻ kinh ngạc.

Minjoo chỉ nhẹ nhàng gật đầu và liếc nhìn người phụ nữ tò mò bên cạnh. Kỳ lạ, nhưng cô ấy thực sự thoải mái khi nói về gia đình của mình với yujin

"Đúng vậy," Cô đáp, gật đầu và miệng Yujin có hình chữ 'o' với điều đó.

"Tôi không muốn xử lý công việc của họ, tôi không có chút hứng thú nào với nó." Người phụ nữ tóc hồng nói thêm, lại chu môi. Cô hơi rùng mình, cảm giác gió lạnh đang phả vào làn da trần của mình.

"Oh! thế chị sẽ theo nghề gì? " Cô gái tóc xanh lại hỏi. Minjoo nhìn cô ấy, thấy đôi mắt của Yujin lấp lánh tò mò, cô ấy thậm chí không thể nhớ làm thế nào mà chủ đề này được đưa vào cuộc nói chuyện khi vừa nãy họ đang nói về vịêc Yujin cứu mình, nhưng dù sao thì cô ấy vẫn ổn với điều đó.

"Tôi muốn trở thành bác sĩ," Minjoo nói và Yujin nghiêng đầu.

"Một bác sĩ?" Cô ấy lặp lại và người phụ nữ tóc hồng ậm ừ.

"Bác sĩ động vật, chính xác là bác sĩ thú y." Yujin một lần nữa bị hấp dẫn, nhấm nháp ly bia của mình.

"Chà, chị khá là dịu dàng, trái ngược với những gì tôi đã nghĩ về chị suốt thời gian qua." Cô ấy nói, lắc đầu thích thú nhưng Minjoo khá khó chịu với điều này.

"Cô nghĩ tôi là người xấu?" Minjoo hỏi, có chút khó chịu.

"Không hẳn nhưng ấn tượng đầu tiên của chị đối với tôi khá là không tốt vì chị rất khó tính và tỏ thái độ khi chúng ta gặp nhau lần đầu, nhưng hình như tôi đã nhầm, có vẻ như tính cách của chị cũng nói lên khuôn mặt của chị vậy." Yujin trả lời với một nụ cười nhỏ trên môi và Minjoo có thể cảm thấy má mình nóng lên. Yujin rất giỏi trong việc sử dụng từ ngữ. Cô ấy biết cách khiến người khác bối rối chỉ bằng lời nói của mình, thật êm ái mà không có ác ý hay ý định tiêu cực. Người phụ nữ tóc hồng ho khan, có chút đỏ mặt.

"Ý cô là gì?" khịt mũi,

Yujin nhún vai và trả lời.

"Đẹp.
Chị xinh đẹp nên tôi nghĩ tính cách của chị chắc hẳn cũng phải xinh và hấp dẫn, nhẹ nhàng nữa ". Cô khen một cách suôn sẻ.

Nó thực sự khiến Minjoo đỏ mặt và bối rối. Cô ấy được khen ngợi bởi vẻ ngoài của mình hầu như mỗi ngày và những người ngưỡng mộ cô ấy nhiều đến mức thậm chí không đếm được, nhưng trái tim cô đã rung lên khi vị cứu tinh của mình khen cô ấy xinh đẹp. những từ mà cô ấy thường nghe từ người khác hàng ngày nhưng chưa ai trong số họ khiến trái tim cô rung động như bây giờ.

"S..sao cũng được," Minjoo lắp bắp, hất tóc, cố tỏ ra lạnh lùng trong khi Yujin nở một nụ cười rất ngọt ngào. "Với tôi thì đủ rồi, còn cô thì sao, vị cứu tinh của tôi? Hãy nói cho tôi biết điều gì đó về cô đi"

"Umm, tôi đã chuyển đến đây ba năm trước. lướt sóng là niềm đam mê của tôi— Tôi nhận nhiều công việc làm thêm để có thể kiếm thêm tiền và...

tôi hiện đang quan tâm đến chị. " Cô đáp lại một cách táo tợn. Minjoo phớt lờ những lời cuối cùng, không thích cách trái tim mình hoạt động như thế nào vì điều đó. (bê đê dễ dãi quá em)

"Cô chuyển đến đây một mình sao?" Minjoo hỏi và Yujin gật đầu.

"Đúng vậy."

Cô ấy trả lời nhưng không nói gì khác, và đó là dấu hiệu đủ để người phụ nữ tóc hồng không dò xét cuộc sống cá nhân của cô thêm nữa, cô ấy biết vị trí của mình.

"Lướt sóng hả. Hấp dẫn. Không có nhiều nữ vận động viên lướt sóng cho lắm. " Minjoo lầm bầm, tò mò trước niềm đam mê bất thường của Yujin.

Cô gái tóc xanh gật đầu.

"Đúng vậy, thật không may. Ý tôi là khoảng bốn người chúng tôi ở đây, những nữ vận động viên lướt ván. Chúng tôi là bạn thân của nhau và đều là những người dạy lướt sóng, chúng tôi phải kiếm tiền, may mắn thay, niềm đam mê của chúng tôi có ích bằng cách nào đó. " Cô đáp, mỉm cười khi chợt nghĩ đến những người bạn của mình .

Minjoo thích thú.

"Chà, thật tuyệt. Nhưng mà tôi vẫn chưa được thấy cô trổ tài bao giờ" Cô ấy đột nhiên thốt lên khiến Yujin cười thầm.

"Uhmm nhanh thôi, thủy triều sẽ không lớn trong vài ngày tới nhưng tôi đảm bảo rằng chị sẽ có thể nhìn tôi lướt trên những con sóng lớn." Cô ấy nói và sau đó đứng dậy, phủi bụi ra khỏi quần khiến Minjoo ngước lên nhìn. Người phụ nữ tóc hồng nhìn cô cởi áo khoác ra.

"Chị không nên ra ngoài mà ăn mặc mỏng manh như thế này đâu"
Yujin nói trước khi khoác chiếc áo khoác lên vai Minjoo khiến người sau mất cảnh giác, mặt nóng bừng. Cô ấy nhìn chằm chằm vào Yujin, người đang gom tất cả các lon rỗng và mỉm cười với mình, lúm đồng tiền của cô lộ ra khiến Minjoo thích thú

"Tôi thực sự rất thích nói chuyện với chị, Minjoo-ssi nhưng tôi cần phải đi bây giờ và nghỉ ngơi một chút vì phải đi câu cá vào sáng sớm ngày mai. Hơn nữa, chị cũng nên quay về đi, sẽ rất nguy hiểm khi ở một mình trong những lúc như thế này, đặc biệt là với khuôn mặt tuyệt đẹp của chị, rất nhiều người sẽ bị cám dỗ. ...Chị cũng không nên uống nhiều. "  Cô nhẹ giọng mắng rồi lùi lại một bước, cười toe toét.

"Cảm ơn vì ly bia! Hẹn gặp lại chị và chúc một buổi tối tốt lành ~ "Yujin chào tạm biệt rồi quay lại, bước đi cho đến khi cô biến mất trong tầm mắt của Minjoo. Người phụ nữ tóc hồng bị bỏ lại đó bên bờ, chết lặng. Cô cố gắng thu mình lại và phủi bộ đồ ngủ, bước về nhà với khuôn mặt ửng hồng, ôm chặt chiếc áo khoác vào người. Chắc chắn, cô ấy sẽ được trôi dạt vào cõi mộng mơ với nụ cười trên môi.

------------------------

Thật buồn cười nhưng Minjoo đã cố gắng dậy sớm ngay cả khi cô ấy ngủ rất muộn và uống rượu vào hôm qua. Cô lại ở trên ban công, vừa nhìn mặt trời mọc ở phía chân trời vừa cố xoa bóp vùng thái dương đang đau nhức của mình nhưng không hẳn là đau lắm, dù sao tối hôm qua cô cũng chỉ uống vài ly thôi.

Đang thích thú ngắm bình minh và làn gió nhẹ phả vào da, chuông cửa lại vang lên, một lúc sau, Yuri bước ra khỏi nhà, đi về phía con đường lát đá, mở cửa. Yujin bước vào trong, tay cầm một giỏ đầy cá mới đánh bắt. Minjoo lặng lẽ quan sát họ từ ban công, mắt cô dán vào chiếc áo sơ mi và quần đùi ướt đẫm của Yujin, cô ấy đi chân trần và những hạt cát dính trên da cô. Cô nhìn thấy cô gái tóc xanh đưa cho Yuri chiếc giỏ và tạm biệt nhưng trước khi yujin có thể đến được cánh cửa đã mở, cô ấy đột nhiên nhìn lên từ hướng của Minjoo khiến trái tim của người phụ nữ tóc hồng nhảy khỏi lồng ngực. Mỉm cười rạng rỡ, Yujin vui vẻ vẫy tay chào cô.

"Chào buổi sáng, Minjoo-ssi! Chúc một ngày tốt lành ,"Cô hét lên đủ lớn để minjoo nghe thấy rồi tặng cho cô một nụ cười ngọt ngào trước khi bước ra ngoài.

Minjoo bối rối với điều đó, má cô nóng bừng lên. Cô ấy quá ngạc nhiên đến nỗi quên mất việc chào lại yujin.
chà, tệ thật,... đằng nào cũng có ngày mai.-

--------------------------------------

Đã một tuần ba ngày kể từ khi họ đến jeju với kì nghỉ hè của mình. Hầu hết thời gian, họ chỉ ở xung quanh ngôi nhà, không còn ra ngoài bãi biển nữa vì những gì đã xảy ra với Minjoo, mặc dù cô ấy đã nói với bạn bè rằng mình ổn với điều đó, họ vẫn quyết định chỉ bơi trong hồ bơi ở nhà . Đôi khi chỉ dạo quanh hòn đảo và tham quan một số điểm, nhưng hầu hết thời gian chỉ quanh quẩn trong phòng khách, phòng riêng của mình và nghịch điện thoại. Họ đã cố gắng làm điều gì đó vui vẻ nhưng không thể nghĩ ra .

Trời lại sáng và mặt trời vẫn chưa thức giấc nhưng Minjoo đã dậy rồi, cô đang nhâm nhi ly cà phê, đêm qua cô ấy ngủ rất sớm. Cô đang đợi mặt trời mọc, và có lẽ cũng đang đợi một người nào đó có mái tóc xanh chuẩn bị đến giao cá. Minjoo thường thức dậy sớm và ngắm bình minh vào buổi sáng nhưng giờ đây, có vẻ đã có một điều gì đó được thêm vào thói quen của mình.... đó là đợi Yujin từ ban công của phòng mình.

Minjo muốn rằng mình sẽ luôn có mặt kịp lúc để đáp lại những lời chào buổi sáng của cô gái lướt sóng kia, và phần nào, nó đã trở thành một điều đặc biệt cho những buổi sáng của cô. Cô không thể không tò mò về sự hiện diện của Yujin và những lời chào vui vẻ mỗi ngày đó ngay cả khi người kia ở rất xa.

Chuông cửa vang lên, Minjoo ngay lập tức đứng dậy khỏi chỗ ngồi, bước tới lan can rồi dựa vào đó, sửa lại bộ đồ ngủ và mái tóc hồng, buộc thành búi khi nhìn Yuri mở cửa. Yujin bước vào trong với nụ cười thường ngày trong khi cầm một chiếc giỏ. Minjoo quan sát họ từ trên cao và khi Yujin đưa giỏ cho Yuri, cô ấy quay lại chào cô gái tóc hồng đang đợi từ ban công và vẫy tay chào cô ấy.

"Này, Kim Minjoo-ssi!"  Cô gái tóc xanh hét lên, Minjoo ngay lập tức nhìn chằm chằm vào cô ấy, đáp lại.

"Gì?" Cô hỏi đủ lớn để Yujin có thể nghe rõ.

"Hôm nay thủy triều tốt, đủ lớn để lướt sóng. Chị có muốn đi xem tôi lướt sóng không? " Yujin hỏi lại và Minjoo mỉm cười, giơ ngón tay cái cho cô gái phía dưới ra hiệu rằng cô ấy sẽ đi.

"Chắc chắn rồi! Tôi rất thích, "cô trả lời khiến cô gái tóc xanh trở nên rạng rỡ.

"9 giờ sáng! Có mặt lúc 9 giờ sáng nha! " Yujin hét lên thông báo thời gian cho cô và Minjoo gật đầu, cùng với đó, Yujin vẫy tay chào tạm biệt trước khi quay đi.

Minjoo có thể cảm nhận được cái nhìn chằm chằm mà Yuri dành cho cô khi cô ấy bước xuống. Người phụ nữ tóc hồng chỉ tránh ánh mắt của bạn mình, lúng túng nhìn xung quanh khi nghe thấy tiếng cười khúc khích yếu ớt từ cô gái kia khi bước vào nhà. Những người khác vẫn không biết rằng cô và Yujin đang có mối quan hệ tốt ,umm... như bạn bè chẳng hạn .

Minjoo trở về phòng của mình, tỏ ra phấn khích khi nghĩ đến chuyện một lúc nữa cô sẽ gặp yujin.

-------------------------------------------

Minjoo trợn tròn mắt khi cô ấy nhìn thấy Yujin nhanh chóng đứng lên trên ván lướt sóng của mình, hiên ngang lướt dưới những con sóng khổng lồ đó. Cô ấy sợ hãi và thở phào nhẹ nhõm khi thấy bóng dáng cô gái tóc xanh đã thoát ra được khỏi con sóng gần như nhấn chìm cô. Những người xung quanh hò reo, vỗ tay và rõ ràng là kinh ngạc trước kỹ năng tuyệt vời của vận động viên lướt sóng. Họ không phải là những người duy nhất đang xem Yujin và đội của cô ấy, có vẻ như khách du lịch đang chờ đợi họ biểu diễn vì nó rất thú vị , họ thực sự thích thú. Wonyoung và Sakura đều ngạc nhiên, cả hai đều rất phấn khích khi nhìn cái cách các vận động viên lướt ván nữ đang khiến những vận động viên nam khác xấu hổ với những kỹ năng xuất sắc của họ.

"Chà, Yujin-ssi rất nóng bỏng." Em út thì thầm, mắt long lanh khi nhìn theo bóng dáng Yujin trên biển khiến Sakura hờn dỗi bên cạnh.

"Chị sẽ học lướt sóng và sẽ giỏi như cô ấy." Người phụ nữ Nhật lầm bầm trong hơi thở, khiến Yuri và Minjoo bật cười. Minjoo nhìn xung quanh, thấy có rất nhiều người dừng lại để xem team của yujin lướt ván, họ thực sự nổi tiếng ở đây.

Sau một vài phút, Minjoo phát hiện Yujin cùng những người đồng đội đang quay trở lại đất liền với những chiếc ván lướt sóng, đám đông đi đến gần và lao vào họ. Những người khác có vẻ đã quen với điều đó nhưng họ vẫn cố gắng đáp lại.

"Yujin-ah!"  Yuri kêu gọi sự chú ý của cô và ngay lập tức, Yujin quay lại, mỉm cười rạng rỡ khi phát hiện ra họ. Cô cáo lỗi với đám đông và chạy về phía chỗ Yuri với một nụ cười tươi để lộ má lúm đồng tiền. Minjoo dùng khoảng thời gian này để nhìn Yujin. Vận động viên lướt sóng mặc cùng một bộ trang phục khi họ gặp nhau lần đầu nhưng quần đùi đi biển của cô ấy có màu đỏ thay vì màu xanh lam và mái tóc xanh ướt của cô ấy được buộc thành búi như Minjoo.

"Chào!" Cô gái tóc xanh chào đón, xỏ tấm ván lướt trên cát.

"Mọi người có thích màn trình diễn vừa rồi không?" Cô hỏi, lo lắng rằng mình có thể đã phạm một vài sai lầm. Wonyoung rạng rỡ ngay lập tức.

"Thích! Trông cậu thật tuyệt khi ở đó, Yujin-ssi! Tôi cũng muốn học lướt sóng ".Cô ấy nói, đôi mắt lấp lánh trong khi Yujin đang cười khúc khích.

"Cảm ơn. Tôi có thể dạy các cậu học lướt sóng miễn phí, " Cô gái tóc xanh nói, nháy mắt với họ và Wonyoung ré lên đầy phấn khích, đẩy tay về phía Sakura đang ghen tuông cáu kỉnh bên cạnh. Cô ấy quay sang Minjoo và cười.

"Hmmm? Chị nghĩ sao về kỹ năng lướt sóng của tôi? " Cô hỏi người kia. Người phụ nữ tóc hồng chớp mắt trước khi trả lời.

"uhmm, cô thực sự rất giỏi" Cô ấy đáp lại, khiến Yujin bĩu môi.

"Chỉ vậy thôi sao?" Người cao hơn hỏi và Minjoo hơi hoảng hốt, Yujin nhận ra điều đó, cô ấy cười khúc khích.

"T-tôi ..tôi nghĩ là cô trông rất ngầu khi ở đó. Bạn bè của cô cũng vậy, tất cả đã có màn trình diễn tuyệt vời. " Cô ấy trả lời, đưa ra một ngón tay cái ngượng ngùng. Yujin định đáp lạii thì có người nhảy lên lưng cô.

"Chà, cảm ơn vì lời khen, quý cô xinh đẹp." Minjoo nhìn người đang ngồi trên lưng Yujin, đó là một trong những nữ vận động viên lướt ván và là bạn thân của yujin. Người cao hơn cố gắng thoát ra khỏi sự kìm kẹp và cười khúc khích.

"Yena, thôi đê," một người khác đến gần, dừng lại bên cạnh Yujin và đưa cho người mà Minjoo cho là Yena một cái lườm. Người này trông có vẻ mềm mại hơn, có mái tóc đen dài đến vai, không giống như Yena , người có mái tóc tím và trông có vẻ vui tính như Yujin.

Một người khác nữa đến gần, đứng bên cạnh người trông có vẻ mềm mại kia, khuôn mặt của cô ấy bắt mắt và có những nét rất thu hút.

"Tôi xin lỗi vì điều này, cô ấy thực sự ồn ào và vui tính. Nhân tiện, tôi là Lee Chaeyeon, rất vui được làm quen với cậu. " Chaeyeon tự giới thiệu bản thân và cúi đầu một chút.

"Đây là Kang Hyewon, bạn gái của tôi ,cũng nằm trong đội lướt ván nữ với người ồn ào kia, Choi Yena." Cô giới thiệu từng người một. Cả ba đã rất sốc khi biết Chaeyeon và Hyewon là người yêu của nhau nhưng họ đã ngay lập tức giới thiệu bản thân trở lại với họ. Tất cả đều có vẻ thân thiện mặc dù Hyewon trông khá vô cảm, nhưng cô ấy vẫn có sự rung cảm ấm áp xung quanh mình khiến Minjoo thấy thoải mái.

"Chào Yuri,"  Yena đột nhiên lên tiếng với chú chuột lang đang bối rối bên cạnh Minjoo bằng một nụ cười tươi, cô vẫy tay chào Yuri bẽn lẽn. Yuri cười, cũng vẫy tay chào lại. Không mất nhiều thời gian để Minjoo nhận ra rằng có điều gì đó đang xảy ra với người bạn thời thơ ấu và người bạn mới của mình. Cô cũng nhìn thấy Hyewon đẩy Yena lại gần Yuri và vận động viên lướt sóng tóc tím gần như ngã loạng choạng về phía trước vì cú đẩy nhưng Yuri đã nhanh chóng di chuyển dỡ lấy người kia khiến cả hai đều đỏ mặt giận dữ.

"Ồ — được rồi!" Chaeyeon kêu gọi sự chú ý của họ.

"Tôi nghe nói rằng bà Jo muốn mời chúng tôi ăn trưa tại nhà họ Kim?" Cô hỏi, quay sang Minjoo với một nụ cười ấm áp. Người sau gật đầu bẽn lẽn.

"Đúng, vì vậy chúng ta nên đến đó ngay bây giờ, bà ấy đã chuẩn bị thức ăn xong rồi."Minjoo trả lời và giật mình khi Hyewon đột nhiên kêu lên.

"AHH được ăn rồiii!" Cô ấy rất ngạc nhiên khi Hyewon đang thể hiện cảm xúc khi đề cập đến món ăn. Chà, điều đó thật kỳ lạ.

Tất cả cùng đi bộ đến nhà nghỉ của Kim gia. Những người lướt ván không có thời gian để tắm rửa và mang ván lướt về nhà nên họ đều đến ngôi nhà với cả người đang ướt sũng, nhưng Minjoo không hề bận tâm. Họ bắt đầu lên đường quay trở về nhà nghỉ, mọi người trở nên ồn ào một như thể tất cả đã là bạn lâu năm vậy, có vẻ như mọi người rất thoải mái với nhau.

"Này," Minjoo quay đầu lại khi ai đó đang gọi mình, Yujin là người kêu gọi sự chú ý của cô ấy.

"Hmm???" Cô hỏi, bối rối khi cả 2 đang đi cạnh nhau, những người khác đi trước họ.

"Có vẻ như mọi người đang trở nên thân thiết với nhau hơn." Cô ấy nói và người phụ nữ tóc hồng gật đầu.

"Tôi rất vui, bọn tôi cũng muốn tìm một vài người bạn trong kỳ nghỉ vì sẽ rất nhàm chán nếu chỉ có ba chúng tôi và Yuri." Cô ấy trả lời, tháo kính râm ra đội nó lên đầu. Người cao hơn cười khúc khích.

"Thật vui vì tất cả chúng ta đang rất thoải mái với nhau. Tôi xin lỗi nếu bọn họ hơi ồn ào và to tiếng ". Cô ấy nói và người phụ nữ tóc hồng nhìn lại một cách bối rối.

"Không, không sao đâu, tôi vui khi có một vài người bạn ồn ào như vậy." Cô ấy đáp lại với một nụ cười nhỏ. Bây giờ họ gần như đã đến nhà nghỉ khi băng qua phía bên kia của bãi biển, Wonyoung và Yena là những người ồn nhất, họ vừa nói chuyện vừa nhấp nhổm .

"Dù sao thì, tôi vẫn muốn dạy các cậu cách lướt sóng ~" Yujin nói, khiến người phụ nữ nhỏ hơn bên cạnh gật đầu, rõ ràng là thích nó.

"Hmm, cậu có chắc không? Bọn tôi có thể trả tiền cho cậu, bọn tôi chỉ muốn học những điều cơ bản thôi cũng được vì nó trông rất ngầu " Cô ấy nói nhưng Yujin từ chối ý định nhận tiền của họ

"Tôi đã nói rồi, hoàn toàn miễn phí. Đừng lo lắng, tôi là giáo viên dạy lướt sóng giỏi nhất ở đây. " Cô gái tóc xanh khoe khoang và thậm chí còn ném cho Minjoo một cái nháy mắt nhưng Minjoo chỉ giễu cợt một cách tinh nghịch, thích thú.

"Đúng vậy. Chúng tôi sẽ xem xét về điều đó. "-

"Nếu tôi chết đuối một lần nữa thì sao?" Minjoo lo lắng hỏi, nhìn chằm chằm xuống ván lướt sóng đang trôi trên mặt nước trước mặt. Yujin mỉm cười nhìn cô ấy.

"Tôi đã nói với chị rồi, tôi sẽ luôn ở đó để giữ an toàn cho chị." Cô trấn an và người phụ nữ tóc hồng ngẩng lên, nhìn cô đang đưa tay về phía mình.

"Nắm tay tôi đi. Nếu chị ngã tôi sẽ đỡ ngay nên đừng lo lắng, Minjoo. " Cô ấy nói và nháy mắt, làm cho má Minjoo nóng lên trước khi nắm lấy bàn tay to hơn của Yujin và đặt chân của mình lên trên ván. cuối cùng cô ấy đã đứng được nhưng vẫn không thể giữ thăng bằng cơ thể của mình vì nó đang lung lay.

-------------------------------------------------------

Đã gần hai tuần kể từ khi bắt đầu kỳ nghỉ hè của họ ở đây, ở Jeju, và đã ba ngày liên tiếp kể từ khi đội lướt sóng cố gắng dạy họ cách lướt nhưng tất nhiên, vẫn chưa phải là giỏi vì họ thậm chí không thể giữ thăng bằng. chờ đã, có lẽ là chỉ có Minjoo vì ba người kia đã có thể đứng hoàn hảo, thậm chí đã đến bài học cuối cùng, đặc biệt là Wonyoung , người đã có thể lướt trên những con sóng nhỏ với Hyewon bây giờ.

"Tôi thực sự không thể làm được, Yujin-ah," Minjoo càu nhàu, thất vọng với chính mình. Ahh, vâng, bây giờ họ đã có thể gọi tên nhau như vậy.

Yujin cười khúc khích. "Đây là lý do tại sao tôi đang cố gắng dạy chị," cô trả lời.

"Vì vậy, chị có thể từ từ học." Yujin nói thêm, từ từ đi bộ để Minjoo có thể đứng trên chiếc ván .

" khó quá." Người phụ nữ lớn tuổi rên rỉ, cố gắng hết sức để không bị ngã , cô ấy thấy Yuri đang được Yena dạy ngay gần họ và chú chuột hamster đã có thể tự giữ thăng bằng mà không cần Yena ở bên.

"Được rồi, buông tay tôi ra và cố gắng giữ thăng bằng cho đến khi còn có thể, đii." Sau đó, Yujin buông Minjoo ra, đẩy cô ấy một chút để cô ấy có thể di chuyển trên mặt nước. Người phụ nữ tóc hồng hét lên, cố gắng giữ thăng bằng, thậm chí dang rộng cánh tay của mình như một phản xạ khi cô từ từ di chuyển theo dòng nước, Yujin cười ở ngay sau lưng.

"Ừ, cứ tiếp tục như vậy, tập trung vào việc giữ thăng bằng. Chị đang làm rất tốt! " Chà, điều này khá bất ngờ, Minjoo đã không bị ngã sau giây phút Yujin buông cô ấy ra. Người phụ nữ tóc hồng hạnh phúc với kết quả này, cô cảm vui vẻ với sự tiến bộ của mình, cô ấy không thể để công sức của Yujin bị lãng phí được.

"Được rồi, vậy là tốt rồi. Tôi muốn chị thử nó ở những khu xa hơn, " Yujin nói khiến Minjoo cảnh giác và lo lắng, sợ rằng cô ấy có thể bị ngã.

"Thư giãn đi, tôi sẽ ở đó, chúng ta chỉ ra đến nơi có mực nước ngang hông thôi." Cô ấy nói, buộc dây cho Minjoo.

"Bây giờ, hãy làm theo những gì tôi đã hướng dẫn chị ngày hôm trước."

Minjoo làm theo, nằm xuống ván và dùng cánh tay chèo về phía trước, khi ván di chuyển đủ, Yujin ra dấu hiệu, cô ấy từ từ cố gắng đứng dậy, giữ thăng bằng nhưng càng lúc càng run và khó hơn vì đã có một vài con sóng ập đến, nhưng Minjoo không bị ngã, cô ấy đang làm tốt một cách đáng ngạc nhiên khiến Yujin vỗ tay

"Tốt lắm, Minjoo. Hãy nhớ, hãy uốn cong đầu gối một chút và chị sẽ cảm thấy thoải mái hơn nhiều ".

Cô ấy đã đến gần Wonyoung, người đang đứng trên ván một cách uyển chuyển và vỗ tay cho Minjoo, Hyewon thì đang bơi bên cạnh, cô ấy là người hướng dẫn của Wonyoung.

Nhưng sau đó, một cơn sóng mạnh ập đến với họ, Wonyoung cố gắng giữ vững bản thân và thậm chí dũng cảm tiếp cận con sóng, còn Minjoo đã không thể giữ thăng bằng và rơi xuống nước. Cô ấy có thể cảm thấy mình bị kéo xuống nước mặn, cô ho dữ dội và bị nuốt một ít nước vào miệng. Minjoo thấy có thứ gì đó xâm nhập vào mũi cô ấy rất đau đớn.

"Ôi Chúa ơi," Cô thốt lên, xoa xoa cái mũi bỏng rát của mình.

"Chị không sao chứ?" Yujin lo lắng hỏi, ôm chặt eo cô. Cơ thể họ đỏ bừng cùng nhau và Minjoo thậm chí còn quấn chân quanh hông người lướt sóng, cánh tay thì ôm chặt lấy cổ cô ấy vì lo sợ rằng mình có thể bị chết đuối một lần nữa. Minjoo nhận ra cơ thể của họ thân thiết như thế nào và đỏ mặt, nhìn sang chỗ khác.

"V-Yeah," Cô ấy lắp bắp, rít lên vì tim mình đang đập thất thường và Yujin chắc chắn cũng có thể cảm thấy điều đó khi nó đang áp vào lồng ngực của mình.

"Cô có thể đưa tôi vào bờ không?" Mịnjoo hỏi và Yujin ngay lập tức gật đầu tuân theo, kéo tấm ván lướt theo họ. Họ đi đến khu vực nông hơn và Minjoo vẫn bám vào cô ấy. Khi họ đến nơi an toàn, Minjoo nhảy ra khỏi người cô và đỏ mặt dữ dội. Yujin chỉ có thể mỉm cười khi nhìn người phụ nữ tóc hồng đi lên bờ, cố gắng tháo sợi dây quanh mắt cá chân.
Thật ra không chỉ trái tim của Minjoo đang đập nhanh vào thời điểm đó, Yujin cũng vậy, tim cô cũng đập loạn xạ và cô ấy biết chính xác rằng lý do là vì một cô gái tóc hồng nào đó trước mặt. Họ không hề biết rằng, có một thứ cảm xúc gì đó đang nở lên trong ngực của mình.

-------------------------------------------------

Bây giờ, đã là gần một tháng kể từ khi Minjoo, Wonyoung và Sakura đến Jeju, mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ, đặc biệt là năm người còn lại đã trở thành bạn bè cùng họ, họ đã cùng nhau chơi đùa rất nhiều.

Nhắc đến Yujin và Minjoo, cả hai luôn thân thiết và nói chuyện với nhau nhiều hơn. Những người khác nhận thấy điều đó nhưng họ nhún vai, nghĩ rằng cả 2 chỉ đơn giản là hợp tính, còn ánh mắt, trái tim mà Minjoo dành cho Yujin và ngược lại, họ không để ý thấy.

Minjoo nhận ra mình lại đang đợi Yujin từ sáng sớm, cô vẫn chưa bỏ được thói quen đợi cô gái tóc xanh ngày nào, vẫn mong chờ những lời chào hỏi từ người kia. Nhưng cô không thích cách ngực mình nóng lên khi nhìn thấy Yujin. Cô ấy biết nó đang vượt khỏi tầm tay của mình. Cách trái tim cô sẽ luôn loạn nhịp bất cứ khi nào Yujin ở rất gần, cách cô ấy lấy lí do học lướt sóng để có thể ở gần người kia, và rằng cô thực sự không thích học môn thể thao dưới nước đó lắm.
Cả cách cô ấy chảy nước miếng mỗi khi vô thức nhìn chằm chằm vào người con gái cao hơn. Cách mà cô ấy cảm thấy thu hút, sững sờ mỗi khi Yujin lướt qua mình. Cách mà trái tim cô ấy nhảy ra khỏi lồng ngực mỗi khi người con gái tóc xanh ấy mỉm cười, lúm đồng tiền ló ra từ đôi má mịn màng đó. Và nhiều điều nữa mà ngay cả Minjoo cũng không thể liệt kê hết được vì bất cứ khi nào cô ấy nghĩ đến nó, cô ấy đều đỏ mặt.

Cô ấy nhận thấy một số thay đổi của mình, cảm xúc của cô ngày càng mạnh mẽ hơn đến nỗi không thể kiểm soát được, nhưng minjoo không dám thừa nhận nó. Cô ấy không muốn thừa nhận bất cứ điều gì, cô ấy vẫn phủ nhận mặc dù đã có linh cảm rằng sức hút đối với vận động viên lướt sóng tóc xanh này đã mạnh hơn, nó như một tình yêu đơn thuần vậy. Minjoo thừa nhận Yujin rất thu hút, đó là lý do tại sao cô ấy không ngạc nhiên khi nhiều phụ nữ thích Yujin như vậy . Sức hút và thần thái của cô ấy thì khỏi phải bàn, chỉ riêng nụ cười thôi cũng có thể khiến bạn gục ngã. Và rằng cô ấy rất đẹp trai, hấp dẫn như thế nào, ....vì vậy chắc chắn có rất nhiều cô gái cùng với các chàng trai theo đuổi cô, nhưng may mắn thay, không ai trong số họ quá ám ảnh và liên tục làm phiền người lướt sóng, bản thân Minjoo không biết tại sao cô xem đó là 1 sự may mắn nhẹ nhõm cho mình nữa. Và rằng , Minjoo đã suýt tát ai đó hai ngày trước vì người phụ nữ này cứ bám lấy Yujin, nhưng hóa ra đó là Eunbi, chị họ của cô gái tóc xanh =)))))))))))).

Minjoo phủ nhận gọi đó là ghen tuông, chỉ là một sự bực bội đơn thuần vì cô ấy cảm thấy hơi khó chịu mỗi khi họ tiếp xúc với nhau một cách ngọt ngào. Đúng vậy. Trong cuộc sống, Kim Minjoo không bao giờ cảm thấy ghen tị hay đố kỵ với bất kỳ ai. Ngay cả khi cô hẹn hò với một anh chàng nổi tiếng trước đây, cô cũng không thèm quan tâm đến việc các cô gái khác có đeo bám anh ta hay không, cô ấy cứ để mặc kệ họ. (Ừ, chắc là không ghen tị. Cô còn ghen với chính chị họ của Yujin đó cơ mà. Thật là nhỏ mọn, nhưng Minjoo vẫn không chịu thừa nhận.)

Chuông cửa vang lên, cắt ngang những suy nghĩ trong đầu cô lúc này. Người phụ nữ tóc hồng bật dậy khỏi chỗ ngồi, lao tới lan can để dựa vào đó khi nhìn Yuri mở cửa cho Yujin. Trái tim cô loạn nhịp khi nhìn thấy người con gái quen thuộc.

Như thường lệ, cô ấy lặng lẽ quan sát họ cho đến khi Yujin quay lại vẫy tay chào mình, điều khiến cô trở nên rạng rỡ.

"Kim Minjoo!"

"Uhmm, Ahn Yujin ?!"

"Lát nữa đi uống cùng bọn tôi nhé! Hôm nay là sinh nhật của Hyewon, chị có phiền khi bọn tôi dùng sân sau nhà chị không? " Yujin hỏi và Minjoo cười khúc khích. (trong truyện yujin đủ tuổi rồi nha)

"Uhmm đi, tôi không phiền gì đâu! !" Cô hét lại.

"Bọn tôi sẽ trở lại vào bữa tối! Hôm nay tôi thực sự bận nên hẹn gặp lại sau nha! " Và cùng với đó, Yujin lại đi ra ngoài, Minjoo bước vào phòng cô ấy, tự cười một mình vì cảm thấy phấn khích với cuộc hẹn sau đó.

"Uống đi, hết nào ,dô"
Yena hét lên, rồi phát ra một tiếng nấc sau khi nói xong, khuôn mặt thì đang đỏ bừng vì rượu. Họ đang tổ chức sinh nhật lần thứ 22 cho Hyewon và đang tụ tập trên không gian gần hồ bơi nhà của minjoo. Buổi tiệc rất vui và ồn ào..

Rượu được tài trợ bởi ba người còn lại trong khi Hyewon mua một số bánh pizza và rất nhiều gà rán, những người còn lại thì nướng một số bánh ngọt cho sinh nhật cô. Hyewon đã suýt khóc trước đó vì đã lâu rồi cô chưa được nếm món ăn yêu thích của mình là bánh ngọt, sẽ chẳng có gì đáng để xúc động như vậy nhưng đó là Kang Hyewon, một trong những người kỳ lạ nhất mà cô từng gặp.

Đêm ngày càng sâu và bây giờ đã là gần nửa đêm, hầu hết bọn họ đã ngà ngà say. Sakura và Yena đã say rồi nhưng họ vẫn uống liên tục, trong khi đó Wonyoung hầu như không uống chút rượu nào vì có một người phụ nữ Nhật Bản cấm cô ấy uống nhiều, cộng với việc cô ấy không biết uống rượu nữa, cô gái chỉ vui vẻ uống.... sữa chuối.

Minjoo chắc chắn mình đang say vì trông Yujin bây giờ hấp dẫn hơn gấp 1000 lần mỗi khi cô nhìn cô ấy. Chúa ơi, cô ấy cần được xả hơi. Cảm giác này khiến Minjoo choáng ngợp, nó khiến cô sợ hãi về cái cách mà trái tim cô run lên bất cứ khi nào người lướt sóng làm điều gì đó, dù chỉ là điều nhỏ nhất.

"Chờ đã, tôi sẽ vào nhà vệ sinh một lúc." Người phụ nữ tóc hồng nói và đứng dậy, hơi loạng choạng nhưng lấy lại thăng bằng ngay lập tức, cảm nhận được ánh mắt của Yujin đang nhìn về phía mình. Chết tiệt, nó rất nóng bỏng.

Cô bước đi, nhưng thay vì vào nhà vệ sinh, cô đi ra cửa trước rồi ra ngoài, đến hiên nhà. Duỗi thẳng cái lưng cứng ngắc, cô hít một hơi đầy không khí, nhìn chằm chằm vào cây cối và bầu trời đầy sao. Khi cô nhìn quanh hiên nhà và thấy một thứ gì đó đang để trên bàn, mắt cô ấy lập tức sáng lên.

Tuyệt..

Cô nhìn quanh xem có bà Jo hoặc ông Jo ở đây không và sau khi chắc chắn rằng ở đây hoàn toàn không có ai, cô nhấc gói thuốc lên và lấy một điếu đặt vào giữa môi trước khi lấy bật lửa, châm thuốc. Một điếu thuốc cho đêm nay chắc sẽ ổn..

Cô rít một hơi , cảm thấy cơ thể thư thái khi ngửi thấy mùi khói thơm bạc hà. Cô nhìn làn khói trắng từ từ biến mất trong không khí loãng trước khi đặt điếu thuốc trở lại môi lần nữa, hút một vòng khói khác từ đó và nhẹ nhàng thở ra. Minjoo biết hút thuốc nhưng cô ấy không phải là người nghiện thuốc lá, cô ấy chỉ thỉnh thoảng hút thôi, chủ yếu là mỗi khi căng thẳng vì bằng cách nào đó, cô ấy tìm thấy sự thoải mái khi hút nó. Và rằng đêm nay, cô ấy hơi thất vọng với chính mình.

Cô lại đặt điếu thuốc vào giữa môi, đang định hút tiếp thì đột nhiên ai đó giật nó ra khỏi môi cô.

"Cái quái -g..." Người phụ nữ tóc hồng ngạc nhiên khi quay lại, thấy Yujin bên cạnh mình, tay cầm điếu thuốc của cô trong khi nhìn cô ấy với một nụ cười nhỏ. Ồ, đúng rồi, Minjoo quên đóng cửa nên không nghe thấy tiếng động gì nếu có người ra vào.

"Chị hút thuốc sao?" Người lướt sóng hỏi và Minjoo nuốt nước bọt, chậm rãi gật đầu.

"Đôi khi!!" cô lầm bầm, cảm thấy tội lỗi.

Yujin cười khúc khích, đi lại gần và nhìn cô chăm chú.

"Chị không nên hút đâu, nó có hại cho sức khỏe của chị."

Yujin nhẹ nhàng mắng mỏ trước khi đặt chính điếu thuốc mà Minjoo vừa hút chỉ một phút trước vào giữa môi mình khiến người phụ nữ tóc hồng suýt bị đau tim. Bởi vì, đó là một nụ hôn gián tiếp, chúa ơi! Minjoo có thể cảm thấy má mình nóng lên, và rõ ràng là bối rối trước hành động đột ngột đó.

"V-Vậy tại sao cô còn hút?" Cô cố gắng hỏi, nhìn Yujin nhả khói trước khi quay sang mình 1 lần nữa.

"Chỉ là tôi quan tâm đến sức khỏe của chị nhiều hơn," Cô ấy trả lời đơn giản nhưng điều đó khiến Minjoo bối rối. Người phụ nữ tóc hồng nuốt nước bọt khi Yujin lại đặt điếu thuốc vào giữa môi mình, đúng vị trí mà cô ấy đã đặt môi vào trước đó. Minjoo nhìn chằm chằm vào đôi môi căng mọng của người kia. Yujin lấy điếu thuốc ra khỏi miệng, dập tắt ngọn lửa trước khi ném nó vào thùng rác gần đó. Cô cười ngượng ngùng với Minjoo đang sững sờ, gật đầu về phía cửa, ra hiệu cho cô quay vào trong cùng mình.

Nhưng trước khi cô gái tóc xanh kịp tiến lên một bước, cô cảm thấy phía sau áo mình bị kéo mạnh. Cô quay lại và tò mò nhìn Minjoo đang gục đầu xuống, ngón tay nắm chặt gấu áo.

"Minjoo?" Cô ấy nhẹ nhàng gọi, hoàn toàn quay lại đối mặt với cô.

Có lẽ,.. Minjoo thực sự đang say.

Có lẽ,... cô ấy thực sự thích Yujin.

Có lẽ, ...cô ấy thực sự có tình cảm với người lướt sóng!!!!!!!!!!

Rượu khiến cô ấy trở nên táo bạo và tự tin hơn. Không đời nào Minjoo còn tỉnh táo lại thừa nhận điều này nhanh chóng như vậy, không đời nào một Minjoo tỉnh táo lại chủ động trước vì cô ấy hoàn toàn là một người nhút nhát.

"Yujin-ah,"  Người phụ nữ tóc hồng nhẹ nhàng gọi lại và bằng cách nào đó, nó khiến trái tim của Yujin nhảy lên. Minjoo sau đó nhìn lên và ánh mắt của họ chạm nhau. Có điều gì đó trên đôi mắt của Minjoo mà người lướt sóng không thể chỉ ra,  những tia sáng lấp lánh có thể nhìn thấy được và cô ấy không thể không chết chìm trong ánh mắt ngọt ngào đó.

"Tôi...tôi có thể hôn cô không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro