CHƯƠNG 49: PHÒNG THỦ ĐẶC BIỆT VÀ NGÀY THỨ SÁU SỰ KIỆN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một lúc hai cô gái bắt đầu đứng dậy.

Cả hai bước vào ma pháp dịch chuyển và được dịch chuyển trở lại vách đá

Xuất hiện trước mặt cả hai là khu tàn tích quen thuộc.

Cái hố sâu thẳm đào thẳng xuống lòng đất trước đó đã biến mất.

「Như vậy nghĩ là chúng ta đã hoàn thành nó rồi đúng không...!?」(Maple)

「Chắc chắn rồi... nhưng chúng ta vẫn chưa kiếm đủ số huy chương...」(Sally)

「Ah〜, tớ hiểu... vẫn còn hai cái nữa...」(Maple)

Hai cô gái đã thiếp đi khá lâu, bây giờ đã là 9 giờ sáng ngày thứ sáu của sự kiện.

「Vẫn còn những Dungeon chưa bị khái phá... vì chúng có một độ khó quá cao...hoặc là chưa tìm được chúng...」(Sally)

「Tớ hiểu... thế thì chúng ta nên đi luôn đi....」(Maple)

Kaede đang chuẩn bị lên đường.

Tuy nhiên.

「Un. Còn chuyện đó thì sao..!? Maple, cậu không còn【Kỹ năng cho hôm nay】nữa mà..!?」(Sally)

「Eh?!......ah! đúng là vậy..!!」(Maple)

Họ đã chiến đấu với con Mực vào lúc nữa đêm.

Cả【Bạo Thực】và【Hydra】đã không thể sử dụng trong ngày hôm nay được nữa.

Một trong những điểm yếu lớn nhất của Kaede đó là thời gian hồi chiêu bộ kĩ năng của cô ấy quá lâu

Những trận chiến xảy ra trong ngày từ sớm sẽ làm cho Kaede yếu đi đáng kể.

「À thì, tớ sẽ giải quyết với những người chơi khác, vậy nên... chúng ta nên tính tới chuyện đó khi mà ta tìm được một Dungeon còn nguyên vẹn.」(Sally)

Trận chiến với con Mực khổng lồ đó có lẽ đã có kết quả khác nếu Kaede không dốc toàn lực chiến đấu.

Chuyện đã xảy ra như vậy rồi nên họ cũng không thể làm khác được.

「Bậy giờ thì, chúng ta cứ tiếp tục đi dọc theo đường bờ biển. Nó vẫn còn trải dài thêm nữa....」(Sally)

Hai cô gái lên đường rời khỏi khu tàn tích.

「Sau khi chúng ta kiếm được hai cái huy chương còn lại, cậu có muốn cày cấp cho Oboro và Syrup không..!?」(Sally)

「Oh, nghe thấy đấy...!!」(Maple)

Kaede và Risa chỉ toàn chiến đấu với những kẻ địch mạnh, bởi vậy họ không có nhiều cơ hội để chăm sóc cho thú cưng của mình.

Bởi vì thế nên cấp độ của chúng vẫn còn thấp.

「Dungeons à... chúng ta không thể vào lại nếu đã phá đảo chúng rồi đúng không...!?」(Maple)

「Kanade đã nói như vậy....」(Sally)

Hai cô gái tin rằng không còn bất kì hầm ngục dạng nước nào nữa.

Cảnh vật vẫn chẳng có sự thay đổi nào cả: bên trái là biển cả còn bên phải là rừng rú.

「Chuyện này....có lẽ chúng ta nên nghiêm túc nghĩ đến việc đi săn những người chơi khác...」(Sally)

「Mu〜... không còn cách nào khác à..」(Maple)

Kaede không quá hứng thú với việc đi PK, nhưng cô ấy đã quyết định sẽ xử lí chuyện đó triệt để trong cái thế giới săn hoặc bị săn này.

Hai người đã gặp rất nhiều người chơi muốn đánh bại họ.

Bởi vì vậy, cô ấy nghĩ rằng suy nghĩ đó là điều bình thường trong này.

「Nếu thế... chúng ta vào rừng đi, Maple? Cậu thấy mấy ngọn núi đằng kia không..!?」(Sally)

「n〜?....thấy」(Maple)

「Lên đó đi.... Tớ nghĩ rằng nhiều người chơi sẽ tụ họp lại một nơi nổi bật như thế...」(Sally)

Ngọn núi mà Risa nhắc đến là một ngọn núi khác với cái mà cả hai đã leo lên trong ngày thứ hai của sự kiện.

Có vẻ như có một cái Dungeon tại đó, nhưng rất có thể nó đã bị khai phá từ trước do địa thế của mình.

「Vậy thì... đi thôi nhỉ」(Maple)

Hai cô gái lên đường hướng về ngọn núi.

Ba giờ trôi qua kể từ khi họ xác định được mục tiêu của mình.

Họ đang ở trong một hang động cách ngọn núi nửa quãng đường lúc đầu.

Mặc dù rất nhiều người chơi có thể nhìn thấy hai người từ đằng xa, họ đều đã bỏ chạy hết tốc lực.

"Nếu mình cần bỏ lại một Maple với khả năng chiến đấu đã không còn nữa thì......", Risa nghĩ như vậy và thở dài từ bỏ việc đuổi theo những người chơi kia.

「Nhận tiện... Maple có thể ở lại đây và trốn thật kĩ được không..!?」(Sally)

「Đã rõ...!! Cơ mà để làm gì...!?」(Maple)

「Ổn mà, ổn mà...!! Cậu đã làm rất tốt trong trận chiến với con mực rồi...」(Sally)

Risa mở bảng trạng thái màu xanh và đưa cho Kaede một chiếc nhẫn.

Đó là chiếc nhẫn kết nối cô ấy với Oboro.

「HP của cậu sẽ bị giảm xuống nhưng... tớ sẽ cho Oboro bảo vệ cậu nữa được chứ...!?」(Sally)

Kaede cởi bỏ Nhẫn Cứng Cáp và gọi Oboro cùng Syrup ra ngoài.

「Giờ thì... tớ đi đây...!!」(Sally)

「Cố lên nhé...!!」(Maple)

Risa rời khỏi cái hang.

Cả Syrup và Oboro đều sở hữu năng lực tương đương với một người chơi thông thường.

Kĩ năng của chúng hoàn toàn có thể dùng để bảo kê được.

Nếu Kaede bị đánh bại, tất cả số huy chương hai người kiếm được từ trước giờ sẽ bị mất sạch.

「Uuuu, trách nhiệm của mình lớn quá đi...... mình biết rồi...!!」(Maple)

Mặc dù ở đây không có cái phòng boss nào cả, nhưng có lẽ cái hang này từng là một Dungeon.

Cái hang này thực sự rất rộng.

Đây là một cái hang có cấu trúc tương tự với tổ kiến.

Kaede đang ở nơi sâu nhất của cái hang.

「【Kén Độc】!」(Maple)

Cô ấy thu hồi Syrup và Oboro để tránh làm hại đên chúng và bắt đầu lan tràn chất độc từ cái kén ra khắp nơi.

Đó là một kĩ năng mà Kaede hoàn toàn có thể sử dụng kể cả trong trạng thái như hiện tại.

「Cho đến khi Sally quay trở lại... mình phải sống sót」(Maple)

Độc của Kaede từ từ lấp kín lối đi trong hang động.

Dungeon đang dần bị bao phủ trong một cái đầm lầy độc khổng lồ

Cảnh tượng đó trông như thể Kaede đã trở thành con Boss mới của cái Dungeon này vậy.

「Đừng có tới đây nha〜! Đừng ai tới đây làm gì nha〜!」(Maple)

Kaede mở rộng cái kén.

Trong lúc Kaede bận bịu vơi việc xả độc, Risa đang đi săn ở bên ngoài.

「Nếu chỉ có mỗi mình... hẳn sẽ có nhiều người chơi nghĩ họ có thể đánh bại mình...」(Sally)

Rất nhiều người đã biết đến vẻ ngoài của Kaede.

Những người chơi vừa nãy đã bỏ chạy khi nhìn thấy bộ trang bị độc nhất của Kaede.

Tất cả bọn họ đều hiểu rõ độ nguy hiểm của cô ấy.

Tuy nhiên, với Risa thì lại khác.

Risa là một nhận vật hoàn toàn bí ẩn.

Risa có cùng độ hư cấu với Kaede, và thậm chí còn hiếu chiến hơn của Kaede nữa.

Và hầu như chẳng có ai biết về chuyện đó cả.

Ngay lúc này, Risa không còn gì để mất nữa.

Tất cả số huy chương thì Kaede đang giữ hết rồi.

「Có vẻ như...... mình có thể đi giải tỏa trong một thời gian dài đúng không nhỉ..!?」(Sally)

Đối với Risa, chiến đấu cùng với Kaede rất vui, nhưng việc đơn phương độc mã xông pha chiến đấu lại có một sức hút riêng

Risa lao xuống từ trên núi.

Hiện tại đã là buổi chiều và tầm nhìn hiện tại vẫn rất ổn.

「Oh! Có người đây rồi....」(Sally)

Risa phát hiện hai người chơi nữ đang đi trong rừng. Họ đang cảnh giác với môi trường xung quanh nên họ nhanh chóng nhận ra Risa đang tiếp cận mình.

「Lên nào...!!」(.....)

「Okay〜!」(.....)

Trang bị của họ là một thanh trường kiếm và một cây giáo.

Người cầm kiếm cũng có một chiếc khiên nhỏ nữa.

「【Bão Kiếm】!」(.....)

Người chơi dùng kiếm đã tính toán nước đi tiếp theo sau khi thấy phản ứng của Risa với đồng đội dùng giáo của mình đang lao lên trước.

Cô nhận ra người tấn công họ dường như chỉ sử dụng độc nhất đôi dao găm và nên tấn công cô ấy khi cổ bị mất cân bằng sẽ là phương án tối ưu nhất.

Cô ấy lên kế hoạch ứng chiến rất nhanh chóng.

Nếu đó là một người chơi bình thường, có lẽ họ đã bị đẩy lui hoặc phải dạt sang bên cánh rồi.

Bằng cách đó cô ấy sẽ có thời gian để phản ứng nếu đối thủ của cô lựa chọn né sang một trong hai cánh.

Tất nhiên đó là nếu Risa là một người chơi bình thường.

「Eh?!」(.....)

Cánh né đòn của Risa hoàn toàn khác.

Cô ấy vặn mình né mũi giáo đang lao về phía mình với một khoảng cách nát sút và tiếp tục lao đến. Con dao găm của cô vung đến người phụ nữ cầm giáo đang hoàn toàn mất cảnh giác.

「【Chém Đôi】!」(Sally)

Hiệu ứng sát thương đỏ xảy ra nhưng người phụ nữ đó vẫn sống sót bằng cách nào đó.

Cô thu cây giáo lại theo bản năng và vung nó qua một vùng trước mặt mình.

「Không thể nào...?!」(.....)

Risa né cây giáo bằng cách bật lùi lại. Khả năng suy nghĩ của người phụ nữ đã ngừng hoạt động khi chứng kiến tốc độ phản xạ vượt giới hạn con người đó.

「Được rồi, kết thúc ở đây nhé...」(Sally)

Lần này con dao găm của Risa đã thanh công trong việc đưa thanh máu của người dùng giáo về 0

「【Lưỡi Kiếm Sức Mạnh】!」(.....)

Một nhát chém thanh chóng được vung xuống từ phía sau Risa.

"Mình hạ được cô ta rồi."

Người phụ nữ còn lại đã nghĩ như vậy.

「.........!!」(.....)

Cứ như thể cô gái này có mắt ở sau lưng vậy.

Risa quay người sang bên.

Chỉ cần như vậy, thanh kiếm đang nhắm vào Risa chém sượt qua như thể chính nó mới là thứ đã né Risa vậy.

「【Chém】!」(Sally)

Risa lướt qua người phụ nữ và chém vào bên sườn cô ta.

Người phụ nữ cảm thấy thực sự sợ hãi.

Cô ấy sẽ càng gặp nhiều bất lợi nếu cô cứ tiếp tục bị tấn công.

「Ku...!」(.....)

「【Chém Gió】!」(Sally)

Đòn tấn công ma pháp của Risa đánh trúng vào người phụ nữ đang cố để gây sát thương lên Risa.

Cô ta hết sức hoảng loạn , đơn giản là vì cô ấy đang phải đối diện với một kẻ địch khủng khiếp.

「Ku!!」(.....)

Người phụ nữ né sang bên.

Và ngay lúc đó, cô ta nhận ra mình bị mất thăng bằng cứ như kế hoạch ban đầu cô ấy nghĩ ra là để dành cho chính mình vậy.

「Tạm biệt」(Sally)

Rất khó để một người chơi bình thường có thể chiến thắng trong một cuộc tấn công phủ đầu của một người chơi vượt qua mọi lí lẽ thông thường.

Lần này đã không có phép màu nào xảy ra.

「Giờ thì....không có cái huy chương nào nhỉ...」(Sally)

Risa bắt đầu đi tìm con mồi tiếp theo của mình.

Một cách ngẫu nhiên thì hôm đó đã có rất nhiều người đụng phải Risa.

Và những người đó sau này đã truyền tai nhau những tin đồn về chuyện đó.

Họ nói rằng 【Cô ấy biến mất như một cơn gió】.

Họ nói rằng【Thanh kiếm đã tự né cô ấy ra】.

Họ nói rằng【Cô ấy là một bóng ma】

Đó là trận thảm sát mà sau này còn được nhắc tới với cái tên 【Cơn ác mộng ngày thứ sáu】 chỉ vừa mới bắt đầu.

---------------
21/05/2020
Bảo Đeplay~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro