chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 28/11/20xx
Đã tới giờ ăn, tôi dẫn các bệnh nhân của tôi đi tới quầy ăn, món hôm nay là súp gà, nhưng nhìn không có ngon cho lắm. Một trong số bệnh nhân của tôi không có ăn. Một cậu chàng trai cao tầm 1m70, dán người không gầy cho lắm nhưng không chịu ăn đó là A197.
"Tên : Norton Campbell
Tuổi : 2x
Hội chứng rối loạn tâm lý"
Chính xác, một người bị rối loạn tâm lý và cũng hơi tự kỉ như A195. A197 có lúc hơi quậy phá và khóc nhiều nhưng chưa bao giờ thấy bỏ ăn. Tôi dẫn A197 đến bác sĩ Desaulnier để kêu giúp đỡ. Ngài ấy nói "chắc tại không thấy đói thay gì đó, cậu nên dẫn bệnh nhân đến gặp ngài Luchino đi. Tôi nghe nói ông ấy thích A197 lắm đó." Sau khi A197 nghe cái chữ "Luchino" "vật chủ" bắt đầu dựt mình và hoảng hốt năn nghỉ xin đừng dẫn tới ngài ấy. Nước mắt tràn ra rất là tội nghiệp, không biết ngài ấy đã làm gì, mà tôi không còn lựa chọn nào mà bắt buột phải dẫn tới gặp bác sĩ Luchino. A197 nhìn hoảng sợ và bị Luchino cho uống một chất lỏng màu trắng ? Tôi không nhìn thấy rõ cho lắm. "Vật chủ" ngã xuống như đang quỳ, hai tay trên cỗ họng ho ra sau đó ói ra chất lỏng màu đỏ, trong đó có một cục kim cương mà Luchino đã nhặc lên. Bác sĩ Luchino vỗ đầu A197 và nói "ngoan" và bỏ đi.
Phản ứng : khóc
Tôi muốn cảm thấy tội lỗi cho A197 nhưng không thể. Sau đó tôi dẫn A197 về phòng để nghĩ ngơi.
Sau một hồi chưa lâu, "vật chủ" lấy hai tay ôm đầu, rung người mà nói " đói, sợ, đói, sợ ...". Từng giọt nước mắt chảy xuống. Tôi bước vào phòng "vật chủ", A197 nhìn thấy tôi mà lùi lại xác vô góc tường. Tôi phải vổ cho cậu ấy bớt khóc nữa rồi.
Kết luận :
A197 có phản ứng kì lạ sau khi uống ly nước trắng đó, "vật chủ" đã bắt đầu ăn lại nhưng vẫn nhìn như mất hồn, vậy thí nghiệm đã thành công ?.
End of chap 2
_______________________________________
Nhân vật gồm có trong chap 2 :
Rorchach Physician (skin của embalmer).
Jarhead (skin của prospector).
Hypnotist (skin của photographer).
Crytalline (skin của evil reptilian).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro