Chương 1: Chữ cái của chúng tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là mùa hè ở Anh và thời tiết thật kỳ quặc. Một tuần trời nắng hoàn toàn, đầy những đứa trẻ chạy đua đến các hồ và sông. Tuần tới trời sẽ mưa phùn mỗi ngày, thời tiết những ngày này rất u ám, giống như tâm trạng  của một cậu bé gần như mười sáu tuổi, có đôi mắt màu ngọc lục bảo.

Cậu bé này là Harry Potter, người vẫn còn mảnh khảnh và bespectacled hơn bao giờ hết. Mặc dù cậu được dượng và dì của mình đối xử tốt hơn đáng kể (đáng kể hơn là bị bỏ qua hoàn toàn), Harry vẫn không đi ra ngoài nhiều. Nó thích sự riêng tư của phòng mình, với những tấm rèm đóng lại và cánh cửa bị khóa. Mặt trời lúc nào cũng lạnh lùng với nó.

Với sự mất mát của ba đỡ đầu quý của mình, Harry Potter cũng đánh mất chính mình. Nó cố không nghĩ đến Sirius Black, nhưng trái tim nó và tâm trí của nó luôn phản bội nó.

Tôi là một người được đánh dấu, cậu  cay đắng nghĩ. Có lẽ ... có lẽ cái chết của Sirius đã dạy tôi điều gì đó: có nghĩa là tôi nên ở một mình. Một mình cho đến khi tôi đánh bại Voldemort…. Nếu tôi đánh bại Voldemort,nó thêm vào một cách tiêu cực.

Và thế là Harry đã giải quyết rằng anh sẽ ở lại vì anh nên ... một mình.

0 0 0

Thật không tốt khi nó phải ở một mình, chuyện này có nghĩa là nó phải bỏ qua những người khác, và điều đó có nghĩa là Harry sẽ phải bỏ qua Hermione và Ron.

Vì nó phớt lờ họ, nó rõ ràng không thể bảo Ron và Hermione dừng lại việc gửi cho nó, rất nhiều lá thư đẫm máu được chuyển đến cho nó khi nó không viết thư trả lời.(Điều này khiến Hedwig trở nên cáu kỉnh, nhưng Harry có thể làm gì khác?)

Ron và Hermione là hai nhà văn rất khác nhau, Harry luôn biết điều này. Nhưng vào mùa hè này, nó đã được nhắc nhở về điều đó ,mặc dù nó không bao giờ trả lời thư của họ, nó vẫn rất vui khi đọc chúng và so sánh chúng.

Harry,

Như thường lệ, Burrow rất điên. Mọi người đều sủa điên cuồng, tôi thề với Merlin.

Ba mình vẫn còn khao khát với những món đồ nhẹ nhàng và kêu leng keng -—fred và george lái xe mẹ khỏi tường kèm theo tất cả các vụ nổ. Bây giờ cô ấy rất bối rối và tức giận- cô ấy không biết là có nên hét lên với fred và george hay là ba mình hay không. Câu là trả lời là.

Cậu là trả lời là "Có", cặp song sinh vẫn còn ở Burrow. Họ muốn sống ở cửa hàng nhưng Mẹ đã cầu khẩn với họ— "mẹ muốn đón một mùa hè cùng với hai người các con," mẹ mình cầu xin ... Mình  nghĩ mẹ mình đang hối hận ngay bây giờ.

Bill và Charlie muốn về nhà vào mùa hè này - đặc biệt là kể từ khi chuyện xảy ra với bố vào dịp Giáng sinh 'n' tất cả. Họ ổn - nhưng có được điều này, người yêu của anh Bill: BILL IS DATING FLEUR. Vâng, Fleur? Bồ nhớ cô ấy chứ? Ex-girl-of-my-dreams từ Beauxbaton? Cô ấy hẹn hò với anh trai cả của mình (trong trường hợp bồ bỏ lỡ nó). Đó có thể là tình huống khó xử nhất trong cuộc đời mình, nhưng mình nghĩ rằng có những cô gái khác ở ngoài đó… và mình chắc rằng cô ấy sẽ sẵn lòng giới thiệu mình với bất kỳ anh em họ / bạn bè nào mà cô ấy có thể….

Onto Percy: Bồ có tin được không sau tất cả mọi chuyện. Ảnh ấy viết một bức thư cho mẹ và bố xin lỗi vì mọi thứ - nếu bồ hỏi mình, ảnh cũng nên xin lỗi bồ, nhưng mẹ mình vui mừng hơn nếu mẹ mình không nghe thấy bất cứ lời nào xấu chống lại ảnh. Con bò ngu ngốc đó thỉnh thoảng bị treo quanh đây, mặc dù ảnh vẫn có căn hộ riêng của mình. Bố đang hoài nghi về sự thay đổi của Percy, nhưng dường như ảnh chấp nhận nó. Phần còn lại của bọn mình? Vâng, bọn mình không có lựa chọn, mặc dù Fred và George liên tục càu nhàu về ảnh khi mẹ không ở đó.

Việc kinh doanh của cặp song sinh đang làm rất tốt; mình nghĩ rằng ngay cả mẹ mình cũng rất ấn tượng. Mình từ chối kiểm tra bất kỳ phát minh mới nào của họ, nhưng họ nói rằng họ có thể trả tiền cho mình, vậy ai biết được?

Ginny đang làm tốt, nhưng em ấy liên tục sử dụng Errol, con chim tội nghiệp. em ấy phải viết thư cho Dean, git. Khi chúng ta quay lại Hogwarts và mình sẽ có một cuộc trò chuyện dài với cậu ta, Harry - cậu ta cần phải biết rằng nếu cậu ta làm tổn thương Ginny, cậu ta sẽ phải trả giá với giá bọn mình.

Mình cho rằng bồ đã biết Hermione đang làm như thế nào nên mình sẽ không nói về nhỏ - vì vậy mình nghĩ mình sẽ hỏi bồ đang làm cái quái gì và tất cả. Nhà Dursley tốt hơn là nên đối xử tốt với bồ, nếu không mình nghĩ Fred và George sẽ trượt thứ gì đó trong phòng đựng thức ăn của họ, nơi con cá voi của một người anh em họ sẽ thấy và ... tốt, hậu quả sẽ không tốt đẹp.

Mình sẽ dừng bút bây giờ - đây là bữa tối (mình không thể đến muộn!)

Người bạn thân tốt nhất của bồ,

Ron.

Và giờ là bức thư của Hermione:

Harry thân mến,

Bồ khỏe không? (Và đừng nói dối với mình, Harry, bởi vì bồ biết rằng bồ sẽ không bao giờ thoát khỏi nó.) Tôi hy vọng nhà Dursley kinh khủng đang đối xử tốt với bồ - bởi vì ,họ chậm hơn mình nghĩ nếu họ không dùng một người như Giáo sư Moody ( Harry thấy thú vị khi cô gọi là Giáo sư Moody - ngay cả khi ổng không bao giờ là giáo sư của mình) .

Mình đang làm tốt bản thân mình, trong trường hợp bồ đang tự hỏi. Cuối cùng mình đã nhận được thứ tự sách mà mình đã chờ đợi. Nếu bồ muốn, mình rất vui khi cho bồ mượn khi mình đọc xong.

(Ba đoạn tiếp theo đi sâu vào chi tiết về sách của cô ấy ... một chút quá chi tiết cho hương vị của Harry, nhưng nó đánh giá cao sự quen thuộc bởi đó là Hermione.)

Cha mẹ mình và mình đã quyết định không đi đâu vào mùa hè này. Mình đã không ở nhà trong suốt mùa hè, lâu đến nỗi mình nghĩ có lẽ tốt hơn là chỉ nằm thấp trong một thời gian.

Điều đó đang được nói, tôi hy vọng rất sớm sẽ gặp lại mấy bồ , Anh nhớ em và Ron rất nhiều.

Harry ...? Gạt tất cả mọi thứ sang một bên, mình chỉ muốn bồ biết rằng nếu bồ muốn nói chuyện với mình về bất cứ điều gì, bồ có thể. Mình không thể nói rằng mình hiểu những gì bồ đang trải qua nhưng mình rất lo lắng cho bồ, Harry. mình muốn ở bên bồ bằng bất kỳ cách nào mà mình có thể.

Vâng, mình cho rằng mình nên dừng lại tốt hơn. Mẹ mình đã hét lên với mình để kêu đi xuống ăn tối - rõ ràng lá thư này đã đưa mình một giờ tốt để viết!

Viết lại sớm.

Tất cả tình yêu của tôi,

Hermione

Harry thở dài. Nếu có bất cứ điều gì khó khăn nhất trong đời mình chính là tách mình rời khỏi cô ấy. Đặc biệt là khi cô ấy nói với nó là cô ấy muốn ở bên nó bằng bất cứ cách nào mà cô ấy có thể làm. Làm thế nào nó có thể quay lưng lại với một người như thế?

Bởi vì nó là lựa chọn tốt nhất cho cô, Harry nghĩ. Tôi không muốn nhìn thấy một trong những người bạn thân nhất của tôi bị tổn thương… hoặc bị giết. Harry nghĩ lại khi lời nguyền đó đánh vào cô và rùng mình. Nó không bao giờ muốn phải lo lắng về việc Hermione sẽ xuất hiện nơi đó thêm một lần nữa.

Không bao giờ.

0 0 0

Và những tuần trôi qua và cuối cùng là một tuần trước sinh nhật của nó. Tuy nhiên, Harry đã khốn khổ với tất cả.

Làm thế nào, không công bằng là tôi có thể nhìn thấy một năm nữa nhưng Sirius thì không? Nó cân nhắc đêm này qua đêm khác.

Nó không biết rằng cả hai người bạn của Nó đều có những điều kỳ diệu hàng đêm.

Ron tự hỏi liệu gia đình nó có sống được một năm nữa không, và Hermione tự hỏi liệu cô có nhận được một lá thư từ Harry hay không.

Theo báo cáo từ Order, Harry đã làm tốt, mặc dù nó đã phần nào biến thành một ẩn sĩ.

"Đó là điều được mong đợi, tất nhiên," Lupin vội vàng viết cho Hermione và Ron. "Harry đang tang ... nhưng nếu cậu ta không thoát khỏi nó vào tháng Chín, thì bằng mọi cách, hãy bước vào."

Nhưng Hermione mệt mỏi vì chờ đợi. Cô cần phải biết người bạn tốt nhất của mình đang làm gì — và chẳng mấy chốc!

Cô gái tội nghiệp quá bực dọc, cô đã viết một bức thư cho Ron; cô biết Ron, với phạm vi cảm xúc của một muỗng cà phê, hầu như không biết phải nói gì, nhưng cô cần ai đó để lắng nghe - và vì người bạn tốt nhất của cô, người có phạm vi cảm xúc lớn hơn - hiện đang cảm thấy tiếc cho chính mình, cô thực sự không có lựa chọn nào khác, phải không?

Sau khi viết bức thư của cô ấy cho Ron, cô ấy viết một bức thư cho Harry về tất cả các mọi thứ .Bạn đang làm gì? nhà Dursley có đối xử đúng với bạn không? Bạn đã học chưa.

Nhưng trong sự vội vàng của cô (mẹ cô gọi cô lại ăn tối) cô vô tình viết "Ron" lên lá thư của Harry và "Harry" trên Ron. Cô ấy đã gửi cho Pig (người mà Ron nói rằng cô ấy có thể mượn) trên đường đi mà không bao giờ biết được sự khác biệt.

Cuối ngày hôm đó, Harry nghe thấy tiếng Pig vỗ nhẹ vào cửa sổ và nó rên rỉ. Họ muốn gì? Tại sao họ không thể để nó một mình?

Nhưng khi nó mở lá thư của mình, anh đã bị sốc: thay vì "Dear Harry" ở trên cùng, đó là "Dear Ron"! nó đoán rằng cô đang vội vàng và viết tên sai trên phong bì!

Nó biết điều đó là sai, nhưng Harry đã quyết định đọc nó. Bất cứ điều gì Hermione có thể nói với Ron, cô có thể nói với Harry, đúng không?

Rõ ràng là không.

Kính gửi Ron,

Mình đang rất lo lắng, Ron! Harry không trả lời bất kỳ lá thư nào của mình. mình chỉ có thể cho rằng bồ ấy cũng đã bỏ qua bồ.

Mình biết Order đã nói với chúng ta rằng Harry tốt, mặc dù có một chút ẩn sĩ, nhưng mình vẫn không thể không giúp đỡ và lo lắng! Tại sao chúng ta không thể bước vào và giúp bồ ấy? Đây là lúc bồ ấy cần chúng ta nhiều nhất và họ đang giữ chúng ta khỏi bồ ấy.

Mình không thể chịu nổi, Ron. Nhà của mình , mình cảm thấy nó như một nhà tù - bố mẹ mình dự định đưa mình sang Mỹ vào mùa hè này nhưng Bộ trưởng cho biết đó không phải là một ý tưởng hay. mìn cũng không bận tâm; mình không muốn để lại hai người.

Nhưng mà, Ron, tại sao bồ ấy không trả lời chúng ta? Tôi thức khuya và mình nghĩ mình đã tìm ra ,bồ ấy không muốn mất chúng ta.

Mình tin rằng bồ ấy nghĩ, chúng ta sẽ kết thúc giống như Sirius và bố mẹ bồ ấy nếu chúng ta đến gần bồ ấy: chết.

Bồ biết rằng chúng ta muốn gắn bó với Harry đến cùng, phải không Ron? Ý tôi là, cả hai chúng ta đều đang gặp rắc rối, ngay cả khi không có mối liên hệ với Harry: gia đình của bồ là người chuyên nghiệp và tôi sinh ra! Tôi biết sẽ không có gì để nói điều này với Harry, nên mình nghĩ khi chúng ta gặp nhau vào tháng Tám, chúng ta nên lên kế hoạch trước khi chúng ta đến đó và làm thế nào để đưa Harry về.

Mình biết cái chết của chú Sirius chắc hẳn là khó khăn đối với Harry, nhưng tại sao cậu ấy không thể thấy chú Sirius không phải là người duy nhất cậu ấy?

Mình hiểu nhưng cũng không hiểu, Ron.

Vâng, Hermione Granger cuối cùng cũng bị bối rối.

À ... về các vấn đề khác (tôi khá chán nản, phải không?) Bạn khỏe không? mình hy vọng bạn và gia đình bạn làm tốt. Mình rất vui vì Percy cuối cùng đã đến, mặc dù mình nghi ngờ bồ không hài lòng với điều đó? Không có vấn đề, ít nhất là mẹ của bồ hạnh phúc.

Mình không thể chờ đợi để gặp bồ vào tháng 8 - bồ không biết mình đã nhớ bồ bao nhiêu đâu.

Yêu,

Hermione

PS Bồ đã theo kịp với các nghiên cứu của bồ? ( nguyên văn :Have you been keeping up with your studies?)

Một cảm xúc rối loạn đã đánh trúng Harry khi nó đọc bức thư của Hermione gửi cho Ron: cảm giác tội lỗi, bất ngờ, giận dữ và… ghen tuông?

Tại sao Harry lại có lý do để ghen tuông? Điều này, nó rattled lại não của mình ra khỏi tất cả mọi thứ , phần còn lại của những cảm xúc rất dễ giải thích. Tội lỗi vì phớt lờ họ, ngạc nhiên khi Hermione rất quan tâm nó, tức giận rằng Order cũng đang giữ Hermione dưới sự quản thúc tại gia, và sự ghen tuông từ ... từ cái gì?

Tuần sau, Harry ngồi cả ngày (và đêm) và suy nghĩ về điều này. Nó chỉ cảm thấy ghen tị một lần trước đó trong cuộc đời - khi anh thấy Ron cùng gia đình - nhưng sự ghen tuông này ...bằng cách nào đó gần như tệ hơn.

Cuối cùng, Harry nghĩ ra:vì sao nó lại ghen tị với Ron. Tại sao? Bởi vì bức thư của Hermione gửi cho Ron. Cô có vẻ trìu mến Ron nhiều hơn anh. Cô không bao giờ nói với nó: " bồ không biết mình đã nhớ bồ bao nhiêu." Chuyện gì đã xảy ra với điều đó? Và tại sao cô ấy lại ký tên " Love, Hermione" ở phía dưới? Nó có phải là một ý thức thuần khiết hay gì đó ... nữa không? Và cô ấy tâm sự với Ron? Tại sao cô không thể tâm sự với nó? Như cô ấy đã nói trước đây "Ron có phạm vi cảm xúc của một muỗng cà phê". Vậy tại sao Ron? Tại sao không phải nó?

Nó chỉ có ý nghĩa phổ biến để tìm ra lý do tại sao. Bởi vì nó đã phớt lờ cô ấy, bỏ rơi cô ấy, và cô ấy sẽ quay sang ai khác chứ Ron? Bằng cách nào đó, điều mặc khải này không đúng với nó- không hề.

Nhưng tại sao không? Tại sao nó không ngồi ngay với Ron? Nếu cô ấy muốn ở bên Ron, nó sẽ vui chứ? Ron là bạn thân tốt nhất của nó; anh chàng vĩ đại nhất nó biết.

Đột nhiên, tất cả những gì Harry nghĩ đến là Hermione và Ron - cái chết của Sirius vẫn ở đó, như mọi khi, nhưng Harry có những vấn đề đáng lo ngại khác để quan tâm.

Một đêm,không được trang bị đầy đủ bị trôi dạt đến một giấc ngủ ngắn, Harry có một giấc mơ. Nó giống như anh đang nhìn vào: đó là anh và Hermione, đang đi trong tay, bên hồ ở Hogwarts.

" mình nhớ bồ ấy, Hermione," Dream-Harry nói với Dream-Hermione. "Đã hơn một năm rồi và mình vẫn nhớ anh ấy. Anh ấy đã chết, và mình vẫn ở đây."

Dream-Hermione siết nhẹ tay anh. "Bạn đang có," cô nói với Nó. "Anh ấy đã chết nên bồ vẫn có thể ở đây." Cô đi trên đầu ngón chân và thì thầm vào tai nó: "Anh không bao giờ quên, Harry Potter, rằng Sirius không phải là người duy nhất yêu bồ."

Đột nhiên, tâm trạng thay đổi. Harry có thể cảm thấy nó; nó mới và thú vị nhưng đáng sợ khủng khiếp. Mặc dù, với Dream-Harry và Dream-Hermione, nó có vẻ thoải mái, đúng không. "Thật sao?" Dream-Harry hỏi Dream-Hermione nhướn mày và lấp lánh đôi mắt màu xanh lá. "Ai khác yêu mình?"

Giấc mơ-Hermione mỉm cười nhẹ nhàng và cô vòng tay quanh eo anh , cô thì thầm nhẹ nhàng, một sợi tóc rời khỏi môi anh, " em yêu anh."

Và rồi, cô hôn anh.

Thức dậy, thở hổn hển, Harry nhận ra những gì nó mất quá lâu để tìm ra: nó muốn Hermione yêu nó, chứ không phải Ron.

Nhưng tại sao? Không chỉ vì nó muốn cô ấy cho mình mà…

Anh ấy đã yêu cô ấy.

Và bằng cách đẩy cô ấy ra, nó đẩy cô ấy vào vòng tay của Ron, và nó sẽ bị nguyền rủa trước khi nó để điều đó xảy ra.

Harry nhảy ra khỏi giường với năng lượng mới. Vít các lời tiên tri, vít tất cả mọi thứ! Nếu nó sắp chết, thì nó muốn làm điều đó với sự hiểu biết về đôi môi của Hermione có mùi vị như thế nào, cảm giác như thế nào khi chạy tay qua tóc cô và cảm giác như cô đã thầm thì cô yêu anh.

Nhưng chuyện gì… nếu cô ấy yêu Ron?

Nó nằm trên giường, nguồn năng lượng đã trôi qua. À ... nó là Gryffindor phải không? nó có thể thử. nó sẽ thử.

Nó nhảy ra khỏi giường lần nữa.

Harry Potter sẽ không còn ở một mình nữa.

0 0 0

Khi thức dậy vào ngày hôm sau, Hermione có một sự ngạc nhiên lớn nhất vào mùa hè đó: một con cú trắng tuyệt vời ngồi trên bậu cửa sổ của cô với một lá thư có tên cô trên đó, được viết bằng một đoạn nguệch ngoạc quen thuộc.

































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro