Tập 28 Buổi gặp mặt bạn bè (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tất nhiên nghe tin đấy mọi người đều rất ngạc nhiên, rồi nhanh chóng chúc mừng, cuối cùng hai đứa nó quen nhau được 4 năm, bây giờ mới cưới nhau. Anh Thơ nhớ ra gì đó, lại quay sang hỏi Diệu Minh

-Sao ngươi nói 30 tuổi mới kết hôn, sao giờ lấy rồi?_ Mọi người nghe hỏi vậy quay sang nhìn Nguyễn Hoàng Anh và Diệu Minh, chẳng lẽ hai người này thay đổi tính nết sao?

-Tại Hoàng Anh cầu hôn nhiều quá nên mình phải đồng ý thôi_ Diệu Minh nhìn sang Nguyễn Hoàng Anh, hôm nào cũng đến trước của lảm nhảm, mẹ cô biết bảo cô đằng nào cũng lấy thì đồng ý luôn cho yên nhà nữa chứ

-Tại thằng Thắng có vợ rồi, nên anh cũng muốn có chứ_ Nguyễn Hoàng Anh nói giọng ủy uất, Nguyễn Chiến Thắng lườm một cái "Tôi có vợ thì liên quan gì đến cậu"

-Vậy Hoàng Anh nói gì?_ Anh Thơ nhìn Diệu Minh chăm chú, ai cũng muốn nghe xem Nguyễn Hoàng Anh cầu hôn như thế nào

* Ngày đầu tiên, Nguyễn Hoàng Anh cầm một bó hoa đến " Will you merry me?" - Not now

* Ngày thứ hai "Em có muốn anh chịu trách nhiệm với cuộc đời em không? "

* Ngày thứ ba " Anh yêu em. Em có muốn lấy anh không, anh xin dâng tặng em cả tấm thân này "

* Ngày thứ tư " Em muốn có tên trong sổ hộ khẩu nhà anh không "

* Ngày thứ năm " Em có muốn khi chết được chôn trong phần mộ nhà anh không? "

Nghe Diệu Minh kể xong, Nguyễn Hoàng Anh cảm động lấy tay giả vờ chấm nước mắt

-Không ngờ em vẫn còn nhớ lời anh nói, huhu, anh thật sự cảm động mà_ Diệu Minh lại thở dài, nhắc lại chục lần như thế dù không muốn nhớ nhưng cũng phải nhớ, lại là lời câu hôn nữa chứ nên cô sẽ nhớ suốt cuộc đời này

-Hoàng Anh, khi nào cầu hôn tôi nhận định phải học hỏi cậu. Mấy câu đấy cậu lấy ở đâu ra vây_ Đổ Việt Tiến phóng ánh mắt nghi ngờ nhìn về Nguyễn Hoàng Anh, mọi khi nói lời ngon ngon lắm, 3 câu trước thì không có ý kiến gì nhưng 2 câu sau quả là bá đạo đi

-Thật ra 3 câu đầu là tôi tự nghĩ, còn 2 câu sau thì tôi tìm trên mạng, mấy cái gì mà ngôn tình ý?_ Thì ra là vậy, thật đúng như dự đoán

-Không ngờ anh Nguyễn Hoàng Anh như vậy lại tìm ngôn tình đọc nhỉ?_ Diệu Hân biết chuyện ngôn tình nó như thế nào nhưng mà cô không đọc, ngày trước học ở lớp có mấy bạn nữ thích đọc nên bảo cô xem thử, tính cô làm sao có thể hợp được với mấy thứ này

-Đành chịu chứ sao bây giờ, vì muốn có vợ mà

Sau khi ăn xong, Nguyễn Hoàng Anh nhìn khắp 1 lượt những người ở đây, rồi lên tiếng

- Mọi người đều là bạn tốt nhất của tớ, vì vậy phải giúp tớ trong đám cưới chứ? _ Nghe vậy tất nhiên ai cũng đồng ý rồi, đám cưới bạn cũng phải giúp đỡ, tốt nhất là nhận lời luôn, nếu không bị mè nheo thì cũng khổ

Nguyễn Hoàng Anh thấy mọi người gật đầu, mỉm cười hài lòng

- Tớ muốn 2 cặp làm phù dâu phù rể, 1 người phụ trách giúp tôi về mấy việc trong tiệc cưới_ Ánh mắt Nguyễn Hoàng Anh đầu tiên phóng tới cặp vợ chồng kia, Nguyễn Chiến Thắng đương nhiên là biết ý định đó, nhưng bảo anh làm mấy chuyện đó, anh không rảnh

- Đừng có nhìn 2 bọn tôi, chúng tôi đã kết hôn rồi nên ko phù hợp với phù dâu phù rể. Hơn nữa với công việc của tôi cậu nghĩ tôi có thời gian giúp cậu sao?_ Giong nói của anh rất có uy lực, liền khẳng định không cho người đối diện phản bác

- Tớ không cần cậu giúp nữa. Vậy Diệu Hân và Anh Thơ làm phù dâu cho Diệu Minh, Còn Mình và Tiến làm phù rể cho tớ, Hiển thì làm việc kia_ Diệu Hân Anh Thơ cũng đâu đơn giản tự nhiên làm việc không công như vậy chứ

- Làm cũng được, nhưng làm rất vất vả nha. Phải có gì chứ?_ Đổ Việt Tiến và Phan Thanh Hiển ngồi bạn cạnh, nghe hai người đòi công thì mình cũng phải đòi

- Đúng vậy. Chúng tôi muốn có công_ Chu Tuấn Minh ngồi bên cạnh nghe vậy cũng lập tức lên tiếng

- Ý kiến tôi như trên_ 4 người đòi công đương nhiên anh cũng phải đòi, công ty bận rộn anh phải đi làm phù rể tất nhiên ko thể làm không công rồi

- Haiz, được rồi. Muốn gì ?_Nguyễn Hoàng Anh thở dài, đằng nào công đều do anh trả, bạn bè thật đúng là.......
- Trước hết hai người định đi hưởng tuần trang mật ở đâu?_ Việt Thi mặc dù không có công nhưng ít ra cũng phải đòi lại công bằng cho bạn bè

- Hàn Quốc_ Diệu Minh rất thích đến các nước lãng mạng chơi, mà Nguyễn Hoàng Anh lại muốn đến Ai Cập chứ, nói gì muốn xem kim tự tháp. Nhưng tất nhiên Nguyễn Hoàng Anh phải nghe theo cô rồi, nếu không mất vợ như chơi

- Vậy hai người đi thì bao vé máy bay cho họ là được rồi. Lần đó mình và Thắng cũng đi luôn. Có được không?_ Nghe vậy thì tất nhiên ai cũng vui vẻ rồi. Nguyễn Chiến Thắng mặc dù bận nhưng cô đưa ra ý kiến tất nhiên anh không có gì phản đối. Diệu Minh, Đổ Việt Tiến, Phan Thanh Hiển, Anh Thơ, Diệu Hân không có ý kiến gì, còn Nguyễn Hoàng Anh thì phải mất nhiều tiền quá nên than vãn, nhưng dù vậy bạn bè lâu lắm đi chơi với nhau đương nhiên phải vui. Chu Tuấn Minh thì đầu tiên do công ty bận nhiều việc nhưng anh không định đi, vì mọi người ở đây khuyên nhủ, lấy bạn bè lâu năm ra, cái gì mà không nể mặt, rồi vân vân ... thì cuối cùng anh cũng đồng ý

Vậy cuối cùng mọi người quyết định là đám cưới xong trực tiếp đi luôn, mọi công việc đều gác lại hết. Lâu lắm mới được nghỉ ngơi đi chơi mà

Sau đó Diệu Minh và Nguyễn Hoàng Anh lại nói bây giờ đã hẹn thử đồ cưới nên mọi người trực tiếp đi đến đó luôn. Ra ngoài Nguyễn Chiến Thắng và Việt Thi lại đi moto, Nguyễn Hoàng Anh và Diệu Minh đi một xe, Diệu Hân được Chu Tuấn Minh chở, vì Anh Thơ khi đi có người đưa tới nên ngồi xe Đổ Việt Tiến, có mỗi Phan Thanh Hiển đi một mình một xe. Vì vậy mà 4 chiếc xe ô tô cùng với 1 chiếc xe môt đi thẳng đến tiệm váy cưới lớn, vì có hẹn trước nên cả cửa hàng lớn buổi tối hôm nay dành cho những nhân vật này

Nguyễn Chiến Thắng, Việt Thi và Phan Thanh Hiển chỉ có nhiệm vụ ngồi ở ghế đánh giá thôi, còn 3 người kia chỉ cần ngồi nhận xét là được. Đầu tiên là 2 cặp phụ ra trước, rất may mắn là Diệu Hân và Anh Thơ có dáng người giống nhau nên mặc đồ tương tự không sợ bị người kia hợp người này lại ko hợp. Diệu Hân và Anh Thơ mặc một chiếc váy trắng đuôi cá, chỉ dài hơn đầu gối 1 chút. Còn Đổ Việt Tiến và Chu Tuấn Minh thì con trai chỉ mặc bộ vest nên rất nhanh chóng coi như cặp phụ đã xong. Bây giờ quan trọng là đến cặp chính, khó chọn hơn một chút

Nguyễn Hoàng Anh thì mặc vest trắng, tất nhiên con trai luôn dễ chọn hơn. Bây giờ khó nhất là chọn váy cho Diệu Minh, thật sự quá khó

-Bộ thứ nhất
Nguyễn Hoàng Anh: Bộ này nhìn em lùn quá

- Bộ thứ hai
Anh Thơ: Nhìn quá nhiều chi tiết, đơn giản hơn

- Đuôi váy dài quá
- Nhìn váy này rộng quá
- Nhìn hở quá
- Nhìn nóng quá
...................

Mấy người này ngồi ở ghế ngồi phán như thần, chỉ cần không vừa ý một cái lập tức yêu cầu cô đổi

Diệu Minh: Mấy người bảo đổi chục cái, bắt tôi thay bao nhiêu bộ. Tôi là người tất nhiên phải mệt rội

Nhân viên bán hàng: Thật ra mấy cái đấy như rộng quá hở quá hay dài quá họ có thể sửa được theo yêu cầu mà

Việt Thi đứng dậy tìm một lưới, cuối cùng nhìn trúng một cái váy, bảo Diệu Minh đi thay rồi ngồi xuống ghế. Nguyễn Chiến Thắng tự nhiên ngả đầu dựa vào vai cô, anh không có kinh nghiệm về mấy chuyện này nên ngồi nghe nói thật sự mệt mỏi đi. Việt Thi thấy thế theo phản xạ đưa tay vuốt đầu anh nữa chứ, nhìn lại còn rất sủng nịnh

Mọi người: Ở đây có rất nhiều người đấy, đừng có tình cảm như thế được không? Ở đây toàn người không một mảnh tình vắt vai đấy. Thật khiến mắt người ta đau mà

Diệu Minh cuối cùng cũng được mọi người hoàn toàn đồng ý, chọn 1 chiếc váy rất hợp với cô. Chiếc váy ôm ngực bó sát người để lộ những đường cong của cơ thể, đuôi váy cũng không dài lắm, có thể dễ dàng di chuyển. Mọi người lại phóng ánh mắt đến Việt Thi "Thật đúng là nhà thiết kế, con mắt quá tuyệt vời, 1 lần trúng đích". Rồi sau đó lại nghĩ đến nếu không phải thời gian cấp bách thì có thể nhờ Việt Thi thiết kế riêng cho là quá tuyệt vời rồi

Sau khi hoàn tất chọn đồ Nguyễn Chiến Thắng từ vai Việt Thi ngẩng lên, đứng dậy kéo tay cô đi về trước, để lại một đống người ở đây ngơ ngác " Không cần vội như vậy chứ " .Hôm nay quả thực quá mệt mỏi nên hai người về, sau khi thay đồ,...... liền trực tiếp ôm nhau ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro