Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: hungtuquy

Tiết Minh bị nàng tàn nhẫn đá, đau đến mới nâng lên thân thể cường tráng lại ngã xuống, miệng liền như vậy cách sa mỏng hôn lên đôi môi, một cổ xạ hương xông vào mũi...

Tiết Minh ngây ngốc, đại não tựa hồ đình chỉ vận chuyển...

Trời ạ, cái miệng nhỏ dưới lớp sa mỏng mềm nhẹ bị hắn hôn lấy rồi, giống như bông mây! Thật thần bí, hơn nữa... thật mê người.

Mà thân thể mềm mại bị thân hình ngạnh bang bang của hắn đè nặng, một đối vú trước ngực... Sinh đến thật... thật no đủ...

Đùng một tiến máu liền xông thẳng lên đầu, hầu kết trên dưới lăn lộn, trừng lớn mắt nhìn chằm chằm hai tròng mắt kinh ngạc, đồng tử giống như hồ nước, lông mi dài nhẹ nhàng hướng lên trên, như con bướm chấn cánh, hỗn loạn tâm hắn... một đêm mê loạn kiếp trước đột nhiên nổi lên trong đầu hắn!

Ánh trăng như mặt nước lưu tiết ở trên thân thể bạch ngọc, nàng ở dưới thân hắn không hề giữ lại mà rộng mở, đường cong lả lướt không có nửa phần thịt thừa kinh tâm động phách, hoàn mỹ dán cùng với thân thể cường tráng của hắn, giống như nàng là vì hắn mà sinh ra!

Hắn nhớ rõ khi thả người tiến vào bên trong, nàng đau đớn nheo lại mắt, một đôi con ngươi lại đảo ra tia tình tố, khuôn mặt thanh lãnh cao ngạo tràn đầy mê ly, nhẫn nại...

Bất đồng với sự vũ mị bình thường, ngon miệng làm hắn phát điên!

Hắn áp cong hai đầu gối, bức cho nàng cung khởi đùi ngọc, mở ra chân tâm, hung hăng vọt vào cái miệng nhỏ ướt át, vật nhỏ lại hẹp lại nóng! Cố sức bọc lấy phân thân cứng như thiết của hắn! Mặc hắn rong ruổi, mặc hắn thảo phạt!

Hắn ở trong cơ thể nàng liều mạng đoạt lấy, suốt đêm triền miên, không ngừng nghỉ!

Hơn nữa không chỉ có hắn, nàng cũng điên cuồng động tình, hắn dừng lại, nàng liền xoay người cưỡi lên người hắn, thân thể quyến rũ hàm chứa phân thân đong đưa liên tục, một đầu tóc đen phiêu ở giữa không trung bay múa...

Nháy mắt bị hắn hôn lấy, Nguyên Vô Tâm nhìn chằm chằm hắn, không biết làm sao lại cũng đang thất thần, nàng suy nghĩ một chút, miệng hán tử này một chút cũng không giống dáng người tục tằng của hắn, ngoài ý muốn thật mềm mại...

Hơi thở của hắn phun ra, thực nóng, tản ra khí vị chỉ có nam nhân mới có, như là rượu ngon thuần liệt kích thích.

Mà thân thể hắn, tất cả đều ẩn chứa cơ bắp kinh người, ngạnh đến quá phận! Giống như là cả người đều là cục đá...

Khi Nguyên Vô Tâm miên man suy nghĩ, đột nhiên, trong óc Tiết Minh xẹt qua đêm hôm đó, hắn ở trong cơ thể nàng bắn đến lung tung rối loạn, tinh dịch đặc sệt rót đến cái miệng nho nhỏ đều ăn không hết, thể dịch dâm mỹ ở dưới sự điên cuồng đưa đẩy cỷa hắn, vẫn luôn chảy ra, bọc đến hai chân đều ướt dầm dề.

Màu trắng tinh, màu đỏ huyết, quậy với nhau, hương vị kia, lại tanh lại ngọt...

Hắn nghĩ đến đoạn hồi ức này, hai má thiêu đốt, ngực nhảy đến lại mau lại mạnh! Một trận tê tê nhiệt ý rào rạt dũng mãnh xông vào hạ thân! cơ bắp hưng phấn mà không ngừng xoắn chặt lại!

Chính là bị nàng đá đến đau, thế nhưng thân thể giống đực trẻ tuổi không thể khống chế được mà sung huyết, sôi trào! Dương vật dưới háng hung tợn mà chọc vào cặp đùi nở nang!

Nguyên Vô Tâm nhất thời xấu hổ và giận dữ liền bừng tỉnh lại, kiều sất nói, "Dâm tặc! Ngươi còn không đứng dậy!"

Đôi môi mềm mại vừa động, liền cọ qua miệng hắn, hai thân thể đều nhue bị điện giật mà hơi hơi nhảy dựng.

"Hừ a..." Nguyên Vô Tâm khẽ rên một tiếng, hai má nóng lên, ngực thình thịch loạn nhảy, trong tay nắm chặt trường kiếm nhanh chóng hướng hắn bổ qua!

Tiết Minh cảm giác được kiếm khí sắc nhọn lập tức lăn một vòng, khi thối lui, miệng hắn lơ đãng nhấp một cái, thế nhưng đem khăn che mặt kéo xuống...

Lụa phi rơi xuống đất, khuôn mặt xinh đẹp cứ thế hiện ra, nốt chu sa phụ trợ cho khuôn mặt tuyết trắng, dưới quỳnh mũi thẳng thắn là nhu môi anh sắc, nét mặt linh tú tuấn lệ, có thể cùng nhật nguyệt tranh huy!

Trọng tài xấu hổ cùng người võ lâm phía dưới nháy mắt đều thất thần, bạch y cô nương này... Quả thực chính là thiên tiên hạ phàm a!

Có người liếc đến giữa hai chân của tên hán tử đang hoảng loạn liền thấy một túp lều ẩn ẩn trong đó, thầm nghĩ trong lòng, tấm tắc! Tặc hán tử này cũng quá lớn mật! Rõ như ban ngày, mọi người đang nhìn, thế nhưng ở trên lôi đài đem cô nương nhà người ta đè ở trên mặt đất dâm nhục!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro