[Oneshot] Quà sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Zhiqinshan
Pairing: Jack x Triệu Tử
Warning: 🔞🔞🔞 xôi thịt trở lại với buôn làng rồi đâyyy
Đôi lời tâm sự: Ờmm... Cái này dịch mấy hôm wattpad bị chặn nên nay rảnh rảnh đăng luôn. À mà hỏi thật là mọi người đọc H nhiều như này có ngán hong chứ tui  trans H nhiều quá cũng hơi ngán.... Nhưng mà nguồn tui lấy fic thì thực sự tìm ra 10 truyện là đủ 10 truyện có H luôn á =))) với lại, tui cũng muốn trans thêm fic của AndyxKenny nữa chứ không chỉ mỗi JackxShiba. Nên là ai có fic nào cần trans thì cứ mạnh dạn đề cử nhaaaa

------------------------------

“Như thế nào mà hồ sơ chưa điền lại nhiều như vậy…” Triệu Lập An gãi gãi đầu, nhìn Ngọc Kỳ - người cũng đang làm việc giống mình oán giận nói.

Ngọc Kỳ thở dài, nhưng cũng không thể nề hà, “Được rồi, anh Triệu Tử, sửa nhanh một chút thì có thể về ăn cơm rồi.”

“Ai yo…” Triệu Lập An bĩu môi, đành phải nghiêm túc tiếp tục.

"Eh, cái này không phải hồ sơ lần trước của Jack sao..." Triệu Lập An nghĩ, trong tay mở ra tư liệu, không có điểm nào kỳ lạ, ảnh chụp Jack trên hồ sơ vẫn như cũ là cái loại nụ cười bất cần đời đó.

Tay Triệu Lập An xẹt qua phần giới thiệu, ngừng lại ở một hàng chữ trước mặt, "Sinh ngày 19 tháng 6 năm 1991..."

"Hả?" Triệu Lập An lôi di động ra nhìn thoáng qua, ngày 19 tháng 6. Không phải hôm nay sao?? Cậu nhíu nhíu mày, sao lại chưa từng nghe Jack nói nhỉ.

Triệu Lập An nghĩ nghĩ, sinh nhật cũng đến rồi, ở bên nhau lâu như vậy rồi chi bằng cho hắn một cái bất ngờ đi.

Cậu nhìn lại thời gian, ah, 6 giờ một khắc rồi, cửa hàng bánh kem bên cạnh sắp đóng cửa, phải đi nhanh mới được.

"Ngọc Kỳ, em sửa trước đi, anh ra ngoài một chút!" Triệu Lập An quay đầu lại một bên dặn dò một bên đẩy cửa phòng hồ sơ ra.

"Này, anh Triệu Tử!" Bỏ lại Ngọc Kỳ chưa sửa xong tư liệu ngồi đó khóc không ra nước mắt

“Ha——”

Triệu Lập An xách theo bánh kem thở phào nhẹ nhõm, may mà còn đuổi kịp nhân viên cửa hàng nhờ làm giúp một đơn cuối cùng, ngày thường cũng không có ăn đồ ngọt như thế này.

Tâm tình Triệu Lập An rất tốt, vừa đi vừa hát mà trở về nhà, vừa đến cửa nhà liền đột nhiên bắt đầu rón ra rón rén, bám vào khung cửa nhìn xung quanh hồi lâu, xác nhận Jack không ở nhà mới thở dài nhẹ nhõm một hơi,  mở cửa trực tiếp chạy vào phòng bếp, đem bánh kem cất trong tủ chén.

Jack trở về trễ hơn bình thường một chút, "An An."  Hắn một bên đổi giày một bên hướng vào trong nhìn xung quanh.

"Anh về rồi!" Nhóc con chạy như bay từ phòng khách ra, giống như koala mà ôm lấy hắn sau đó vững vàng mà treo trên người hắn.

"Được rồi." Jack vỗ vỗ vai cậu, "Nhớ anh như vậy à?"

"Ừm!" Triệu Lập An cười hí hửng, "Hôm nay về trễ thế!"

Jack nhẹ nhàng cọ cọ chóp mũi Triệu Lập An, "Hôm nay ở chỗ boss có chút chuyện, anh ở lại xử lí. Đói bụng rồi phải không? Chờ anh đi nấu cơm."

Triệu Lập An ngăn lại cánh tay hắn, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm hắn, "Không cần, đêm nay em đơn giản chuẩn bị một chút, anh ở đây chờ em, em đi lấy chén đũa."

Không đợi Jack mở miệng, nhóc con liền chạy đi rồi, hắn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không chú ý lắm,  vừa mới chuẩn bị kéo ghế dựa ra, đèn phút chốc tối sầm xuống, Jack theo bản năng mà gọi một tiếng, "Triệu Tử?"

Ánh sáng từ ngọn nến lay động trước gương mặt tươi cười từ chỗ tối đi ra, Triệu Lập An ôm bánh kem vừa đi vừa hát bài hát chúc mừng sinh nhật, "Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to Jack.”

Jack nhìn cậu ngây ngẩn cả người, nửa ngày cũng không có động tác gì, hôm nay hình như đúng là sinh nhật mình?

Thẳng đến khi Triệu Lập An bưng bánh kem đi đến trước mặt hắn, cười nói "Jack, mau ước đi."

"Hả...? Ước?" Jack lấy lại tinh thần, nhìn nhìn bánh kem, lại nhìn nhìn người trước mặt.

“Đúng vậy! Mau!” Triệu Lập An thúc giục nói.

Jack nhắm mắt lại, “Anh hy vọng...”

Lời nói còn chưa ra khỏi miệng đã bị một bàn tay của Triệu Lập An ngăn chặn, nhóc con nhìn đôi mắt hắn, nghiêm trang, “Aiz! Điều ước không thể nói ra! Bằng không sẽ không linh nghiệm!”

Jack bật cười, lại tràn đầy sủng nịch nhìn cậu, “Được rồi.” Sau đó nhắm mắt lại, thành kính ưng thuận nguyện vọng, rồi thổi tắt ngọn nến.

Vậy hy vọng, chúng ta vĩnh viễn không chia xa.

“Mau cắt bánh kem!” Vẻ mặt Triệu Lập An hưng phấn.

“Làm thế nào mà em lại biết hôm nay sinh nhật anh?” Jack xoa xoa đỉnh đầu Triệu Lập An

“Anh vì sao lại không nói cho em biết?” Triệu Lập An ngẩng mặt hỏi ngược lại.

Jack ngồi xuống cười cười, có chút chua xót, “Loại người như anh, đã sớm không còn người nhà, đi đến nơi nào cũng chỉ đều có một mình, có nhiều lúc có thể sống qua ngày mai hay không cũng không biết, còn cần sinh nhật làm gì.” Hắn rũ mắt xuống nhìn chằm chằm bánh kem, không biết suy nghĩ cái gì.

Trái lại việc này làm Triệu Lập An ngây ngẩn cả người, cậu chưa từng nhìn thấy qua bộ dạng này của Jack, trong lòng chỗ nào đó giống như bị nhéo đến phát đau, bà mất rồi, chỉ có Jack là giống người thân của cậu, giờ phút này, cậu cũng muốn dựa vào hắn.

Triệu Lập An ôm chặt Jack, đầu nhỏ cọ cọ, “Anh còn có em, chúng ta chính là người nhà.”

Jack nghe được lời này ngừng lại một chút, sau đó thật cẩn thận xoa lưng Triệu Lập An, “An An...”

“Về sau mỗi cái sinh nhật, em đều sẽ tổ chức cho anh.” Triệu Lập An ngẩng đầu nhìn hắn, miệng cười phi thường vui vẻ.

Lúc này trong mắt Jack tràn đầy ôn nhu, phản chiếu với ánh mắt ôn nhu đó tất cả đều là bóng dáng Triệu Lập An.

Lời hứa của người yêu, đối với hắn chính là món quà trân quý nhất.

Hắn cúi đầu, hôn lên đôi môi mềm mại của Triệu Lập An, giữa môi răng không muốn xa rời tràn đầy hương vị của người yêu.

“Anh đói rồi.” Đuôi sói của Jack lộ ra, sau đó hai người xô xô đẩy đẩy nhau lên lầu, bánh kem cùng đồ ăn trên bàn liền như vậy bị lãng quên.

Hai người ở cửa cạnh phòng ngủ hôn môi, Jack một bàn tay chế trụ đầu Triệu Lập An lưu luyến đoạt lấy môi răng, một cái tay khác gấp không chờ nổi mà cởi quần áo Triệu Lập An, lại bị người kia ngăn cản, Triệu Lập An môi hồng hồng, mặt cũng hồng hồng, đẩy Jack hướng phòng tắm mà đi, “Cái kia... Anh đi trước tắm trước đã...”

“Anh chờ không kịp muốn ăn em...” Jack vẻ mặt ủy khuất, nhưng hôm nay Triệu Lập An mặc hắn nói như thế nào cũng không chịu để hắn tới gần, Jack hoài nghi nhìn tiểu khả ái có điểm không thích hợp, cuối cùng vẫn là nhận mệnh theo cậu vào phòng tắm, đi tắm rửa trước

Mười mấy phút sau, Jack quấn khăn tắm dài lau tóc đi ra ngoài, sau đó, hắn thấy, Triệu Lập An trong tay cầm cái đồ vật giống như tai thỏ đùa nghịch, tiếp theo cài lên trên đầu mình.

Người kia nghe được động tĩnh, quay đầu nhìn người đi ra, trên đầu lỗ tai nhỏ cũng một đốn (?) mặt cũng trở nên đỏ, “Cái kia... Em... Em em...” Thật là một tiểu bạch thỏ ngượng ngùng, không nhanh nhẹn nói một câu.

Triệu Lập An mang tai thỏ thực sự đáng yêu, xứng với đôi mắt hồng hồng vô tội của cậu, càng thêm vài phần cảm giác muốn bị người khi dễ.

Jack càng nhìn cậu càng cảm thấy đáng yêu, ý đồ tà ác muốn trêu cậu lại nổi lên. Hắn tiến lại gần, Triệu Lập An không ngồi vững trực tiếp bị hắn ấn ở trên giường, dùng dao thường xuyên nên lòng bàn tay nổi lên một vết chai sạn thật dày, vuốt ve sườn mặt non mịn của Triệu Lập An, giọng nói khàn khàn lại mang theo ý cười không giấu được, “Bảo bối, tính chơi trò gì đây.”

“Em... Không kịp chuẩn bị quà sinh nhật cho anh, cho nên...” Triệu Lập An ngập ngừng, “Cho nên muốn đem chính mình làm quà...”

Triệu Lập An cắn cắn môi, tay chủ động câu lấy cổ hắn, “Vậy anh hiện tại muốn hay không... Bóc quà...”

“Bằng...” Jack nỗ lực hít sâu một ngụm, sau đó ấn đầu Triệu Lập An hôn lên, nhanh chóng công thành lược trì, dây dưa hết sức triền miên ở chiếc lưỡi mềm của Triệu Lập An, không khí còn sót lại cũng bị đoạt lấy, nụ hôn này làm Triệu Lập An nghẹn đỏ mặt, có chút hít thở không thông.

Động tác trên tay Jack cũng không dừng lại, thành thạo đem quần áo Triệu Lập An ném xuống giường, đương nhiên, cái tai thỏ trên đầu kia không thể không để lại, chính mình chỉ quấn một cái khăn tắm cũng tùy tay cởi ra, hai người trần trụi quấn ở bên nhau, tay Jack tùy ý du tẩu ở trên là da bóng loáng của Triệu Lập An, luồng xuống phía dưới, theo vai cổ tuyến, sau đó đến eo, đến rãnh mông, đến... cảm giác có vật xù xù lông gì đó?!

Jack lắp bắp kinh hãi, lưu luyến buông môi Triệu Lập An ra, nhìn ra phía sau, một cái đuôi trắng nhỏ tinh xảo xuất hiện ở giữa rãnh mông của Triệu Lập An, Triệu Lập An mặt đỏ giống như con tôm luộc, “Cái kia là một bộ...” Cậu nhỏ giọng nói, ngượng ngùng muốn chui vào trong chăn trốn, cậu nhìn không thấy cái đuôi phía sau, nhưng loại cảm giác này làm cậu cảm thấy càng thêm thẹn.

Jack mị mị đôi mắt động lòng người, khóe môi câu lên một nụ cười xấu xa, hắn cố ý trêu chọc cái đuôi nhỏ kia, “Vậy thỏ con sẽ vẫy đuôi sao?”

Khuôn mặt nhỏ của Triệu Lập An đỏ bừng, ngoài miệng vẫn là thành thật nói, “Sẽ... Sẽ...”

Sau đó dẩu mông lên, nhẹ nhàng run lên, cái đuôi nhỏ xù xù lông cũng theo cậu cùng nhau lắc lắc. Mặt Triệu Lập An càng đỏ hơn, cậu không nghĩ tới, ở bên nhau lâu như vậy, làm loại sự tình này thế nhưng vẫn là thực thẹn thùng.

Bụng dưới Jack căng thẳng, theo bản năng mà liếm liếm khóe môi.

Bảo bối của hắn, không cần ai dạy cũng hiểu, đáng yêu như vậy.

Jack sờ sờ gương mặt Triệu Lập An, mặt mang theo ý cười nói, “Thỏ con ngoan như vậy, khen thưởng em ăn cà rốt được không?”

Triệu Lập An chớp đôi mắt nhìn nhìn Jack, đột nhiên phản ứng lại lời này của đối phương chính là có ý gì, cậu nhấp nhấp miệng, có chút ngượng ngùng gật gật đầu, sau đó ngoan ngoãn tiến lại gần, quỳ tới giữa hai chân Jack, đem vật phía dưới mà Jack gọi là “cà rốt” kia ngậm vào, dùng một chút kỹ thuật còn có tí trúc trắc học được ở trên mạng thử lấy lòng hắn.

“Ha a...” Jack sảng khoái kêu rên ra tiếng, “Bảo bối em tuyệt quá.” Hai tay của hắn luồng vào trong tóc Triệu Lập An, khiến cho cậu nuốt vào càng sâu, “Ưm...” Triệu Lập An cảm thấy vật trong miệng lại trướng to thêm, thẳng tắp chạm đến yết hầu, làm cậu có chút không chịu nổi, nhưng lại nghe được tiếng Jack khích lệ, liền càng thêm ra sức, dùng đầu lưỡi nhỏ của mình liếm liếm quả cầu phía hai bên, theo đường gân nổi lên chậm rãi liếm láp đi xuống, sau đó ra bên ngoài hít hít (???).

Jack thật sự là không nghĩ tới cậu sẽ đi học chút kỹ xảo này, sảng khoái không chịu được, lại đâm vào rút ra hơn mười lần, sau đó mới bắn ra. Chất lỏng màu trắng  bắn tung tóe trên mặt và bên môi Triệu Lập An, cậu nhìn chằm chằm mặt Jack, cười ha hả, vươn đầu lưỡi nhỏ đỏ tươi nhẹ nhàng liếm lại liếm, nuốt hết tất cả vào bụng

“Mẹ nó... Em đúng là yêu tinh...” Jack nhẫn nại đến độ trên trán nổi đầy gân xanh, hắn một phen buông Triệu Lập An ra, kéo lấy cằm rồi cắn lên trên môi cậu, nảy sinh một ý tà ác, gặm thực nhẹ nhàng, cùng cậu trao đổi nước bọt, thẳng đến khi môi Triệu Lập An bị làm nhục có chút sưng đỏ, hắn mới ngượng ngùng buông ra, tiện đà chôn ở cổ cậu, ở trên ngực thả xuống vài dấu hôn, đi chà đạp hai quả anh đào trước ngực (miêu tả này là tôi thêm vào chứ không phải tác giả =))) ), sau đó ở trên thân thể người yêu lưu lại dấu vết thuộc về chính mình.

Hắn tay kéo tay Triệu Lập An mười ngón đan vào nhau.

Người này, chỉ có thể là của tôi.

Triệu Lập An từ đầu giường lấy gel bôi trơn, bôi một chút ở trên ngón tay, chính mình tự dò xét đi vào, khuếch trương không sai biệt lắm liền lại hướng bên trong thêm một ngón, rõ ràng hai người đã làm như vậy nhiều lần, hậu huyệt cậu lại vẫn như cũ chặt giống hệt lần đầu tiên, “Tốt.” Jack chụp lấy mông Triệu Lập An, ý bảo cậu đổi tư thế.

“Nhưng mà... Đem cái đuôi lấy ra đi.” Nói đoạn Triệu lập an liền muốn đem cái đuôi lấy ra. Jack đè tay cậu lại, trong giọng nói ôn nhu lại là tà ý không thể kháng cự.

“Không được nha. Như vậy thì không phải thỏ con rồi.”

Jack dùng lòng bàn tay đè lại cái đuôi nhỏ, chậm rãi đem cự vật đi vào, thành ruột nháy mắt bị căng ra, cảm giác khẩn trí ấm áp vây quanh tiểu Jack.

Mỗi lần đi vào vào rút ra ngoại trừ dục vọng của Jack, còn có một đoạn xúc cảm lạnh lẽo thổi mạnh vào thành ruột, là cái đuôi lưu lại trong thân thể kia, “Ưm... Có chút kỳ quái... Ah a...” thanh âm Triệu Lập An  có chút run, cổ bởi vì khoái cảm mà hình thành một đường cong tuyệt đẹp.

Jack cúi đầu cắn hầu kết cậu, động tác ra vào dưới thân trở nên nhanh hơn.

“Ư a... Ca ca chậm một chút được không...” Triệu Lập An cong người lên ôm hắn làm nũng, nhưng đổi lấy lại là tần suất ra vào càng cao hơn, bọn họ ở bên nhau thời gian đã lâu, thân thể đối phương đã hết sức quen thuộc, Jack mỗi một lần ra vào đều cố ý ma sát ở trên điểm mẫn cảm nhất của Triệu Lập An, làm cậu giống như bị điện giật, chỉ có thể rên rỉ tiếp thu những khoái cảm như thủy triều kia.
“Gọi lão công.”

Không biết làm bao lâu, Jack rốt cuộc ngừng lại, sau đó bế Triệu Lập An vào phòng tắm, đem cậu đặt ở trên thành bồn rửa mặt, đặt trán lên trên mặt cậu, “Ngoan, bảo bối, nhìn cái đuôi của em xem.”

Triệu Lập An gắt gao ôm cổ hắn, chậm rãi mới dám trợn mắt liếc một cái, “Ưm... Không cần.” cảm thấy rất thẹn, lông xù xù, bởi vì thành ruột co rút lại mà động đậy một chút...

Jack đem cậu để ở trên tường, đem hai chân cậu gác lên trên vai mình, lại bắt đầu một vòng va chạm mới, Triệu Lập An từ trong gương đối diện, rõ ràng nhìn thấy huyệt khẩu mình là như thế nào một lần lại một lần bị cự vật đi vào, nhìn đến cái đuôi ngắn màu trắng run lên. Cậu muốn dùng tay che mặt, nhưng lại bị Jack hai tay bắt chéo sau lưng rồi ấn lên đỉnh đầu, hắn mang theo giọng nói mị hoặc ở bên tai liếm láp vành tai cậu, đầu lưỡi theo vành tai cậu mà đảo quanh.

“Bảo bối, nhìn em xem, rất đáng yêu nha.”

“Ư ư ư... Đừng nói nữa... Ưm a... Chậm một chút...” Cảm thấy vừa thẹn lại vừa sảng khoái, vài giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, trực tiếp bị Jack xoay đầu sang hôn lấy, mắt Triệu lập an hồng hồng, không biết nên nhìn đi nơi nào, dứt khoát nhắm mắt lại, tiếng rên rỉ nhỏ vụn trong miệng cũng bị Jack ngậm lấy môi mà nuốt vào bụng, cậu cũng chỉ có thể gắt gao ôm cổ Jack, tham luyến một chút hương vị của hắn.

Đêm nay, Triệu Lập An bị lăn lộn đến không mở mắt ra được, làm vài lần tới hôn mê bất tỉnh, đến cuối cùng bị ôm đi rửa sạch xong đưa trở lại giường, ở giữa những mơ mơ màng màng ấy vẫn là ôm lấy eo Jack, thanh âm mềm mềm mại mại vang lên ở bên cạnh, “Sinh nhật vui vẻ.”

Jack tỏ vẻ, đây chính là sinh nhật khó quên nhất của hắn.

- End -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro