Bạn trai ghen làm thế nào dỗ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: 吃醋的男友怎么哄

Tác giả: LeoEvan11

Nguồn QT + link gốc: CuoMing / https://archiveofourown.org /works/20682290

- - - - - - - - - - - -- - - - -

-- Bạn trai ghen thì làm thế nào dỗ?

-- Ngồi xuống, tự mình động.

Giải

hòa

cũng

quá

khó

rồi.

Trước khi Vương Nhất Bác lên máy bay, bốn chữ "Cảnh hôn Tru Tiên" vẫn chưa lên hotsearch.

"Chiến ca, em xuống máy bay em sẽ nói cho anh, em ngủ trước đây, quá mệt rồi."

Tiêu Chiến gửi đi một cái biểu cảm cúi đầu đáng yêu — "Biết rồi cún con, mau ngủ mau ngủ, anh ở trong mộng chờ em."

Vương Nhất Bác cảm thấy hài lòng tắt điện thoại, ngồi vào ghế ngủ một giấc.

Đã mấy ngày hắn không có một giấc ngủ đúng nghĩa.

Từ sau khi 《Trần Tình Lệnh》bạo, hắn cùng Tiêu Chiến đều trở thành người bay trên trời, mỗi ngày đều phải trả lời phỏng vấn và quay chương trình, nói không mệt chắc chắn là nói dối.

Vất vả lắm mới có được một ngày nghỉ, hắn liền mượn lý do công tác muốn cùng Tiêu Chiến quay về căn nhà vừa mua cách đây không lâu.

Đó là nhà của hắn và Tiêu Chiến.

Ngón tay Tiêu Chiến vuốt ve chiếc chìa khóa trong túi, khóe miệng khẽ cong lê , tối nay có thể ngủ trong lòng Vương Nhất Bác rồi, thật tốt.

"Chiến. . . . .Chiến ca. . . . ." Tiểu Trương là trợ lý mới, nói không nhiều lắm, vẫn xem như đáng tin cậy, lúc này Tiểu Trương từ phía sau run rẩy đưa điện thoại di động cho Tiêu Chiến, "Hotsearch. . . . ."

Tiêu Chiến nhận lấy điện thoại, hai mắt tối sầm: "Đây là hotsearch gì vậy trời?! Nên giải thích với cún con thế nào!"

Cái này cũng không thể trách anh, cảnh hôn trong phim đều là ở trong kịch bản, hơn nữa cũng không đề cập đến tình cảm, chỉ là môi chạm môi, Tiêu Chiến cũng không để ở trong lòng.

Từ khóa "Cảnh hôn Tru Tiên" đứng đầu hotsearch làm cho da đầu Tiêu Chiến run lên, vẻ mặt anh như đưa dám tự hỏi phải giải thích với Vương Nhất Bác thế nào, càng nghĩ càng chột dạ.

Không báo trước trong kịch bản có cảnh hôn là lỗi của anh, quên nói cho Vương Nhất Bác cũng là lỗi của anh, bạn trai nhỏ nhà mình máu ghen so sánh với giấm Sơn Tây còn mua muốn chua hơn vài phần, sợ rằng anh lại khổ rồi.

Chuyến bay của Vương Nhất Bác cũng không trễ giờ, hắn đè thấp mũ, đeo khẩu trang, lấy điện thoại từ trong túi ra muốn báo bình an với Tiêu Chiến, nhưng vừa mở điện thoại, weibo tự động thông báo tin tức, tay Vương Nhất Bác dừng một chút, mở trang Weibo ra.

Sau một hồi, Vương Nhất Bác cũng không nói chuyện, hung hăng khóa màn hình điện thoại, khí áp toàn thân nháy mắt giảm xuống tám độ, trợ lý bên cạnh bị đông lạnh run cả người.

Tốt lắm, Tiêu Chiến, anh có bản lĩnh lắm.

Vương • thích ăn giấm • dục vọng độc chiếm • Nhất Bác đè lại mũ lần nữa, mặt không chút thay đổi cool ngầu bước ra ngoài.

Vừa kết thúc phỏng vấn Tiêu Chiến liền xem thời gian, trong lòng tính toán Vương Nhất Bác hẳn là tới nơi rồi, gửi mấy tin Wechat cũng không thấy trả lời, trong lòng nóng như lửa đốt, anh tìm một nơi không có ai gọi điện thoại cho Vương Nhất Bác, nhưng vừa vang lên vài tiếng đã bị ngắt, ấn gọi lần nữa liền trực tiếp biến thành tắt máy.

......

Xong rồi.

Tiêu Chiến phiền não cắn ngón tay, vội vã trở lại phòng nghỉ, " Chuyện là, buổi tối hôm nay tôi về nhà ngủ, ngày mai không có lịch quay chứ, ngày mai không cần gọi tôi, tôi. . . . . . ngày mai ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, đừng lo lắng, có việc quan trọng gì cũng đừng gọi điện thoại cho tôi. . ." Lời nói nhanh như bắn đại bác, Tiểu Trương mờ mịt gật gật đầu, nhưng mà — lạ thật, những lời này Tiêu lão sư không phải đã nói với mình rồi sao?

Tục ngữ nói tâm loạn bất do nhân, trong lòng Tiêu Chiến chỉ sợ Vương Nhất Bác tức giận, đã sớm quên rằng anh được mời đi, muốn mỗi ngày đợi Vương Nhất Bác, làm vài vận động "lành mạnh".

Kể từ khi Vương Nhất Bác xem xong Weibo vẫn chưa cười thêm lần nào, máy bay vừa đáp xuống fans đã rất nhiệt tình, cho dù không đáp lại cũng liều mạng la hét.

"Nhất Bác, làm sao vậy?" Vất vả lắm mới đưa hắn lên xe an toàn, người đại diện hỏi một câu, "Cãi nhau với Tiêu lão sư căng lắm hả?"

Vương Nhất Bác nắm chặt điện thoại trong tay, lắc đầu, "Không có việc gì, anh, đưa em quay về Lan Loan đi, cẩn thận tư sinh với cẩu tử."

Người đại diện vừa nghe muốn về Lan Loan cũng thở dài một hơi, "Được, tiểu khu kia tuy rằng an toàn, nhưng cậu với Tiêu lão sư cũng phải chú ý một chút."

"Ừm, được."

Tiêu Chiến về nhà từ sớm, ở trong phòng đi qua đi lại, "Cún con hẳn sẽ về sớm, mình nên giải thích thế nào? Mình thật sự là đã quên mà . . . . ."

"Cạch—" là tiếng mở cửa.

"Vương Nhất Bác —" Tiêu Chiến bất chấp ôm người vào lòng, thậm chí một chân còn treo trên người Vương Nhất Bác, "Anh nhớ em lắm đấy!"

Tức giận của Vương Nhất Bác đã sớm tiêu tan, nhưng mặt vẫn tỏ vẻ bất cần, "Chiến ca, anh xuống trước đi!"

Tiêu Chiến đem mặt chôn ở hõm vai Vương Nhất Bác cọ qua cọ lại, "Em không nhớ anh sao?"

Giỏi lắm, học được cách đánh trống lảng rồi.

Vương Nhất Bác bình tĩnh vỗ vỗ mông Tiêu Chiến, "Em đi tắm rửa trước, chờ em tắm xong anh giải thích cho em nghe."

Người Tiêu Chiến cứng đờ, tay chân đi theo Vương Nhất Bác trở lại phòng ngủ, ngồi trên giường bắt đầu ngẩn người: Nói cái gì đây? Nói là mình không biết có cảnh hôn, hay là nói mình cảm thấy cảnh hôn này không có gì ghê gớm lắm nên quên?

Cảm giác dù có gì nói gì cũng đều bị đánh đòn hahaha.

Tiêu Chiến rất hiểu Vương Nhất Bác, đứa nhỏ đáng ghét này ở trên giường luôn chiếm ưu thế, hận không thể một ngày hai mươi tư giờ đều mây mưa trên giường, nếu thật sự không được, ở trên giường câu dẫn hắn để hắn quên đi chuyện này cũng là một cách tốt.

Đang lúc Tiêu Chiến miên man suy nghĩ, Vương Nhất Bác đã từ phòng tắm đi ra, vì hắn không lấy áo ngủ nên chỉ mặc một chiếc quần jeans lưng thấp, mép quần lót CK thoắt ẩn thoắt hiện.

Hắn bước chân trần dẫm trên thảm trải sàn, giọt nước theo sợi tóc nhỏ xuống, thân trên trần trụi khiến Tiêu Chiến nuốt một ngụm nước miếng.

"Anh, giải thích đi." Vương Nhất Bác tiện tay lấy một lọ nước khoáng, ngửa cổ lên, hầu kết phập phồng, gợi cảm đến tột cùng.

Tiêu Chiến lấy lại tinh thần, thầm mắng chính mình bị mỹ sắc mê hoặc, "Cún con, anh. . . . chỉ là quên thôi, bởi vì anh cảm thấy cảnh hôn này cũng không có liên quan đến tình cảm gì, nó. . . . chỉ là một cái hôn. . . . . . tai nạn mà thôi. . ." Nhìn thấy ánh mắt Vương Nhất Bác, giọng Tiêu Chiến càng ngày càng nhỏ.

Thật lâu sau, Vương Nhất Bác thấp giọng bật cười, "Anh, đây là anh giải thích cho em nghe? Em nghĩ rằng anh muốn lấy đủ loại lý do qua loa tắc trách, nhưng anh lại rất thành thật."

Tiêu Chiến cắn chặt môi dưới, ngây thơ cười: "Anh không thể lừa em, thật sự là anh quên mất, lão công."

Hay lắm, làm sai còn biết gọi lão công, trên giường chưa bao giờ gọi như vậy, anh ơi là anh, hình như em lại tức giận rồi.

Vương Nhất Bác vẫn ra vẻ bình tĩnh, nhưng ánh mắt hắn lại lóe lên, "Em nhớ em có nói rồi, hễ là cảnh diễn thân mật đều phải báo em trước, anh quên là việc của anh. Em rất tức giận việc này, anh biết đấy, anh nhất định phải dỗ em."

Tiêu Chiến đã sớm chuẩn bị tốt, anh liếm liếm môi, sau đó cởi quần áo trước mặt Vương Nhất Bác.

Chỉ chừa lại một chiếc quần lót cùng áo sơ mi thẳng thắn đối mặt với người yêu, da thịt nhẵn nhụi, hai chân thon dài, Vương Nhất Bác đã lâu không cùng anh làm tình, hơi thở của hắn như ngừng lại, chật vật quay đầu đi, kiềm chế dục vọng của chính mình.

Thật muốn đem anh giấu đi, để anh chỉ thuộc về mình hắn.

Thật muốn ngày ngày đêm đêm dùng tinh dịch tưới anh, dạy anh ham muốn những dục vọng nguyên thủy nhất, cho đến khi anh nở rộ dáng vẻ càng thêm tuyệt mỹ.

"Lại đây." Vương Nhất Bác điều chỉnh hô hấp một chút, ung dung ngồi trên giường hai chân bắt chéo, vẫy tay gọi anh.

Thuận tay kéo ra tầng thấp nhất của ngăn tủ bên cạnh người, đủ loại đồ chơi tình dục được đặt gọn gàng bên trong.

"Tự mình khuếch trương cho em xem." Chọn một loại gel bôi trơi hương vị dâu tây, dùng ngón tay chỉ vào người yêu ý bảo tự mình làm.

Ngón chân Tiêu Chiến cong lên, bất an dẫm lên sàn, anh túm lấy áo sơ mi rộng thùng thình trên người ý đồ che lại dương vật của mình, "Ưm . . . Vương Nhất Bác. . ." Anh chậm rãi cọ vào người Vương Nhất Bác, cau mũi.

Vương Nhất Bác vẫn ngồi yên ở đó, kéo anh vào lòng, hơi thở nóng rực kề sát bên tai Tiêu Chiến, khiến anh tê dại ngứa ngáy, "Anh phải tự mình khuếch trương cho em xem." Vừa nói tay vừa luồn vào trong áo sơ mi gảy đầu vú đang vểnh lên.

"Ưm. . . . ." Tiêu Chiến thoải mái ưm một tiếng, vô thức ưỡn ngực đem đầu vú hướng vào tay Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác chỉ lấy tay nhéo đầu ngực một chút liền thu tay về.

Hai đầu vú non nớt màu hồng phấn gồ lên bên dưới lớp so mi mỏng manh, Tiêu Chiến ngồi trên đùi hắn, vặn vẹo eo, đưa tay ôm cổ Vương Nhất Bác, "Nhất Bác. . . . Cún con. . . . sờ nữa. . . . sờ anh lần nữa đi. . . ."

Tiêu Chiến rất chủ động lấy lòng Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác lấy tay bóp cằm anh, hôn xuống cái miệng nhỏ nhắn mê người, đầu lưỡi luồn vào khoang miệng anh liếm mút, hắn đùa giỡn đầu lưỡi thơm mềm kia, nuốt lấy mật dịch của đối phương.

Nụ hôn kịch liệt kéo dài thật lâu, Vương Nhất Bác mới buông anh ra, lúc này não Tiêu Chiến đã choáng váng, sắc mặt hồng hào như vừa uống một chai rượu vang đỏ, người anh mềm oặt dựa vào ngực hắn, anh vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm nước bọt bên môi, làm nũng nói, "Vương Nhất Bác. . . . . sờ. . . . ."

Vương Nhất Bác cách một lớp sơ mi nhào nặn đầu vú anh, lớp vải càng khiến đầu nhũ thêm mẫn, không ngừng cương lên đâm vào lòng bàn tay Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác hôn lên tai người trong lòng, đem quần áo mỏng manh xé thành hai mảnh, người yêu trắng nuột trước mắt, hai bên đầu nhũ bị quần áo ma xát biến thành màu đỏ hồng, dựng đứng lên như muốn người thương yêu nó.

Vương Nhất Bác nhếch môi cười, "Đầu vú của anh không phải cứ sờ là thoả mãn được." Vừa dứt lời, núm vú yếu ớt đã bị hắn ngậm trong miệng tùy ý mút mát đùa bỡn.

Thân thể thực tủy biết vị lập tức phản ứng, cả người Tiêu Chiến run rẩy, tay chạm lồng ngực trần trụi của Vương Nhất Bác, xúc cảm từ da thịt truyền đến đại não làm anh ngứa ngáy không yên.

Cùng lúc đó núm vú bị hút, mật huyệt của Tiêu Chiến cũng bắt đầu chảy ra chất lỏng trong suốt đặc sệt, tất cả đều dính lên quần Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác đùa bỡn đầu vú đang ngậm trong miệng, trong bầu không khí như vậy dương vật ở hạ thân chậm rãi ngẩng đầu lên, chọc vào khe mông Tiêu Chiến.

Cho dù là cách một lớp quần, Tiêu Chiếu cũng có thể cảm nhận được côn thịt Vương Nhất Bác thô dài thế nào, trong lòng anh thầm tính toán, xem ra hôm nay phải cho Vương Nhất Bác thao một trận mới có thể làm hắn nguôi giận.

Quần Vương Nhất Bác làm ướt nhẹp, nhìn không ra là dâm thủy của Tiêu Chiến hay vì côn thịt quá hưng phấn mà tiết dịch.

Vương Nhất Bác dùng sức mút núm vú mẫn cảm đang dựng đứng của Tiêu Chiến, thỉnh thoảng còn dùng ranh năng gặm cắn ma xát, tay hắn lại trượt đến dương vật vì đầu nhũ bị mút mà đang ngẩng cao đầu, cầm lấy không ngừng vuốt ve, làm Tiêu Chiến thở gấp liên tục.

Đang lúc Tiêu Chiến được hầu hạ dục tiên dục tử, Vương Nhất Bác nhả trái cây trong miệng ra, dương dương tự đắc nói, " Ca ca, thực xin lỗi, em quên mất, hồi nãy em nói rồi, nếu anh không chủ động, em sẽ vẫn tức giận đó. "

Tiêu Chiến nức nở một tiếng, miễn cưỡng đem hai đùi quỳ xuống bên sườn Vương Nhất Bác, ngồi ở trên đùi hắn, ôm cổ hắn, " Vương Nhất Bác, anh. . . . không biết. . . . . . . "

Đây là sự thật, mỗi lần hoan ái Tiêu Chiến đều bị người yêu niên hạ thao đến khóc lóc, làm sao anh phải chủ động a?

Vương Nhất Bác nâng cằm anh lên, " Không biết? Vậy thì học. "

Ngón tay hắn vuốt ve da thịt trắng mịn của người trong ngực, " Ngoan, đem gel bôi trơn này bôi lên ngón tay, ngón tay cắm vào tự mình khuếch trương. "

Nói xong hắn để cho Tiêu Chiến nằm thẳng dưới sàn, đem gel bôi trơn đưa cho anh.

Tiêu Chiến nằm trên sàn, hai chân gấp khúc, thịt hoa tùy ý bại lộ dưới ánh mắt Vương Nhất Bác, anh run rẩy vặn nắp gel bôi trơn ra, chất lỏng lạnh lẽo thuận thế chảy trên ngón tay anh, anh cắn môi, đem ngón tay ướt sũng tìm kiếm mật huyệt.

" Ô. . . . . Vương Nhất Bác. . . . . . thật kì quái. . . . . " Ngón tay dừng ở miệng huyệt không dám đi vào, chính là đảo quanh mấy vòng, chỉ mới thế này đã bức ép anh phóng đãng phát ra tiếng rên rỉ.

Vương Nhất Bác nhìn thấy động tác người trước mặt, cười khẽ một tiếng, nắm ngón tay anh đang đảo quanh trước huyệt khẩu cắm vào địa phương tuyệt vời kia.

" Đừng-- " Cảm giác bị ngón tay chính mình gian dâm rất vượt quá luân lý, hai mắt Tiêu Chiến lập tức đầy nước.

Vương Nhất Bác lấy ngón tay hướng bên trong cắm vào, toàn bộ ngón tay anh cuối cùng cũng đi vào hậu huyệt.

Tiêu Chiến từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, Vương Nhất Bác liền chậm rãi trừu sáp.

" A -- ô-- " Lỗ nhỏ chật hẹp dính đầy gel bôi trơn sền sệt, ban đầu còn gian nan thọc ra rút vào, miệng thịt chậm rãi càng ngày càng mềm xốp, nơi đó không tự giác mà chảy ra dịch ruột non, mấp máy muốn ngón tay thao nhanh lên, tốt nhất là chạm đến mỗi một tấc bên trong, làm cho tiểu huyệt ở chỗ sâu nhất bớt ngứa ngáy.

Vương Nhất Bác thấy vậy liền rút tay, để cho Tiêu Chiến tự chơi chính mình một chút.

Tiêu Chiến dần dần biết hưởng thụ, anh đem hai chân kéo đến tận bả vai, lộ ra huyệt khẩu đỏ au, lại duỗi hai ngón tay cắm vào miệng thịt không biết thỏa mãn kia.

" A-- " Anh đột nhiên thở gấp một tiếng, " Vương Nhất Bác. . . . . . Nơi đó. . . . .Thật thoải mái. . . "

Chỉ cần nhẹ nhàng đụng nơi đó một chút sẽ làm cho người anh mềm nhũn, khoái cảm dưới thân chạy dọc theo sống lưng, làm cho anh chỉ có phóng túng mà rên rỉ.

Vương Nhất Bác nhìn thấy người anh sướng đến run rẩy, ngồi xổm xuống, chậm rãi nói, " Chiến ca, không nhớ rõ sao? Nơi mà ngón tay đụng đến, chính là nơi mỗi lần em thao anh thoải mái đến mức phun nước. "

Tiêu Chiến khẽ cắn môi dưới, dồn dập thở gấp, ngón tay lại thử cắm vào địa phương khoái hoạt kia.

" Vương Nhất Bác . . . . A . . . . Chịu không nổi . . . . . " Anh khóc ra, giống như thứ thao mình không phải là mấy ngón tay này, mà là côn thịt Vương Nhất Bác.

Ngón tay ở trong huyệt trừu sáp càng lúc càng nhanh, Tiêu Chiến tưởng tượng Vương Nhất Bác đang thao làm mình, côn thịt hắn không ngừng hướng trong bụng mà đâm, thẳng tới điểm mẫn cảm, sau đó đem tinh dịch bắn đầy tiểu huyệt mình.

" A-- " Giống như thật sự cảm thấy tinh dịch nóng bỏng bắn vào, thắt lưng Tiêu Chiến mạnh mẽ ưỡn một cái, ngón chân đều cuộn tròn lại, từ trong tiểu huyệt phun ra một cỗ xuân thủy lớn, tính khí cũng bắn ra.

Khoái cảm mãnh liệt làm Tiêu Chiến xụi lơ trên sàn.

" Ô . . . Vương Nhất Bác. . . . em chạm vào anh đi. . . . " Tiêu Chiến rên rỉ, duỗi tay lôi kéo quần áo Vương Nhất Bác.

Tiêu Chiến lẩm bẩm làm nũng, phía sau tiểu huyệt chảy ra dâm thủy đều đem thảm làm ướt.

Mắt thấy Tiêu Chiến nhìn hắn chăm chú hạ thân lại nổi lên phản ứng, Vương Nhất Bác cảm thán một chút khối thân thể này đúng là diệu dụng, sau đó nhéo mông anh một cái, cởi quần, tùy ý nhẹ nhàng ngồi trên ghế, côn thịt dựng thẳng giữa không trung. ( Cấm chị nào tưởng tượng đấy nhá :))) )

Nhìn có vẻ giống như ăn ngon lắm, Tiêu Chiến choáng váng nghĩ.

Vương Nhất Bác tựa lưng vào ghế, lười biếng nói với Tiêu Chiến, " Bảo bối nhi, tự mình cưỡi lên, cưỡi lên đây mới có côn thịt ăn. "

Tiêu Chiến đáng thương hề hề nhìn Vương Nhất Bác, dục vọng muốn bị lấp đầy thúc giục anh đứng lên, bám vào thân thể Vương Nhất Bác, hai chân anh dang rộng đặt ở hai bên sườn người kia.

" Ăn hết đi, ngoan. " Vương Nhất Bác cười đến thoải mái, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến run rẩy lấy tay đỡ côn thịt tím đỏ của đối phương nhắm ngay miệng huyệt chính mình, đè xuống thân thể làm cho hậu huyệt non nớt nhạy cảm nhẹ nhàng cọ xát lửa quy đầu lửa nóng dữ tợn, giống như chuồn chuồn nước lướt qua lại cọ vài cái, sau đó lại muốn nếm thử lần nữa đè xuống, đem quy đầu cực đại ăn vào trong cơ thể.

Bị ngón tay chính mình cắm mềm tiểu huyệt ẩm ướt trơn nhẵn, nhất khai nhất hợp muốn cắn chặt đồ vật khiến anh khoái hoạt, nhưng đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến chủ động cưỡi trên người Vương Nhất Bác, ở sâu trong nội tâm vẫn là có chút khẩn trương, huyệt khẩu nuốt quy đầu rồi lại không dám ngồi xuống, sợ hãi bị đồ vật thô dài này chọc thủng.

" Vương Nhất Bác. . . . Anh không được. . . . Anh không vào được. . . Cún con. . .. Em tiến vào được không. . . . . " Tiêu Chiến mắt long lanh đầy nước giống như động vật nhỏ chọc người thương yêu, mềm mại làm nũng ý muốn lừa dối quá quan. ( Ý là lừa để ẻm vô á :)) )

Không thể không nói, thân thể người này quá kì diệu, ngay cả âm thanh lúc làm tình cũng làm cho người ta muốn ngừng mà không được.

Vương Nhất Bác duỗi thẳng eo cắm vào, vươn lưỡi phác họa môi Tiêu Chiến, đến khi cằm kia bị liếm ướt sũng.

Vương Nhất Bác nắm eo anh, dùng âm thanh khêu gợi trêu chọc, " Chiến ca của em phải tự mình ăn hết mới được a. "

Tiêu Chiến ô ô nức nở rên rỉ, " Nhưng mà anh sợ. . . . . . "

Sắc mặt Vương Nhất Bác trầm xuống, cố ý hạ giọng, " Nếu anh không tự mình ăn vào, em sẽ không hết tức giận đâu. "

Tiêu Chiến rầm rì một chút, miệng nhỏ phía dưới ngoan ngoãn nhắm ngay nhục cụ nam nhân, tăng thêm lực đạo chậm rãi cọ mở thịt huyệt sau đó từ từ ngậm vào hạ thể, quy đầu cực đại tách mở thân mình, quy đầu đối phương chảy ra bạch trọc cùng với dâm dịch huyệt khẩu chính mình chen vào nơi ấm nóng mềm mại kia.

" Ha-- " Tiêu Chiến kêu thảm nuốt xuống đồ vật thô dài, hôn cằm Vương Nhất Bác giống như mèo nhỏ liếm sữa, " Quá to rồi. . . . Vương Nhất Bác. . . . Ăn không vô. . . . ."

Vương Nhất Bác bất vi sở động, " Tự mình động, nhanh lên. "

Không chút lưu tình ra lệnh cho Tiêu Chiến trong ngực, trên mặt Vương Nhất Bác lạnh lùng phủ kín dục vọng.

" Ô. . . . . " Tiêu Chiến run rẩy thân mình, bám vào vai Vương Nhất Bác, thử đâm chọc biên độ nhỏ, chờ trong cơ thể thích ứng sự tồn tại của cự vật, chầm chậm nâng mông lên đem quy đầu nhả ra, tận lực chỉnh sửa làm cho cả cây côn thịt đều đi vào trong cơ thể, cao thấp bộ lộng tính khí cứng rắn nóng bỏng kia, chậm rãi đem đồ vật nọ ăn vào càng sâu.

Tiêu Chiến bị thứ này làm cho thần hồn cũng đều mất, tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn, " Thật lớn. . . . Ô. . . . . Vương Nhất Bác. "

" Kêu lão công! "

Vương Nhất Bác híp mắt lại, hai tay bắt lấy thịt mông vừa tròn lại vừa vểnh của đối phương, dùng sức ấn xuống, "phụt" một tiếng, cả cây côn thịt đều chọc tới tiểu huyệt thơm ngon.

" A-- " Tiêu Chiến sảng khoái ngửa cổ lên, đem động mạch yếu ớt nhất của mình bày ra trước mắt nam nhân, Vương Nhất Bác cắn một ngụm lên hầu kết Tiêu Chiến, tinh tế liếm láp.

Khoái cảm khẩn trương bị cắn phá yết hầu cùng khoái cảm hạ thân bị trừu sáp đan chéo vào nhau, Tiêu Chiến nào không dám nghe lời, lúc trước chết cũng gọi giờ lại thuận miệng trôi chảy kêu ra, " . . . . . Lão công. . . . Vương Nhất Bác. . . . . Lão công. . . .A-- "

Bộ dáng Vương Nhất Bác tức giận cũng rất soái a.

Tiêu Chiến theo động tác đâm chọc xóc nảy của Vương Nhất Bác, tâm tư lại bay đi nơi khác.

Vương Nhất Bác chẹp một tiếng, nhéo nhéo cái mũi người trong ngực, động tác trừu sáp cũng từ tốn hơn, " Không chuyên tâm? Vậy vẫn là để bảo bối tự mình động đi. "

Tiêu Chiến vừa bị thao đến sảng khoái, nhưng cái đồ vật kia đột nhiên không hề đỉnh lộng, tiểu huyệt anh thật sự là hư không khó nhịn.

" Vương Nhất Bác. . . . Lão công. . . . Anh động động một chút được không, em biết sai rồi, ô. . . " Tiêu Chiến đỏ mặt bộ dáng thực sự biết sai, làm cho người ta không thể nhẫn tâm từ chối bất cứ yêu cầu gì.

Vương Nhất Bác nhướng mày cười cười, siết chặt eo người trong lòng, " Bảo bối vừa mới suy nghĩ cái gì? "

Tiêu Chiến không nói lời nào, chỉ lo hướng lên người hắn bám víu, Vương Nhất Bác vuốt gáy anh, giống như âu yếu động vật nhỏ vuốt ve anh, " Suy nghĩ cái gì, hử? "

Tiêu Chiến nằm trên người Vương Nhất Bác, khó ở nhéo nhéo một chút, hạ thân đem cái đồ vật đông tây kia nuốt càng sâu, hai người đều đẫm mồ hôi, " Nghĩ cái gì. . . . Anh không có khí lực rồi. . . . Em động động a. . . . "

Vương Nhất Bác nhàn nhạt nói, " Ca ca, em chính là trừng phạt anh a. "

Tiêu Chiến xoay trái xoay phải cũng không chiếm được cái đồ vật kia để an ủi, thở không ra hơi, cắn một ngụm trên vai Vương Nhất Bác, " Vương Nhất Bác em sao lại thế này! Lúc em quay phim truyền hình cũng không phải không có cảnh hôn! Anh còn chưa tìm em tính sổ đâu! "

Con thỏ nóng nảy sẽ cắn người, người xưa đúng là không lừa ta.

Vương Nhất Bác nheo mắt lại, bóp chặt eo Tiêu Chiến đột nhiên mạnh mẽ đỉnh về phía trước, côn thịt ở trong huyệt trừu sáp, đâm ra tiếng nước xì xì, " Ca ca nói cái gì? Lúc em quay cảnh hôn ca ca vẫn chưa có ở với em đâu, hơn nữa đó là em bị nghề nghiệp bắt buộc, đều là vì nuôi đại motor của em, hai việc này có thể giống nhau sao? "

" Ô-- " Tiêu Chiến bị cắm một hơi không ngừng đâm lên, bất lực nằm sấp lên người Vương Nhất Bác đứt quãng rên rỉ, " A. .. . . Vậy. . . . Anh đây cũng là. . . . vì công việc. . . . vì công việc thôi. . . . ."

Mắt thấy ái nhân nhà mình rầm rì ném nồi, Vương Nhất Bác mềm lòng rối tinh rối mù.

" Ca ca ngoan. " Vương Nhất Bác hôn môi Tiêu Chiến một chút, sau đó ôm lấy anh đứng lên cao thấp đỉnh lộng.

" Ngô, a -- " Tiêu huyệt bị tính khí thô dài dâm ngoạn tạo thành một cái động tròn tròn, côn thịt ra ra vào vào đem theo ái dịch chen chúc đi ra, đồng thời, mị thịt hồng hồng cũng bị đồ vật này nọ kéo ra, lại nặng nề tiếng vào chỗ sâu nhất trong cơ thể, phát ra tiếng " phụt phụt " dâm mĩ.

Tiêu Chiến cảm thấy đồ vật trong cơ thể nóng bỏng không chịu nổi, bị hung hăng đâm đến điểm mẫn cảm cơ hồ làm anh kêu cũng không được, chỉ có thể lẩm bẩm bên cổ Vương Nhất Bác.

Không biết bị dâm lộng bao lâu, Tiêu Chiến chỉ cảm thấy tiểu huyệt không ngừng co rút, trước mắt hiện lên một ánh sáng trắng, anh thở hổn hển phát hiện tính khí bắn ra bạch trọc giữa bụng hai người, làm dơ bụng hai người,khoái cảm cao trào làm cho tiểu huyệt của anh càng gắt gao mút chặt côn thịt đối phương.

Vương Nhất Bác gầm nhẹ một tiếng, tính khí đã sắp tới cực hạn, túi trứng phồng lên cơ hồ muốn chen vào huyệt khẩu xinh đẹp đã bị chà đạp một lúc lâu.

Vương Nhất Bác siết chặt thắt lưng Tiêu Chiến mạnh mẽ trừu sáp vài cái, ngay tại trong huyệt anh bắn ra tinh dịch nóng hổi.

" Ô . . . .Thật nhiều. . . ."

Tiêu Chiến cả người mềm yếu nằm trên người Vương Nhất Bác, ngay cả khí lực nói chuyện đều không có, trên người cả hai đều là dấu vết tinh dịch cùng ái dịch, nhìn qua tình sắc dị thường.

Vương Nhất Bác rút tính khí mềm nhũn ra, sau đó trở tay đánh mông người trong ngực, " Ngậm cho tốt, không cho phép chảy ra! "

Tiêu Chiến ngây ra một lúc, tay chân còn treo trên người Vương Nhất Bác, " Nhiều như vậy, anh ngậm không được a ~ " Tuy nói vậy, anh vẫn cố gắng co rút tiểu huyệt, muốn ngăn cản bạch trọc kia chảy ra.

Nhưng chất lỏng như vậy đâu có ngoan ngoãn nghe lời, Tiêu Chiến có thể cảm giác được tinh dịch trong huyệt đang chảy ra.

" Ô . . . Vương Nhất Bác. . . . Kẹp không được. . . . Ô. . . . Anh kẹp không được. . . . " Thanh âm Tiêu Chiến còn mang theo hơi nước, hai mắt mông lung phủ một tầng nước nhìn Vương Nhất Bác, cẩn thận liếm liếm môi mỏng của người này, " Vương Nhất Bác ~ Anh còn muốn ~ Còn muốn em thao anh. "

" Tiểu tao hóa. " Vương Nhất Bác lại tát mông anh một cái, làm cho bạch dịch đang tích trử ở tiểu huyệt Tiêu Chiến phốc phốc phun ra ngoài.

Vương Nhất Bác đem người ôm lên giường, đè lên, đem tính khí lại đứng thẳng hướng về phía tiểu huyệt Tiêu Chiến cắm vào.

Tiểu huyệt đã trải qua một lần thao làm liền không chờ được đem con thịt thô cứng gắt gao bao lấy, không ngừng co rút, quy đầu trướng to đâm tới nơi sâu nhất, khoái cảm mãnh liệt làm Vương Nhất Bác hừ nhẹ một tiếng, hắn cầm eo nhỏ mềm mại, hạ thân dùng sức đỉnh vảo.

" A-- " Tiêu Chiến cầm lấy cánh tay Vương Nhất Bác kêu lên.

Vương Nhất Bác yêu thương chế trụ tay Tiêu Chiến, mười ngón nắm chặt, ưỡn thẳng thắt lưng thao tới, đem tiểu huyệt ngập nước thao đến không ngừng phun nước.

Thịt huyệt non mịn bị côn thịt ma xát thật mạnh, mỗi lần côn thịt hướng bên trong đâm rút đều kéo theo mị thịt hồng hồng ra ngoài, trừ bỏ nước chảy phốc xuy phốc xuy, thời điểm côn thịt tiến vào tiểu huyệt còn có thể mút vào, lúc rời đi lại không ngừng bao lấy.

Tiêu Chiến ở dưới thân hắn theo động tác trừu sáp mà đong đưa, tay không tự giác an ủi tính khí chính mình, sau đó vì cả hai địa phương đều chịu khoái cảm sung sướng mà hạ giọng rên rỉ.

Vương Nhất Bác nhìn thấy bộ dáng Tiêu Chiến một bên bị chính mình cắm vào một bên lại dâm loạn tự an ủi, chỉ cảm thấy tiêu hồn tận xương, côn thịt chôn trong cơ thể anh càng thêm căng trướng, động tác cũng càng thêm thô bạo cuồng nhiệt, Tiêu Chiến cơ hồ bị đỉnh đến mức thụt lùi về phía sau.

Vương Nhất Bác cúi đầu hôn tai anh, hạ thân vẫn tiếp tục ở bên trong trừu sáp, đem hậu huyết ấm nóng đâm đến nước chảy ròng ròng.

Vách tường bị côn thịt lửa nóng hừng hực trừu sáp thao làm, phân bố ra dịch ruột non, bị tính khí đem ra, bắn tung tóe trên ga trải giường.

" A-- Lão công. . . . "

Tiêu Chiến rên rỉ, không nhịn được đem hậu huyệt co rút lại, làm cho người trên thân càng thêm mãnh liệt thao làm.

Cảm giác được tiểu huyệt hung hăng kẹp côn thịt, Vương Nhất Bác lập tức biết chính mình lại thao tới điểm mẫn cảm của Tiêu Chiến rồi.

Vương Nhất Bác đem hai cái đùi của người dưới thân đặt tại khuỷu tay chính mình, tính khí hơi cong xông thẳng đỉnh tới điểm mẫn cảm run run nghiền nát kia làm cho người ta điên cuồng.

" A-- Không được. . . . Lão công! Lão công. . . . Tha em. . . . " Tiêu Chiến cả người run lên, hai đùi gắt gao banh ra, ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lại.

Miệng nhỏ căng chặt nhanh bị côn thịt chống đỡ đến tràn đầy, còn không ngừng phun nước, côn thịt lấp kín tiểu huyệt thao ra từng đợt tiếng nước dâm đãng.

Nơi mẫn cảm nhất của tiểu huyệt bị thao, Tiêu Chiến hoàn toàn chìm trong khoái cảm, anh mở to mắt nai chứa đầy nước, hưởng thụ cảm giác bị khoái cảm này xâm nhập .

Ở trong mắt Vương Nhất Bác, bộ dáng hiện tại của ca ca mê người tới cực điểm, hai bên ngực bị hút đến sưng phồng, phân thân thẳng đứng, thỉnh thoảnh chạm vào bụng nhỏ, đỉnh đầu tràn ra ái dịch chảy xuống khắp nơi, hai chân mở rộng, hậu huyệt phun ra nuốt vào cự vật to lớn, huyệt khẩu ướt sũng, mỗi một lần trừu sáp đều kèm theo tiếng nước dâm mĩ.

Hắn đem Tiêu Chiến vô lực ôm lấy hai chân đem gác lên vai, gia tăng lực đạo thao làm ở hạ thân, " Ca ca, thoải mái sao? "

" Ưm. . . . A . . . . . Chậm một chút. . . . . "

Tiêu Chiến kinh sợ thở gấp, mang theo khóc lóc nức nở cầu hắn chậm một chút.

" Vậy nói cho em biết, thoải mái hay không? " Vương Nhất Bác đang thao làm, lại còn hỏi vấn đề như vậy.

" A. . . . . . . Thoải mái. . . . . . . "

Nghe được ái nhân lãng kêu, Vương Nhất Bác kích động không thôi, đem côn thịt thao thật sâu đến tận hoa tâm, sau đó đem mông thịt ca ca hướng đến côn thịt, " Ca ca anh hút cho tốt . . . "

" A . . . . . .A. . . . . A. . . . . " Tiêu Chiến bị thao đến nói không ra lời, chỉ có thể dùng tiếng rên to để biểu đạt khoái hoạt chính mình.

Anh cả người bị thao đến nhũn ra, ngón tay cầm lấy ga trải giường, ngón chân trắng noãn cũng cuộn lại một chỗ.

Mồ hôi Vương Nhất Bác dính vào mái tóc ẩm ướt của Tiêu Chiến, tính khí ở hậu huyệt lấy tốc độ nhanh hơn trừu sáp, hung hăng nghiền nát điểm mẫn cảm, " Ca ca của em thật sự rất mê người. . . . ."

Tiêu Chiến bị thao làm không ngừng lay động, hậu huyệt bắt đầu cắn chặt, tính khí phía trước bắn ra tinh dịch.

Mà tràng đạo vẫn như cũ mút chặt côn thịt, từng cái đều hết sức đỉnh vào địa phương sâu nhất.

" Lão công. . . . . " Tiêu Chiến bị thao đến khóc lóc mềm nhũn nằm úp sấp kêu lên.

Vương Nhất Bác bị hai chữ này kích thích càng thêm hưng phấn, côn thịt thô to ở trong tiểu huyệt ra ra vào vào, mạnh mẽ thao làm người dưới thân.

Lúc trong cơ thể bị mạnh mẽ bắn vào vài cỗ nhiệt lưu thì Tiêu Chiến lại bắn ra bạch dịch.

Vương Nhất Bác đem tính khí mềm nhũn cẩn thật rút ra, tinh dịch vừa bắn ở chỗ sâu nhất cũng chậm rãi chảy ra, theo tiểu huyệt kéo dài tới ga giường.

Tiêu Chiến làm tổ trong ngực Vương Nhất Bác, " Cún con, em nguôi giận rồi sao? "

Vương Nhất Bác cười cười hôn trán anh, " Thi thoảng tức giận một chút, cảm giác cũng không tồi. "

" Em -- " Cánh môi bị hôn lấy, đem lời muốn nói đều chặn lại trong miệng.

Ca ca, em tức giận là bởi vì quá yêu anh, mặc kệ em giận hay không giận, anh vĩnh viễn đều là của em, đừng nghĩ rời đi.

---- E N D ----

Tôi dịch còn non tay, lần đầu edit h văn có một số từ chưa phù hợp lắm, các chị thông cảm nhé.
Dịch chỉ đúng 70-80% thôi ạ :3




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro