Bình yên của anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng ban mai buổi sớm thật dễ chịu. Nắng lúc này chẳng gay gắt như giữa trưa, cũng không biến mất biệt tăm như buổi tối, nắng vừa mới thức dậy sau một giấc ngủ thật dài, nhẹ nhàng mà ấm áp. Gyuvin tỉnh giấc giữa tiết trời se se lạnh của mùa thu, thoang thoảng đâu đây hương hoa phảng phất bay trong gió đi khắp muôn nơi. Gã mở mắt nhìn người xinh đẹp bên cạnh. Ricky của gã vẫn đang say giấc nồng, chìm trong cơn mơ bồng bềnh. Cánh tay đặt lên trên làm che mất một nửa khuôn mặt, những lọn tóc vàng bồng bềnh rủ xuống làn da trắng trẻo. Giờ gã vẫn thấy thần kì lắm, bên cạnh em một khoảng thời gian dài nhưng gã suốt ngày thấy em tẩy tóc, tóc em chẳng có dấu hiệu khô xơ gì cả, lại còn mềm mượt hơn nữa chứ.

Gã nhìn em ngủ mà mỉm cười nhẹ nhàng. Thật ra cũng chẳng có gì to tát cả, chỉ là em đang ở đây, ngủ trong vòng tay gã, yên bình và không vướng bận lo âu, như vậy đủ để gã muốn mỉm cười. Em từng bảo em thích nụ cười của gã, bởi nó thật đẹp. Nó như một liều thuốc chữa lành cho chính em vậy. Cũng từ đó mà gã cười nhiều hơn, chính em đã khiến gã thấy vui mà đón nhận cuộc sống.

Gã theo thói quen, đặt một nụ hôn trên trán em, thì thầm.

"Nhóc con, dậy đi"

Gã thích gọi em là nhóc con lắm, dù rằng em cao lớn ngang gần bằng với gã nhưng mà em lúc nào cũng vui vẻ nghịch ngợm y hệt một cậu nhóc vậy. Thi thoảng, em sẽ lấy tay ôm trọn hai bên má mà nặn nặn khiến mặt gã méo xệch. Em còn biết gã có máu buồn nên khi gã giận em chuyện gì đó, em thường chọc cho gã cười đến khi nào chịu nguôi giận mới thôi.

Ricky nghe được tiếng gọi, xoay người vòng tay ôm trọn lấy gã, vùi mặt vào ngực gã trong khi mắt nhắm nghiền cùng nhịp thở đều đặn. Em lại ngủ tiếp rồi. Gã lắc đầu có chút cưng chiều, lấy tay vuốt nhẹ mái tóc, kéo lại chăn cho em còn mình ra ngoài ăn sáng để chuẩn bị đi làm.

Khoảng một tiếng sau khi Gyuvin đi đến chỗ làm, em vẫn chưa có dấu hiện muốn thức dậy. Đúng lúc, tiếng chuông báo thức vang lên inh ỏi.

" Dậy dậy, dậy làm bánh sinh nhật cho nhóc bự, muộn rồi"

Nếu như gã gọi em là nhóc con thì em lại thích gọi gã là nhóc bự. Thật ra gã còn nghịch hơn cả em nữa, suốt ngày trêu chọc, thi thoảng đang chờ mua hàng ở siêu thị, gã không chịu đứng yên mà chọt chọt vào cái bụng nhỏ của em, thì em cũng không có vừa, quay ra sờ sờ lại cái bụng của gã. Rồi cả hai cười sảng khoái giữa chốn đông người. Hôm khác thì trong lúc chuẩn bị bước qua vạch kẻ đường để đi sang đầu bên kia, gã ngửa lòng bàn tay ra bảo.

"Hỡi tiểu hoàng tử, chàng có muốn cùng ta nắm tay, vượt qua con đường đầy gian nan này."

"Chàng ơi, con đường đầy gian nan này thì có là gì, em nguyện cùng chàng đi khắp thế gian, thưởng thức thú vui của cuộc đời."

Đấy nhiều lúc thì em cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Người đi đường mà nghe được cuộc hội thoại kia thì cũng nhìn hai đứa với con mắt tò mò nhưng mà em không quan tâm lắm, gã thấy vui thì em vui.

Sau khi tắt chuông, em tỉnh dậy, với tay uống cốc nước mà gã chuẩn bị sẵn cho em mỗi sáng rồi nhanh chóng xuống giường, làm vệ sinh cá nhân. Em biết là gã đã đến công ty rồi. Như thường lệ, gã luôn làm giúp em một phần ăn kèm theo tờ giấy ghi chú bên cạnh. Mà mỗi ngày trong ghi chú lại là một câu khác nhau, nên sáng nào em cũng háo hức đọc xem hắn viết gì. Nhiều lúc em cũng tự hỏi, con người này học ở đâu ra mà lắm chữ thế.

"Ăn sáng ngon miệng nhé. Dấu yêu của anh"

No nê cái bụng, em ra siêu thị gần đó mua đồ. Em hay học thêm món mới và toàn để gã là người ăn đầu tiên. Bình thường em không hay dậy sớm nên gã mới tiện tay nấu đồ ăn sáng cho em, chứ bữa tối toàn em nấu hết đấy. "Em nấu ăn hơi bị đỉnh", gã toàn khen em như vậy.

Em tự tay nhào bột bánh, bỏ vào lò nướng và trang trí. Thật ra, em chưa làm bánh sinh nhật bao giờ nên hơi lo lắng. Em có vẽ lên bánh hình chú cún con, bởi em từng bảo gã giống một bé cún đáng yêu. Ở công ty, ai cũng nhìn gã với hình dạng một con sói, lạnh lùng và không khoan nhượng. Nhiều phụ nữ ngoài kia thích tính cách này của gã nên thường tìm cách tiếp cận, ve vãn thôi. Mấy cô ả đó đâu ngờ được là người đàn ông phong trần mình mê lại có một bé mèo siêu cấp đáng yêu đang chờ ở nhà cùng với sở thích không hề hợp với khuôn mặt đó cho lắm. Như là gã thích gấu bông nên dành nguyên một căn phòng để chứa gấu này, còn rất hay chu môi làm mặt nũng nịu với em lắm nhé. Em gọi đây là Gyuvin phiên bản cún con mà chỉ riêng em được thấy nên em siêu tự hào về điều này luôn.

Khoảng mười một giờ tối, gã mới về đến nhà, em mặc bộ đồ ngủ ra chờ ở cửa. Nguyên một ngày em chuẩn bị đồ ăn và ngồi ở bàn làm việc, hoàn thành nốt những công đoạn cuối cùng của dự án đang dang dở. Em tự nhủ là phải xong trước khi gã về để còn kịp tận hưởng khoảnh khắc tối nay.

Gã gõ cửa phòng căn hộ, không thấy ai lên tiếng trả lời. Gã nghĩ rằng chắc là em mèo của gã lại đang đi chơi bên ngoài rồi. Thế mà chả nhắn cho gã một tiếng nào, về phải phạt mới được. Trong phòng tối om, gã với tay sang bên phải bật công tắc điện.

"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to chồng yêu, happy birthday to nhóc bự"

Em cẩn thận cầm chiếc bánh kem cùng với nến đã được thắp sẵn đem ra. Gã hai mắt rưng rưng, hết nhìn em, nhìn chiếc bánh đáng yêu đến nhìn căn phòng được trang trí tràn ngập nến và hoa hồng. Hương ngọt ngọt từ tinh dầu em mua chiều nay đem đến một cảm giác thật thoải mái, dễ chịu.

"Hình như cách bày trí sinh nhật này lại có chút giống với lễ cầu hôn nhỉ?"- gã bật cười

Em giật mình, nhìn xung quanh, nến được xếp ngay ngắn thành hai hàng, trải một đường dẫn lối từ cửa căn hộ cho đến giữa phòng. Tại đây, một trái tim lớn được trang trí tỉ mỉ bằng hoa hồng, cùng với dòng chữ "love you" thật đặc biệt. Nhìn xa hơn chút, trên giường có vài chú gấu bông được bày ra, toàn đồ mới mà em cất công đi lựa và mua cho gã. Ở bàn ăn, ngoài chai rượu vang còn có vài món ăn nhẹ em kịp chuẩn bị để gã đỡ đói bụng. Sau khi nhìn lại thì quả thật có hơi giống buổi cầu hôn.

Em đỏ mặt, gã vẫn cười. Gã dang bàn tay rộng lớn kéo em vào lòng ôm thật chặt. Hôm nay, gã mệt mỏi hơn mọi ngày. Công việc ở công ty gặp vấn đề với bên đối tác nên phải ở lại họp đến giờ này mới về. Gã vui lắm, chỉ định là về đến nhà ôm nhóc con của gã để đi ngủ, mai đón sinh nhật cùng em người yêu. Ai ngờ được, nhóc con lại chuẩn bị nhiều thứ như thế này. Từ trước đến nay, gã chưa từng hết bất ngờ về những điều em làm. Em toàn chọn ngày tổ chức không giống ai cả. Có hôm mừng sinh nhật thì em tổ chức trước đó cả tuần, hôm kỉ niệm một năm bên nhau thì em làm trễ một hôm. Tóm lại là em không bao giờ làm đúng ngày. Để bao biện cho điều đó thì em toàn bảo như vậy thì gã mới không đoán được em định làm gì. Còn gã, gã toàn chọn làm đúng ngày diễn ra nên thường bị em biết hết. Nhưng mà gã vẫn làm, gã thích những điều ý nghĩa được xảy ra đúng với thời điểm của nó. Nói thế thôi, việc gã có em ở đây vào ngày sinh nhật đã là một điều vô cùng tuyệt vời rồi, gã chẳng dám đòi hỏi nhiều hơn.

Gã lại nhớ đến cái ngày mà em đồng ý hẹn hò, khi đó chúng ta vẫn còn là những sinh viên đại học đong đầy những ước mơ và hoài bão. Chúng ta trở thành một đôi trước ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị từ người khác. Nhưng cũng từ đó, xuất hiện tràn lan những lời bàn tán, chế giễu về một tình yêu được sinh ra chẳng giống với tiêu chuẩn của xã hội. Cả em và gã từng có lúc uất ức đến bật khóc, vì rằng hai đứa đều quá non trẻ để đấu tranh lại với miệng lưỡi người đời. Mỗi bước chân chúng ta đi đều rỉ máu vì gai nhọn, thật may vì đã có lúc biết dừng lại nghỉ ngơi, băng bó cho vết thương chưa lành để bước tiếp. Một chặng hành trình dài, để ở bên nhau suốt bảy năm qua. Bảy năm, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau đi qua những thăng trầm trong cuộc sống, cùng trải nghiệm những điều mới lạ ở thế giới này. Bảy năm qua cho đến tận ngày hôm nay vẫn vẹn nguyên cảm xúc như ban đầu.

Đêm xuống, đất trời gom góp chút may mắn cuối ngày, dành tặng đôi bạn trẻ. Nếu nhìn từ phía dưới tòa nhà, có thể bắt gặp một căn hộ vẫn còn đang sáng đèn, bóng in trên cửa kính chuyển động không ngừng. Chắc hẳn ở đó, có hai con người đang chìm trong không gian của riêng họ, cùng với những câu chuyện về một ngày dài, cùng với những trò đùa tinh nghịch, cùng với những trận cười vui vẻ. Chuông điểm 12h, điều ước sinh nhật năm nay của gã và em xin gửi vào vì sao nhỏ lấp lánh trên bầu trời.

"Nhóc bự, những lời cầu mong trước kia từng thứ một đã trở thành hiện thực. Em chỉ ước anh luôn hạnh phúc và vui vẻ. Đừng chê cười câu chúc của em có phần đơn giản nhé, bởi 365 ngày trôi qua, không có ai trong chúng ta đảm bảo được rằng mọi ngày đều có thể tận hưởng sự thoải mái một cách trọn vẹn, sẽ có những khó khăn, ốm đau bệnh tật. Nên em hy vọng lời chúc của em ngày hôm nay có thể khiến cuộc đời anh trong tương lai giảm bớt nỗi buồn đi một ngày, giảm bớt mệt mỏi đi vài tiếng hay chỉ đơn giản là giảm bớt lo lắng đi một giây là em đã đủ mãn nguyện rồi."

"Cảm ơn nhóc con vì đã đến bên anh vào lúc anh cần em nhất. Em chẳng ngại ngần mà trao đi những cái ôm ấm áp ngày đông, cho anh những an ủi vỗ về mỗi khi trời đổ cơn mưa. Sinh nhật này, chẳng dám cầu mong gì nhiều, chỉ mong rằng chúng ta mãi bên nhau như khoảnh khắc bây giờ, cầu mong cho em và anh lúc nào cũng tràn ngập trong tiếng cười hạnh phúc. Yêu em, bình yên của anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro