chap 19 trúng đạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người đi lên phòng
Hậu: anh hải anh cho em ăn chay hơi lâu rồi đấy
Hải(con) phì cười đến chỗ hậu khoác tay lên cổ hậu
Hải(con): tối đi nha
Hậu: hông em muốn bây giờ và tối luôn
Hải(con): tham quá khủng long ơi (ngắc mũi hậu)
Hậu: không cho thì thôi plè
Hải(con): ai nói không cho nhưng nhẹ thôi hôm bữa làm đau quá trời
Hậu: hôm bữa anh hư hôm nay em sẽ ăn xạch không chừa một thứ gì
Hậu cuối xuống hun hải(con)
Hải(con): um em chưa khóa cửa
Hậu: rồi em đi khóa
Hậu đi khóa cửa và cởi đồ mình và hải ra hun môi hải
Hải(con): um sao em mạnh bạo thế
Hậu: rồi em nhẹ
Hải(con): anh muốn chơi thú nhún à
Hậu: chơi sao anh
Hải(con): thì em ngồi dậy đi
Hai người ngồi dậy hải leo lên người hậu đúc của Hậu vào mình bắt đầu nhún hai chân hải khoác lên eo hậu
Hải(con): em trở về hậu xưa đi có được hông
Hậu: sao vậy anh
Hải(con): hậu xưa chiều anh luôn tươi cười dù dỗi cách mấy cũng không đồi chia tay em giờ cọc cằn ít nói
Hậu: em biết rồi
Hải(con): giờ làm chuyện đó với anh em luôn nưng niu anh sợ anh đau còn giờ em thô bạo
Hậu: em biết rồi cục moe của em
Hải cuối xuống hun chán hậu hậu đặt hải xuống giường nhẹ nhàng thục vào trong hải
Hải(con): a...um...a anh sắp bắn ra rồi
Hậu: anh bắn đi đừng cố kiềm hãm nó
Hải(con): a...um...a sướng quá tiếp đi
Hậu cứ thục vào trong hải hậu dùng tay sờ soạng chân hải khiến hải bắn ra tung tóe hải cứ liên tục nhịp theo hậu
Hải(con): a...um...tối nay làm sống dậy nha anh sướng lắm
Hậu cuối xuống hun trán cổ và ngực những chỗ hậu đi qua không chỗ nào là không đỏ
Hậu: anh thích thì em chiều
Hải(con): người em đầy mồ hôi để anh lau
Hậu: khỏi anh ơi lác nó cũng chảy ra à
Hải(con): moa anh yêu mỗi khủng long này mà khủng long mệt thì để cánh cụt thay cho khủng long đừng chia tay cánh cụt
Hậu: không chia tay cánh cụt
Hải(con): a đau
Hậu: ơ nó trượt nên hơi mạnh anh thông cảm nha
Hải(con): anh biết rồi
Hai người chơi từ 10h sáng đến 13h trưa hai người nằm ôm nhau xem phim vẫn trưa mặt đồ hải nằm nghịch ti hậu
Hậu: anh coi Doraemon đúng hông
Hải(con): đúng ùi
Hậu: ăn bánh không
Hải(con): ăn
Hậu đi lại lấy bánh xé ra cho hải con định đúc hải(con) nhưng hải con không chịu
Hậu: sao thế anh
Hải(con): anh không muốn đúc bằng cách này
Hậu: chừ cánh nào anh
Hải kéo cổ hậu xuống hun môi hậu
Hải(con): hiểu chưa
Hậu: cánh cụt của em nhiều chiêu trò ghê ( nựng má hải)
Hải(con): anh muốn hâm nóng tình cảm thôi mà hông chịu thì thôi (hải phòng má khoanh hai tay lại)
Hậu thấy thế đè hải xuống hun
Hải(con): um chơi kỳ thế
Hậu: ai kêu anh dễ thương làm em rụng tim làm gì
Hải(con): giỏi nịnh (đánh nhẹ vào ngực hậu mà mặt đỏ hết lên)
Hai người đang hạnh phúc thì có 1 dòng tinh nhắn gửi cho hậu hải tò mò ghé đầu vào đọc
Hải(con): em đừng đi nguy hiểm lắm con đó đầy mu mô anh không muốn mất em đâu đừng đi
Hậu: đi mới giải quyết được vấn đề
Hải(con): anh không cho lỡ có chuyện gì anh sống với anh ai cưới anh
Hậu: em đi em sẽ về mà
Hải(con): không chắt đâu
Hậu: chắt em đi với anh nhưng anh không được lộ diện đâu
Hải(con): lành lặn chở về
6h tối my hẹn hậu không chỉ có hải(con) mà còn các anh em nhưng khi lộ diện
Hậu: hẹn tôi ra đây có chuyện gì
My: anh chia tay hải đi
Hậu: không
My: vậy thì anh sống không yên đâu
Đèn em: đại ca cô ta có súng
My: tụi bây
Hậu: lác tao sử từng thằng
My móc súng ra
My: anh có chịu chia tay hải không
Hậu: không
My bắn vào ngực trái của hậu
Hậu: tụi bây về tao kêu bảy dải quyết từng thằng
My: sao mày chưa chết
Hậu: tôi đợi cảnh sát tới bắt cô
Cánh sát ập tới hải chạy ra với hậu hậu đứng không dẫn và quỳ xuống
Hải(con): hậu cố lên cấp cứu sắp tới rồi
Hậu móc trong túi ra 1 cọng dây chuyền đưa cho hải và phun máu ra
Hải(con): đừng ngất em phải tỉnh táo
Hậu: em không sao đừng khóc(giọng hậu càng yếu đi)
Hải(con): anh không khóc
Hậu: giữ lấy em không qua khỏi thì sinh anh hãy quên em đi
Hải(con): em phải sống cấp cứu tới rồi anh diều em
Hậu: em không trụ nổi nữa
Hải(con): gán lên
Hậu: tao giao hải cho mày nha toản chăm sóc hải đừng để hải khóc
Toản: mày là con khủng long của đội không được có chuyện gì hết
Hậu nở 1 nụ cười và ngất đi
Hải(con): hậu mở mắt ra nói chuyện với anh đi
Bệnh viện ba mẹ hậu và hải tới bệnh viện
Hải(con): ba mẹ lên đây làm gì con dâu mà ba mẹ đó đang ở tù đó hậu có chuyện gì con không tha cho ba mẹ đâu
Tòn: mày bình hậu không sao đâu
Ỉn: mày đừng quá bức xúc thế
Hải(con): hậu là người cứu con 2 mạng con có chết con cũng lấy hậu ba mẹ luôn nói tốt con tốt con đấy con dâu ngoan ngoãn của ba mẹ đâu ở đây ba mẹ có đi lộn chỗ không
Ỉn: mày bình tĩnh đi hải hậu không xa mày đâu
Bác sĩ: ai là người nhà của bệnh này Đoàn Văn Hậu
Ba+mẹ(hậu): con tôi sao rồi bác sĩ
Bác sĩ: lúc mổ cậu ấy bị xuất huyết máu mém tử vong bây giờ đã qua cơn nguy kịch
Hải(con): chừng nào tôi có thể vào thâm được
Bác sĩ: bây giờ nhưng ngày mai cậu ấy sẽ tỉnh do vết thương khá là đau tạm thời trong 2 ngày này không để vết thương đụng nước và thay băng thường xuyên không cử động mạnh tôi có cái này rớt ra từ người bệnh nhân
Hải(con): dạ cảm ơn bác sĩ
Lâm: hậu không bỏ mày
Hải(con): ba mẹ về đi ở đây có con với mấy anh lo cho hậu rồi
Ba+mẹ(hậu): ba mẹ mướn khách sạn ở gần đây cho dễ thay ca với con
Hải(con): à hồi nãy có chuyện này
Hải(con) nói nhỏ vào tay ba hậu
Hân: anh hai ơi cho em vào thâm anh hậu đi
Hải(con): mấy người vào thâm my đi ở đây không cần mấy vào
Ba(hải): mày có tin là tao tách mày ra khỏi gia đình không hả
Hải(con): ông luôn dạy tôi phải là người có tình có nghĩa hậu cứu tội 2 mạng ông sinh tôi ra là tôi được sống bây giờ tôi nợ mạng thì tô trả bằng mạng ông mới dừa lòng đúng không
Hậu vì đau nên đã tỉnh định đi ra ngoài thuốc mê còn nên cậu nữa tỉnh nữa mơ
Hậu: anh hải sao anh lớn tiếng với bố mẹ anh như thế
Hải(con): sao em ra đây có đau không vào phòng đi
Hậu: em khát nước em kiếm nước
Hải(con): vào đi lác anh mang nước cho
Hậu: dạ
Hân: anh hậu anh kêu anh hải về lấy vợ đi anh chia tay với ảnh đi
Hậu: anh lại gây với gia đình à
Hải(con): không không
Hân: có đó anh chia tay với hải đi cho hải lấy vợ sinh con
Hải(con): mày im tao táng con my 1 lần tao không ngại táng luôn mày đâu
Hậu lặng lẽ bước vào
Hân: anh về lấy vợ sinh con đi anh hải
Hải(con): đây là bệnh viện tao không nói nữa ba mẹ và mấy anh về đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#0519