Chương 76: Một mảnh mây đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Vân Khởi Vũ cùng Nam Tầm Phong trở lại Thiên vương phủ, bộ dạng hai người như gần như xa làm cho người ta nhìn không rõ, cảm giác bọn họ như là một đôi vợ chồng ân ái, lại hoặc như là không quen lẫn nhau, tuy rằng đi một đường, nhưng vẫn duy trì khoảng cách nhất định.

Quan hệ của hai người thực làm cho người ta nhìn không thấu.

Thiên vương phủ lúc này rất nhiều khuôn mặt lạ hoắc, trong trong ngoài ngoài đều có, thủ vệ, nô bộc, tựa hồ mỗi một nơi, mỗi một cương vị đều thay đổi một ít người mới, mà người cũ vẫn tiếp tục công tác của mình, đơn giản mà nói chính là một phần công hai người làm, kể từ đó, Thiên vương phủ vốn quạnh quẽ nay lại trở nên náo nhiệt, nơi nơi đều là người.

Cộng đồng người vừa mới tiến vương phủ có một đặc điểm, chỉ cần Vân Khởi Vũ vừa xuất hiện liền đem nhất cử nhất động của nàng ghi chép lại, rõ ràng rành mạch, cho dù là một ánh mắt đều không buông tha.

Vân Khởi Vũ từ lúc đi vào đại môn Thiên vương phủ đã bắt đầu cảm thấy cả người không thoải mái, đi tới chỗ nào cũng có thật nhiều ánh mắt xấu nhìn nàng chằm chằm, khiến nàng rất không thích.

Người có thể ở trong Thiên vương phủ xếp vào cơ sở ngầm như vậy, khẳng định có thế lực rất lớn, trừ bỏ Nam Liên công chúa, nàng không thể nghĩ ra được còn có ai sẽ nhàm chán như vậy?

Nam Liên công chúa ~ bọn ta còn chưa động thủ trả thù, thế nhưng công chúa lại ra tay trước. Bất kể như thế nào, thù này nàng nhất định phải báo.

"Nam Tầm Phong, trong nhà của ngươi xuất hiện rất nhiều người không nên xuất hiện, xem ra ngày sau ngươi sẽ không quá nhàm chán." Vân Khởi Vũ âm lãnh trào phúng, trong lời có chuyện.

"Không quá một ngày, bọn hắn sẽ hoàn toàn biến mất." Nam Tầm Phong từ lúc tiến vào đại môn Thiên vương phủ bước đầu tiên liền đối với không khí trong phủ cực kỳ bất mãn, trong lòng đã sớm nghĩ biện pháp giải quyết.

Không ai thích sinh hoạt trong hoàn cảnh bị người giám thị, loại cảm giác này hắn đặc biệt hiểu. Hắn bị Đông Phương Khinh Mộng giám thị hơn mười năm, tuy rằng không biết rõ tình hình, nhưng sau khi chân tướng rõ ràng, hắn hận không thể đem toàn bộ người có liên quan xé nát mặt.

Không chỉ có là Đông Phương Khinh Mộng, cả Thiên Cơ lâu hắn cũng sẽ không bỏ qua.

"Không sai, hi vọng ngày mai sẽ có thay đổi." Vân Khởi Vũ không cùng Nam Tầm Phong nhiều lời, đem ánh mắt chuyển dời đến trên người tỳ nữ một bên làm vệ sinh, âm lãnh nói: "Trở về nói cho Nam Liên công chúa, sự trả thù của ta rất nhanh liền sẽ bắt đầu, mời nàng chuẩn bị sẵn sàng, miễn cho chết như thế nào cũng không biết."

Nàng thật muốn nhìn xem Nam Liên công chúa này có bao nhiêu lợi hại? Công chúa một quốc gia đương nhiên cao quý, nhưng lúc đề cập đến ích lợi quốc gia, cao quý như vậy thường thường là không đáng một đồng.

Tỳ nữ bên ngoài làm vệ sinh, kì thực là giám thị Vân Khởi Vũ, nghe lời nói của Vân Khởi Vũ thì sợ tới mức hoa dung thất sắc, sắc mặt trắng bệch, không biết nên khôi phục như thế nào, liền lăng lăng đứng ở đó bất động, cảm giác không khí chung quanh đều lạnh đến ngưng kết lại.

Nam Liên công chúa là công chúa hoàng thượng thương yêu nhất, là công chúa duy nhất của Nam Thiên quốc, ngay cả hoàng cung đại thần, hoàng tử hoàng tôn đều không dám đắc tội nàng, Vân Khởi Vũ lại dám hại Nam Liên công chúa, đây không phải là tự tìm đường chết sao? Trừ phi Thiên vương nguyện ý dốc hết mọi thứ vì nàng làm chỗ dựa.

Nhưng điều kiện tiên quyết là Thiên vương nguyện ý dốc hết mọi thứ. Nếu Thiên vương không muốn, vậy Vân Khởi Vũ cùng Nam Liên công chúa đánh nhau, không thể nghi ngờ là lấy trứng chọi đá.

Vân Khởi Vũ không để ý tới tỳ nữ kinh sững sờ, nói cho hết lời liền cất bước rời đi, đến Vọng Hoa các.

Nam Tầm Phong cũng không có đi theo, đứng nguyên tại chỗ nhìn Vân Khởi Vũ đi xa sau đó mới theo một phương hướng khác đi, không ai biết hắn muốn đi làm cái gì, nhưng tất cả mọi người có thể cảm giác được, tại Thiên vương phủ bao trùm một mảnh mây đen, bão táp tùy thời có thể sẽ đến.

SB[�y T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro