Chương 87: Long Phụng thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tán Nghi Sinh vào thông báo Ma Gia Tứ Tướng phái Dương Tiễn ứng chiến, Khương Tử Nha đã đích thân ra tiếp. Sau một hồi đánh nhau Dương Tiễn yếu thế Ma Gia Tứ Tướng liền xuất hiện giải vây.

Ma Gia Tứ Tướng nếu không phải nhờ pháp bảo thì cũng không phải làm đối thủ của Khương Tử Nha. Lúc này Dưỡng Tiễn đã đến báo tin Song Nhi tự tử. Bốn người lập tức quay trở về.

Tây Bá Hầu phủ:

Mã Chiêu Đệ vừa nói, còn một bên chống nạnh thở phì phì trừng mắt sư tử bằng đá trong đại sảnh, nàng đối với sư tử bằng đá vừa đấm vừa nói: "Hừ, đáng ghét...! Có người hay không a...! Có người hay không nói cho ta biết tướng công cùng Ma Gia tứ tướng tình huống đến cùng thế nào a...! "

Lâm Chỉ Thanh từ sau sảnh đi ra, nghe được bộ dáng này của nàng bất đắc dĩ cười cười: "Chiêu Đệ, muội đánh hòn đá kia tay không đầu ư? "

"Thanh tỷ tỷ, tỷ tới vừa vặn, mau nói cho ta biết tướng công ta cùng Ma Gia tứ tướng tình huống như thế nào, tướng công hắn đánh thắng hay là đánh thua." Mã Chiêu Đệ vừa thấy Lâm Chỉ Thanh lập tức liền lôi kéo nàng gấp gáp hỏi.

"Đương nhiên là,, không đúng a! Chiêu Đệ, ánh mắt của muội đã tốt rồi. " Lâm Chỉ Thanh cao hứng mà nói.

"Đúng vậy a đúng vậy a, ánh mắt của ta đã tốt rồi, tỷ nhanh nói cho ta biết, tướng công đến cùng thế nào. " Mã Chiêu Đệ cao hứng nói. "Muội đoán đi...!" Lâm Chỉ Thanh đã ra động tác đáp án.

"Ôi, Thanh tỷ tỷ, tỷ đã biết rõ còn đùa giỡn ta, tỷ liền nói cho ta biết Nha Nha của ta rốt cuộc là thắng hay là thua a." Mã Chiêu Đệ mất hứng bĩu môi.

"Đương nhiên là thắng. " Lâm Chỉ Thanh cười nói.

"Thật sự, thật tốt quá, thật tốt quá. " Mã Chiêu Đệ vui vẻ, tại nguyên chỗ khoa tay múa chân.

"Chiêu Đệ. " Khương Tử Nha vừa vặn đi đến, nhìn thấy bóng lưng nàng như thế vui vẻ liền nhẹ giọng kêu lên.

"Nha Nha. " Mã Chiêu Đệ nghe xong là thanh âm của Khương Tử Nha lập tức liền chạy đi qua, cũng mặc kệ sau lưng Khương Tử Nha là Lý Tĩnh Na Tra bọn họ, nàng trực tiếp dùng sức nhảy tới trên người Khương Tử Nha, song chân kẹp lấy eo Khương Tử Nha, hai tay ôm cổ Khương Tử Nha vui vẻ kêu lên: "Nha Nha, chàng đã trở về, ta rất nhớ chàng a...! Chàng có nhớ ta hay không? "

Khương Tử Nha gặp Mã Chiêu Đệ nhiệt tình như vậy có chút ngây ngẩn cả người, nhưng hắn phản ứng so nhanh, một cái tay của hắn đặt ở trên lưng Mã Chiêu Đệ, tay kia nâng chân nàng để ngừa nàng ngã ngược lại, hắn bất đắc dĩ nói: "Chiêu Đệ, cẩn thận một chút, vạn nhất ngã sấp xuống thì làm sao bây giờ."

"Sợ cái gì, không phải có tướng công chàng sao? Hơn nữa ta mới không có như vậy yếu ớt. " Mã Chiêu Đệ bị Khương Tử Nha ôm chỗ so Khương Tử Nha cao không ít, cho nên nói chuyện thời điểm nàng tất nhiên phải cuối đầu mới có thể nhìn xem Khương Tử Nha.

"Chiêu Đệ, ánh mắt nàng tốt rồi. " Khương Tử Nha trông thấy ánh mắt Mã Chiêu Đệ hắn lập tức buông nàng xuống, nhìn xem nàng không xác định nói ra.

"Đúng vậy a! Ánh mắt của ta đã tốt rồi, không những vậy, ta xem so với trước càng thêm tốt a. " Mã Chiêu Đệ đứng vững tại trong ngực Khương Tử Nha vui vẻ nói.

"Sư thúc mẫu, thật vậy chăng? Vậy người thật là song hỷ lâm môn a...! " Na Tra lúc này cao hứng nói.

"Song hỷ lâm môn, thật vậy chăng? Nha Nha ta có, ta có a...! " Mã Chiêu Đệ nghe xong nhãn tình sáng lên, nàng nhìn thấy bụng của mình vui vẻ nói. "Cái này,, thật sự, thật sự đã có! " Khương Tử Nha trực tiếp mộng ép, hắn nhìn chầm chầm nàng.

"Đúng vậy! Vì cái gì ta có chính mình lại không biết! " Mã Chiêu Đệ nghe xong cũng là a...! Về sau liền hung dữ nhìn xem cái Na Tra: "Na Tra, ngươi đứa nhỏ này, tại sao có thể gạt ta đâu! Tự chính mình đã có ta làm sao sẽ không biết, lần sau tại dám nói lung tung, cẩn thận sư thúc mẫu đánh đòn ngươi a...! "

"Sư thúc mẫu, ta vừa rồi không có nói người đã có, là người tự mình nói. " Na Tra phản bác.

"Không phải ngươi vừa mới nói song hỷ lâm môn ư? Chẳng lẽ không là ý này ư?" Mã Chiêu Đệ nhìn xem Na Tra mặt đơn thuần.

"Sư thúc mẫu, ý của ta rõ ràng chính là sư thúc đánh thắng trận cùng mắt người đã hồi phục cái này hai kiện việc vui, người muốn cái gì nữa!" Na Tra mặt mũi tràn đầy xám xịt.

"Thật sao, là ta nghĩ lầm rồi, không có ý tứ a...,. " Mã Chiêu Đệ xin lỗi vò đầu có chút xấu hổ trốn ở sau lưng Khương Tử Nha.

"Chiêu Đệ, lúc trước ta không phải ta đã nói ư? Ta cùng nàng chỉ có mệnh phu thê, sẽ không có con nối dõi, nàng đã quên ư? " Khương Tử Nha bất đắc dĩ lôi kéo Mã Chiêu Đệ lòng nói.

"A...! Tướng công, chàng lúc nào đã từng nói qua a...! Ta sao không nhớ rõ. " Mã Chiêu Đệ nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói ra.

"Lúc đó nàng đều mơ mơ màng màng, ta nghĩ lúc đó nàng có thể đã nghe được, cho nên ta cũng không có... " Khương Tử Nha đem tóc phủ đến bên tai nàng liền nói.

"Vậy sao? Thế nhưng là Nha Nha ta muốn sinh con cho chàng chẳng lẻ không có biện pháp khác sau. " Mã Chiêu Đệ cúi đầu tỏ vẻ mặt yhất vọng.

"Thực xin lỗi. " Ngoại trừ ba chữ kia Khương Tử Nha cũng không biết nói cái gì, hắn cũng muốn cùng nàng có một tiểu hài thế nhưng là hắn cũng không có biện pháp, Khương Tử Nha đem Mã Chiêu Đệ ôm vào trong ngực trên mặt đều là áy náy, là hắn không thể để cho nàng làm mẫu thân, đều là lỗi của hắn. Người ở chỗ này nhìn xem trong nội tâm cũng không chịu nổi, vì cái gì thiên bên trên lại trêu ngươi như vậy, khiến họ cả đời này cũng không thể làm phụ thân mẫu thân, mọi người thở dài một hơi, sau đó chỉ nghe thấy thanh âm Khương Tử Nha sốt ruột, đám bọn họ nghi hoặc trông thấy Khương Tử Nha công ôm ngang Mã Chiêu Đệ đã đi vào phòng, bọn hắn nghi hoặc đi theo.

Gian phòng

"Sư thúc, xảy ra chuyện gì? Sư thúc mẫu làm sao vậy? " Na Tra vừa tiến đến đã nhìn thấy hắn sư thúc ôm sư thúc mẫu cẩn thận đem nhẹ nhàng để tại trên giường, ngồi ở trên mép giường, lập tức tay liền đặt bên trên cổ tay của nàng, mạch nàng giống như......

"Thừa tướng, phu nhân làm sao vậy? "

"Sư thúc, sư thúc mẫu như thế nào? "

Đối với Lý Tĩnh cùng Lôi Chấn Tử mà nói Khương Tử Nha mắt điếc tai ngơ, hắn cẩn thận dò xét mạch lạc, thời gian dần qua mở to mắt, miệng cũng có chút mở ra, không thể tin chằm chằm vào người trên giường, cái này,, đây là hỉ mạch ư, thế nhưng là lúc này hắn có thể rõ ràng cảm nhận được mạch nàng hiện tại không giống mạch của người bình thường.

Mà mạch Chiêu Đệ lúc này nhảy lên với tần suất vô cùng lưu loát, nàng có thai ư, hơn nữa hắn dùng tay chạm đến mạch nàng giống như xoa bóp hạt châu mượt mà giống nhau, vô cùng trơn trượt, còn có cảm giác chạy qua lại, đây thật sự là hỉ mạch...! Không sai...!
Thế nhưng là hắn và Chiêu Đệ không phải là không có con nối dõi ư? Làm sao sẽ...

"Khương Thượng, bổn tọa biết ngươi cùng Mã Chiêu Đệ phu thê tình thâm, lại vì phong thần sự tình càng vất vả. Công lao càng lớn, bổn tọa ban cho các ngươi một đôi long phượng thai, hy vọng ngươi sớm ngày hoàn thành nghiệp lớn. " Thỏa đáng Khương Tử Nha nghĩ mãi mà không rõ, thời điểm một giọng nói lạ lẩm tại tai hắn vang lên, người này chính là Nữ Oa Nương Nương.

"Đa tạ Nữ Oa Nương Nương. " Khương Tử Nha cao hứng cực kỳ, đối cửa ra vào quỳ xuống, những người khác đều không rõ ràng.

"Thừa tướng, người đây là.. "

"Sư thúc, người làm sao vậy. "

Lý Tĩnh Na Tra không rõ ràng cho lắm nhìn xem Khương Tử Nha, Khương Tử Nha đứng lên nhìn xem Lý Tĩnh bọn hắn cười nói: "Không có việc gì, Lý
Tướng quân, ngươi đi tìm Hầu Gia phủ nhân tìm giúp ta hai nha hoàn phải nhanh nhẹn, từ hôm nay trở đi sẽ ở bên cạnh Chiêu Đệ tốt chiếu cố nàng. "

"Vì cái gì a...! " Na Tra hỏi.

"Đúng vậy a! Thừa tướng, có phải hay không phu nhân xảy ra chuyện. " Lý Tĩnh đạo.

"Không có việc gì, chẳng qua là Chiêu Đệ nàng mang thai, cho nên về sau phải cẩn thận một chút. " Khương Tử Nha ngồi ngay ngắn ở trên mép giường, mắt sáng như sao, ôn nhu nhìn chăm chú lên trên giường nữ nhân đang chìm vào giấc ngủ, duỗi tay đem tóc của nàng chỉnh lại.

Cách chăn,mền tay của hắn sờ lấy bụng dưới nàng, trong bụng nàng đang có con của hắn, là con của nàng và hắn, hắn thật sự muốn nàng tỉnh lại, để nàng biết được tin mừng này.

"Thật sự, thật tốt quá. " Na Tra cao hứng cực kỳ.

"Phu nhân mang thai, thừa tướng, người vừa mới không phải nói người cùng phu nhân không có con nối dõi ư? " Lý Tĩnh tò mò hỏi.

"Là Nữ Oa Nương Nương ban cho ta cùng Chiêu Đệ. " Khương Tử Nha cười nói.

"Thì ra là như vậy. " Lý Tĩnh gật đầu.

Mã Chiêu Đệ mở hai mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn xem người bên giường, suy nghĩ thời gian dần qua trở về, nàng nhớ rõ vừa mới vẫn cùng tướng công ở cùng nhau, về sau chính mình giống như đau đầu liền đã bất tỉnh rồi: "Tướng công. "

"Chiêu Đệ, thế nào, có hay không ở đâu không thoải mái đích. " Gặp Mã Chiêu Đệ tỉnh nhưng lại muốn ngồi dậy, Khương Tử Nha tay che chở lưng của nàng đỡ nàng ngồi tựa ở trước ngực mình, "Nàng có biết hay không, trông thấy nàng ngất đi, ta rất lo lắng cho nàng ...! Về sau cho nàng chạy nhảy lung tung nữa. "

Mã Chiêu Đệ bĩu môi: "Thế nhưng là người ta không phải đã quen ư? Ta ngoại trừ những lúc nhàn xhans mới như vậy, còn bình thường ta rất thục nữ. "

"Từ giờ trở đi không thể nhảy nữa có biết hay không? " Khương Tử Nha ngữ khí nghiêm túc.

"A...! Vì cái gì a..." Mã Chiêu Đệ kỳ quái hỏi.

"Chiêu Đệ, ta có một cái tin tức tốt muốn nói cho nàng. " Khương
Tử Nha vịn nàng ngồi xuống.

"Tin tức tốt, tin tức tốt gì a...!" Mã Chiêu Đệ tranh thủ thời gian ngồi xuống sau đó ngẩng đầu rất nghiêm túc nhìn qua tướng công nhà mình. Khương Tử Nha đứng dậy sau đó cúi đầu ngay trán nàng hôn một cái: "Chiêu Đệ, đa tạ nàng. "

Mã Chiêu Đệ mặt đỏ lên ngượng ngùng nói: "Tướng công, tại sao lại hôn ta. "

Khương Tử Nha dở khóc dở cười: "Như thế nào, không được sao?"

Mã Chiêu Đệ cười đến có chút xấu hổ: "Có thể, nhưng là hiện tại là ban ngày, vạn nhất có người tiến đến trông thấy làm sao bây giờ a...! "

Khương Tử Nha cười khẽ, thò tay xoa xoa đầu của nàng: "Nha đầu ngốc!" Sau đó liền đem nàng ôm vào trong ngực nói: "Chiêu Đệ, nàng mang thai, là con của hai chúng ta. "

Mã Chiêu Đệ ngây ngẩn cả người, nửa ngày mới có hơi khó có thể tin, run rẩy thanh âm hỏi: "Tướng công vừa mới chàng...chàng đang ở đây nói cái gì, ta... " Ấp úng cả buổi cũng không có nói ra.

Khương Tử Nha bất đắc dĩ, đành phải nói một lần nữa: "Chiêu Đệ, nàng có tin vui, hơn nữa đã có hơn một tháng. "

Mã Chiêu Đệ vẻ mặt kinh hỉ nhìn bụng của mình, sau đó liền nhảy tới trên người Khương Tử Nha cười nói: "Tướng công, Nha Nha, chúng ta có con, ta muốn làm mẹ, ta muốn làm mẹ. "

Khương Tử Nha cũng thật vui vẻ, nhưng là hắn coi như tỉnh táo, hắn bất đắc dĩ nói: "Chiêu Đệ, mau xuống đây cẩn thận hài tử trong bụng. "

Mã Chiêu Đệ lúc này mới kịp phản ứng, lập tức xuống đứng vững sau sờ sờ bụng của mình: "Bảo Bảo, thật xinh lỗi, mẹ không phải cố ý, ngươi không sao chứ! Tướng công, không phải chàng nói hai người chúng ta không có con nối dõi ư? Con trong bụng ta là từ đâu ra? "

Khương Tử Nha lôi kéo Mã Chiêu Đệ giải thích nói: "Là Nữ Oa nương nương ban cho chúng ta, Chiêu Đệ, không những như vậy trong bụng nàng còn là song thai. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro