Chương 86: Nhầm lẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về phía Triều Ca, Ma Gia Tứ Tướng nhiều thấy Dương Tiễn thân thủ bất phàm liền có ý định gả Song Nhi cho hắn nhưng nàng kiên quyết từ chối. Dương Tiễn đến cuối cùng cũng biết được lí do, thì ra Song Nhi đã yêu Nhị Công Tử của Tây Kỳ Cơ Phát.

Khương Tử Nha bên này trong đại sảnh, Mã Chiêu Đệ ngồi ở bên cạnh, Khương Tử Nha đang tại giúp nàng tháo đi băng gạt, đã đến vòng cuối cùng Khương Tử Nha động tác có nhiều ôn nhu hơn: "Chiêu Đệ, nàng phải từ từ mở mắt, ngàn vạn không thể sốt ruột biết không? "

Mã Chiêu Đệ nói: "Tướng công, ta đã biết. "

Khương Tử Nha thả băng gạc trong tay xuống sau đó liền nhìn xem nàng: "Có thể mở mắt rồi. "

Mã Chiêu Đệ chậm rãi mở ra mắt, trước mắt là một khuôn mặt tuấn tú, tuy nhiên không phải rất rõ ràng nhưng tổng so nhìn không thấy tốt, nàng đưa tay vuốt ve mặt Khương Tử Nha đau lòng nói: "Tướng công, chàng gầy. "

Khương Tử Nha cười nhịn xuống khóe miệng ý hỏi: "Chiêu Đệ, thế nào, nhìn thấy chứ?"

Mã Chiêu Đệ cười gật đầu trung thực nói: "Thấy được, chỉ có điều có chút mơ mơ hồ hồ, không rõ lắm. "

Khương Tử Nha gật đầu: "Vậy là tốt rồi, chờ thêm vài ngày nàng liền có thể hoàn toàn khôi phục. "

"Thật tốt quá, cám ơn tướng công, chàng đối với ta thật tốt. " Mã
Chiêu Đệ gật đầu.

Khương Tử Nha đưa tay cầm lấy tay nàng, rất nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cặp mắt của nàng nói ra: "Đồ ngốc, chúng ta vốn chính là phu thê, giữa phu thê còn nói cám ơn làm gì? "

Mã Chiêu Đệ gật đầu, sau đó hắn liền ôm nàng vào lòng, Khương Tử Nha xoa xoa đầu nàng về sau nghĩ tới điều gì thở dài một hơi, Mã Chiêu Đệ không hiểu hỏi:
"Tướng công, chàng làm sao vậy. "

Khương Tử Nha nói ra: "Lúc trước Nhị công tử bị trọng thương, đến bây giờ còn không có hoàn toàn khôi phục. " Mã Chiêu Đệ hỏi: "Làm sao sẽ tổn thương nặng như vậy. "

Khương Tử Nha giải thích nói: "Còn không phải là vì Song Nhi cô nương
, Nhị công tử lo lắng Song Nhi cô nương cho nên lại để cho Thổ Hành Tôn đi điều tra thoáng một phát, không nghĩ nảy sinh nhìn thấy Song Nhi cô nương cùng Dương Tiễn ôm mhau, Nhị công tử biết được khó thở công tâm liền hộc máu. "

Mã Chiêu Đệ buông ra Khương Tử Nha cau mày nói: "Bất quá ta xem thấy được Song Nhi cô nương vô cùng ưa thích Nhị công tử, Nhị công tử cũng đối Song Nhi cô nương động tình, nếu như bọn họ có thể cùng một chỗ, vậy đối với chúng ta vô cùng có lợi. "

"Lời này nói như thế nào. " Khương Tử Nha đem tóc nàng vén ra sau tai liền hỏi.

Mã Chiêu Đệ dáng tươi cười: "Tướng công, cái này Ma Gia tứ tướng có lẽ rất yêu thương Song Nhi, vì hạnh phúc của Song Nhi, bọn hắn nhất định sẽ đáp để cho Song Nhi gả cho Nhị công tử, đến lúc đó Hầu gia chính là nhạc phụ nhạc mẫu của Song Nhi, cùng Ma Gia Tứ Tướng là thân gia, đến thời điểm đó chính là người một nhà, như vậy cũng không cần đánh chúng ta. "

"Ta như thế nào không nghĩ tới đâu? " Khương Tử Nha nghe xong cảm thấy thập phần có đạo lý.

"Tướng công, ta rất thông minh! " Mã Chiêu Đệ gương mặt có chút xấu xa.

Khương Tử Nha cười khẽ không nói gì.

Mã Chiêu Đệ ngẩng đầu bĩu môi nói: "Tướng công, hôn ta một cái! "

Khương Tử Nha ngón tay nhẹ nhàng tại mũi nàng , sau đó nhẹ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, cúi đầu xuống hôn sâu ở đôi môi của nàng, Mã Chiêu Đệ lập tức vòng tay lên trên cổ của hắn, chủ động hôn lên đôi môi của hắn.

Hai người do hôn sâu diễn biến thành kích hôn, trong đại sảnh nội khí liên tiếp lên cao, hình như có ngọn lửa đang bị đốt cháy, không biết đã qua bao lâu, trong không khí lan tràn trứ ám muội khí tức, lúc này đại sảnh đột nhiên có mấy người đứng tại cửa ra vào, Võ Cát Na Tra Thổ Hành Tôn Lôi Chấn Tử mấy người xấu hổ hiện tại tiến đến cũng không phải, rời đi cũng không phải.

Song phương đôi môi sau khi rời đi Mã Chiêu Đệ tựa ở trong ngực Khương Tử Nha khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ lên, giống như thuần thuần rượu nước mơ, vũ mị mê người.

Khương Tử Nha tay nắm lấy tay nhỏ bé của nàng, cùng nàng năm ngón tay đan xen, hẹp dài ánh mắt trói chặt tại nàng, thanh âm thấp khàn khàn nói: "Xấu hổ."

"Ừm~" Mã Chiêu Đệ đáp nhẹ một tiếng, thanh âm mang theo vài phần khàn khàn, ngước mắt nghễ hướng Khương Tử Nha.

"Có chuyện gì tiến đến nói đi! " Khương Tử Nha cười khẽ sau đó vịn Mã Chiêu Đệ ngồi xuống, về sau gót một chén nước cho nàng, vừa nói vừa đưa nước cho nàng.

Bốn người đi vào Thổ Hành Tôn khai mở vi nói: "Sư thúc, mắt của sư thúc mẫu thế nào, có thể nhìn thấy hay không? "

"Đúng vậy! Sư thúc mẫu người thế nào. " Lôi Chấn Tử cũng giam tâm mà hỏi.

"Bảo bối Na Tra, sư thúc mẫu rất nhớ ngươi...! " Khương Tử Nha đang định mở miệng, đột nhiên hắn cảm thấy nữ nhân trong ngực không còn, chỉ thấy nàng nhanh như chớp tiến lên ôm lấy Võ Cát, Khương Tử Nha bất đắc dĩ lắc đầu.

"Sư mẫu, ta là Võ Cát! " Võ Cát xấu hổ, hắn không nghĩ tới sư mẫu sẽ trực tiếp bổ nhào vào trong lòng ngực của mình, làm hại tay hắn không biết nên đặt chỗ nào.

"Ah. " Mã Chiêu Đệ lập tức buông ra, sau đó lại nhào tới trong ngực Lôi Chấn Tử: "Bảo bối Na Tra, ta rất nhớ ngươi...! "

"Sư thúc mẫu, ta là Lôi Chấn tử. " Lôi Chấn tử xấu hổ đứng ở tại chỗ, nhìn xem mặt Khương Tử Nha đen lại khiến hắn khó xử.

"Bảo bối Na Tra đâu? Tại đâu đó...! Tới đây lại để cho sư thúc mẫu ôm một cái." Mã Chiêu Đệ lập tức buông ra Lôi Chấn Tử, sau đó nhìn xem mọi người, Mã Chiêu Đệ có thể chứng kiến mọi người nhưng lại không rõ lắm, cho nên mới phải ôm sai.

Vốn cho rằng sư thúc mẫu nhận lầm, Na Tra nghe xong lập tức cao hứng, đi đến trước mặt nàng, Mã Chiêu Đệ lúc này vui vẻ ôm Na Tra: "Na Tra, Na Tra, sư thúc mẫu cuối cùng tại trông thấy ngươi rồi, ta rất vui. "

"Sư thúc mẫu, người vui ta không vui chút nào. " Na Tra mất hứng lạnh nhạt nói.

"Như thế nào không vui, ai khi dễ bảo bối của ta Na Tra, nói cho sư thúc mẫu, sư thúc mẫu giúp ngươi đánh hắn. " Mã Chiêu Đệ nghe xong lập tức liền vung tay áo ý định tìm người chọc giận Na Tra.

"Chính là người khi dễ ta. " Na Tra mất hứng nói.

"Ta như thế nào khi dễ ngươi, tại làm sao nhiều người ở bên trong, ta yêu nhất chính là bảo bối Na Tra của ta. " Mã Chiêu Đệ cười cười, sờ đầu Na Tra.

"Thật vậy chăng? Vậy người còn đem ta nhận lầm. " Na Tra bĩu môi.

"Là do mắt ta không thấy rõ, ngươi không nên tức giận." Mã Chiêu Đệ nàng cuối mặt nói.

"Sư thúc mẫu, Na Tra xin lỗi, Na Tra không cố ý.

"Bảo bối Na Tra, sư thúc mẫu đã biết rõ ngươi ngoan nhất, đến đây sư thúc mẫu hôn một cái. " Mã Chiêu Đệ tại Na Tra trên mặt hôn một cái, Na Tra đích trên mặt dáng tươi cười không biết có bao nhiêu sáng lạn.

Khương Tử Nha gặp Mã Chiêu Đệ như thế vui vẻ cũng rất vui nhưng thấy nàng hôn nam nhân khác trong lòng hắn liền cảm thấy khó chịu, nhưng nghĩ lại đã qua lâu mấy ngày chưa từng gặp qua nàng nở nụ cười như vậy,ôi của hắn giác cũng dương đứng lên, đưa thay sờ sờ lấy đầu nàng nói ra: "Chiêu Đệ, để cho Võ Cát Na Tra dẫn nàng đi nghỉ ngơi, khi nào dùng cơm chưa ta sẽ mang đến cho nàng. "

Mã Chiêu Đệ lắc đầu: "Không nên, tướng công, chàng đi đâu vậy mang theo ta được không? " "Ta đi gặp Hầu gia, nói cho họ biết sự tình của Song Nhi cô nương cùng Nhị Công Tử " Khương Tử Nha giải thích nói.

"Song Nhi cô nương cùng Nhị công tử, ta đây cũng muốn đi. " Mã Chiêu Đệ nghe xong cũng nói muốn đi.

"Được rồi. " Khương Tử Nha gật đầu lôi kéo Mã Chiêu Đệ hướng phòng khách mà đi, Na Tra Võ Cát Lôi Chấn Tử Thổ Hành Tôn cũng vội vàng đi theo.

Lại nói Ma Gia tứ tướng bên này, bốn người lại muốn để cho Song Nhi gả cho Dương Tiễn, Dương Tiễn lại nói: "Ta không biết bốn vị tướng quân lúc ấy là thế nào muốn, nhưng là bốn vị tướng quân đem Song Nhi cô nương gả cho Dương Tiễn sự tình chỉ sợ không ổn. "

Ma Lễ Hải nói: "Dương Tiễn, chúng ta đem nữ nhi bảo bối gả cho ngươi, đó là phúc khí của ngươi! "

"Xú tiểu tử ngươi, đúng vậy! Chúng ta Song Nhi nhu thuận linh lỵ, ngươi lại tuổi trẻ tài cao, Dương Tiễn, ngươi ngươi ngươi cũng đừng thẹn thùng, tranh thủ thời gian nhận chúng ta làm nhạc phụ chẳng phải được không? " Ma Lễ Thọ cũng khuyên nhủ.

"Đúng vậy a? Đúng vậy a? " Mặt khác ba người thập phần gật đầu đồng ý.

Dương Tiễn lại nói: "Không không không, bốn vị tướng quân, Dương Tiễn cho tới bây giờ còn không có ý niệm kết hôn trong đầu, sứ mệnh chưa thành những chuyện đó đều không có nghĩ tới, huống chi Song Nhi cô nương nàng đã có người trong lòng. "

Ma Gia tứ tướng nghe xong không biết nói cái gì, một lát sau Ma Lễ Thanh lại ra lệnh: "Dương Tiễn...! Quốc sư đem quyền sanh sát giao cho chúng ta bốn người nhân thủ bên trên, ngươi muốn không mệnh lệnh của chúng ta sao...! "

"Cái này.... "

"Cái này cái gì cái này a...! Ngươi rốt cuộc là phục tùng vẫn hay là không phục theo tranh thủ thời gian cho cái lời nói, nhanh lên. " Ma Lễ Hải không kiên nhẫn nói, hắn chưa từng có gặp một đại nam nhân như thế cứng đầu.

"Bốn vị tướng quân có lệnh, cái kia Dương Tiễn tự nhiên phục tùng. " Dương Tiễn ôm quyền.

"Tốt, thật không ngờ, Dương Tiễn nghe lệnh, ngươi bây giờ liền đi ra ngoài chỉ mặt gọi tên Cơ Phát, chỉ cần đem Cơ Phát giết, như vậy chẳng phải có thể miễn trừ nữ nhi của ta nỗi lo về sau sao? " Ma Lễ Thanh cười nói.

"Bốn vị tướng quân, cái này.. "

"Cái này cái gì cái này a...! Quân lệnh như núi, không phải do ngươi, còn có ta nói cho ngươi biết, ngươi lần này cùng Cơ Phát đơn đả độc đấu, chỉ được thắng, không cho phép bại, còn có một nhất định phải đem đầu hắn mang về, coi như đó là sính lễ đi! " Ma
Lễ Hải lạnh lùng nói.

"Đúng đúng đúng. " Ma Gia tứ tướng mặt khác ba người đều thập phần đồng ý gật đầu.

Tây Bá Hậu phủ đại sảnh:

Trải qua Khương Tử Nha điều trị Cơ Phát tổn thương đã tốt, nhưng tinh thần lại tổn hao không ít, lúc này hắn đang cùng Khương Tử Nha, Mã Chiêu Đệ Lý Tĩnh Lục Thần Hiên Lâm Chỉ Thanh bọn hắn trong đại sảnh, hắn đối Khương Tử Nha cười nói: "Thừa tướng, mấy ngày nay đa tạ thừa tướng chiếu cố. "

Khương Tử Nha đáp lễ cười nói: "Không cần khách khí. "

Lúc này Tán Nghi Sinh đi đến, đối Khương Tử Nha thi lễ: "Thừa tướng. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro