Chương 80: Thương tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khương Tử Nha cùng mọi người vẫn còn ở đại sảnh bàn thế nào mới có thể cứu Chiêu Đệ, thế nhưng là như thế nào cũng không có cách. "Ta có biện pháp có thể cứu thừa tướng phu nhân. " Lúc này Song Nhi đi tới đại sảnh.

Khương Tử Nha nhãn tình sáng lên đang định mở miệng lại bị Cơ Phát trước một bước: "Song Nhi, sao muội lại tới đây. "

"Ta vừa vặn đi ngang qua nơi đây chợt nghe đến các người nói, thừa tướng phu nhân bị bắt. " Song Nhi hồi đáp.

"Đúng vậy! Đúng rồi, Song Nhi muội vừa mới nói có biện pháp có thể cứu phu nhân. "

"Đúng vậy! "

"Song Nhi, có biện pháp nào, muội nói mau a...! "

"Biện pháp gì huynh không cần phải xen vào, ta sẽ đi ngay bây giờ. " Song Nhi cười cười nói xong cũng cao hứng rời đi.

"Chỉ mong Song Nhi cô nương thật sự có thể cứu Chiêu Đệ. " Khương Tử Nha nhìn qua Song Nhi bóng lưng thầm nghĩ.

Song Nhi trở lại quân doanh Triều Ca về sau liền thăm dò được tin tức chiêu
Đệ.

"Phu nhân. " Nhìn xem Mã Chiêu Đệ bị cột vào trên mặt cọc gỗ, hơn nữa trên người tổn thương rõ ràng cho thấy chính là dùng roi đánh, Song Nhi thập phần tức giận, mới thời gian ngắn như vậy đã bị đánh thành như vậy, bất quá may mắn tổn thương không nặng, nàng lập tức cởi bỏ dây trói.

"Phu nhân, cẩn thận. " Mã Chiêu Đệ rời khỏi cọc gỗ liền đứng không vững, thiếu chút nữa liền té xuống, Song Nhi mắt gấp nhanh tay, nhưng là Mã Chiêu Đệ hình như tổn thương có chút nghiêm trọng, cho nên thiếu chút nữa gục tại
trên mặt đất, lúc này một người nam nhân vươn tay ra đem Mã Chiêu Đệ ôm lấy.

"Lục Tướng quân, ngươi tại sao lại ở chỗ này. " Lục Thần Hiên xuất hiện lại để cho Song Nhi chấn động, đồng thời cũng là hết sức nghi hoặc, theo lý mà nói Khương Tử Nha xuất hiện ở nơi đây nàng còn có thể lý giải, thế nhưng là người này xuất hiện ở nơi đây cũng có chút không đúng.

"Đi ra ngoài rồi nói sau! Trước tiên đem Chiêu Đệ cứu ra đi. " Lục Thần Hiên vừa đi vừa nói chuyện.

Bởi vì Song Nhi là con gái của Ma Gia Tứ Tướn, cho nên binh sĩ đám bọn họ đều biết nàng, rời quân doanh cũng không khó, thật là không khéo, vừa đi ra một thời gian ngắn liền gặp Ma Lễ Hải cùng Ma Lễ Hồng, bất quá may mắn Song Nhi lấy ra pháp bảo giả lừa bọn hắn, mà nàng đã sử dụng pháp thuật đem hai người đưa đến Tây Bá Hầu phủ.

Tây Bá Hậu phủ

Khương Tử Nha trong đại sảnh đi tới đi lui, hắn thập phần lộ lắng cho an nguy Chiêu Đệ, cũng đã hai canh giờ, vẫn là không có tin tức

"Thừa tướng, người đừng lo tâm, phu nhân nhất định sẽ không có chuyện gì đâu. " Cơ Phát ở một bên khích lệ.

"Đúng vậy a! Sư thúc, người đừng sốt ruột, nói không chừng sư thúc mẫu sẽ lập tức đã trở về. " Na Tra cũng nói đến.

"Đúng vậy a! Sư thúc, người cũng đừng quá sốt ruột . " Lôi Chấn Tử Thổ Hành Tôn cũng khích lệ đến. "Cái này cũng đã hai canh giờ, ngươi kêu ta sao có thể không sốt ruột! Còn ngươi nữa Thổ Hành Tôn, Na Tra lần này dám làm chủ mang Chiêu Đệ đi trộm pháp bảo, bổn tướng lần này đánh các ngươi hai mươi quân côn để răng đe cho người khác. " Khương Tử Nha nghiêm túc nói đến.

A...! Sư thúc, là sư thúc mẫu bảo ta đi, ta.. " Thổ Hành Tôn thập phần ủy khuất nói, cũng không phải hắn muốn đi, là Mã Chiêu Đệ lại để cho hắn đi.

"Nếu như không phải ngươi, Chiêu Đệ như thế nào lại bị bắt, là không phải cảm thấy hai mươi quân côn quá ít, " Khương Tử Nha ánh mắt lập tức lạnh xuống.

"Không phải, sư thúc. " Thổ Hành Tôn cảm giác mình ủy khuất sắp chết, sớm biết như vậy sẽ không mang sư thúc mẫu đi, a...! Sư thúc mẫu người nhất định phải làm thật nhiều món ăn ngon đền bù tổn thất cho ta, nếu không thật là ủy khuất cho ta.

"Tốt lắm, ngươi bây giờ ngay lập tức đi lĩnh hai mươi quân côn cho ta! "
Khương Tử Nha biết tính cách rõ Mã Chiêu Đệ, mặc dù không phải Thổ Hành Tôn sai, nhưng là nhất định phải phạt nếu không sẽ không nhớ lâu.

Cơ Phát Thổ Hành Tôn Lôi Chấn tử muốn cầu xin, nhưng là không có kết quả.

"Dạ, sư thúc. "

"...,. " Thổ Hành Tôn Na Tra hai người vừa định đi lĩnh hai mươi quân côn, Mã Chiêu Đệ toàn thân đều là máu được Lục Thần Hiên liền ôm tiến đến, thanh âm Mã Chiêu Đệ mặc dù nhỏ, nhưng là trong đại sảnh mỗi người đều nghe, nàng bị thương hơn nữa tổn thương không nhẹ.

"Chiêu Đệ, sư thúc mẫu, sư mẫu, phu nhân. " Mọi người thập phần vui, cũng là rất lo lắng, rốt cục đã trở về, bất quá tại sao là Lục Tướng quân lại mang phu nhân trở về, hơn nữa còn là ôm, nhìn về phía Khương Tử Nha.

Khương Tử Nha vốn vui vẻ Chiêu Đệ đã trở về, nhưng khi nhìn trứ Lục Thần Hiên như vậy ôm thê tử của mình, trong nội tâm nhịn không được, hơn nữa Mã Chiêu Đệ đầu còn tựa ở trong ngực của hắn đôi má đỏ rực, không biết là thẹn thùng hay là miệng vết thương đau khiến đôi má đỏ lên. "Khương thừa tướng, có thời gian ghen không bằng mang Chiêu Đệ đi bôi thuốc, nàng có thể bị thương không nhẹ. " Lục Thần Hiên nhìn xem Khương Tử Nha cùng kẻ đần giống nhau sắc mặt có chút lúng túng, cũng không phải hắn nguyện ý ôm, là người trong ngực tổn thương quá nặng đi, hơn nữa hắn đã từng thề, đời này ngoại trừ Lâm Chỉ Thanh sẽ không có như vậy ôm qua nữ nhân khác, nhưng đây là lần thứ hai ôm Mã Chiêu Đệ. Hắn nhìn Khương Tử Nha trong lòng mất hứng, chính mình còn không nguyện ý ôm đâu?

Khương Tử Nha sắc mặt càng thêm khó coi, hắn tự tay tiếp nhận Mã Chiêu Đệ sau đó rời đi, lúc này Cơ Phát mở miệng: "Lục Tướng quân, ngươi đi cứu phu nhân không có bị thương chứ! "

Lục Thần Hiên không để ý tới Cơ Phát ngược lại là nhìn xem Cơ Phát, trong ánh mắt của hắn nhìn đến, thế nhưng là không có, nửa thiên hắn mới phản ứng tới đối Cơ Phát nói: "Nhị công tử, cứu Chiêu Đệ không phải ta, mà là Song Nhi cô nương. "

Cơ Phát khó hiểu: "Song Nhi, vậy người đâu? "

"Không biết, Nhị công tử, Song Nhi cô nương nàng chính là nghĩa nữ của Ma Gia Tứ Tướng, lần này nàng đã lừa ngươi, chẳng lẽ trong lòng của ngươi không có gì nói ư? " Lục Thần Hiên lời nói khí nhàn nhạt, tuy nhiên lại làm cho người ta nghe được có chút hả hê.

"Song Nhi là con gái của Ma Gia Tứ Tướng, làm sao có thể. "
Cơ Phát không thể tin nhìn xem Lục Thần Hiên, kỳ thật hắn rất tin tưởng
Song Nhi, lần thứ nhất gặp mặt tuy nàng trêu đùa chính mình, thế nhưng là lần thứ hai gặp mặt phát hiện cô bé này có chút bướng bỉnh, không nhận thua, lần thứ ba chính mình đem nàng giới thiệu cho cha mẹ, nếu như nàng là con gái Ma Gia tứ tướng, chẵng lẻ nàng muốn giúp Ma Gia Tứ Tướng nghe ngóng tin tức.

"Nhị công tử, ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi thích nàng ấy ư? " Lục Thần Hiên nhìn xem Cơ Phát trong giọng nói nghi vấn lại để cho hắn sững sờ: "Ta,, ta.. "

"Nhị công tử, ta cho ngươi một ngày cân nhắc, ngày mai ta sẽ hỏi ngươi một lần nữa. " Lục Thần Hiên một mực khí định thần nhàn nhìn hắn, xem Cơ Phát cả buổi không nói lời nào, hắn liền híp híp mắt,
"Hy vọng đáp án của ngươi là sẽ đúng với nội tâm của mình. " Nói xong liền rời khỏi đại sảnh.

Về phần Song Nhi bị Ma Gia Tứ Tướng mang về doanh trướng, hơn nữa còn để cho binh sĩ trông coi, không cho nàng đi ra ngoài, Song Nhi như thế nào ngoan ngoãn cam chịu số phận, nhưng là vừa không có cách nào đi ra ngoài, hơn nữa, đối Cơ Phát còn có chút sự tình, Song Nhi đã là đau nhức nội tâm, bốn vị phụ thân như vậy mà không hiểu nàng, điều này làm cho nội tâm nàng càng thêm khổ sở, chỉ có mỗi ngày trốn ở doanh trướng của mình ở bên trong, ai cũng không gặp.

Hơn nữa Phí Trọng Vưu Hồn hai người từ khi theo Tây Kỳ đến quân doanh Triều Ca, hơn nữa liền lén rời khỏi trở về hoàng cung, bọn hắn đi trước gặp Hồ Tiên Nhi ý định làm cho nàng giúp mình tại trước mặt Trụ Vương nói tốt, quả nhiên Trụ Vương tha thứ bọn hắn,,
Cũng nói không tốt về Ma Gia Tứ Tướng, còn nói Song Nhi thích Cơ Phát, Trụ Vương nghe xong giận dữ cũng lại để lệnh cho Ma Gia Tứ Tướng nhanh đánh hạ Tây Kỳ, nếu không liền xách đầu đến gặp hắn.

Văn thái sư tuy nhiên tin tưởng Ma Gia Tứ Tướng bọn hắn, nhưng là mệnh lệnh Trụ Vương không dám không nghe, vì vậy gật đầu đáp ứng, về tới trong phủ hắn liền dùng bồ câu đưa tin cho Ma Gia tứ tướng để cho bọn họ nhanh công hạ Tây Kỳ.

Núi Ngọc Tuyền

Dương Tiễn một mình tại Động Kim Hà bên ngoài luyện võ công, thế nhưng là không có một binh khí thích hợp cho hắn, Ngọc Đỉnh chân sư phụ của hắn đã từng mỗi lần kiện binh khí đều có chủ nhân của mình, về sau liền cho Dương
Tiển xuống núi, cũng lại để cho hắn đi theo hướng của Tây Kỳ, còn nói cho hắn biết người hắn muốn tìm đang nắm giữ thiên thư.

Mã Chiêu Đệ là nhìn xem Khương Tử Nha ôm nàng trở về phòng, Khương Tử Nha để cho nàng ngồi ở bên giường, thấy nàng nhìn mình vẻ mặt chăm chú có chút tức giận, được rồi, ai kêu tiểu thê tử mê hắn đâu? Khương Tử Nha lấy ra thuốc định giúp nàng bôi, tại mã bên cạnh Mã Chiêu Đệ đưa tay phải ra chuẩn bị cỡi đai lưng của Mã Chiêu Đệ
, mã chiêu đệ một phát bắt được tay Khương Tử Nha, "Tướng công, chàng muốn làm gì? "

Khương Tử Nha dở khóc dở cười: "Còn có thể làm gì, giúp nàng bôi thuốc...! " "Tướng công, chàng đi ra ngoài đi, ta tự chính mình làm cũng được. " Tuy nói Mã Chiêu Đệ bình thường khá lớn gan, nhưng là cái này râtz rõ ràng, vẫn là sẽ lộ ra vẻ ngại ngùng.

Khương Tử Nha thấy nàng như vậy thẹn thùng, khóe miệng đã tạo thành đường cong, còn trêu ghẹo nàng nói: "Chiêu Đệ, nàng bình thường không phải rất can đảm ư? Như thế nào lúc này lại thẹn thùng. "

Mã Chiêu Đệ biết rõ hắn chỉ chính là cái gì: "Tướng công,, chàng giễu cợt ta, chàng mau đi ra ngoài, đi ra ngoài, " Mã Chiêu Đệ bắt đầu duỗi tay muốn đẩy ra Khương Tử Nha, thế nhưng là nàng cái này đẩy liền chạm miệng vết thương, lập tức lại để cho mã chiêu đệ không khỏi phát ra âm thanh đâu đớn

Khương Tử Nha cố định trụ Chiêu Đệ nói: "Được rồi, nàng đừng cử động, cẩn thận lại chạm đến miệng vết thương. "

Mã Chiêu Đệ vẫn cảm thấy không tốt lắm, cái này ban ngày mà lại vạn nhất có người vào thì làm sao bây giờ a...! "Thế nhưng là tướng công, có thể là... "

Khương Tử Nha xấu xa cười nói: "Đừng nhưng là, Chiêu Đệ, chúng ta là vợ chồng, hơn nữa, khắp người nàng đều là của ta, nàng toàn thân cao thấp ta chỗ nào chưa thấy qua, không có hôn qua, còn xấu hổ cái gì. "

Mã Chiêu Đệ bị Khương Tử Nha nói mặt càng đỏ hơn: "Tướng công, chàng vô sỉ. "

"Cái này vô sỉ, Chiêu Đệ, ta có thể nhớ rõ mấy ngày hôm trước bổi sáng nàng càng vô sỉ đâu! " Mấy ngày hôm trước buổi sáng hắn là bị Mã
Chiêu Đệ hôn cho tỉnh, bị nàng hôn như vậy, Khương Tử Nha trực tiếp đem người nàng cởi hết đã muốn một lần lại một lần, hắn còn nhớ rõ Mã Chiêu Đệ lúc ấy rất hối hận.

"Chàng... " Mã Chiêu Đệ xấu hổ đến cổ, nàng cúi đầu lhông dám nhìn Khương Tử Nha, kỳ thật buổi sáng hôm đó nàng cũng không phải là cố ý, chẳng qua là bị Khương Tử Nha cho suất đã đến, ai kêu đẹp làm gì, nàng nhịn không được khi mới hôn hắn thật không ngờ Khương Tử Nha vậy mà tại buổi sáng liền trực tiếp đem mình đè xuống.

"Tốt rồi, ta trước giúp nàng bôi thuốc. " Nói xong Khương Tử Nha liền đưa tay rút lấy đai lưng của nàng. Lần này Mã Chiêu Đệ cũng không có ngăn cản, mà là cúi đầu không dám xem Khương Tử Nha, Khương Tử Nha thấy buồn cười lắc đầu, rất nhanh quần áo nàng đã bị Khương Tử Nha cởi sạch, Khương Tử Nha xem trứ Mã Chiêu Đệ trên người đều là miệng vết thương do roi gây ra, rất là đau lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro