Chương 52: Nhận lầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khương Tử Nha lập tức gia nhập, gọi ra Đả Thần Tiên, Na Tra cũng chạy tới, có Khương Tử Nha Na Tra gia nhập,
Thân Công Báo Hồ Tiên Nhi ba người liền bỏ chạy.

Khương Tử Nha bọn hắn thu hồi vũ khí, Na Tra vẻ mặt tức giận nói ra: "Đáng giận, lại để cho bọn hắn cho chạy thoát."

Khương Tử Nha bất đắc dĩ nói ra: "Được rồi, trốn được rồi nhất thời, cũng trốn không thoát cả đời, trước buông tha bọn hắn! "

Hách thành chủ cũng chạy tới, gặp Lục Thần hiên cùng Mã Chiêu Đệ bị thương liền hỏi: "Đây là có chuyện gì a...! "

Cao Hòa tiến lên nâng dậy Lục Thần Hiên hỏi: "Thần hiên, đến cùng có chuyện gì phát sinh. "

Lục Thần Hiên lại phòng phật không có nghe được giống nhau, con mắt một mực đều tại người trước mặt, là nàng ư? Người đó cũng là ngây ngẩn cả người, mình là không phải nhìn lầm rồi, chồng của nàng tại sao lại ở chỗ này, cái này nhất định giả dối, chẳng qua là hắn cùng trượng phu nàng lớn lên giống nhau, hắn không phải Lục Thần Hiên.
Không sai, Lục Thần Hiên chính là trượng phu của nàng, hắn cũng là nửa tháng trước cũng đã đi tới nơi này, hắn chỉ nhớ rõ lúc Lâm Chỉ Thanh đi làm, về sau liền nhận được điện thoại, hắn đem con giao cho bảo mẫu, tự mình lái xe đi ra, tuy nhiên lại ở nửa đường lại bị một chiếc xe tông vào, tỉnh lại là đã tại phủ của Nam Bá Hầu, về sau hiểu rõ tình huống mới biết được, nguyên lai chính mình đã vượt qua, nửa năm qua này, hắn rất nhớ Lâm Chỉ Thanh, rất nhớ rất nhớ.

Khương Tử Nha chạy đến bên cạnh Mã Chiêu Đệ, đem thân thể nàng ôm lấy, giúp nàng bắt mạch, về sau liền cho nàng ăn vào một viên đan dược, chờ nàng tỉnh lại, không bao lâu nàng liền mở mắt: "Tướng công. "

Khương Tử Nha đem nàng một lần nữa ôm vào trong ngực: "Không có việc gì là tốt rồi, về sau không cho phép nàng chạy loạn biết không? "

Mã Chiêu Đệ cười khẽ gật gật đầu, về sau liền nhìn về phía Lục Thần Hiên: "Tướng công, là Lục công tử đã cứu ta. "

Khương Tử Nha đem Mã Chiêu Đệ nâng dậy đối Lục Thần hiên cảm kích nói: "
Đa tạ Lục công tử xuất thủ cứu thê tử ta, Tử Nha thập phần cảm kích."

Lục Thần Hiên lại đối Hách thành chủ cười lạnh nói: "Hách thành chủ, con gái ngươi nhát gan không nhỏ. "

Hách thành chủ nghi hoặc: "Thần Hiên, đó là ý gì. "

Lục Thần Hiên không nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hách Lan, về sau lại thâm tình nhìn một chút Thanh y nữ tử đã đi ra, Hách Lan nhìn thấy Khương Tử Nha đối Mã Chiêu Đệ tốt như vậy, nàng nhìn qua Khương Tử Nha hỏi: "Khương thừa tướng, nàng là phu nhân của người. "

Khương Tử Nha gật đầu, về sau liền đối Hách thành chủ: "Hách thành chủ, Chiêu Đệ thân thể nàng vốn không tốt, hiện tại lại bị thương, cho nên Tử Nha muốn tại quý phủ quấy rầy một buổi tối, không biết thành chủ có thể đáp ứng. "

Hách thành chủ mỉm cười gật đầu, về sau lệnh cho hạ nhân chuẩn bị gian phòng, để cho bọn họ ở đây. Đã canh bốn , Tây Sương gian phòng vẫn sáng đèn, Hách Lan ôm một con mèo ngồi ở bên giường ngẩn người, nghĩ đến lúc vừa rồi Khương Tử Nha đối Mã Chiêu Đệ ôn nhu trong nội tâm thập phần khó chịu.

Đột nhiên cửa gian phòng có người ở gõ cửa.

Hách Lan biết là ai mở miệng nói: "Cha, người vào đi! Cửa không có khóa. "

"Lan nhi, như thế nào muộn như vậy còn không nghỉ ngơi a...! " Hách thành chủ, gặp Hách Lan trên mặt có chút ít tái nhợt, hắn ân cần hỏi han. Hách Lan miễn cưỡng đối với phụ thân chính mình cười: "Cha, ta ngủ không được. "

"Cha cũng ngủ không được, gặp ngươi gian phòng đèn sáng, cho nên sang đây xem sao. " Hách thành chủ đi đến trước mặt Hách Lan.

"Cha, người cảm thấy Khương thừa tướng hắn thế nào. " Hách lan đột nhiên mở miệng hỏi.

"Khương thừa tướng, Lan nhi, ngươi như thế nào đột nhiên hỏi cái này, hẳn là ngươi để mắt Khương thừa tướng. " Hách thành chủ hết sức kinh ngạc, Khương thừa tướng thế nhưng là có phu nhân, chính mình không có khả năng đem nhi nữ gả cho người khác làm tiểu thiếp.

"Cha, con gái hỏi người Khương thừa tướng là người như thế nào, người như thế nào nói cái này. " Hách Lan bị cha của mình nói trúng liền ngượng ngùng không thôi.

"Lan nhi, Khương thừa tướng làm người chính trực, tuổi còn trẻ coi như vậy đã là thừa tướng, đích thật là một người tài hoa xuất chúng chẳng qua là hắn đã có vợ. " Hách thành chủ có chút tiếc hận nói. "Cha, ta đây nên làm cái gì bây giờ,... " Hách lan bổ nhào vào trong ngực Hách thành chủ khóc lên.

Hách thành chủ vỗ nữ nhi an ủi nói: "Lan nhi, sớm là nên quên hắn a! "

Hách lan lắc đầu kiên trì nói: "Không, cha, ta không nên quên hắn, cha, chỉ cần có thể để cho ta ở lại bên cạnh của hắn, làm thiếp ta đều không quan tâm. "

Hách thành chủ đau lòng, con gái hắn làm sao sẽ làm cho nàng làm thiếp đâu: "Lan Nhi, ngươi không nên như vậy ngài ấy là sẽ không đáp ứng. "

"Cha, ta thích khương thừa tướng, hắn lớn lên tuấn tú như vậy, hơn nữa lại như vậy có tài hoa, con gái nhất định phải gả cho hắn. "

"Lan nhi. " Hách thành chủ còn muốn khích lệ.

"Cha, người liền theo ta được không, từ nhỏ đến lớn, người hiểu rõ nhất nữ nhi, ngươdi nên đáp ứng con gái được không, nếu như khương thừa tướng không đáp ứng, vậy ngươi hay dùng việc kết minh uy hiếp hắn, Khương thừa tướng sẽ không phải vì nàng mà từ bỏ việc cùng chúng ta kết minh. "

Hách thành chủ có chút mất hứng, đối Hách Lan cả giận nói: "Lan nhi, ngươi tại sao có thể lại đem kết minh uy hiếp hắn, ngươi cũng đã biết cùng Tây Kỳ bọn hắn kết minh chuyện này có bao nhiêu trọng yếu. "

"Ta mặc kệ, cha, nếu người không đồng ý ta sẽ rời đi. "

"Lan nhi, phụ thân đáp ứng ngươi, ngươi ngàn vạn không nên làm chuyện ngủ ngốc...! "

"Cám ơn cha. "

"Vậy ngươi sớm nghỉ ngơi. "

"Ta đã biết. " Ra khỏi phòng, Hách thành chủ về tới gian phòng chính mình, có thể hắn chính là ngủ không được, một bên uống trà, trong nội tâm có chút sợ, chính mình chỉ có Hách Lan cái này một đứa con gái, từ nhỏ đến lớn cái gì đều dựa vào nàng, từ nhỏ đến lớn gây không ít họa, mình cũng là thập phần bất đắc dĩ, đánh chửi chính mình không nỡ, hiện tại nhi nữ lớn hơn, lại trở nên như thế điêu ngoa kiêu ngạo.

"Ai..." Hách thành chủ thở dài một hơi.

Đông sương phòng

"Chiêu Đệ, hiện tại cảm giác thế nào, trên người còn khó chịu hay không? " Khương Tử Nha mặc áo ngủ mỏng ngồi ở trên giường trong ngực còn ôm
Mã Chiêu Đệ.

"Tướng công, ta không sao, chàng không cần lo lắng. " Mã chiêu
Đệ nhắm mắt lại, hai tay ôm thật chặc eo Khương Tử Nha.

"Chiêu Đệ, nàng làm sao vậy, có phải là có tâm sự gì hay không...! " Cảm giác được Chiêu Đệ phản ứng, Khương Tử Nha hỏi.

"Không có...! Làm sao vậy. " Mã chiêu đệ sửng sốt trong chốc lát, nhưng là rất nhanh kịp phản ứng, nàng lắc đầu.

"Chiêu Đệ, chúng ta là vợ chồng, cái gì không thể nói. " Khương Tử Nha bất đắc dĩ nói.

"Tướng công, chàng cảm thấy Hách Lan cô nương thế nào? " Mã chiêu Đệ ly rời đi vòng tay ôm ấp của Khương Tử Nha, nhìn qua Khương Tử Nha hỏi.

"Hách Lan cô nương, nàng như thế nào đột nhiên hỏi cái này. " Tuy nhiên biết rõ hách Lan cô nương đối với chính mình có ý tứ, nhưng là Khương Tử Nha không quan tâm.

"Tướng công, Hách Lan cô nương nàng thích chàng, chẳng lẽ chàng không biết?" Chiêu Đệ cúi đầu.

"Ta biết rõ. " Tử Nha đem Chiêu Đệ một lần nữa ôm vào trong ngực mình.

"Vậy là chàng không phải cũng.. " Chiêu Đệ không dám nói tiếp nữa, nàng thật sự sợ hãi, sợ Khương Tử Nha sẽ thích Hách Lan.

"Nha đầu ngốc, đầu óc nàng ở bên trong là cái gì vậy...! " Khương Tử Nha trùng trùng điệp điệp điểm một cái mũi của nàng, cũng không ngừng xoa xoa. "Nàng là thiên kim của Hách thành chủ, lớn lên lại xinh đẹp như vậy, chàng ưa thích nàng cũng phải. " Mã chiêu đệ không biết khi nào nước mắt đã rơi.

"Nha đầu ngốc, ta lúc nào nói ưa thích nàng, đừng khóc. " Khương Tử Nha lấy tay lau nước mắt của nàng.

"Tướng công, không việc gì đâu, nếu như chàng thật sự ưa thích nàng, ta cũng sẽ không để ý, từ xưa đến nay nam nhân tam thê tứ thiếp không phải là chuyện bình thường ư? " Mã Chiêu Đệ tuy nhiên nói như vậy, nhưng là nước mắt của nàng bán đứng chính mình.

"Chiêu Đệ, Tử Nha đối tốt với nàng, nàng không biết sao? Xuộc đời này có nàng một người là đủ. " Đem Mã Chiêu Đệ đẩy ra khỏi ngực chính mình, ánh mắt nhìn qua nàng, tay vuốt ve đôi má Chiêu Đệ.

"Ta biết rõ, chỉ là của ta sợ hãi. " Chiêu Đệ gật đầu, ánh mắt nhìn qua Tử Nha, nước mắt cũng không kiềm được tức giận rơi xuống.

"Nha đầu ngốc, ta và nàng kết hôn lâu như vậy, ta đối với ngươi nàng tâm ý nàng vẫn không rõ ư? Cho dù cô ấy rất xinh đẹp thud cùng ta có quan hệ gì đâu, trong lòng của ta chỉ có nàng, ta chỉ muốn suy nhất nàng. " "A..... "

Khương Tử Nha hai tay bắt lấy vai nàng hôn lên môi nàng, Chiêu Đệ bị hù, hai tay thiếp ngực của hắn.

"Về sau không bao giờ... nữa nói như vậy, biết không? " Về sau Tử Nha thả Chiêu Đệ ra, môi rời nàng chỉ có năm phân.

"Đã biết. " Chiêu Đệ ngượng ngùng gật đầu, Khương Tử Nha vì nàng lau nước mắt: "Tốt rồi, trời cũng không còn sớm, sớm chút ngủ đi! "

Mã Chiêu Đệ đột nhiên mở miệng nói: "Tướng công, ta cảm thấy được Hách Lan cô nương nàng không phải đơn thuần như vậy. "

Khương Tử Nha có chút nghi vấn: "Vì cái gì nói như vậy. "

Mã Chiêu Đệ nhàn nhạt mở miệng: "Tướng công, ta nói chàng hứa không tức giận a...! Ta hôm nay lúc vừa gặp được Hách Lan cô nương, nàng đang bị Hồ Tiên Nhi bọn hắn vây quanh, ta cứu được nàng, thế nhưng là nàng lại đẩy ta. "

Khương Tử Nha vừa mới bắt đầu cảm thấy không có gì, nghe được Hách Lan đẩy nàng, ánh mắt của hắn lạnh xuống, chậm rãi nói ra: "Bởi vì Hách Lan tiểu thư đẩy nàng, cho nên nàng mới bị thương. "

Mã chiêu đệ gật gật đầu: "Ta cảm thấy được Hách lan tiểu thư nàng không đơn giản, nàng thích chàng, hôm nay sau khi ăn cơm tối, ta xem thấy ánh mắt của nàng không hề cam tâm, ta lo Hách thành chủ sẽ dùng việc kết minh uy hiếp chàng lấy con gái hắn. "

Khương Tử Nha khóe môi câu dẫn ra một nụ cười lạnh: "Làm nàng bị thương, còn nghĩ tới ta lấy cô ta, mơ tưởng, hắn cho rằng dùng kết minh sự tình có thể uy hiếp ta sao? " Về sau liền đem Mã Chiêu Đệ đặt ở dưới thân hăn, ánh mắt thiết tha nhìn nàng ôn nhu nói: "Ta chỉ lấy một người, chỉ yêu một người. "

Mã Chiêu Đệ trong lòng nhất thời ấm áp, nàng có chút không yên lòng nói ra: "Vạn nhất bọn hắn thật sự dùng kết minh uy hiếp chàng thì làm sao bây giờ, chuyện này trọng yếu như vậy. "

Khương Tử Nha khóe môi giơ lên, thần bí nói ra: "Yên tâm, kết minh là nhất định được, bây giờ còn không phải lúc." Mã Chiêu Đệ bĩu môi: "Cái gì lại thần bí như vậy. "

Khương Tử Nha dáng tươi cười, hắn cúi đầu chạm lấy môi nàng, nàng liền phản kháng dùng sức đưa hắn đẩy ra: "Tướng công, cái này không phải là nhà chúng ta, sẽ bị người khác nghe được. "

"Sợ cái gì, chúng ta là vợ chồng. " Khương Tử Nha cúi đầu lại một lần nữa hôn xuống.

"Tướng công, đừng..., đợi khi về nhà được không. " Mã Chiêu Đệ hướng hắn năn nỉ.

"Không được. " Khương Tử Nha đích trong ánh mắt nhìn qua là giấu không được, sau liền chỉ một ngón tay ngay tại trong phòng bày kết giới, hắn cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.

"Nha Nha, đừng, đừng, nơi này là Hách Thành. " Mã chiêu đệ vẫn là không muốn, nơi đây cũng không phải gian phòng của mình, như vậy tại trong nhà người khác làm loại chuyện này là không nên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro