Chương 3: Lần đầu gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế nhưng là tiểu thư. " Tiểu thư đồng muốn phản bác vài câu, thế nhưng là
gặp Mã Chiêu Đệ ánh mắt kia đành phải không dám nói.

Mã Chiêu Đệ gặp tiểu thư đồng không nói, mới hài lòng cười, về sau con mắt nhìn sang đám đông đằng kia, không khỏi nghiêng mắt nhìn khá tốt, cái này thoáng nhìn mắt của nàng gốc tử đều nhanh rơi xuống , tâm ở bên trong kích động nói: "Oa, suất, suất, quá đẹp trai xuất sắc rồi, chẳng lẽ hắn chính là người mà  Thanh nhi tỷ tỷ nói rất đẹp trai a, quả thực là quá đẹp trai xuất sắc rồi. "

"Tiểu thư, hắn không phải là người Thanh nhi tiểu thư nói sao . " Tiểu thư đồng nhìn xuống Mã Chiêu Đệ xem đám đông đang tụ tập. Chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi tự cho mình là thầy tướng số ư? "

Mã Chiêu Đệ ánh mắt mới từ Khương Tử Nha trên người kịp phản ứng,
Suy nghĩ một lúc, nàng đi tới, xếp hàng chờ đợi, ánh mắt của nàng một mực nhìn qua Khương Tử Nha.

Động tác kia, cái thanh âm kia, cho dù là gương mặt đó, ta đây liền muốn thử xem hắn là người như thế nào, nếu như
là người tốt, ta không phải hắn không lấy chồng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mắt thấy là trời đã tối, Mã Chiêu Đệ mười phần sốt ruột, nàng hôm nay lúc đi ra ngoài không có nói cho cha mẹ biết, nếu như nàng cơm tối lúc đó vẫn không có trở về, bọn họ nhất định sẽ lo lắng.

Mã Chiêu Đệ bắt đầu vội vàng, nàng nhanh chạy tới trên ghế liền ngồi : " Cái kia không có ý tứ, đúng vậy a! Trước hừng đông ta nhất định phải về nhà, nếu không cha mẹ ta sẽ đánh chết ta, ngươi trước tiên có thể cho xem cho ta trước được hay không?

Khương Tử Nha nhìn xem Mã Chiêu Đệ dáng vẻ xuất thần, trên đời này làm sao còn có đẹp như thế nam tử, nửa ngày Khương Tử Nha mới bừng tỉnh gật gật đầu: " Được, công tử là muốn xem gì?

Mã Chiêu Đệ nghe được Khương Tử Nha thanh âm đã xuất thần, một hồi lâu mới phản ứng được, có chút ngượng ngùng trả lời: " Ta muốn xem nhân duyên."

"Được. " Khương Tử Nha gật gật đầu về sau liền đưa tay nói: "Công Tử mời đưa tay cho ta xem thoáng một phát. "

"Được. " Mã chiêu đệ do dự một chút gật gật đầu về sau liền đưa tay đặt ở trên tay  Khương Tử Nha

Khương Tử Nha nhìn một chút tay Mã Chiêu Đệ, rất nhanh liền xem ra vấn đề, hắn không thể tin, có chút kinh ngạc nhìn Mã Chiêu Đệ: "Ngươi là nữ tử. "

"Đúng vậy. " Mã Chiêu Đệ cũng không có dấu hắn, có chút thẹn thùng hướng hắn gật gật đầu.

"Tốt, cô nương chờ một chút. " Khương Tử Nha không biết vì cái gì nhìn xem Mã Chiêu Đệ cái kia liền khuôn mặt nhỏ nhắn cảm thấy xấu hổ trong nội tâm tim đập có chút nhanh,
Cả buổi mới bắt đầu được.

"Thế nào, công tử. " Gặp Khương Tử Nha cả buổi cũng không có phản ứng, hắn lông mày cũng vặn đến cùng một chỗ, Mã Chiêu Đệ khẩn trương hỏi.

Khương Tử Nha lúc này mới thả tay nàng xuống, đối Mã Chiêu Đệ có lỗi nói: "Thật không có ý tứ, cô nương, giống như có người ngăn cản tại hạ, cho nên tại hạ là coi không ra. "

"Coi không ra. " Mã Chiêu Đệ có chút giật mình, Thanh tỷ tỷ nói hắn coi không ra ta còn không tin, nhưng là bây giờ, Mã Chiêu Đệ cười hỏi: "Công tử không phải coi không ra, mà là quan tâm nhiều tức sẽ bị loạn! "

"..... " Bị Mã Chiêu Đệ nói đúng, Khương Tử Nha có chút không có ý tứ.

"Ha ha, công tử, chúng ta còn có thể gặp mặt. " Mã Chiêu Đệ nở nụ cười hai cái liền đứng dậy rời đi.

"Chúng ta thật sự hội ngộ ư? " Nhìn xem Mã Chiêu Đệ bóng lưng
Khương Tử Nha có chút không muốn, thẳng đến Mã Chiêu Đệ bóng lưng biến mất
Mới thu hồi ánh mắt: "Người kế tiếp. "

Tại cách đó không xa có hai nữ tử nhìn qua đây hết thảy, một xanh một tím, hai người kia chính là Lâm Chỉ Thanh cùng Tử Ngọc, Lâm Chỉ Thanh
Trong mắt tràn đầy vui vẻ, trong nội tâm đối Khương Tử Nha đích phản ứng thoả mãn cực kì: "Tử Ngọc, Tỷ Can thừa tướng có lẽ đã hồi triều không dưới ba ngày! "

Tử Ngọc nhàn nhạt đích thanh âm truyền đến: "Đúng vậy, tiểu thư. "

Lâm Chỉ Thanh cười nói: "Xem ra đã thành công, Tử Ngọc, mau cùng bọn họ trở về. "
"Dạ tiểu thư. " Tử Ngọc liền đi theo sau lưng Lâm Chỉ Thanh.

Vài ngày sau Phượng Thanh Thanh cùng Ngọc khánh hai người đi vào Triều Ca
Nội thành, Phượng Thanh thanh gặp Ngọc Khánh biến thành bộ dạng một người mặc tang phục
Liền hỏi: "Ngọc Khánh! Muội như thế nào biến thành cái dạng này a...! "

Ngọc Khánh khinh thân trả lời nói ra:khó có được cơ hộ ly khai Hiên Viên cổ mộ, hơn nữa nhân gian y phục trên người không đẹp mắt một chút nào, thế nhưng là  vừa rồi muội trông thấy một nữ nhân ăn mặc thành như vậy, cảm thấy rất mới lạ a. "

Phượng Thanh thanh có chút im lặng nói: "Muội thật đúng là không có kiến thức! Vừa rồi người kia trượng phu đã chết, vừa đi vừa khóc muội còn cảm thấy mới lạ! "

Ai nha! Nhị tỷ, muội không nhìn không ít nhiều nữ tử mặc ý phục cách ăn mặc của bọn đều không có đặc biệt gì, cách ăn mặc thành như vậy muội còn cảm thấy rất đặc biệt. " Nói xong ngọc khánh liền thấy được quầy bói toán của Khương Tử Nha, có rất nhiều người đang xếp hàng, nàng rất ngạc nhiên liền đối với Phượng Thanh Thanh nói: "Nhị tỷ chúng ta đi qua bên kia xem một chút đi! "

Phượng Thanh Thanh cũng nhìn một chút Khương Tử Nha, nàng khinh thường nói: "Người kia a...bất quá là cái giang hồ thuật sĩ, hết ăn lại uống chính là lừa gạt mà thôi! "

"Hết ăn lại uống? Nếu như hắn chỉ là một cái hết ăn lại uống giang hồ thuật sĩ lừa gạt, tại sao có nhiều người như vậy đến muốn cho hắn lừa gạt đến như vậy! "

"Đến đến, rút linh ký, rãi thánh quẻ, không linh không lấy tiền...! " Khương Tử Nha bên người đích một cái tiểu tử đích thanh âm vang lên.

"Coi không trúng không lấy tiền, ta cũng đi xem sao " Ngọc khánh hiếu kỳ
tâm mạnh mẽ nói nàng cũng muốn đi xem bói, liền đối với Phượng Thanh Thanh nói: "Nhị tỷ, tỷ vào cung trước, chơi đã rồi muội sẽ đến gặp tỷ. "

"Được rồi! Vậy muội cẩn thận một chút." Phượng Thanh Thanh nói rõ nàng phải chú ý an toàn sau đó liền đi.

Phượng Thanh Thanh rời đi Ngọc Khánh liền hướng Khương Tử Nha quầy hàng đi tới....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro