Chương 15: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này Lâm Chỉ Thanh trong tay bưng đồ ăn đi vào gian phòng Mã Chiêu Đệ Khương Tử Nha, nàng đang định gõ cửa đi vào chợt nghe đến lời Mã Chiêu Đệ nói, nàng không khỏi lắc đầu gõ cửa: "
Chiêu Đệ, tỷ có thể vào không? "

Mã Chiêu Đệ nghe xong lập tức liền từ trên giường đứng lên: "Thanh tỷ tỷ, cửa không có khóa, tỷ cứ vào a. "

Lâm Chỉ Thanh nở nụ cười nàng bưng đồ ăn tiến tới để lên bàn, Mã Chiêu Đệ thấy liền hỏi: "Thanh tỷ tỷ, đây là cái gì a...! "

Lâm Chỉ Thanh cười nói: "Đây là món ăn ở chỗ ta, có muốn nếm thử. "

Mã Chiêu Đệ nghi hoặc  nhìn qua đồ ăn trước mắt: "Thanh tỷ tỷ, cái này là gì a...! Có thể ăn ư? "

Lâm Chỉ Thanh gật đầu, nàng đem một ít bột bánh hình tròn màu trắng để tại trong tay của mình, lại đem nguyênliệu đặt ở trên miếng bánh, lại cho một ít xì-dầu tán chung quanh, sau đó gói kỹ đưa cho Mã Chiêu Đệ, trong miệng nói ra: "Đương nhiên có thể a...! Muội nếm thoáng một phát hương vị cũng không tệ lắm a. "

Mã Chiêu Đệ lập tức cắn một cái, mắt liền sáng lên về sau liền chậm rãi, từng ngụm từng ngụm hướng trong miệng, trong miệng còn nói: " Ăn ngon, ăn quá ngon, muội chưa từng có nếm qua món ăn ngon như vậy, Thanh tỷ tỷ, đây là cái gì a...! "

Gặp Mã Chiêu Đệ như vậy nàng lại cầm lên một mảnh bột trắng đặt ở tay mình, Mã Chiêu Đệ hỏi như vậy Lâm Chỉ Thanh tiếp tục trong tay động tác nói: "Cái này quê hương của chúng ta gọi bánh cuốn, trước đem bột mì thêm nước làm thành từng miếng, về sau đêm các loại thịt cùng rau băm nhuyễn, sau đó đem thịt chưng chín, muốn ăn thì dùng bột bánh gói thịt băm chung quanh lại để một ít xì-dầu, như vậy hương vị sẽ rất ngon a. " Lâm Chỉ Thanh đem bánh chính mình gói kỹ đưa cho Chiêu Đệ.

Mã chiêu đệ lập tức tiếp nhận bắt đầu ăn, Lâm Chỉ Thanh thấy cũng vui vẻ, rất nhanh nàng đã ăn hết một nửa, Lâm Chỉ Thanh mở miệng hỏi: "Chiêu Đệ, mấy ngày nay muội hạnh phúc ư? "

Mã Chiêu Đệ sửng sốt một chút ăn hết trong tay cái này mới gật gật đầu nói: "Ừm, rất hạnh phúc, tướng công đối với muội rất tốt, cũng rất thương muội, thế nhưng là muội cuối cùng cảm thấy tướng công có điều gì đó gạt muội. "

Lâm Chỉ Thanh sửng sốt một chút, nhưng là nàng rất nhanh kịp phản ứng: "Chiêu đệ, vì cái gì nói như vậy. "

Mã Chiêu Đệ tiếp tục nói: "Muội cũng không biết, lần kia tỉnh lại về sau muội đã cảm thấy mình là đang nằm mơ, thế nhưng là chính là tướng công đối với muội quá tốt cho nên muội cảm giác không chân thực. "

Lâm Chỉ Thanh cười trả lời: "Chiêu Đệ, bình thường Khương Tử Nha đối muội lạnh như băng, muội là liền thương tâm, hiện tại Khương Tử Nha đối với muội tốt thì muội lại cảm thấy không chân thực, muội đang ở đây nghĩ lung tung cái gì a...! "

Mã Chiêu Đệ bỉu môi nói: "Thanh tỷ tỷ, không phải là nghĩ lung tung, chỉ là muội cảm thấy tướng công rất tốt với muội là có nguyên nhân, cái gì nguyên nhân thì muội không biết, nhưng là muội.. "

Lâm Chỉ Thanh đã cắt đứt Mã Chiêu Đệ nói: "Chiêu Đệ, cái này là duyên phận a...! Trước kia Khương Tử Nha đối với muội không tốt là bởi vì hắn không hiểu rõ muội, nhưng là bây giờ không giống với lúc trước, muộu vì hắn buông bỏ nhiều như vậy, rời cha mẹ, buông tha thân phận là thiên kim đại tiểu thư, càng thêm vì hắn từ cố gắng hết sức, điều này làm cho hắn động tâm cũng là khó tránh khỏi. " Mã Chiêu Đệ mắt liền sáng lên, lập tức đứng lên đi tới
Lâm Chỉ Thanh bên người, bắt lấy Lâm Chỉ Thanh ống tay áo thập phần kinh hỉ, kích động: "Thật vậy chăng? Tướng công đối với muội động tâm, đó là biểu thị tướng công hắn yêu thích muội a...! "

Lâm Chỉ Thanh gật gật đầu: "Thật sự, Khương Tử Nha chính là thích muội. "

Mã Chiêu Đệ trên mặt cười đều cười đến không ngậm miệng được, tâm bên trong liền cao hứng biết bao nhiêu, trong miệng một mực nói: "Tướng công, muội rất vui mừng , tướng công yêu thích muội, tướng công thật sự yêu thích muội."

Lâm Chỉ Thanh nhìn qua Mã Chiêu Đệ nở nụ cười trên mặt, vui mừng.

Lâm Chỉ Thanh đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nàng lắc đầu hỏi: "Chiêu đệ, nếu có một ngày một nữ tử so với muội xinh đẹp so với muội ôn nhu thích tướng công của muội, muội sẽ làm sao. "

Mã Chiêu Đệ nghe xong cũng không tức giận, nàng cười nói: " Tướng công muội sẽ không thích ôn nhu, hắn thích chính là muội lúc nào vui vẻ tươi cười, có thể là cô nương có một trái tim thiện lương a."

Lâm Chỉ Thanh vừa nghe đến Mã Chiêu Đệ nói như vậy, nàng lập tức cảm giác trên đầu có một con quạ bay qua: "Chiêu Đệ, muội là đang tự kỷ a...! "

Mã Chiêu Đệ có chút nghi hoặc nhìn Lâm Chỉ Thanh: "Tự kỷ, cái gì là tự kỷ a...! "

Lâm Chỉ Thanh bó tay rồi, nàng giải thích nói: "Cái này cũng không dễ nói, tự kỷ có rất nhiều loại ý tứ, nhưng là đối với bây giờ mà nói, tự kỷ chính là quá độ ưa thích chính mình, năng lực mà lại thường xuyên khuyếch đại chính mình, chính là ý này. "

Mã Chiêu Đệ hiểu ra liền gật đầu: "Ah!Nguyên lai là như vậy, Thanh tỷ tỷ thật thông minh. "

Lâm Chỉ Thanh cười nói: "Chiêu Đệ, có muốn hay không học viết chữ. "

Mã Chiêu Đệ gật gật đầu, về sau có chút thất lạc nói ra: "Muốn, dĩ nhiên muốn, thế nhưng là không ai dạy muội. " Lâm Chỉ Thanh nói: "Muội yên tâm, ta sẽ dạy muội, không những thế ta sẽ dạy muội nấu cơm, chỉ cần ngươi có hứng thú. "

Mã Chiêu Đệ vui vẻ trực tiếp vỗ tay gọi: "Tốt, thật tốt quá, thật tốt quá, như vậy muội có thể nấu ăn cho tướng công, ha ha. "

Lúc này Khương Tử Nha vừa vặn đi đến, gặp Mã Chiêu Đệ vui vẻ, hắn cười nói: "Sự tình gì vui vẻ như vậy a...! "

Mã Chiêu Đệ nghe xong lập tức bổ nhào vào Khương Tử Nhabtrong ngực, không, là giống như gấu túi ôm cây vậy liền trên người Khương Tử Nha, miệng nói: "Nha Nha, chàng đã trở về. "

"Chiêu Đệ, Chiêu Đệ, tốt rồi, mau xuống đây, Lâm cô nương vẫn còn bên cạnh a. "Khương Tử Nha đem Mã Chiêu Đệ theo trên người mình xuống.

Mã Chiêu Đệ nghe xong lập tức đứng vững, đứng ở Khương Tử Nha thân bên cạnh, thế nhưng là đầu của nàng lại tựa vào bờ vai Khương Tử Nha, trên mặt nụ cười liền tựa như hoa giống nhau, Lâm Chỉ Thanh gặp Mã Chiêu Đệ như vậy nàng khoát tay áo nói: "Không việc gì đâu, coi như ta không tồn tại liền tốt rồi, các người như vậy, ta đã quen...! "

Mã Chiêu Đệ cười nói: "Thanh tỷ tỷ, có phải hay không cũng muốn gả a...! Không việc gì đâu, muội có thể giúp tỷ giới thiệu, tỷ nói cho muộibiết, muội cam đoan sẽ tìm cho tỷ... "

"Ngừng, ngừng, ngừng. " Lâm Chỉ Thanh gặp Mã Chiêu Đệ bộ dạng khiến cho đầu đều chóng mặt, nàng đã cắt đứt Mã Chiêu Đệ nói: "Chiêu Đệ, ng cũng quá khoa trương a! Bất quá tỷ chỉ cần đẹp mắt một chút. "

Mã Chiêu Đệ nghe xong có chút làm khó: "Đẹp mắt a...! Thế nhưng là những người muội biết đẹp mắt cũng không có mấy người a...! Không đúng giống như một người cũng không có, như thế nào giúp tỷ tìm a...! Đúng rồi muội có một đại ca, hắn chính là một người rất đẹp trai. "

Lâm Chỉ Thanh gặp người nào đó mặt đều đen , khóe miệng của nàng móc nảy sinh một cái đường cong: "Đẹp trai, đẹp như thế nào. "

Mã Chiêu Đệ kiêu ngạo nói ra: "Rất tuấn tú, Thanh tỷ tỷ, muội nói cho tỷ a...! Đại ca muội lớn lên liền đẹp trai xuất sắc rồi, tại Triều Ca không có ai qua hắn, hơn nữa võ công của hắn rất lợi hại. "

Khương Tử Nha mặt hắc đã không thể lại đen hơn, hắn lời nói khí có chút ê ẩm đích nói ra: "Cao bao nhiêu. "

Mã Chiêu Đệ mói: "Dù sao rất cao, cùng tướng công không sai biệt lắm. "

"Ah, vậy sao? Cái kia hôm nào ta cần phải lãnh giáo mấy chiêu. "
Khương Tử Nha thanh âm có chút lạnh. "Tướng công, làm sao vậy. " Mã chiêu
Đệ đã hiểu, Khương Tử Nha lãnh đạm Mã Chiêu Đệ cũng không lạ lẫm, cho nên thoáng cái chợt nghe Khương Tử lời nói là không đúng.

Lâm Chỉ Thanh một bên thu thập trên bàn chén đĩa, một bên toái toái niệm lẩm bẩm: "Nam nhân ghen cũng thật là đáng sợ a. "

Mã Chiêu Đệ nghe xong mắt sáng lên nhìn xem Khương Tử Nha bóng lưng, lạnh quá, hắn lại biến trở về như trước kia lạnh lùng a, Lâm Chỉ Thanh thu dọn xong, nàng đối Mã Chiêu Đệ nói: "Chiêu Đệ, về sau vẫn là không chỉ nói nam nhân khác suất chúng, phải cẩn trọng lời nói. Nếu không có ngươi tâm lại không vui a" nàng thầm nghĩ: "Bất quá như vậy cũng tốt, Khương Tử Nha đối với muội ghen tị, đây là một điềm báo tốt. " Nói xong cũng đi ra, thuận tiện đóng cửa.

Mã Chiêu Đệ nhìn xem Khương Tử Nha bóng lưng liền nhào tới, theo sau lưng của hắn ôm lấy: "Tướng công, có phải hay không ghen tị, ta thề, đời này Chiêu Đệ vĩnh viễn là thê tử của chàng, ta trước đã từng nói qua đích, chàng có thể không thích ta, nhưng là chàng chính là không thể xa cách ta, tướng công chàng không nên như vậy đối với ta, ta sợ hãi. " Chiêu đệ lời nói cũng không có đả động hắn, Khương Tử Nha trong nội tâm tuy nhiên lạnh như băng, nhưng là cũng biết nữ tử này một tháng nay vì chính mình trả giá, hắn chưa từng nghĩ tới tình yêu, càng không muốn tình yêu.

Nhưng là hết thảy hết thảy đều tại nàng xuất hiện về sau, cái kia vốn là bình tĩnh không có sóng bởi vì nàng xuất hiện nổi lên gợn sóng, lại để cho hắn biết có rất nhiều chuyện cũng không phải thuần túy đi làm mà là phải có cảm tình, đây là hắn lần thứ nhất cho rằng thì kết hôn cũng không phải là như thế.

Khương Tử Nha thời gian dần qua giơ tay lên, về sau quay người đem Mã Chiêu Đệ ôm ở trong lòng ngực của mình, hắn nói: "Ta không có trách nàng, ta chỉ là lo lắng cho mình mà thôi. "

Mã Chiêu Đệ nói: "Tướng công, chàng vì cái gì lại lo lắng chính mình. "

Khương Tử Nha buông ra Chiêu Đệ, đem nàng kéo lại bên giường ngồi xuống, mình cũng ngồi ở Mã Chiêu Đệ bên người, hỏi: "Chiêu Đệ, nếu có một ngày có một nam nhân so với ta tốt nghìn lần, vạn lần hắn đối với nàng tốt, cưng chìu, yêu nàng, nàng có thể hay không lựa chọn cùng hắn rời đi. " Mã Chiêu Đệ nghe xong lập tức sợ hãi đứng lên: "Tướng công, chàng có phải hay không không quan tâm ta . " Nói xong nàng bắt đầu khóc.

"Không phải, ta chỉ nói là nếu như mà thôi, ta không có nói không quan tâm nàng a...! Đừng khóc có được không. " Khương Tử Nha có chút ít trở tay không kịp.

"Thật sự. " Mã Chiêu Đệ thút thít nỉ non.

"Thật. " Khương Tử Nha gật đầu.

"Tướng công, chàng thật tốt. " Mã Chiêu Đệ lập tức ngưng khóc mỉm cười
.

"Chiêu Đệ, nàng vẫn không trả lời vấn đề của ta, nếu như có một ngày có một người so với ta tốt nghìn lần, vạn lần nàng có thể hay không lựa chọn hắn. " Khương Tử Nha tiếp tục hỏi.

"Sẽ không. " Mã Chiêu Đệ không chút nghĩ ngợi trả lời.

"Vì cái gì a...! " Khương Tử Nha khó hiểu.

"Lấy chồng theo chồng, lấy cho chó thì theo chó. " Mã Chiêu Đệ chữ bát trả lời Khương Tử Nha mà nói.

"Cứ như vậy. " Khương Tử Nha nhìn xem Mã Chiêu Đệ.

"Đúng a,, còn có chính là một cái trọng yếu. " Mã Chiêu Đệ gật đầu.

"Cái gì trọng yếu a...! " Khương Tử Nha nghi hoặc.

Chính là ta không thương hắn, tuy nhiên hắn rất tốt với ta, sủng ái ta, yêu ta, thế nhưng là ta không thương hắn. " Mã Chiêu Đệ thâm tình nhìn qua Khương Tử Nha.

"Chiêu Đệ, đồ ngốc. " Khương Tử Nha xoa mã Chiêu Đệ  sợi tóc. "Khương Tử Nha. "

"Làm sao vậy. "

"Ta yêu chàng. "

"Nha đầu ngốc. "

"Đối, ta chính là ngốc, bất quá có ngốc chàng cũng là của ta ngốc tướng công. " Mã Chiêu Đệ thò tay ôm cổ của hắn, nhiệt liệt mà nhắm ngay đôi môi của hắn hôn lên! Khương Tử Nha sửng sốt một chút, về sau rất nhanh kịp phản ứng đem Mã Chiêu Đệ đặt ở trên giường đáp lại....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro