Chương 81 mỹ nhân kế: Vườn trường ( 15 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Quỳnh Thiên

"Tôi...... Lần này cảm ơn cậu."
Nhớ tới khi lăn xuống cầu thang, hành động Doãn Nhược An, làm trong lòng Hạng Diệc Tuyệt liền ấm áp, đáy lòng càng là nổi lên ngọt ngào nhè nhẹ.

"Đinh —— độ hảo cảm +20, trước mắt độ hảo cảm ký chủ là 60, độ hảo cảm nữ chủ là -10."

Âm thanh hệ thống nhắc nhở làm Doãn Nhược An mở mắt ra, tầm mắt dừng ở trên người Hạng Diệc Tuyệt, tiếng nói thanh lãnh lộ ra xa cách: "Thuận tay mà thôi."

Lời cô nói làm trong lòng Hạng Diệc Tuyệt căng thẳng, bắt lấy tay cô, trịnh trọng nói: "Như thế nào có thể là thuận tay......"
Nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, Doãn Nhược An không có mở miệng.
"Tôi thích cậu, làm bạn gái tôi đi."
"Cự tuyệt."
Tay muốn rút ra lại bị Hạng Diệc Tuyệt giữ chặt, cô lãnh đạm cự tuyệt: "Không cần cảm kích, tôi không cần."
Đầu tóc màu tím dưới ánh nắng chiếu rọi xuống càng thêm loá mắt, cũng càng thêm lộ ra sắc mặt cô vì mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt. Hắn đau lòng nhìn thân hình gầy yếu, đứng dậy kéo xe lăn qua, cánh tay dài duỗi ra, đem cô ôm ở trên xe lăn.

"Không phải mang theo cảm kích, mà là phát hiện tâm ý chính mình, cậu trước sau, cùng người khác bất đồng."
"Ý của cậu là thái độ của tôi khi cậu theo đuổi, khác so với các nữ sinh cậu ôm trước kia?"
Hàm chứa tức giận chất vấn làm sắc mặt Hạng Diệc Tuyệt trở nên hậm hực, hắn chột dạ cười: "Không có."

Ngước mắt, đối với ánh mắt chột dạ của hắn, Doãn Nhược An cười lạnh: "Chúng ta nhận thức đã bao lâu?"
"Mười...... Mười năm."
Tuy rằng mười năm này hắn căn bản không đem cô để vào mắt, nhưng, trước sau đều là nhận thức từ mười năm trước.

"Tôi đối với những chuyện trong mười năm qua của cậu rõ như lòng bàn tay, mười năm này, cậu quen 50 bạn gái......"

Hạng Diệc Tuyệt khóe môi vừa kéo: "Có...... Có nhiều như vậy sao?"
"Nhiều nhất phỏng chừng là 50."

Hắn ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi, chột dạ nhìn nơi khác.
"Đáp ứng cậu cũng không phải không thể, chờ tôi quen 50 bạn trai sau này rồi nói sau."

"Không thể!" Nghĩ đến cô muốn cùng nam sinh khác kết giao, trong lòng hắn giống như là có một cục đá lớn đè nặng, liên quan hô hấp đều không thông thuận.
"Ân?"

"Cậu chỉ có thể cùng tôi kết giao, cùng lắm thì...... Tôi làm cậu cùng tôi phân 50 thứ tay (ko hiểu)."

"Phốc......" Doãn Nhược An buồn cười, cười khẽ ra tiếng.

Mắt hạnh cong thành hình trăng non, mắt lục sinh bệnh mà bịt kín như tro bụi tại đây một khắc thôi nhiên tỏa sáng, môi anh đào hơi mỏng câu ra độ cung nhợt nhạt, như thanh phong dọn sạch khói mù trong lòng hắn, vừa mới bị cô cự tuyệt.

Thở dài một tiếng, hắn không cấm theo cô khóe môi cũng gợi lên tươi cười.
"Tiểu An, chỉ sợ, ôi thật sự muốn lãng tử quay đầu."
"Cậu muốn cùng tôi thổ lộ sao?"
Đựng cặp mắt đầy ý cười đối với cặp mắt màu lam của hắn, làm hắn ngẩn ra, sau đó nhấp môi cười nhẹ.

"Là khi nào."

"Ngô, chậm, liền ở thời điểm tôi cầu hôn cậu cự tuyệt."

"......" Hắn sai rồi được chưa?

"Chờ thời điểm cậu làm tôi vừa lòng, tôi lại đáp ứng cậu. "

Nói xong, cô chậm rãi nhắm lại hai mắt, từ Hạng Diệc Tuyệt đẩy xe lăn, mang theo nàng đi ra phòng bệnh, đi đến bên ngoài giải sầu.

"Tôi chờ."

Độ hảo cảm 60% tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cho cô ở trong lòng hắn đảm đương vị trí không giống nhau. Nghĩ, cô khóe môi nhàn nhạt gợi lên.

Ở trong mắt Hạng Diệc Tuyệt, giống như làm cái mộng đẹp. Năm tháng tĩnh hảo như thế, lại luôn có người tới quấy rầy.

"An An, nghe nói chân cậu té bị thương, sống bộ cũng có chút vấn đề, phần đầu còn......" Người gây mất hứng luôn xuất hiện lỗi thời như vậy, làm Doãn Nhược An nhíu mày mở hai mắt, làm gương mặt tuấn tú Hạng Diệc Tuyệt lạnh xuống.

Nếu không phải xem ở Doãn Nhược An cùng cô quan hệ cũng không tệ lắm, hắn lúc này liền nghĩ đem cô ném văng ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro