6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hai triệu tiền mặt?" Cậu bị con số khổng lồ này dọa sợ.

"Trí nhớ của cậu sẽ không kém vậy chứ, điều kiện này là lúc trước cậu chính miệng đề suất, ai quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân này trước, người đó sẽ phải bồi thường cho đối phương hai triệu tiền mặt, mặt khác còn giao quyền nuôi con ra."

"Điều đó không có khả năng..." Cậu há hốc mồm "Vợ anh sao có thể đưa ra loại điều kiện biến thái này chứ, đây căn bản là đang ép người..." Trời ạ! Rốt cuộc cậu bị cuốn vào một gia đình kỳ quái đến mức nào vậy?

"Tôi cũng rất bội phục tư duy logic kỳ quái của cậu." Anh không phải không có đùa cợt hừ lạnh một tiếng.

Chẳng lẽ từ nay về sau mình phải ở lại cái nơi quỷ quái này, cùng những người tính cách có vấn đề này ở chung cả đời sao? Đừng choáng váng, chân là ở trên người cậu, tuy rằng hiện tại vẫn chưa tiện, nhưng chờ vết thương của cậu hồi phục rồi, cậu muốn đi đâu liền đi đó, ai có thể cản trở được cậu?

Lười cùng người đàn ông này nói thêm nữa, cậu xoay người muốn chạy ra ngoài, cũng không để ý đụng phải cái gì đó, mất trọng tâm lui về phía sau vài bước, mất thăng bằng.

"Đông..." Cậu chật vật đặt mông ngồi xuống sàn, nháy mắt ở trong mắt tụ đầy nước "Đáng ghét, suốt ngày té ngã, khi dễ ta hiện tại chân tàn tật có phải không!"

Lâm Tề Phạm nghe vậy kỳ quái nhìn cậu, cậu trai này lại đang làm cái quỷ gì vậy? Ai khi dễ cậu ta? Rõ ràng là tự cậu ta té ngã mà. Từ sau vụ nổ, tính cách của cậu ta xác thực thay đổi rất nhiều, nhưng nhớ lại những lần trước, lại khiến anh không thể không hoài nghi đây hết thảy đều là hành động của cậu.

Nhưng cậu ta diễn cũng quá giống đi, lần này tựa hồ quyết tâm không nhỏ mới khiến người con trai ích kỷ lại sợ chết như Mark chịu đựng cái đau da thịt để xuất ra khổ nhục kế sao?

Lạ nhất là chính mình, trong nháy mắt thấy cậu ta ngã sấp xuống, đáy lòng cảm thấy một cỗ đau lòng...Gặp quỷ rồi! Anh thế mà lại đối với người con trai mình thập phần oán hận sinh ra loại cảm giác chết tiệt này, giáo huấn trước kia anh từng chịu qua còn chưa đủ sao? Đừng để bị cậu ta lừa, người con trai này vì đạt được mục đích không hề từ thủ đoạn !

Anh làm mặt lạnh "Nếu không còn việc gì, cậu có thể đi ra ngoài."

Cố ý xem nhẹ bộ dáng đáng thương lúc này của cậu, người con trai này không đáng để anh mềm lòng vì cậu ta, có cục diện ngày hôm nay, tất cả đều là cậu ta tự tìm đến quả đắng.

Đoàn Nghi Ân vừa cầm nạng vừa mượn lực giúp đỡ của cạnh bàn chậm rãi đứng lên, tuy rằng chân đau đến làm cho cậu muốn rơi lệ, nhưng là tính quật cường trời sinh khiến cậu không muốn biểu hiện ra yếu ớt trước mặt nam nhân này.

Cậu khập khiễng bước ra khỏi phòng sách, Lâm Tề Phạm nhìn bóng dáng chật vật lại kiên cường của cậu, đáy lòng hiện lên hoài nghi, người con trai này, thật là Mark - vợ anh sao?

Anh không phủ nhận, lúc nhận điện thoại cảnh sát gọi tới, biết được vợ mình ở hiện trường vụ nổ, anh kỳ thật là có chút vui sướng khi người gặp họa, người con trai cùng mình sinh hoạt bảy năm này xảo quyệt tùy hứng, hư vinh ích kỷ, chỉ có khuôn mặt xinh đẹp nhưng lòng dạ lại giống như rắn rết. Nếu cậu ta đã chết, nhà này có lẽ sẽ bình yên một chút... Nhưng là hiện tại, tính tình cậu ta lại biến đổi rất lớn, thậm chí ngay cả ân oán nhiều năm của hai người cũng không nhớ rõ, trong nhất thời, anh cũng lâm vào tình trạng hoang mang...

*

Trải qua một đoạn thời gian hiểu biết, Đoàn Nghi Ân cuối cùng cũng có một ít nhận thức đơn giản đối với Lâm gia. Cậu vạn vạn không nghĩ tới đương nhiệm tổng tài tập đoàn Lâm thị cả ngày là đầu đề của giới tài chính và kinh tế lại là Lâm Tề Phạm. Nghe nói cha mẹ Lâm Tề Phạm đã qua đời từ lúc anh ta còn rất nhỏ, thân là con một anh ta được ông nuôi lớn, mấy năm trước, sau khi Lâm lão gia bị bệnh vĩnh biệt cõi đời, năm ấy Lâm Tề Phạm hai mươi hai tuổi phải nhận trọng trách gánh vác toàn bộ tập đoàn.

Sau ngày hai người cãi vã không vui ở phòng sách, có một đoạn thời gian cậu cũng không thấy Lâm Tề Phạm xuất hiện ở nhà, nghe người hầu nói, hình như anh ta đi nước ngoài công tác. Cậu vốn định liền có thể như vậy mà vỗ vỗ mông đi, vết thương ở chân đã tốt lên nhiều, nhưng mà nghĩ kĩ lại, chưa nói rõ ràng đã bước đi như vậy liệu có được không? Có thể khi Lâm Tề Phạm trở về liền đăng quảng cáo trên báo "Cảnh cáo vợ bỏ trốn" linh tinh hay không, cậu nghĩ trước nghĩ sau, vẫn là quyết định đem mọi chuyện nói rõ ràng có vẻ tốt hơn.

Hiện tại cậu không cần dựa vào nạng cũng có thể hành động tự nhiên, đi khắp các nơi trong nhà lớn của Lâm gia mà tìm tòi, chỉ là ngôi nhà lớn này tuy rằng rất đông người, nhưng từ trên xuống dưới không một ai muốn dùng gương mặt hiền lành để đối đãi với cậu cả.

Giống như mọi ngày, cậu nhàn rỗi không có việc gì làm ra khỏi phòng ngủ, đi vào phòng khách, nhìn thấy Tiểu Mễ đang cọ rửa tay vịn thang lầu, cậu có ý tốt đi qua, lộ ra một khuôn mặt tươi cười hết cỡ "Tiểu Mễ, có cần giúp gì hay không, tôi giúp cô giặt khăn lau nha?"

Tiểu Mễ quái dị nhìn cậu một cái, trong biểu tình mang theo vài tia khiếp sợ, cô không hiểu thiếu phu nhân từ trước bạo ngược ra lệnh làm người người chán ghét gần đây bị lên cơn điên gì, đi làm thân với mọi người, bất quá mặc kệ cậu ta suy nghĩ cái gì, vẫn là ít chọc tới cậu ta là tốt nhất "Không cần thiếu phu nhân, đây là chức trách của tôi."

Đoàn Nghi Ân thất vọng nhún nhún vai "Vậy...Tôi đây sẽ không quấy rầy cô nữa."

Cậu không có việc gì đi vào phòng bếp, nhìn thấy Phúc tẩu đang vội vàng, không biết muốn làm cái gì.

Cậu thò đầu vào hỏi "Phúc tẩu, chị đang làm bánh bao sao?" Nhìn một viên bột trắng noãn mềm mịn, cậu cảm thấy hình dạng này thật sự là rất đáng yêu.

Sự xuất hiện đột ngột của cậu làm cho Phúc tẩu hoảng sợ, sắc mặt sợ hãi "A! Thiếu phu nhân, sao cậu lại tới đây?"

"Tôi rất nhàm chán, muốn hỏi có thế giúp việc gì hay không..." Cậu lộ ra khuôn mặt tươi cười lấy lòng "Phúc tẩu, chị đang làm bánh bao đúng không?"

Phúc tẩu thực khó xử "Thiếu phu nhân, nơi này toàn bột, sẽ làm dơ quần áo của cậu, nếu cậu muốn ăn cái gì, tôi có thể lập tức chuẩn bị cho cậu, cậu có thể ra phòng khách chờ một chút hay không?"

"Nhưng là, tôi chỉ là muốn giúp chị làm."

"Không cần, tôi làm một mình là được."

"Kia... Vậy được rồi!" Đoàn Nghi Ân cũng không muốn làm khó người khác, cậu chán đến chết nên quyết định đi ra ngoài, đi vào vườn hoa phía sau.

Không biết vợ Lâm Tề Phạm rốt cuộc là dạng con trai gì, làm sao có thể không được ưa thích đến loại tình trạng này?

Đi mệt, cậu ngồi ở ghế dài sau vườn hoa thưởng thức hoa cỏ bên cạnh, nghĩ đến Lâm phu nhân thật sự đến bây giờ còn chưa trở về, không phải đã bị vụ nổ kia làm chết rồi chứ?

Nghĩ đến cái chết, cậu không khỏi rùng mình lạnh run một cái, nếu phỏng đoán của cậu trở thành sự thật, chẳng phải Lâm Tề Phạm sẽ đau buồn vì cái chết của vợ hay sao? Còn có Tiểu Minh...nó mới sáu tuổi mà thôi, chẳng lẽ từ nay về sau sẽ mất đi mẹ? Nhưng mà nhìn thái độ của hai cha con kia đối xử với cậu mà nghĩ, bọn họ không giống như sẽ có bộ dáng thống khổ...

Ngay tại lúc cậu nghĩ đến xuất thần thì bên tai truyền đến một trận tiếng chó sủa, di? Nơi này có nuôi chó sao?

Cậu nhìn thấy một chú chó thân màu nâu sẫm đi vào bên chân của cậu, một đôi mắt đen lúng liếng chớp chớp nhìn cậu, cái đầu nhỏ xoay đến xoay đi, hai cái tai dài đung đưa, bộ dáng đáng yêu cực kỳ.

Cậu cúi người vuốt cái đầu nhỏ đáng yêu của nó "Ha la, cún con... Oa! Lông của mày thật mềm nga, nói cho tao tên mày là gì được không? Nhạc Nhạc? Da Da? Nữu Nữu? Đông Đông? Chíp Bông?"

"Không được đụng vào Tiểu Tam của tôi!"

Một giọng rống giận truyền đến, cậu vừa ngẩng đầu thì thấy Lâm Tề Minh mặt hầm hầm chạy tới. Hôm nay cậu bé mặc một cái áo sơmi trắng cùng quần bò, tóc đen mềm mại, khuôn mặt nhỏ nhắn có thể đi làm ngôi sao nhí vẫn như trước không có nửa điểm tươi cười.

"Tiểu Tam, lại đây..." Lâm Tề Minh gắt gao nhìn chằm chằm chú chó con bên chân Đoàn Nghi Ân nhưng nó vẫn đang xoay tới xoay lui quanh cậu, bộ dạng nó thực thích, còn dùng cái đầu xù của nó cọ xát vào ống quần cậu "Tiểu Tam!" Cậu bé thấy thế lại càng không cao hứng, có loại cảm giác ghen tị "Lại đây mau lên!"

Đáng tiếc Tiểu Tam cũng không có ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh của cậu bé, ngược lại còn làm nũng nằm úp sấp đến bên người Đoàn Nghi Ân, cái đầu nhỏ gác lên chân cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro