TÌM HIỂU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tân nương đưa ra khỏi cửa, sự náo nhiệt của nhà mẹ đẻ chỉ mới bắt đầu.

Chân thị được Đỗ Vân Lạc đỡ trở về làm sạch mặt, một lần nữa bôi son dưỡng hương, lại trở lại giữa tân khách.

Hạ lão thái thái tâm tình cực tốt, lại là người thích cười, bị mấy bà nội tử chọc đến không khép miệng lại được.

Đỗ Vân Lạc ngồi cùng, thỉnh thoảng câu môi nói theo.

"Lão thái thái, Lan ca nhi năm nay cũng có mười sáu chứ?" Lão phu nhân ngồi ở hạ thủ Hạ lão thái thái cười nói, "Trước đây lão tam chúng ta gặp hắn, trở về nói với ta, Lan ca nhi cao lớn, cũng tuấn tú hơn nhiều, nhìn liền vui mừng. "

Đỗ Vân Lạc nghe vậy, bất động thanh sắc đánh giá vị lão phu nhân kia, nàng nhớ rõ, vị này là bạn tốt của Hạ lão thái thái trước kia ở trong khuê phòng, nhà chồng họ Lý, là Trâm Anh thế gia, trượng phu của bà trước khi chưa cáo lão là Quốc Tử Giám tế tửu.

Hạ lão thái thái gật đầu: "Đúng vậy, Vân Lan cũng đã mười sáu rồi, Vân Lạc nhỏ nhất qua mấy tháng nữa cũng phải mười bốn. Bà nhìn hai chúng ta đi, già thành một mảnh dồi. "

Lý gia lão thái thái cười to: "Già rồi cũng tốt, hưởng phúc con cháu, nào giống như lúc trước làm vợ, lao tâm lao lực. Mấy cô nương tiểu tử hai năm nay a, chỉ chờ cưới vào gả ra ngoài đi. Này, tất cả đã được quyết định chưa? "

Ánh mắt Đỗ Vân Lạc dừng trên người cô nương nhỏ nhắn xinh xắn bên cạnh Lý gia lão thái thái, lập tức thông suốt.

Những lời này nhìn là giữa bàn tay giao nhau nói một chút gia trưởng ngắn ngủi, nhưng ý tứ rõ ràng, chính là muốn thông gia.

Trong ấn tượng của Đỗ Vân Lạc, trước kia Đỗ Vân Lan cưới chính là con gái Khương gia, sau khi kết hôn coi như là bình thuận. Có con trại con gái, con gái Khương gia xuất thân không thấp, lại có một ngoại tổ gia có thể ngờ vả, Liêu thị đều muốn nâng đỡ nàng, ngày này tự nhiên thoải mái.

Hôn sự của Đỗ Vân Địch là ưu tiên hàng đầu của Đỗ Công Phủ, tự mình chọn lựa nữ nhân Đường gia, nếu không phải giữa chừng xuất ra Thi Liên Nhi thì đã mỹ mãn hòa thuận.

Hai vị nghị hôn thành hôn. Cũng không có Lý gia mối nào.

Phải nói, trước kia Lý gia căn bản chưa từng đề cập đến thông gia lúc Đỗ Vân Như xuất giá. Lý gia lão thái thái chỉ mang theo một con dâu đến uống rượu, cô nương này căn bản không lộ diện.

Kiếp này xuất hiện một cô nương, là nể mặt Đông Cung cho thể diện.

Tuy nói đây cũng là chuyện thường tình của con người, Đỗ Vân Lạc trong lòng chính là có chút không thoải mái.

Đỗ Vân Lan đã nghị thân, vạn nhất Hạ lão thái thái ngại tình cảm, muốn đem Lý gia cô nương nói cho Đỗ Vân Địch, vậy phải làm sao bây giờ?

Hạ lão thái thái trong lòng cũng biết rõ, đối phương hỏi đến bề ngoài, bà cũng trả lời mặt ngoài: "Vân Anh cùng Vân Nặc đều chưa định là chuyện ta quan tâm, về phần hôn sự của hai tiểu tử, để lão thái gia chúng ta phiền lòng đi, ta không quan tâm."

Đây chính là đánh Thái Cực, một câu đẩy ra. Trước mặt nhiều người như vậy, Lý gia lão thái thái cũng không tiện quấn lấy cái gì nữa, vỗ vỗ tay cô nương nhà mình để an ủi.

Khách nhân nhiều, hỏi thăm lẫn nhau cũng nhiều, tuy rằng đều nói tương đối mờ ẩn, nhưng chỉ cần có tâm, vẫn là nghe được.

Hôn sự của Đỗ Vân Lan đã định hơn phân nửa, Liêu thị trong lòng cục đá lớn, chỉ cần thay Đỗ Vân Nặc nắm giữ, cũng sẽ không nóng vội.

Mạc thị hoàn toàn ngược lại, nàng đang sốt ruột thay Đỗ Vân Anh, chỉ là sợ quá mức nóng vội ngược lại khiến người ta xem thường nữ nhi, dùng từ nói chuyện có chút cẩn thận.

Chân thị ngược lại là người thoải mái nhất.

Đỗ Vân Như gả, Đỗ Vân Lạc định, còn lại Đỗ Vân Địch, chính là thời điểmdphats triển học tập, lại là ca nhi, Chân thị cũng không sợ trì hoãn hắn hai năm, chậm rãi là được.

Đỗ Vân Lạc không kiên nhẫn nghe những thứ này, tìm cớ tránh ra ngoài.

Một đường tùy ý đi, đợi ngẩng đầu, đã đến trước mặt Thủy Các Đỗ Vân Như ở khi còn bé.

Từ khi Đỗ Vân Như chuyển đến Thanh Huy viên, nơi Thủy Các liền trống rỗng, mặc dù vẫn có bà tử quét dọn, nhưng rốt cuộc so với lúc có người ở, thoạt nhìn vắng vẻ hơn nhiều.

Thời thơ ấu cùng Đỗ Vân Như ở trong Thủy Các đùa giỡn, đối với Đỗ Vân Lạc mà nói, đã là chuyện sáu mươi năm trước, nghĩ như vậy, không khỏi cảm khái muôn vàn.

Ngồi trong Thủy Các một lát, mắt thấy gần giờ yến tiệc trưa, mới mang theo Kim Lăng đi Liên Phúc Uyển.

Xuyên qua hành lang thật dài, mơ hồ nghe thấy thanh âm mềm mại truyền đến.

"Tổ mẫu cũng thật hồ đồ, vậy Đỗ Vân Lan có cái gì tốt? Căn bản không thể so sánh với Đỗ Vân Địch. Cứ như vậy nói vòng quanh, còn không bằng đơn giản nói thẳng tên Đỗ Vân Địch, theo quan hệ giữa tổ mẫu cùng lão thái thái kia, còn có thể từ chối sao?"

Đỗ Vân Lạc dừng bước, dựng thẳng lỗ tai lại nghe hai câu, liền biết ở phía bên kia hành lang là vị cô nương Lý gia kia.

Đỗ Vân Lan cùng Đỗ Vân Địch ai cao ai thấp, trong lòng Đỗ Vân Lạc tự nhiên là có thiên vị, nhưng Đỗ Vân Lạn cũng là huynh trưởng của nàng, từ khi nào đến phiên các cô nương khác chọn tam chọn tứ?

Lý cô nương chướng mắt Đỗ Vân Lan, Đỗ Vân Lan căn bản còn không cưới nàng!

Mặc kệ Lý gia lão thái thái cùng Hạ lão thái thái có quan hệ gì, chỉ cần là đánh chủ ý với Đỗ Vân Địch, cho dù qua cửa ải này của Hạ lão thái thái, còn có Đỗ Công Phủ ngăn ở phía trước.

Sương phòng kia cũng không biết là Đỗ Vân Lạc nghe thấy, vẫn đang nói như trước.

"Tiểu thư, người không thấy vừa rồi không nhắc tới Đỗ Tứ gia sao? Đây chính là tiểu cữu tử ruột thịt của Định Nguyên Hầu Thế tử, sẽ cần mưu công danh, Đỗ gia còn không nắm tương lai của hắn, cưới một quý nữ xuất thân tốt? Tiểu thư, Đỗ tam gia kia tuyệt không kém chút nào, cũng là con trai trưởng tôn, chính là lựa chọn tốt nhất của chúng ta bây giờ. "

Lý cô nương bĩu môi lại oán giận vài câu, mới bị ma ma bên cạnh kéo kéo bỏ đi.

Chờ các nàng đi xa, Đỗ Vân Lạc nhìn về phía Kim Lăng, Kim Lăng mắt nhìn mũi mũi không quan tâm, một bộ dáng căn bản cái gì cũng không nghe thấy, Đỗ Vân Lạc rất là hài lòng.

Trở lại Liên Phúc Uyển, Hạ lão thái thái không thể không oán giận Đỗ Vân Lạc rời đi lâu quá.

Mạc thị an bài xong mặt tiệc, mời mọi người vào tiệc, lại nghe Thẩm Trường Căn nói các nam khách trong viện phía trước cũng an bài thỏa đáng, lúc này mới yên lòng, vào chỗ ngồi xuống.

Đợi tiệc rượu tan đi, khách khứa cũng dần dần tan rã.

Lý gia lão thái thái uống thêm hai chén rượu, ở trong sương phòng nghỉ ngơi một lát, lúc đứng lên, tân khách cũng chỉ còn lại bà cùng Lý cô nương.

Hạ lão thái thái hưng trí tốt, hai vị lão thái thái lại ngồi xuống nói chuyện.

Không có người ngoài, Lý gia lão thái thái nói chuyện liền thuận tiện một chút, đuổi Lý cô nương cùng Đỗ Vân Anh các nàng chơi đùa,bà cười nói: "Thất nha đầu chúng ta cũng không nhỏ, ta thực quan tâm a, liền muốn gả cho một gia đình cùng ở kinh thành biết rõ thì ta cũng yên tâm. "

Hạ lão thái thái bưng chén trà: "Làm tổ mẫu, ta cũng giống như vậy, làm sao nỡ để các nàng gả ra xa, Vân Hồ muốn ở lại Lĩnh Đông, trong lòng ta cũng không nỡ, chỉ mong tiểu tử Thẩm gia kia tranh giành một chút, sớm vào kinh mưu công danh, về sau Vân Hồ còn có thể trở lại kinh thành. "

Lại mang đề tài ra như vậy, Lý gia lão thái thái có chút bất mãn, phụ họa vài câu, cuối cùng đem lời nói thấu hiểu.

Hạ lão thái thái hắng giọng, đáp: "Không gạt ngươi nói, Vân Lan đang nghị thân, hứa hôn cũng là gia đình môn đăng hộ đối, cha mẹ Vân Lan đều rất thích, Lão thái bà ta không nhúng tay vào ngược lại chọc người ta chê. "

Nói đến phần này, thật giả cũng không trọng yếu, Lý gia lão thái thái chỉ có thể xấu hổ cười cười.

Lý Thất tiểu thư nghe thấy, hai mắt đỏ lên, mặt mũi đã mất đi, nàng hận không thể để Lý gia lão thái thái đem tên Đỗ Vân Địch cũng nói đến.

Lý gia lão thái thái còn có chút lý trí, không nhắc lại, đứng dậy cáo từ.

Mạc thị đưa người ra ngoài.

Sắc mặt Hạ lão thái thái nặng nề, chậm rãi tỉ mỉ nhấp một chén trà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro