Q5-Chương 371: Gặp phải xà độc!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 371: Gặp phải xà độc!

Ngày hôm sau Lancet bọn họ liền đến đủ, chỉ còn lại một mình Dạ Đồng mọi người không cách nào liên lạc được, các bạn nhỏ lại tập hợp ở bên nhau, mọi người liền nghỉ tạm một ngày, vào ngày thứ ba liền khởi hành trộm tiến vào Xích Tinh.

Xuyên qua một đoạn biên giới tinh cầu Xích Tinh hoang tàn vắng vẻ, mọi người chính thức tiến vào Xích Tinh.

Bởi vì không biết phía trước sẽ có nguy hiểm gì chờ bọn họ, cho nên mọi người cũng không có dám phi hành tới hoặc là dùng quyển trục ma pháp truyền tống đến mảnh đất trung tâm Xích Tinh, bởi vì không xác định được nguy hiểm, cho nên bọn họ liền nghĩ từng chút từng chút lần mò đi vào là được.

Liếc mắt một cái nhìn lại, phía trước là đầy trời cát vàng bay múa, gió cát rất lớn, hơn nữa ở chỗ này hít thở còn cực kỳ không thông thuận, hơi không lưu ý hít hơi một cái một ngụm cát liền hít vào trong miệng, có thể sặc chết người.

Còn may mấy người trước khi xuất phát đều có chuẩn bị, bằng không giờ phút này chỉ nhìn đầy trời cát vàng bọn họ đều muốn lui ra.

Hiện tại ở chỗ này chỉ có y và Lăng Thần có cấp bậc ma pháp cao nhất, đi được một buổi sáng, Hạ Thiên Tịch giơ tay tạo một cái kết giới bao phủ mấy người ở bên trong, để mọi người nghỉ ngơi một chút.

Trước khi xuất phát mấy người bọn họ đều ăn Tích Cốc Đan, tuy không gian của Hạ Thiên Tịch có thể chứa đựng thịt tươi và rau quả gì đó, nhưng trước khi chưa hiểu biết tình hình ở Xích Tinh, bọn họ tiến vào căn bản không dám nhóm lửa, cho nên không để mọi người đói bụng, Hạ Thiên Tịch liền mua một ít Tích Cốc Đan ở hệ thống, để mọi người ăn vào.

"Đầy trời đều là cát, khi nào chúng ta mới có thể tới thành trung tâm của Xích Tinh đây!"

Trong kết giới, mọi người rốt cuộc có thể mở miệng ra nói chuyện, gió cát ở bên ngoài lớn như vậy, căn bản không thể mở miệng, bằng không lại một miệng đầy cát.

"Thiếu chút nữa nghẹn chết lão nương." Flina hấp tấp nói.

"Đúng vậy, em họ, các ngươi nhìn xem bản đồ khi nào chúng ta mới có thể tới thành trung tâm?" Lạc Vô Dật bị đầy trời cát vàng lăn lộn thật sự rất muốn khóc.

Đi cả một buổi sáng đều không nhìn ra phương hướng gì, ai có thể hiểu?

Chỉ nghĩ tới đập vào mắt đầy trời toàn là cát vàng, trong lỗ mũi, trong miệng hít thở đều có thể cảm giác được hạt cát vàng vàng, cái loại tư vị và cảm thụ này, thật sự khiến người muốn khóc mà!

Còn không thoát khỏi vùng đất toàn cát vàng này, có lẽ rất dễ dàng khiến con người phát điên!

"Bản đồ Xích Tinh đã được vẽ từ mấy trăm năm trước khi con người vừa mới phát sinh đại chiến với tang thi, mấy năm nay căn bản là không có người tiến vào Xích Tinh, hoặc là nói người tiến vào Xích Tinh trở ra trên cơ bản đều phát điên rồi, làm gì còn có bản đồ mới của Xích Tinh?" Hạ Thiên Tịch lắc lắc đầu nói: "Bản đồ của mấy trăm năm trước cơ bản không còn chuẩn, ví dụ như vùng cát vàng này, mấy trăm năm trước cũng không có."

Cũng phải, mấy trăm năm trước khi chiến tranh giữa con người và tang thi chưa bùng nổ, Xích Tinh tuy không phồn hoa như Đế Đô tinh, nhưng cũng là môt viên tinh cầu xanh um tươi tốt phồn vinh, mảnh đất đầy cát vàng này gieo trồng đều là một ít hoa cỏ cây cối, nhưng đại chiến giữa người và tang thi bùng nổ, theo hoàn cảnh không khí chở nên ô nhiễm, hơn nữa Xích Tinh lại không có nhân loại cư trú, ai mà còn đi gieo trồng hoa cỏ cây cối nữa chứ?

Dần dần, sau khi những cây cối hoa cỏ này chết, đã không còn thực vật che đậy, đầy trời cát vàng cũng liền tới, trải qua trăm năm gió cát, vùng ngoài của Xích Tinh hiện giờ liền biến thành dáng vẻ này.

Trụi lủi, liếc mắt một cái nhìn lại đều không nhìn thấy điểm cuối của cát vàng, ngay cả một con vật cũng không có, thê lương cỡ nào cũng không cần phải bàn.

Mấy người quyết định đã muốn đi vào Xích Tinh, mọi người cũng không có khả năng lui lui có trật tự, vì thế sau khi nghỉ tạm một lúc lại lần nữa lên đường.

Nhưng bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, mảnh đất gió cát này cư nhiên khó có thể thoát ra như vậy!

Ba ngày ba đêm, bọn họ dùng tổng cộng ba ngày ba đêm, mặc kệ ban ngày hay là ban đêm, bọn họ đều lên đường, bởi vì biết thời gian quý giá, bọn họ không dám trì hoãn một chút nào, nhưng lại không nghĩ tới, giương mắt nhìn lên, phía trước cư nhiên vẫn là đầy trời cát vàng không có điểm cuối.

"Cứ đi như vậy khi nào mới tới điểm cuối chứ?" Lạc Vô Dật lắc lắc đầu, cả người ỉu xìu, đi ba ngày đều chỉ có một cảnh sắc, hai mắt hắn hoa hết lên rồi.

Hạ Thiên Tịch cũng nhíu nhíu mày, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải một biện pháp!

"Thiên Tịch, hay là chúng ta liền phi hành đi một đoạn thời gian nhìn xem!" Khuôn mặt của Tinh Dạ đầy nhăn nhó, ngay cả người thuộc cũng Xử Nữ như hắn cũng không chịu được.

"Lão đại, vẫn là phi hành đi!" Flina cả người cũng không có tinh thần, thật sự nhìn đầy trời cát vàng rất là khiến người phiền chán vô cùng.

"Vậy phi hành đi!" Lăng Thần đứng ở bên cạnh Hạ Thiên Tịch nói.

"Bổn điện hạ cũng tán đồng, cứ tiếp tục trì hoãn như vậy, có lẽ chờ chúng ta thoát khỏi vùng đất cất vàng này, chiến tranh nhân-thi cũng đã bạo phát lần nữa."

Thẩm Hạo đứng sau Lancet, tuy không nói gì, nhưng ý tứ của hắn tuyệt đôi sẽ giống như Lancet.

"Cứ như vậy đi, chúng ta trước nghỉ tạm một lát, lát nữa phi hành đi." Nếu mọi người đều quyết định như vậy, Hạ Thiên Tịch tự nhiên không có gì để nói, chủ yếu là y cũng phiền chán, hiện tại nhìn đám cát vàng này cũng khiến người đau cả đầu.

Tạo một tấm kết giới chống đỡ gió cát bên ngoài, Hạ Thiên Tịch từ trong không gian lấy ra một ít dâu tây, táo, nho gì đó cho mọi người ăn một chút.

Lăng Thần ngồi dưới đất, Hạ Thiên Tịch liền ngồi trong lòng ngực hắn, dù sao hai người bọn họ hiện tại cũng đã kết hôn còn có cả con, cũng không có gì ngượng ngùng.

Hạ Thiên Tịch gặm một quả táo, sau đó ngẩng đầu đem quả táo đưa tới bên miệng Lăng Thần, Lăng Thần nheo mắt tâm tình cực kỳ tốt cúi đầu cắn một miếng.

Vốn dĩ hắn không thích ăn trái cây gì đó, nhưng chỉ cần là bảo bối nhà mình đút, hắn vẫn rất là thích.

Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần đều không e ngại khoe ân ái, Lancet lại càng không e ngại, trực tiếp ngồi vào trong lòng Thẩm Hạo, lười biếng híp mắt để Thẩm Hạo cầm trái cây đút cho hắn, thoạt nhìn cực kỳ đại gia.

Ba người còn lại suýt chút nữa mù hết mắt chó, nhìn hai đôi khoe ân ái, Lạc Vô Dật chua lòm nói: "Người bắt nạt cẩu độc thân đều đáng xuống địa ngục."

Lăng Thần nheo lại mắt phượng, không chút để ý một ánh mắt liếc qua, Lạc Vô Dật lập tức thành rùa đen rút đầu, cái gì cũng không dám nói.

Anh họ sợ hãi em họ như vậy, quả thực mất mặt.

"Aiz, xem ra lão nương cũng nên tìm một người tới khoe ân ái." Flina một bên thở dài một bên nói, hiện tại không hề có chút phong phạm nữ hán tử một chút nào.

Tuy bản chất nàng vẫn là một nữ hán tử, nhưng bị người kích thích trắng trợn trước mặt như vậy, nàng cũng rất muốn làm nữ hài một hồi!

Tinh Dạ vẫn giống như trước kia tương đối trầm mặc, ánh mắt lấp lánh nhìn mấy người sau đó liền dời đi tầm mắt.

Hạ Thiên Tịch biết tâm tư của Tinh Dạ, nhìn Tinh Dạ hiện tại kỳ thực vẫn có chút lo lắng.

Nghe Lăng Thần nói, từ sau khi y mất trí nhớ, Dạ Đồng ngay sau đó cũng rời đi, ngay cả việc học hành cũng không hoàn thành, sau đó vô luận là ai cũng không liên hệ được với hắn, hơn nữa Dạ Đồng cũng từ đây không xuất hiện qua trước mặt mọi người.

Nhớ tới Dạ Đồng, Hạ Thiên Tịch liền nghĩ tới thân ảnh mấy tháng trước y nhìn thấy ở Đế Đô tinh kia, lúc ấy bởi vì mang thai, y đối mùi máu tươi còn rất mẫn cảm, lại còn nổ tung một con tang thi, cho nên không nhớ tới, hiện tại nghĩ tới, Hạ Thiên Tịch than một tiếng, sớm biết vậy lúc ấy y nên điều tra, nói không chừng thật đúng là có thể điều tra ra.

"Đúng rồi, các ngươi thực lực hiện tại thế nào rồi?" Thoát khỏi không khí trầm mặc, Hạ Thiên Tịch lập tức hỏi, hiện tại y chỉ biết thực lực của Lancet và Thẩm Hạo, còn chưa biết về ba người này.

"Lão đại, ta hiện tại là Ma Đạo Sư sơ cấp, chiến sĩ cơ giáp cấp 5." Flina lập tức nói.

"Ta là Đại Ma Pháp Sư, chiến sĩ cơ giáp cấp 5." Lạc Vô Dật bĩu môi, không phải là thực lực của hắn sẽ thấp nhất chứ!

"Tôi là Ma Đạo Sư sơ cấp, chiến sĩ cơ giáp cấp 6." Tinh Dạ nói.

Hạ Thiên Tịch bất ngờ nhìn thoáng qua Tinh Dạ, không nghĩ tới, Tinh Dạ cư nhiên lại tiến bộ nhanh như vậy.

"Được. Vậy chúng ta tranh thủ mấy năm ở Xích Tinh đều thăng cấp lên chiến sĩ cơ giáp cấp 7, Ma Đạo Sư cao cấp." Hạ Thiên Tịch nói, thời gian mấy năm, vô luận thế nào, bọn họ đều cần phải đem thực lực bản thân tăng lên càng cao càng tốt.

"Được, chúng ta nhất định sẽ." Mấy người Flina tràn đầy tin tưởng nói.

Kỳ thực bốn năm qua bọn họ tiến bộ cũng không nhỏ, nhưng so sánh với Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, đó chính là cặn bã!
Rất là đả kích người!

Cho nên, mấy năm tiếp theo bọn họ ở Xích Tinh cần phải tận hết khả năng tăng lên thực lực của bản thân, dù sao không có bên ngoài quấy nhiễu, cũng sẽ khiến cho bọn họ chuyên tâm tu luyện.

Có mục tiêu, tâm tình của mọi người lại tăng cao lên, mấy ngày nay bị đầy trời cát vàng này khiến tâm tình bực bội cũng tốt lên rất nhiều, nghỉ tạm một lúc, sau đó mọi người đứng lên phủi phủi cát vàng trên người chuẩn bị lại lần nữa cất bước.

Khi Hạ Thiên Tịch chuẩn bị thu hồi kết giới, một mảng tối lập tức bao phủ ở đỉnh đầu bọn họ, mấy người không nghĩ nhiều, thậm chí ngay cả thời giản ngoảnh đầu ra sau cũng không có, ngay lập tức đều lắc mình rời khỏi kết giới ra ngoài.

Thân thể to lớn của quái vật khổng lồ phía sau lập tức đè lên kết giới, tuy không lập tức phá nát kết giới, nhưng trên kết giới cũng xuất hiện khe nứt, chưa tới ba giây, tấm kết giới liền bị rách nát dưới thân hình khổng lồ.

Cấp bậc ma pháp của Hạ Thiên Tịch là cao nhất trong đám người, tuy kết giới y tạo ra chỉ để ngăn đỡ gió cát, cũng không có năng lực phòng ngự quá cao, nhưng có thể nhẹ nhàng liền bị phá hủy như vậy, có thể thấy được quái vật khổng lồ này có bao nhiêu lợi hại.

Mấy người lắc mình rời tới chỗ xa nhìn lại, quái vật khổng lồ kia chính là một đầu rắn độc vừa mới chui ra khỏi mặt đất.

Giờ phút này, đầu hổ mang đang trừng một đôi mắt to như lồng đèn hướng bọn họ kiêu ngạo tê tê.

Mấy người hít ngược một hơi khí lạnh.

Con rắn hổ mang này so với con mãng xà bọn họ gặp phải trong rừng rậm trước kia còn khủng bố hơn, nhìn qua còn muốn lợi hại hơn rất nhiều, hơn nữa rắn độc mắt kính, độc của nó càng có tính ăn mòn hơn.


..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro