Ông chủ, bán chó không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 一个秃噜噜

 
Ngô Tam Tỉnh là lái buôn đồ cổ, hằng ngày còn ở trong tiệm làm phát sóng trực tiếp bán hàng.

 
Nhưng mà hắn tuổi già sắc suy, nội dung phát sóng trực tiếp cũng không có gì hấp dẫn, cũng không có nhiều người tới xem hắn.

 
Nghỉ hè, cháu trai Ngô Tam Tỉnh từ trường học trở về, bởi vì hai vợ chồng Ngô Nhất Cùng ra ngoài du lịch, chỉ có thể mang trẻ nhỏ trong nhà - hai mươi mấy tuổi Ngô Tà gửi nuôi trong nhà Ngô Tam Tỉnh.

 
Cửa hàng của Ngô Tam Tỉnh ở lầu một, chỗ ở ở lầu hai, hôm nay, Ngô Tam Tỉnh theo lẽ thường mở ra phát sóng trực tiếp bán hàng, Ngô Tà còn buồn ngủ, ăn mặc áo ngủ chó con từ lầu hai đi xuống, lơ đãng bước hụt, lộc cộc lộc cộc từ phía trên té xuống, quăng ngã hình chữ X.

 
Ngô Tam Tỉnh thấy nhiều không trách, thậm chí đối với màn hình cười lên tiếng, Ngô Tà từ trên mặt đất bò dậy, tức giận vọt tới trước màn hình trách cứ hắn không tới đỡ mình lên.

 
Ngô Tà là người Giang Nam điển hình, da thịt trắng nõn thông thấu, ngũ quan tinh xảo tuấn tú, mặc dù mặc áo ngủ chó con ngây ngốc vẫn có thể nhìn ra thân hình cao thẳng, eo thon chân dài.

 
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của Ngô Tam Tỉnh đột nhiên tăng cao, từ hai chữ đột phá tới rồi bốn chữ số, một đám không phải tới mua hàng, chỉ là tới xem Ngô Tà.

 
Chuyện này làm Ngô Tam Tỉnh tức điên, tức giận đến râu hắn đều bay lên: “Không mua đồ vật cũng đừng muốn nhìn cháu trai ta!”

 
Có mấy phú bà lập tức đặt mua nhiều món đồ cổ đắt giá, sôi nổi muốn xin phương thức liên hệ của Ngô Tà, làm Ngô Tam Tỉnh sướng đến điên rồi.

 
Hắn cầu Ngô Tà đi theo vài lần phát sóng trực tiếp, những phú bà đó không kiên nhẫn, trong đó một người kêu “Ông chủ bán chó không” càng là trực tiếp bỏ ra mấy chục triệu (tệ) yêu cầu Ngô Tà giao hàng tận nhà.

 
Tự nhiên là Ngô Tà không muốn: “Muốn đưa thì chính chú đưa qua đi, cháu bán nghệ không bán thân, không giống chú vì kiếm tiền mà từ bỏ cả tiết tháo.”

 
Phú bà bên kia chậm chạp không chờ được đến Ngô Tam Tỉnh hồi phục, biết Ngô Tà đại khái không muốn, liền gửi lại một bức ảnh chụp bóng dáng, thân ảnh trên ảnh chụp tuy rằng mơ hồ, nhưng nhìn ra được, người nọ hẳn là rất tuổi trẻ, làn da săn chắc căng đầy, vòng eo xinh đẹp, hẳn là người phụ nữ rất biết quản lý bản thân.

 
【 Ông chủ bán chó không: Điều kiện của tôi thế này, không đến mức ăn thịt cậu đúng không? 】

 
Ngô Tam Tỉnh nhìn kỹ: “Người ta điều kiện như vậy, hẳn là cũng chướng mắt bộ dáng yếu ớt của cháu.”

 
Ngô Tà tự nhéo một chút cơ bắp của mình, nóng nảy: “Cháu đi đây, chướng mắt là tốt, nếu coi trọng không cẩn thận cháu ấn nàng vào tường, moi cũng không moi xuống được.”

 
Ngô Tà đi theo địa chỉ người nọ đưa, là một biệt thự độc lập trong khu dân cư cao cấp, Trương Khởi Linh mở cửa, lúc hắn tự giới thiệu Ngô Tà nhìn chằm chằm.

 
Trương Khởi Linh kéo người vào phòng, Ngô Tà hỏi hắn: “Anh chính là người muốn mua chó? Nhưng không phải anh là nữ à?”

 
Trương Khởi Linh: “Ai nói tôi là nữ?”

 
Ngô Tà: “...... Tôi cho rằng anh là......”

 
Trương Khởi Linh: “Nam, cam đoan không giả.”

 
Ngô Tà: “...... Có thể để tôi nhìn xem không?”

Trương Khởi Linh kéo tay Ngô Tà ấn vào hạ thân của chính mình: “Có thể.”

 
Ngô Tà đi cả ngày, tới buổi tối còn không có về nhà, Ngô Tam Tỉnh không yên tâm, gọi một cuộc điện thoại: “Cháu trai, mày đang ở đâu?”

 
Đầu bên kia Ngô Tà vừa nói vừa thở hổn hển, giữa hai chân hắn đều là chất bôi trơn, chất lỏng sền sệt bị Trương Khởi Linh đánh ra sủi bọt, theo chân Ngô Tà trơn trượt chảy xuống.

Ngô Tà đã bị bắn ở trong một lần, trong bụng đều là tinh dịch của Trương Khởi Linh, bụng nhỏ của hắn phồng lên, bị Trương Khởi Linh ôm vào trong ngực, ngồi ở trên đùi bị làm.

Tư thế này đi vào rất sâu, Ngô Tà hừ hừ một tiếng, ý bảo Trương Khởi Linh nhẹ một chút hắn muốn nói chuyện điện thoại.

 
Trương Khởi Linh hoàn toàn không để ý đến hắn, càng thêm ra sức, Ngô Tà bị xóc tàn nhẫn, trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ mềm mại.

Ngô Tam Tỉnh nghe không rõ ràng lắm: “Mày đang làm cái gì? Sao lại thở dốc? Đang chạy bộ à? Bây giờ đã trở về chưa?”

 
Trương Khởi Linh đi vào một cái rata sâu, núm vú của Ngô Tà bị hắn nhéo, phía dưới ăn đến vừa sâu vừa mạnh, lập tức da đầu tê dại, mũi chân nhếch lên, vách trong bắt đầu co rút, kẹp đến Trương Khởi Linh lại một lần bắn vào trong.

Tràng thịt của Ngô Tà vẫn còn không ngừng mà co rút lại, như muốn nuốt tinh dịch của Trương Khởi Linh đến càng sâu.

Trương Khởi Linh sờ soạng phía sau lưng hắn xem như an ủi, không lui ra ngoài, tiếp tục làm tiếp, hắn lấy điện thoại từ trong tay Ngô Tà đang run rẩy, nói: “Đêm nay cậu ấy không quay về.”

Ngô Tam Tỉnh vừa nghe là tiếng của đàn ông, nháy mắt cảnh giác: “Ngươi là ai?”

 
Trương Khởi Linh trả lời: “Là người mua chó của ngài.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro