Chiêu Mộ Nhân Viên Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


         Cách nghĩ của Quỷ đại quan khiến người khác một lời khó nói hết, hơn nữa các dấu hiệu đều cho thấy: Đó là một mãng phu phụ trách xung phong không cần chi mưu lược, nhưng hắn xem như chưa phải ngu ngốc lắm, Tần Phong bọn họ rõ ràng châm chọc khiêu khích đến vậy, tất nhiên sẽ không phải nghe không hiểu.


        Vì vậy Quỷ đại quan hừ lạnh một tiếng: "Ta cũng không phải là đang cùng các ngươi thương lượng, sau khi minh hôn kết thúc cũng là lúc các ngươi chết thành quỷ, nếu rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy chờ hút khô dương khí, luyện thành quỷ bộc, như nhau có thể làm quỷ của ta!"


       Bên trong kiệu Tần Phong quả đoán trả lời: "Ta lái xe tới, không thể uống rượu."


       Quỷ đại quan: "? ? ?"


       Kiệu hoa bên kia nói tiếp: "Con quỷ ngu xuẩn này sợ là không hiểu lái xe không thể uống rượu ni."


       "Người thiếu kiến thức pháp luật a?"


       "Không chỉ thế, đoán chừng là mù chữ."


        Quỷ đại quan giận dữ nói: "Tốt, hai người các ngươi thật là sống thiếu kiên nhẫn, sợ là không biết bị hút dương khí là tư vị gì đi!"


       "Không." Tần Phong trả lời, "Ai nói cho ngươi biết, chúng ta là người sống?"


       —— hắn vừa dứt lời, kiệu hoa theo đó mà vỡ nát!


        Hai đạo quỷ lực lạnh lẽo nồng hậu đập vào mặt, Quỷ đại quan chợt kinh hãi, nhưng mà kim quang rực rỡ đã lấy thế lôi đình chém đến trước mặt hắn!


        Đại quỷ xuất thân võ quan vội vàng nổi giận gầm lên một tiếng, giơ lên bội đao trong tay mình, nỗ lực đón một nhát chém, nhưng lãnh ý càng làm hắn mao cốt tủng nhiên từ phía sau lưng kéo tới, Quỷ đại quan lúc này không để ý hình tượng, lộn nhào trên mặt đất, một mũi thương tuyết trắng gần như trong suốt cắm thẳng vào địa phương hắn vừa đứng yên, khiến mặt đất thủng một cái hố sâu.


       "Các ngươi là thứ gì ——" Quỷ đại quan mặc dù hốt hoảng tránh thoát tập kích, nhưng đao phong vẫn như cũ quát bị thương mặt hắn, một đạo vết thương sâu thấy tới xương mở ra, chất lỏng máu đen của quỷ chảy xuống rồi rơi trên mặt đất phát sinh xèo xèo hơi nước.


        Biến cố tốc độ quá nhanh, vốn cho rằng chỉ là "Tân nương người sống" trước khi chết nhanh mồm nhanh miệng, cư nhiên trong nháy mắt liền biến thành hai con quỷ so với Quỷ đại quan còn hung hơn, Bất Lương Nhân xung quanh đã sợ ngây người, thẳng đến Quỷ đại quan hướng bọn hắn hét lớn mệnh lệnh:


        "Còn không lên! ! !"


        Quỷ Hồn rốt cục phản ứng kịp, bao vây hai người xuất hiện từ trong kiệu hoa, bọn họ vẫn mặc bộ cát phục minh hôn kia, Tần Phong dứt khoát kéo y phục trên người, cố sức xé nát, lộ ra hắc y Vô Thường bên dưới. Cát phục này thuộc về quỷ, cho nên mặc trên quỷ thể sẽ không theo ngụy trang giải trừ tự hành tiêu thất, bên cạnh hắn vị tân nương giả kia động tác hơi chậm hơn, lúc này vẫn khoác giá y.


        Tóc đen nhu thuận khoác lên trên vai, chảy xuôi dọc theo cát phục ám hồng sắc, hai màu đỏ đen như làm nền cho người môi hồng răng trắng kia, mi mục như họa, bởi vì trên đầu còn đeo châu ngọc khi nữ tử xuất giá, khiến cho một điểm vết đứt trên lông mi hắn có vẻ phá lệ nhu hòa.


         Trong kiệu hoa không phải Lục Lân, mà là Tạ Kỳ Liên.


        Tần Phong thừa dịp hắn còn chưa xé y phục, cấp tốc lấy điện thoại cầm tay ra, ôm bờ vai của hắn tanh tách tự chụp một cái, nhanh chóng bảo tồn, sau đó giống như cái gì cũng không làm qua, tiếp tục mang theo đao truy chém con Quỷ đại quan chật vật kia, đồng thời còn nói với Tạ Kỳ Liên: "Ngươi xem, ngươi mặc bộ này mới gọi là dung mạo xuất chúng, dáng người ưu mỹ, còn ta rõ ràng gọi là cay mắt."


        Tạ Kỳ Liên chậm rãi cởi ra giá y, tiện tay ném đi, cũng cầm thương đuổi theo: "Ta cho rằng, về phương diện này thì hai chúng ta được gọi là một đôi bích nhân."


       "Tùy ngươi vậy, ta chỉ nhớ rõ ngươi đã nói ——" Tần Phong vui tươi hớn hở chém đứt búi tóc Quỷ đại quan, trả lời, "Thứ gì chỉ có không lần và vô số lần?"


         Tạ Kỳ Liên đáp một cách tự nhiên: "Nữ trang. Nói thật —— ta quả thực không nhớ ra được đây là lần bao nhiêu rồi."


         "Hả?" Tần Phong sửng sốt, không chờ bọn hắn trò chuyện xong cái đề tài này, chung quanh Bất Lương Nhân đã rút đao vọt tới.


        Hắn khẽ quát một tiếng: "Chút nữa nói tiếp!"


        Trường đao kim sắc trong nháy mắt quang mang tăng vọt, rất giống đại đao 40m trong đoạn tử, Tần Phong giơ lên mạch đao, dễ dàng xoay tròn một vòng đầy, sau đó một vòng quỷ mặt xanh xông tới thế nào thì về thế đấy, thậm chí tốc độ văng ra ngoài còn nhanh hơn tốc độ xông lại.


        Bất quá Quỷ đại quan bắt được cơ hội, một tiếng khí thế hung hăng rít gào, hai chân giẫm đạp mặt đất, phát sinh thanh âm rầm rập, thân thể hắn cũng bắt đầu bành trướng, từ một thân mãng phu cơ thịt nguyên bản, biến thành một quỷ vật cao tới ba thước, mặt xanh nanh vàng cực lớn, thấy cái dạng này, Bất Lương Nhân Quỷ Hồn đều mặt lộ vẻ kinh ngạc, co rúm lùi lại nửa bước.


       "Biến lớn cũng chỉ là biến thành đồ ngu cỡ lớn mà thôi." Tạ Kỳ Liên cười lạnh một tiếng, nhắc tới ngân thương, toàn bộ hóa thành một đạo bóng trắng, nhanh nhẹn mà lên, Tần Phong theo sát phía sau, một tả một hữu, một đen một trắng giao thoa vờn quanh, đối với đầu quỷ to lớn không chút khách khí giáng xuống.


        Quỷ đại quan thể tích to, đao quang thương ảnh tinh mịn như dệt cửi, hắn căn bản né tránh không được, quỷ thể bị mạch đao và ngân thương chém nhanh thành khối vụn, thống khổ liên tục gầm rú, đại quỷ trúng tên mọi nơi, Bất Lương Nhân thấy thế đều né tránh." Lên cho ta! Các ngươi đám phế vật này!"Đại quỷ gào thét, thế nhưng nhóm Bất Lương do do dự dự, có mấy người thậm chí lấy ánh mắt cảnh giác nhìn đại quỷ tướng mạo kinh khủng dử tợn.


        Tần Phong hơi hơi hí mắt, bén nhạy nhận ra dị trạng.


       Mắt thấy quỷ đầu sẽ đạp lên tòa nhà lớn, Bất Lương Nhân băn khoăn không tiến lên, Tần Phong một đao cắm trước cổ đại quỷ, đứng trên vai hắn, cao giọng quát dẹp đường: "Nghe đây! Chúng ta là địa phủ Hắc Bạch Vô Thường, ta biết Bất Lương Nhân các ngươi vốn là người trung nghĩa, có thể xuất thân không tốt, nhưng trở thành Bất Lương Nhân, cũng là vì tập đạo trừ ác, các ngươi chỉ bởi vì chức trách, theo thói quen phục tòng con quỷ đã từng là thượng cấp này, nhưng các ngươi cũng nhìn thấy, lệ quỷ này chính là ác quỷ mà các ngươi nên truy bắt!"


       Tạ Kỳ Liên cũng nói: "Hiện tại tỉnh ngộ còn chưa muộn, lập tức tiến vào nhà, bảo hộ ba người sống bên trong, đến lúc đó địa phủ vấn tội, thanh toán ưu khuyết điểm, các ngươi có thể còn có một kết quả tốt."


      Bất Lương Nhân hơi chần chờ, bọn họ ngẩng đầu, thình lình phát hiện —— hai người kia thân ảnh một đen một trắng, lại thon dài cao ngất như vậy, người hắc y khí chất lạnh lùng nghiêm nghị, không giận tự uy, người bạch y khuôn mặt tuấn mỹ, bên môi mang cười, nhưng ánh mắt lại băng lãnh sắc bén, lúc bị hắn nhìn, giống như tất cả bí mật sẽ bị hắn nhìn thấu.


       Bọn họ mang mũ cao tương đồng kiểu dáng, một trái một phải, đều tự viết ——


      Đại thiên tuần thú


      Tứ hải thanh minh


      Tám chữ lóe ra kim quang thẳng tắp chiếu vào đáy mắt, làm kẻ đã chết đi nhiều năm như bọn hắn hai mắt trận trận đau đớn, một mảnh nhãn cầu trắng bệch chậm rãi lộ ra màu đậm con ngươi.


       Thấy bọn họ chần chờ, Tạ Kỳ Liên lạnh như băng quát lớn: "Vương triều các ngươi khâm phục đã diệt vong ngàn năm, các ngươi lại còn muốn khăng khăng tuân theo tôn ti trên dưới của quá khứ, nghe một ác quỷ đã đi lên con đường lạc lối bài bố?"


       "Vương triều xưa kia đã bị diệt, thế nhưng thiên địa chính nghĩa vẫn còn, công đạo cùng nhân tâm vẫn thế." Tần Phong nói, "Các ngươi muốn theo chân triều đại cũ cùng nhau hư thối, hay là nguyện ý tiếp tục ở thế giới mới, tập đạo trừ ác?"


        "Chúng ta..." Qủy mặt xanh dẫn đầu khó khăn đấu tranh, đao trong tay run nhè nhẹ.


        "Rống ——" Quỷ đại quan gầm hét lên, "Bọn chuột nhắt các ngươi, còn không lên cho ta! Chế phục hai tên Quỷ Tiên đó, nuốt quỷ lực bọn họ, thì thần chức bọn họ sẽ là của chúng ta, đợi được bản tướng quân nắm trong tay địa phủ, các ngươi hết thảy có phần thưởng! Thậm chí bản tướng quân có thể đem hai cái mỹ nhân này làm phần thưởng các ngươi vui đùa một chút!"


        Tần Phong mặt không thay đổi trạc một đao vào khuôn miệng to như chậu máu của đại quỷ —— lập lại lần nữa, hai người cái gì?


        "Năm xưa ngài nói là địa phủ tan vỡ, trật tự lâm nguy! Cho nên mới cần chúng ta tới thành lập! Để tích súc lực lượng, phải hấp thu hai Yêu Tu do bái nguyệt mà có được tinh thuần yêu lực, hơn nữa hai Yêu Tu kia chuyên hút tinh phách người khác, cho nên chúng ta mới phải trừ hết các nàng..." Bất Lương mọi người nắm chặc đao, biểu tình cũng từ từ dử tợn, "Hiện tại ngài lại đang nói cái gì?"


       Hồn thể bị khảm, dưới loại đau nhức này, nếu như Quỷ đại quan còn có thể diễn kịch hoặc nói dối, hắn cũng không đến mức ngốc hề hề đem Hắc Bạch Vô Thường lãnh đến đại bản doanh.


       Cho nên, hắn cơ hồ đã đem tất cả biểu hiện giả dối mình khổ sở kinh doanh xé rách hết, vốn hắn chính là một vũ phu thẳng thắn có chút lỗ mãng, thường ngày ngụy trang cực kỳ khổ cực, lần này xé rách, trực tiếp vò đã mẻ lại sứt lên: "Các ngươi mau lên cho ta, bằng không sẽ ăn sạch các ngươi!"


        Bất Lương Nhân chậm rãi lui về sau nửa bước, khẽ lắc đầu: "Không."


        Nói xong, chỉ thấy nhóm Bất Lương hóa thành từng đạo khói đen, nhảy vào bên trong tòa nhà, khói đen phía trên tòa nhà hình thành một đạo lá chắn, Quỷ đại quan vươn móng vuốt ý đồ đi bắt các nữ minh tinh trong kiệu hoa, khói đen bị xoay quanh gắt gao cuốn lấy, Tần Phong lập tức giơ lên mạch đao, từ giữa không trung đánh xuống, cánh tay đại quỷ tựa như củi đốt, răng rắc một tiếng bị chém gảy, hắn phát sinh tiếng kêu thảm thiết không thuộc về mình, thân thể to lớn giống như từ chỗ hổng nơi này bay hơi, bỗng nhiên biến mất.


         Tạ Kỳ Liên nhíu mày quát khẽ: "Không xong, hắn quả nhiên trốn trở lại thạch quan rồi!" .


         ---------------


         Xung quanh thạch quan, các đạo trưởng sẵn sàng nghênh đón quân địch.


          Lục Lân còn đang hóa thành nữ trang, chưa kịp tẩy. Tạ Kỳ Liên sáng sớm phát hiện quạ đen mắt đỏ có thể là cơ sở ngầm của Qủy đại quan, cho nên cố ý để hắn thay trang phục, thừa dịp quạ đen rời đi, nhanh chóng dùng thuật ngụy trang thay thế hắn, nói hắn cùng với hai Yêu Tu  lưu lại làm người giám hộ.


         Lục Lân có chút khẩn trương, các vị Vô Thường trước khi rời đi đã nói qua, ác quỷ có thể sẽ trở về lại trong quan tài, nhưng nhóm Vô Thường phải cùng nhau đi trước —— bởi vì lúc phiến sương mù nồng đậm dày đặc lan tràn tới, cả hai cảm nhận được thần lực vốn không nên tái xuất hiện ở nhân gian.


         Âm khí trong thạch quan đại thịnh, Lục Lân hét lớn một tiếng: "Tới!"


         Hoàng Mạc Tiên và Hồ Diên Nghiên hầu như cùng lúc thi pháp, các nàng cùng nhau từ thuở động vật linh trí sơ khai tu thành nữ tử thanh xuân hiện tại, vô cùng ăn ý, một trái một phải hai đạo yêu lực ngưng tụ xiềng xích rơi vào trên thạch quan.


         Hoàng Mạc Tiên: "Được rồi!"


         Hồ Diên Nghiên cũng nói: "Ổn!"


         Lục Lân và Sở Úc đồng thời móc ra một xấp lá bùa, Lục Lân đem lá bùa ném vào không trung, lấy trường kiếm trong tay chọn từng tấm phù, trong miệng không ngừng niệm tụng chú ngữ, sau đó phất lá bùa theo hướng quan tài, hắn đọc là chú quyết lôi tổ trừ tà, phù là phù sấm sét dẫn linh tụ lôi, mỗi lần vẩy một tấm, liền có một đạo sấm sét tím nhô lên cao đánh xuống.


          Thạch quan ở trình độ nhất định có thể cắt đứt lôi điện, cho nên Lục Lân không dám bảo lưu, đem toàn bộ phù mấy năm nay tích góp đều ném ra ngoài.


          Sở Úc thì không trầm ổn bằng hắn, hai tay cầm một xấp phù các loại nhằm vào quỷ, cũng bất kể là cái gì, chỉ cần là công kích hoặc hạn chế liền dán tới, rất giống mấy người đang cuồng dán quảng cáo.


          Sét đối người sống uy lực không lớn, nhưng vẫn như cũ chém Sở Úc thành mặt bao công.


          Trong thạch quan truyền đến thê lương gào thét, sấm sét trung tâm thạch quan ầm ầm bạo tạc, đá vụn văng trúng mọi người, các đạo trưởng lập tức nắm lên người thường tổ nhiếp chế, bảo hộ bọn họ không bị đập phải.


         Một quỷ ảnh mang theo khói đen từ trong quan tài nhảy ra, điên cuồng chụp vào Hồ Diên Nghiên.


        "Tiện nhân! ! !" Quỷ đại quan biết mình hoàn toàn bị gài bẫy, mất hết lý trí, ngay cả sắp tán hồn, cũng muốn trước khi chết bắt một cái Yêu Tu đệm lưng!


        Hồ Diên Nghiên kinh hô một tiếng, hốt hoảng lui về phía sau, sấm sét trên người Quỷ đại quan chưa tán, đốt cho đuôi hồ ly tinh đều cháy rụi, đau đến vẻ mặt rơi lệ, Hoàng Mạc tiên sợ hãi, bỗng nhiên nhào tới, liền đẩy ra Hồ Diên Nghiên.


        "Hòang bì tử phá sản này!" Hồ Diên Nghiên rống to hơn, "Ngươi —— Mạc Tiên không được!"


        Lợi trảo đại quỷ chụp vào giữa lưng Hoàng Mạc Tiên, Hoàng Mạc Tiên lộ vẻ sầu thảm cười, hơi mang vẻ áy náy nhìn Hồ Diên Nghiên thất kinh, phiền muộn thở dài —— sau này không còn ai có thể vào trước khi con hồ ly ngu xuẩn này bị gạt tiền bán hàng đa cấp thì đi cứu nàng rồi.


       Điện quang đã đem mái tóc dài của nàng thiêu đến xoăn tít, bỗng nhiên một cái tay ấm áp bắt được Hoàng Mạc Tiên, nàng kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện Lục Lân chẳng biết lúc nào xuất hiện bên người, bắt được cánh tay của nàng, cố sức ném ra ngoài.


       Người sống không sợ sấm sét chưa tán trên người Quỷ đại quan, thế nhưng móng vuốt lệ quỷ trong nháy mắt sẽ đâm rách lồng ngực của hắn!


        "Lục đạo trưởng!" Yêu Tu kinh hô.


        Một ngụm lớn máu tươi nóng cháy phun đến trên người Quỷ đại quan, Lục Lân sắc mặt trắng bệch, thanh âm thống khổ mà run, nhưng vẫn như cũ chuẩn xác không lầm lần thứ hai đọc lên pháp quyết lôi tổ, trường kiếm trên tay hắn nhất thời bị lôi quang bao phủ, máu tươi của người tu hành ẩn chứa linh lực cũng được gông xiềng, khiến cho móng vuốt Quỷ đại quan cắm trước ngực Lục Lân, căn bản vô pháp rút ra!


         Lục Lân khẽ quát một tiếng, cổ tay xoay ngược lại, mang theo lôi quang kiếm trong nháy mắt chặt đứt đầu lệ quỷ.     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro