Chương 217 Duyên Thọ dược tề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tĩnh

Từ khi Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn dọn vào ở Thiên Hà hoa lâm, thì nơi này liền nhiều thêm một vị khách quen.

“Sở lão bản rượu ngươi nhưỡng thật không sai!” Cung Thần tán thưởng nói.

Sở Diệp khô khốc cười cười, nói: “Đảo chủ thấy ngon liền hảo.” 

Thứ Cung Thần uống là rượu Bách Trân do Sở Diệp nhưỡng ra, đó là một loại Huyền cấp linh tửu, có công dụng cường thân kiện thể, phối phương là Sở Diệp lấy ra từ Tử La Tông môn.

Sở Diệp dùng trái cây để ủ rượu, mà tất cả trái cây đều là lớn lên ngọc trụy không gian, nước dùng để ủ rượu là Linh Tuyền Thủy, nên rượu Sở Diệp nhưỡng ra luôn tốt hơn người khác rất nhiều.

Cung Thần gia hỏa này, gần nhất ba ngày hai ngày là lại chạy tới đây, như là sợ mất đi thứ trân quý vậy, Sở Diệp âm thầm suy đoán, Cung Thần có phải hay không đã hối hận khi đưa hắn Thiên Hà Hoa Lâm. 

“Đảo chủ, không có chuyện gì vội sao? Trên đảo hẳn là có không ít chuyện cần ngài đi xử lý đi.” Sở Diệp nói.

Cung Thần là đảo chủ một đảo, thì thường sẽ có trăm công ngàn việc quấn thân sao?

Cung Thần nhàn nhạt nói: “Những cái đó đều có quản gia xử lý."

Sở Diệp: ".......” Cung Thần phủi tay làm chưởng quầy thật là tiêu dao! Chuyện gì cũng ném cho quản gia.

“Người không cần chiếu cố ngươi những vị phu nhân đó sao?” Sở Diệp hỏi.

Cung Thần lắc lắc đầu, nói: “Không cần.” 

“Không cần sao?” Sở Diệp nhíu nhíu mày, thầm nghĩ: Cái khác bỏ được cũng không nói, mà chuyện này hắn cũng không lo.

Cung Thần uống một ngụm rượu, có chút thẫn thờ nói: “Ta kỳ thật cũng không thích cưới nhiều phu nhân như vậy, cũng không thích làm chuyện đó, nhưng nếu không làm thì cả người sẽ không thoải mái, làm xong thì vẫn là không thoải mái."

Sở Diệp cúi đầu, ở trong lòng thở dài, thầm nghĩ: Loại chuyện tư mật này vì cái gì muốn nói với hắn a! Cung Thần cũng không sợ hắn để lộ bí mật ra sao.

“Gần đây nhờ dùng dược tề của Lâm thiếu nên thân thể của ta đã tốt hơn rất nhiều.” Cung Thần nhàn nhã nói.

Sở Diệp cau mày, nói: “Tam Dương dược tề chỉ có thể trị phần ngọn.” Vấn đề của thể chất không giải quyết thì Cung Thần đời này sợ chỉ là chỉ có thể là một Hồn Sư cấp 2.

Cung Thần gật gật đầu, vân đạm phong khinh nói: “Ta biết, hiện tại cũng đã thực hảo.”

Người khác thì nói hắn có diễm phúc, không nghĩ tới, sinh hoạt như vậy căn bản không phải là thứ hắn muốn.

Qua mấy ngày thanh tâm quả dục, thì tinh thần của Cung Thần thật ra cũng không tồi.

Sở Diệp: "......"

Sở Diệp vào ở Thiên Hà hoa lâm không bao lâu, liền bắt đầu luyện chế sát khí.

Hai tháng sau, các sát hố liền bắt đầu lục tục thu hoạch sát khí.

Sở Diệp vốn đang lo lắng, thú cốt hải thú nếu dùng ngao luyện sát khí sẽ có vấn đề, nhưng sự thật chứng minh, hắn đã lo lắng quá nhiều, thú cốt của hải thú khi ngao luyện sát khí, cho ra sát khí có phẩm chất thật tốt, so với hắn mong muốn còn tốt hơn nhiều.

Một đoàn Ngân Sí Ong, chiếm cứ ở chung quanh, như hổ rình mồi nhìn trung tâm sát hố.

Lâm Sơ Văn đứng ở sát hố bên cạnh, nói: “Hôm nay, lại có thể thu sát khí đi.”

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đúng vậy!”

Mấy cái sát hố có thời gian luyện chế sát khí không giống nhau, cho nên, thời gian thu hoạch sát khí cũng không giống nhau.

Sở Diệp liên tục đào năm cái sát hố, trên cơ bản cứ cách mười ngày là có thể thu hoạch ba phần sát khí. 

Trong khoảng thời gian này, Sở Diệp lục tục thu được mười lăm phần sát khí.

Ngân Sí Ong đàn của Sở Diệp sau khi hấp thu ong tinh, lại trải qua long huyết tinh rèn luyện, phẩm tướng đều đã đề cao lên không ít, lại dùng sát khí tiến giai, nên tỷ lệ tiến giai thành công cũng đã được đề cao lên rất nhiều, Sở Diệp lần này thu được mười lăm phần sát khí, thì có thể bồi dưỡng ra bảy chỉ Chiến Tướng Ngân Sí Ong.

Trong ong đàn số lượng Chiến Tướng Ngân Sí Ong đang không ngừng bay lên, mà thực lực của Tiểu Ngân cũng đang không ngừng tăng lên.

Sở Diệp đánh giá chỉ cần số lượng Chiến Tướng Ngân Sí Ong đạt tới một trăm, thì Tiểu Ngân liền có hy vọng tiến giai lên Chiến Vương, đến lúc đó hắn cũng có thể trở thành Hồn Vương.

Lâm Sơ Văn hướng tới Tiểu Ngân nhìn qua đi, nói: “Hơi thở trên người Tiểu Ngân lại càng thêm vượng hàm!”

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy.”

Dựa theo tốc độ hiện tại nếu cho số lượng Chiến Tướng Ngân Sí Ong đạt tới một trăm, thì hẳn là còn cần hai ba năm.

Từ Hồn Sư đến Hồn Vương mười phần gian nan, rất nhiều Hồn Sư cấp 9 vì để trù bị tài nguyên để tiến giai thì đã phải chuẩn bị vài thập niên, hai ba năm có thể xem như là thần tốc.

Đương nhiên, Chiến Tướng Ngân Sí Ong nhiều cũng có một chút phiền toái, Sở Diệp yêu cầu phải tiêu hao đại lượng tinh hạch, nuôi nấng số Ngân Sí Ong đó, dù số tiền Lâm Sơ Văn thu vào nhờ dược tề tuy là cũng không ít.

Lại nửa năm qua đi.

Bận rộn vô năm tháng, bất tri bất giác Sở Diệp đã ở Thiên Hà hoa lâm đã hơn nửa năm.

“Sở thiếu, lần này thú cốt.” Triệu Xuyên tìm được rồi Sở Diệp.

Sở Diệp nhìn cau mày Triệu Xuyên, nói: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”

Triệu Xuyên bất đắc dĩ nói: “Thú cốt đã không còn nhiều lắm.”

Từ khi Sở Diệp nhờ Triệu Xuyên hỗ trợ tìm kiếm thú cốt, thì Triệu Xuyên liền đã đi ngang qua tất cả các nơi ở Thiên Nhàn đảo có thú cốt bị vứt bỏ.

Sở Diệp gật đầu, vẻ mặt trầm trọng nói: “Ngày này, rốt cuộc cũng tới a!”

Thật ra cách đây không lâu Sở Diệp đã ẩn ẩn phát hiện. Lúc ban đầu Triệu Xuyên đưa thú cốt tới thì phẩm chất đều thập phần cao, nhưng gần đây phẩm chất đều đã giảm xuống không ít.

Do phẩm chất thú cốt giảm xuống, nên chất lượng của sát khí cũng giảm xuống.

Triệu Xuyên tràn đầy cổ quái nhìn Sở Diệp liếc mắt một cái, nói: “Sở thiếu, ngài không có việc gì đi.”

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không có việc gì, ta thì có thể có chuyện gì! Thật ra ta đã sớm đoán trước được ngày này.”

Thiên Nhàn đảo tuy có số lượng thú cốt bị vứt đi rất nhiều, nhưng ngao luyện sát khí cũng đòi hỏi không ít thú cốt, trong thời gian qua hắn cũng đã thu được mấy chục phần sát khí rồi, hắn cũng nên biết thỏa mãn.

Triệu Xuyên nhìn Sở Diệp, có chút khó xử nói: “Sở thiếu, vậy thú cốt còn cần tiếp tục sưu tập không."

Trong hơn nửa năm qua dựa vào việc Sở Diệp thu thập thú cốt mà Triệu Xuyên cũng kiếm lời được mấy chục vạn đồng vàng, đối với Triệu Xuyên mà nói, việc thu thập thú cốt cũng xem như là một công việc béo bở, hắn thật là có chút luyến tiếc.

Sở Diệp trịnh trọng gật gật đầu, nói: “Thu, tiếp tục thu."

Triệu Xuyên cau mày, nói: “Còn tiếp tục thu? Vậy thì tương đối phiền toái.”

“Tiêu tiền đi.” Sở Diệp nhàn nhạt nói.

Triệu Xuyên hít sâu một hơi, nói: “Tiêu tiền sao?"

Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng vậy, tiền sẽ giải quyết được hết."

Triệu Xuyên lắc lắc đầu, nói: “Tiêu tiền khẳng định là có thể thu được thú cốt, bất quá, nhưng hình như có chút lãng phí."

Số thú cốt mà hắn đưa cho Sở Diệp có một số là hắn thu nhặt ở trên đảo một số khác hoặc là hắn vớt từ dưới biển lên.

Nhưng nếu vớt thú cốt từ dưới biển lên thì tương đối phiền toái, nhưng nếu chịu chi tiền thì vẫn có người chịu làm.

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Sẽ không lãng phí, thú cốt chính là thứ tốt!”

“Sở thiếu ngươi muốn nhiều thú cốt như vậy để làm gì! Mà Sở lão bản ngài thu nhiều thú cốt như vậy tại sao khi đến đây ta chẳng bao giờ ngửi được mùi tanh cả vậy."

Sở Diệp: ".......” Thú cốt đều bị đem đi luyện thì tự nhiên sẽ không có mùi tanh.

Sở Diệp lười tìm cớ với Triệu Xuyên, mà chỉ lấy ra một kim tạp nói: “Nơi này có hai trăm vạn, trước cầm đi thu mua thú cốt đi."

Triệu Xuyên có chút kinh ngạc nói: “Hai trăm vạn, đâu cần nhiều như vậy.” Ở đây rất ít người dùng thú cốt, chỉ cần chịu khó đi tìm là sẽ có.

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Có thể thu bao nhiêu thì thu bấy nhiêu càng nhiều càng tốt."

Triệu Xuyên gật gật đầu, nói: “Nếu Sở lão bản ngươi kiên trì như vậy thì ta sẽ làm hết sức.”

Sở Diệp cáp đầu nói: “Giao cho ngươi.”

Lâm Sơ Văn đi vào phòng, có chút nghi hoặc nói: “Làm sao vậy, tâm tình không tốt!”

“Thú cốt về sau phải bỏ tiền mua, lại nhiều thêm một bút chi ra.” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn cười, nói; “Không sao cả gần đây chúng ta đã thu vào không ít, tốn thì tốn đi.” Ở Thiên Nhàn đảo thú cốt là tài nguyên dư thừa nhất mặc dù phải tốn tiền, nhưng nghĩ đến cùng cũng không tốn bằng ở Lưỡng Giới Thành.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Chỉ có thể như thế.”

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn nói chuyện, Tiểu Thải bay lại đây, thông báo nói: “Cung Thần tới.”

Sở Diệp có chút vô ngữ, “Cung thiếu như thế nào lại tới nữa?”

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Đảo chủ thích tới thì tới chứ sao."

Thân phận của Cung Thần vẫn là rất hữu dụng, bọn họ gần nhất kiếm không ít, đã có chút đáng chú ý, mà người trên đảo biết bọn họ có quan hệ với Cung Thần cũng sẽ kiêng kỵ đi vài phần.

Sở Diệp bất đắc dĩ nói:“Cung Thần tới đây cũng không khỏi quá thường đi.” 

Mấy ngày hôm trước, Cung Thần cùng Hạ Lam phu nhân đã tới một lần, bọn họ ở nơi này đi dạo một vòng, tựa hồ là đang tìm cái gì đó.

Sở Diệp lúc ấy còn tưởng rằng là sát hố bại lộ, xong việc mới biết được, bởi vì Cung Thần thường hay chạy tới đây, nên Hạ Lam phu nhân hoài nghi chỗ bọn họ có ẩn giấu đồ đê tiện yêu diễm dẫn tới Cung Thần mới mất hồn mất vía.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Đi nghênh đón đi.”

Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo."

Cung Thần làm người vẫn là không tồi, Lâm Sơ Văn trong khoảng thời gian này không ngừng luyện chế dược tề, yêu cầu một ít loại linh thảo nhưng tìm không thấy, nên đã nhờ Cung Thần tìm mà trên cơ bản khi bọn họ cần linh thảo đều sẽ có.

Một bộ phận dược tề do Lâm Sơ Văn luyện chế ra sẽ đưa cho quản gia của Cung Thần xử lý giá cả cũng không tệ.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đi tới đại sảnh, tiếp đãi Cung Thần.

“Cung thiếu, ngài tới chỗ chúng tôi có phải hay không quá cần mẫn!” Sở Diệp có chút bất đắc dĩ nói.

Cung Thần nhìn Sở Diệp liếc mắt một cái, có chút ủy khuất nói: “Sở lão bản chê ta phiền?” 

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Kia thật không có, chỉ là Cung thiếu tới như vậy thường xuyên, ta lo lắng những vị phu nhân của ngài sẽ ghen."

Cung Thần nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, các nàng có thể chính mình chơi."

Sở Diệp: "........”Các nàng có thể chính mình chơi? Đây là ý gì?

Cung Thần nhìn Sở Diệp kinh tủng biểu tình, có chút khó hiểu nói: “Sở thiếu, ngươi làm sao vậy?"

Sở Diệp cười gượng một chút, vội vàng nói: “Không có việc gì, không có việc gì, ta chỉ là cảm thấy Cung thiếu ngài thật khai sáng!"

Cung Thần chống cằm, nói: “Các nàng có thể cùng nhau đánh bài, cùng nhau đi dạo phố, cùng nhau săn thú."

Sở Diệp: ".......” Nguyên lai là cái dạng cùng nhau chơi này! Hắn giống như có chút suy nghĩ nhiều quá.

Cung Thần nhìn Sở Diệp, cười cười nói: “Sở thiếu không có việc gì đi."

Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không có việc gì, Cung thiếu, ngài vẫn là nên quan tâm mấy vị phu nhân của người nhiều một ít."

Cung Thần thở dài một tiếng, nói: “Quá nhiều, quan tâm không hết.”

Sở Diệp: “.....” Tra nam! Quan tâm không hết, vậy cưới nhiều như vậy làm gì.

Cung Thần uống ngụm trà, thản nhiên nói: “Nếu nặng bên này nhẹ bên kia, dễ làm hậu trạch cháy, cùng với quan tâm, còn không bằng không quan tâm."

Sở Diệp: "......” Cung Thần lời này, giống như có chút đạo lý, lại giống như không có đạo lý.

“Ta lần này tới, là có việc muốn làm ơn Lâm dược sư.” Cung Thần nói.

Lâm Sơ Văn có chút ngoài ý muốn nói: “Tìm ta sao? Không biết ta có thể giúp gì."

Cung Thần lấy ra một cái bình ngọc, mở ra.

Lâm Sơ Văn vừa thấy đồ trong bình ngọc tức khắc kinh tủng.

“Thọ Vương Tương? Cung thiếu không phải là muốn nhờ ta luyện chế Duyên Thọ dược tề đi.

Thọ Tương Vương cùng Duyên Thọ Thảo giống nhau, đều có thể luyện chế ra Duyên Thọ dược tề, nếu nói khác nhau, thì Thọ Tương Vương luyện chế ra Duyên Thọ dược tề có hiệu quả càng tốt hơn.

Cung Thần gật đầu, nói: “Đúng."

Lâm Sơ Văn có chút bất đắc dĩ nói: “Cung thiếu, Duyên Thọ dược tề là Địa cấp dược tề, ta còn chỉ là một Huyền cấp Dược Tề Sư."

“Ta biết, Mạc lão đã nói với ta những loại dược tề mà Lâm thiếu bán ra. Có rất nhiều loại đều là Huyền cấp dược tề cao cấp, phẩm tướng cực cao, nếu đã luyện được Huyền cấp dược rề như vậy thì hẳn là đã bắt đầu những bước đầu luyện chế Địa giai dược tề."

Mạc lão là quản gia thân tín của Cung Thần, một bộ phận lớn của dược tề của Lâm Sơ Văn đều là người này xử lý.

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, trong nửa năm này hắn vẫn luôn tìm tòi không ít linh thảo ngàn năm thử nghiệm luyện chế Địa giai dược tề, dược tề thuật cũng tiến bộ phi thường rõ ràng.

Trên thực tế, hắn đã luyện chế qua bốn loại Địa giai dược tề khác nhau và đều thành công, nhưng Duyên Thọ dược tề liền bất đồng.

Luyện chế Duyên Thọ dược tề khó khăn hơn nhiều, so với những loại dược tề mà hắn đã luyện trước đó.

Các loại dược tề khác nếu luyện chế thất bại, thì chỉ là tổn thất một ít tài liệu, nhưng Duyên Thọ dược tề mà luyện chế thất bại, thì chính là tổn hại tới khả năng tiếp tục sinh tồn của một người khác.

Cung Thần muốn luyện chế Duyên Thọ dược tề, khẳng định là vì Cung Khiếu. 

Địa giai Dược Tề Sư tuy rằng thưa thớt, nhưng lấy thân phận Cung Khiếu thì Địa giai Dược Tề Sư ngài ấy quen cũng không thiếu.

Xa không nói, ở Hải Long Cung chắc chắn là có Địa giai Dược Tề Sư, mà Cung Khiếu chính là đại trưởng lão Hải Long Cung.

Nếu như vậy dưới tình huống bình thường thì Cung Thần sẽ nhờ họ mới đúng, vậy chỉ còn một trường hợp chính là những Dược Tề Sư ở đó không tin được.

“Cung thiếu, ngài quá xem trọng ta, ta chỉ luyện chế qua một ít Huyền cấp dược tề, nhưng ta không thể chắc chắn sẽ luyện chế ra Duyên Thọ dược tề.” Lâm Sơ Văn nói.

Cung Thần gật gật đầu, nói; “Lâm thiếu yên tâm, vô luận là kết quả gì, ta đều có thể tiếp thu, Lâm dược sư chỉ cần tận lực liền tốt, nếu Lâm dược sư luyện chế ra thành phẩm, ta tất nhiên sẽ chuẩn bị một phần hậu lễ."

Cung Thần nhờ Lâm Sơ Văn ra tay, là đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, theo Cung Thần biết, Lâm Sơ Văn luôn ra giá cao sưu tập một ít tài liệu quý trọng hẳn là đã thử luyện chế Địa giai dược tề.

Cung Thần còn nghe được một sự kiện, mấy tháng trước, Lâm Sơ Văn từng cùng Huyết Đấu đạt thành bí mật giao dịch, Lâm Sơ Văn dùng dược tề đổi lấy Cửu Tuyệt Đằng của Huyết Đấu.

Sau đó không lâu, hơi thở của tiểu hồ ly của Lâm Sơ Văn Tuyết Hồ liền bạo trướng, Cung Thần cân nhắc, Lâm Sơ Văn có thể là đem Cửu Tuyệt Đằng, luyện chế thành Cửu Tuyệt dược tề. 

Lâm Sơ Văn nhìn Cung Thần, nói: “Cảm tạ Cung thiếu coi trọng, ta cần một ít thời gian, để làm chút chuẩn bị."

Cung Thần gật đầu, nói: “Hảo.” Đối với Cung Thần mà nói, Lâm Sơ Văn càng thận trọng càng tốt, dù chờ một đoạn thời gian, thì cũng không phải là vấn đề gì lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro