Chap 24 : Bị bắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mã Thiên Hạo cùng phu nhân và Thiên Vũ đang trên đường đến Tây Kỳ, đột nhiên một đạo quang bay tới trước mặt, Hồ Tiên Nhi Phượng Thanh Thanh Bạch Mộng Nhi Thân Công Báo Ngọc Khánh hiện ra thân ảnh, binh sĩ đi tới nói, "Các ngươi là ai?".

"Chúng ta là ai, không cần phải nói cho ngươi biết a". Ngọc Khánh nói tới.

"Đúng vậy, các ngươi chỉ cần biết, các ngươi sắp chết tới nơi rồi haha..!" Thân Công Báo một bên hô hào nói.

"Nói nhiều với bọn chúng làm gì, bây giờ bắt Mã Thiên Hạo cùng phu nhân hắn và cả tên tiểu tử đó a". Phượng Thanh Thanh hướng Công Báo nói.

Mã Thiên Hạo nhanh đi ra phía trước nói, "Các ngươi là yêu nghiệt phương nào, lại dám đến đây làm loạn?".

Bạch Mộng Nhi hừ lạnh một tiếng, phất tay liền mấy tên binh sĩ phía sau ngã gục, liền nói, "Yêu nghiệt cũng được, Mã Thiên Hạo ngươi muốn đến Tây Kỳ đoàn tụ với con gái sao?, vậy đợi sau khi ta giết chết  Mã Tuyết Kỳ và Khương Tử Nha lập tức ta sẽ cho các ngươi đoàn tụ ở địa ngục haha...".

"Cái bà dì xấu xí kia, muốn giết chúng ta ư, liền Tuyết Kỳ tỷ ấy giết các ngươi trước a". Mã Thiên Vũ chỉ vào đám người nói.

"Sắp chết đến nơi, mà còn mạnh miệng". Hồ Tiên Nhi nói đến.

"Các ngươi bỉ ổi như vậy, liền muốn lợi dụng chúng ta giết Tuyết Kỳ và Tử Nha, các ngươi thật quá đáng...". Mã Thiên Hạo có chút tức giận nói.

"Quá đáng...?, Khương Tử Nha hắn giết chết đại tỷ ta, còn có Mã Tuyết Kỳ cô ta hết lần này đến lần khác phá hoại chuyện tốt của, lại đả thương tỷ muội chúng ta, cô ta đáng phải chết". Bạch Mộng Nhi lạnh lùng nói.

"Được rồi, Mộng Nhi chúng ta liền đưa bọn chúng đến Ngải Chu a" Hồ Tiên Nhi hướng Bạch Mộng Nhi nói đến, liền một đạo quang đám người biến mất.

Tây Bá Hầu phủ

Cơ Xương vợ chồng đang tại, Cơ Xương lúc này nói, "Thời điểm, Mã phủ rốt cục xây dựng xong, quân sư ngài đã sắp xếp hết thảy ổn thỏa a".

"Hầu gia hết thảy đã xong, thần đã cho người đến Triều Ca đón phụ thân mẫu thân a". Tuyết Kỳ hướng Cơ Xương nói.

Cơ Xương nghe đến mỉm cười gật gật đầu, Tuyết Kỳ liền hướng Cơ Xương thi lễ nói, "Hầu gia, Tuyết Kỳ lần nữa cảm tạ ngài, đã tại Tây Kỳ xây dựng Mã phủ".

"Aii..quân sư ngài chớ nghĩ a...". Cơ Xương nâng dậy Tuyết Kỳ mỉm cười nói.

"Quân sư ngài như thế hiếu thuận, các bá quan nơi đây điều điều ngưỡng mộ ngài, ta Cơ Xương có được hiền thần như ngài, là may mắn của Cơ Xương ta".

Tuyết Kỳ định nói gì đó thế nhưng đột nhiên một trận đau kéo đến, Tuyết Kỳ mày nhíu lại, liền ôm ngực lùi ra hai bước, ngã về phía sau, Khương Tử Nha nhìn thấy liền nhanh tay đỡ lấy nàng.

Khương Tử Nha gặp nàng như vậy có chút sợ kêu lên "Tuyết Kỳ", "Quân sư/Phu nhân/tẩu tẩu/sư thúc mẫu/sư mẫu/tỷ tỷ". Xung quanh mọi người cũng là lo lắng nói.

"Tại sao ta lại cảm thấy bất an như vậy...". Tuyết Kỳ ôm ngực nói, sau liền nghĩ đến gì đó kinh sợ nói đến "Họ đang trên đường đến Tây Kỳ, không lẽ....,Cha mẹ...". Sau liền chạy ra Khương Tử Nha trong ngực rời đi.

Mọi người nhìn thấy cũng khó hiểu cùng lo lắng, Khương Tử Nha nói đến, "Tuyết Kỳ, nàng ấy nhắc đến nhạc phụ nhạc mẫu...". Sau liền hướng Cơ Xương nói "Hầu gia, chắc chắn đã xảy ra chuyện, thần cáo lui, xem nàng ấy như nào!".

"Được được, thừa tướng ngài nhanh đi a". Cơ Xương đối Khương Tử Nha nói.

"Xảy ra chuyện?, tỷ phu muội cũng muốn đi a".

"Sư thúc, con cũng muốn đi a".

"Không được, Na Tra con tại nơi đây cùng mọi người bảo hộ nơi này, ta đi liền nhanh về". Dứt lời liền rời đi.

Ngoài thành Triều Ca, Tuyết Kỳ một đạo quang xuất ra thân ảnh, nhìn xem xung quanh mấy tên binh sĩ điều nằm tại, mày nhíu lại chút, liền phất tay áo mấy tên binh sĩ từ từ ngồi dậy.

Tuyết Kỳ đi đến lạnh lùng nói "Các ngươi như nào..., cha mẹ ta, thế nào lại không tại?".

Một tên binh sĩ nhìn nàng ánh mắt giết người nhìn chính mình rung nhẹ một cái, lắp bắp nói, "Tiểu..tiểu thư, lúc nãy đang trên đường đi, liền một bọn người xuất hiện, đánh chúng ta bị thương liền bắt đi lão gia, phu nhân và nhị thiếu gia a".

Tuyết Kỳ nghe xong liền biết đến bọn người Hồ Tiên Nhi đã làm, lúc này Khương Tử Nha một đạo quang xuất hiện nói, "Tuyết Kỳ, có chuyện gì ư?".

Tuyết Kỳ ánh mắt có chút sợ nói đến, "Cha mẹ...họ đã bị bọn người Hồ Tiên Nhi bắt đi".

"Cái gì". Khương Tử Nha kinh ngạc nói.

Lúc này một đoạn âm thanh truyền đến Tuyết Kỳ và Khương Tử Nha, "Điều muốn cứu người, liền đến Ngải Chu".

"Ngải Chu". Tuyết Kỳ Khương Tử Nha đồng thanh.

Khương Tử Nha Tuyết Kỳ đến Ngải Chu, xung quanh mờ ảo..., Tuyết Kỳ lúc này nghĩ đến, đột nhiên một đạo quang đánh tới nàng, Tuyết Kỳ nhanh thi chuyển pháp thuật đỡ lấy, xem trứ xung quanh một lần nữa. nói, "Ta liền cảm nhận được, nơi đây chắc chắn có bày trận pháp".

"Đúng vậy...nhìn qua lúc nãy một đạo quang đánh tới, trận pháp này không thể xem thường".

Lúc này đến một cái thanh âm, "Haha...Khương Tử Nha ngươi cũng biết nhìn, hôm nay hai ngươi tới đây, cũng là ngày chết của các ngươi". Bạch Mộng Nhi, đạo quang xuất hiện nói, liền phía sau là Hồ Tiên Nhi Phượng Thanh Thanh Thân Công Báo Ngọc Khánh.

Tuyết Kỳ mày nhíu lại nói, "Cha mẹ ta, và cả Thiên Vũ tại nơi nào?".

"Aiii...Mã Tuyết Kỳ cô không phải gấp gáp như thế, liền giết được ngươi lập tức sẽ được tại cùng một chỗ a". Phượng Thanh Thanh giễu cợt nói.

"Các ngươi hôm nay là muốn như nào?, chuyện của chúng ta không liên quan đến họ". Tuyết Kỳ lạnh nhạt nói.

"Sao lại không, bắt được họ liền có thể giết được ngươi". Bạch Mộng Nhi nói đến.

Tuyết Kỳ mắt lạnh nhìn Bạch Mộng Nhi đám người, Hồ Tiên Nhi phất tay một cái, phía trên cao xuất hiện ba thân ảnh đã bị trói, Tuyết Kỳ kinh sợ kêu, "Cha mẹ, Thiên Vũ".

"A...Tuyết Kỳ tỷ". Thiên Vũ yếu ớt nói.

"Kỳ nhi...". Mã Thiên Hạo và phu nhân nói đến.

Tuyết Kỳ lúc này khóe mắt có chút đỏ, Bạch Mộng Nhi nhìn Tuyết Kỳ đắc ý nói, "Thế nào, Mã Tuyết Kỳ cô nhìn xem bọn họ đang trong tay ta, ngươi thế nào dám động thủ ư?".

Tuyết Kỳ nghe xong, nhìn qua Mã Thiên Hạo bọn họ đang bị trói chặt, liền sắp chịu không nổi, trong nội tâm đau xót cùng tức giận, sắc mặt lọ rõ vẻ sợ hãi, Khương Tử Nha nhìn qua nàng, khóe mắt có chút ươn ướt, nhìn xem nàng lúc nào gặp chuyện cũng là bình tĩnh giải quyết, thế nhưng bây giờ đám người liền đem ra phụ thân mẫu thân tại uy hiếp nàng, nàng cư nhiên khó chịu...

"Thả họ ra".  Tuyết Kỳ nhàn nhạt nói đến.

"Liền muốn thả bọn họ, ngươi liền cùng Khương Tử Nha bước lên phía trước năm bước". Bạch Mộng Nhi cười ma mị nói, "Mã Tuyết Kỳ chỉ cần ngươi bước tới năm bước liền sẽ bị nhốt trong Long Bát Trận" Bạch Mộng Nhi nghĩ đến cười đắc ý.

Tuyết Kỳ nghe đến, liền không do dự bước tới phía trước, nàng tại biết rõ phía trước chính là trận pháp đã bày ra, Khương Tử Nha kéo lại tay nàng nói, "Tuyết Kỳ, nếu nàng bước lên phía trước chính là trúng gian kế của bọn họ, hẳn phía trước chính là trận pháp gì đó...".

Tuyết Kỳ nhìn qua Khương Tử Nha nói "Ta biết rõ nhưng nếu ta không bước, lập tức phụ thân mẫu thân và Thiên Vũ sẽ gặp nguy hiểm". Nói xong liền bước lên phía trước, Khương Tử Nha nghe đến cũng không do dự tiến lên phía trước, từng bước của Tuyết Kỳ Bạch Mộng Nhi nhìn thấy càng đắt ý, bước thứ năm đặt vào trong trận pháp.

Bạch Mộng Nhi nhìn đến mừng rỡ nói, "Haha...Mã Tuyết Kỳ Khương Tử Nha các ngươi cũng là bị Long Bát Trận nhốt lại..., bây giờ cho dù đám người ở Tây Kỳ đến cứu cũng khó mà thoát được". Khương Tử Nha Tuyết Kỳ nghe xong chau mày.

Phượng Thanh Thanh Thân Công Báo Ngọc Khánh, một bên cũng là đắt ý, mà Hồ Tiên Nhi liền ánh mắt khổ nhìn đến Tuyết Kỳ, nàng tại cũng không muốn tổn thương đến Tuyết Kỳ, Tuyết Kỳ năm đối nàng là ân tình, nàng cũng là nỡ, thế nhưng là...nàng cũng không còn cách nào khác...

Phượng Thanh Thanh nhìn đến Hồ Tiên Nhi liền biết nàng suy nghĩ, "Đại tỷ, không nên nghĩ gì a, Mã Tuyết Kỳ cô ta là Khương Tử Nha nương tử, nếu bây giờ tỷ mềm lòng, liền sau này cô ta cùng Khương Tử Nha diệt đi Triều Ca lúc đấy đế tân chỉ có con đường chết". Phượng Thanh Thanh kích động đến Hồ Tiên Nhi.

Hồ Tiên Nhi nghe đến, cũng là không vui chau mày nói, "Ta nhất định sẽ không để chuyện đấy xảy ra".

"Không để chuyện đấy xảy ra, vậy Khương Tử Nha và Mã Tuyết Kỳ nhất định phải chết, lúc đó Cơ Xương cũng sẽ mất đi hai cánh tay đắc lực, Triều Ca liền tiến đánh tới Tây Kỳ, vậy chẳng phải tỷ và đế tân sẽ hạnh phúc hay sao?". Phượng Thanh Thanh tiếp tục kích động đến Hồ Tiên Nhi.

"Được". Hồ Tiên Nhi nhìn qua Tuyết Kỳ, lúc này tại cũng không còn nghĩ đến sẽ lưu tình nữa...

Mã Tuyết Kỳ lúc này lạnh lùng nói tới, "Bạch Mộng Nhi ta cũng đã vào trận, ngươi tại thả ra bọn họ".

"Tốt, ta liền thả...,haha" Dứt lời một đạo quang bay tới Mã Thiên Hạo đám người liền rơi xuống, Tuyết Kỳ kêu lên "Cha mẹ...". Tuyết Kỳ nhanh tay thi chuyển pháp thuật chắng bọn họ phía dưới, sau liền an toàn.

Bạch Mộng Nhi hừ lạnh một cái liền nói, "Được rồi, Hách Lan". Dứt lời liền một đạo quang bay tới xuất hiện ra hồng y thân ảnh.

Khương Tử Nha chau mày khó hiểu nói, "Hách Lan tiểu thư, cô thế nào lại tại, còn có cô biết pháp thuật ư?".

Tuyết Kỳ nghe đến nhàn nhạt nói, "Cô ta không phải Hách Lan, mà là mèo tinh đoạt xác".

"Cái gì...sao lại có thể?". Khương Tử Nha nhìn đến nói.

"Tại sao lại không thể, Khương Tử Nha ngươi giết Hách Thành chủ ông ấy, còn có chủ nhân, hôm nay ta liền trả thù cho họ". Mèo tinh tức giận nói.

"Giết...?, Hách Lan cô là đang hiểu nhầm chuyện gì ư?". Khương Tử Nha khó hiểu, mặt lạnh nói.

"Hiểu lầm...?, Khương Tử Nha cảnh tượng đó ta là thấy rõ, cho dù ngươi có biến thành tro ta cũng sẽ nhận ra".

Khương Tử Nha nghe đến cười nhạt một cái nói, "Ta. hà tấc gì phải giết Hách Thành chủ, Hách Lan cô cũng biết Hách Thành cùng Tây Kỳ liên minh, nếu là ta giết họ, điều đấy đối ta cũng không có lợi".

Hồ Tiên Nhi đám người nghe Khương Tử nói có chút mất tự nhiên, về sau sợ Khương Tử Nha nói thêm cái gì, Thân Công Báo liền thi pháp đánh tới, sau liền mắng, "Khương Tử Nha ngươi giết chết Hách Thành chủ bây giờ muốn ngụy biên ư?".

"Hách Lan, cô tại không nên tin lời hắn a, bây giờ cũng đã bị chúng ta nhốt trong trận, có mọc cánh cũng khó đường bay..., cô giết hắn cũng là không muộn a". Phượng Thanh Thanh kích động Hách Lan.

Mèo tinh nghe xong nhớ đến cảnh tượng chủ nhân bị giết càng thêm tức giận, Bạch Mộng Nhi lúc này nói tới, "Tốt rồi, không nên nhiều lời, bây giờ Mã Tuyết Kỳ cùng Khương Tử Nha hắn đã bị nhốt, liền chúng ta hợp lại, giết chết bọn họ...".

"Mã Tuyết Kỳ Khương Tử Nha, hôm nay các ngươi chỉ có con đường chết, Long Bát Trận thập phần lợi hại, tại chính là được tạo thành từ đá nữ oa...các ngươi cũng biết đá nữ oa là bảo vật giá trời, chúng ta liền dựa vào sức mạnh của đá nữ oa mà tu luyện haha". Ngọc Khánh cười đắc ý nói.

"Cái gì...? đá nữ oa". Tuyết Kỳ nói đến, nhìn qua Khương Tử Nha nói, "Long Bát Trận là từ đá nữ oa tạo thành, vậy chúng ta liền khó lòng mà phá trận".

ɴɢᴜчєɴ ʟσαɴ αɴʜ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro