Chương 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vì Aiki là em gái tôi!"

Câu nói này rõ ràng có tác dụng rất lớn, mọi người nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, sắc mặt sững sờ, thân thể bất động như tượng.

Đây là kịch bản quái quỷ gì vậy, đột nhiên chuyển sang chiếu phim tình cảm đạo đức.

Đúng là số phận trêu đùa, trùng hợp đến mức có phần hơi vô lý.

"..." Yết hầu Law hơi co giật, những gì muốn nói đã đến trên môi, nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu. Aiki, người sinh ra ở một hòn đảo rìa Garnd Line, và ảo thuật gia lang thang đến từ East Blue, hai con người này quá khác biệt , như thế nào lại là anh em?

Lance khẽ nâng cằm "Không nghi ngờ gì nữa, Aiki quả thực là em gái tôi, Lott Isafei."

Trong ánh mắt tiếp tục choáng váng của mọi người, Lance tiếp tục nói: "Mười năm... chính xác là 10 năm, 9 tháng 23 ngày, cuối cùng tôi cũng tìm thấy Isafei của mình." - Thực ra, anh cũng rất xấu hổ, bởi vì con bé mới là người tìm thấy anh.

"..." Cổ họng Law nghẹn lại. Hắn biết câu chuyện của Lance và quá khứ của Aiki. Sau khi hai câu chuyện hợp nhất thành một, Law thừa nhận rằng hắn cũng cảm thấy rất đau lòng. Ký ức không trọn vẹn của cô gái của anh trước khi bảy tuổi có mối liên hệ như vậy.

Lance nhướng mi, trầm ngâm nhìn Law "Thuyền trưởng Trafalgar, tôi sẽ không đo lường xem Aiki đối với cậu quan trọng đến mức nào, nhưng đối với tôi, con bé hiện tại là cả thế giới. Bảo bối quan trọng nhất mà tôi sẽ liều mạng, mạo hiểm mạng sống của mình để bảo vệ."

Anh đã chờ đợi ngày này quá lâu, chờ đợi quá vất vả, cho đến bây giờ anh vẫn chưa thể tiêu hóa hết "niềm vui bất ngờ" rằng Aiki là em gái mình. Điều rõ ràng duy nhất là anh sẽ chạy về phía Aiki vượt qua mọi trở ngại, hoàn thành nghĩa vụ của một người anh trai mặc dũ đến muộn mười năm và trở thành hiệp sĩ vĩnh cửu của cô ấy.

Trò chơi giữa hai người diễn ra trong im lặng và vô hình. Nhận hoặc cho, chỉ có hai sự lựa chọn trước mắt .

Câu trả lời của Lance là không cần bàn cãi: "Cho dù bây giờ Sabaody có nguy hiểm đến đâu, tôi cũng sẽ không từ bỏ bước chân của Aiki. Khi chúng ta cập bến hòn đảo tiếp theo, số phận của tôi với Heart sẽ kết thúc tại đây."

Law vẫn im lặng.

"Thuyền trưởng!" "Thuyền trưởng!" "Thuyền trưởng..."

...

Mọi người đều ngầm hiểu đứng sau lưng hắn, không nói gì.

Là thuyền trưởng của một băng hải tặc, Trafalgar Law có nhiều điều phải lo lắng hơn, các thành viên thủy thủ đoàn đặt mạng sống của họ vào tay hắn và mọi quyết định của hắn đều phải thận trọng. ——Hắn có thể tạm thời rời nhóm và hành động một mình (mặc dù hành vi này đã bị đầu bếp nhỏ chỉ trích rất nhiều lần), nhưng hắn không thể để mọi người cùng mạo hiểm với mình.

Cuối cùng, Law khẽ lắc đầu.

Dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, Law hạ giọng: "Aiki... giao cho anh."

Lance: "...Được ."

Cũng không có gì phải ngạc nhiên, vị thuyền trưởng hải tặc quý giá này đang gánh trên vai một gánh nặng lớn, vẻ ngoài do dự này của cậu ta rất giống với con người trước đây của anh. Cậu ta đang mang theo cái gì vậy? Lance không biết rằng sự bất đồng giữa mình và Law không ảnh hưởng đến sự cảm kích của anh dành cho Law.

Chà, bây giờ anh mới cảm thấy biết ơn hơn một chút, dù sao thì chính hắn ta đã mang Aiki đến với mình.

Trong lúc họ chạm vai nhau, Lance trịnh trọng vỗ nhẹ vào vai Law, bất kể cậu đang mang theo thứ gì, anh cũng hy vọng cậu có thể đặt nó xuống càng sớm càng tốt.

Law hất tay, hắn không cần thương hại.

"Đội trưởng... thế này?" Shachi thấp giọng hỏi, vẻ mặt và giọng điệu đều có chút bất an.

Đôi môi mỏng của Law mím chặt, trong đôi mắt xám có một tia sáng sâu thẳm, khó giải thích.

Quyết định như vậy có phải là đúng đắn không? Giao phó cô gái mình thích cho người khác. Bàn tay Law càng siết chặt hơn, chữ viết có tên hắn bị nhăn nheo biến dạng đến mức không thể nhìn rõ.

"Tìm một hòn đảo gần đó cập bến." Law bình tĩnh ra lệnh "Anh ta muốn xuống tàu thì cứ để anh ta xuống."

"Vâng, eh——?!" Sau đó các thành viên băng Heart nhận ra điều gì đó, vậy ý ​​của đội trưởng là... từ bỏ Aiki?

"Thuyền trưởng?Aiki, còn cô ấy——"

"Aiki sẽ quay lại." Law dứt khoát cắt ngang câu hỏi của những người khác "Hãy tin vào trực giác của Aiki, cô ấy đã nói rằng cô ấy sẽ không bao giờ nói dối. Vì đã hứa với tôi rằng sẽ quay lại nên cô ấy sẽ không thất hứa."

"Tân Thế Giới..."

"Bây giờ chưa phải lúc." Law trả lời, "Kế hoạch thay đổi, còn quá sớm để đến Tân Thế Giới." Đối với cuộc họp tiếp theo "Chúng ta không thể quay đầu được nữa."

Mọi người đều thấy rõ sự ương ngạnh của đầu bếp nhỏ, ngoài tính tình yêu-ghét rõ ràng của cô, hắn còn phải khen ngợi sự thông minh và nhạy bén của Aiki.

Nếu đây là điều Aiki mong đợi ở hắn, hắn sẽ không làm cô thất vọng. Nhưng bây giờ có ý nghĩa gì chứ?

Law chế nhạo, tự giễu cợt mình. Nếu không phải do hắn quá yếu, Aiki đã không chọn cách tự mình hành động mà sẽ chọn nhờ hắn giúp đỡ.

"Trafalgar D. Water Law, mày không phải là thuyền trưởng của cô ấy sao? Mày phải trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu không mạnh hơn sẽ không thể bảo vệ bất cứ ai.

Dành cho Corazon, cho Aiki và cho cả Heart. "

-----------------------------------------------

Sau đây là bức thư thuyền trưởng băng hải tặc Heart đã đọc đi đọc lại trong hai năm qua——

「Gửi thuyền trưởng」

Thư gửi thuyền trưởng Law:

Thật đáng tiếc nếu bữa thư này đến được tay anh, Law, điều đó có nghĩa là em đã không thể bắt kịp chuyến hành trình của Polar Tang.

Vậy ra đây là lời nhắn để đề phòng, để báo cáo bình an——

Trước hết, xin lỗi vì đã đưa ra quyết định như vậy mà không được phép, em đã quyết tâm đối mặt với con người thật của mình, dù không rõ kết quả đang chờ đợi phía trước. Chính nhờ những lới động viên mà anh đã dành cho em, Law , mà bây giờ em mới có can đảm điều đó đã thôi thúc ý chí như hiện tại.

Thứ hai, em không biết trong chuyến đi này sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng em hứa sẽ tự bảo vệ mình, khi trở về em vẫn là chính em, cam đoan sẽ không có tổn hại nào xảy ra.

Thứ ba, xin đừng dừng lại vì em, Law, anh có mục tiêu của riêng mình, nếu anh hiểu , đừng bất cẩn đi theo con đường mà anh đã cho là đúng.

Thứ tư, mặc dù Law, anh vốn đã rất mạnh mẽ, nhưng ngay cả với một thuyền trưởng mạnh mẽ như vậy, việc sống sót ở Tân Thế Giới cũng sẽ rất khó khăn, ngày đến Tân Thế Giới vẫn chưa nên sớm như vậy, nhưng Law, khi chúng ta gặp lại anh chắc chắn đã trở nên mạnh mẽ hơn, em chỉ mong rằng trên con đường trở nên mạnh mẽ, anh có thể bảo vệ chính mình thật tốt.

Cuối cùng là về sự ích kỷ nhỏ bé của em. Có lẽ bây giờ anh vẫn chưa hiểu. Nhưng anh rất thông minh, anh sẽ hiểu khi ngày đó đến. Nếu có thể, xin Law hãy giúp đỡ cậu bé Mũ Rơm một chút nhé. Hãy tin rằng: Những hạt giống rải rác một cách tình cờ chắc chắn sẽ nở hoa bất ngờ ở Tân Thế Giới.

Dù có mất bao lâu, em nhất định cũng sẽ quay lại bên Law, quay lại Polar Tang, đây là lời đảm bảo của em.

Đó là tất cả.

Băng hải tặc Heart : Molody Aiki

>>>>>>>

Trùng hợp thay, có hai bức thư tay do cùng một người viết trong cùng một ngày, bức còn lại cũng được chủ nhân nắm dữ và đọc trong hai năm qua một cách tôn sùng và cẩn thận——

" Gửi Lance-nii "

Thư gửi Lance-nii của em:

Anh ơi, lâu rồi em chưa gọi anh như vậy, dưới cái tên " Lott Isafei ".

Em chưa bao giờ nghĩ trên vùng biển rộng lớn này sẽ còn có người ngày ngày tìm kiếm em suốt mười năm. Dù có chút khó tin, nhưng ngay cả em cũng cảm thấy như đang mơ, vậy mà đột nhiên, với mối liên kết huyết thống vô tận, em chợt còn có một người thân trên thế giới này.

Tóm gọn mọi chuyện là , em, người đã phong ấn ký ức tuổi thơ của mình, đã mở chiếc hộp ký ức trước khi lúc bảy tuổi ở Sabaody, và đã khám phá lại ký ức thuộc về Lott Isafei, con gái của nhà ảo thuật gia Lott Kaye. Em đã trải qua nhiều lý do khác nhau trong khoảng thời gian này, thật khó để diễn tả hết chỉ bằng vài từ, tương lai còn dài, em sẽ kể hết cho anh nghe.

Trong ký ức của em, hòn đảo mùa xuân ở south blue luôn tràn ngập hoa, ở nơi hương hoa ấy có bờ vai rộng của cha, vòng tay ấm áp của mẹ và nụ cười rạng rỡ như vì sao của anh trai.

Lance, nghĩa là bình minh; Isafei, nghĩa là ánh trăng; mặt trời và mặt trăng tỏa sáng, em và anh trai tượng trưng cho món quà của hạnh phúc. Cha từng nói rằng chúng ta là ánh sáng mà ông sẽ bảo vệ mãi mãi. Dù cuối cùng ông ấy đã thất hứa, nhưng em vẫn rất yêu ông ấy.

Mười năm là một khoảng thời gian dài và phức tạp. Em thậm chí không thể tưởng tượng được tâm trạng của anh trai sẽ như thế nào khi lang thang khắp thế giới vì em. Tôi đã chọn chôn sâu ký ức này trong quá khứ. Xin lỗi anh, nhưng em sẽ khác ghi trong trái tim này mãi mãi.

Đồng thời, xin hãy tha thứ cho em. Ở nơi mà anh không thấy, em gái của anh, Isafei nhỏ bé thông minh và dễ thương một thời, đã lặng lẽ trở thành đầu bếp bướng bỉnh Melody Aiki mà anh biết. Ngoại hình, mái tóc đã thay đổi, tính cách dễ thương cũng đã thay đổi, nhưng mối quan hệ huyết thống khắc sâu vào xương máu là thứ không thể nào xóa bỏ.

Dù rất bướng bỉnh nhưng em còn có những điều muốn làm với tư cách là Aiki trước khi chính thức quen anh trai. Nếu cuối cùng tất cả những gì em để lại cho anh, anh trai của em, là bức thư viết tay để lại những lời ngắn gọn về mối quan hệ trong quá khứ của mình, thì có nghĩa là lần này việc em đang làm đã vượt quá kế hoạch của em.

Đừng lo lắng cho em, bởi vì em còn chỗ dựa vững chắc nhất là anh trai và thuyền trưởng mà, em sẽ bảo vệ bản thân thật tốt, chờ đến khi hoa nở, chúng ta sẽ gặp lại nhau, giống như mười năm trước.

Cảm ơn anh đã không từ bỏ em.

Em gái anh Lott Isafei

-----------------------------------------------

Người viết là Melody Aiki, là Lott Isafei, Aiki khó có những cân nhắc tinh tế như vậy vì bị chèn ép về mặt thời gian, mặc dù cái gọi là thỏa thuận và bảo đảm đều là do tiểu đầu bếp đơn phương thực hiện, nhưng chẳng phải là một niềm an ủi nhỏ cho những ai đọc được hay sao?

Đặt bút mực xuống, kết nối lại bản thân với thế giới.

Cho dù Kuma có đánh cô khỏi Heart, cô vẫn biết, sẽ có ít nhất hai người ở hai nơi trên thế giới, chờ đợi để gặp lại cô.

Cô sẽ không tuân theo quy tắc, mạnh mẽ chèn vào cốt truyện ban đầu, sau một thời gian ủ mưu, liệu cuối cùng cô có thể bùng nổ với sức mạnh áp đảo hay không là điều rất được mong đợi. ​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro