Chương 152 Thắng một cách áp đảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng lúc này Trạm Dực chỉ nở một nụ cười nhàn nhạt hướng bọn họ

Hắn lại còn đang cười, chẳng lẽ nói, ở trong tình huống như vậy, hắn còn có biện pháp chống lại? Không thể nào!

Cái ý niệm này mới vừa xuất hiện ở trong lòng Vũ Ti Đóa, nàng liền nhìn thấy trên người Hoắc Trạm Dực đột nhiên có hai cái Hồn Hoàn màu hoàng kim bay lên.

Đúng vậy, hai cái, chính là hai cái! Một dự cảm không tốt nhất thời ở xuất hiện trong lòng Vũ Ti Đóa. Vốn là vì sợ sẽ thật sự làm tổn thương Hoắc Trạm Dực, nàng còn không dám dùng toàn lực ứng phó, nhưng lúc này lại lập tức vận dụng toàn bộ hồn lực của bản thân, để cho lực công kích của U Minh Đột Thứ tăng mạnh đến mức tận cùng

Chỉ hắn trên cơ thể của hắn xuất hiện một lớp long lân Tử Kim Xanh dương ẩn như hiện

Sát Long Hộ Thể xuất trận!!!!

"Keng, keng, ầm ——" ba thanh âm bất đồng hầu như là không phân trước sau vang lên từ trên người Đường Vũ Lân. U Minh Đột Thứ trực tiếp giúp lợi trảo của Vũ Ti Đóa chộp vào trước ngực của Trạm Dực. Nhưng nàng lại cảm thấy cứ như thể mình chộp phải một tấm thép vậy. Tấm thép kia có một luồng sức hút đầy quỷ dị, hút lấy nàng, khiến toàn thân nàng cứng đờ. Hồn lực và huyết mạch lực trong cơ thể trong nháy mắt bị hút đi.

Tử Thần Liêm Đao của Từ Du Trình chém ở trên bả vai Trạm Dực. Thời khắc cuối cùng hắn còn có hơi thu lực, sợ sẽ khiến Trạm Dực trọng thương. Nhưng khi tiếp xúc với lớp vảy rồng sáng bóng như mặt gương kia, Tử Thần Liêm Đao của hắn lại đột nhiên ngừng lại, căn bản là không có cách nào tiến thêm được một chút nào.

Một tiếng nổ vang cuối cùng đương nhiên là đến từ chính Đại Hùng Cự Chưởng của Dương Niệm Hạ. Như va vào thiết bản, trong nháy mắt huyết mạch lực cường thịnh của bản thân hắn nhất thời bị cướp đoạt đi một phần.

Làm sao có khả năng đó? Hắn lại có thể dựa vào cường độ thân thể đón đỡ lấy một đòn toàn lực của ba người chúng ta! Hắn còn là con người sao? Coi như là cường giả có đẳng cấp như Vũ lão sư, một khi không mặc Đấu Khải, cũng không dám dùng thân hứng đòn như vậy!

Trong chớp mắt khi các đồng bạn còn đang khiếp sợ một tiếng long ngâm vang lên, sau khi đánh trung hắn thì Trạm Dực chân phải đậm mạnh xuống đất

Cùng với một cước của hắn giẫm xuống đất, toàn bộ đài thi đấu phát ra một tiếng nổ vang kịch liệt. Tám con tiểu Cự Long ép sát mặt đất bay ra, trong nháy mắt bạo phát.

Vũ Ti Đóa, Từ Du Trình, Dương Niệm Hạ ba người đồng thời bị những con Tiểu Kim Long kia chấn bay lên. Toàn thân cứ như thể bị sét đánh, kịch liệt run rẩy.

Sát Long Hám Địa, hơn nữa còn không phải Kim Long Hám Địa của một mình Trạm Dực . Đây là một đòn được tổng hợp từ sức mạnh của bản thân hắn, cùng với Dương Niệm Hạ, Vũ Ti Đóa, Từ Du Trình ba người. Toàn bộ sức mạnh được hấp thu vào trên cơ thể hắn, từ đó bộc phát ra

Xui xẻo nhất chính là Từ Du Trình, ở trước mặt Sát Long Hám Địa, thân thể yếu đuối của hắn liền trực tiếp chịu không thấu, phun ra một ngụm máu tươi, chỉ suýt chút nữa thôi là đã bị Tiểu Cự Long bay lên cắn nát.

Bạch quang lóe lên, hắn bị Vũ Trường Không lôi ra khỏi vòng chiến.

Dương Niệm Hạ có sức phòng ngự tốt nhất, nhưng lúc này toàn thân cũng run lên bần bật, hồn lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển mới có thể miễn cưỡng gánh vác được. Mà Vũ Ti Đóa lại trực tiếp bị bức bách dùng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, U Minh Bạch Hổ.

Thân hình nàng lớn lên, U Minh Bạch Hổ xuất thế. Dù cho là như vậy, ở dưới sự oanh kích của Sát Long Hám Địa, thân thể U Minh Bạch Hổ cũng nhanh chóng trở nên hư huyễn.

Hai quả hỏa cầu màu lam đã lập tức bay đến, mục tiêu chính là U Minh Bạch Hổ.

Ở trong tình huống bị Sát Long Hám Địa chèn ép, ngay cả tránh đòn cũng không làm được, hai quả hỏa cầu màu lam mạnh mẽ nổ trên người U Minh Bạch Hổ.

Vũ Ti Đóa hét lên một tiếng, U Minh Bạch Hổ bị phân giải. Sát Long Hám Địa có tổng cộng 8 con rồng, vậy mà có tới 3 con đều đã “chăm sóc” ở trên người nàng, mãi cho tới lúc này cũng vừa mới biến mất.

Một nhân ảnh hư huyễn đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở sau lưng nàng, chủy thủ kề thẳng vào yết hầu Vũ Ti Đóa.

Giữa bầu trời có thêm một đoàn ánh sao, ánh sao óng ánh. Lạc Quế Tinh đang chuẩn bị cứu viện Vũ Ti Đóa chỉ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân mình đều đột nhiên rợn cả da gà, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt khiến hắn theo bản năng thi triển dịch chuyển không gian.

Một đạo ánh sao từ trên trời giáng xuống, đột nhiên oanh kích trên mặt đất, sóng trùng kích khủng bố thổi bay khói độc chung quanh. Diệp Tinh Lan cầm trong tay Tinh Thần Kiếm, xuất hiện ở vị trí lúc trước của Lạc Quế Tinh.

Bạch quang lóe lên, Vũ Ti Đóa bị nốc ao

Dương Niệm Hạ chật vật phòng ngự trước xung kích của Sát Long Hám Địa. Vào đúng lúc này Phong Nộ Oanh Kích đánh thẳng vào người của Dương Niệm Hạ

Thân thể của Dương Niệm Hạ bị Trạm Dực đánh trực tiếp nằm trên mặt đất. Một đạo Tinh Luân lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở dưới chân Lạc Quế Tinh. Một ngôi sao băng một cái chớp mắt tiếp theo đã đến trước mặt hắn.

Vô số khói độc tuy rằng cũng trong nháy mắt được phóng tới. Nhưng cũng căn bản không thể nhanh hơn được Tinh Thần Kiếm của Diệp Tinh Lan

Mũi kiếm dừng lại ở trước mặt Lạc Quế Tinh. Ngân quang lấp loá, Diệp Tinh Lan biến mất không còn tăm hơi. Không gian dịch chuyển, nàng trở lại bên cạnh Cổ Nguyệt.

Trạm Dực lúc này đã xoay người lại, nhìn Lạc Quế Tinh và Bích Xà Trịnh Di Nhiên hai người còn sót lại, khẽ mỉm cười.

Đúng vậy, thời điểm Tinh Thần Kiếm dừng lại ở trước mặt Lạc Quế Tinh, hắn đã bị đào thải ra khỏi trận chiến.

Yên tĩnh, bên trong toàn bộ khu vực so tài, hoàn toàn yên tĩnh.

Đừng nói là học viên hai lớp ở đây, coi như thân là lão sư, Vũ Trường Không và Thẩm Dập, ánh mắt lúc này làm sao lại không có sự khiếp sợ cho được?

Vũ Trường Không đột nhiên nhớ tới lúc trước Trạm Dực từng nói với mình muốn khiêu chiến lớp năm ba, lúc đó hắn còn cho rằng Hoắc Trạm Dực là đang mơ tưởng xa vời. Nhưng hiện tại xem ra, có lẽ, chỉ cần cho bọn họ thời gian thêm một năm, bọn họ thật sự có khả năng khiêu chiến thành công đấy!

Chỉ một kỳ nghỉ ngắn ngủi trôi qua, bọn họ rõ ràng đều đã trở nên mạnh mẽ.

Lạc Quế Tinh cũng ngây người. Thua, không thể nghi ngờ là đã thua! Chỉ còn lại một mình Trịnh Di Nhiên, mà nhân gia người ta còn đủ năm người. Không nói những người khác, chỉ riêng mỗi Nguyên Tố Khống Chế của Cổ Nguyệt, kịch độc của Trịnh Di Nhiên đã bó tay chịu trói. Nhưng mà, hắn dù như thế nào cũng không nghĩ ra, lại có thể thất bại thảm như vậy, nhanh như vậy!

Hắn luôn tự hào vì am hiểu chưởng khống toàn cục. Nhưng hôm nay, ngay khi hắn cho rằng hắn đã chưởng khống ổn thỏa, chiến đấu cũng đã kết thúc

Kết quả như thế, thực sự là quá sức ngoài ý muốn.

Nhạc Chính Vũ dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, yết hầu giật giật. Hắn đột nhiên cảm thấy, chính bản thân mình cũng không nên khiêu chiến Hoắc Trạm Dực thì hơn! Cái tên quái vật này...

Nguyên Ân Dạ Huy ánh mắt đầy căng thẳng. Nàng đã rất nỗ lực, sau khi thất bại bởi nhóm Hoắc Trạm Dực bọn họ, nàng vẫn đang luôn liều mạng tu luyện, phát triển bản thân, hi vọng ở năm học mới có thể rửa sạch nỗi nhục thất bại trước đó. Nhưng hiện tại nàng lại phát hiện, khả năng này đang trở nên càng ngày càng nhỏ.

Hoắc Trạm Dực từ lúc nào đã trở nên cường đại như thế?

Thế thì còn biết đánh như thế nào? Nàng am hiểu nhất cũng là sức mạnh, nhưng mà sức mạnh vừa nãy của Hoắc Trạm Dực khi một đấm đánh bay Dương Niệm Hạ đã thể hiện ra quá rõ ràng. Có thể nhìn ra được, sức mạnh của nàng đã không mạnh bằng hắn nữa rồi.

Một đoàn đội như vậy, vậy thì cực hạn của họ còn đến mức nào nữa?

"Chúng ta chịu thua!" Lạc Quế Tinh cười khổ thừa nhận.

Lạc Quế Tinh có chút bất đắc dĩ giơ tay lên đập tay cùng hắn, "Vốn tưởng rằng có thể đuổi theo các ngươi, nhưng ta lại nhận ra chênh lệch càng lúc càng lớn hơn. Lớp trưởng, ngươi đúng là con người sao?"

Trạm Dực cười nói: "Cùng cố gắng lên đi! Đến khi cùng trở thành Đấu Khải Sư, chúng ta lại tranh tài."

" Ừm!" Lạc Quế Tinh xưa nay đều không phải là một người dễ dàng chịu thua, con mắt của hắn đã một lần nữa sáng lên. Chỉ là, vào đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy, Trạm Dực ở trước mặt mình, tầm vóc tựa hồ đã trở nên cao lớn lạ thường, không còn là một thiếu niên ngây ngô lúc mới vào nhập học khi trước. Chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, hắn lại có thể trưởng thành đến như vậy. Lạc Quế Tinh lần đầu tiên cảm thấy hối hận vì sự kiêu ngạo trước đây của mình. Thực ra mình vốn có thể trở thành một thành viên trong đoàn đội của người ta đấy!

Vũ Trường Không từ trên trời bay xuống, không hề đưa ra bình luận nào đối với cuộc tranh tài này. Sắc mặt Vũ Ti Đóa, Từ Du Trình và Dương Niệm Hạ đều không cách nào dễ coi được, sự cụt hứng có thể thấy được rõ ràng.

Nỗ lực tu luyện hồi lâu, vốn là muốn đuổi kịp người ta, lại không ngờ còn thua thảm hại hơn cả lần trước. Võ Hồn Dung Hợp Kỹ của Vũ Ti Đóa vốn được cho là cường hãn, ở trước mặt nhóm Hoắc Trạm Dực hiện tại tựa hồ đã mất đi tác dụng.

Quá mạnh mẽ! Thực sự là quá mạnh mẽ! Sức phòng ngự vừa nãy của Hoắc Trạm Dực, và cả một đòn công kích kia, đã đem lại cho bọn họ cảm giác không thể chiến thắng được. Đây tuyệt đối không phải là trình độ mà tu vi thực của hắn có thể đạt đến.

Trận chiến này, lần thứ hai củng cố lại niềm tin và địa vị của hắn trong lớp năm nhất, thậm chí cũng uy hiếp lớp năm thứ hai.

Sau khi an ủi đối thủ, chính là lúc cùng bạn bè vỗ tay ăn mừng. Ở trong mắt người khác, trận so đấu này hoàn toàn là so đấu giữa hai bên có đẳng cấp khác nhau.

Sau khi chiến đấu kết thúc thì hắn liền đến phòng tu luyện chuyên dụng của học viện tu luyện 100 điểm cống hiến 1 giờ quá đắt nhưng rất đáng

Học kỳ mới đã chính thức bắt đầu rồi. Buổi sáng là giờ học căng thẳng, buổi chiều là thời gian tự mình tu luyện căng thẳng. Mỗi người đều có mục tiêu của riêng mình. Bầu không khí học tập của Sử Lai Khắc học viện vĩnh viễn vẫn luôn áp lực như vậy.

Lớp năm nhất sau trận so đấu giữa hai nhóm Hoắc Trạm Dực và Lạc Quế Tinh, đã giúp kích thích ý chí chiến đấu của các học viên thông thường khác. Căn bản cũng không cần ai thúc giục, mọi người đều tương đối liều mạng tu luyện.

" Phong Lão, con muốn bán một số Hữu Linh Kim Loại cho Đoán Tạo Sư Hiệp Hội chúng ta để đổi lấy điểm cống hiến học viện. Ngài xem thử làm cách nào có thể bán được giá?" Trạm Dực tìm tới Phong Vô Vũ.

" Ngươi muốn bán Hữu Linh Kim Loại? Ngươi có bao nhiêu?" Ánh mắt Phong Vô Vũ sáng lên, hướng về Hoắc Trạm Dực hỏi.

Hữu Linh Kim Loại đừng nói là các học viên cần, coi như là Đoán Tạo Sư Hiệp Hội của Sử Lai Khắc học viện cũng cực kỳ cần đấy! Hữu Linh Kim Loại mà Trạm Dực hắn đoán tạo nên tuy rằng đều là cấp độ Thiên Đoán, nhưng kim loại như vậy có thể đoán tạo lần hai để tăng lên tới Linh Đoán, coi như là đối với Nhị Tự Đấu Khải Sư cũng đều vô cùng có ý nghĩa.

Hắn suy nghĩ một chút, trả lời: "Ngọc Ngân, Tinh Ngân, Kim Tinh, mỗi loại khoảng chừng có thể lấy ra 10 khối đi. Mức độ hòa hợp phổ biến khoảng chừng 65 – 80%."

"30 khối? Nhiều như vậy?" Phong Vô Vũ sợ hết hồn. Ánh mắt nhìn hắn nhất thời trở nên quái dị hơn. Dù có được xem là Đoán Tạo Sư cấp 6, cũng rất khó ở trong thời gian ngắn như vậy đoán tạo ra nhiều Hữu Linh Kim Loại được! Đương nhiên, điểm khác nhau giữa Trạm Dực và Đoán Tạo Sư cấp 6 chính là ở chỗ, Hữu Linh Kim Loại của hắn đều là Thiên Đoán mà không phải Linh Đoán.

"Ngươi lấy ra cho ta nhìn một chút. Hiệp hội sẽ thống nhất thu mua hết."

Bản thân Phong Vô Vũ rất ít khi đoán tạo Hữu Linh Kim Loại, số lượng Đoán Tạo Sư cao cấp của Sử Lai Khắc Đoán Tạo Sư Hiệp Hội tuy rằng cũng không hề ít, nhưng đại đa số cũng đều là Hồn Sư rất mạnh, bình thường rất ít khi thực sự dốc sức ở phương diện Đoán Tạo Thuật. Hơn nữa, nhu cầu Hữu Linh Kim Loại của Sử Lai Khắc học viện thực sự là quá lớn. Học viên lớp lớn ở Ngoại viện, học viên Nội viện, thậm chí là các lão sư cũng đều rất cần.

Ngay sau đó, hắn lấy ra một loạt Hữu Linh Kim Loại.

Nhìn từng khối Hữu Linh Kim Loại tỏa hào quang rực rỡ, hơi thở sự sống nội hàm, ánh mắt Phong Vô Vũ có chút biến hóa. Tiên hạ thủ vi cường! Có thể thu được một vị đệ tử như thế, thật là tuyệt! Hắn hiện tại thậm chí đã nhận định, ở tương lai không xa, một vị đệ tử này của mình thật sự có thể trở thành tồn tại đỉnh cao đứng đầu trong giới Đoán Tạo Sư. Và đứa nhỏ này nhất định có thể trở thành Thần Tượng.

"Trên 65%, dưới 80%. Dựa theo mức độ hòa hợp mà chuyển điểm cống hiến cho ngươi. Mức độ hòa hợp khác nhau, chất liệu khác nhau, giá cả sẽ có khác nhau. Đoán Tạo Sư Hiệp Hội chúng ta, ngoài giá thu mua thông thường, ta sẽ tặng thêm cho ngươi 10%, bởi vì ngươi có thể cung cấp với số lượng lớn."

" Tổng cộng là 1.635.300 điểm cống hiến. Ta trực tiếp chuyển cho ngươi!"

Phát tài rồi! 

Hơn 1 triệu 600 ngàn điểm cống hiến, đã đủ cho hắn tu luyện một khoảng thời gian rất lâu. Còn có thể mua một ít vật cần thiết từ học viện. Trong thời gian ngắn, không cần tiếp tục gom góp điểm cống hiến.

https://www.youtube.com/watch?v=5d2PlPPEVnc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro