His Confirmation

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Writter: @dazaiuu on Wattpad
Translate from English to Vietnamese
‼️Đã được sự đồng ý đăng tải của tác giả‼️
❌Vui lòng không mang đi nơi khác❌
---------------------------------------------

Lời kể của Y/n

Tôi bước ra khỏi thang máy và đi về phía văn phòng của Chuuya Nakahara. Y gửi cho tôi một tin nhắn thông báo rằng tối nay y sẽ đi ra ngoài, đi uống nước với một vài người khác.

Tôi đến trước cửa văn phòng và mở nó ra mà không đợi phản hồi.

"Chuuya-san, em chưa bao giờ-" Tôi ngừng nói vì không có ai bên trong.

Tôi bước vào sâu hơn, để đảm bảo rằng Chuuya Nakahara không ở đây. Tôi chợt nghe thấy tiếng cửa đóng lại sau lưng, quay lại và tôi thấy Dazai Osamu. Hơi thở của tôi ngừng lại trong một giây và tôi cảm thấy nhịp tim của mình bắt đầu tăng dần.

Y thu hẹp khoảng cách với tôi và mắt tôi sợ hãi mở to khi tôi lùi lại, mông đập vào bàn. Khóe môi của Dazai Osamu khẽ nhếch lên khi mặt y chỉ cách tôi vài inch.

"Y/n, em có thể trả lời một câu hỏi của anh chứ?." Dazai Osamu nói, khoảng cách dần thu hẹp, y tiến sát vào tôi hơn khi tôi tựa lưng vào bàn làm việc.

Hai tay tôi tựa vào bàn, đỡ tôi để tôi có thể tự thăng bằng dựa vào bàn. Y chống tay xuống bàn, áp lên người tôi khi đến gần hơn. Mũi của chúng tôi cách nhau vài xăng-ti-mét, tim tôi đập nhanh hơn khi cảm giác lộn xộn trong lồng ngực bắt đầu thúc giục tôi.

"Tại sao em lại trốn tránh anh?" Dazai Osamu thì thầm cạnh tai tôi.

Tôi ngậm chặt miệng lại khi mắt hai chúng tôi chạm nhau. Tôi có thể cảm thấy phấn khích và háo hức. Mặt tôi dần đỏ bừng khi tay anh đưa lên và nhẹ nhàng vuốt ve má tôi.

"Vậy là anh đoán đúng rồi." Da ai Osamu mỉm cười, rõ ràng là rất tò mò trước phản ứng của tôi.

Tôi không thể di chuyển, cơ thể tôi như bị đóng băng. Tôi càng sợ hãi, tôi càng muốn y làm điều đó. Cảm xúc của tôi đấu tranh dữ dội. Giận dữ, Nỗi buồn và Tình yêu. Mỗi cảm xúc đều muốn thống trị cảm xúc kia trong trái tim tôi.

Dazai Osamu cúi thấp xuống, phiến môi hồng hồng của tôi và y chạm nhẹ vào nhau. Tôi cố gắng cưỡng lại sự thôi thúc muốn hôn lại. Tôi ngay lập tức biết điều này là sai, mọi thứ trong cơ thể tôi nói với tôi rằng điều này là sai trái. Tôi biết tình yêu đã chiến thắng, trái tim tôi đã khiến nó cảm thấy đúng đắn.

"Đừng động." Dazai Osamu nói, dứt ra trong giây lát, bốn phiến môi còn chưa tách rời bao lâu lại dán chặt vào nhau.

Tôi không thể không tan chảy. Vào thời điểm này, tôi gần như không thể chống cự. Mặc dù tôi vẫn còn hơi căng thẳng, nhưng môi tôi dần bắt đầu chuyển động theo môi y.

Một lúc sau, Dazai Osamu dứt khỏi môi tôi, mặt tôi nóng bừng. Tôi nhìn thẳng vào mắt y trong giây lát, y lại kinh nhiên nhìn tôi. Tôi cố đẩy Dazai Osamu ra, nhưng y thật sự không nhúc nhích.

"Khi anh gửi tin nhắn đó, anh đã có ý đó- nhưng. Tối nay mình đi chơi nhé." Y mỉm cười.

"Làm sao mà-"

"Chuuya khá bất cẩn với đồ đạc của hắn." Dazai Osamu thở dài, rút ​​điện thoại của Chuuya Nakahara từ trong túi ra.

Y đặt điện thoại xuống bàn, quay lại nhìn tôi, mong chờ câu trả lời.

"KHÔNG." Tôi nói, nhìn đi chỗ khác.

"Tại sao? Làm gì mà em sợ hãi như vậy?" Anh ấy hỏi.

Tôi cắn lưỡi. Dường như tôi không thể nói với anh ấy và tôi sẽ không. Nhịp tim tôi tăng nhanh khi Dazai Osamu kéo tôi lại gần y hơn, ôm lấy tôi.

"Làm ơn." Y thì thầm bên tai tôi.

"Em...em không biết.." Tôi thở ra.

"anh sẽ coi điều đó như, 'em chỉ nói điều này bởi vì em không muốn thừa nhận rằng em muốn trả lời'. " Anh ấy cười.

Dazai Osamu kéo tôi ra, để tôi rời khỏi bàn làm việc. Mở cửa cho tôi, bước ra ngoài. Tôi muốn lao ra khỏi đó và tránh xa y. Nhưng bằng cách nào? Lối thoát duy nhất lại là thang máy.

Dazai Osamu bắt đầu đi về phía thang máy, tôi do dự một chút trước khi đi theo y.

Chúng tôi kết thúc ngày tại một nhà hàng. Dazai Osamu nói với tôi rằng y muốn chúng tôi hiểu nhau hơn vì chúng tôi vừa trở thành 'trên tình bạn'.

Điều đó có nghĩa là gì?

Tất cả những gì chúng tôi thực sự nói là những câu hỏi thông thường, 'bắt đầu làm quen'. Tôi coi điều đó như hai người bạn đang ăn tối - đó là những gì tôi thấy. Dazai Osamu bắt đầu đưa ra những gợi ý rõ ràng, cho tôi biết rằng đây giống như một buổi 'hẹn hò' hơn là đi chơi đêm.

Cuối cùng, tôi có một chút say - vì tôi chưa bao giờ thực sự uống nhiều rượu như vậy. Các câu hỏi trở nên quá nhiều với khả năng của tôi và những gì tôi có thể làm với nó. Bất cứ khi nào tôi hỏi Dazai Osamu một câu hỏi về dị năng của y, y đều né tránh nó khá suôn sẻ. Tôi cho rằng Dazai Osamu chỉ xấu hổ và y không muốn nói về điều đó. Đó là một chút sơ sài với tôi nhưng tôi đã để nó qua một bên.

Chúng tôi ăn xong và tản bộ về Port Mafia.

"Y/n, em có thể...hiểu anh không?" Dazai Osamu lo lắng hỏi.

"em vẫn chưa làm điều đó. Anh có-" Tôi bắt đầu mở tay ra nhưng y ngăn tôi lại.

"Không! Nó - nó không có vấn đề gì đâu." Anh thở phào, nhẹ nhõm?

Chúng tôi đến trước Port Mafia, Dazai Osamu cầm lấy tay tôi khi tôi nói chúc ngủ ngon và tiếp tục bước đi- Nhà tôi ở ngay phía trước. Y kéo tôi vào lòng và hôn tôi.

Trái tim tôi lần nữa lại đập liên hồi. Dazai Osamu dứt ra và nhìn thẳng vào mắt tôi trước khi yêu cầu tôi làm một việc khác.

"Y/n, em có thể giảm cảm xúc của anh được không?" Dazai Osamu hỏi.

Tôi nghiêng đầu và nhướng mày.

"Cái nào và đến bao nhiêu?"

"Cô đơn, không phần trăm." y nói, cúi xuống gần tôi hơn.

Tôi nhún vai và làm như vậy, không suy nghĩ tại sao hay hỏi bất kỳ câu hỏi nào.

"Cô đơn, không phần trăm." Tôi nhắc lại.

Một cái gì đó kỳ lạ đã xảy ra. Những thứ màu xanh xuất hiện, đại loại là, bị trục trặc?Tôi cảm thấy tim mình hơi sốc trong vòng một giây, không có gì quá nguy hiểm, nhưng tôi cảm thấy cảm xúc của mình bị xáo trộn trong giây lát trước khi trở lại bình thường.

Đôi mắt của Dazai Osamu mở to, nhìn chằm chằm vào tôi. Y bắt đầu cười khẽ. Tôi không thể biết đó là một kiểu cười hạnh phúc hay buồn bã. Y siết chặt vai tôi, cười thật tươi với tôi. Tôi nhìn anh với vẻ mặt kỳ lạ trước khi rũ bỏ bất cứ điều gì đã xảy ra.

"Ý của anh là gì khi nói, 'trên tình bạn?" Tôi hỏi trong sự bàng hoàng.

"Chính xác như những gì anh đã nói." Dazai Osamu mỉm cười.

"Nhưng em không hiểu..." Tôi ậm ừ bối rối.

"Không hiểu cái gì?"

"Ngay từ đầu chúng ta đã không là bạn." Tôi bối rối gãi đầu.

"Ít nhất là anh chưa bao giờ coi chúng ta là như vậy."

Mắt Dazai Osamu giật giật một chút trước khi anh thở dài.

"Chỉ là-em biết ý anh mà." Y mỉm cười.

Dazai Osamu cúi xuống hôn tôi thêm một lần nữa trước khi rời đi, hung hăng hơn một chút. Tôi quay lại và rời đi, vẫn còn khá bối rối.

Vậy giờ chúng ta là bạn thân à?

-------
Day update: 27/05/23
Chương mới sẽ được cập nhật vào 12:00 chủ nhật hàng tuần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro