Chương 64-2: Ánh nắng tươi sáng, chúng ta mở hội nghị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thẩm Lãng cõng Đường Mộ đi xuống cầu, sau khi lên xe đoàn xe một mạch tiến mạnh, trong vòng mười phút Lâm Mạt Tuyết quy định tới nhà hàng.

"Các ngươi nếu không tới, ta còn phải nghĩ tới hai người các ngươi muốn hủy hôn."

"Không có! Mẹ, chúng ta chỉ là ở trên đường trễ nãi một chút." Hủy hôn? Y sao? Đừng bảo là hiện tại vào lúc này không có khả năng, chính là trước chịu đựng một chút, y cũng sẽ không sinh ra thời kỳ gì hủy hôn a!

"Được rồi, nhanh đi chuẩn bị đi! Thời gian đã không còn kịp rồi! Cho nên khách khứa đều đến đông đủ, chỉ thiếu các ngươi! Nhanh vào đi! Các ngươi còn ngớ ra làm gì chứ? Nhanh vào đi!" Hai mẹ chồng kiêm mẹ vợ vội vàng đem những người về trễ đuổi đi vào sân khấu.

"Thẩm Lãng, ngươi và Tiểu Mộ đi cửa sau đi tới cái cửa nhỏ kia, đợi một chút tiến vào bên kia sân khấu." Tiêu Vũ chỉ chỉ cái cửa nhỏ kia bên cạnh đại sảnh, nói cho hai chú rễ kia đi nơi nào.

Thẩm Lãng và Đường Mộ liếc mắt nhìn nhau, Thẩm Lãng nhún nhún vai, dắt tay Đường Mộ hướng chỗ kia bước đi.

"Ta nói rốt cuộc bọn họ chuẩn bị cái gì? Trước đó sao cũng không chịu tiết lộ một chút." Đường Mộ có chút oán giận, hắn nghĩ tới đợi một chút phải đối mặt nhiều người như vậy, đáy lòng hắn liền mơ hồ bắt đầu khống chế không được mà loạn khua.

"Không có chuyện gì! Nhớ kỹ, mọi việc có ta, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi." Thẩm Lãng nắm chặt tay Đường Mộ, tiếp sức cho hắn.

"Ta nếu như hoảng sợ quá độ bị dọa đến bỏ chạy, ngươi cũng tự xem mà lo liệu?"

"Không có việc gì, ta không sợ ngươi chạy." Thẩm Lãng cười cười, ngươi sẽ hoảng sợ quá độ? Tiểu tổ tông a! Ngươi nếu như sẽ hoảng sợ quá độ, vậy hôn này ta cũng sẽ không kết rồi!

Sinh trưởng ở Đường gia gia đình như vậy, sẽ có cái gọi là hoảng sợ quá độ? Người nào tin người đó chính là thiên hạ đệ nhất nhược trí!

"Bọn họ thật sự muốn hù dọa ta ư?" Người này sẽ làm gì? Hắn thật sự bị 'hù dọa'?

Thẩm Lãng không nói hai lời, cũng mặc kệ đây là chỗ nào, đẩy cửa đối diện ra, đem Đường Mộ kéo vào chống ở trên cửa, mạnh mẽ cúi đầu hôn lên cánh môi của hắn!

Đường Mộ chậm một nhịp mới phản ứng được, người này hiện tại đang làm cái gì!

"Buông tay... ngô −−− buông..." Hắn khước từ nam nhân này đột nhiên hôn môi hắn! Tên hỗn đản không có tiết chế này, đây là lúc nào?! Y lại còn có nhàn rỗi ở chỗ này −−−

...?

Bỗng nhiên, Đường Mộ mở mắt ra lúc bị tập kích phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, nhìn vào cặp mắt sáng ngời hữu thần kia của nam nhân.

Khoảng cách quá gần mấy giây nhìn nhau không nói, Đường Mộ hơi than nhẹ, lại lần nữa nhắm mắt lại, đưa tay ôm lên bờ vai dày rộng của nam nhân, tư thế ngược lại khước từ, chủ động đưa lưỡi tránh né, mặc cho nam nhân lấy quyền chủ động chiếm lĩnh.

Lúc hắn không có giãy dụa cũng không có hô dừng, vô lực mà dựa vào bờ vai dày rộng của nam nhân này, mặc kệ môi mỏng của mình đã sưng đỏ, cùng với y dây dưa không muốn buông tay.

Người này đã nhìn ra đi! Y vừa mới không có nói đùa...

...

"Ta nói hết thảy có ta." Môi giằng co rốt cuộc tách ra, Thẩm Lãng còn chưa thỏa mãn khẽ cắn môi mỏng của hắn, muốn cùng người này dây dưa với nhau cùng một chỗ, cả đời cũng không xa rời nhau!

Đường Mộ cúi đầu tựa vào trong ngực Thẩm Lãng, lắc đầu một cái, chỉ là một cái hôn mà thôi a...

Một lúc lâu, hắn rốt cuộc ngẩng đầu nhìn Thẩm Lãng, ánh mắt trầm ổn bình tĩnh, táo bạo kia tựa như ảo giác.

"Xong chưa?"

"Ân."

Hai người dắt tay ra cửa, hướng về địa phương chuẩn bị xong đi tới! Chắc là bắt đầu rồi đi! Hình như nghe được tiếng vỗ tay cổ vũ a!

Trong đại sảnh lớn, phòng khách ngay ngắn bị thảm đỏ ở chính giữa chia ra làm hai, hai bên là bàn tiệc, phía trước là sân khấu. Trong đại sảnh lúc này tiếng người huyên náo, phi thường náo nhiệt, tốp năm tốp ba cách chỗ ngồi trò chuyện với nhau, chủ đề nói chuyện không ngoài cuộc hôn lễ kinh nhân dị thế này!

Liếc mắt nhìn lại toàn bộ trong đại sảnh rõ ràng nhất có lẽ chính là tây trang và quân trang!

Bốn bàn kề sát trước sân khấu là để lại cho người nhà tham dự, không có biện pháp, Thẩm Đường hai nhà không có cái gì nhiều, chính là nhiều người.

Những anh em nối khố kia của Thẩm Lãng và Đường Mộ dĩ nhiên là tụ tập cùng một chỗ!

"Các vị khách quý, các vị thân bằng hảo hữu, chuyện của chúng ta hôm nay quan trọng, cho nên đừng làm chậm trễ, bắt đầu thôi!" Thẩm Tiêu toàn thân tây trang thẳng tắp đứng ở trên sân khấu, nhàn nhạt nói một câu. Hiện trường quả nhiên an tĩnh.

Thẩm Tiêu thấy hiệu quả không sai, gật đầu một cái tiếp tục: "Các đồng chí hiện tại tổ chức hội nghị trọng đại!

Hội nghị của chúng ta hôm nay đề tài chủ yếu là chuyện kết hôn của đồng chí Thẩm Lãng và đồng chí Đường Mộ. Trải qua Uỷ ban trung ương Trung cộng, đại hội nhân dân toàn quốc, ủy ban hiệp thương chính trị quốc gia, quân ủy trung ương phê chuẩn, đồng ý cho Thẩm Lãng đồng chí và Đường Mộ đồng chí xin đem hai cái giường hợp nhất làm một cái giường." Chỉ một câu này, liền đem không khí hiện trường ồn ào lên! Tiếng vỗ tay ầm ĩ!

Thẩm Tiêu khẽ mỉm cười, tỏ ý có thể trước nghỉ ngơi một chút: "Tiếng vỗ tay của các đồng chí phi thường nhiệt liệt, biểu lộ trọn vẹn mọi người có quyết tâm và lòng tin khai mạc tốt đại hội hôn lễ lần này! Hôm nay tham dự hôn lễ có trưởng bối hai bên, thân thích, bằng hữu, đối với các ngươi trăm việc bề bộn bớt chút thời gian tham dự hôn lễ lần này, ta xin đại diện hai vị chú rễ bày tỏ nhiệt liệt hoan nghênh và chân thành cảm tạ! Dưới đây, hội nghị bắt đầu, xin các vị đồng chí chú ý, bởi vì tính đặc thù của cuộc hôn lễ này, phiền toái đồng chí chuẩn bị ghi hình, ghi âm đi sắp xếp trước, hiện tại mọi người đem điện thoại di động để chế độ rung, điện thoại di động có camera xin đem camera ngăn chặn hoặc tắt đều có thể. Cảm tạ tinh thần hợp tác cao độ của các đồng chí đối với hội nghị! Hiện tại mời mọi người đưa hai tay ra, giơ cao bàn tay, mở ra, chuẩn bị vỗ tay! Hoan nghênh hai vị nhân vật chính của hôn lễ hôm nay lên sân khấu!"

Chợt vừa nhìn thấy Thẩm Tiêu là người dẫn chương trình, Thẩm gia và Đường gia đều sửng sốt, sao trước đó chuyện này cũng không có ý tiết lộ? Lại vừa nghe lời nói nghiêm túc của hắn như dây cót, thật sự muốn đem bàn tay vỗ sưng! Tốt! Người điều khiển này tốt!

"Luật sư lưu manh này nhận làm người điều khiển hôn lễ tuyệt không thua kém nha! Sau này hắn nếu như trong ngành luật pháp lăn lộn không nổi nữa đổi nghề làm người điều khiển chương trình tuyệt đối hưng thịnh!"

"Xem ra việc học tài hùng biện là một đường lối không tệ a!"

"Bất quá, ta nói, có thể mặc tây trang, vẻ mặt nghiêm túc, nói ra lời lẽ này có lẽ chính là bảo bối của Thẩm gia đi!"

"Ha ha, còn trải qua Uỷ ban trung ương Trung cộng, đại hội nhân dân toàn quốc, ủy ban hiệp thương chính trị quốc gia, quân ủy trung ương phê chuẩn?! Nếu quả thật qua được chỗ này hai người bọn hắn kết hôn được, tên của lão tử viết ngược!!"

...

"Lão nhị, tiểu tử này của nhà ngươi trái lại càng ngày càng triển vọng a!"

"Ban đầu sao để cho hắn chọn ngành học tài hùng biện này a?"

"Sau này đối với hắn cẩn thận một chút, cái miệng này thật sự đảm đương được với phong hào!" Nếu không sao nói là lưu manh chứ? Rõ ràng chính là một cuộc hôn lễ lệch xu hướng, nhưng hắn lại có thể nói hài hước thành thế này!

Đèn sân khấu chiếu lên thảm đỏ, cửa kia đột nhiên mở ra, hai thân ảnh kia rạng rỡ sáng chói, chậm rãi bước trên thảm đỏ, thấy được mọi người một trận kinh diễm! Không có cô dâu, không có lụa trắng tinh khiết, chỉ có hai thân ảnh vĩ ngạn (to lớn), bọn hắn mặc lễ phụ màu đen cùng một màu nút cùng một kiểu dáng, tay nắm tay, chậm rãi đi trên thảm đỏ, toàn bộ hội trường an tĩnh lạ thường, âm nhạc nhẹ nhàng truyền ra, toàn thế giới dường như chỉ còn lại hai người này vậy.

"Đối tượng của Thẩm Lãng tiểu tử này rất tuấn tú a!"

"Ha ha, nếu như ta có con gái, sẽ tìm nam nhân tuấn tú như vậy làm con rể!"

"Lão Phan a, nam nhân tuấn tú như vậy làm cho người ta rất không có cảm giác an toàn!"

"Vậy Thẩm Lãng tiểu tử này làm sao dám đi kết hôn với hắn..."

"Thẩm Lãng tiểu tử này có thể ba mươi hai tuổi liền thăng tới chức thiếu tướng quân trưởng, ngươi cho rằng lão Thẩm gia chính là đứng phía sau miễn cưỡng sao..."

Đường Mộ nắm tay Thẩm Lãng, trong lòng an tĩnh, không có bất kỳ phập phồng, đối với tiếng nói chuyện dưới sân khấu, hắn hoàn toàn không thèm chú ý tới! Ngược lại chuyên chú nhấc tay y lên, bàn tay người này dày rộng thon dài, trong lòng bàn tay còn có vết chai dày không rõ, kia hẳn là trong quân đội dùi mài hơn mười năm luyện tập mà để lại, chính là một đôi tay như vậy, khiến hắn an tâm.

Thẩm Lãng quay đầu lại nhìn hắn, sau đó cúi đầu nắm chặt bàn tay trong tay, tay của tiểu tổ tông này vừa nhìn cũng biết là tay của thiếu gia đúng chuẩn, thon dài, trắng nõn, mười ngón tay giống như là tác phẩm dưới ngòi bút của họa sĩ! Hoàn mỹ vô khuyết! Chính là đôi tay này, y muốn nắm ở trong tay suốt cuộc đời!

"Ánh nắng tươi sáng, chúng ta tổ chức hội nghị! Hiện tại ta tuyên bố đại hội chính thức bắt đầu, hai vị chú rễ, nếu như không ngại, mời đứng trước một bước nữa, chúng ta hôm nay không chơi kiểu Tây, chúng ta tôn trọng lão tổ tông một chút, chơi kiểu Trung." Nhìn thấy hai người kia mới vừa đi tới trước mép đài cũng không nhấc chân nữa, Thẩm Tiêu khiêu khiêu mi, bảo bọn hắn nhanh chóng lên trên đài đối mặt với khán đài."

Đường Mộ và Thẩm Lãng theo lời lại lên bậc tam cấp, bước lên sân khấu đối mặt với phòng tiệc lớn phía dưới!

"Hết thảy có ta, Mộ." Thẩm Lãng nhẹ nhàng dùng giọng nói người trên đài mới có thể nghe thấy an ủi người này một lần cuối!

Khóe miệng Đường Mộ hàm chứa nụ cười thản nhiên, hắn biết, hết thảy có y...

"Ta mới vừa đã nói, hội nghị hôn lễ hôm nay có chút đặc biệt, tin tưởng mọi người đều đã hiểu rõ vì sao đặc biệt, bởi vì đây là một cuộc hôn lễ chỉ có chú rễ không có cô dâu, nhưng mà tin tưởng ta, nhân vật chính của chúng ta đã đến đủ rồi! Được rồi, xin mời khách tham dự hội nghị hôm nay cho tràng pháo tay đầu tiên, cổ vũ dũng khí của bọn hắn dám đứng ở chỗ này!"

Theo giọng nói của Thẩm Tiêu vừa rơi ra, hiện trường tiếng vỗ tay như sấm!

***Hết chương 64-2***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro