Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 34: Sóng gió xem mắt (thượng)...

Edit: An Ju

Mẹ Cố tới đây rồi thì đâu còn cần mấy người Cố Hạo xuống phòng bếp làm gì nữa, sắn tay áo lên một nấc nhấc nồi lên liền đuổi những người khác ra khỏi bếp. Mẹ Cố mà làm đầu bếp thì đã đảm bảo được ăn ngon rồi, mấy người Cố Hạo vui mừng vì không cần làm đồ ăn nhanh như chớp chạy đến phòng khách chơi.

Cố Hạo chuyển ra ngoài ở lâu như vậy rồi, Cố Điềm Điềm và mẹ Cố trong khoảng thời gian đó rất ít khi tới cái ổ nhỏ này của hắn. Cố Điềm Điềm có cảm giác rất hứng thú với cuộc sống độc thân hạnh phúc của ông anh mình, chạy qua lại các phòng, ý muốn đào ra cái thứ gì đó kinh thiên động địa.

Khứu giác của hủ nữ thì cực nhạy, dây ăng ten của hủ bật mở, Cố Điềm Điềm rất nhanh đã phát hiện ra đầu mối.

"Anh!!!" Điềm Điềm đứng trong phòng ngủ gọi Cố Hạo qua.

"Cái, cái gì?" Cố Hạo thấy Cố Điềm Điềm cười đến cực kỳ đen tối, trong lòng hẫng một nhịp, nháy mắt với Meo Meo: Có phải anh đã quên không cất thứ đồ không hài hòa nào đó đi không?!

Meo Meo nhận được một ánh mắt muốn ăn hổ của Cố Hạo, vội vàng lắc đầu quầy quậy nói: Tuyệt đối, tuyệt đối không có, tất cả đều cất đi rồi.

Đi vào phòng ngủ, Cố Điềm Điềm kéo Cố Hạo vào trong cửa nhỏ giọng kề tai nói: "Anh, anh nói thật cho em biết, có phải anh với anh Hồ có quan hệ gì đó phải không?"

"...!" Trong lòng Cố Hạo kinh hãi, con nhóc này sao phát hiện ra được?

Sự thật thì là sự thật, nhưng loại chuyện này sao có thể tùy tiện thừa nhận được, nên ngoài mặt Cố Hạo vẫn mang một vẻ đơn thuần vô tội, nói xạo: "Cái con nhóc này đọc nhiều tiểu thuyết đam mỹ quá rồi, trên thế giới này nào có nhiều Gay vậy đâu, hắn chỉ thuê chung nhà với anh thôi."

"Nhà anh có mấy cái giường?"

"Một cái..."

"Ừ."

"..."

"Hắn ngủ ở ghế sofa, thật đấy!"

"Sofa nhà anh là ghế đơn."

"..."

"Hắn ngủ dưới đất."

"Đừng giảo biện nữa, anh, anh cho là có thể giấu được em à?" Cố Điềm Điềm thở dài, nói tiếp: "Tuy rằng em là hủ, nhưng tới bây giờ em chưa thực sự nghĩ anh là Gay. Mẹ gần dây bị em lôi kéo đọc đam mỹ, nhưng mẹ dù sao cũng là mẹ, có người mẹ nào không hy vọng con trai mình trưởng thành rồi cho mình một đứa cháu mập mạp để bế bồng. Lần này mẹ dẫn em tới là có ý định cho anh đi xem mắt, anh chuẩn bị tâm lý cho tốt đi."

Trở lại phòng khách, Cố Hạo vẫn cái vẻ mặt đau khổ đó, mẹ có thể trực tiếp xông tới nhà hắn như thế này biểu thị đây là chuyện đã mưu tính từ đâu rồi, nếu chuyện mình đi xem mắt một người con gái khác bị con vua thú rừng này biết thì không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Meo Meo đang ngồi trên ghế sofa xem TV thấy sắc mặt Cố Hạo không tốt, đầy mặt u sầu liền kéo người ngồi xuống bên cạnh, bàn tay xuyên qua từ sau lưng hai người cầm chặt bàn tay đang lạnh dần của Cố Hạo, bàn tay này bọc lại bàn tay nhỏ hơn tay mình, tinh tế xoa đều an ủi.

"Làm sao thế Tiểu Hạo? Em gái đã nói gì với em?" Tâm tình của Tiểu Hạo không tốt từ lúc ra khỏi phòng với Cố Điềm Điềm, Meo Meo có chút oán trách nhìn về phía phòng bếp, sau khi hai người đi ra, Cố Điềm Điềm liền vào phòng bếp hỗ trợ, cũng không ra ngoài nữa.

"Em không sao, anh đừng lo." Cố Hạo lật tay cầm lại tay Meo Meo ý bảo hắn không phải căng thẳng, chuyện này vẫn nên tự nghĩ biện pháp lừa lừa cho qua, tạm thời không nên nói với hắn, miễn cho loạn càng thêm loạn.

"Rửa tay ăn cơm!" Với khí thế như lửa của mẹ Cố, một tiếng ra lệnh khiến cho ba tiểu bối ngoan ngoãn đi rửa tay ăn cơm.

Gừng càng già càng cay, mẹ Cố nấu cơm không chỉ nặng chất lượng, nặng trọng lượng, mà tốc độ còn nhanh. Mới tới nhà Cố Hạo hơn 1 tiếng đã làm ra một bàn thức ăn ngon, mùi hương tản ra bốn phía, món chính béo ngậy khiến tất cả mọi người không muốn lãng phí thời gian để nói chuyện, vì thế mà người trong một bàn bắt đầu cắm đầu ăn.

"Khụ, chuột nhỏ à", mẹ Cố bỗng gắp một cái đùi gà vào trong bát Cố Hạo, "Mẹ có chuyện muốn nói với con."

"Mẹ... Mẹ... Khụ... Khụ..." Cố Hạo vốn đang căng thẳng cực độ bị mẹ bất thình lình gọi như thế liền bị sặc cơm, ho khan không ngừng, Meo Meo ngồi bên cạnh mau chóng vỗ lưng thuận khí cho hắn, động tác tự nhiên đến nỗi mẹ Cố cũng không hề phát hiện có gì đó sai sai.

Không được rồi, Cố Hạo ho đến đỏ hết cả mặt, nhưng lại không dám dừng lại, rất sợ mẹ nói ra chuyện hắn đi xem mắt, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục ho, ho giả biến thanh ho thật, ho đến cứ phải gọi là thảm thiết.

"Tiểu Hồ, con tránh ra, vỗ như con là không được rồi." Mẹ Cố bị con trai ho khan làm cắt đứt câu chuyện thì có điểm khó chịu, hất cái tay đang liên tục vỗ lưng Cố Hạo của Meo Meo ra, tự mình ra tay.

Chỉ thấy mẹ Cố đứng ra khỏi ghế, hai tay cố sức vén tay áo lên cao, "Bốp —– !!! Bốp ——- !!! Bốp ——-!!!" Ba cái vỗ đánh mạnh lên lưng Cố Hạo, Cố Hạo dừng được ho khan nhưng đồng thời cũng bị mẹ Cố đánh cho mất nửa cái mạng.

"Mẹ... Mẹ là mẹ ruột của con sao... Xuống tay nặng như thế.... Cố Hạo nửa sống nửa chết ghé đầu vào cạnh bàn, hấp hối kháng nghị.

"Thằng nhóc thối này thậm chí đến mẹ cũng nghi ngờ, mẹ con đương nhiên lúc sinh con ra chỉ giống như đánh rắm cũng không trải qua gian nan gì, nhưng con cũng không được quên gốc rễ như thế chứ."

"Giống như đánh rắm... Mẹ..." Cố Hạo nhìn bầu trời bị trần nhà xi măng ngăn trở rồi lại nhìn xuống sàn nha, tại sao mình lại cứ bị hạ giá như vậy chứ.

"Ngày mai con không được đi đâu cả, mẹ sắp xếp xong với con gái của bác Lưu rồi, ngày mai các con gặp mặt rồi ăn bữa cơm xong đi xem phim gì đó đi."

"Con gái bác Lưu?! Cái người xấu xí trong truyền thuyết kia á?!" Cố Hạo nghe được đối tượng xem mắt mà thiếu chút là té ghế, mẹ như thế này là đang bụng đói ăn quàng đây, hắn tuy đã hơn 20 rồi mà chưa từng yêu ai, nhưng cũng không thể giày xéo hắn như thế chứ. Con gái bác Lưu, Cao Ly Ly, từ nhỏ hắn đã nghe qua, thậm chí nghe nhiều đến độ màng nhĩ suýt thủng, trước khi mẹ về hưu, mẹ và bác Lưu là đồng nghiệp, lúc nói chuyện phiếm giữa các đồng nghiệp với nhau còn không phải toàn là so chồng với so con hay sao, Cố Hạo cũng không ngoại lệ.

Cao Ly Ly lúc đi học cũng thuộc về dạng nổi bật, là một người chưa từng rớt khỏi vị trí đầu bảng từ tiểu học đến đại học, theo cách nói của bác Lưu, mẹ Cố nhắc lại: con gái người ta là chịu khó nỗ lực học tập thật sự, mỗi ngày tan học về đến nhà chỉ làm bài tập về nhà, một bước cũng không bước ra ngoài. Đâu như con, làm xong bài tập thầy giao cho là bắt đầu chơi game, suốt ngày chỉ biết chơi game! Con nói ra thì cũng coi như là 'một bước cũng không bước ra ngoài', nhưng con có thể so với người ra sao?!

Cũng may từ nhỏ đến lớn, thành tích của Cố Hạo cũng coi như là đứng top, mẹ Cố chỉ là thường thường lải nhải vài câu, cũng không trách phạt. Con của mấy đồng nghiệp khác còn thảm hơn Cố Hạo, thành tích không tốt đều bị phụ huynh mắng cho không thể thốt ra một lời nào, thành tích vốn chỉ ở tầm trung dưới tình huống so sánh đối lập một cách rõ rệt thì càng có vẻ vô cùng thê thảm. Nên đám nhóc đồng lứa bọn họ đối với cái tên "Cao Ly Ly" có thể nói là hận thấu xương.

Tuy Cao Ly Ly rất nổi danh với đám nhóc họ lúc đó, nhưng trên thực tế chưa ai gặp qua, hết cách, người ta muốn chăm chỉ học tập mà. Đã từng có hai đứa tự xưng là đã gặp qua Cao Ly Ly, một đứa miêu tả người ta thành người xấu xí mũi vẹo mắt lé, đứa còn lại nói thẳng người ta có một cái mặt giống mứt quả hồng, muốn biết Cao Ly Ly có dáng vẻ ra sao à? Nhìn thử mứt quả hồng được bày bán ở ngoài cửa hàng hoa quả là biết.

Lâu ngay, Cố Hạo sinh ra một cảm giác kinh nể với nữ trùm học như rồng thấy đầu không thấy đuôi này. Nhắc tới Cao Ly Ly là trực tiếp liên tưởng đến mứt quả hồng và vài thứ bất hảo lại còn kỳ quái.

Mẹ Cố vỗ một cái lên đầu Cố Hạo, cực kỳ bất mãn với đánh giá của con trai mình về đối tượng xem mắt: "Con còn chưa gặp người ta, con sao biết được Cao Ly Ly xấu hay không. Hôm qua mẹ đây đã thấy rồi, cô gái này trông mi thanh mục tú, tính cách cũng rất tốt, nghe nói sở thích là đi du lịch, ở bên con vừa lúc có thể trị cái thằng lười biếng như con, tránh cho lớn đầu rồi bị nổi mốc!"

"Thế nhưng..." Cố Hạo còn muốn giãy dụa.

"Cứ quyết như vậy đi." Mẹ Cố gõ đũa lên bàn, vang lên một tiếng 'cách', "Đêm này mẹ và Điềm Điềm ở lại đây với con, mẹ đã từng nói với con, đừng cho là mẹ không biết trong đầu con đang suy tính cái gì. Tính cho người ta leo cây à? Mơ đi! Ngày mai con mà dám chuồn mất, bà đây dám thiến con luôn!"

Mẹ Cố cũng đã nói đến mức này thì Cố Hạo nào dám không theo... Đành phải gật đầu đáp ứng dưới bầu trời lạm dụng quyền uy của mẹ.

Đến buổi tối, Cố Hạo và Meo Meo để lại giường cho mẹ Cố và em gái ngủ, hai người ra phòng khách ngủ dưới đất.

Lúc nằm ở trong chăn Cố Hạo dè dặt hỏi Meo Meo: "Anh có biết xem mắt là ý gì không?"

Meo Meo ôm Cố Hạo vào lòng vỗ vỗ, nói: "Anh sao lại không biết được."

"Thế anh không giận à?" Cố Hạo từ trong lòng Meo Meo ngẩng đầu lên, lúc ăn cơm hắn vẫn luôn lén quan sát vẻ mặt Meo Meo, vẫn rất bình tĩnh. Lúc nghe thấy mẹ Cố kéo hắn nói về Cao Ly Ly dịu dàng cỡ nào, xinh xắn ra sao, còn hiểu ý người khác như thế nào mà ngay cả lông mày Meo Meo cũng không nhíu một cái. Điều này rất phi lý, đừng nhìn Meo Meo có dáng hình một bạn công kiệt xuất, nhưng ý muốn chiếm hữu Cố Hạo lại cực mạnh, bình thường không có chuyện gì mà còn ghen nhẹ chút để tăng tình thú, sao gặp phải chuyện lớn như vậy lại hoàn toàn không có phản ứng gì. Chớ không phải là giận đến cực hạn rồi nên mới nở nụ cười đó chứ...

"Đừng để bị lạnh." Meo Meo ấn đầu Cố Hạo vào trong lòng, cười nói: "Đương nhiên là anh có tự tin với mị lực của bản thân, hơn nữa... em đã quen với gậy nhỏ của anh rồi, sao có thể vứt bỏ anh chạy theo người con gái khác được chứ."

"Tự, luyến!" Cố Hạo lườm Meo Meo một cái, chui về ổ chăn của mình ngủ. Nếu Meo Meo thật không tức giận thì hắn an tâm rồi, ngày mai gặp người kia rồi trực tiếp từ chối là được rồi, dao sắc chặt đay rối.

Cố Hạo rất nhanh đã rơi vào mộng đẹp dù thế nào cũng không nghĩ tới, con hổ nào đó ngủ ở bên cạnh mất ngủ cả đêm, thở hổn hển cắn răng, thiếu chút nữa là cắn nát răng nanh: "Hừ! Đứa con gái đáng ghét kia ở đâu ra mà dám cướp Tiểu Hạo của ta!" Vươn tay hổ kéo Cố Hạo đang ngủ say vào lòng mình một lần nữa, hung hăng hôn mấy cái, Tiểu Hạo của hắn được hắn bảo vệ, những người khác mơ tưởng chấm mút!

Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, Cố Hạo nghĩ thân thể có hơi không khỏe nhưng lại không biết là không ổn chỗ nào, chờ đến lúc vào phòng tắm đánh răng nhìn gương mới phát hiện, trên cổ mình bị trồng một hàng hickey nhỏ dài cực kỳ khả nghi, từng cái dấu răng đều tương xứng với răng của con hổ nào đó đã xung phong xuống lầu mua đồ ăn sáng.

Cố Hạo đỡ trán, con hổ kia còn nói không giận, cơn tức này cũng đã rơi hết lên trên cổ mình rồi.

Hết chương 34

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro