Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2 - Không hối hận

Kinn luôn nghĩ chỉ cần nhìn thấy Pete từ xa là đủ hạnh phúc rồi. Nó giống như sự tồn tại của Pete đã cho hắn sức mạnh để trụ vững thêm trong những ngày khó khăn. Ít ai biết rằng thủ lĩnh mafia sẽ đi chơi với anh trai mình chỉ để gặp một vệ sĩ nào đó. Hắn cũng không bao giờ quên mang theo thật nhiều kitkat. Kinn biết Pete rất thích ăn kitkat bởi vì cứ đến giờ nghỉ giải lao, cậu bé dễ thương lại ngấu nghiến những thanh kitkat như một đứa trẻ. Tankhun luôn nhõng nhẽo khi nhìn thấy kitkat bởi vì anh ấy đã nói rõ ràng rằng anh ấy không thích nó mà là Galaxys. Kinn không có thời gian để nghe lời than vãn của anh trai mình bởi vì hắn bận ngắm nhìn khuôn mặt của Pete sáng lên khi nhìn thấy rất nhiều kitkat. Kinn sẽ mỉm cười với chính mình trước khi ra ngoài hàng ngày. Những ngày như thế này khi hắn có thể thấy Pete xem phim với Tankhun mà không có bất kỳ lo lắng nào trên khuôn mặt là điều khiến Kinn hạnh phúc hơn bất cứ ai.  

Cho đến một ngày khi họ trở về nhà của Pete. Thỉnh thoảng Tankhun sẽ đến thăm ông bà của Pete trên đảo cùng với Arm và Pol. Đó là một thói quen của họ. Và họ ở đây, một ngày sau khi trở về từ hòn đảo, nói về mọi thứ họ đã làm. Kinn luôn thích nghe về những câu chuyện này. Dân làng chào đón Pete như thế nào, họ sẽ làm đủ loại thức ăn cho cậu, Kinn sẽ tưởng tượng cảnh Pete ăn tất cả những thức ăn đó và sẽ tự cười một mình. Bản thân hắn rất muốn đến đó nhưng hắn biết rằng điều đó sẽ trông thực sự kỳ lạ trên quan điểm của một người đứng đầu gia tộc.

Nhưng điều khiến hắn nắm chặt tay và nghiến răng là khi Tankhun kể điều gì đó về ngày tháng, bạn gái và hôn nhân.

“Mày biết không Kinn, bà của Pete bảo tao tìm người yêu cho Pete! Bà nói rằng bà muốn Pete có người yêu, và người đó cũng yêu Pete như bà. Tankhun rạng rỡ hạnh phúc khi nói chuyện.

Đó là một ngày đẹp trời trong tháng mười một.

Đã một tháng kể từ khi Porsche đến làm việc ở Chính gia.

Họ đang ở ngoài vườn vừa ngồi uống trà vừa nói chuyện. Tankhun, Porsche, Pete, Arm và Pol đều đang bận cười trừ Kinn.

Những buổi tối như thế này thường ấm áp đến nao lòng nhưng hôm nay thì không. Hắn cảm thấy lồng ngực mình ngày càng thắt chặt hơn khi nghĩ đến việc Pete hẹn hò với một người khác và sẽ tính đến chuyện kết hôn. Và nếu đó là ý kiến từ ông bà của Pete, người muốn điều đó, hắn biết Pete sẽ làm. Kinn có thể thấy Pete không phản đối ý tưởng này vì cậu cũng mỉm cười khi Tankhun nói về nó.

“Pete. Chỉ cần mày chờ đợi. Tao sẽ tìm thấy một người hoàn hảo cho mày. Được không. Chúa ơi, tao nóng lòng muốn thấy Pete hẹn hò với ai đó!! Mày nghĩ sao. Có ai trong đầu mày có thể phù hợp với Pete không?? Tankhun lại cười rạng rỡ.

“Tại sao lại không! Tao có vài người bạn tốt ở trường đại học. Mày nghĩ sao nếu một ngày nào đó tất cả chúng ta cùng đến trường đại học của tao và xem thử?” Porsche trả lời lại với sự phấn khích tương tự.

Kinn cảm thấy bên trong mình như đang bùng cháy vào thời điểm này. Hắn muốn hét lên thật lớn để dừng cái trò chết tiệt này lại.

“Ồ, đó là một ý kiến ​​hay. Hãy nói cho tao biết mẫu người lý tưởng của mày là gì?? Pete” Tankhun hỏi.

“Uhm, tôi không chắc Khun Nủ. Tôi chưa thực sự nghĩ về nó. Nhưng tôi nghĩ tôi sẽ thích một người không bao giờ chán ngấy tôi với tư cách là một con người. Tôi muốn cảm thấy mình không phải là lựa chọn của họ mà là tất cả những gì họ muốn. Những điều nhỏ nhặt như cho tôi thời gian và hẹn hò. Những điều đơn giản như thế khiến tôi hạnh phúc”. Pete nói sau khi suy nghĩ một lúc. Kinn ghi nhớ từng lời thốt ra từ miệng Pete.

Đã vài ngày kể từ khi Tankhun đưa Porsche về làm vệ sĩ vì anh thích cách Porsche đánh Macau và bảo vệ Pete. Nhưng Pete vẫn ở lại với Tankhun vì anh cứ gọi Pete xem phim.

Mặc khác Tankhun nhìn ra tất cả mọi thứ. Biểu hiện của em trai anh đã thay đổi như thế nào khi anh nói về việc của Pete. Anh có thể ngu ngốc nhưng anh không ngốc đến mức không hiểu em trai mình. Trên thực tế, bất cứ ai cũng có thể đoán được điều đó nếu họ nhìn chằm chằm vào Kinn trong 5 phút liên tục khi hắn đi cùng với Pete. Tankhun cảm thấy mệt mỏi khi nhìn thằng em mình không làm gì trong suốt 3 năm. Tất cả những gì anh muốn là Kinn được hạnh phúc và chưa kể anh cũng yêu thương Pete như em trai của mình. Anh không thể nghĩ ra ai khác tốt hơn Pete để trở thành bạn đời của Kinn. Anh rất hào hứng với ý tưởng rằng họ sẽ ở bên nhau. Tankhun chắc chắn rằng một đứa trẻ thông minh như Pete sẽ thắp sáng thế giới không màu của Kinn. Nhưng điều anh không hiểu là tại sao thằng em của anh không có bất kỳ hành động nào.

Và đó chính là những gì Tankhun đã làm. Anh đã đến gặp ông bà của Pete và gợi ý cho họ về việc Pete cần có một người yêu. Tankhun đã làm mọi cách để khiến Kinn phát điên và bây giờ nhìn trông Kinn như thể sẽ nổ tung bất cứ lúc nào, anh mỉm cười. Tất nhiên anh không hề có ý định tìm bạn gái cho Pete, nhưng anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì để khiến Kinn cảm thấy sợ hãi khi mất Pete.

Đêm đó Tankhun tìm thấy Kinn ở hàng hiên đang nhìn xa xăm với đôi mắt lạc lõng. Cả hai ở đó một lúc để cho sự im lặng và gió chiếm lấy trong khi họ thưởng thức hai ly rượu. Cuối cùng Tankhun lên tiếng.

“Mày biết không Kinn... Chúng ta có thể chết vào ngày mai, không có gì là chắc chắn. Nhưng điều chắc chắn là chúng ta sẽ hối tiếc về những điều mình đã không làm khi có cơ hội. Hãy tưởng tượng trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, suy nghĩ cuối cùng của mày là những điều mày có thể làm, lại quyết định không làm vì bất kỳ lý do tầm thường nào”

Kinn hơi bối rối nhìn anh trai mình. Nhưng vì lý do nào đó, lời nói của anh đã đi thẳng vào trái tim hắn. Kinn cảm thấy như Tankhun luôn có những lời khuyên khi hắn lạc lõng. Cả hai đều không nói chuyện gì trực tiếp. Chỉ biết im lặng an ủi nhau khi có chuyện. Nhưng Kinn không biết tại sao Tankhun lại nói những điều này và hắn không muốn biết. Tất cả những gì hắn biết là hắn thực sự cần sự hướng dẫn của ai đó ngay lúc này. Bởi vì hắn cảm thấy sợ hãi. Đó là điều mà Kinn cảm thấy lần đầu tiên trong đời. Có lẽ đã đến lúc hắn nên cởi mở hơn một chút vì hắn cảm thấy ngột ngạt khi nghĩ đến việc Pete yêu người khác. Kinn có thể cảm thấy một vài giọt nước mắt trào ra trên khóe mắt mình cho đến khi hắn lẩm bẩm, “Tôi không thể tưởng tượng được việc mất em ấy, Tankhun”.

Tankhun cười, vừa ôm em trai vừa vuốt tóc hắn. “Vậy thì đừng để mất em ấy. Làm mọi thứ để biến Pete thành của mày. Làm mọi cách để em ấy yêu mày. Sau đó, mày đã cố gắng hết sức, ngay cả khi không thể có được, ít nhất mày sẽ không có bất kỳ hối tiếc nào.”

Kinn cảm thấy muốn khóc, hắn cảm thấy hơi ấm trong vòng tay của anh trai mình, đó là tất cả những lời hắn cần nghe. Hắn nghĩ 'Tại sao mình không cố gắng suốt thời gian qua. Tại sao hắn lại chờ đợi. Phải, hắn sợ rằng Pete sẽ không chấp nhận mình. Hắn đủ hiểu biết về Pete. Cậu không phải kiểu người thích hắn chỉ vì hắn là người đứng đầu và có tiền. Nhưng hiện tại đã đến nước này, hắn không thể cứ không làm gì như vậy. Bởi vì nỗi sợ mất cậu vào tay ai đó còn lớn hơn việc hắn bị từ chối. Đúng như Tankhun đã nói, anh ấy nên cố gắng cho đến khi không còn gì phải hối tiếc.'

Và đó chính xác là những gì Kinn đã làm và đang cố gắng .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro