30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian cực nhanh, trong nháy mắt đã muốn nhanh đến Vương Nhất Bác sinh nhật.

Tiêu Chiến phía trước đó bàn giao trợ lý sai người định chế mini mũ giáp, chiến y cùng xe gắn máy bị hệ thống tin nhắn đến Hoành Điếm, Tiêu Chiến đem bọn nó cất vào hộp, buộc lên xinh đẹp thiếp vàng dây lụa, đều là Vương Nhất Bác thích nhất lục sắc.

Tiêu Chiến diễn sắp kết thúc, vội vàng tựa con quay giống nhau làm liên tục, anh sợ không thể chú ý đến Vương Nhất Bác, liền đem Vương Nhất Bác ở lại khách sạn trong phòng, làm cho Kiên Quả cùng Sữa Bò chơi với cậu.

Nhạc Nhạc ca cùng trợ lý cả ngày không thấy bóng người, Vương Nhất Bác đoán được nhất định cùng chính mình sinh nhật có quan hệ, cũng không hỏi nhiều, lòng tràn đầy chờ mong mọi người cho cậu chuẩn bị kinh hỉ.

Sinh nhật trước một đêm, Tiêu Chiến thể xác tinh thần đều mệt từ studio trở về, đã tiếp cận rạng sáng, anh sợ đánh thức Vương Nhất Bác đi ngủ, rón rén đẩy cửa ra.

Đèn ngủ vẫn sáng, tản ra màu vàng ấm chỉ riêng, Tiêu Chiến đi đến trước giường, chỉ gặp Vương Nhất Bác nhắm mắt lại, lông mi run nhè nhẹ, ngủ được rất không yên ổn.

Tiêu Chiến dùng tay chụp lên Vương Nhất Bác thân thể nho nhỏ, một chút một chút vỗ nhè nhẹ lấy, giống hống tiểu bảo bảo đi ngủ đồng dạng, Vương Nhất Bác vốn là cạn ngủ, vuốt mắt mơ hồ không rõ nói: "Chiến ca... Trở về rồi..."

"Anh đánh thức em sao." Tiêu Chiến có chút tự trách sờ sờ Vương Nhất Bác tóc trán.

Vương Nhất Bác lắc đầu, xoay xoay lưng nói: "Lúc đầu muốn đợi anh, kết quả chờ lấy chờ lấy liền ngủ mất."

Tiêu Chiến rửa mặt xong tất bò lên giường, vừa vặn 0 giờ, anh tiến đến Vương Nhất Bác bên tai, cười híp mắt nói: "Bảo bảo, sinh nhật vui vẻ nha!"

Vương Nhất Bác con mắt cong thành một đôi tiểu nguyệt răng, xấu hổ tiến vào Tiêu Chiến trong ngực, "Năm ngoái anh cũng là cái thứ nhất chúc sinh nhật của em vui vẻ."

Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác lông xù sợi tóc ủi đến thẳng ngứa, cười cúi đầu đi hôn cậu viên viên phát xoáy mà.

Năm trước vẫn là ở A Lệnh kịch tổ, Tiêu Chiến đuổi ở 0giờ trước từ mười đếm ngược đến một, tại Vương Nhất Bác vung vẩy tới dưới nắm tay một bên vừa đi vừa về trốn tránh, một bên hô to: "Vương Nhất Bác! Sinh nhật vui vẻ!"

Vương Nhất Bác hai tay ôm quyền hướng anh loan hạ thắt lưng, "Cảm ơn Chiến ca."

Về sau Vương Nhất Bác đi cắt đoàn làm phim chuẩn bị cho cậu bánh sinh nhật, đem khối thứ nhất phân cho Tiêu Chiến, Tiêu Chiến khi đó mặc dù là đập cổ trang hí đẹp mắt tại giảm béo, nhưng vẫn là đem bánh gatô ăn sạch.

Vương Nhất Bác từ nhỏ rời nhà phiêu bạc bên ngoài, nên ăn không nên chịu khổ đều nếm khắp, cho nên cậu phá lệ hiểu được cảm ân, mỗi một cái đối với cậu hơi làm thiện ý người cậu đều sẽ nhớ kỹ trong lòng.

Cậu cùng với Tiêu Chiến nhận thức thời gian không lâu lắm, nhưng chưa bao giờ có người nào Tiêu Chiến đồng dạng đối cậu tốt như vậy.

"Chiến ca, anh vì cái gì đối em tốt như vậy?"

Đây là Vương Nhất Bác lần thứ hai hỏi Tiêu Chiến vấn đề này, lần đầu tiên Tiêu Chiến lựa chọn cự tuyệt trả lời, lần này anh không chút do dự nói: "Bởi vì anh thích em."

Vương Nhất Bác bám riết không tha mà truy vấn, "Vậy anh là cái gì thời điểm thích em?"

Tiêu Chiến xoa Vương Nhất Bác tròn trịa nãi phiêu, "Đại khái. . . Ở em vẫn là Lam Vong Cơ thời điểm, phía trước có đoạn thời gian chậm chạp không dám ra diễn, anh sợ rời đi vai diễn, sẽ không có lý do cùng em cùng một chỗ."

Vương Nhất Bác quyệt miệng, oán trách mà nói: "Em còn nghĩ đến anh rất tốt với em là bởi vì Lam Vong Cơ."

Tiêu Chiến dở khóc dở cười tại cái đầu nhỏ của cậu vỗ một cái, "Nghĩ muốn cái gì a? Lam Vong Cơ là của Ngụy Vô Tiện, Vương Nhất Bác mới là của Tiêu Chiến."

"Lam Vong Cơ là Ngụy Vô Tiện nói lữ, Vương Nhất Bác là Tiêu Chiến cái gì a?" Vương Nhất Bác nghịch ngợm mà nháy mắt mấy cái.

Tiêu Chiến lấy điện thoại cầm tay ra, tại Wechat khung chat bên trong đưa vào xz's wyb, đem phiên dịch nội dung cho Vương Nhất Bác nhìn.

Vương Nhất Bác đến gần đi tới, chỉ thấy mặt trên rõ ràng viết "Tiêu Chiến thê tử".

"Thấy không, hệ thống đều cam chịu em là thê tử của anh, đừng nghĩ chống chế." Tiêu Chiến đắc ý dào dạt mà nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro