Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như để chứng minh cho sự xui xẻo của Phuwin, cậu vừa trở về lớp đã bị Trưởng khối bắt quả tang ngay tại cửa vào.

"Ngày đầu tiên đi học là phát biểu lung tung, đánh nhau với bạn học mới, bây giờ còn đến lớp muộn, cậu muốn nổi loạn đúng không?" Trưởng khối đứng trên bục giảng: "Lớp 6 các cô các cậu ỷ vào thành tích tốt một chút liền có thói quen buông lỏng đúng không? Hôm nay tôi sẽ đứng ở đây để xem còn ai dám đến lớp muộn."

Vừa dứt lời, Pond mặt vô biểu tình đi vào trước cửa.

Lớp 6 lặng ngắt như tờ.

Phuwin cảm thấy nếu bây giờ đem cái ấm nước đặt lên đầu trưởng khối, có lẽ nó sẽ sớm sôi lên.

Thiếu gia nhà giàu không thể mất mặt, giết gà dọa khỉ trở thành đơn độc giáo dục riêng, Phuwin cũng may mắn được đối xử bình đẳng.

Khi hai người được dẫn vào văn phòng, Trưởng khối lời lẽ chính đáng: "Bạn học Naravit, trường học biết tình huống của em, nhưng nội quy vẫn là nội quy. Vừa rồi tại sao đến trễ?"

Naravit thiếu gia này chính là học sinh xuất sắc, thành tích và thể lực đều cực tốt.

Xếp người ở lớp A6, một là vì muốn làm gương cho lớp mũi nhọn, hai là vì muốn đả kích vị đệ nhất lớp tác phong nóng nảy này một chút.

Kết quả, không nghĩ tới đả kích là đả kích, nhưng không phải trên phương diện học tập, mà là trên hành động.

Phuwin vẻ mặt ủ rũ đứng bên cạnh, chỉ cảm thấy thời điểm ở gần Pond cả người đều khó chịu.

"Này, em lộn xộn cái gì! Có thể bớt làm mấy chuyện phiền toái cho tôi không!" Chủ nhiệm thoáng nhìn qua động tác của cậu: "Hai người các em có phải là buổi sáng chưa đánh đủ, vừa nghỉ giữa tiết là lại cùng nhau phạm tội?"

Phuwin âm thầm trợn trắng mắt, cái gì cùng nhau phạm tội, người ta là đi hẹn hò cùng tiểu tình nhân, với cậu có liên quan đâu.

Nhưng cậu không nghĩ tới Pond lại trả lời: "Dạ, em vừa đi cùng cậu ta."

Phuwin quay đầu: "Cậu nói lại lần nữa?"

Chủ nhiệm trừng mắt: "Phuwin! Em còn dám ở trước mặt tôi uy hiếp bạn học đúng không?"

Vị thiếu gia này tuy rằng không phạt được, nhưng chủ nhiệm cũng đã hỏi thăm qua gia đình không ít lần, cũng rõ ràng tính cách của hắn không phải là chủ động tìm việc, lại dựa theo sự tình Phuwin buổi sáng động thủ trước, ai khiêu khích ai vừa xem là hiểu ngay.

Trưởng khối tức đến mức muốn vỗ trán: "Phuwin, em khi nào thì có thể không làm cho người khác lo lắng? Em nhìn những lời ngu ngốc em nói trong buổi lễ khai giảng đi, em có thể phát biểu cái gì đó làm cho mọi người cao hứng được không?"

Ánh mắt Pond có chút tán loạn, nghe xong câu này liền liếc mắt nhìn Phuwin một cái.

"Nếu như em lại gây sự như vậy, lần sau tôi sẽ nhường cho người thứ hai danh sách lên phát biểu." Chủ nhiệm uống một hớp trà: "Chỉ cần em có nửa phần khiêm tốn của bạn học đứng thứ hai, tôi đều..."

Cho học sinh đứng nhất khối học tập học sinh đứng thứ hai, này cũng không bớt lo.

Pond nhướng mày, đột nhiên cảm thấy bạn học mới bàn trước có chút thú vị.

"Mà này, buổi sáng hai em còn đánh nhau sao?" Nói xong, chủ nhiệm nhìn chằm chằm hai người bọn họ.

Phuwin bị niệm phiền, cúi đầu hận không thể đi liền ngay lập tức, nhưng không nghĩ tới người trước mắt lại "Dạ" một tiếng thừa nhận.

Tay cậu siết lại thành quyền.

Pond không có ý vòng vo với giáo viên, thẳng thắng thừa nhận, nhưng mùi bạc hà nhàn nhạt đã cảnh cáo hắn, Alpha phía sau có vẻ tức giận.

Khi khóe môi giơ lên lại động đến miệng vết thương, hắn nhịn xuống ý cười, thái độ đối nhân xử thế thẳng thắng, khoan dung.

Phuwin nghiến răng nghiến lợi nhìn vẻ mặt hắn.

Chết tiệc, một Alpha đầy tâm cơ.

Pond với tư cách là "người bị hại", không chút để ý mà đứng xem Phuwin bị giáo huấn.

Bàn trước xấu tính giống như một mèo con không nghe lời, một bộ dạng bị buộc lui đến góc tường không thể lui được nữa, lại liều chết mà nhe răng xù lông.

Tranh thủ lúc rảnh rỗi còn trừng mắt nhìn Pond một cái, biểu tình kia phảng phất như muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống.

Pond nghiêng đầu không nhìn cậu nữa.

Cuối cùng, dưới sự hướng dẫn từng bước của hai vị giáo viên, Phuwin vẫn là nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Xin lỗi."

Nhịn nhất thời gió êm sóng lặng, từ văn phòng bước ra, Phuwin nghẹn khí không ngừng tẩy não chính mình, mà vị thiếu gia này lại ác liệt cố tình chặn đường cậu.

Không hoàn toàn là chặn, Pond chỉ là dừng bước ở trước mặt Phuwin.

Địch ý vi diệu làm bùng lên ngọn lửa giữa hai đứa trẻ.

Pond thoáng nghiêng đầu, nhẹ nhàng bâng quơ: "Bạn học Phuwin, lời xin lỗi của cậu dễ nghe hơn so với lời nói tàn nhẫn của cậu."

Sự việc hai người tiến cung ở Lớp 6 đã lan truyền khắp trường, ai nấy đều đoán xem hai người bọn họ tan học có thể đánh nhau một trận nữa hay không.

Nghe nói thời điểm Alpha đánh nhau tin tức tố sẽ được giải phóng, đã có không ít Omega ngo ngoe rục rịch, nhưng thẳng đến khi tan học hai người họ đều yên tĩnh một cách kỳ lạ, như thể là cuộc chiến vào buổi sáng không phải là của hai người họ.

Sự tình bĩnh ổn đến quá mức ly kỳ, mọi người đang muốn tới gần Lớp 6 tự nhiên túng một đoàn, còn lại một nhóm nhỏ khi nhìn thấy Phuwin vẻ mặt âm trầm bước ra khỏi cửa, thì cũng bỏ chạy như lòng bàn chân có bôi dầu.

Phuwin như thế này... Là ai đang cận kề cái chết a!

"Bạn học Phuwin phải không?"

Pháo nổ không tiếng động, nhưng có người đốt pháo.

Đến cổng trường, Love ngăn cậu lại.

Phuwin không nói gì, cũng không ở trước mặt Omega này bày ra bộ dạng phiền chán thiếu kiên nhẫn.

Love thấy cậu không phản ứng, cũng không vòng vo, lấy điện thoại ra: "Buổi sáng cậu nói, là về chuyện video này đúng không?"

Trên màn hình là một diễn đàn X, video bên trong đúng là buổi tối hôm xảy ra tai nạn, với dòng chữ: "Hai soái ca vì tôi mà đánh nhau rồi làm sao bây giờ QAQ."

"..."

Phuwin liếc mắt nhìn hình đại diện, nhận ra đây là cô gái gặp tai nạn đêm đó.

"Cô nghi ngờ bản thân hay mắt nhìn của tôi?" Phuwin chế nhạo: "Lo cậu ta chạy mất thì cứ mua cái vòng cổ khóa cậu ta lại là tốt rồi."

Love không nghĩ tới cậu lại nói ra ác ý trực tiếp như vậy với Pond, nhìn bóng lưng cậu cười: "Hahaa, tính tình thật là xấu."

Cô cất điện thoại và bước đến chiếc ô tô màu đen ở cổng trường.

Kéo cửa xe, Pond đã đeo tai nghe ngồi bên trong.

"Để thiếu gia đợi lâu, là lỗi của tôi." Love không chút hối hận nói: "Đang nghe hát? Lại là cover của anh bạn nhỏ Phugen sao?"

"Phugen" là ca sĩ cover nhỏ nổi tiếng trên diễn đàn X vài năm trước, bộ dáng 13-14 tuổi, với giọng hát trong trẻo và sạch sẽ, tùy tiện ngâm nga 2-3 câu cũng làm người lập tức mê muội.

Pond cũng không biết từ đâu nhảy ra nhân vật này, Love thừa nhận giọng hát của cậu ấy dễ nghe, nhưng tiếc là có quá ít bản cover, video cũng chỉ lộ nửa mặt, lại còn đội mũ.

Trong vài năm đó, một số tài khoản tiếp thị muốn khai thác anh bạn nhỏ này, nhưng không có tin tức.

Phugen không có lấy một tấm ảnh chụp chính diện, một vài video duy nhất của cậu ấy đều được quay ở những nơi thiếu ánh sáng, và điều ấn tượng duy nhất là chiếc tai phải hơi nhọn giống như yêu tinh cùng với chiếc khuyên tai trên đó.

Đối với loại người chỉ hát 4-5 bài rồi nhanh chóng biến mất, Love hoàn toàn xem cậu ta là hoa quỳnh, cũng chỉ có loại người như Pond không quan tâm đến bất kỳ loại xu hướng nào có thể đem mấy bài hát kia từ 14 tuổi nghe đến 17 tuổi.

"Đúng rồi, tôi vừa mới gặp Phuwin." Love cố ý nhắc tới.

Cô vốn tưởng rằng Pond sẽ không nghe thấy, nhưng lại thấy hắn nhíu mày.

Hai người này thực sự không vừa lòng nhau.

Love lửa cháy đổ thêm dầu: "Không hổ là hotboy kiêm học bá, thú vị lắm."

Pond cắt ngang: "Ừm, lần sau để cậu ta lên bục giảng nói những lời hung ác với cậu."

Love thấy được tâm tình hắn biến hóa, một vừa hai phải mà nói sang chuyện khác: "Thứ bảy có thời gian không? Tôi muốn ra ngoài chơi."

Hai nhà quan hệ rất tốt, trưởng bối lại cố ý để hai đứa thân thiết với nhau, ngay từ đầu đã gần như mặc định tình trạng buộc chặt của hai người họ.

Nhà họ Ruk giáo dục nghiêm khắc, Love khó có thể ra ngoài theo ý muốn, vì vậy cô chỉ có thể dùng lý do "đi cùng Pond" để ra ngoài, thực tế hai người tách ra đi riêng, buổi tối lại gặp nhau nơi đã hẹn để cùng về nhà.

Love cùng Pond cũng không phải quan hệ thân mật gì. Pond không trả lời, nhưng Love biết đây là ngầm đồng ý, liền đem thời gian và địa điểm gặp lại nói ra.

Thứ bảy, tại Cloudy Restaurant.

Phuwin đang ngồi trong phòng khách đeo tai nghe, hôm qua cậu không đến tổng duyệt, bây giờ phải tạm thời làm quen với quy trình.

Cánh cửa được đẩy ra, một cô gái bước vào, thấy cậu liền mỉm cười: "Chào buổi tối."

Phuwin gật đầu: "Chào buổi tối, P'Mun."

P'Mun là bồi bàn trong quán bar có một dàn nhạc, một cái nhạc cụ cũng không thiếu, còn có hai người hát chính, Phuwin chính là một trong hai người đó.

P'Mun nhìn tai nghe của cậu, hưng phấn nói: "Bạn nhỏ Phugen chuẩn bị ca hát trở lại?"

Khi tiếng "Phugen" được cất lên, Phuwin sửng sốt: "Làm sao còn nhớ cái tên này?"

Phuwin chính là Phugen mà P'Mun tình cờ phát hiện ra.

Lúc đó Minie kêu Phuwin đi bỏ phiếu muốn làm gì, Phuwin không hiểu liền kêu P'Mun giúp, không ngờ lại bị xem ID.

Phuwin hối hận vì sơ suất của mình, liền đơn giản gỡ bỏ diễn đàn X. Bất đắc dĩ, cậu đành phải thừa nhận với P'Mun là mình có hát vài bài và yêu cầu cô giữ bí mật.

Thần tượng mà mình chờ đợi hơn 2 năm không một tiếng động ở bên cạnh, P'Mun ngày hôm đó suýt chút nữa phát điên.

Tuy rằng Phuwin luôn hát rất hay, nhưng giọng nói của cậu ở tuổi nhỏ luôn khác với hiện tại, tai sạch sẽ, không có hoa tai, chẳng trách P'Mun không thể nhận ra.

P'Mun quơ tay múa chân: "Em nói êm nay đến nghe hát sẽ có người trước kia là fan của em không?"

"Không có." Phuwin cúi đầu: "Không ai nhớ tới em."

"Chị nhớ." P'Mun tự hào nói: "Chị là fan hâm mộ cuồng nhiệt, chị ngày nào cũng xem live của em. Này, nói đến đây, người phụ nữ quấy rầy anh mấy ngày trước lại đến rồi, cô ta..."

Còn chưa kịp nói xong, ngoài cửa đã có người vội vàng gọi tên Phuwin.

"Tôi lên sân khấu." Phuwin thở dài: "Chờ hết giờ rồi nói sau."

Phuwin đeo kính, tóc chải một chút rồi mặc bộ đồ mà ban nhạc đưa cho lên sân khấu.

P'Mun đứng lặng người thở dài, trong lòng chỉ cảm thấy đáng tiếc.

Sau khi áo vest Phugen rơi xuống, cô nhận ra cha mẹ của Phuwin đã ly hôn, một mình cậu thuê nhà sống rất chật vật.

Mặc dù có thể kiếm thêm thu nhập ở quán bar, nhưng dàn nhạc lại cố tình cho cậu thêm chút danh khí để nổi tiếng, dù sao ngoại hình đẹp, ca hát lại dễ nghe, làm sao không thu hút được người đến xem? Nhưng Phuwin lại không chấp nhận cách làm này, có đợt cùng ban nhạc cãi nhau không ít.

Tuy nhiên, khi video của ban nhạc được phát trực tiếp, giọng hát của Phuwin rất được yêu thích, cây rụng tiền là ai không cần nói cũng biết.

Giải pháp cuối cùng là hai ca sĩ chính chỉ ghi một cái tên, diện cùng một bộ trang phục.

Phuwin có chiều cao tương đương người kia, cũng là Alpha, giọng nói ba điểm giống nhau, thật giả lẫn lộn trong màn biểu diễn. Trên sân khấu không có nhiều khán giả cố định, trên mạng cũng có khoảng cách, khán giả hầu như không biết rằng có hai ca sĩ hát chính.

Phuwin chỉ cần tiền, thanh danh cùng fan gì đó đều không cần, cho nên cậu và ban nhạc đều tồn tại với lý do đôi bên cùng có lợi trong một mối quan hệ kỳ lạ.

Nhưng mọi thứ chỉ đến tối nay.

Trước khi lên sân khấu, Phuwin không cẩn thận làm ngã một bàn đồ uống.

Nước cam đổ hết lên người vị khách ngồi bên trong, Phuwin lo lắng xin lỗi trước khi nhận ra người đứng trước mặt mình là ai.

Pond nhìn áo thun màu trắng của mình đã nhuộm một mảng, mặt vô biểu tình: "Cậu rốt cuộc đối với tôi có ý kiến gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro