Phần 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay t buồn. Vì sao ư? T cũng ko rõ lắm
T có cảm giác Trần Anh ko thik t
T còn có đôi chút cảm giác bị bỏ rơi nữa
....
Tại sao nó có thể thoải mái rủ Quang chơi chung đc, còn t chạm vào người nó thì bị nó ghét như vậy? Nó ns vs t là m đừng có tự tiện chạm và người t nữa vs 1 thái độ cực kì khó chịu
Từ lúc đó t đã có cảm giác buồn r
Đến lúc Quang muốn rủ cả t vs nó chơi thì nhìn mặt nó làm t ko muốn chơi nữa r, cuối cùng t từ chối chơi chung r quay qua đọc truyện 1 mik
Căn bản mà ns thì chỉ có mỗi Quang là chưa từng bỏ rơi t thôi...
Đến lúc làm việc nhóm môn GDCD thì Quỳnh ghi chép bài lên giấy, Quang vs Trần lại quay qua thảo luận bài vs nhau, cứ như thế, t lại tiếp tục ngồi 1 mik ko bik phải làm gì
Đến lúc cô công dân nhìn thấy t ngồi chơi lại nhắc t sao ko làm bài vs các bn thì tụi nó lại quay qua nhìn t rồi quay đi như ko quan tâm ấy
Quang thì t ko ns, còn Trần như vậy t ko bik phải làm bài gì, làm vs ai, thảo luận chung thì sẽ có người nghe t ns sao? Cảm giác cực kì khó chịu
Có mỗi Quang hình như nó vẫn ko hiểu đc cái chuyện lằng nhằng này thì phải. Vậy cũng tốt, tốt nhất là đừng bao giờ hiểu luôn đi
Trong cả nhóm còn có mỗi mik nó quan tâm tới sự tồn tại của t, t buồn
T muốn quay về nhóm cũ, muốn lại cùng vs đám con trai trong nhóm làm bài cùng thảo luận chơi đùa vs nhau như khi xưa, t ko muốn tình cảnh giống như bây giờ, thật khó để chơi đc vs con gái, t ko bik phải làm sao bây giờ, t ko muốn cứ như thế tới tận cuối năm đâu, phải làm sao ms có thể bình yên mà trải qua năm nay đây? Làm sao để ko phải buồn nữa, ko bị người khác ghét bỏ nữa, ko làm tổn thương người khác nữa đây? T mệt r, nếu chơi vs t chúng m làm t tổn thương như vậy, t làm chúng m khó chịu như vậy, phải chi t ko có bn bè sẽ tốt hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro