Chương 76

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hõn một tháng sau, vết thýõng trên ngýời của Kỳ Duyên cùng Minh Triệu cõ bản ðã khỏi hẳn. Hai ngýời sau lần trải qua hoan ái trýớc thì không khí cũng càng thêm hoà hợp, càng giống nhý ðôi tình nhân ðang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt. Mỗi tối, hai ngýời ðều hýng trí tuỳ thời ðiểm liều chết triền miên. Tuy rằng ða số vẫn là Minh Triệu bị áp nhýng số lần làm thụ của Kỳ Duyên cũng tãng không ít. Chỉ là ðối với Minh Triệu vẫn chậm chạp không chịu hoàn toàn muốn cô, lại khiến cho cô có chút canh cánh trong lòng.

Minh Triệu tiếp xúc thân cận lại nhý thế sao không thể nhìn ra trong lòng Kỳ Duyên có nghi hoặc. Nàng ðem nữ nhân bên ngýời ôm vào trong lòng, một lần rồi lại một lần vuốt ve thân thể run rẩy của ðối phýõng sau khi ðạt cao triều cùng với chiếc lýng bóng loáng xích loả kia.

"Kỳ Duyên, hãy tin em, ðợi ðến khi mọi chuyện chấm dứt, em sẽ làm cho chị trở thành nữ nhân của em."

Kỳ Duyên nghe thấy nhý thế thật lâu cũng không nói nữa. Không phải vì ðối với Minh Triệu bất mãn, chỉ là phân cảm ðộng trong lòng kia khiến cho cô không thể mở miệng nói ra một lời nào. Cô không nghĩ tới rằng Minh Triệu nguyên nhân sở dĩ chậm chạp không muốn cô, chỉ vì không thể ðảm bảo một týõng lai an ổn dành cho cô, ðýợc cô gái yêu nhý vậy, bản thân mình làm gì ðể ðýợc may mắn nhý vậy ðây?

Những ngày an ổn cứ vậy trôi qua thật lâu, cõ hồ làm cho bốn ngýời ðều quên nhiệm vụ lần này cùng với mục ðích vì sao ở chung với nhau. Buổi sáng, ãn bữa sáng Minh Triệu làm, Trần Tĩnh Hinh ngáp dài một cái, thậm chí khoé mắt còn hiện ra nýớc mắt lýời biếng, nhìn thấy liền ðã nói lên di chứng hôm qua miệt mài quá nhiều a.

Minh Triệu từ trong phòng bếp ði ra, ðem hai cái trứng ốp la ðặt lên bàn ðể trýớc mặt Trần Tĩnh Hinh, vẻ mặt chế nhạo cýời. Nhận biết hai ngýời các nàng ðã nhiều tháng qua, Trần Tĩnh Hinh cùng Phùng Dịch ðều biết cô gái này tuyệt ðối là kẻ bụng dạ xấu xa. Nhìn thấy thức ãn trýớc mặt mọi ngýời, ngay cả Kỳ Duyên ðều chỉ có mỗi một trứng ốp la, duy chỉ có Trần Tĩnh Hinh là có ðýợc ðặt thù ýu ðãi, nghĩ cũng không dám nghĩ ðýợc nhý vậy, khổ a!

"Này, Minh Triệu, cô lại chủ ý làm ra chuyện quỷ gì nữa thế! Hai trứng ốp la này sẽ không bỏ thêm thuốc ðộc ði!?" Phùng Dịch bất mãn hỏi, sau ðó liền lấy tay chém gϊếŧ cái trứng ốp la trên tay Minh Triệu. Phải biết rằng, rất nhiều ðầu bếp ðều có ý thức bảo vệ món ãn của mình, huống chi là Minh Triệu cô gái luôn tự kỷ nhý vậy?

Mắt thấy Phùng Dịch phúc hắc tiểu Loly này ra tay hýớng thẳng ðến món trứng ốp la của mình, Minh Triệu nhẹ nhàng ðem dĩa thức ãn ném lên phía trên, tránh ðýợc một ðòn của Phùng Dịch. Vài giây sau, dĩa thức ãn kia vững vàng tiếp xuống trong tay của Minh Triệu. Tuy rằng hàng loạt ðộng tác này nhìn nhý có vẻ ðõn giản, nhýng nếu không biết một vài ðiểm võ công thì không phải ai cũng có thể làm ðýợc. Phùng Dịch bất mãn bĩu môi, cuối cùng chỉ có thể phẫn nộ ngồi trở lại ghế.

"Khụ khụ, nhý vậy mới là ðúng nha. Phùng Dịch tiểu bằng hữu, chẳng lẽ cô quên giáo viên ðã từng nói qua là nên khen thýởng các bạn nhỏ sao? Cô xem xem, Trần cảnh quan mỗi ngày tra án cũng ðủ mệt mỏi lắm rồi, buổi tối còn phải bị cô áp nhý vậy nữa. Âm thanh ðêm qua nha, tôi cùng Kỳ Duyên nếu có mang máy trợ thính cũng ðều nghe ðýợc hết nhất thanh sở thị nha, có thể týởng týợng là cỡ nào kịch liệt nha. Các ngýời tuổi còn rất trẻ, vẫn là không nên phá hý bản thân mình nhý vậy. Ðến ðây Trần cảnh quan, nếm thử trù nghệ món ốp la mà tôi cố ý làm riêng cho cô nga."

Minh Triệu sung sýớиɠ ðem cả một ðoạn nói hết ra, liền xoay ngýời ngồi vào lòng Kỳ Duyên. Nhìn bộ dáng hai ngýời ðối diện vừa tức vừa thẹn thùng, trong lòng hiện giờ thực sự rất vui thích. Trần Tĩnh Hinh vốn ðịnh ðứng lên giáo huấn tốt Minh Triệu cô gái miệng thúi này một chút, lại mạnh mẽ bị Kỳ Duyên hýớng ánh mắt tràn ngập cảnh cáo nên phải ngồi xuống lại.

Trời a, Kỳ Duyên a Kỳ Duyên, cô cùng Minh Triệu ở chung một chỗ thật ðúng là gần mực thì ðen gần ðèn thì sáng nha! Cô...cô cý nhiên nhìn cô ta khi dễ chúng tôi nhý vậy còn cố tình bao che khuyết ðiểm a! Ðúng là gỗ giả a! Trần Tĩnh Hinh còn chýa xuất chiêu thì ðã liền bị knok out rồi, chỉ có thể trong lòng ai oán nói bậy mà thôi. Mà so với nàng mà nói, Phùng Dịch lại ðúng là thông minh hõn rất nhiều.

Chỉ thấy nàng ðem trứng ốp la trên bàn kia ðẩy trở lại trýớc mặt Minh Triệu, trên mặt còn mang theo vẻ týõi cýời chế nhạo nói: "Tôi cùng Hinh Hinh ðộng tĩnh tuy có lớn thật, cũng là vẫn còn kém so với Quý tiểu thý cùng Nguyễn ngục trýởng. Nhìn thấy hai vị sắc mặt hồng hào nhý vậy, vừa thấy thôi ðã biết các vị hằng ðêm sanh ca rồi, tôi thấy cái trứng ốp la này vẫn là ðể cô cùng Nguyễn ngục trýởng bồi bổ thân thể, thuận tiện...cũng tẩm bổ một chút ở ðâu ðó ði. Nhýng mà vẫn là chýa tới tuổi nhý lang nhý hổ a, sợ không có ðủ khí lực mà làm."

Cái này ngýợc lại làm cho Kỳ Duyên ngýợng ngùng. Nghe lời nói tràn ngập ám chỉ của Phùng Dịch, cho dù là kẻ ngốc cũng biết là nàng ðang bảo mình cùng Minh Triệu nên khắc chế một chút, ðừng có mà mỗi tối ðều phát dục. Lời này nếu ðổi thành nói với nam nhân, tuyệt ðối chính là nguyền rủa ðối phýõng chýa tới tuổi tráng niên ðã bất lực rồi. Lời này vô cùng nhục nhã, Minh Triệu tự nhiên là nuốt không trôi rồi.

Ðang lúc nàng muốn lần nữa mở miệng phản kích, ðiện thoại bàn của biệt thự chýa từng vang lên bỗng nhiên ðýợc gọi tới. Bốn ngýời nhìn nhau, vốn tâm tình thoải mái lại có thêm vài phần ngýng trọng. Trần Tĩnh Hinh ði qua tiếp ðiện thoại, từ lúc bắt ðầu ðến khi kết thúc cõ hồ ðều mang vẻ mặt bình tĩnh, ngẫu nhiên phát ra vài chữ "ân", sau ðó liền treo ðiện thoại, một lần nữa quay trở lại bàn ãn.

"Là ðiện thoại từ Lýõng cục trýởng, ông ấy bảo 8 giờ ðêm nay, muốn chúng ta ðến cửa sau ngõ nhỏ của quán Bar Trừng Hồ, nghe nói ngýời nằm vùng trong Ngô gia có tin tức quan trọng ðýa cho chúng ta."

"Quán bar Trừng Hồ? Ðó là nõi nào?" Ngýời hỏi là Phùng Dịch, thực rõ ràng là nàng cùng Trần Tĩnh Hinh ở nýớc ngoài ðã lâu sẽ không rõ ðịa hình tại X Thị. Ðối với Trừng Hồ quán bar lại hoàn toàn không biết.

"Quán bar Trừng Hồ là quán bar giải trí nhất nhì tại X Thị. Ngýời ði ðến ðây ðều thuộc duy nhất một dạng, bọn họ ðều có rất nhiều tiền, rất có quyền thế. Ðáng quan tâm hõn nữa chính là quán bar này thuộc sở hữu của Ngô gia." Minh Triệu cau mày nói, ðối với quán bar Trừng Hồ mà nói nàng vẫn là có chút ấn týợng. Dù sao ðối với thân phận của nàng ngày xýa, không thể không ði ðến loại ðịa phýõng này. Mà nõi ðó, trừ bỏ bên ngoài là ði ðến quán bar ra, ngầm bên trong thay Ngô gia giao dịch nhỏ buôn lậu thuốc phiện cùng mại da^ʍ. Chuyện này, Minh Triệu cũng không nói cho Trần Tĩnh Hinh các nàng biết, tuy rằng các nàng hiện giờ cùng một phe nhýng khó bảo toàn về sau không gay gắt ðối chọi nhau.

"Ân, nếu nhý vậy, buổi tối hôm nay chúng ta liên cùng ði gặp ngýời nằm vùng kia, nghe xem hắn có tin tức gì." Trần Tĩnh Hinh có chút nóng lòng nói. Kỳ thật làm cảnh sát, cũng ðều có ðôi chút ham mê mạo hiểm. Mà thân là ðặc vụ chuyên nghiệp vì quốc gia hoàn thành không ít nhiệm vụ nguy hiểm nhý Trần Tĩnh Hinh, chắc chắn là một ngýời không thích nhàn rỗi. Khi nghe có nhiệm vụ, mắt tựa nhý liền có sinh khí, hận không thể lặp tức ði ðến Trừng Hồ quán bar nào ðó thám thính.

"Nè, Trần ðại ðặc công, cô ðêm nay sẽ không lấy bộ dáng này mà ði Trừng Hồ ðó chứ?"Minh Triệu nhìn Trần Tĩnh Hinh bên kia nhý ðang uống thuốc kí©h thí©ɧ, ðỡ trán hỏi.

"Nhý thế nào? Tôi nhý vậy có cái gì không ðúng sao?"

"Kính nhờ, bộ dáng này của cô, vừa nhìn vào là biết ngay cảnh sát rồi có ðýợc không?"

"Nhý thế nào vừa thấy là biết cảnh sát? Chẳng lẽ trên mặt tôi có viết hai chữ cảnh sát sao?"

Nghe qua lời nói của Minh Triệu, Trần Tĩnh Hinh bất mãn hỏi. Thực hiển nhiên, ðây là ðối phýõng dựa vào thực lực của mình mà không chịu tiếp thu. Nàng cũng không cho rằng mình ðã làm nhiệm vụ nằm vùng nhiều nhý vậy, sao có thể khinh ðịch mà bị vạch trần thân phận ðýợc ðây. "Tôi biết cô cùng Phùng Dịch ðều là nhân viên nằm vùng thật vĩ ðại a, nhýng nếu muốn ði ðến loại ðịa phýõng này cũng không phải là ði vào hang ổ xã hội ðen hay là tổ chức bí mật nào, mà là ði quán bar. Các ngýời ðể cái bộ dáng trýớc kia mà ði, tuyệt ðối là không thể làm vậy ðýợc."

"Vậy cô có cách nào dễ làm không?" Ðối với Trần Tĩnh Hinh cùng Phùng Dịch mà nói, quán bar thật sự là nõi mà các nàng không hiểu rõ. Hai ngýời bọn họ từ nhỏ ðã ðýợc quốc gia tuyển chọn, bí mật huấn luyện thành ðặc công, mãi cho ðến khi có thể chấp hành nhiệm vụ ðều là ở tại trung tâm huấn luyện. Trừ bỏ công tác ngẫu nhiên cần làm ra, các nàng không thể không ði ðến mấy ðịa phýõng chýớng khí mù mịt kia. Còn ngày thýờng thật ðúng là sẽ không ði.

"Ha ha, biện pháp thật ra là có, chỉ là hai ngýời các ngýời có nguyện ý làm hay không thôi."Minh Triệu vừa nói vừa nhìn hai ngýời ðánh giá qua lại. Chỉ cần nhìn nàng là thấy ðýợc trong ðầu ðang suy nghĩ chuyện tà ác nào ðó rồi, chỉ là hiện tại Trần Tĩnh Hinh cùng Phùng Dịch trong lòng ðều một lòng suy nghĩ muốn tìm cách che dấu thân phận nên không phát hiện ra Minh Triệu dị thýờng mà thôi.

"Tuỳ cô, cô muốn dùng cách nào thì dùng, chúng tôi ðều chấp nhận. Hiện giờ ðã mýời giờ rồi, thời gian không còn nhiều, phải nhanh một chút."

"Ðýợc, các ngýời ðứng trýớc phòng chờ tôi, tôi một lúc nữa liền ði qua giúp các ngýời thay máu a." Minh Triệu tràn ðầy tự tin nói, hai ngýời cũng khó có thể nghe lời một lần, ngoan ngoãn ði lên phòng.

Lúc này phòng khách chỉ còn mỗi Minh Triệu cùng Kỳ Duyên hai ngýời. Ai ðều không mở miệng nói chuyện trýớc, chỉ lẳng lặng nhìn ðối phýõng. "Ðêm nay tôi cũng ði." Cuối cùng Kỳ Duyên nhịn không ðýợc mở miệng trýớc, nhýng khi nghe ðến những lời này của cô, Minh Triệu vốn ðang nhíu chặt mày liền càng ngày càng nhíu chặt hõn.

"Gấu, ðêm nay nhiệm vụ hẳn là không có nguy hiểm gì ðâu, chị ở lại trong nhà là tốt rồi. Em cùng Trần Tĩnh Hinh bọn họ ði gặp ngýời nằm vùng là ðýợc rồi, lặp tức trở về liền."

Minh Triệu vuốt vai Kỳ Duyên nhẹ giọng nói, nàng không hy vọng Kỳ Duyên ði ðến chốn thị phi này. Dù sao trong bốn ngýời, Tràn Tĩnh Hinh cùng Phùng Dịch là ðặc công, còn mình cũng từng là ngýời sinh hoạt trong huyết vũ tinh Bé. Chỉ có mỗi Kỳ Duyên ngay cả một chút nãng lực bảo vệ bản thân ðều không có.

Minh Triệu thật sự lo lắng Kỳ Duyên xảy ra chuyện, càng sợ cô bởi vì nàng mà lần nữa lại bị thýõng.

"Minh Triệu, em nghe cho rõ, vô luận nhý thế nào, ðêm nay tôi nhất ði cùng. Mặc kệ có nguy hiểm hay không, em cũng ðừng nghĩ bỏ lại tôi." Kỳ Duyên lớn tiếng nói, trong lời nói còn mang theo tức giận không chút nào che giấu.

Nếu không trải qua, sẽ không biết ðýợc nhìn ngýời mình yêu một mình ði mạo hiểm còn bản thân lại chỉ biết chờ ðợi thống khổ ra sao. Không biết ngýời ấy ðang ở nõi nào, không biết ngýời ấy có bị thýõng hay không, thân thể vốn không tốt kia có hay không lần nữa bị nhuộm ðẫm máu týõi của bản thân mình.Thậm chí ngay cả lần cuối gặp mặt trong lúc sinh tử tồn vong, hai ngýời ðều không thể nhìn thấy nhau.

Kỳ Duyên từng một lần có cõ hội hỏi Trần Tĩnh Hinh lúc ấy nhý thế nào ðem Minh Triệu từ trung tâm thýõng mại cứu ra. Tuy rằng ðối phýõng ðại khái miêu tả lại nhýng cũng ðủ làm cho Kỳ Duyên nghĩ tới sợ ðến nỗi hai tay phát run lợi hại. Cái thời ðiểm ðó, Minh Triệu không hề có sức chống cự nào, ngay cả hai mắt cũng tạm thời rõi vào ðiểm mù. Kỳ Duyên biết, thời ðiểm ðó Minh Triệu không có khả nãng không biết lo sợ, càng có thể nghĩ ðến ðối phýõng ở trong lòng một lần rồi một lần ðều gọi tên mình. Ðến tột cùng là vì muốn cả hai ðýợc gặp nhau hay hy vọng cô tới cứu nàng? Chỉ sợ là nàng chỉ muốn cả hai ðýợc gặp nhau. Vì thế Kỳ Duyên không muốn trải nghiệm loại cảm giác kinh hồn khϊếp ðảm ấy lần nữa, cảm giác ðứng ngồi không yên ðó nữa. Mặc kệ có nguy hiểm hay không, cô ðều phải nhìn thấy Minh Triệu, ðảm bảo nàng bình an vô sự.

Biết mình nói nhý thế nào, Kỳ Duyên cũng sẽ không ðồng ý, Minh Triệu không tranh cãi nữa, nàng ôm chầm lấy Kỳ Duyên vào lòng mình, hôn lấy trán ðối phýõng.

"Kỳ Duyên, mặc kệ nhý thế nào, cũng không muốn vì bảo vệ em mà chị bị thýõng. Em sẽ sống sót tốt, vĩnh viễn cùng chị ở chung một chỗ. Cho nên chị cũng phải nhất ðịnh bảo vệ tốt chính mình, ðừng ðể em ðau lòng vì chị."

"Ân... Tôi hiểu ðýợc."

Cảm nhận ðýợc cõ thể ngýời trong lòng run lên, Kỳ Duyên một khắc trong lòng cảm thấy ðau sót. Cô không biết cô gái này ðến cho cùng yêu mình nhiều bao nhiêu, chỉ sợ con sông dài nhất trên thế giới ðều không thể so sánh ðýợc với tình cảm Minh Triệu ðối với mình. Có lẽ, Minh Triệu ngýời không có thân tình, không có tự do này hiện giờ mình chính là tất cả của em ấy.

Thậm chí...là toàn bộ thế giới của em ấy.

Hết Chýõng 76

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: (lýợt bỏ vài ngàn từ) Nói về chýõng 75, ðộ khó yêu cầu về tý thế kia tôi nhìn thấy mọi ngýời cmt lại, hình nhý vài bạn học có chút thuần khiết không biết chuyện gì ðang xảy ra, nên tôi nhìn lại chýõng ðó một chút, quả thật viết không ðýợc rõ cho lắm. nên ðã sửa lại một chút. Ðýõng nhiên tý thế ðó là 69 nga. Nha nhu thật là ngýợng ngùng. (lýợt bỏ vài ngàn từ) (nói thật YUI edit cũng ko hiểu lắm chýõng 75 nên ðừng hỏi YUI, ko biết chýõng 75 YUI edit là dc Bạo sửa chýa nữa nên cũng ðành chịu hjz vui lòng coi lại mấy ðoạn cuối chýõng 75 chính là viết về loại tý thế này, ðừng hỏi gì nha xấu hổ lắm)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro