Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi muốn tố cáo chị quấy rối tìиɧ ɖu͙©!"

"Cái gì cõ?"

Nghe xong Minh Triệu nói, Kỳ Duyên trong nháy mắt thất thần. Nàng vừa rồi nghe lầm ðấy chứ? Là nghe lầm hay là ảo giác? Minh Triệu muốn tố cáo mình quấy nhiễu tìиɧ ɖu͙©? Ðây là chuyện buồn cýời nhất nãm 2012 mà Kỳ Duyên ðýợc nghe. Mình khi nào thì quấy rối nàng? Rõ ràng là nàng Là nàng quấy rối mình mới phải.

"Tôi nói. Tôi muốn tố cáo chị quấy rối tìиɧ ɖu͙©!" Nhìn thấy dáng vẻ Kỳ Duyên nhý không thể tin nổi, Minh Triệu gằn từng tiếng nhắc lại.

"Tôi khi nào thì quấy rối cô?" Kỳ Duyên nhíu mày nghi hoặc hỏi, nàng không thể nhớ rõ mình có lá gan lớn nhý vậy từ lúc nào, dám ði quấy rối tìиɧ ɖu͙© cái nữ nhân phóng ðãng này?

"Có chứ! Gấu mới vừa rối quấy rồi ngýời ta ðấy? Chẳng lẽ chị ðã quên luôn sao?" Minh Triệu làm nhý là chuyện lạ, mở to ðôi mắt ðen láy tuyệt ðẹp nhìn Kỳ Duyên, vốn khoé môi hõi hõi cong bây giờ lại xìu xuống. Bộ dạng kia, quả nhiên là giống nhý ðang nũng nịu với ngýời yêu, biểu tình gọi là sắp khóc không có gì khác biệt.

"Ðýợc ðýợc, cho dù là tôi quấy rối tìиɧ ɖu͙© cô, thì cô lấy cái gì làm chứng cứ?" Tuy rằng biết Minh Triệu bảo muốn tố cáo mình chỉ là nói ðùa. Nhýng mà ngýời ðối với việc gì cũng ðều rất tích cực nhý Kỳ Duyên không thể cho qua ðýợc. Nàng rất rất muốn nghe chính miệng nữ nhân này nói rõ, nàng khi bào thì quấy rối tìиɧ ɖu͙© cô ấy!

"Hừ! Gấu, chị mỗi lần gây chuyện chẳng bao giờ chịu thừa nhận mà lại chống chế. Nhân phẩn của chị thật kém nga! Chị vừa rồi nhân lúc ngýời ta ngủ liền sờ bụng ngýời ta. Nõi ðó là bộ phận riêng tý, tuy rằng ðều là nữ nhân, chị cũng không thể cứ muốn là sờ a! Lại ðè vào ðúng lúc ngýời ta ðang hôn mê bất tỉnh. Nếu chị muốn chứng cứ, thì nói luôn, trên bụng này còn có vân tay của chị nga."

Minh Triệu vừa nói, vừa vén áo lên lộ ra chiếc bụng của mình. Tuy rằng bị nhốt lâu ngày trong ngục, cũng không vận ðộng thể dục gì, nhýng da thịt chỗ này vẫn nhý cũ bằng phẳng sãn chắc dị thýờng, tìm không ra một chút mỡ thừa. Mắt rốn khả ái lõm sâu xuống, chỉ lộ ra một nửa, còn một nửa giấu bên trong vạt áo.

"Ðýợc rồi! Cô có thể bỏ áo xuống! Minh Triệu, cô là ðồ vô lại! Sớm biết thế tôi cứ ðể cô một mình nhốt trong này, cho cô ðau bụng kinh ðến chết! Tỉnh ðýợc một chút ðã vu khống hãm hại ngýời khác." Kỳ Duyên giấu gýõng mặt ðang ðỏ bừng của mình ði, ra vẻ tức giận quát mắng. Nhýng mà thông minh nhý Minh Triệu sao lại không nhìn ra khác thýờng.

"Ha ha, Gấu lại nói dối. Kỳ thật tôi chỉ muốn ðùa chị chút thôi. Dù sao từng ðó ngày qua ði cũng chýa nói chuyện vui vẻ với nhau câu nào, trong lòng rất nhớ. Không biết chị có nhớ tôi hay không?" Lời nói vừa rõi xuống ðất, cả ngýời Minh Triệu ðã ðứng phía sau Kỳ Duyên. Thấy ngýời nọ vẫn nhý cũ mất tự nhiên, không chịu quay ðầu lại nhìn mình. Minh Triệu mỉm cýời, ôm lấy lýng nàng.

Minh Triệu ôm, ấm áp mà lại mềm mại. Kỳ Duyên chỉ nhẹ nhàng run lên, liền ðể mặc ngýời phía sau ôm nàng. Dù sao nõi này cũng sẽ không có ngýời tới. Cũng sẽ không ai biết ðýợc bí mật của các nàng.

"Kỳ Duyên, chị ðang sợ cái gì?" Minh Triệu ðem mặt dán sau lýng Kỳ Duyên hỏi nhỏ, nhýng mà ðáp lời nàng cũng chỉ là tiếng tim ðập nhanh hõn của ðối phýõng, và thân thể kia trong nháy mắt cứng ngắc.

"Nói cho tôi biết, chị ðang sợ gì?" Minh Triệu xoay ngýời Kỳ Duyên ðể nàng ðối diện với mình. Tuy rằng chiều cao Minh Triệu là 172 cm, so với Kỳ Duyên cao hõn 2cm. Nhýng mà lúc này Kỳ Duyên ðang mang giày cao gót mà Minh Triệu là chân trần làm cho chiều cao hai ngýời ðổi chỗ.

"Cô nói gì? Tôi không hiểu." Bốn mắt nhìn nhau, Kỳ Duyên nhìn thấy trong mắt Minh Triệu ðýợc sự nghiêm túc thành thật trýớc nay chýa từng có. Chãm chú, sâu kín, sâu không lýờng ðýợc. Minh Triệu nhý vậy, Kỳ Duyên cũng chỉ nhìn thấy qua màn hình một lần. Ðó là lúc cục trýởng cục tý pháp cho mình xem một ðoạn ghi hình, ghi lại cảnh Minh Triệu ðang phạm tội, bao gồm cả lúc nàng ðang gϊếŧ ngýời.

Nếu mà hỏi Kỳ Duyên, rốt cục thì từ khi nào nàng bắt ðầu chú ý tới Minh Triệu. Kỳ Duyên sẽ không chút do dự mà trả lời, chính là lúc ðýợc xem cuốn bãng ghi hình kia.

"Minh Triệu, tôi là một cảnh sát!" Ðúng vậy, nàng là Kỳ Duyên, là một cảnh sát, lại là ngục trýởng của ðệ nhất nữ tử ngục giam.

"Tôi biết." Nghe ðýợc Kỳ Duyên nói, Minh Triệu chỉ ðõn giản ðáp lại hai tiếng, liền výõn tay vỗ về mặt Kỳ Duyên. Khuôn mặt này, tuy rằng không ði nét ôn nhu của phái nữ, nhýng lấn át chính là một cỗ anh khí. Diện mạo Kỳ Duyên, cực kì giống nữ týớng quân thời phong kiến, kiên nghị khiến ngýời phải run sợ. Lại vẫn xinh ðẹp nhý vậy.

Rất nhiều lúc, Minh Triệu muốn phá diệt ði nét lạnh lùng ấy. Nhýng lòng nàng lại luyến tiếc.

"Nguyễn ngục trýởng, nýớc ðýờng tới rồi." Ðang lúc hai ngýời ngột ngạt, âm thanh của cảnh vệ vang lên ðánh vỡ bầu không khí quỷ dị. Kỳ Duyên quay ðầu nhìn, chỉ thấy nữ nhân này ðang lúc ðau bụng kinh mà vẫn không sợ chết ði chân trần trên mặt ðất, sắc mắt trầm xuống vài ðộ. Vì có ngýời tới, Minh Triệu không nói thêm gì nữa, lại bò lên giýờng, dùng chãn bao kín ngýời.

"Nguyễn ngục trýởng, ðây là nýớc ðýờng," Cảnh vệ rất cung kính ðýa bát nýớc cho Kỳ Duyên, nhýng ánh mắt lại lén lút nhìn về chỗ Minh Triệu ðang nằm. Ðộng tác nhỏ nhý vậy, hắn nghĩ rằng thần không biết quỷ không hay, lại sớm bị Kỳ Duyên và Minh Triệu thu vào trong mắt.

"Anh ði làm nhiệm vụ của mình ði." Kỳ Duyên ra lệnh cho cảnh vệkia, giọng nói ðã lẫn vài phần không kiên nhẫn. Nàng vẫn luôn cho rằng mình làmột ngýời không ðể công tý lẫn lộn. Nhýng mà từ ngày Minh Triệu xuất hiện,Kỳ Duyên lại phát hiện bản thân mình càng ngày càng kì lạ.

Chỉ cần nói ðến chuyện hôm nay, khi nàng nghe thấy tin Minh Triệu bị ngất.Liền ném công việc ở vãn phòng, ðể mặc Minh Tú cùng cô gái nọ, một mạch chạyðến ðây. Phải biết rằng, Kỳ Duyên thân là ngục trýởng, vãn phòng của nàng là mộtnõi làm việc trọng yếu cỡ nào. Ngày thýờng không có lệnh của nàng thì không aiðýợc ði vào ngay cả phó ngục. Mà lần này, nàng mặc cho hai cô gái là tù nhân tự do ðứng ở nõi ðó.

Chýa kể ðến việc hai ngýời ðó có ở lại chờ mình trở về hay không. Mà nếu nhý có sự loạn, nhìn trộm ðýợc vãn thý thì sẽ có phiền phức.

Nhìn thấy ánh mắt Kỳ Duyên bất an, Minh Triệu tiến ðến bên cạnh nàng xum xoe bên trái, chạy sang bên phải. Ngẫu nhiên làm cho mái tóc ðen xẹt vào cổ Kỳ Duyên, khiến ðối phýõng chợt thấy ngứa ngáy, không thể không ngãn Quý DuyệtPhong lại Hành vi nhìn nhý khôi hài, ở trong mắt Kỳ Duyên lại thật khả ái dễ thýõng.

"Làm cái gì vậy? Sao lại cứ nhý con chó con!" Kỳ Duyên cýời hỏi ðồng thời výõn tay vuốt vuốt ðầu Minh Triệu, ðể nàng dựa vào vai mình. Tựa nhý không khí quỷ dị kia chýa bao giờ tồn tại.

"Không có gì, chỉ tò mò Tần ðại ngục trýởng có phải hôm nay uống phải hoả dýợc không, tính tình thật nóng nảy a."

"Ha ha, tôi không phải ãn hoả dýợc, cô còn không biết sao? Minh Triệucô thật sự là ghê gớm. Cho dù làm phạm nhân, cũng là phạm nhân lẳиɠ ɭõ ðào hoa nhất." Nghe ra lời Kỳ Duyên nồng hậu ghen tuông, Minh Triệu cũng không phản ðối, mà là tựa vào trong lòng Kỳ Duyên từng ngụm từng ngụm uống nýớc ðýờng ðỏ ðối phýõng bón cho.

Theo dòng nýớc ðýờng ấm áp ngọt lành, ấm lên không chỉ là bụng mà cả tâm.

"Gấu, chị ðừng tuỳ tiện ðổ oan cho tôi. Mắt là mọc trên ngýời của ngýời ta. Ngýời ta muốn ngắm nhìn tôi, tôi lại ðâu thể móc mắt họ xuống. Nhýng mà cuối cùng thì chị chẳng lẽ không biết, trái tim và thân thể ðều hoàn toànthuộc về chị sao?" Minh Triệu lúc nói những lời này, mỗi từ ðều là một âm ngân kéo dài mị hoặc, mềm mại uyển chuyển. Cùng lúc, thân thể mềm nhý khôngcó xýõng cứ sấn ðến trên ngýời Kỳ Duyên, mang ðến một trận mùi thõm mà ðối phýõng mê muội.

Nữ nhân này, lại câu dẫn mình! Hành vi nhý vậy, hẳn ðýợc xem là quấy rối tìиɧ ɖu͙© rồi? Ðây là ý týởng ðầu tiên của Kỳ Duyên. Nhýng mà ðang lúc nàng ðịnh ðẩy ra xà mỹ nữ ðang quấn lấy ngýời, ðối phýõng bỗng nhiên ðýa tay vói vào trong áo nàng, lấy ðâu ra một chiếc kẹo gì ðó có ðầu phía trên tròn vo, phía dýới có que bằng nhựa.

Muốn hỏi ðây là cái gì, thì chắc ai cũng biết, ðây là thứ mà con nít thích ãn nhất – kẹo mυ"ŧ.

Nhýng mà, thứ này xuất hiện trên Kỳ Duyên – ðại ngục trýởng thật là kỳ quái. Minh Triệu cầm chiếc kẹo mυ"ŧ lấy từ trên ngýời Kỳ Duyên, cýời lãn lộn trên giýờng.

Kỳ Duyên cầm bát nýớc ðýờng bị Minh Triệu uống với một nửa, mặt so với màu ðýờng ðỏ còn ðỏ hõn.

"Tôi Tôi muốn tố cáo chị cýớp kẹo mυ"ŧ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro