Chương 138

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô là ai?" Nghe Thanh Hằng kêu ðích danh của mình, khuôn mặt không biểu tình của gã ðàn ông ngoại quốc liền trầm xuống. Hắn dùng con mắt u ám xanh dýõng ðánh giá cô, sau ðó bật cýời."Ðýõng gia của Phạm gia ðúng tài cao gan lớn, thế lực không thể khinh thýờng. Có thể tra ðýợc tên tôi, quả nhiên không phải ngýời tầm thýờng."

"Steve tiên sinh quá khen, ðối với cái hý danh này, ngýợc lại tôi gánh nổi. Các ngýời trói ngýời kia, ðối với Phạm gia là một thành viên quan trọng, xin ngài thả cô ấy ra." Thanh Hằng nói xong ánh mắt chuyển sang nhìn Dýõng Hân. Ánh mắt kia không hề mang chút nhiệt ðộ nào, khiến cho ngýời nhìn thấy cảm giác chính mình sắp rõi vào trong dầu sôi lửa bỏng, không có ðýờng rút.

"Thật không may, vị Nguyễn tiểu thý này cũng là khách quý của chúng tôi, e rằng không thể giao lại cho Qúy tiểu thý."

"Hả? Nếu Steve tiên sinh nói nhý vậy, tôi cũng hết cách." Qúy Mực Nhiễm nói xong cũng lấy cây Hắc Bé trong áo ra, nhắm thẳng ðến Steve.

"Qúy tiểu thý, cô quá ngây thõ rồi, chẳng lẽ cô cho là tôi ðến Trung Quốc này mà không mang theo một ngýời hay sao?" Steve nói xong, thì tức khắc một ðám ngýời mặc quân lục xanh lá cây, ðều là những gã ðàn ông ngoại quốc cao lớn vây quanh Thanh Hằngchỉa vào ðầu cô cả chục họng súng.

"Steve tiên sinh không biết ngýõi có nghe qua câu nói này hay chýa, cýờng long bất áp ðịa ðầu xà*. Tôi biết nýớc Ðức thì thế lực của Phạm gia cũng không thể so kịp với ngýõi, nhýng ở thành phố X này, Thanh Hằngta, mới là bá chủ nõi này. Ngýõi cho thủ hạ ðến Phạm gia ẩn mình nhiều nãm, thậm chí còn sát hại cả tiền nhiệm ðýõng gia của Phạm gia trýớc ðó. Nợ này, các ngýõi chỉ thể dùng máu mới trả ðýợc."

*Cýờng long bất áp ðịa ðầu xà – 强龙不压地头蛇 – qiáng lóng bù yā dì tóu shé (rồng cũng khó thắng ðýợc rắn ðịa phýõng –> phép vua thua lệ làng là ðây).

Thanh Hằngvừa dứt lời thì quanh kho hàng ðột nhiên ðùng một tiếng khiến mọi thứ vỡ nát. Ðám ngýời vây quanh Thanh Hằngnhìn lên trên, chỉ thấy một ðám ngýời mặc ðồ ðen ðang theo dây thừng ði vào, còn chýa chờ bọn họ phản ứng thì một trận mýa ðạn vọt ðến.

Súng bắn, vừa chạm ðã nổ. Thanh Hằngtóm lấy bả vai hai gã ðàn ông ngoại quốc, xoay ngýời một cái, lập tức bẻ gãy vai bọn họ. Hai gã ðàn ông ngoại quốc không nghí tới nhìn bộ dạng cô gầy yêu nhýng sức lực lại lớn ðến nhý vậy, kinh ngạc hõn, ngay cả cả súng cũng bất chấp dùng, trực tiếp giõ quyền ðánh về phía cô.

"Ðại tiểu thý! hai tên ðó cứ giao cho tôi, cô cứ ðối phó tên Steve, cho dù nhý thế nào cũng không ðýợc ðể bọn họ chạy mất." Lúc này một cô gái từ ngoài cửa sổ nhảy vào, cô mặc bộ ðò da màu ðen bó sát ngýời, trên tay ðeo ðôi gãng ðầy gai nhọn màu bạc. Nếu nhý bị ðánh trúng một quyền thì sẽ ðau ðến mất hồn nhý thế nào.

Cô chính là cận vệ ðýợc Phạm Ðình Minh Ðônghuấn luyện ðặc biệt ðẻ bảo vệ cho Thanh Hằng, hàng nãm luôn ði theo bên cạnh Thanh Hằng, chính là phụ tá ðắc lực nhất - Tằng Hận.

"Ừ, chỗ này giao cho cô. Số ngýời ðối phýõng quá nhiều, hỏa lực cũng khá mạnh, ðợi cõ hội tìm thêm cứu viện, không cần ham chiến, lập tức rời ði."

"Vâng."

Nói xong với Tằng Hận, Thanh Hằngði ðến chỗ Steve ðang ðứng và Kỳ Duyên ðang ngồi ðó."Steve tiên sinh, ta và ngýời cũng không có quan hệ gì, ta cũng không có ý phát sinh mâu thuẫn với ngýõi. Nhýng ngýõi ba lần bốn lýợt làm tổn thýõng ðến ngýời của Phạm gia ta, thậm chí còn cấu kết với Ngô gia bãy ra một cái bẫy ðầy khôn khéo ðể cýớp lấy món hàng của Phạm gia ta. Hôm nay ta cũng sẽ không ðể cho ngýõi rời khỏi ðây."

"Qúy ðýõng gia ðùa giỡn một chút cũng không cýời." Nghe Thanh Hằngnói chuyện giống nhý uy hϊếp, Steve cýời to nói, hắn tựa lýng vô ghế ngồi, lần nữa xoay chiếc nhẫn trên tay. Cùng lúc ðó, một nam một nữ ði cạnh hắn cũng vọt lên chỗ Thanh Hằng.

Ả kia rút trýờng kiếm ra khỏi hông sau ðó không ngừng phạt kiếm vèo vèo xoạt xoạt. Gã ðàn ông kia cởi chiếc áo choàng ðen kia ra khỏi ngýời, lộ ra bộ mặt thật trên mình ðeo rất nhiều phi ðao. Nếu nhý Minh Triệu có ở ðây, nhất ðịnh sẽ nhận ra hắn, hắn chính là kẻ ngày ðó ở Hoàng Hào báo cho Ngô Nam biết chỗ tàng trừ hàng cùng gã ðàn ông ngoại quốc.

Thấy bộ dạng hai ngýời kia Thanh Hằngvẫn ðứng yên tại chỗ, nhét Hắc Bé vào túi áo, biểu tình trên mặt thật ung dung. Sự khıêυ khí©h trắng trợn nhý vậy, khiến cho ả ta và gã ðàn ông kia ðen mặt. Chỉ thấy gã ðàn ông nhảy lên một cái, cả ngýời bay lên không trung co thành khối tròn, hai tay bắt chéo nhau, rút ra hai phi ðao từ bắp ðùi, phóng ðến chỗ Thanh Hằng. Tốc ðộ liền một mạch, nhanh ðến nỗi mắt ngýời cũng không nhìn kịp.

Cùng lúc ðó ả ðàn bà kia cầm trýờng kiếm bổ ðến trýớc mặt, lýỡi kiếm bạc phát quang. Ðối mặt với thế tấn công mãnh liệt nhý vậy, hai tay Thanh Hằngvẫn ðể trong áo khoác không hề rút ra. Khi ả ðàn bà kia vừa cách mình chýa qua hai thýớc liền cúi ngýời xoay ði. Lần này không chỉ tránh thoát phi ðao của gã ðàn ông kia, mà còn tránh ðýợc trýờng kiếm của ả ðàn bà kia.

Hai chân cô nhý lýớt trên ðất, ðột nhiên lộn nhào lên, nhảy ra sau lýng ả ta. Cái chân mảnh khảnh thon dài vòng qua một ðýờng, ðá trúng ba cái xýõng sýờn của ả ta, cuối cùng ðá bay ngýời ả ra xa vài thýớc. "A!" ả ðàn bà khụy xuống ðất, khạc ra một búng máu. Ả ðýa tay sờ lên xýõng sýờn của mình, một cýớc làm gãy hết ba cái.

"Bitch!" dýới cõn tức giận, ả ta liền chửi tục, hai tròng mắt nhìn Thanh Hằng, cõ hồ muốn phun lửa. Bên kia gã ðàn ông nhìn thấy phi ðao của mình bay vào khoảng không, lại lần nữa công kích. Lần này, không phải hai cây mà là sáu cây. Nghe từ sau lýng tiếng vèo vèo bay trong gió, Thanh Hằngxoay ngýời lại thấy sáu chiếc phi ðao lao thẳng ðến chỗ mình. Mỗi một cái ðều nhắm vào ðiểm yếu trên ngýời.

"Không thú vị." Thanh Hằngnói xong, né ngýời tránh thoát hai cây, ðồng thời ðýa cái chân dài ðá bay hai cây. Chiếc áo khoác màu ðen trên ngýời chuyển ðộng theo ngýời cô, còn dý lại hai cây cuối cùng, bị cuốn vào trong ðó, cuối cùng rõi trên mặt ðất, phát ra tiếng leng keng thanh thúy.

Lần này, ả ðàn bà và gã ðàn ông kia có chút giật mình. Bọn họ trong tổ chức luôn là hai ngýời giữ chức ám sát, muốn gϊếŧ chết ai cũng chýa từng thua, lại không nghĩ tới Thanh Hằngðùa bỡn nhý ðang vỗ tay."Kayla, Hall, các ngýõi lui ra." lúc này Steve ðột nhiên mở miệng, cho dù hai tên thủ hạ cùng lúc bị thất thủ, nhýng trên khuôn mặt anh tuấn của hắn không hề lo lắng.

"Boss!" "Back off!" nghe lời Steve nói, hai ngýời kia còn muốn nói thêm, lại bị ðối phýõng khó chịu ra lệnh vì sợ cũng không dám mở miệng nữa. "Qúy tiểu thý, tôi muốn tại chỗ này này ngoại trừ tôi thì bất kỳ ngýời nào, ðều cũng không phải là ðối thủ của cô. Ðã nhý vậy, ðể tôi bồi cô ðùa vui một chút." Steve nói xong, cởi bỏ âu phục và áo sõ mi trên ngýời ðể lộ bắp thịt cuồn cuộn trên ngýời.

"Vô cùng vinh hạnh." Thanh Hằngdứt lời, hai ngýời liền ðánh nhau. So với hai tên kia thì Steve ðúng là ðối thủ phiền phức. Lực công kích của hắn cực lớn, tốc ðộ ra quyền cũng rất nhanh, thậm chí khiến cho Thanh Hằngné ngýời tránh thoát, cũng phải trúng một quyền trên vai.

Rắc rắc tiếng gãy nghe rất rõ ràng, bả vai mình cũng rũ xuống, Thanh Hằngbiết tất nhiên xýõng cũng ðã bị gãy. So về mặt công phu thì Steve lại mạnh hõn cô rất nhiều. Lần này gãy một bên tay, không thể nghi ngờ là liên tiếp gặp nạn. "Ðại tiểu thý! Ngýời ðã ðýợc cứu! Ði mau!"

Ðang lúc Thanh Hằngtính cách giải quyết Steve, thì âm thanh của Tằng Hận truyền ðến. Thấy cô ðã ðýa Kỳ Duyên ngồi lên xe, Thanh Hằnglại do dự. Là một ngýời hiếu chiến, ít khi cô lại ðυ.ng phải một ðối thủ nhý là Steve này. Cho dù về mọi phýõng diện mình ðều yếu hõn, nhýng vẫn muốn ðọ sức một lần.

"Ðại tiểu thý! Bọn họ còn có mai phục bên ngoài! Ði thôi!" Tằng Hận hét lên lần nữa, Thanh Hằngtrầm tý trong chốc lát, liền lợi dụng lúc thủ hạ ðang che chở cho mình mà chạy ra ngoài. Trýớc khi lên xe, cô nhìn thấy Steve khinh mệt nhìn mình có có Dýõng Hân ðứng ðó mà mỉm cýời, nắm chặt quả ðấm. Cô nhất ðịnh phải tự tay gϊếŧ chết những kẻ ðó.

Bởi vì một tay của Thanh Hằngðã bị thýõng nên không thể lái xe ðýợc, chỉ có thể ðể chi một thủ hạ của Phạm gia thay cô ngồi vào ghế tài xế. Vài chiếc xe cắt ðứt ðýờng ði, cố gắng mở ðýờng trên con ðýờng ngoằn nghèo tại Hoàng Hào này. Không lâu sau ðã thấy 8 chiếc xe ði theo sau. Cho dù còn ðýờng này rất nguy hiểm nhýng họ vẫn lái rất nhanh, cãn bản giống nhý là chạy trên ðýờng bình thýờng.

"Ðại tiểu thý, xe bọn họ ðã cải tạo qua, tốc ðộ cực nhanh, sắp ðuổi ðến rồi." Âm thanh trong ðiện thoại của Tằng Hận truyền ðến, Thanh Hằngkhông trả lời, cũng không biểu lộ cái gì. Sau lýng truyền ðến tiếng súng, , quay ðầu nhìn lại, thì ðã thấy có một chiếc xe là ngýời của Steve ðang ðuổi theo. Nếu nhý mình có thể ðánh bại hắn, thì lúc này cũng sẽ không bị rýợt ðuổi nhý là chó rớt xuống nýớc.

"Ðại tiểu thý, chúng ta ra khỏi ðây, tiếp theo sẽ ði ðâu?" thủ hạ lái xe có chút lo lắng hỏi, ngýời của Steve ðuổi theo từ ðằng sau còn rất nhiều ðuổi không kịp bọn họ cũng không thể bỏ qua cảnh giác."Tập hợp tất cả mọi ngýời trong thành phố X lại, ðối thủ là kẻ ðứng ðầu tổ chức Hắc Thủ của nýớc Ðức, thực lực không thể khinh thýờng. Dùng hỏa lực lớn nhất, tiến hành chiến ðấu."

"Vâng!" tên thủ hạ kia cũng là lần ðầu tiên trải qua nguy hiểm nhý vậy, hắn vội vàng gọi ðiện ðến trụ sở chính của Phạm gia thuật lại mệnh lệnh của Thanh Hằng, trong thanh âm còn có chút run rẩy.

Lúc này, ðột nhiên có một chiếc xe màu xám lái ðến bên cạnh họ. Chỉ nghe ðýợc một tiếng vang rầm thật lớn, thủ hạ lái xe cho Thanh Hằngcũng tắt thở. Mà kẻ nổ súng còn ðang ngồi trong chiếc xe bên cạnh kia.

Ðối mặt với tình huống nhý vậy, Thanh Hằngcũng không hề hoảng hốt. Cô mở cửa xe ra, ném thi thể tên thủ hạ xuống, một mình ngồi vào ghế lái tài xế, chân ðạp ga, bỏ lại chiếc xe màu xám kia."Ðại tiểu thý! Thủ hạ tới ðây chỉ còn tôi, mọi ngýời còn lại ðều bỏ mạng rồi! Ngoài ra ngýời của Phạm gia trong thành phố muốn ðến ðây cũng mất gần 20 phút!"

"Tôi biết, Tằng Hận, cô cứ mang Kỳ Duyên theo con ðýờng nhỏ rời ði trýớc, những ngýời này ðể tôi xử lý."

"Ðại tiểu thý! Không ðýợc! Tôi không thể ðể cô lại một mình ðýợc! Cô..."

"Tằng Hận! Ðây là mệnh lệnh nhất ðịnh phải làm theo! Tôi muốn cô bảo vệ Kỳ Duyên, cô nhất ðịnh phải làm ðýợc! Ðýa cô ấy về biệt thự Phạm gia! Ðừng ðể ỳ ðến tôi!"

"Ðại tiểu thý!"

"Tằng Hận! Ði!"

Thanh Hằnghét lớn, ðây là lần ðầu tiên cô mất khống chế mà hét lên. Khi cô lấy lại tinh thần, chiếc xe theo sau mình ðã lái ðến chỗ khác. Mà phía sau mình, còn có bốn chiếc xe màu xám khác. Những thứ ðó ðều là ngýời của Steve.

Lúc này, một ngýời từ trong xe phía sau thò ra nửa ngýời, hắn cầm trên tay là cái hỏa tiễn pháo. Nhìn thấy chung quanh ðang cháy xém chuẩn bị bắn ðạn về phía xe của mình, Thanh Hằngvội vàng ðạp cần ga, tay trái rẽ sang bên phải, tránh thoát ðýợc hỏa tiễn pháo. Bên này bọn họ kịch chiến dĩ nhiên sẽ ðánh ðộng ðến cảnh sát thành phố X. Chỉ thấy không ít xe cảnh sát ði theo phía sau, dùng kèn nói không ngừng. Không lâu sau thì bị bỏ lại thật xa, không nhìn thấy bóng dáng.

Bả vai truyền ðến cõn ðau, khiến cho Thanh Hằngnhíu mày. Bọn họ ðang tiến vào con ðýờng trong giai ðoạn sửa chữa, trừ mình cùng bốn chiếc xe của Steve, dýờng nhý cũng không còn nhìn thấy bóng dáng của những chiếc xe khác. Ðang lúc Thanh Hằngsuy tính nên lái xe ði ðâu, thì ðột ngột hai chiếc xe màu xám tãng tốc ép hai bên trái và phải cô, bọn họ càng áp sát mình. Thân xe va chạm nhau, ðối phýõng không hề hấn gì, nhýng xe của mình thì ðã biến dạng.

Nhìn thấy cái cột phía trýớc mắt, Thanh Hằngcũng hiểu ðýợc bọn họ ðang cố ép mình lao tới ðó. Cô dùng tay nắm chặt vô lãng vặn sang, mặc kệ có chuyển ðýợc hay không cũng không thể thoát khỏi sự giáp công của hai chiếc xe kia. Nhìn thấy xe mình cách cái trụ kia càng lúc càng gần, ðối diện ðýờng ði ðột nhiên lại vọt ra một chiếc xe khác, cùng lúc kiềm hãm lại hai chiếc xe ðang áp sát mình. Trong lúc nhất thời tiếng va ðυ.ng vang lên sau lýng, bốn chiếc xe kia cũng không thể khởi ðộng ðýợc nữa.

Bất ngờ xảy ra giúp cho Thanh Hằngtránh ðýợc một kiếp. Cô nhìn về phía chiếc xe ðã cứu mình, bảng số xe cô không thể không quen hõn ðýợc nữa, ðó chính là bảng số xe Lê gia. Nói cách khác chính Thanh Hà ðã cứu mình? Không nghĩ nhiều, Thanh Hằngvội tãng tốc ðộ ði về phía trýớc. Không lâu sau, gặp phải một cái hố lớn khiến cho cô phải ngừng xe lại.

Chỉ thấy ðối diện ðýờng, bốn chiếc xe màu xám ðang từ từ tiến ðến. Ngýời xe vẫn nổ súng bắn sang lýng mình, Thanh Hằngvội ðảo tay lái, rẽ sang trái. Hết lần này ðến lần khác cho ðến khi viên ðạn cuối cùng bắn trúng bánh xe cô. Chiếc nát bét không chịu nổi hoàn toàn chết ðộng cõ, chỉ dừng lại nửa ðýờng cũng không hề nhúc nhích.

Tiếng ðộng cõ vang lên ðinh tai nhức óc, nhìn bốn phýõng tám hýớng xe lao tới chỗ mình, Thanh Hằngbật cýời.Tác giả có lời muốn nói: A, mọi tối mát nha, viết một chýõng kinh tâm ðộng phách nhý vậy, không biết xem xong mọi ngýời có giống Hiểu Bạo không, có chút thở không nổi. Mọi ngýời không biết còn nhớ tui ðã nói qua ba cái ngýợc không chủ ðề gọi là sinh tử cục. Cho nên toàn bộ ba cái ngýợc, ðều vây quanh là sinh tử vãn. Bé Bé và Gấu ðều ngýợc ðủ vốn rồi, cho nên dĩ nhiên là sẽ ðến phiên Nhiễm tỷ tỷ. Tui vẫn luôn ðối xử tốt với Nhiễm tỷ tỷ vô cùng, cho nên bây giờ, không thể không dạy dỗ một chút hài tử không chịu nghe lời này. Hừ! Ngýõi ngu ngốc! Xe sắp ðυ.ng tới rồi, còn không mau chạy thoát thân ði, ngýõi cýời cái gì chết a!Khụ khụ..., ðýợc rồi, không nói nhiều nữa, chúng ta bắt ðầu truyện ngắn hôm nay ði. Chýõng sau tiếp tục ngýợc thứ ba, Nhiễm tỷ tỷ ma trảo Hiểu Bạo ðýa về phía ngýõi nga.

Lê tỷ tỷ quả thật không hiểu, ðã từng là một Nhiễm Nhiễm cao cao tại thýợng lại cùng với Minh Triệu lại chật vật nhý vậy mà xuất hiện trýớc mặt mình. Thân là ðýõng gia của Phạm gia, cô chýa từng bị cảnh sát ðuổi qua? Bình thýờng, cũng ðều là cảnh sát khom lýng khụy gối mà lấy lòng cô. Vì vậy, Thanh Hà nhìn hai ngýời kia hồi lâu, quả thực không có rằng hai tội phạm kia chính là hai ngýời Thanh Hằngvà Minh Triệu. Nhýng mà, khi nhìn tới ngýời bên cạnh Thanh Hằnghồi lâu, sau ðó liền nắm ðýợc các cô mà chạy trối chết thì Thanh Hà cũng tin.

Thanh Hà: Nhiễm Nhiễm, sao hai ngýời lại xuất hiện chỗ này!

Thanh Hằngphiên bản nhỏ: Ta vẫn luôn ở ðây a.

Thanh Hằngphiên bản lớn: Chuyện này nói ra rất dài dòng, chờ chút nữa sẽ giải thích cho em.

Minh Triệu: Thanh Hà, chị ngýợc lại rất lợi hại nha, có thể ở chỗ này mà tìm ðýợc chị em. (Minh Triệu mặt ðầy chế nhạo nhìn Thanh Hà nắm tay Thanh Hằngphiên bản nhỏ, cýời vô cùng dâʍ ðãиɠ)

Thanh Hà: Minh Triệu con nhỏ chết bầm này im miệng cho tôi!

Thanh Hằngphiên bản nhỏ tuổi: Các ngýõi ðang nói gì? Sao ta nghe không hiểu.

Thanh Hằngphiên bản lớn: Ngýõi không cần phải hiểu, không liên quan gì ðến ngýõi.

Thanh Hằngphiên bản nhỏ: Ngýõi là ai, sao dám nói chuyện với ta nhý vậy.

Thanh Hằngphiên bản lớn: Ta nói chuyện từ trýớc ðến giờ ðều nhý vậy, ngýõi có ý kiến?

Lần này bốn ngýời không cần chạy trốn, mà ðứng ngay giữa ðýờng. Thanh Hà cùng Minh Triệu ðứng một bên, nhìn Thanh Hằngðánh nhau với Thanh Hằng, trong lòng cũng có chút hýng phấn.

Thanh Hằngphiên bản nhỏ: Ngýõi là ngýời ở ðâu? (tiểu Nhiễm Nhiễm hỏi ðại Nhiễm Nhiễm, hiển nhiên phát giác mình và ðối phýõng khí tức giống nhau.)

Thanh Hằngphiên bản lớn: Thật là dốt nát. (Nhiễm tỷ tỷ khinh bỉ nhìn mình.)

Thanh Hằngphiên bản nhỏ: Ngýõi dám nói ta? (rất hiển nhiên, tiểu Nhiễm Nhiễm không cao hứng.)

Thanh Hằngphiên bản lớn: Sao hả? Không phục?

Thanh Hằngphiên bản nhỏ: Không có, có phục hay không, chỉ có cýờng giả, mới ðúng lý. (ðại Nhiễm Nhiễm cùng tiểu Nhiễm Nhiễm nói xong, liền ðánh nhau. Hai ngýời mặc dù ðều là một ngýời, nhýng bởi vì chênh lệch tuổi tác, thân thủ không chĩ kém một ðiểm. Không ðýợc mấy cái, tiểu Nhiễm Nhiễm ðã bị ðại Nhiễm Nhiễm ðánh tới chảy máu mũi, tứ chi dựng ngýợc trên ðất.)

Thanh Hằngphiên bản lớn: Thật là không chịu nổi một kích. (Nhiễm tỷ tỷ lại lần nữa khinh bỉ nhìn mình.)

Thanh Hà: Nhiễm Nhiễm, cýng ðừng nghiêm túc nhý vậy, nàng nói thế nào cũng là cýng, hõn nữa tuổi tác nàng còn nhỏ.

Thanh Hằngphiên bản lớn: (nhìn Thanh Hà vì tiểu Nhiễm Nhiễm mà nói giúp, trong lòng ghen tức tãng lên, nắm tay Lê tỷ tỷ rời ði.)

Thanh Hằngphiên bản nhỏ: Ngýõi dừng tay, ðó là nữ nhân của ta!

Minh Triệu: (nhìn Thanh Hà cýời trên sự ðau khổ của ngýời khác, ðể cho ngýời một chân ðạp hai thuyền bị bắt ði)

Thanh Hà: ( cô chớ ðắc ý quá sớm, con nhỏ chết bầm!)

Thanh Hằngphiên bản lớn: Ngýõi nói gì? Nàng là nữ nhân của ngýõi? (Nhiễm tỷ tỷ ðýa tay vào trong túi áo khoác, ngýời quen sẽ biết, ðó là ðộng tác cô móc súng.)

Hiểu Bạo: Nhiễm tỷ tỷ ðen hóa! Mọi ngýời chạy mau!

Kỳ Duyên: Hứ, ta thật lâu không có ra sân, lúc nào mới cho ta bộc lộ quan ðiểm một chút, mẹ ruột.

Hiểu Bạo: Oh, Gấu ngoan, ngýõi cứ nghỉ ngõi mấy ngày trýớc ði, bên kia không phải còn một tiểu Bé Bé cho ngýõi chõi sao. Ði ði ði, thay qυầи ɭóŧ cho ðứa nhỏ ði.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro