chap 26+27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này tặng bạn @sonelovetaeny như đã hứa ^^

Chap 26: Đại sự bất thành, tiểu sự bất đoản.

(*) Đại sự chưa thành, việc nhỏ không nên đứt đoạn.

Trải qua một khoảng thời gian huấn luyện, về cơ bản Tiffany đã thông qua được đợt sát hạch của đội, cùng hai bạn nam sinh đồng cấp lập thành một team, tham gia cuộc thi đấu năm nay. Hai nam sinh, một người cùng khóa với Taeyeon, tên là Heechul, một người khác lớp, tên là Donghae. Hai người này Tiffany đều không quen, tình cảm chiến hữu hi vọng có thể dựa vào những ngày sau bồi dưỡng .

Heechul cùng Donghae trước kia cùng với một sư huynh khác chung tổ đội huấn luyện, có rất nhiều kinh nghiệm thi đấu thực tiễn, cân nhắc việc sư huynh sang năm không thể thi đấu được nữa, mới cố ý tìm một người để bổ sung thay thế, sau đó thầy Min Woo đề nghị cô... Nói thật là, ban đầu ai cũng đều lo lắng, không riêng gì không tin tưởng kĩ thuật của cô, còn bởi vì cô chuyện xấu không ngừng liên quan, khiến cho việc luyện tập sẽ bị ảnh hưởng, có vẻ như cô mỗi ngày còn phải lo đối phó với những vấn đề rắc rối kia, còn có tâm trạng nào để đến luyện đề ? Nhưng sau này, năng lực bộc lộ ra, mọi người đều không còn gì để nói .

Team của bọn họ tạm thời là đội dự bị năm nay, cũng là đội hạt giống của trường năm sau, cần một cái tên đại diện gây tiếng vang để tới khi vừa truyền ra ngoài đã có thề hù dọa một đám đối thủ. Vì thế, toàn đội còn cố ý tổ chức một buổi họp mặt long trọng gọi là đại hội tham thảo, một phen rầm rầm rồ rộ như vậy.

Có người đề nghị gọi là gì "Bỗng nhiên nổi tiếng" , "Dọa chết ngươi không đền mạng" , "Cực kì cao thủ " linh tinh .

Tiffany: "..." Cho dù là chuyên nghành máy tính cũng không cần phải thiếu chiều sâu như vậy chứ?

Còn có người đề nghị cái gì "Vĩnh viễn thứ nhất" "Ta không đứng thứ hai" "Đánh ngươi chạy lui ba xã" ...

Tiffany lại trầm mặc...

Minho nghĩ nghĩ, cũng nói một câu: "Nghịch hành giả" . ( Đi ngược dòng người)

Ừm... Cảm giác cũng không tệ.

Những người khác cũng đều nêu ra ý kiến của bản thân , Heechul nhìn nhìn Tiffany chưa nói câu nào , hỏi: "Này, em có ý tưởng gì không, em cũng là một trong những thành viên quan trọng nhất của đội mà."

Mọi người đang thảo luận chợt dừng lại, quay đầu nhìn Tiffany.

Tiffany nhất thời cảm thấy khó xử, ánh mắt mọi người quá mức nóng bỏng, khiến cho cô hoài nghi bản thân mình có phải đã biến thành con mồi rồi không.

Cô vừa định mở miệng, điện thoại bỗng vang lên , trước ánh mắt như thiêu như đốt của mọi người liền nghe điện thoại.

Là điện thoại của Taeyeon, cô ấy nói: "Tae đi Busan tham gia một cuộc hội thảo nghiên cứu, thời gian ba ngày, mọi việc trong nhà đành phiền em vậy ."

(Pon: Sao như ông xã dặn dò bà xã trước khi đi công tác thế nhỉ)

"Khi nào thì Tae xuất phát?"

"Chuyến bay đêm nay. Chăm sóc con Tae cho tốt nhé, nó buổi tối hay sợ hãi lắm, em tới đó ở cùng nó đi."

Chó cũng sợ bóng tối ư? Tiffany vô lực nói: "Ý của Tae là bảo em ở lại qua đêm?" Cô chẳng những là bảo mẫu cho cún, nữ đầu bếp, còn kiêm thêm nhân viên quản lý ? Taeyeon hẳn là nên làm người khai thác tài nguyên nhân lực mới đúng, ra sức đào bới nhân tài tiềm năng sau đó đem vắt kiệt sức lao động, bản lĩnh thật là lãng phí quá.

Qua đêm? mọi người đang quang minh chính đại nghe lén lóe ra tia bát quái, chắc là đang nói chuyện điện thoại với Taeyeon, không ngờ đã tiến triển tới mức này rồi cơ à , độc nhất vô nhị a độc nhất vô nhị.

"Thông minh. Đáp đúng có thưởng, nghĩ xem muốn thứ gì nào, Tae nhân tiện mang về cho?" Taeyeon hào phóng nói . Chỉ cần không phải thứ gì quá khó khăn tìm kiếm hay đem về, cô đều có thể mua cho Tiffany.

"Một cái tên." Tiffany trả lời.

"Tên là gì." Đối với việc cô thường xuyên nói những chuyện không liên quan tới phạm vi câu chuyện Taeyeon đã sớm thành thói quen, không chút chần chờ Taeyeon liền hỏi.

"Đội của chúng em cần một cái tên nghe thật lợi hại, Tae đặt cho một cái đi ." Tiffany lười nghĩ, càng bởi vì là cô cảm thấy dù sao bản thân mình cũng không có sở trường về mấy chuyện này, vừa vặn Taeyeon gọi tới, thôi thì đành lợi dụng cô ấy chút vậy.

Tiffany gác điện thoại, bởi vì mấy tên trong đội quá mức ngốc nghếch mà đề xuất một cái tên.

Archer.

Xạ thủ hoặc là mũi tên sắc bén xuyên phá bầu trời

... . . .

Cuối cùng, "Archers" trở thành tên gọi của đội Tiffany.

Cũng là ý chí kiên định của xạ thủ cao quý , lại là mũi tên xuyên phá bầu trời đêm mù mịt, có biết bao nhiêu ngụ ý... Taeyeon cô ấy cả ngày chỉ biết đặt tên hay sao mà lợi hại đến vậy, ngay lập tức đã nghĩ được cái tên rồi.

Mà Taeyeon lúc bấy giờ, luận văn tốt nghiệp đã chỉnh sửa tới lần thứ hai, chỉ chờ bảo vệ rồi tốt nghiệp. Cô tự mình liên hệ với thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh, trước tiên ở chỗ thầy hướng dẫn tìm hiểu những mục cần lưu ý, ở văn phòng luật sư về cơ bản Taeyeon lên kế hoạch những mục tiêu cơ bản cần phụ trách .

Về phần phong ba nho nhỏ, cũng có mấy lần, đều là những chuyện nhỏ nhặt nghĩ mãi không ra, đáng để nhắc đến rất có lẽ là sự kiện như vậy.

Nói đến, bạn học Suunny của chúng ta là một kẻ mặt ngoài bình tĩnh nhưng nội tâm thì như lửa đốt, ở trong trò chơi tung hoành thiên hạ bễ nghễ xưng hùng xưng bá khiến cho tất cả đám nam nhi đều ảm đạm thất sắc với cương cường nữ tử (cô gái mạnh mẽ), nhưng máy móc cũng có lúc thành rỉ sắt, huống chi là người? Bạn Sunny là thế vậy mà lại làm ra một chuyện khiến cho cô đời này cũng không ngẩng đầu lên được, chuyện mất mặt đến mức muốn quăng đến tận Thái Bình Dương.

Sunny cùng vài người bạn thời trung học tụ hội, trong đó có hai người bạn học là một đôi. Người khác có một đôi với nhau hay không với Sunny vốn không có quan hệ gì, nhưng không hay là vị nam sinh kia từng là bạn trai của bạn thân Sunny, mà cô chẳng may lại nhớ tới bạn tốt từng khóc lóc kể lể với mình, hơn nữa đôi tình lữ kia còn không coi ai ra gì anh anh em em bày ra hình tượng buồn nôn trước mặt, huyết áp trong cơ thể cô một mạch tăng vọt, ý chí chiến đấu bùng phát đạt giá trị lớn nhất trong lịch sử.

Bực tức Sunny ra vẻ vô tâm thốt ra một câu "Này, hai người các ngươi là khi nào thì thông đồng vậy?" Bắt đầu gây chiến.

Cái kia nữ sinh kia vì bảo vệ tình yêu thái độ giống như sói mẹ một mực che chở sói con, cô ta cảm xúc trào dâng phát biểu một bài diễn thuyết về tình yêu chân thực không gì sánh được, ý đồ muốn để cho mọi người phải ngưỡng mộ tình yêu vĩ đại của cô ta.

Sunny liếc mắt một cái nhìn nam sinh yếu đuối tránh ở sau lưng cô gái kia, tàn nhẫn nói: "Tiểu tam cũng thực thích đem chuyện tình yêu nói ra ngoài miệng."

... ...

Mọi người ngây ngẩn cả người, vị nữ sinh kia mặt vặn vẹo , vị nam sinh kia mặt đã tái rồi.

Tranh cãi liền biến thành đại chiến nước miếng .

"Tôi đoạt đấy thì thế nào? Ai khiến cô không có việc gì lại xen vào chuyện của người khác? Vật họp theo loài, bạn tốt của cô với cô đều giống nhau, cả đời cũng tìm không thấy một người tốt, ghen tị chó sủa càng vang."

Người tốt? Ghen tị? Sunny mặt không chút thay đổi nhìn nhìn, hỏa diễm trong lòng cháy càng lúc càng mãnh liệt. Chất lượng mặt hàng tầm thường, chỉ có người không có mắt nhìn mới coi cậu ta là bảo bối, bạn tốt trước kia bởi vì còn trẻ không biết mà lầm đường lạc lối, may mắn hiện tại thoát ra rồi.

Nếu người ta đã khiêu khích, không ứng chiến có vẻ mình rất không tôn trọng địch nhân thì phải.

Sau đó, Sunny làm một động thái khiến cho cô thời điểm về sau hồi tưởng lại đều cầu nguyện chính mình chưa làm ra hành động ấy, cô lấy điện thoại di động ra, ấn xuống một một dãy số từ khi có được còn chưa sau một lần gọi tới.

"Là Taeyeon sư tỷ phải không ạ, em là Sunny, Unnie có thể tới đây một chuyến được không?"

Kết quả không cần nhiều lời.

Khi dáng vẻ điềm tĩnh ung dung của Taeyeon xuất hiện trước cửa, ánh mắt của mọi người đều trừng lớn ; chờ tới khi cô ngồi xuống bên cạnh Sunny, miệng mọi người đã há ra đủ để nhét vừa một quả trứng gà , các cô gái vừa hâm mộ lại vừa ghen tị rục rịch. Trời ạ, Thái Cực phẩm a! (cực phẩm vũ trụ)

biểu hiện của Kim đại nhân lại khiến cho nội tâm của các cô gái nước miếng oa oa oa chảy ròng ròng cô thế mà lại săn sóc đổi chỗ cho Sunny, là bởi vì cái vị trí ngồi của Sunny thường xuyên có người đi lại, người này, quả thực là ác ma chất lượng cao chuyên môn dụ hoặc nữ sinh sa đọa. A ~~~ ác ma a, vì sao trên thế giới chỉ có một mình cô?

"Oa, người yêu của cậu thực khiến cho người ta thèm nhỏ dãi." Một bạn học vụng trộm nói với Sunny.

Sunny không dấu nổi vẻ đắc ý hướng cô nữ sinh bị khí thế áp đảo cười lạnh, nói: "Taeyeon là người yêu của bạn cùng phòng với tớ, tuy rằng không phải là của tớ, nhưng là mỗi ngày nhìn người vĩ đại như vậy, những người khác đều trở nên khó coi. Em thật đáng thương , về sau nếu tìm không được người yêu làm sao bây giờ? Unnie?"

Nam sinh "Khác" ở đây đều buồn bực , nhất là một vị mỗ nam nào đó.

Taeyeon cười, nói: "Không sao đâu, đến lúc đó Tae có thể giới thiệu người vĩ đại hơn cho em." Dựa vào câu nói "Người của bạn cùng phòng "của cô, hẳn Taeyeon nên cố gắng giúp đỡ cô , lấy lòng bạn bè xung quanh, tựa hồ là một trong những biện pháp hay trong việc theo đuổi con gái.

Chúng nữ hâm mộ, chúng nam xấu hổ, Sunny lại có chút thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà thấy kinh sợ), Taeyeon là người dễ dàng thương lượng như vậy sao?

Chuyện Sunny giữ gìn mặt mũi của mình, không lâu sau đó sự tình không cẩn thận bị bại lộ, khiến cho cô bị mọi người khinh bỉ một phen -- mỹ nhân kế luôn luôn là thủ đoạn bản thân cô rất khinh thường, cô lại dùng cách như vậy để đối phó... Thanh danh một đời, chung quy lại bị hủy hoại bởi ý nghĩ bốc đồng lần này.

Tiffany thì lại có thêm một kinh nghiệm, hóa ra Kim Taeyeon còn có thể lợi dụng như vậy, cô lại được mở mang .

Còn Taeyeon thì trong kế hoạch 《 Tổng tiến công chiếm đóng Tiffany》 ghi nhớ tên Sunny--bên phe cánh trong doanh trại quân địch đã thành công khống chế được một tên, giành được thắng lợi mang tính chiến lược.

Tấn công chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục.

Chap 27: Được làm mẹ (1)

Đầu hè, hồ sen trong đại học SM đã nở đầy những bông sen. Vẫn như thường lệ buổi sáng sớm ven hồ có rất đông sinh viên, dạo này còn có thêm cả Tiffany, ngoài việc chạy bộ lúc tinh mơ, cô còn có thêm một nhiệm vụ - - mang Ginger đi chạy. Taeyeon nói con cún 8 tháng đã thích hợp vận động rồi, mà cô ấy lại chỉ hoạt động trong phòng tập thể thao, cho nên chức vụ huấn luyện viên đầy vinh quang này được giao cho cô. Hừ, "Cục bông đen" này rốt cuộc là con nhà ai? Tiffany rất muốn hỏi Taeyeon một câu ấy, nhưng mỗi sáng sớm nhìn thấy "Cục bông đen" nhướn đôi mắt tội nghiệp ngồi trước cửa, cô đành đầu hàng.

Đôi khi, cô cảm thấy Taeyeon thật sự rất lợi hại, ngay cả buổi sáng mấy giờ cô rời khỏi giường, rời khỏi giường xong sẽ làm gì đầu tiên, cô ấy đều biết rất rõ ràng, thật nghi ngờ, không biết Taeyeon có gắn thiết bị theo dõi nào lên người cô hay không.

Sunny nghe Tiffany than oán, trong lòng cảm thấy xấu hổ vô cùng ... Cô chính là gián điệp mà Taeyeon cài vào bên cạnh Tiffany nha ... Biết vậy thì đã chẳng làm, lỡ một bước thành hận thiên cổ... Đã nói, Taeyeon làm sao mà dễ thương lượng như vậy? Còn phải trả phí - lúc nào cũng phải mật báo cho cô ấy. Không phải cô không có nghĩa khí, nhưng mà, cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn a... Luật sư đều là những tên bụng dạ nham hiểm, không cho phép mặc cả không cho phép thương lượng a...

Ginger là một giống chó quý, sau này cô mới biết được. Ban đầu, cô vốn tò mò, không hiểu sao một chú chó dễ thương như thế lại bị bở rơi giữa đường. Sau đó Taeyeon nói cho cô biết, Ginger là giống chó quý rất khó nuôi nhưng lại rất thông minh.

Ginger lớn lên trông như một cái thảm lau nhà lại màu đen. Khi đứng giữa đàn chó trông rất nỗi bật. Mỗi sáng mang nó đi tập thể dục, thường có một đống chị gái xinh đẹp bị ánh mắt thông minh thật thà của nó hấp dẫn đến, trêu chọc nó, ôm ấp nó, mà nó cũng đặc biệt thích chơi đùa với người khác, ngày nào cũng chơi rất hăng hái. (Pon: cái này là con giống cha nà)

Nhìn Ginger trưởng thành Taeyeon rất có cảm giác thành tựu của một người làm cha... Tiffany nghe vậy đổ mồ hôi lạnh, dù không được công nhận, nhưng cô mới làm người ngậm đắng nuốt cay nuôi Ginger trưởng thành mà ... Ginger trưởng thành, công lao của Tiffany Hwang tuyệt đối không thể bỏ qua, mà cô, cũng trưởng thành từng bước cùng Ginger - ngẫm lại xem, trước kia cô thấy một con cún nhỏ đã chạy cách xa nó khỏi ba trăm thước, đi đường vòng rồi, bây giờ lại có thể ôm ấp chơi đùa cùng một chú chó trưởng thành nha~

Ngay cả Kwon Yuri cũng kinh ngạc nhìn cô, cô ấy nhìn thấy Tiffany chạy đằng trước, Ginger đuổi theo đằng sau, còn diễn vở "Tỷ muội tình thâm", Tiffany lại quay đầu lại, ôm chầm lấy Ginger...

Hồi lâu sau, Kwon Yuri chỉ phán một câu: "Thì ra mình đã quá khinh địch rồi." Tiểu tử Kim Taeyeon kia thật đúng là không thể coi thường, có thể chữa được cho tật sợ chó của Fany, thậm chí, căn bản không để cho Fany có cơ hội mất cảm tình với cậu ta, còn có thể mượn cơ hội này khiến cho quan hệ của hai người càng thêm thân mật ... Người này, lòng dạ thật là sâu sắc, rất được lòng người, hôm nào nên lĩnh giáo thử mới được.

Nếu như Kwon Yuri có cơ hội biết được diễn biến tiếp theo của Tiffany, tin chắc cô sẽ không đợi đến ngày lĩnh giáo, mà là hành động ngay lập tức ... Đáng tiếc, hắn không biết, cho nên chúng ta cũng bỏ lỡ mất một cuộc đối đầu đầy phấn khích giữa hai đại yêu nghiệt xuất thế!!!

Hai ngày sau khi Yuri trở về, Taeyeon cầm lấy máy tính xách tay của mình đến để Tiffany nâng cấp giúp. Tiffany vui vẻ đồng ý, cho đến nay, Taeyeon đều không cho cô đụng vào máy tính của cô ấy, cô tò mò đã lâu, cơ hội nằm ngay trước mắt, tất nhiên cô sẽ không bỏ qua.

Vừa nâng cấp, vừa hướng dẫn cho Taeyeon một số thao tác đơn giản xử lý hệ thống , Tiffany liếc nhìn qua lịch sử những trang mà Taeyeon đã vào .. Quả nhiên, đa số là vào những trang web về luật pháp, cô không nên kỳ vọng quá lớn về cô ấy. Hử? Tần suất vào trang web này cũng khá cao, hình như là một trang blog. cô ấy thường xuyên vào blog của ai vậy?

Mở ra, cô lập tức liền ngây dại ...

"Cái này..." Không phải hình ảnh của Ginger sao? Tiffany ngơ ngác quay đầu nhìn Taeyeon.

Taeyeon ôm Ginger, một người một chó vô tội nhìn cô: "Bị em phát hiện rồi à? Đó là nhật ký nuôi chó mà Tae viết, vốn là muốn học hỏi những người có kinh nghiệm, kết quả, viết viết thành nhật ký trưởng thành của Ginger."

Tiffany yên lặng. Một người đi sớm về khuya dãi nắng dầm mưa, thoạt nhìn bận rộn nhiều việc, bận đến tối tăm mặt mày cũng có thời gian để viết về những điều tâm đắc khi nuôi chó, thật là không có thiên lý, càng không có thiên lý chính là, người chăm sóc đâu phải là cô ấy ...

Lặng lẽ liếc nhìn một người một chó đang chơi đùa rất vui vẻ, Tiffany nhấp "mở blog". Ginger vui vẻ là rốt cuộc Taeyeon cũng rảnh rỗi để chơi đùa với nó, vậy còn nguyên nhân mà Taeyeon vui vẻ? Chẳng lẽ vì Ginger chơi với cô? (Pon: không thể nào)

Phần đầu tiên của nhật ký -

"Ngày đầu tiên cún con về nhà, có chút rầu rĩ không vui. Không chịu ăn chút gì đó, nệm chó đặc biệt mua cho nó cũng không thích, còn không ngừng "ư , ử" kêu, đành phải dắt nó vào phòng ngủ, ngủ cùng nó một buổi tối. Quả là một đứa con nít, chuyện gì cũng cần có người chăm sóc.

Tiffany nhìn trộm Ginger đang chơi rất vui bên cạnh, thật sự khó mà tưởng tượng được, bộ dạng lúc nó run rẩy khóc hu hu kia.

Nhật ký ngày thứ ba -

"Công việc ngày càng bận rộn, không thể giống như lúc trước thường xuyên chơi với nó, bất đắc dĩ, phải giao trách nhiệm nặng nề này cho người khác, cũng may, có một người vừa yêu thích, vừa có kiên nhẫn lại vừa có thời gian giúp đỡ. Kết quả, tôi vui mừng đến nỗi... quên mất những chuyện lúc trước xảy ra giữa cô ấy và con chó khác ... Cũng may mà nhờ lòng yêu thương và sự kiên nhẫn, cô ấy cũng giúp đỡ chăm sóc cho con trai của tôi, còn đặt tên cho nó. Kim Ginger, mọi người cảm thấy thế nào?"

Tiffany: "..." Cô mới là người "bất đắc dĩ" mà? Cho dù thế nào đi nữa, cũng không thể che dấu sự thật tàn khốc này.

Mấy ngày sau -

Vô cùng thê thảm không nỡ nhìn ... Chính là quá trình từ việc "cô gái vừa có tình yêu thương vừa có sự kiên nhẫn" cùng "cún con trẻ người non dạ" làm sao từ thù hóa thành bạn. Mà về phía bạn bè trên blog có rất nhiều người đặt câu hỏi "cô ấy" là ai, Taeyeon cũng không trả lời rõ ràng.

Rất tốt, cô may mắn được ra sân liên tiếp, không biết có nên tìm người nào đó đòi phí "xuất hiện" không nhỉ, trong lòng Tiffany không biết có cảm tưởng gì, mở tiếp những ngày sau.

Ngày thứ n -

"Ginger đã sáu tháng rồi, nó vừa thay răng xong, thấy cái gì là nhai cái ấy. Bàn ghế trong nhà, cái chén, cái bát đều bị nó lấy ra làm dụng cụ mài răng. Tôi đành cười khổ, không nỡ trách cứ nó, bạn có nên so đo với một đứa trẻ chưa biết cái gi hay không? Nhưng hôm nay tan ca về nhà, thấy Ginger cúi đầu, vẻ mặt đáng thương hề hề, cô ấy đen mặt ngồi trên chiếc ghế sofa, ngồi ấn ấn điều khiển chuyển kênh liên tục. Khi tâm trạng cô ấy không tốt luôn luôn làm như vậy, phải cảm ơn remote trong nhà chất lượng quả thực là tốt. Hỏi cô ấy có chuyện gì xảy ra, cô ấy hung hăng trợn mắt liếc nhìn Ginger- phải rồi, cùng lắm là nghiêm túc một chút, ánh mắt của cô ấy hình như còn cách xa lắm mới có thể dùng từ "trợn" để hình dung - - sau đó cô ấy đưa một sợi dây ra trước mắt tôi. Tôi hình dung không nổi, không biết đây là cái gì. Cô ấy nói là dây mạng... Ừ, tôi thừa nhận tôi không nên nổi giận theo cô ấy, nhưng không có dây mạng, tối nay làm sao mà cập nhật blog bây giờ? Đáng thương cho Ginger, bị ba mẹ phạt đứng, xoay mặt vào trong bức tường, thật đồng cảm với nó." [Pon: híc híc thật tội nghiệp cho Ginger]

Khóe mắt của Tiffany như giãn ra: ba mẹ ... ? Hẳn là tay gõ chữ nhanh quá, gõ nhầm từ "ba ba" sang "ba mẹ", cô luôn nhã nhặn khiêm tốn, chuyện này cũng không liên quan gì đến cô, không liên quan, không liên quan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taeny