Chương 3: Lần Trọng Sinh Thứ Nhất (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Furuya trọng sinh bắt đầu từ con số 0】

Chương 3

Tác giả: Miêu Đả Cổn

Edit: Moriarty4869

Anh đến từ 《 Thám tử lừng danh Conan 》?

Furuya Rei trước hết bị hấp dẫn chính là cái tên kia.

Thám tử lừng danh…… Conan?

“Zero? Làm sao vậy?” Morofushi Hiromitsu tò mò đến gần rồi nhẹ giọng hỏi.

Kỳ thật bắt đầu từ tối hôm qua, anh liền cảm giác Zero không quá thích hợp.

Nhưng ở dưới ánh nhìn chăm chú của anh, thanh niên tóc vàng vừa mới còn lộ ra biểu tình ngưng trọng hình như đang tự hỏi việc gì đó đáng sợ lại xoay mặt liền lộ ra tươi cười dường như không có việc gì, giống như tất cả vừa nãy đều chỉ là ảo giác của anh.

“Không, không có gì, tớ chỉ là suy nghĩ, nếu tạm thời không thể ăn cay, vậy mấy ngày này ăn cái gì thôi.” Anh nói.

“Zero……” Morofushi Hiromitsu lo lắng nhìn anh, “Nếu cậu gặp sự tình gì……”

“Thật sự không có gì mà.” Thanh niên tóc vàng thở dài, có chút ngượng ngùng dời đi tầm mắt, “Thôi được rồi, tớ chỉ là suy nghĩ, nếu tên tóc quăn kia ở ban ngày khiêu khích tớ thì làm sao bây giờ, không thể nào làm trò đồng học và huấn luyện viên đi đánh một trận chứ?”

Anh giơ tay chạm vào băng gạc trên mặt một chút, đau đến nỗi xuýt xoa một chút: “Kỳ thật vẫn rất đau, thật phiền toái, nắm đấm tên kia cũng thật sự mạnh.”

Morofushi Hiromitsu nhất thời bị dời đi lực chú ý, bắt lấy tay anh kéo xuống: “Vẫn rất đau sao? Thật là, đừng có không nhẹ không nặng mà chạm vào miệng vết thương như vậy chứ, huấn luyện xong cơm sáng sau tớ tới giúp cậu thay băng vậy.”

“Ừm, vậy vẫn là phiền toái cậu, Hiro.” Thanh niên tóc vàng cười nói, trước khi bị những người khác thấy đưa điện thoại di động bỏ lại túi đồ thể dục.

“Có việc gì phiền toái, không phải chúng ta vẫn luôn như vậy sao, ai kêu Zero cậu từ nhỏ đến lớn luôn bị thương chứ.” Morofushi Hiromitsu có chút bất đắc dĩ mà thở dài, lại hỏi: “Đem điện thoại mang đi huấn luyện không vấn đề sao? Bị huấn luyện viên phát hiện khẳng định sẽ bị mắng.”

Học viện cảnh sát có thể mang điện thoại vào, nhưng trong lúc huấn luyện không được chơi điện thoại, sau buổi tối 10 giờ tắt đèn kiểm tra cũng không được chơi, một khi trái với quy định nói không chừng sẽ trực tiếp tịch thu điện thoại.

“Không thành vấn đề, sẽ không bị phát hiện.” Furuya Rei thoạt nhìn rất kiên định lại tự tin mà cười nói.

Vì thế Morofushi Hiromitsu liền không ltiếp tục cái đề tài này nữa, cùng osananajimi nhà mình cười nói chút đề tài thông thường khác đi hướng sân thể dục.

Không thích hợp, anh nghĩ, Zero tuyệt đối gặp được chuyện gì đo.

Nhưng là vì sao không muốn nói với anh chứ?

Morofushi Hiromitsu nghĩ tới ác mộng của mình tối hôm qua, nghĩ tới nguyên nhân mình đảm đương cảnh sát, nghĩ tới bản thân đang một người ở trong tối trộm điều tra án kiện……

Nhưng là cũng không hợp lý a, khác với tính cách anh, Zero vẫn luôn đều cực kỳ thẳng thắn nghiêm túc, cho dù thực sự có chuyện gì cũng trước nay không giấu diếm được anh.

Tuy rằng không nói nên lời rốt cuộc không đúng chỗ nào, quan sát như thế nào cũng không có phát hiện vấn đề, nhưng bằng vào quen thuộc và quan tâm đối với osananajimi, Morofushi Hiromitsu vẫn đem tất cả lực chú ý quan sát đến trên người Furuya Rei.

Anh thậm chí hoàn toàn quên bóng ma đẫm máu vẫn luôn quấn quanh trong lòng mình, chỉ đi lo lắng osananajimi nhà mình.

Sinh hoạt ở học viện cảnh sát có thời gian quy định nghiêm khắc, 6 giờ buổi sáng rời giường, 6 giờ hai mươi ở sân thể dục tập hợp.

Tháng tư, đúng là mùa xuân về hoa nở, ánh mặt trời mới mọc cùng với hoa anh đào sáng lạn chiếu vào trên người người đi đường.

Morofushi Hiromitsu quay đầu phát hiện osananajimi nhà mình tụt lại phía sau, có chút sững sờ mà ngẩng đầu xem hoa anh đào, gió thổi rối loạn tóc vàng, làm người có chút không nhìn thấy biểu tình trên mặt cậu ấy.

Nhưng Morofushi Hiromitsu cảm thấy  Zero hiện tại giống như rất hoảng hốt, phảng phất lâm vào thế giới cô đơn, mà thế giới kia tràn đầy câu chuyện bi thương thống khổ.

“Zero!” Morofushi Hiromitsu nhịn không được kêu một tiếng.

Thanh niên tóc vàng sửng sốt hai giây, lúc này mới chậm rãi quay đầu lại nhìn về phía anh, đôi mắt màu tím chỗ trống mà lại đen tối dần dần nhiễm ánh sáng.

Anh cười đột nhiên duỗi tay ở không trung bắt một thứ, sau đó giống trẻ con giơ nắm tay chạy tới cho Morofushi Hiromistu xem.

“Hiro cậu xem!”

Morofushi Hiromitsu thở dài nhẹ nhõm một hơi, đuôi lông mày nơi khóe măgs cũng khônh nhịn được nhiễm ý cười, cúi đầu nhìn lại: “Là cái gì vậy?”

Furuya Rei chậm rãi mở ra nắm tay, nằm ở trong lòng bàn tay sắc tiểu mạch, là một đóa hoa anh đào xinh đẹp.

“Cả đóa hoa anh đào rơi xuống thực sự hiếm thấy mà đúng không.” Thanh niên tóc vàng ghiêng đầu cười, tươi cười thậm chí ôn hòa tới nỗi ôn nhu, làm người tim đập nhanh mà lại đau lòng.

“Một đóa hoa anh đào, năm cánh hoa, tất cả đều ở đây.” Anh nói.

Buổi sáng 6 giờ hai mươi, hơn một ngàn hai trăm tân sinh năm nay nhập học viện đã toàn bộ tập hợp ở sân thể dục rộng lớn chuẩn bị bắt đầu tập huấn.

Mà ban Onizuka bên này hơi ra chút vấn đề.

“Matsuda! Furuya! Hai cậu bị thương là chuyện như thế nào?!”

Vẫn luôn lo lắng và lặng lẽ chú ý Furuya Rei Morofushi Hiromitsu rốt cuộc đem lực chú ý phóng tới trên người thanh niên tóc quăn bên cạnh.

À, xác thật vừa thấy liền biết là người cứng đầu mà, thậm chí còn dám dùng loại ngữ khí này trực tiếp trêu đùa khiêu khích huấn luyện viên thoạt nhìn rất đáng sợ.

…… Không nghĩ tới lớp trưởng thế nhưng là dạng lớp trưởng này, thế nhưng mắt cũng không nháy mà nói dối sau đó đi tập huấn luôn làm huấn luyện viên không làm gì được, huấn luyện viên chỉ định cậu ta hiện tại có hối hận không ta?

Morofushi Hiromitsu trong quá trình chạy bộ buổi sáng vẫn luôn cười đi theo sau Furuya Rei, nhìn cậu ấy cùng Matsuda Jinpei phía trước ồn ào nhốn nháo xong cuối cùng bị lớp trưởng Date Wataru đắp bả vai ha ha giải hòa, có quan hệ rất tốt với Matsuda Jinpei là Hagiwara Kenji còn lại là ở bên cạnh không tâm không phổi ha ha cười Matsuda Jinpei thế nhưng ngay cả răng giả cũng bị xoá sạch.

Lúc này Furuya Rei lại trở nên cực kỳ bình thường.

Hơn nữa, cậu ấy thoạt nhìn thật sự rất thích đồng học mới, thoạt nhìn thật sự rất vui vẻ sao, Zero.

Vì thế Morofushi Hiromitsu cũng không nhịn được nở nụ cười.

Lúc sau khẳng định có thể trở thành bạn tốt nhỉ, anh nghĩ.

Buổi sáng 7 giờ, thời gian bữa sáng bắt đầu rồi.

Lúc Furuya Rei ăn mì soba định trộm thêm tương ớt, bị Morofushi Hiromitsu phát hiện, chột dạ nhưng có chút không chịu mà từ bỏ thêm cay.

Morofushi Hiromitsu bất đắc dĩ mà cho anh bỏ thêm dấm và hồ tiêu để làm mì sợi càng có hương vị.

Buổi sáng 8 giờ, bắt đầu khóa lý luận hôm nay.

Học sinh học viện cảnh sát buổi sáng đều là khóa lý luận và khóa thực tiễn huấn luyện, nhưng bọn họ hiện tại mới vừa vào học, phần lớn đều là khóa lý luận.

Mà cho dù là lý luận hay là thực tiễn, Furuya Rei từ trước đến nay đều là top 1 không chút nghi ngờ.

Càng khó tin hơn nữa, cậu ấy trên cơ bản đã là thiên tài, lại nghiêm túc phụ trách tích cực hơn mọi người rất nhiều.

Nhưng là làm Morofushi Hiromitsu không nghĩ tới chính là, Matsuda Jinpei thoạt nhìn như vẫn luôn rất chán ghét cảnh sát, thế nhưng có thể đọc ra hoàn chỉnh hành vi thủ tục của cảnh sát.

Giọng của cậu ấy, là nghiêm túc, cũng là thật lòng nghĩ như vậy.

Morofushi Hiromitsu phát hiện trong mắt Furuya Rei nhìn về phía Matsuda Jinpei có ý cười, càng thêm cảm thấy bọn họ chắc chắn có thể trở thành bạn tốt.

Giữa trưa 12 điểm, là cơm trưa thời gian.

Morofushi Hiromitsu gọi một phần ăn cơm thịt gà chiên trứng, sau đó đặt xuống bên người Furuya Rei ngồi xuống ăn cơm, tiếp tục giám sát không cho ăn cay.

“Nhưng mà tớ thật sự rất muốn ăn cà ri cay mà, Hiro.” Furuya Rei cực kỳ ủy khuất mà nhìn anh.

Morofushi Hiromitsu bị cặp mắt vô tội rũ xuống kia nhìn, cuối cùng chỉ có thể nhận thua, làm cậu ấy ăn chầu cà ri cay.

Matsuda Jinpei ngồi ở đối diện đầu tiên không biết nên nói gì rồi cười nhạo Furuya Rei như là con nít bị mẹ quản thúc, sau đó bị Hagiwara Kenji lấy ra khăn giấy lau mặt cho rồi xut lông thẹn quá thành giận, cuối cùng lại bị Furuya Rei cố ý đâm chọc thực giận.

“Cảnh sát gì đó, đều đi gặp ma hết luôn đi!”

Morofushi Hiromitsu lửa giận và lo lắng đều một câu lớn tiếng này phủi bay sạch.

Furuya Rei thậm chí trực tiếp bật cười.

Matsuda Jinpei thiếu chút đánh nhau ở nhà ăn.

Ăn xong cơm trưa liền đến thời gian nghỉ trưa, sinh viên học viện cảnh sát giữa trưa không ngủ rất khó chịu đựng lượng lớn huấn luyện buổi chiều.

Morofushi Hiromitsu cầm hòm thuốc phòng mình đi Furuya Rei ký túc xá giúp cậu ấy đổi dược, lại lần nữa băng bó miệng vết thương.

Morofushi Hiromitsu thật sự rất quen thuộc, từ anh tiểu học thời điểm gặp được Zero sau liền thường xuyên giúp cậu ấy băng bó miệng vết thương.

Nghe nói lúc trước Zero vẫn luôn được một nữ bác sĩ giúp cậu ấy băng bó, nhưng trước khi cậu ấy dọn đi Tokyo, nữ bác sĩ cả nhà liền biến mất.

Zero cũng đúng là vì tìm kiếm nữ bác sĩ từ biệt liền thần bí mất tích, mới có thể sinh ra ý tưởng trở thành cảnh sát đi điều tra.

Tóm lại, sau lúc đó, liền vẫn luôn là anh xử lý miệng vết thương cho Zero, đã nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng có thể quen tay hay việc.

“Hiro thủ pháp vẫn trước sau như một hoàn mỹ mà.” Thanh niên tóc vàng lại không biết vì sao lại giống như hiếm lạ xem gương không ngừng.

Tay Morofushi Hiromitsu thu thập hòm thuốc ngừng lại.

Amh nhìn osananajimi tựa hồ cứng đờ một chút, nghĩ thầm hỏi gì đó, nhưng đối mặt với cặp mắt vô tội rũ xuống mắt kia lại nói không nên lời.

Thôi, chờ khi nào cậu ấy định nói rồi tính sau, trước không buộc cậu ấy, nhìn nhìn lại tình huống.

Ở ký túc xá osananajimi cũng không phát hiện chỗ gì kỳ quái Morofushi Hiromitsu cuối cùng vẫn rời đi.

Sau khi cửa đóng lại, tươi cười trên mặt Furuya Rei nháy mắt biến mất, ảo não mà xoa đầu một chút.

Anh đối mặt Hiro thật là có chút quá mức lơi lỏng, nhưng mà muốn anh đối Hiro vẫn luôn cảnh giác cũng không tránh khỏi quá khó xử người.

Chính là Hiro rõ ràng đã phát hiện anh không đúng, hôm nay vẫn luôn quan sát anh……

Thôi, Hiro thì tạm thời không cần lo lắng, cậu ấy không phải tính cách như Matsuda có việc liền không nhịn được trực tiếp xông, trước giải quyết vấn đề khác lại tính tiếp.

Furuya Rei ngồi ở trên bàn, sắc mặt nghiêm túc lấy ra di động.

Cái nhóm chat này……

【—— Furuya Rei đã tiến vào group chat ——】

【 Natsuki Subaru: Người mới đã trở lại? 】

【 Natsuki Subaru: Thật tốt quá, cậu không sao chứ? 】

Lúc Furuya Rei tự hỏi ý tứ những lời bày của người kia, đột nhiên phát hiện không thích hợp.

Mỗi avatar của mọi người bên phía trên góc trái thật ra còn có một cái vòng tròn nho nhỏ, bên trong viết một con số, ý nghĩa số lần người kia tử vong hay trọng sinh.

Mặt sau tê. Ajiro Shinpei, con số từ 3 biến thành 4.

Furuya Rei lập tức click mở danh sách thành viên nhóm chat.

【1, Natsuki Subaru: Đến từ 《Re:Zero − Bắt đầu lại ở thế giới khác 》, đang tiến hành lần thứ mười, đã tử vong mười lần. 】

【2, Ajiro Shinpei: Đến từ 《 Summer Time Rendering 》, đang tiến hành lần thứ tư, đã tử vong bốn lần. 】

【3, Furuya Rei: Đến từ 《 Thám tử lừng danh Conan 》, đang tiến hành lần thứ nhất, đã tử vong một lần. 】

Đôi mắt Furuya Rei co chặt.

Gần chỉ là thời gian một buổi sáng, cái người tên là Ajiro Shinpei kia đã lại chết một lần?

【 Ajiro Shinpei: Người mới đừng sợ, chúng ta đều là giống nhau, tôi cùng Subaru-kun cũng không phải người xấu gì. Cậu nếu là có cái gì muốn hỏi có thể nói thẳng, chúng tôi sẽ tận lực giúp cậu cùng nhau giải quyết, chỉ có tập hợp lực lượng mọi người mới có thể thăm dò giải quyết loại vấn đề đáng sợ này. 】

【 Natsuki Subaru: Shinpei? Cậu lại chết? Chuyện khi nào? 】

【 Ajiro Shinpei: Liền vừa mới thôi ( meo meo thở dài.jpg ) 】

【 Natsuki Subaru: Bên thế giới cậu thật là nguy hiểm mà…… Cho nên lần này là chết như thế nào? ( đổ mồ hôi.jpg ) 】

【 Ajiro Shinpei:? Cậu nghiêm túc sao? Thế giới bên Subaru-kun cậu so với tớ nguy hiểm gấp một trăm lần đấy chứ? 】

【 Furuya Rei: Xin chào mọi người, tôi là Furuya Rei. 】

【 Furuya Rei: Xin lỗi xin lỗi, bởi vì tôi ở trong huấn luyện không được xem di động, cho nên buổi sáng lâm thời nhìn thoáng qua, hiện tại nghỉ trưa mới có thể oại lần nữa tiến vào. ( meo meo cúi đầu xin lỗi.jpg ) 】

Gạt người, anh kỳ thật làm bộ đi WC lấy ra di động nhìn trộm bọn họ nói chuyện phiếm, dùng hình thức ẩn thân hình thức.

【 Natsuki Subaru: Không có việc gì không có việc gì, vấn đề không lớn, cậu không có việc gì là được. 】

【 Ajiro Shinpei: Đúng vậy, bởi vì thế giới chúng tôi đều rất nguy hiểm, một không cẩn thận liền sẽ tử vong, cho nên chúng tôi vẫn luôn lo lắng cậu xảy ra chuyện, nhìn đến cấp bậc số của cậu không thay đổi mới yên tâm. 】

【 Natsuki Subaru: Cho nên Furuya cậu bên kia là tình huống như thế nào? Có thể cùng chúng ta nói nói sao? Nếu rất nguy hiểm, chúng ta đại khái có thể cho ra một ít kiến nghị nha. Có thể có người mỗi gia nhập, chúng ta cũng rất vui vẻ, gặp được loại chuyện này lại không có bạn bè nào biết đến tâm sự, đại khái thật sự sẽ điên đi. ( thở dài.jpg ) 】

【 Ajiro Shinpei: Kỳ thật từ lúc buổi sáng Furuya-kun gia nhập nhóm chat, tôi liền ở tự hỏi nhỡ về sau còn có người mới tiến vào, cho nên đã viết ra  một ít kinh nghiệm tồn tại chính tôi tích lũy tổng kết, nhưng mà còn chưa viết xong ta liền gặp được nguy hiểm không thoát thân được……】

Furuya Rei chớp chớp mắt, hai người kia…… Hình như là người rất ôn nhu mà lại thiện lương.

Furuya Rei nhất tâm nhị dụng, một bên ở trong nhóm chat nói chuyện phiếm cùng hai người thu hoạch càng nhiều hảo cảm và tình báo, này với anh mà nói đã rất quen thuộc, vì thế bên kia còn ở trong đầu tự hỏi một chuyện rất trọng yếu.

Thế giới anh, ít nhất là thời kỳ học viện cảnh sát trong trí nhớ, hẳn không thể gọi là thế giới nguy hiểm một không cẩn thận liền sẽ tử vong nhỉ?

Nhưng mà…… Hình ảnh bốn người kia tử vong không chịu khống chế mà điên cuồng ở lập lòe ở trong đầu Furuya Rei.

Dự cảm không ổn như là nước biển, cùng với quá khứ hắc ám huyết tinh khiến người hít thở không thông hoàn toàn bao phủ anh.

-------

Moriarty4869: *mài dao*
Chuẩn bị ngược lên ngược xuống, đao bay tứ phía (`ε´)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro