Chap 9.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Risa buông một tiếng thở dài sầu muộn, mệt mỏi vuốt mái tóc sang một bên rồi lại úp mặt vào lòng bàn tay, tâm trạng lúc này cứ bức bối không thôi khi mà cho dù đã cố gắng không nhớ tới nhưng cảm giác day dứt tội lỗi vẫn cứ dấy lên trong lòng cô mãi như vậy, cô đã không thể ở giúp đỡ người bạn thân nhất của mình và bây giờ cô lại còn tự làm tổn thương người con gái mà cô yêu nhất, càng nghĩ Risa càng cảm thấy bản thân là một kẻ tồi tệ.

"Hãy buông bỏ những gánh nặng trong lòng và quay trở về bên cạnh Shoko-chan nhé, tớ muốn được thấy cậu và em ấy được hạnh phúc bên nhau"

Risa giật mình ngẩn đầu nhìn xung quanh nơi mình đang ngồi nhưng chẳng thấy ai cả, kì thực cô vừa mới nghe loáng thoáng giọng của Nonno vang bên tai mình, chẳng lẽ là cô nghe nhầm sao?

-Mẹ ơi, bong bóng kìa!

Tiếng reo của một đứa nhóc gần đấy khiến Risa chú ý, cô ngước lên nhìn những quả bóng bay đủ màu sắc đang bay phấp phới trên bầu trời xanh thẳm tạo nên một khung cảnh thật đẹp đẽ, nó khiến cho cô nhớ lại khoảng khắc khi cô tỏ tình với Shoko.

Lúc đó là vào cái ngày Shoko tốt nghiệp cấp ba, cô đã lấy hết dũng khí hẹn em ấy xuống dưới sân trường và cầm theo những chùm bong bóng rực rỡ sắc như thế này đến trước mặt em ấy ngỏ lời tỏ tình, cô còn nhớ khi đó Shoko đã hạnh phúc trông biết dường nào. Nhưng tại bây giờ cả cô và em ấy lại đang xảy ra mẫu thuẫn với nhau mà mọi thứ đều bắt nguồn từ chính cô mà ra, giờ đây chắc Shoko đang cảm thấy thất vọng và cô lắm, và chẳng hiểu sao nhưng trong lòng cô lúc này cứ có cảm giác bản thân dường như vừa quên mất điều gì đó thì phải.

Ngẫm nghĩ một hồi Risa chậm rãi chống tay ngồi dậy phủi phủi người rồi quay lưng rảo bước về căn hộ của mình, cô có cảm giác nếu như bây giờ mà không về nhà nhanh thì có lẽ Shoko sẽ không bao giờ nhìn mặt cô nữa và điều đó khiến cô cảm thấy rất sợ, bởi vì cô sợ rằng sau ngày hôm nay có lẽ Shoko sẽ rời xa cô mất.

-Ối.........!!

Một tiếng la vang vọng cắt ngang dòng suy nghĩ của Risa, cô trông thấy ở phía xa xa có một ông cụ đang bị vấp té nơi bật thềm liền lật đật chạy đến đỡ ông cụ ngồi dậy, sau đó cô chạy đi nhặt lại số táo bị rơi vươn vãi dưới đất bỏ lại vào túi xách cho ông cụ.

-Cảm ơn cháu gái nhiều nha, cháu thật tốt bụng.

-Không có gì đâu ông ơi, lần sau đi đường ông nhớ cẩn thận mấy cái bật thềm này nha vì nó khá là trơn đấy.

-Ông biết rồi, cảm ơn cháu rất nhiều. Ầy da, cũng may là mấy quả táo này không có bị làm sao, hôm nay là sinh nhật của bà nhà ông nên ông định làm món bánh táo cho bà ấy, mấy quả táo này mà bị dập rồi thì không biết ông lấy đâu ra nguyên liệu làm bánh nữa.

Risa há hốc mồm trợn mắt ngỡ ngàng, bấy giờ thì cô đã nhớ ra bản thân đã quên mất điều gì rồi, hôm nay......... hôm nay chính là ngày sinh nhật của Shoko!

-Asssi........! Mày đúng thật là bị điên rồi mà Otoshima Risa! Hôm nay là sinh nhật của Shoko vậy mà mày lại dám quên mất như vậy.........kì này mày chết chắc rồi!

Thế rồi Risa không nghĩ gì nhiều liền ba chân bốn cẳng chạy ù đến siêu thị ở đầu đường mua một núi bánh kẹo lẫn nước đủ loại, sau đó lại lăn xăn chạy ra cửa hàng gà rán và pizza mua những món mà Shoko thích ăn rồi lại chạy ngược về tiệm bánh gần nhà lựa một chiếc bánh kem thật ngon và nhờ nhân viên đóng gói lại kĩ càng, xong xuôi cô mang hết tất cả trên tay lật đật chạy về căn hộ của mình.

Ngay khi về đến nhà cô liền trông thấy dáng vẻ nhỏ bé của người yêu mình đang úp mặt vào đầu gối nấc nghẹn từng tiếng, nhìn hình ảnh ấy trong lòng cô cảm thấy rất xót, khẽ đặt những túi đồ trên tay rồi vội vàng bước đến bên cạnh khụy xuống ôm chầm lấy em ấy vào lòng.

-Ri.......Risa-chan?!

Shoko thoáng ngạc nhiên khi Risa đã quay trở về, cô cảm nhận được vòng tay chị ấy đang siết chặt lấy mình và cô cũng nhẹ nhành tựa vào lòng chị cảm nhận hơi ấm bấy lâu nay mà đã lâu rồi cô không còn được tận hưởng.

-Chị xin lỗi, chị đã không chịu thấu hoêu cho cảm xúc của em mà còn to tiếng trách mắng em như thế nữa, ngày hôm nay là sinh nhật của em vậy mà chị lại quên mất rồi cứ thế bỏ đi như vậy, chị đã không nghĩ rằng bản thân đã khiến em phải chịu tủi thân như thế, chị thực sự xin lỗi em nhiều lắm, Shoko chắc hẳn đã giận chị lắm nhỉ?

-Risa-chan là đồ ngốc! Em ghét chị lắm!

-Phải phải, chị là đồ ngốc, chị là thứ đáng ghét trên đời này, Shoko muốn mắng mỏ chị bao nhiêu cũng được, bởi vì chị đã làm tổn thương em rất nhiều kia mà.

-Em đã nghĩ chị không nhớ đến sinh nhật của em..........em đã rất buồn về điều đó.

-Chị biết, chị xin lỗi em rất nhiều.

Risa khẽ siết chặt Shoko vào lòng nhưng giây sau đó em ấy bỗng dưng hét lên một tiếng khiến cô giật mình vội buông ra, vừa định lên tiếng hỏi han thì cô thoáng giật mình khi trông thấy cánh tay phải của Shoko đang chảy máu và còn có cả mảnh sứ đang ghim vào da cô nàng. Thế rồi cô liền lật đật chạy đi lấy hộp thuốc cùng một it bông gòn mang ra, cô cẩn thận dùng tay gỡ lấy mảnh sứ ra rồi lập tức dùng bông gòn đã thấm thuốc sát trùng đắp lên miệng vết thương rồi dùng bông băng cẩn thận băng bó lại.

-Sao nãy giờ em không nói cho chị biêt cái tay của em đang bị thương chứ.

Shoko phồng má chu môi hờn dỗi vì bị trách mắng như thế, dáng vẻ hết sức trẻ con khiến Risa không nhịn được liền đưa tay bóp má cô xoa xoa.

-E à rò ùa ủa hị ấy hả? (Em là trò đùa của chị đấy hả?)

-Hả? Em nói gì chị không nghe rõ.

Shoko lườm nguýt Risa đang nhỏe miệng cười ranh mãnh rồi đánh một cái "bốp" rõ mạnh lên tay đối phương nhưng người chị kia vẫn cứ bóp bóp má cô không ngừng.

Risa cưng chìu hôn phớt lên má Shoko một cái rồi đứng dậy mang hộp thuốc đem đi cất rồi dọn dẹp mớ hỗn độn dưới sàn nhà cho sạch sẽ, sau đó lại vòng ra ngoài phòng khách mang chỗ đồ mình mua được đem vào trong bếp soạn ra. Shoko cũng lon ton đi theo vào trong bếp phụ nhưng Risa đã kéo cô ra ngoài phòng khách bắt ngồi chờ.

-Happy birthday to you~happy birthday to you~

Risa từ trong bếp mang ra một chiếc bánh kem socola đặt giữa bàn tiệc khiến Shoko vô cùng thích thú, cô nàng nhắm mắt lại cầu nguyện rồi nhướng người thổi nến.

-Chúc mừng sinh nhật em nhé.

Dứt lời Risa liền nhướng người hôn nhẹ lên môi Shoko một cái khiến cô nàng bất ngờ, ngượng ngùng xấu hổ đánh vào vai cô một cái.

-Woa........chị mua cái gì mà nhiều quá vậy?

Shoko ngạc nhiên khi Risa bày biện ra hai set gà rán với pizza cỡ lớn, có cả pasta và khoai chiên cùng nhiều loại nước ngọt khác nhau nữa, tầm này là phải ăn tới ngày mai mới hết quá.

-Thì là sinh nhật của em mà, mua nhiều như vậy để em có thể ăn thoải mái.

-Nhưng như thế là nhiều quá luôn ấy, bộ chị định vỗ béo em hay gì vậy?

-Ừm.

-Eh?! Nếu vậy em sẽ không ăn đâu!

-Em nghĩ em có quyền được lựa chọn hả? "Ah~" nào.

Vừa nói Risa vừa gắp một đũa pasta đút cho Shoko, sau đó lại quay sang lấy cái đùi gà bỏ qua dĩa cho cô nàng rồi lại rót một ly coca đưa qua cho em ấy.

-Chị thực sự là mua set dành cho 4 người ăn hay gì vậy?

Shoko vừa cắn miếng pizza nóng hổi vừa nhìn người chị kia đang bận rộn gắp đủ thứ món qua cho mình, chỉ mới ăn có một chút thôi mà cô đã cảm thấy hơi no no rồi.

-Tại vì hôm nay gà rán với pizza khuyến mãi nên chị mới mua hơi lố xíu, mấy món này để tới tối vẫn ngon mà.

-Chưa chắc gì tối tụi mình đã ăn hết nữa.

Nói rồi Shoko lại cắn thêm một miếng gà rán giòn rụm nhau nhóp nhép, tuy rằng ngày thường cô cũng thích ăn mấy món này thật nhưng bây giờ cô lại bắt đầu cảm thấy hơi ngấy ngấy vì no. Risa thấy cô nàng bắt đầu ăn chậm lại thì cũng hiểu ý liền không gắp thêm thức ăn nữa, từ từ thu dọn chén bát mang vào trong bếp và Shoko lật đật ngồi dậy phụ giúp một tay.

Sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ cả hai kéo nhau ra phòng khách cùng ngồi xem TV với nhau, Risa kéo Shoko ngồi vào lòng mình và để em ấy tự chọn đĩa bộ phim nào đó để xem.

-Chị muốn xem phim gì, Risa-chan?

-Shoko thích xem phim nào?

-Em không biết, Risa-chan muốn xem phim nào?

-Thế thì xem phim tình cảm đi.

Shoko chọn lấy một đĩa phim thể loại tình cảm nhẹ nhàng bỏ vào đầu máy rồi quay trở lại ngồi vào lòng Risa, nhưng rồi sau đó cô bỗng dưng cảm thấy buồn miệng liền kéo kéo ống tay áo chị gọi.

-Risa-chan, em thèm socola.

Risa không nói gì liền đứng dậy bỏ vào trong bếp mở tủ lạnh ra, sau đó hai tay ôm một núi socola lẫn các loại bánh kẹo trải đầy ra bàn, sau đó vòng trở lại vào bếp lấy vài chai nước trái cây đem để lên bàn rồi lại kéo Shoko ngồi vào lòng mình.

Shoko nhìn chỗ bánh kẹo chất núi trên bàn mà thoáng câm nín rồi lại nhìn sang người chị kia vẫn đang bình thản xem phim, chị ấy thực sự định vỗ cho cô béo đến như nào đây.

-Sao thế?

Risa nhìn người yêu mình cứ nhìn chằm chằm vào chỗ bánh kẹo kia mãi mà thắc mắc, nhưng ngay sau đó cô liền nhận được cái lườm nguýt đầy đáng sợ của cô nàng dành cho mình.

-Sao tự nhiên em lại nhìn chị ghê vậy? Bộ chị đã làm gì sai hả?

-Chị khai thiệt đi, chị định biến em thành con heo có phải không?

-Heo dễ thương mà, mũm mĩm hồng hào.

Nói rồi Risa lại lần nữa bóp bóp cặp má phúng phính của Shoko nhưng cô nàng lại giận dỗi hất tay cô ra, thế là cô liền kéo cô nàng vào lòng dỗ dành.

-Chị đùa thôi, thật ra thì hôm nay ở siêu thị khuyến mãi mua 2 tặng 1 rất nhiều nên chị mới mua cả đống đó tích trữ cho em đấy, tại vì Shoko-chan rất thích ăn đồ ngọt mà.

-Nhưng như vậy là nhiều quá rồi đấy!

-Không sao, miễn em thích là được.

Nói rồi Risa xé một gói kẹo socola đút một viên cho Shoko ăn, sau đó tựa cằm lên vai cô nàng tiếp tục xem phim.

-Risa-chan này.

-Hửm?

-Em không biết chị có cảm nhận được không, nhưng dường như em đã nghe thấy tiếng của Nonno-san đang nói chuyện với mình.

Risa nhướng mày ngạc nhiên nhìn Shoko đang nghịch lấy những lọn tóc của mình, nhàn nhạt nói tiếp.

-Ban sáng khi mà chị bỏ đi, em đã nghe loáng giọng nói của Nonno-san bên tai mình.

-Em đã nghe thấy gì?

-Em nghe chị ấy bảo rằng muốn được nhìn thấy chúng ta được hạnh phúc và đừng ai buồn phiền về chị ấy cả, chị ấy muốn chúng ta có thể làm lành với nhau. Em biết Risa-chan chắc đang nghĩ rằng em đang xạo, nhưng trong một phút em thực sự đã nghe thấy giọng nói của Nonno-san.

-Không đâu, chị tin em mà, bởi vì chị cũng đã nghe thấy giọng của cậu ấy.

-Thật sao?

Shoko ngạc nhiên nhìn lấy Risa và nhận được cái gật đầu từ chị, vậy là linh cảm của cô lúc ấy là đúng.

-Cậu ấy cũng đã nói với chị giống như là em vậy, nhưng dù như vậy chị vẫn cảm rất có lỗi vì ngày hôm đó đã không nghe điện thoại của cậu ấy. Ah........đừng hiểu lầm, chị không có ý đổ lỗi cho em đâu!

Shoko lắc lắc đầu tỏ ý không sao, ngả người rúc sâu vào lòng Risa tận hưởng hơi ấm từ chị.

-Risa-chan là một người sống rất tình cảm mà, Nonno-san thật may mắn khi có một người bạn thân là chị đấy.

-Cảm ơn em, Shoko.

Risa mỉm cười bẹo má đứa nhỏ trong lòng rồi tựa cằm lên vai cô nàng cùng chìm đắm vào bộ phim vẫn đang được chiếu trên màn hình TV, vui vẻ tận hưởng cảm giác yên bình mà đã lâu rồi cả hai đã bỏ lỡ trong suốt thời gian qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro